Xoay Chết Chú Husky
-
Chương 18
Quân gia *ôm chưn*
Chương 18:
[Bang hội] [Cẩu Đản]: [Cẩu Đản] login.
[Bang hội] [Cẩu Đản]: [Cẩu Đản] logout.
…
[Bang hội] [Cẩu Đản]: [Cẩu Đản] login.
[Bang hội] [Khu Cước Tú]: [Cẩu Đản] Cậu đã cố thể hiện sự tồn tại sao?
[Bang hội] [Khí Trì Hoa]: [Cẩu Đản] Cậu đang ở đâu vậy, mạng yếu thế.
[Bang hội] [Cẩu Đản]: Tớ ở ký túc xá T-T
[Bang hội] [Khí Trì Hoa]: Còn chưa được nghỉ hè sao? Mà mạng của cậu làm sao thế, không phải trước đây mạng trường vẫn ổn định lắm sao?
[Bang hội] [Cẩu Đản]: Mạng trường đang sửa, trước khi nghỉ hè tớ còn phải đi làm thêm một tháng để tiết kiệm tiền, học kì sau ra ngoài thuê nhà trọ.
[Bang hội] [Cẩu Đản]: [Cẩu Đản] logout.
[Bang hội] [Khu Cước Tú]: Chuyển ra ngoài ở? @Tiểu Xuyến Tử cơ hội tốt đó!
[Bang hội] [Tiểu Xuyến Tử]: Đã chuẩn bị từ lâu rồi.
[Bang hội] [Khu Cước Tú]: [Cẩu Đản] tỷ tỷ mặc niệm cho cưng 233333
[Bang hội] [Khí Trì Hoa]: [Cẩu Đản] tỷ tỷ mặc niệm cho cưng 233333
[Bang hội] [Cẩu Đản]: [Cẩu Đản] login.
[Bang hội] [Đầu bóng loáng mù mắt chó]: [Cẩu Đản] tỷ tỷ mặc niệm cho cưng 233333
[Bang hội] [Cẩu Đản]: Các cậu đang nói về cái gì thế?
[Bang hội] [Đầu bóng loáng mù mắt chó]: Nói về chuyện một tên ngốc sắp bị ăn sạch sành sanh.
[Bang hội] [Cẩu Đản]: A!!! Hóa ra là thế, nhưng đó là ai?
[Bang hội] [Đầu bóng loáng mù mắt chó]: …
[Bang hội] [Khu Cước Tú]: Sao có thể ngu như vậy chứ?
[Bang hội] [Khí Trì Hoa]: Ai~ Pháo ca, cậu nhất định phải cố gắng chịu đựng cậu ta.
[Bang hội] [Cẩu Đản]: Rốt cuộc là đang nói cái gì thế? Là nói tớ sao? Hay là bạn tớ? Trả lời tớ đi mà??
…
[Bang hội] [Khí Trì Hoa]: Tiểu Diệp Tử đâu?
[Bang hội] [Khu Cước Tú]: A Hoa, cậu không lên YY sao? Mau lên đi, gà vàng với Quân gia đang đánh danh kiếm.
[Bang hội] [Đầu bóng loáng mù mắt chó]: Tớ đã nhịn không được mà ghi âm rồi!
[Bang hội] [Khí Trì Hoa]: Anh của tớ đang ở nhà, tớ không dám mở mic nên không lên YY, bây giờ sẽ lên ngay!
(dưới này là đang chat trong YY)
A Hoa: Chúng ta cứ nghe như vậy được sao?
A Tú: Mau nghe đi.
(thoại trong ngoặc như này thì là đang nói trên mic)
“Xảy ra chuyện gì thế? Đã liên tục thua năm ván rồi! Chúng ta sắp rớt xuống 2100 rồi đó! Nghiêm túc một chút có được không vậy? Nào, Quân Dạ, anh đi xếp hàng đi.” Ngụy Diệp chỉ huy trong kênh.
“Ai biết được đã xảy ra chuyện gì. Hôm nay làm gì cũng không thuận lợi. Ai~ A Khanh, cậu nói xem có phải tôi bị ma ám không?” Lưu Nguyệt trả lời.
“Vào rồi, đối diện có một Kinh Vũ, một khí thuần, và một nãi Tú. Để tôi xem trang bị đối thủ đã. Tên khí thuần này có cái quần không tệ! Ặc…” (cái quần không tệ ý là trang bị – khố của thằng này ngon)
“Làm sao vậy?”
A Hoa: Gào gào, Quân gia nam thần, hiếm lắm mới thấy anh mở mic!
A Tú: Nhất định là vì gà vàng rồi. Hừ.
“Tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi…”
“Hả?”
“A Khanh, cậu sao thế?”
“Hôm qua tôi PK với một khí thuần ở Dương Châu, trang bị của hắn kém hơn tôi một chút, tôi không muốn mang tiếng bắt nạt hắn nên đã cởi quần ra…” (ý là cởi trang bị – khố ra cho điểm trang bị thấp xuống)
A Hoa: Phụt, ha ha ha, 1 like cho cởi quần.
Sư muội: 233333, quá ngốc rồi, lại đi cởi quần!!!
A Tú: Chỉ số thông minh của gà vàng cũng không cao hơn Cẩu Đản là mấy đâu. Ha ha, lại~còn~cởi~quần~, không sợ sáng nay Quân gia tới kiểm tra phòng sao?
“Xin lỗi mà!!!” Ngụy Diệp xin lỗi vô cùng nghiêm túc.
“Không sao đâu, A Khanh, cậu đúng là rất đáng yêu. Giờ đã tìm được nguyên nhân rồi, ván sau chúng ta sẽ thắng. Ha ha ha ha.”
“A, vậy giờ cậu đã mặc quần vào chưa?”
A Hoa: A a a a, nam thần hỏi hay lắm!
A Tú: Sư muội, tớ muốn lấy ghi âm làm nhạc chuông, nhớ gửi cho tớ!
Sư muội: 5000 mới bán.
A Tú: Ô kê.
…
“Quân Dạ, đứng ở đó làm gì? Anh mau động đậy đi, đừng có chờ ở đó không làm gì hết, có được không vậy? Bàn phím của anh hỏng phím kỹ năng thì dùng chuột mà bấm?”
…
“Quân Dạ, mau dồn lửa, anh chuyển động một chút cho tôi có được không vậy? Đừng có trêu tôi, giờ anh chẳng bằng được phân nửa lúc bình thường đâu.”
(dồn lửa: ý chỉ các DPS cùng nhau tấn công một người, ví dụ như dồn lửa vào buff, tức là tất cả hỏa lực đánh vào buff.)
…
“Quân Dạ! Chiến Bát Phương của anh…”
A Hoa: Sao tớ cảm thấy là lạ?
Sư muội: Tớ cũng thế.
A Tú: Tớ chỉ thấy là nam thần của tớ đang bị mắng, thật đáng ghét.
Sư muội: Tớ nhớ ra rồi, A Hoa, có phải cậu cũng thấy màn này rất quen thuộc không?
A Hoa: Nghe cậu nói mới thấy đúng.
Sư muội: Cậu còn nhớ bản ghi âm Đại Minh Cung hồi trước cậu gửi tớ không, chính là lúc Quân gia vừa mới bắt đầu đánh Đại Minh Cung, chẳng phải trong đó Quân gia cũng bị mắng thành cún sao?
A Hoa: Hình như đúng như cậu nói. Nhưng mà Quân gia cứ như muốn bị mắng lắm hay sao ý, cứ phạm lỗi liên tục…
A Tú: … Nam thần, anh… *đứng hình*
Sư muội: Đây chính là tình yêu chân chính! Quá cảm động!
Sư muội: Nhưng mà tớ còn có cảm giác khác~
A Hoa: Nói.
Sư muội: Ở đây không tiện, nói chuyện riêng đi.
A Tú: Hai các cậu đừng chạy! Nè!
Đầu bóng loáng: A Hoa, tớ nghĩ dường như Quân gia không thích Lưu Nguyệt.
Khí Trì Cốc Khí Trì Hoa: Nói rõ hơn chút đi?
Đầu bóng loáng: Chỉ là cảm giác của tớ thôi. Bởi vì Lưu Nguyệt hay lôi kéo Tiểu Diệp Tử trò chuyện, cô ấy chẳng bao giờ nhắc đến Quân gia dù chỉ một chữ, hơn nữa tớ nghi ngờ cô ta cố ý phóng sinh Quân gia.
Khí Trì Cốc Khí Trì Hoa: Không phải đâu, Lưu Nguyệt không phải người như vậy.
Đầu bóng loáng: Tớ cũng chỉ cảm giác thế thôi. Nhưng mà tớ thấy chắc chắn Quân gia có thù với Lưu Nguyệt. Cậu ngẫm lại xem, cậu từng nghe thấy họ gọi tên nhau bao giờ chưa? Cho dù lúc dồn lửa cũng không gọi.
A Hoa: Cậu nói vậy cũng đúng…
Đầu bóng loáng: Bang chủ, giờ phải làm sao bây giờ?
A Hoa: Để tớ nghĩ đã…
“Quên đi, hay là hôm nay dừng ở đây, không đánh nữa. 2156, cao hơn ngày hôm qua rồi.”
“A Khanh, có muốn đi đại chiến không? Có vú em đây~”
“Không, tôi muốn đi Mã Ngụy Dịch.”
“Đi cùng nhé?”
“Được.”
Ngụy Diệp điều khiển nhân vật tới Mã Ngụy Dịch, nhìn Quân gia giáp bạc vải đỏ trên màn hình, nhất thời ngây ngẩn. Hình như hôm nay cậu mắng anh ta có chút quá đáng…
Bạn nói thầm với [Quân Dạ]: Giận rồi?
[Quân Dạ] nói thầm với bạn: Giận cái gì?
Bạn nói thầm với [Quân Dạ]: Vừa rồi đánh danh kiếm cứ mắng anh mãi…Tại tôi sốt ruột quá!
[Quân Dạ] nói thầm với bạn: Không giận.
Bạn nói thầm với [Quân Dạ]: Không giận là tốt rồi. Thực ra Lưu Nguyệt cũng có sai, nhưng cô ấy không phải người nhà, tôi không tiện nói.
[Quân Dạ] nói thầm với bạn: Ừ.
Cái “ừ” này cảm giác như đang cười ý! Ngụy Diệp cảm thán một chút, tâm tình cũng thả lỏng hơn.
“A Khanh, tôi với cậu… Nè, A Khanh… A Khanh, cậu có nghe tôi nói không?”
“Có, sao thế?”
“Tôi nói này, vừa rồi đi đại chiến, tôi đụng phải một tên bla bla kỳ lạ…”
[Quân Dạ] nói thầm với bạn: Có việc, tôi out trước.
[Bang hội] Quân Dạ: [Quân Dạ] logout.
Ngụy Diệp: … Sao đột nhiên lại chạy rồi?
“A Khanh, cậu thấy có phải hắn ra rất buồn cười không, a ha ha ha. Đúng là chó Đông Đô mà!”
“Ừm.”
Không yên lòng đáp lại lời Lưu Nguyệt, Ngụy Diệp vẫn không hiểu vì sao đột nhiên Quân Dạ logout. Có phải trong nhà anh ta có việc gấp không? Hay là mẹ anh ta sai anh ta làm việc nhà? Mà nhắc mới nhớ, cậu chưa từng thấy Quân Dạ nhắc đến người nhà, rõ ràng hai người đã thân thiết như thế, nhưng anh chưa từng nhắc đến ba mẹ mình? Hình như có gì đó không bình thường…
Tò mò quá! Ngụy Diệp nghĩ vậy, tên khốn không lên mạng, buồn chán quá đi! Đột nhiên cậu thấy kênh bạn tốt nhắc nhở.
Hảo hữu Uông Đích Báo Ân login.
Hình như Uông Đích Báo Ân quen biết tên khốn, hơn nữa lúc đầu cậu còn hiểu lầm Uông Đích Báo Ân chính là tình duyên của tên khốn, còn nói muốn theo đuổi người ta… Khụ khụ.
Chờ khi Ngụy Diệp phục hồi tinh thần, cậu phát hiện mình đã gửi tin nhắn riêng tới Uông Đích Báo Ân.
Mà trong bang hội cũng nhảy ra một dòng chữ.
[Bang hội] Hoan nghênh [Hoa Lạc Vô Thanh] gia nhập [Chàng hỏi có mong ngày về]
[Bang hội] [Hoa Lạc Vô Thanh]: Xin hỏi đây có phải là bang hội của [Quân Dạ] không?
==============================
Tình địch xuất hiện =)))))))))))))
Ps: Thường đi đánh nhau hay soi trang bị đối thủ, soi kinh mạch này nọ lọ chai để mình đổi kinh mạch cho hợp lý mà khống chế nó. Cởi quần là cởi trang bị quần đó =)) Cởi 1 món thì điểm trang bị toàn thân (chỗ số 6440 đó) sẽ thấp xuống. Ảnh minh họa bên dưới =))
Thanh niên cái bang cosplay tàng kiếm ngộ bắt gặp =))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook