Trong lúc nhất thời Hoắc Tập không thể tìm ra được từ gì có thể hình dung được cảnh tượng vĩ đại trước mắt này. Cái kho hàng này lúc trước khẳng định là dùng để sản xuất cái gì đó, không gian bên trong rất lớn, nhưng làm người ta run sợ là bên trong rậm rạp tang thi, nhiều đến mức có thể dọa chết người có chứng sợ đám đông.

"Ôi đệt! Đám tang thi này đang mở nhạc hội sao?" Bên cạnh có người kinh ngạc nói, " Số lượng này có đến hơn một ngàn con đi."

"Ước chừng là hơn hai ngàn con." Mạo Tử nói, "Chốc lát tôi sẽ đem mọi người đi lên nóc nhà tìm vị trí, các người tự đánh quái, đương nhiên là càng nhanh càng tốt."

Mọi người đồng thời gật đầu, đi theo Mạo Tử đến cầu thang bên ngoài để lên nóc nhà, Hoắc Tập phát hiện vị trí này quả thực là trực tiếp ở trên đầu tang thi, cầm thương tùy tiện quét một cái đều có thể quét được một đám lớn.

Nói xong liền có người bắt đầu soát, loại chuyện tùy tiện quét là có thể có giá trị kinh nghiệm này, quả thực như nằm mơ nha.

Thấy có người bắt đầu gϊếŧ, những người khác liền không khách khí, sôi nổi bắt đầu tìm chỗ, tự mình bắn gϊếŧ.

Hoắc Tập cũng qua loa đánh quái một chút, tại vì ý định của cậu cũng không phải là đánh quái, lại nói bản thân cậu cũng không có nhiều đạn như vậy, loại súng này tiêu hao rất nhiều đạn thật sự rất lãng phí.

Không biết như thế nào, cậu cảm thấy cốt truyện trước mặt này căn bản không phải dễ dàng nhẹ nhàng như vậy.

Túc Ngô thì ở bên đường tìm chỗ an tĩnh dựa vào ven tường nghỉ ngơi, nhìn đám người hưng phấn đánh quái. Rốt cuộc có nhiều người lực lượng lớn, không đến mười lăm phút kho hàng tang thi đã bị tiêu diệt một nửa, bất quá đạn dược cũng không sai biệt lắm đã tiêu hao hầu như không còn.

Có mấy người lá gan lớn đã thay đổi địa điểm đến cửa sổ lầu một bên cạnh dùng dao gϊếŧ, trên mặt cười nói vui vẻ giống như là nhặt được món hời.

Có người theo cầu thang leo xuống dưới, người này lịch sự văn nhã, sau lưng đeo một cái ba lô, lộ ra một cái vợt tennis.

Cư nhiên còn có người không đi cướp đánh quái, thật là hiếm lạ.

Đối phương không nói chuyện, Túc Ngô cũng không để ý đến cậu, dựa vào trên tường trong đầu suy nghĩ tìm ra tin tức.

Trên thực tế anh cùng Phong Phong tiến vào phó bản lần này, là để cho Mạo Tử soát phó bản, mục đích của ba người bọn họ thực sự là soát kỷ lục phó bản, lấy điểm khen thưởng của hệ thống.

Cho nên bọn họ đối với gϊếŧ quái kiếm kinh nghiệm căn bản là không thèm để ý, chỉ cần đám người này đem đám tang thi này gϊếŧ đi để mở cửa phó bản thứ ba, thì khoảng cách đến kỷ lục của phó bản sẽ ngày càng gần.

Tiến độ của đám người này không sai biệt lắm hơn nửa tiếng nữa thì sẽ có thể mở cửa phó bản thứ ba.

[Người chơi soát kinh nghiệm bằng ác ý, phó bản thăng cấp, cốt truyện gia tăng khó khăn] Hệ thống vào lúc này nhảy ra một thông báo.

Đệt! Đồng thời trong đầu những người chơi sổ ra một tràng câu thô tục!

Một phó bản cấp thấp còn có thế thăng cấp? Lên tới phó bản cao cấp sao?

[Phó bản thăng cấp, cốt truyện che giấu mở ra.....]

Sắc mặt Túc Ngô hơi trầm xuống, nghiêng đầu nhìn ra hiệu Mạo Tử cùng Phong Phong.

[Cốt truyện che dấu: Virus tang thi trong mấy ngày ngắn ngủi xâm chiếm toàn thành phố, cả thành phố biến thành một thành phố xác sống. Tiến sĩ W dẫn theo đoàn đội vận chuyển một liều huyết thanh bệnh dịch từ trong phòng nghiên cứu ra, trước 8 tiếng vào trong thành phố, không ngờ trên đường đi xảy ra sự cố, đoàn xe bị tang thi tập kích. Dưới tình thế cấp bách tiến sĩ W đem liều huyết thanh cuối cùng giấu ở tủ bảo hiểm trên xe, những người khác thì mất tích, tủ bảo hiểm cần phải có vân tay của tiến sĩ W mới có thể mở.]

[Nhiệm vụ của người chơi: Tìm được tiến sĩ W, tìm được huyết thanh, ở tầng thượng trung tâm tài phú đem huyết thanh thả xuống toàn thành phố. Giới hạn thời gian 24 tiếng, sau 24 tiếng thành phố sẽ khởi động chế độ tự hủy, chúc các người chơi may mắn.]

[Cấp bậc phó bản: Trung cấp .]


Sắc mặt mọi người không có lời gì có thể đặc sắc hơn, vốn dĩ đang đánh quái tốt, tự nhiên lòi đâu ra phải đi tìm tiến sĩ gì đó, huống hồ ông tiến sĩ này không biết còn sống hay đã chết, nếu như đã chết thì tủ bảo hiểm làm sao để mở ra?

Hơn nữa hệ thống còn hạn chế thời gian, trong vòng 24 tiếng phải đi tìm một người không rõ sống chết.

Một đám người tức khắc mất đi phương hướng, ánh mắt không tự chủ được đều nhìn qua hướng ba người Túc Ngô.

Trong lòng Hoắc Tập cảm thán một câu, chơi quá trớn rồi.

Túc Ngô cùng hai người Mạo Tử sốt ruột thương lượng, trong thời gian ngắn liền có quyết định.

"Mọi người nhanh chóng giải quyết tang thi. Tranh thủ trong hai mươi phút giải quyết xong." Túc Ngô nói.

"Lão đại, chỉ sợ là không giải quyết kịp." Mạo Tử nói một câu, chỉ tay hướng ra bên ngoài, đường đang vắng vẻ tự nhiên xuất hiện không ít tang thi, hơn nữa tốc độ hành động tang thi nhìn ra càng nhanh hơn, rõ ràng số lượng đang bắt đầu nhiều lên.

Sắc mặt Túc Ngô ngày càng trầm xuống, rất rõ ràng độ khó phó bản đã tăng lên, cấp bậc tang thi cũng đã tăng lên.

"Trước tiên đem kho hàng giải quyết sạch sẽ." Vừa nói xong liền mang hai người Mạo Tử, Phong Phong đi vào kho hàng bắt đầu dọn dẹp tang thi.

Tốc độ của Túc Ngô cực nhanh, trong tay cầm một cây chủy thủy, một đao một mạng, tang thi quần chúng xung quanh lần lượt ngã xuống.Mạo Tử cũng theo sau Túc Ngô gϊếŧ quái, ba người tạo thành một hình tam giác trực tiếp gϊếŧ vào.

Hoắc Tập cũng móc cây chủy thủ đã cất vào ba lô từ lúc đầu cũng xoay người gϊếŧ vào đàn tang thi, đàn tang thi này tuy rằng số lượng nhiều, nhưng đều là trước khi thăng cấp phó bản, cho nên lúc gϊếŧ cũng không tốn sức nhiều, Hoắc Tập buồn chán tẻ nhạt không giống như ba người kia bừng bừng khí thế, nhưng có thể ứng phó được.

Những người khác nhìn đám người Hoắc Tập đánh gϊếŧ lá gan cũng lớn hơn nhiều, có thể đánh gϊếŧ đều lên, cầm chủy thủ bắt đầu chân chính ác ý gϊếŧ quái.

Hai cô gái đứng bên ngoài xem cũng nhặt cái cây sắt bên cạnh đánh vào.

Sau khi giải quyết con tang thi cuối cùng Túc Ngô nhìn thoáng qua thời gian, 18 phút 47 giây.

Mười tám người trong vòng hai mươi phút giải quyết tang thi cấp thấp ở kho hàng.

Tuy rằng gϊếŧ tang thi cấp thấp không tốn nhiều sức lực, nhưng loại thao tác giơ tay chém lên chém xuống này cũng sẽ làm tốn một chút sức lực, mọi người đứng tại chỗ thở phì phò, vị đại thúc trung niên thở hổn hển như giây tiếp theo là có thể tắc thở đến nơi.

"Chốc lát chúng ta chia ra những tiểu đội, phân ra tìm ở các hướng đông tây nam bắc, chú ý các xe áp tải, tìm được thì thông báo, cho những người khác biết." Túc Ngô nói, nhanh chóng phân phối đội ngũ.

Phong Phong và Mạo Tử mỗi người dẫn theo một đội, cấp bậc của đại thúc trung niên tương đối cao cũng tự mang theo một đội nam, đội nam này sức chiến đấu tổng thể cũng không tệ lắm, Túc Ngô dẫn hai cô gái cùng nam sinh mắt kính cuối cùng ngón tay dừng ở Hoắc Tập và Từ Mậu Kiệt.

Túc Ngô chọn hai cô gái nghĩ cũng có thể bảo vệ chút, nam sinh mắt kính thêm vào cũng thấy hơi cân bằng lại, Hoắc Tập là bởi vì hành động cùng đầu óc bình tĩnh nên dẫn theo được, tóc vàng..... tóc vàng xem như là mua một tặng một đi?

Bốn đội ngũ giao tiếp đơn giản một chút liền chia ra hành động.

Thực lực của đội Hoắc Tập có hơi ngượng ép, trừ bỏ dẫn đầu thì chính là có thể đánh quái, những người khác còn có thể có năng lực phản kháng nhất định, hy vọng hai cô gái kia lúc đó có thể chạy nhanh, bảo vệ tốt chính mình.

Cửa hàng phía đông khắp nơi đều có tang thi du đãng, đám tang thi này rõ ràng so với tang thi cấp thấp kia hành động nhanh lên không ít, Túc Ngô đi ở đằng trước, Hoắc Tập cùng Từ Mậu Kiệt bộc hậu phía sau, lúc đi qua mỗi một cửa hàng đều có thể lặng yên không một tiếng động giải quyết mấy con tang thi du đãng.

Hai cô gái cũng không tồi, dọc đường đi có thể đuổi kịp bước chân, nhưng nam sinh mắt kính kia chạy chậm hai bước liền bắt đầu thở lên, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.


Tổ đội bọn họ tìm kiếm hơn mười cửa hàng, lúc này đặc điểm trò chơi liền được lộ ra ngoài, tuy rằng các cửa hàng thoạt nhìn đều không giống nhau, nhưng phần lớn đều chỉ là cái xác bên ngoài, nói cách khác là không quan trọng kiến trúc đều làm rất thô ráp, dựa theo định luật vai chính mà phân tích, loại này bản thân có phải là cửa hàng nổi tiếng của địa phương hay không không quan trọng.

Nhưng lại giúp bọn họ giảm bớt thời gian, bọn họ chỉ cần ở bên cửa sổ nhìn vào một cái, là có thể biết tiến sĩ W có ở bên trong hay không.

Đội Hoắc Tập nhìn vào các kiến trúc bên trong ở bên ngoài cửa sổ, tốc độ xem như rất mau.

"Chờ một chút!" Túc Ngô ở phía trước duỗi tay ngăn cản, "Mọi người có nghe thấy âm thanh gì không?"

Mọi người cẩn thận nghe một chút, tựa hồ giống như âm thanh vũ khí sắc bén bị kéo lê cọ sát trên mặt đất, làm cho lỗ tai người nghe khó chịu, hơn nữa âm thanh càng lúc càng gần.

Ở phía đường đối diện có một bóng dáng cao gần hai mét kéo theo một cái rìu từng bước từng bước đi về phía trước, vị này có mùi giống như đồ chua bị ướp quá hạn, còn có chút bị muối mặn, một mùi huyết tinh hỗn loạn tanh tưởi tràn ngập toàn bộ đường phố.

Quái của cốt truyện che giấu đều lớn và khó coi như vậy sao?

Vị này so với tang thi bình thường là rất lớn.

Khó coi, nhưng rõ ràng là còn muốn chứng minh đã cao cấp lên không ít, đầu kêu rắc rắc liền xoay qua phía bọn Hoắc Tập, thịt thối trên mặt, một bên miệng còn nguyên bên còn lại đã bị thối rữa, mùi vị tanh hôi trong nháy mắt thăng cấp.

Bọn Hoắc Tập còn chưa kịp đưa tay lên bịt mũi, tang thi to lớn liền giơ rìu vọt tới, tốc độ di chuyển đặc biệt nhanh.

"Đi vào!" Túc Ngô bắt lấy hai cô gái bên cạnh ném vào trong cửa hàng kế bên, Hoắc Tập cũng lui lại kéo Từ Mậu Kiệt cùng nam sinh mắt kính vọt vào cửa hàng đem cửa khóa kỹ lại, bảo vệ tốt hai cô gái.

Túc Ngô ném người vào trong xong liền xông ra bên ngoài, tang thi to lớn một lần nữa đem rìu đánh qua, Hoắc Tập lăn một vòng trên mặt đất, khó khăn lắm mới tránh thoát được.

Tốc độ phản ứng của tang thi to lớn này cực nhanh, thấy không đánh trúng cậu cùng Túc Ngô liền vọt qua, Túc Ngô né tránh hai lần, cây rìu giống như có mắt mà đuổi theo anh.

Hoắc Tập bắn hai phát vào tang thi to lớn, lại phát hiện đạn căn bản đối với nó là vô dụng, nhưng hành động này lại chọc giận tang thi, vốn dĩ cái rìu đang đuổi theo Túc Ngô liền chuyển hướng qua cậu.

Dĩ nhiên phản ứng của Hoắc Tập không nhanh như Túc Ngô, chỉ có thể nương theo những cửa hàng xung quanh mà trốn đông trốn tây.

Hai người bọn họ tuy rằng còn xem như là linh hoạt, nhưng động tĩnh ở đây lớn nên hấp dẫn không ít tang thi ở phía khác, Hoắc Tập vừa trốn tránh cây rìu đang đuổi theo đồng thời còn phải né tránh những móng vuốt tang thi muốn vồ ôm lấy cậu.

Giờ khắc này cậu cảm giác được cái gì kêu là đem mạng treo ở lưng quần.

Bên người Túc Ngô cũng bị không ít tang thi vây quanh, cũng may phản ứng của anh còn được xem là nhanh, mấy đao đánh mấy đao chém, lại thấy Hoắc Tập đã bị vây quanh đông như nêm cối.

Túc Ngô phóng qua mặt tường bên cạnh, chém mấy đao đã giải quyết được mấy tang thi nhỏ, đạn dư lại cũng như không cần tiền mà bắn ào ạt về phía tang thi to lớn.

Tang thi xung quanh Hoắc Tập cũng được giải quyết không ít, quay đầu thấy Túc Ngô đứng ở trên bờ tường, cây rìu của tang thi to lớn cũng vọt qua.

Hoắc Tập thông suốt, tang thi to lớn này thuộc dạng ai công kích nó thì nó sẽ đuổi gϊếŧ người đó.

giống như ở trong trò chơi, đương nhiên đây không phải trò chơi, có người sẽ hấp dẫn sự chú ý của quái, những người khác từng người phóng ra đại chiêu, hai ba chiêu thì cũng đã giải quyết được.


Cậu mới vừa đánh hai đao, sự chú ý của tang thi liền kéo lên người cậu, sau đó lại bị Túc Ngô bắn phá một lần nữa đem sự chú ý của tang thi lên người mình.

Nếu bọn họ có thể đều đều đem sự chú ý của tang thi khống chế tốt, như vậy bọn họ có thể khống chế phương hướng công kích của quái vật.

Thành Tây.

Mạo Tử mang theo tiểu đội bảy người, vừa mới bắt đầu lục soát vài ba cửa hàng liền phát hiện ra quy luật, sau đó đều chỉ đứng ở bên cửa sổ nhìn qua một cái, có thể không kinh động tang thi thì sẽ không kinh động, có thể giữ lại một ít đạn dược thì giữ lại.

Loại phương thức ẩn núp này nhưng thật ra đem tốc độ gia tăng lên không ít, bảy người mau chóng lục soát không ít cửa hàng, chỉ là thời điểm cái vị khó coi kia xuất hiện làm tất cả mọi người kinh ngạc.

Mạo Tử không am hiểu cận chiến, cô dặn dò có thể trốn thì liền trốn, chính mình tìm được thời điểm thích hợp thì liền nổ súng. Tang thi to lớn thật ra cũng thuận theo hành động của cô mà đuổi theo, bất quá gia hỏa này rõ ràng cũng có chút thông minh, có thể theo tiếng súng mà tìm được vị trí của cô.

Mạo Tử đành phải đánh một cái đổi một chỗ, ở trên mấy tòa lầu chơi trốn tìm cùng tang thi, đem tang thi đưa tới một cái ngõ cụt.

Tuy rằng không phải biện pháp tốt nhất, nhưng chỉ bằng địa thế phức tạp ở đây cũng có thể đem gia hỏa này kéo dài một chút thời gian.

Mạo Tử không dám ham chiến, cảm thấy không sai biệt lắm liền đi trở về, tiếng hệ thống lại vang lên.

[Người chơi Lý Hải Bằng tử vong.]

Lý Hải Bằng là người trong đội ngũ của cô, Mạo Tử lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy về đội ngũ.

"Anh làm gì?" Một người trong đội ngũ giữ lấy một người được gọi là Vương Chiêu, người này trong tay cầm một cây chủy thủ, trên chủy thủ còn dính máu tươi, mà trên mặt đất có một người đã bị đâm một mảng lớn, máu còn đang chảy ra không ngừng.

"Hắn bị tang thi cắn!" Vương Chiêu lau chủy thủ nói, "Chúng ta chỉ có thể gϊếŧ hắn, bằng không hắn sẽ giống đám tang thi bên ngoài quay lại cắn chúng ta!"

Mọi người thấy hắn xoay xoay chủy thủ, sợ hãi hắn sẽ làm bị thương người khác, đều khuyên hắn cất đao đi.

"Anh trước tiên cất đao đi! Hắn bị tang thi cắn, nhưng những người khác đều rất tốt, anh cầm chủy thủ như vậy làm bị thương người khác thì làm sao bây giờ?"

Vương Chiêu đang dựa vào tường không nhịn được run rẩy, có người đi lên kiểm tra người ngã trên mặt đất.

"Đã chết."

"Khẳng định đã chết, hệ thống đã thông báo." Trong đội ngũ có người lên tiếng.

"Tôi tận mắt nhìn thấy hắn bị tang thi cắn, bị cắn ở trên cánh tay, hồi nảy hắn còn che che giấu giấu rõ ràng là muốn gạt chúng ta." Vương Chiêu kích động nói, " Tôi giúp các người gϊếŧ hắn, hiện tại không phải chúng ta đã an toàn sao?"

Những người khác cũng không nói lời nào, nói thực ra nơi này đều là người chơi cấp thấp, trải qua phó bản đều là NPC làm người chơi tử vong, người chơi gϊếŧ người chơi thì lần đầu bọn họ nhìn thấy.

"Bây giờ không nói nhiều như vậy, đem giấu thi thể đi, tang thi ngửi được mùi vị sẽ tìm lại đây." Người nói chuyện tên Dương Tĩnh, hồi nảy chính là hắn giữ tay Vương Chiêu.

"Trước tiên anh đem đao cất đi, như vậy rất dễ dàng làm bị thương người khác." Dương Tĩnh nhìn Vương Chiêu nói, " Mặc kệ như thế nào, đây chỉ là trò chơi, vạn nhất ở bên ngoài hiện thực chắc hắn sẽ còn sống chứ?"

Lời nói là như vậy, nhưng tất cả bọn họ đã trải qua không ít phó bản, cảm giác cái chết đến gần thật sự quá khắc sâu.

Người chết ở đây còn thực sự tồn tại sao?

Ai cũng không dám nghĩ tới.

"Sao lại thế này?" Mạo Tử từ cửa sổ phóng vào liền thấy một người chơi đang nằm trên mặt đất, ngực cùng quần áo đều bị máu thắm ướt.


Dương Tĩnh giải thích đơn giản tình huống một chút, Mạo Tử tiến lên lật xem cánh tay trái của thi thể, xác thực cánh tay bị cắn một lỗ lớn.

"Được rồi, trước tiên đổi địa điểm, tính công kích của tang thi to lớn rất cao, hơn nữa giống như có chút trí tuệ, tôi đoán một lát hắn có thể theo mùi vị mà tìm tới đây, chúng ta trước tiên tìm người cùng tủ bảo hiểm."

Mọi người thu thập một chút, liền tiếp tục tìm người, bởi vì tang thi to lớn xuất hiện, tất cả mọi người nhanh chóng gia tăng tốc độ.

Thành Nam.

Đội ngũ của Phong Phong thực lực tương đối cân bằng, tất cả mọi người có thể duy trì tiết tấu tương đối, mọi người lặng lẽ tránh đường có tang thi du đãng, tốc độ tìm cũng rất nhanh.

"Phong ca, bên này có một chiếc xe áp tải!" Trong đội ngũ có người thấp giọng nói một câu.

Phong Phong liền đi tới sau lưng cửa hàng thấy một chiếc xe áp tải ngã trên mặt đất, cửa xe đã bị mở ra, xem hình dáng hẳn là xe hộ tống huyết thanh.

Phong Phong nhanh chóng chạy tới xem xét cốp xe, nhưng chỉ thấy một chiếc tủ bảo hiểm đã bị mở ra, đồ vật bên trong lại không thấy.

"Đồ vật bị người khác cầm đi rồi, mọi người tìm xung quanh xem có người không." Nói xong cũng cùng những người khác tìm kiếm ở những cửa hàng xung quanh.

"Nơi này có manh mối!" Có người thấp giọng hô một tiếng.

Phong Phong đi theo vào một cửa hàng, ở sau quầy tìm được một két sắt xách tay(*), cùng với một cái áo blouse trắng bị ném xuống đất. Xem ra tiến sĩ W gặp phải tập kích đã qua đây trốn tránh một chút.

(*) Két sắt xách tay:

Két sắt xách tay trống không, huyết thanh bên trong hẳn là đã bị mang đi.

"Đi ra ngoài tìm xem có những người khác không." Phong Phong nói, người chưa đi tới cửa, ngoài cửa chính một cái rìu xẹt qua chỗ eo của hắn, hắn thậm chí còn chưa kịp kêu lên, liền thấy được nội tạng của mình từ khoang bụng đã bay ra ngoài.

Hệ thống "đinh" ~~ một tiếng thông báo vang lên.

[Người chơi Tiết Hiểu Phong tử vong.]

Mọi người trong phòng thậm chí còn chưa nghe rõ âm thanh thông báo của hệ thống, thì đã nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, cùng với chào đón bọn họ là một màng máu tươi.

Lăn tới chỗ một người, bị máu phun ra dính đầy mặt, tầm mắt mơ hồ liền thấy một thân ảnh khổng lồ giơ rìu bổ tới, hắn theo bản năng nhắm mắt lại, sau cổ cảm nhận được một lực kéo hắn trở về.

"Chạy!" Phong Phong hô to một tiếng, một đám người đang đứng ngây ngốc tại chỗ hiện giờ mới nhớ tới việc chạy trốn, đám người giằng co nháy mắt nổ tung hoa.

Tang thi to lớn giơ một rìu vào không trung, vốn dĩ mục tiêu lúc nảy còn đang đứng trước mặt mình, hắn nhìn cũng chưa nhìn mà bổ rìu qua.

Phong Phong phản ứng nhanh nhẹn, theo cửa sổ nhảy ra ngoài, né tránh cây rìu đang bổ tới.

Tuy to con nhưng phản ứng lại không chậm, xoay người liền đuổi theo tới đây, tiếng rìu kéo trên mặt đất phát ra tiếng chói tai, vốn dĩ đám tang thi không bị quấy nhiễu nhưng lập tức giống như ấn vào nút kích hoạt tất cả đều chạy tới, tiền giáp hậu kích(*), tình huống đúng là không ổn.

(*) Tiền giáp hậu kích: trước mặt bị giáp lá cà, phía sau cũng bị tập kích.

- -----------------------------------------------------------

Editor có lời muốn nói:

Sorry mọi người nha, tui mới bay qua chỗ du học nên đang còn sắp xếp á, nên hơi lu bu mà tui dịch rồi chỉ quên set lịch cho truyện á nên giờ tui đăng bù lại chương của truyện này nha.

P/s: cho tui xin một ⭐ bình chọn nha, cảm ơn mọi người nhiều.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương