Trên tay Giang Cảnh Xuyên còn có một vài công việc cần hoàn thành, liền để Tô Yên chờ hắn một chút, Tô Yên là người nhàn rỗi, tự nhiên là có thời gian, khi Giang Cảnh Xuyên đang chăm chỉ làm việc, Tô Yên cảm thấy sau ăn thật mệt, đây là thói quen ở trong cung trước kia đã tạo thành, sau bữa trưa đều muốn ngủ một lát, cho dù đổi thân thể, thói quen này vẫn là thâm căn cố đế, cô ngồi ở trên ghế sofa, không đầy một lát liền híp mắt, chậm rãi ngủ.

Ghế sofa trong phòng làm việc rất lớn, khi Giang Cảnh Xuyên theo thói quen ngẩng đầu xoa bóp mi tâm, liền thấy Tô Yên đã nửa nằm ở trên ghế sofa chìm vào giấc ngủ.

Giang Cảnh Xuyên cũng không có phát hiện, khóe môi hắn đang khẽ giơ lên, do dự một chút, hắn từ trên ghế làm việc đứng dậy cầm lấy áo vest của mình đi về phía Tô Yên, đứng lại ở trước ghế sofa, động tác tận lực mềm nhẹ khoát áo vest lên trên thân thể cô.

Hắn làm xong động tác này, Tô Yên cũng tỉnh, nhưng cô không có mở mắt, ở trong lòng hơi hơi cân nhắc, nhắm mắt lại có chút nhớ nhung cọ xát áo vest hắn.

Cô không nhìn thấy vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên, nhưng cô biết, động tác này có nghĩa là cô đối với hắn không có đề phòng, hắn có thể cao hứng hay không cô không biết, nhưng loại chi tiết nhỏ này, thêm hoa trên gấm lúc nào cũng dễ dàng hơn nhiều.

Giang Cảnh Xuyên cúi đầu nhìn Tô Yên, cho dù hắn đối với tình cảm không có hứng thú, nhưng ý thức lãnh địa của hắn rất mạnh, cho dù không có phát sinh quan hệ với Tô Yên, trong lòng hắn, Tô Yên cùng phụ nữ khác cũng là không giống nhau, bởi vì hắn đối với cô có trách nhiệm, cô là người của hắn, nếu như trước đó nói chỉ coi Tô Yên là người cần phụ trách, như vậy, từ giờ trở đi dường như trở nên có chút không giống.

Hắn không chỉ có ý thức lãnh địa mạnh, ý thức nguy cơ cũng rất mạnh.

Cho dù trong lòng cảm thấy loại tình huống này đã chậm rãi vượt qua khống chế của hắn, nhưng hắn vẫn không muốn nghĩ sâu, cái này cùng với việc ở trên thương trường của hắn không giống nhau, Tô Yên cũng không phải là kẻ địch đối thủ của hắn, cô là vợ hắn, cho dù trở nên không giống, cô cũng vẫn là cô.

Giang Cảnh Xuyên trở lại chỗ ngồi tiếp tục xử lý việc công, Tô Yên lại thế nào cũng không ngủ được, tình cảnh trước mắt cô đã chậm rãi biết được, vốn là còn nghĩ người nhà nguyên thân chắc là còn có thể dựa vào một chút, vừa rồi xem thái độ người đó cùng với việc lễ độ cung kính gọi Giang Cảnh Xuyên là Giang tổng, lòng cô liền nặng.

Người nhà nguyên thân là không đáng tin cậy, bạn bè càng đừng nói, nghĩ cũng không cần nghĩ, cô mới tới một thời đại xa lạ, nhìn tới nhìn lui, trước mắt cô có thể đáng tin, lại nguyện ý để cô ôm bắp đùi chỉ có Giang Cảnh Xuyên.

Chuyện về sau, vẫn là xem một bước đi một bước đi.

Tô Yên lại giả bộ ngủ chừng mười phút, thật sự nghẹn không nổi nữa, liền mở mắt ra, mờ mịt đứng dậy nhìn Giang Cảnh Xuyên, hậu tri hậu giác bắt đầu vươn vai, động tác liên tiếp của cô Giang Cảnh Xuyên đều xem ở trong mắt, không khỏi thấp giọng cười cười.

Nửa giờ sau, Giang Cảnh Xuyên mang Tô Yên rời khỏi phòng làm việc, đứng ở trong thang máy, Giang Cảnh Xuyên không để ý nói một câu, "Đồ ăn trong nhà so với công ty ngon hơn nhiều."

Trong lòng Tô Yên lộp bộp một chút, trong nháy mắt liền hiểu được ý của Giang Cảnh Xuyên, hắn nói cũng không nhiều, cũng sẽ không vô duyên vô cớ nói chuyện nhà với cô, đồ ăn trong nhà khẳng định là ăn ngon hơn so với công ty, nhưng lời này nói vào hôm nay từ trong miệng Giang Cảnh Xuyên, liền đáng giá suy nghĩ sâu xa.

Chẳng lẽ hắn muốn mỗi ngày cô đều tới đưa cơm cho hắn?

Ha ha.

Tô Yên nghiền ngẫm tâm lý đàn ông không phải một, hai ngày, giống như hôm nay, cô ngẫu nhiên tới đưa cơm, Giang Cảnh Xuyên  tuyệt đối vui vẻ hơn nhiều so với cô mỗi ngày đều tới đưa cơm cho hắn, không có biện pháp con người chính là như vậy, mỗi ngày đều có được có thể thấy tốt, chờ thành thói quen tự nhiên sẽ thấy không có gì, nói không chừng về sau còn sẽ lên mặt hếch mũi.

Cho dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt Tô Yên vẫn cười dịu dàng, "Tay nghề dì đầu bếp xác thực rất tốt."

Cô chính là không tiếp nhận, chính là không như hắn mong muốn.

Giang Cảnh Xuyên cũng không có nói thêm cái gì, Tô Yên có thể tới đưa một lần cơm như vậy đã làm hắn rất khiếp sợ.

Tại Giang thị, Giang Cảnh Xuyên có thang máy riêng, đi thẳng đến chỗ để xe, Tô Yên đi theo phía sau Giang Cảnh Xuyên lên xe, vừa ngồi xuống, cô liền cảm giác bất đồng, độ thoải mái khác nhau, hiển nhiên chiếc xe này của Giang Cảnh Xuyên so với chiếc xe trong nhà tốt hơn nhiều.

Dọc theo đường đi, hai người đều không nói chuyện, có thể là hai ngày này chung sống, không khí cũng không lúng túng.

Giang Cảnh Xuyên mang Tô Yên đến một cửa tiệm, còn chưa có vào cửa, tất cả nhân viên bên trong cửa hàng đều đi ra ngoài nghênh đón, khi thấy một người phụ nữ bên cạnh Giang Cảnh Xuyên, cho dù mấy người đều sững sờ một chút, nhưng rèn luyện tốt nghiệp vụ hàng ngày làm trên mặt các cô vẫn mang theo tươi cười nhiệt tình.

"Em nhìn xem thích thứ gì." Giang Cảnh Xuyên chỉ theo mẹ nhà mình dạo phố, ngựa quen đường cũ trực tiếp ngồi lên ghế sofa ở trong cửa hàng.

Tô Yên nhìn thoáng qua Giang Cảnh Xuyên, chờ sau khi xác định lời hắn nói không phải khách sáo, liền hướng quầy hàng bắt đầu tử tế chọn lựa, cô nhìn trúng một đôi khuyên tai kim cương, mỗi người bán hàng đều là người tinh tế, thấy ánh mắt cô, vội vàng ngọt ngào cười nói: "Tiểu thư, đôi khuyên tai này là hàng mới có, bản số lượng hạn chế, toàn bộ thành phố A chỉ có một đôi như vậy."

"Tôi thử một chút."

Tô Yên đối diện với cái gương có thể đem lỗ chân lông người hiện lên một rõ hai ràng, lỗ tai khéo léo trắng ngần mang khuyên tai, càng có vẻ cả người đều sặc sỡ loá mắt.

Nhìn vào mình trong gương, Tô Yên đối với khuyên tai này thật là yêu đến chết được, quay đầu lại, như trẻ nhỏ đi đến trước mặt Giang Cảnh Xuyên, mong đợi hỏi han: "Đẹp không?"

Giang Cảnh Xuyên ngẩng đầu lên nhìn, trên mặt không có lấy lệ, tử tế quan sát, một lát gật đầu, "Đẹp, mua đi."

Người bán hàng nhận biết Giang Cảnh Xuyên, nhưng không quá xác định thân phận người phụ nữ xinh đẹp này, nghĩ chắc sẽ không phải là tình nhân mới của Giang Cảnh Xuyên đi. Không trách mọi người không cách nào liên tưởng đến trên người Giang phu nhân, người ngoài đều đồn đãi vẻ ngoài Giang phu nhân bình thường, cho nên Giang Cảnh Xuyên phi thường không thích, quan hệ hai vợ chồng đáng lo.

Tô Yên thật sự quá thích bộ dạng Giang Cảnh Xuyên nói mua liền mua, một chút cũng không keo kiệt hướng Giang Cảnh Xuyên nhoẻn miệng cười, chọc cho hắn sững sờ không thôi.

Vì để xứng với khuyên tai, lại mua một sợi dây chuyền, khi tính tiền quét thẻ, tuy rằng Tô Yên không biết thứ này bao nhiêu tiền, nhưng nghĩ cũng biết giá tiền khẳng định sẽ không phải chăng, cô đứng ở một bên, tử tế quan sát vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên, phát hiện hắn ngay cả lông mày cũng không có nhăn một chút, giống như cô chỉ là mua một cọng hành.

Liên tưởng đến vừa rồi thái độ nhân viên trong công ty lễ độ cung kính, lại nhìn xem nhóm bán hàng trong mắt nịnh nọt, trong lòng Tô Yên nghi ngờ càng sâu, Giang Cảnh Xuyên này có tiền bộ dáng lại tốt, hơn nữa nhìn bộ dạng hắn cũng không giống như bài xích mình, nhưng quan hệ hắn cùng nguyên thân giống như cũng không tốt, như vậy, đây tới cùng là chuyện thế nào a?

Sau khi cà xong thẻ, Giang Cảnh Xuyên bỏ thẻ vào ví tiền, thuận miệng hỏi: "Phía trước có cửa tiệm lễ phục không tệ, mẹ anh thỉnh thoảng đặt may tại đó, em muốn đi nhìn xem không?"

Đó đương nhiên không gì tốt hơn.

Tô Yên cúi đầu cười một chút, tiến lên kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên, nói khẽ: "Ánh mắt mẹ tất nhiên là rất tốt."

Câu trả lời này là đã trước mặt Giang Cảnh Xuyên nịnh hót mẹ chồng, cũng biểu đạt cô muốn đi nhìn xem.

Tuy rằng Giang Cảnh Xuyên không biết chút lòng riêng này của Tô Yên, nhưng nghe lời nói này tâm tình cũng không hiểu khá lên, ngược lại người bán hàng một bên nghe Tô Yên trả lời như vậy, trong lòng mọi người đều hiếu kỳ vô cùng, tình nhân bình thường dám ở trước mặt Giang Cảnh Xuyên xưng hô Giang phu nhân là mẹ sao, cũng không phải đầu óc vào nước.

Đám người bán hàng trao đổi ánh mắt cực nhanh, trong lòng phán đoán chậm rãi khẳng định, mỹ nhân này khả năng lớn chính là Giang phu nhân chính hiệu a! !

Trong đó có một người bán hàng đặc biệt biết xử lý, đem gói to đưa cho Tô Yên, miệng đặc biệt ngọt, "Giang phu nhân, nếu như cô thuận tiện, tôi có thể đưa cho cô name card không? Nếu cô có cần, có thể gọi điện thoại cho tôi, có hàng mới sẽ thông báo cô đầu tiên."

Người bán hàng thấy xưng hô như vậy không làm Giang Cảnh Xuyên phản cảm, càng thêm chắc chắn phán đoán của mình.

Tô Yên chần chờ một chút, gật đầu.

Nhất thời những người bán hàng khác ở đây đều hâm mộ ghen ghét, người này cũng quá có ánh mắt, nếu bợ đỡ được Giang phu nhân, về sau còn lo gì sự nghiệp a.

Tô Yên nhận lấy card của người bán hàng, kéo cánh tay Giang Cảnh Xuyên rời khỏi.

Mấy người bán hàng vây tại một chỗ thảo luận sục sôi ngất trời.

"Vị đó thật là Giang phu nhân a, mấy ngày hôm trước tôi xem thiệp mời, còn cho rằng Hoàng Vũ Vi được nâng đỡ đâu."

"A, ghét nhất cái tiểu kỹ nữ phá hoại đó, không phải tôi nói, nếu cô là đàn ông, cô thích Giang phu nhân vừa rồi, hay là thích Hoàng Vũ Vi?"

"Này còn phải nói, Giang phu nhân quăng Hoàng Vũ Vi mấy con đường a, khí chất cô ấy thật tốt, hơn nữa Giang tiên sinh đối với cô ấy cũng rất tốt, tôi cũng muốn tìm người đàn ông để tôi tận tình mua sắm."

"Này còn chưa có đến tối đâu, sao đã bắt đầu nằm mơ."

Hôm nay là ngày làm việc, bây giờ vẫn là thời gian đi làm, người trên phố cũng không nhiều, nhưng tổ hợp Giang Cảnh Xuyên cùng Tô Yên vẫn là hấp dẫn không ít tần suất quay đầu.

Giang Cảnh Xuyên giúp Tô Yên xách gói to, cái này đơn thuần là đi theo mẹ nhà mình ra ngoài dạo phố luyện ra, nhưng một cử động kia để Tô Yên nhìn liền đặc biệt tăng độ hảo cảm.

Trước kia hoàng thượng đối với cô tốt như vậy, khi cùng nhau dạo phố cũng sẽ không giúp cô cầm đồ, đương nhiên cô cũng không phải là trách ngài, ngài là ngôi cửu ngũ, người tôn quý nhất khắp thiên hạ, có thể hạ mình dẫn cô dạo phố đã là cực hạn, khi Giang Cảnh Xuyên làm như vậy, Tô Yên khó được sững sờ hồi lâu.

Cho dù thời gian chung sống cũng không dài, nhưng cảm giác Giang Cảnh Xuyên cho cô rất tốt, tuy rằng nói hai vợ chồng quan hệ cũng không phải tốt như vậy, nhưng hắn không có cắt ăn uống của cô, hơn nữa những người giúp việc trong nhà đối với cô cũng rất cung kính, sau buổi tối hôm ấy, tuy rằng hắn không có có hỏi han ân cần, nhưng những chi tiết nhỏ cũng tỏ vẻ quan tâm đối với cô, tuy rằng người đàn ông này nói không nhiều, nhưng Tô Yên vẫn rất tin tưởng hắn.

Khi Tô Yên đang cảm khái Giang Cảnh Xuyên còn rất không tệ, điện thoại di động hắn vang lên, Giang Cảnh Xuyên từ trong túi áo lấy điện thoại di động, vừa nhìn màn hình điện thoại, vẻ mặt liền có chút không đúng.

Bất quá hắn rất nhanh liền nhận điện, trầm giọng nói: "Ông nội, có gì chuyện không?"

Không biết đầu dây nói gì, Giang Cảnh Xuyên nhìn Tô Yên một cái, âm thanh càng thêm trầm thấp, "Dạ, biết."

Sau khi cúp điện thoại, Giang Cảnh Xuyên đối với Tô Yên nói: "Ông nội, bà nội gọi chúng ta tối nay về nhà cũ ăn cơm."

Tô Yên nghe ngẩn ra, lập tức liền phản ứng kịp, cô tới hơn mười ngày, rốt cuộc cũng phải gặp người nhà Giang Cảnh Xuyên, đây lại là một cái khảo nghiệm khác.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương