Xem Ra Anh Rất Có Tiền
-
Chương 13
Tô Yên ngược lại bị giật cả mình, khi phục hồi tinh thần lại, vừa mới muốn nói chút gì, người đầu dây đã khẩn cấp vội vã bắt đầu giải thích, "Tiểu Yên, ngày đó thật là em hiểu lầm rồi, Bồi Nhiên cùng Gia Du thật sự không phải như em nghĩ đâu, em cũng biết, từ nhỏ Gia Du đã ở trong nhà Bồi Nhiên, Bồi Nhiên hoàn toàn đối đãi với cô ấy như em gái, người nó chân chính để ý là em!"
Một đoạn văn ngắn ngủn, cũng không đến mức làm Tô Yên lọt vào sương mù, đại khái biết là ý gì, xem ra người gọi là Bồi Nhiên chính là đối tượng nguyên thân ngưỡng mộ trong lòng từ trước, chỉ là lời người này nói thật làm người ta vô lực châm chọc, ở hậu cung nhiều năm như vậy, tuy cô không chủ động thiết kế âm mưu quỷ kế gì, nhưng chuyện này nọ vẫn là nhìn rất thấu.
Đầu tiên, hắn nói cái gì từ nhỏ Gia Du đã ở trong nhà Bồi Nhiên, này muốn không có tư tình gì, ai tin a? !
Tiếp theo, Bồi Nhiên có phải thật đem cái Gia Du đó coi như em gái hay không, cô không biết, nhưng nghe lời nói này xong bản năng cũng cảm thấy chán ghét.
Cuối cùng, nếu như Bồi Nhiên này thật để ý nguyên thân, về phần nhiều ngày như vậy cả bóng người đều không nhìn thấy là sao?
Tóm lại, lời người này nói, Tô Yên thật là một chữ cũng không tin.
Hồ Hàng thấy Tô Yên không lên tiếng, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trầm Bồi Nhiên đang làm tổ ở trên ghế sofa nhìn tạp chí, lại tiếp tục nhịn tính tình cùng Tô Yên giải thích, "Tiểu Yên, Gia Du lập tức sẽ xuất ngoại, con bé chính là không muốn làm em hiểu lầm mới làm như vậy, qua hai ngày nữa tụi anh muốn tổ chức tiệc chia tay cho con bé, dù sao em cũng nể mặt mũi đến đây đi?"
Tô Yên ngồi ở trên giường nhìn đôi tay xinh đẹp của mình, mí mắt cũng không có nâng một chút, "Tôi không có thời gian."
Hồ Hàng đang mở loa ngoài, Trầm Bồi Nhiên một bên nghe lời nói này, tay đang lướt tạp chí dừng một chút, một lát sau lại dường như không có việc gì tiếp tục nhìn tạp chí.
"Làm sao em lại không có thời gian a?"
Lời nói này nghe thật là chói tai, Tô Yên hít sâu một hơi, mặt hiện tươi cười, "Mỗi ngày tôi rất là bận rộn, qua mấy ngày nữa còn phải theo ông xã tôi tham dự yến tiệc, đúng rồi, chúc Gia Du thuận buồm xuôi gió."
Sau khi kết hôn tới cùng nguyên thân có tiếp tục cùng Bồi Nhiên đó giữ liên lạc hay không, cô không biết, cũng không muốn đi tìm hiểu rõ, chỉ là bây giờ cô đã cơ bản xác định tài lực của Giang Cảnh Xuyên, thêm vào đó bây giờ cô lại là người vợ có tiếng có miếng của hắn, trước mắt chuyện vượt rào cô không muốn, cũng sẽ không làm.
Hồ Hàng nghe lời này, cũng sửng sốt, không khỏi lúng túng nói: "Em cùng Giang Cảnh Xuyên. . . hòa thuận thật? Không phải em nói không thích hắn sao?"
Tô Yên tiếp tục tính tình tốt nói: "Anh đừng nói đùa, đó là ông xã tôi, làm sao tôi không thích, lời nói thế này đừng nói nữa, truyền vào tai người khác ảnh hưởng không tốt."
Khi Tô Yên đang cân nhắc nên cúp điện thoại thế nào, đột nhiên một giọng nam thanh lạnh vang lên, "Ảnh hưởng không tốt? A."
m thanh thay đổi, cùng người vừa rồi nói chuyện không phải là một người, Tô Yên không quá xác định người này tới cùng là ai, chỉ có thể không lên tiếng.
Trong lòng Trầm Bồi Nhiên cũng bực bội, khi hắn muốn cùng Tô Yên xác định quan hệ, cô đột nhiên gả cho người khác, sự việc này xảy ra trên người đàn ông nào có thể nhịn? Nhưng hắn cũng nhịn xuống, một mình đến nước ngoài ngây ngốc nửa năm trở về, Tô Yên kéo hắn khóc tê tâm liệt phế, hắn cũng đau lòng, lại nghe cô bảo đảm nói lập tức sẽ ly hôn, hắn lúc này mới mềm lòng.
Bây giờ thế nhưng gọi Giang Cảnh Xuyên là ông xã? Còn nói thích hắn ta?
Lửa giận của Trầm Bồi Nhiên mấy ngày nay đọng lại một chút liền bị đốt, giọng nói càng thêm cứng ngắc, "Tô Yên, anh đã sớm nói với em rồi, Gia Du là con gái bạn tốt của mẹ anh, từ nhỏ anh đối với con bé coi như em gái, khi em bởi vì con bé hai lần ba lượt mất hứng quậy anh, có nghĩ tới tâm tình của anh hay không? Em cho tới bây giờ vẫn là Giang phu nhân!"
Xem ra đó là Bồi Nhiên, những câu chỉ trích này, đối với Tô Yên mà nói không có bất kỳ xúc động gì, cô trước giờ không muốn đánh giá nguyên thân cùng với cuộc sống của nguyên thân, bây giờ cũng vậy, dù sao cô đã chiếm thân thể cô ta, lại đối với hành động việc làm của nguyên thân chỉ chỉ trỏ trỏ có chút quá không phúc hậu.
Tô Yên nói đến cùng chính là một người ngoài cuộc, giờ phút này cũng không tức giận, ngược lại còn rất trấn định nói: "Bồi Nhiên, cô ta có phải là em gái anh hay không, hoặc là nói anh có mấy em gái, đều không quan trọng, vừa rồi anh cũng nói, bây giờ tôi là Giang phu nhân, cho nên tôi cảm thấy chúng ta tất yếu phải bảo trì một chút khoảng cách, anh cảm thấy sao?"
Lời Giang Cảnh Xuyên nói còn quanh quẩn ở bên tai.
Người không vì mình trời tru đất diệt, cô còn không có thiện lương đến mức buông tha cuộc sống an ổn hiện tại, đi yêu người nguyên thân yêu, dù sao, nếu như cô đã là Tô Yên, liền muốn sống thật tốt vì bản thân.
Bồi Nhiên này tới cùng là người thế nào, cô không rõ ràng, nhưng cô biết, trước mắt Giang Cảnh Xuyên có thể cho cô cuộc sống cô muốn, đã như thế, cô làm gì buông tha cho tiền đồ bằng phẳng tươi sáng không đi, cần gì phải làm xiếc đi dây đây?
Trầm Bồi Nhiên giật mình không thể tin, chờ khi phản ứng kịp, đầu kia đã cúp điện thoại.
Lấy tự tôn của hắn tất nhiên là sẽ không gọi điện thoại lại, Hồ Hàng thấy Trầm Bồi Nhiên một bộ dáng thất hồn lạc phách, không khỏi an ủi: "Phỏng chừng Tiểu Yên còn đang nổi nóng, qua hai ngày nữa dỗ ngọt con bé là được."
Trầm Bồi Nhiên không nói gì thêm, chỉ là vẻ mặt âm u.
Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Tô Yên so với Trầm Bồi Nhiên cũng không tốt hơn, đột nhiên cô phát hiện buổi tối hôm ấy Giang Cảnh Xuyên nói lời đó có lẽ là có thâm ý, sau khi kết hôn nguyên thân cùng Bồi Nhiên cũng bảo trì một đoạn quan hệ, cho dù hai người không có vượt rào, nhưng quan hệ cũng tuyệt đối sẽ không đơn thuần chỗ nào, tới cùng là Giang Cảnh Xuyên có biết chuyện không đây?
Mặc kệ hắn có biết chuyện không, bây giờ cô muốn cùng Bồi Nhiên đó cắt liên hệ.
Tô Yên nghĩ kỹ buổi tối phải tăng cường ôm bắp đùi, bất đắc dĩ trời đã tối rồi, Giang Cảnh Xuyên còn chưa có trở về, cô đợi không nổi nữa, dù sao trong lòng còn giấu tâm sự, thế là khẽ cắn răng chạy đi tìm quản gia, quản gia đang vội vàng muốn đặt cherry tươi mới nhất, nghe Tô Yên nói, cho rằng là lỗ tai có vấn đề, "Phu nhân, cô nói gì?"
"Cảnh Xuyên vẫn chưa có về, ông có thể giúp tôi gọi điện thoại cho anh ấy hỏi một chút được không?" Đương nhiên cô cũng muốn tự mình gọi điện thoại a, bất đắc dĩ trước mắt đối với thao tác không chỉ không quen thuộc, hơn nữa cô cũng không biết số điện thoại Giang Cảnh Xuyên, chỉ có thể xin quản gia giúp đỡ.
Trong lòng quản gia vui mừng, vội vàng gật đầu, xoa xoa tay liền trở lại phòng khách đi nhấn điện thoại Giang Cảnh Xuyên, qua mấy phút, ông cúp điện thoại, nói với Tô Yên: "Phu nhân nếu không cô ngủ trước đi, tiên sinh còn đang xã giao, hôm nay không chừng không trở về, Tùy thiếu gia nói cậu ấy đã uống say."
Làm sao cô sẽ buông tha cơ hội ôm bắp đùi tốt như vậy! Tô Yên vội vàng nói: "Bằng không tôi đi đón anh ấy trở về đi, chung quy uống say cũng cần có người chiếu cố."
Cuối cùng quản gia cảm thấy đây cũng là biện pháp tốt, hơn nữa quan hệ giữa tiên sinh cùng phu nhân nhất định sẽ trở nên tốt hơn, thế là liền gọi hỏi địa chỉ bảo tài xế mang Tô Yên đến chỗ Giang Cảnh Xuyên.
Khi Tô Yên xuất hiện tại phòng bao, đừng nói là người khác, chính là Tùy Thịnh anh em từ nhỏ chơi đến lớn với Giang Cảnh Xuyên đều kinh ngạc đến ngây người, Tùy Thịnh cũng chỉ gặp qua Tô Yên một lần ở trong hôn lễ, người khác căn bản chưa có gặp cô, tuy rằng Tô Yên vội vàng chạy tới, nhưng tới cùng vẫn không có xem nhẹ việc trang điểm bản thân, cô thân mặc đầm màu đính hạt thủ công bó sát người, một mái tóc dài màu đen hơi cuộn thả tại đầu vai, ánh mắt khẩn khoản hướng về Giang Cảnh Xuyên trong mắt có mơ hồ vội vã.
Tùy Thịnh đột nhiên cảm thấy Tô Yên so với ngày hôn lễ còn muốn đẹp hơn mấy phần.
Đối với ánh mắt mọi người, Tô Yên cũng biết, bất quá lúc này cũng chẳng quan tâm đắc chí, nhanh chóng ra hiệu tài xế đến đỡ Giang Cảnh Xuyên đã uống say, Tùy Thịnh phục hồi tinh thần lại, đến trước mặt Tô Yên, cười nói: "Tô Yên, đã lâu không gặp."
Hắn không gọi là Giang phu nhân, hơn nữa làm ra tư thái chủ nhà, dự đoán quan hệ cùng Giang Cảnh Xuyên rất tốt, Tô Yên cũng hướng hắn lễ phép cười một tiếng, "Đã lâu không gặp."
Trong mắt Tùy Thịnh lóe qua một tia kinh diễm, nhưng rất nhanh liền khôi phục tự nhiên, liền cười trêu ghẹo, "Thế nào? Cảnh Xuyên ở tại chỗ anh khiến em không yên tâm à?"
Tô Yên biết hắn không phải muốn khó xử mình, liền cũng cười dịu dàng mà nói: "Hết sức yên tâm, chỉ là lúc nào cũng cho anh thêm phiền toái cũng không tốt, vừa vặn vừa rồi em đang ở gần đây, liền dứt khoát đón anh ấy cùng về nhà."
Tùy Thịnh ở trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, hắn chưa cùng Tô Yên nói chuyện, nhưng cũng biết, Tô Yên cũng không phải người sẽ nói chuyện như vậy, đối với Cảnh Xuyên cũng không để ý, tuy hắn là bạn tốt của Giang Cảnh Xuyên, nhưng đối với chuyện nhà người khác cũng không nên lắm mồm, chỉ là trong lòng cũng có suy nghĩ của mình, cưới bà xã kiểu này, nếu như không thể hỏi han ân cần, cho dù lại đẹp đó cũng là hỏng a.
Bây giờ Tô Yên để ý Cảnh Xuyên như vậy, làm sao Tùy Thịnh có thể không khiếp sợ, nhưng sau khi khiếp sợ qua đi chính là vui vẻ yên tâm, người như bọn họ mặt ngoài nhìn quang cảnh, nhưng ai cũng không muốn ba ngày hai bữa liền đổi bà xã đi? Cho dù phụ nữ bên ngoài thân thiết cũng không phải bà xã, lại nói, đức hạnh Giang Cảnh Xuyên hắn vẫn biết, đừng nói là tìm tình nhân, phụ nữ khác hắn ta cũng lười phải nhìn thêm một chút.
Chờ Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên vừa đi, bên trong phòng bao liền bắt đầu náo loạn cả lên.
"Tùy Thịnh, người vừa rồi là ai a, ta nói, đẹp lên trời a!"
"Đúng vậy đúng vậy, ai a, phải là em gái Giang tổng hay không a?"
Tùy Thịnh bực bội cầm gói thuốc lá trên bàn hung hăng ném về phía mấy người đó, tức giận mắng: "Mắt có tật à, đó là Giang phu nhân!"
Tuy rằng mấy người đó cũng đoán được thân phận Tô Yên, nhưng bị Tùy Thịnh công khai như vậy, cũng không khỏi có chút thất vọng.
Một đoạn văn ngắn ngủn, cũng không đến mức làm Tô Yên lọt vào sương mù, đại khái biết là ý gì, xem ra người gọi là Bồi Nhiên chính là đối tượng nguyên thân ngưỡng mộ trong lòng từ trước, chỉ là lời người này nói thật làm người ta vô lực châm chọc, ở hậu cung nhiều năm như vậy, tuy cô không chủ động thiết kế âm mưu quỷ kế gì, nhưng chuyện này nọ vẫn là nhìn rất thấu.
Đầu tiên, hắn nói cái gì từ nhỏ Gia Du đã ở trong nhà Bồi Nhiên, này muốn không có tư tình gì, ai tin a? !
Tiếp theo, Bồi Nhiên có phải thật đem cái Gia Du đó coi như em gái hay không, cô không biết, nhưng nghe lời nói này xong bản năng cũng cảm thấy chán ghét.
Cuối cùng, nếu như Bồi Nhiên này thật để ý nguyên thân, về phần nhiều ngày như vậy cả bóng người đều không nhìn thấy là sao?
Tóm lại, lời người này nói, Tô Yên thật là một chữ cũng không tin.
Hồ Hàng thấy Tô Yên không lên tiếng, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trầm Bồi Nhiên đang làm tổ ở trên ghế sofa nhìn tạp chí, lại tiếp tục nhịn tính tình cùng Tô Yên giải thích, "Tiểu Yên, Gia Du lập tức sẽ xuất ngoại, con bé chính là không muốn làm em hiểu lầm mới làm như vậy, qua hai ngày nữa tụi anh muốn tổ chức tiệc chia tay cho con bé, dù sao em cũng nể mặt mũi đến đây đi?"
Tô Yên ngồi ở trên giường nhìn đôi tay xinh đẹp của mình, mí mắt cũng không có nâng một chút, "Tôi không có thời gian."
Hồ Hàng đang mở loa ngoài, Trầm Bồi Nhiên một bên nghe lời nói này, tay đang lướt tạp chí dừng một chút, một lát sau lại dường như không có việc gì tiếp tục nhìn tạp chí.
"Làm sao em lại không có thời gian a?"
Lời nói này nghe thật là chói tai, Tô Yên hít sâu một hơi, mặt hiện tươi cười, "Mỗi ngày tôi rất là bận rộn, qua mấy ngày nữa còn phải theo ông xã tôi tham dự yến tiệc, đúng rồi, chúc Gia Du thuận buồm xuôi gió."
Sau khi kết hôn tới cùng nguyên thân có tiếp tục cùng Bồi Nhiên đó giữ liên lạc hay không, cô không biết, cũng không muốn đi tìm hiểu rõ, chỉ là bây giờ cô đã cơ bản xác định tài lực của Giang Cảnh Xuyên, thêm vào đó bây giờ cô lại là người vợ có tiếng có miếng của hắn, trước mắt chuyện vượt rào cô không muốn, cũng sẽ không làm.
Hồ Hàng nghe lời này, cũng sửng sốt, không khỏi lúng túng nói: "Em cùng Giang Cảnh Xuyên. . . hòa thuận thật? Không phải em nói không thích hắn sao?"
Tô Yên tiếp tục tính tình tốt nói: "Anh đừng nói đùa, đó là ông xã tôi, làm sao tôi không thích, lời nói thế này đừng nói nữa, truyền vào tai người khác ảnh hưởng không tốt."
Khi Tô Yên đang cân nhắc nên cúp điện thoại thế nào, đột nhiên một giọng nam thanh lạnh vang lên, "Ảnh hưởng không tốt? A."
m thanh thay đổi, cùng người vừa rồi nói chuyện không phải là một người, Tô Yên không quá xác định người này tới cùng là ai, chỉ có thể không lên tiếng.
Trong lòng Trầm Bồi Nhiên cũng bực bội, khi hắn muốn cùng Tô Yên xác định quan hệ, cô đột nhiên gả cho người khác, sự việc này xảy ra trên người đàn ông nào có thể nhịn? Nhưng hắn cũng nhịn xuống, một mình đến nước ngoài ngây ngốc nửa năm trở về, Tô Yên kéo hắn khóc tê tâm liệt phế, hắn cũng đau lòng, lại nghe cô bảo đảm nói lập tức sẽ ly hôn, hắn lúc này mới mềm lòng.
Bây giờ thế nhưng gọi Giang Cảnh Xuyên là ông xã? Còn nói thích hắn ta?
Lửa giận của Trầm Bồi Nhiên mấy ngày nay đọng lại một chút liền bị đốt, giọng nói càng thêm cứng ngắc, "Tô Yên, anh đã sớm nói với em rồi, Gia Du là con gái bạn tốt của mẹ anh, từ nhỏ anh đối với con bé coi như em gái, khi em bởi vì con bé hai lần ba lượt mất hứng quậy anh, có nghĩ tới tâm tình của anh hay không? Em cho tới bây giờ vẫn là Giang phu nhân!"
Xem ra đó là Bồi Nhiên, những câu chỉ trích này, đối với Tô Yên mà nói không có bất kỳ xúc động gì, cô trước giờ không muốn đánh giá nguyên thân cùng với cuộc sống của nguyên thân, bây giờ cũng vậy, dù sao cô đã chiếm thân thể cô ta, lại đối với hành động việc làm của nguyên thân chỉ chỉ trỏ trỏ có chút quá không phúc hậu.
Tô Yên nói đến cùng chính là một người ngoài cuộc, giờ phút này cũng không tức giận, ngược lại còn rất trấn định nói: "Bồi Nhiên, cô ta có phải là em gái anh hay không, hoặc là nói anh có mấy em gái, đều không quan trọng, vừa rồi anh cũng nói, bây giờ tôi là Giang phu nhân, cho nên tôi cảm thấy chúng ta tất yếu phải bảo trì một chút khoảng cách, anh cảm thấy sao?"
Lời Giang Cảnh Xuyên nói còn quanh quẩn ở bên tai.
Người không vì mình trời tru đất diệt, cô còn không có thiện lương đến mức buông tha cuộc sống an ổn hiện tại, đi yêu người nguyên thân yêu, dù sao, nếu như cô đã là Tô Yên, liền muốn sống thật tốt vì bản thân.
Bồi Nhiên này tới cùng là người thế nào, cô không rõ ràng, nhưng cô biết, trước mắt Giang Cảnh Xuyên có thể cho cô cuộc sống cô muốn, đã như thế, cô làm gì buông tha cho tiền đồ bằng phẳng tươi sáng không đi, cần gì phải làm xiếc đi dây đây?
Trầm Bồi Nhiên giật mình không thể tin, chờ khi phản ứng kịp, đầu kia đã cúp điện thoại.
Lấy tự tôn của hắn tất nhiên là sẽ không gọi điện thoại lại, Hồ Hàng thấy Trầm Bồi Nhiên một bộ dáng thất hồn lạc phách, không khỏi an ủi: "Phỏng chừng Tiểu Yên còn đang nổi nóng, qua hai ngày nữa dỗ ngọt con bé là được."
Trầm Bồi Nhiên không nói gì thêm, chỉ là vẻ mặt âm u.
Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Tô Yên so với Trầm Bồi Nhiên cũng không tốt hơn, đột nhiên cô phát hiện buổi tối hôm ấy Giang Cảnh Xuyên nói lời đó có lẽ là có thâm ý, sau khi kết hôn nguyên thân cùng Bồi Nhiên cũng bảo trì một đoạn quan hệ, cho dù hai người không có vượt rào, nhưng quan hệ cũng tuyệt đối sẽ không đơn thuần chỗ nào, tới cùng là Giang Cảnh Xuyên có biết chuyện không đây?
Mặc kệ hắn có biết chuyện không, bây giờ cô muốn cùng Bồi Nhiên đó cắt liên hệ.
Tô Yên nghĩ kỹ buổi tối phải tăng cường ôm bắp đùi, bất đắc dĩ trời đã tối rồi, Giang Cảnh Xuyên còn chưa có trở về, cô đợi không nổi nữa, dù sao trong lòng còn giấu tâm sự, thế là khẽ cắn răng chạy đi tìm quản gia, quản gia đang vội vàng muốn đặt cherry tươi mới nhất, nghe Tô Yên nói, cho rằng là lỗ tai có vấn đề, "Phu nhân, cô nói gì?"
"Cảnh Xuyên vẫn chưa có về, ông có thể giúp tôi gọi điện thoại cho anh ấy hỏi một chút được không?" Đương nhiên cô cũng muốn tự mình gọi điện thoại a, bất đắc dĩ trước mắt đối với thao tác không chỉ không quen thuộc, hơn nữa cô cũng không biết số điện thoại Giang Cảnh Xuyên, chỉ có thể xin quản gia giúp đỡ.
Trong lòng quản gia vui mừng, vội vàng gật đầu, xoa xoa tay liền trở lại phòng khách đi nhấn điện thoại Giang Cảnh Xuyên, qua mấy phút, ông cúp điện thoại, nói với Tô Yên: "Phu nhân nếu không cô ngủ trước đi, tiên sinh còn đang xã giao, hôm nay không chừng không trở về, Tùy thiếu gia nói cậu ấy đã uống say."
Làm sao cô sẽ buông tha cơ hội ôm bắp đùi tốt như vậy! Tô Yên vội vàng nói: "Bằng không tôi đi đón anh ấy trở về đi, chung quy uống say cũng cần có người chiếu cố."
Cuối cùng quản gia cảm thấy đây cũng là biện pháp tốt, hơn nữa quan hệ giữa tiên sinh cùng phu nhân nhất định sẽ trở nên tốt hơn, thế là liền gọi hỏi địa chỉ bảo tài xế mang Tô Yên đến chỗ Giang Cảnh Xuyên.
Khi Tô Yên xuất hiện tại phòng bao, đừng nói là người khác, chính là Tùy Thịnh anh em từ nhỏ chơi đến lớn với Giang Cảnh Xuyên đều kinh ngạc đến ngây người, Tùy Thịnh cũng chỉ gặp qua Tô Yên một lần ở trong hôn lễ, người khác căn bản chưa có gặp cô, tuy rằng Tô Yên vội vàng chạy tới, nhưng tới cùng vẫn không có xem nhẹ việc trang điểm bản thân, cô thân mặc đầm màu đính hạt thủ công bó sát người, một mái tóc dài màu đen hơi cuộn thả tại đầu vai, ánh mắt khẩn khoản hướng về Giang Cảnh Xuyên trong mắt có mơ hồ vội vã.
Tùy Thịnh đột nhiên cảm thấy Tô Yên so với ngày hôn lễ còn muốn đẹp hơn mấy phần.
Đối với ánh mắt mọi người, Tô Yên cũng biết, bất quá lúc này cũng chẳng quan tâm đắc chí, nhanh chóng ra hiệu tài xế đến đỡ Giang Cảnh Xuyên đã uống say, Tùy Thịnh phục hồi tinh thần lại, đến trước mặt Tô Yên, cười nói: "Tô Yên, đã lâu không gặp."
Hắn không gọi là Giang phu nhân, hơn nữa làm ra tư thái chủ nhà, dự đoán quan hệ cùng Giang Cảnh Xuyên rất tốt, Tô Yên cũng hướng hắn lễ phép cười một tiếng, "Đã lâu không gặp."
Trong mắt Tùy Thịnh lóe qua một tia kinh diễm, nhưng rất nhanh liền khôi phục tự nhiên, liền cười trêu ghẹo, "Thế nào? Cảnh Xuyên ở tại chỗ anh khiến em không yên tâm à?"
Tô Yên biết hắn không phải muốn khó xử mình, liền cũng cười dịu dàng mà nói: "Hết sức yên tâm, chỉ là lúc nào cũng cho anh thêm phiền toái cũng không tốt, vừa vặn vừa rồi em đang ở gần đây, liền dứt khoát đón anh ấy cùng về nhà."
Tùy Thịnh ở trong lòng tấm tắc lấy làm kỳ lạ, hắn chưa cùng Tô Yên nói chuyện, nhưng cũng biết, Tô Yên cũng không phải người sẽ nói chuyện như vậy, đối với Cảnh Xuyên cũng không để ý, tuy hắn là bạn tốt của Giang Cảnh Xuyên, nhưng đối với chuyện nhà người khác cũng không nên lắm mồm, chỉ là trong lòng cũng có suy nghĩ của mình, cưới bà xã kiểu này, nếu như không thể hỏi han ân cần, cho dù lại đẹp đó cũng là hỏng a.
Bây giờ Tô Yên để ý Cảnh Xuyên như vậy, làm sao Tùy Thịnh có thể không khiếp sợ, nhưng sau khi khiếp sợ qua đi chính là vui vẻ yên tâm, người như bọn họ mặt ngoài nhìn quang cảnh, nhưng ai cũng không muốn ba ngày hai bữa liền đổi bà xã đi? Cho dù phụ nữ bên ngoài thân thiết cũng không phải bà xã, lại nói, đức hạnh Giang Cảnh Xuyên hắn vẫn biết, đừng nói là tìm tình nhân, phụ nữ khác hắn ta cũng lười phải nhìn thêm một chút.
Chờ Tô Yên cùng Giang Cảnh Xuyên vừa đi, bên trong phòng bao liền bắt đầu náo loạn cả lên.
"Tùy Thịnh, người vừa rồi là ai a, ta nói, đẹp lên trời a!"
"Đúng vậy đúng vậy, ai a, phải là em gái Giang tổng hay không a?"
Tùy Thịnh bực bội cầm gói thuốc lá trên bàn hung hăng ném về phía mấy người đó, tức giận mắng: "Mắt có tật à, đó là Giang phu nhân!"
Tuy rằng mấy người đó cũng đoán được thân phận Tô Yên, nhưng bị Tùy Thịnh công khai như vậy, cũng không khỏi có chút thất vọng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook