Xà Yêu
-
Chương 1
“Ha…Ha ân…Ân a…”
Thu Trường Thiên vừa rên rỉ lại ra sức hưởng thụ nơi ẩm ướt kia đang bao chặt lấy tính khí cực nóng của chính mình, ra rức chuyển động, hai mắt híp lại nhìn chằm chằm thiếu niên sắc mặt ửng hồng dưới thân.
Thiếu niên tuy phối hợp không phải hoàn hảo, rên rỉ rối loạn lại lắc lư lung tung, nhưng hết thẩy các động tác đều là xuất phát từ bản năng, không có kỹ xảo gì cả.
Thiếu niên tuổi không lớn lắm, thoạt nhìn quá mười ba, mười bốn tuổi, cho dù đã từng có làm qua nhưng hẳn kinh nghiệm cũng không nhiều.
Chính là thật sự quá sung sướng, trong nhà Nhạc Tiểu Lâu sao lại có một vật nhỏ khiến cho người ta thất hồn lạt vía đến vậy, hơn nữa quá nửa đêm hắn còn ở trong đình viện du ngoạn…
Thiếu niên liền chạm vào nơi mập hợp giữa bọn họ, giãy dụa xong ngồi dậy, kéo lấy tóc của Thu Trường Thiên.
Biết hắn chính là bất mãn việc mình lơ đãng, “Hảo, hảo, ta chuyên tâm.”
Để bù lại dường như càng dùng thêm sức, cứ thế mà trừu sáp bên trong thân thể thiếu niên, thiếu niên quả nhiên thanh âm kêu lớn hơn, không thể tự mình di chuyển hậu đình, nhưng trong tay vẫn không buông tóc Thu Trường Thiên ra, bị lôi kéo da đầu làm hắn có chút đau.
Ôm lấy thiếu niên, để cho hắn ngồi trên người mình, hung hăng cắn lên trên cổ thiếu niên, thẳng đến khi cảm nhận được mùi máu tươi mới thấy mãn nguyện.
Thiếu niên đau đớn kháng cự, tay để ở trên khuôn ngực cường tráng của Thu Trường Thiên, lại không dùng được khí lực, hậu huyệt không tự giác mà khép chặt lại .
“A…” Thu Trường Thiên khó nhịn được liền thở ra, thanh âm ngắt quãng “Nghĩ muốn kẹp chết ta sao, ân?”
Đôi mắt to tròn đen láy của thiếu niên nhìn thẳng vào Thu Trường Thiên, một tay sờ sờ vết thương trên cổ mình, thấy có chút tơ máu dính trên đầu ngón tay, liền vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm sạch.
Ánh mắt Thu Trường Thiên tối sầm lại, kéo lấy ngón tay thiếu niên liếm qua , đặt ở trong miệng mình cắn một cái.
“Ngươi tên gì?”
Thiếu niên không nói mà chỉ nhìn Thu Trường Thiên.
“Theo ta đi.”
Thiếu niên hình như không hiểu hắn đang nói cái gì, chỉ cảm thấy dưới địa phương kia vẫn thực ngứa , ngồi ở trên người Thu Trường Thiên không ngừng đong đưa cái eo nhỏ.
“Ân…” Thu Trường Thiên thực vừa lòng việc thiếu niên đang cầu hoan, “Đây là nguyện ý?”
Thu Trường Thiên đem thiếu niên xoay người qua, khiến cho hắn nằm úp sấp trên giường, hai chân mở ra hết cỡ, cái mông vểnh lên cao, theo tiểu huyệt sưng đỏ hắn lại như có ý trêu chọc mà đùa nghịch.
Thu Trường Thiên lấy tay cho vào bên trong tiểu huyệt sờ loạn một hồi, đã muốn làm cho chất lỏng chảy ra, sau mới rút gươm xuất trận.
“…Ân a…A a…A a ân…”
Tiếng kêu của thiếu niên càng thêm kịch liệt, vừa khóc vừa rên rỉ vì khoái cảm đã lên tới tột đỉnh.
“Càng thích vị trí này, ân? Ha hả…”
Vô luận hắn trêu đùa thế nào, thiếu niên trừ bỏ rên rỉ vẫn là một câu cũng không nói, Thu Trường Thiên cũng chuyên tâm trước hậu huyệt thẳng lưng di chuyển.
“…Ân a…Ha…Ân…Ân…A…A a a a a…”
Chuyển đổi tư thế làm cho vật nọ trong cơ thể thiếu niên đấu đá lung tung, tiếng kêu thương yêu lúc trước cũng bị thanh âm của thiếu niên phóng đãng phá tan không còn một chút.
Thẳng đến trời gần sáng, Thu Trường Thiên mới tận hứng buông tha thiếu niên đã muốn bất tỉnh, ngay cả khí lực tẩy trừ đều không có, liền ôm lấy thiếu niên say sưa đi vào giấc ngủ…
Bằng hữu của Thu Trường Thiên quả thật rất nhiều, nhưng Nhạc Tiểu Lâu là một người rất đặc biệt, nếu đem so sánh cùng đám bằng hữu thích ăn chơi đàng ***, vô sắc không vui, tiêu tiền như nước kia quả thực khác nhau một trời một vực, Nhạc Tiểu Lâu thật sự rất đứng đắn.
Nhạc Tiểu Lâu đã là một nam nhân hai mươi tám tuổi, cự tuyệt tất cả mọi lời dụ dỗ đến cả chạm qua nữ nhân đều chưa chạm.
Các bằng hữu của Thu Trường Thiên từng mua một thanh quan cực xinh đẹp cho Nhạc Tiểu Lâu, kết quả bị hắn giao trả, vì thế còn cùng các bằng hữu trở mặt, nói cái gì như loại sự tình này nhất định phải cùng thê tử tương lai mới có thể làm, điều này khiến cho Thu Trường Thiên cười đến đau cả bụng.
Gia tộc của Nhạc Tiểu Lâu lại có tiền có thế, lớn lên lại anh tuấn, ít nhiều cũng làm cho các tiểu thư thầm thương trộm nhớ, nhưng tên gia khỏa Nhạc Tiểu Lâu này chính là không chịu thú.
Thời điểm Thu Trường Thiên cùng Nhạc Tiểu Lâu uống rượu, từng nghe hắn nói, tương lai nhất định phải lấy nữ tử mình thật sự yêu, bằng không thà rằng cả đời không cưới .
Thái độ hắn đối với loại việc này cũng không có ý kiến , bất quá đối loại sự tình kia Thu Trường Thiên thật sự không tùy tiện, bất quá cũng không ghét.
Có đôi khi cùng đám *hồ bằng cẩu hữu ( bạn xấu) chơi đùa đến phát chán, Thu Trường Thiên sẽ đến trang viên của Nhạc Tiểu Lâu ở vài ngày.
Thứ nhất vì yên tĩnh, hai là ngẫu nhiên có một quân tử bằng hữu tâm sự, Thu Trường Thiên còn có thể cảm giác được chính mình không chỉ là một thổ tài chủ chỉ biết hưởng thụ cùng tiêu xài.
Lần này ở nhà Nhạc Tiểu Lâu có phần hơi lâu, tính toán sáng mai liền lên đường rời đi.
Ai ngờ cư nhiên đêm đó ở đình viện bất ngờ gặp một vị tuyệt thế thiếu niên, giữa gió lạnh thiếu niên mặc một bộ quần áo mỏng manh, lộ ra làn da trắng như tượng ngọc, làm cho ánh mắt Thu Trường Thiên lưu luyến khó rời.
Vốn là nghĩ muốn lên tiếng hỏi han, thế nhưng thiếu niên kia lại chủ động tiến đến áp sát trước mặt. Thu Trường Thiên thụ sủng nhược kinh, thiếu niên trực tiếp ôm lấy hắn, thậm chí hôn lên cổ của hắn.
Thân thể thiếu niên có chút lạnh, nhưng vẫn tùy tiện khơi mào được nhiệt hỏa trong người Thu Trường Thiên.
Thu Trường Thiên cũng không phải quân tử giống Nhạc Tiểu Lâu, đối với báu vật đang muốn cầu hoan, nếu không hành động sẽ không phải là nam nhân.
Lúc đem thiếu niên ôm vào phòng, Thu Trường Thiên cũng muốn hỏi qua một chút về thân thế của tuyệt đại mỹ nhân này, bất quá dáng vẻ kia sao lại vậy, người chủ động trước cũng không phải là hắn, bất quá hắn cũng là người biết thời biết thế, cho dù Nhạc Tiểu Lâu có trách móc cũng không thể nào xả lên người hắn. (Sh. Yumi: ngươi ngụy biện )
Sau khi bị ôm lên giường, thiếu niên tựa hồ còn không rõ phát sinh chuyện gì, nhưng là dục vọng Thu Trường Thiên đã lâu chưa phát tiết, vì thế hắn không cho phép mình có cơ hội đổi ý.
Qua một đêm triền miên kịch kiệt, ngay cả Thu Trường Thiên trong lĩnh vực tình trường hẳn là một cao thủ nhưng cũng suýt nữa không kiềm chế được.
Mở mắt ra, mặt trời đã lên cao, ánh nắng sáng chói đã chiếu vào khe cửa, thiếu niên vẫn còn ngủ say xưa trong lòng ngực Thu Trường Thiên.
Buổi sáng sau khi phát tiết làm cho tâm tình Thu Trường Thiên thực sảng khoái, khẽ mỉm cười mà lăn qua bên cạnh thiếu niên, quan sát vẻ mặt đang ngủ của y.
Thiếu niên bị động tác của Thu Trường Thiên làm cho thức giấc, mở to mắt nhìn hắn một cái, mới lại ngoan ngoãn tựa vào trước ngực hắn tiếp tục ngủ.
Thiếu niên nhu nhuận làm cho Thu Trường Thiên thực thích.
Dung mạo thiếu niên dưới ánh mặt trời càng thập phần xinh đẹp, làn da bạch ngọc dưới ánh nắng có chút tái nhợt, lông mi cong vút, đôi môi hồng hồng xinh đẹp đến mê người, nhớ tới tư vị tối hôm qua, Thu Trường Thiên nhịn không được liền hôn xuống.
Vốn là nghĩ muốn hôn lướt qua, nhưng thiếu niên thấy trước môi có cảm giác ấm áp liền hé miệng, ánh mắt còn chưa có mở, đầu lưỡi đã muốn khiêu khích Thu Trường Thiên.
Thuận tiện hai người lại hôn càng sâu, thẳng đến khi muốn ngừng mà ngừng không được, chuẩn bị tái chiến một hồi.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, “Thu bảo chủ, ngài đã tỉnh?” ( Tiêu : Đồ của nợ, đang hay ~*~ ) ( Yumi: cái nì gọi là phá đám đó )
Hắn là khách nhân của Nhạc Tiểu Lâu, cho dù ngủ trễ một chút cũng không ai dám nói gì, nhưng là Thu Trường Thiên đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Thật vất vả mới khống chế được dục vọng của mình, trả lời, “Đã tỉnh.”
“Vâng, ngài muốn tiểu nhân tiến vào hầu hạ?” (Sho. Yumi: ngươi zô đi rùi có án mạng )
Thiếu niên mất hứng vì bị gián đoạn, vẫn ôm Thu Trường Thiên còn muốn hôn, Thu Trường Thiên trước muốn đẩy hắn, lại không dám dùng sức, bị thiếu niên dây dưa hôn vài cái “Không, không cần.”
“Vâng, vậy thỉnh Thu bảo chủ đến phòng khách dùng bữa.”
“Đã biết, ngươi đi đi.” Thu Trường Thiên cảm giác thiếu niên này giống như một con thú nhỏ, hoàn toàn không hiểu ý tứ cự tuyệt là cái gì, hiện tại, Thu Trường Thiên cũng không nghĩ ra hắn còn bị người kia ấn xuống giường cưỡng hôn đến gần nửa ngày.
Tiếng bước chân đã đi xa, Thu Trường Thiên xoay người đem thiếu niên đặt ở dưới thân, “Còn dám nháo.”
Thiếu niên cười ha ha, dùng ngón tay gãi gãi khóe mắt.
Thiếu niên lúc cười lộ ra một loại phong tình quyến rũ đến lạ thường, ánh mắt hẹp dài như muốn trêu chọc đối phương, tối hôm qua trong cái môi nhỏ xinh đỏ hồng kia đã phát ra thanh âm khiến cho hắn mất hồn.
Thu Trường Thiên lúc này mới chú ý tới, dưới con mắt trái của thiếu niên có một vật nhỏ màu tím, chính là một khối tử sắc bảo thạch.
Thiếu gia người ta nhà giàu như vậy đương nhiên sẽ không đối trên mặt mình động tay động chân, chỉ sợ thiếu niên này là một tiểu quan được bao dưỡng a.
Như vậy cũng tốt, muốn mở miệng hỏi Nhạc Tiểu Lâu càng dễ dàng hơn.
Cũng không biết thiếu niên này cùng Nhạc Tiểu Lâu có cái quan hệ gì, nếu như là người của Nhạc Tiểu Lâu, như vậy hắn cũng chỉ có thể từ bỏ mà thôi.
Tất nhiên hắn yêu mỹ sắc, nhưng Nhạc Tiểu Lâu lại là bằng hữu tốt hiếm có, hắn sẽ không đến nỗi vì sắc mà làm tổn hại giao tình giữa hai người a.
“Ngươi cùng Nhạc Tiểu Lâu có quan hệ gì?”
Thiếu niên mê man nhìn Thu Trường Thiên, “…Nhạc…Lưu…”
Thu Trường Thiên chau mày nhăn mặt, bộ dáng thiếu niên này thực kỳ quái, cực giống tiểu oa nhi đang tập nói.
Thu Trường Thiên chăm chú nhìn hắn, nói “Thu Trường Thiên.”
“Cầu…Thường…Thiên…”
“ Thu trường thiên.”
“Thu…Trường…Thiên…”
Thu Trường Thiên vừa lòng gật gật đầu, hôn lên trán thiếu niên một cái.
Lúc này dưới ánh mặt trời thiếu niên cùng bảo thạch trên tay phát ra một loại ánh sáng mê người, trong đôi mắt đen láy có chút mơ hồ, thiếu niên chậm rãi di chuyển, sau liền ghé sát bên cạnh Thu Trường Thiên, kế tiếp khẽ hôn lên trán đối phương.
“Thu…Trường Thiên…”
P/s Tiêu : Trời ơi em đáng yêu quá ♥
Thu Trường Thiên vừa rên rỉ lại ra sức hưởng thụ nơi ẩm ướt kia đang bao chặt lấy tính khí cực nóng của chính mình, ra rức chuyển động, hai mắt híp lại nhìn chằm chằm thiếu niên sắc mặt ửng hồng dưới thân.
Thiếu niên tuy phối hợp không phải hoàn hảo, rên rỉ rối loạn lại lắc lư lung tung, nhưng hết thẩy các động tác đều là xuất phát từ bản năng, không có kỹ xảo gì cả.
Thiếu niên tuổi không lớn lắm, thoạt nhìn quá mười ba, mười bốn tuổi, cho dù đã từng có làm qua nhưng hẳn kinh nghiệm cũng không nhiều.
Chính là thật sự quá sung sướng, trong nhà Nhạc Tiểu Lâu sao lại có một vật nhỏ khiến cho người ta thất hồn lạt vía đến vậy, hơn nữa quá nửa đêm hắn còn ở trong đình viện du ngoạn…
Thiếu niên liền chạm vào nơi mập hợp giữa bọn họ, giãy dụa xong ngồi dậy, kéo lấy tóc của Thu Trường Thiên.
Biết hắn chính là bất mãn việc mình lơ đãng, “Hảo, hảo, ta chuyên tâm.”
Để bù lại dường như càng dùng thêm sức, cứ thế mà trừu sáp bên trong thân thể thiếu niên, thiếu niên quả nhiên thanh âm kêu lớn hơn, không thể tự mình di chuyển hậu đình, nhưng trong tay vẫn không buông tóc Thu Trường Thiên ra, bị lôi kéo da đầu làm hắn có chút đau.
Ôm lấy thiếu niên, để cho hắn ngồi trên người mình, hung hăng cắn lên trên cổ thiếu niên, thẳng đến khi cảm nhận được mùi máu tươi mới thấy mãn nguyện.
Thiếu niên đau đớn kháng cự, tay để ở trên khuôn ngực cường tráng của Thu Trường Thiên, lại không dùng được khí lực, hậu huyệt không tự giác mà khép chặt lại .
“A…” Thu Trường Thiên khó nhịn được liền thở ra, thanh âm ngắt quãng “Nghĩ muốn kẹp chết ta sao, ân?”
Đôi mắt to tròn đen láy của thiếu niên nhìn thẳng vào Thu Trường Thiên, một tay sờ sờ vết thương trên cổ mình, thấy có chút tơ máu dính trên đầu ngón tay, liền vươn đầu lưỡi hồng hồng liếm sạch.
Ánh mắt Thu Trường Thiên tối sầm lại, kéo lấy ngón tay thiếu niên liếm qua , đặt ở trong miệng mình cắn một cái.
“Ngươi tên gì?”
Thiếu niên không nói mà chỉ nhìn Thu Trường Thiên.
“Theo ta đi.”
Thiếu niên hình như không hiểu hắn đang nói cái gì, chỉ cảm thấy dưới địa phương kia vẫn thực ngứa , ngồi ở trên người Thu Trường Thiên không ngừng đong đưa cái eo nhỏ.
“Ân…” Thu Trường Thiên thực vừa lòng việc thiếu niên đang cầu hoan, “Đây là nguyện ý?”
Thu Trường Thiên đem thiếu niên xoay người qua, khiến cho hắn nằm úp sấp trên giường, hai chân mở ra hết cỡ, cái mông vểnh lên cao, theo tiểu huyệt sưng đỏ hắn lại như có ý trêu chọc mà đùa nghịch.
Thu Trường Thiên lấy tay cho vào bên trong tiểu huyệt sờ loạn một hồi, đã muốn làm cho chất lỏng chảy ra, sau mới rút gươm xuất trận.
“…Ân a…A a…A a ân…”
Tiếng kêu của thiếu niên càng thêm kịch liệt, vừa khóc vừa rên rỉ vì khoái cảm đã lên tới tột đỉnh.
“Càng thích vị trí này, ân? Ha hả…”
Vô luận hắn trêu đùa thế nào, thiếu niên trừ bỏ rên rỉ vẫn là một câu cũng không nói, Thu Trường Thiên cũng chuyên tâm trước hậu huyệt thẳng lưng di chuyển.
“…Ân a…Ha…Ân…Ân…A…A a a a a…”
Chuyển đổi tư thế làm cho vật nọ trong cơ thể thiếu niên đấu đá lung tung, tiếng kêu thương yêu lúc trước cũng bị thanh âm của thiếu niên phóng đãng phá tan không còn một chút.
Thẳng đến trời gần sáng, Thu Trường Thiên mới tận hứng buông tha thiếu niên đã muốn bất tỉnh, ngay cả khí lực tẩy trừ đều không có, liền ôm lấy thiếu niên say sưa đi vào giấc ngủ…
Bằng hữu của Thu Trường Thiên quả thật rất nhiều, nhưng Nhạc Tiểu Lâu là một người rất đặc biệt, nếu đem so sánh cùng đám bằng hữu thích ăn chơi đàng ***, vô sắc không vui, tiêu tiền như nước kia quả thực khác nhau một trời một vực, Nhạc Tiểu Lâu thật sự rất đứng đắn.
Nhạc Tiểu Lâu đã là một nam nhân hai mươi tám tuổi, cự tuyệt tất cả mọi lời dụ dỗ đến cả chạm qua nữ nhân đều chưa chạm.
Các bằng hữu của Thu Trường Thiên từng mua một thanh quan cực xinh đẹp cho Nhạc Tiểu Lâu, kết quả bị hắn giao trả, vì thế còn cùng các bằng hữu trở mặt, nói cái gì như loại sự tình này nhất định phải cùng thê tử tương lai mới có thể làm, điều này khiến cho Thu Trường Thiên cười đến đau cả bụng.
Gia tộc của Nhạc Tiểu Lâu lại có tiền có thế, lớn lên lại anh tuấn, ít nhiều cũng làm cho các tiểu thư thầm thương trộm nhớ, nhưng tên gia khỏa Nhạc Tiểu Lâu này chính là không chịu thú.
Thời điểm Thu Trường Thiên cùng Nhạc Tiểu Lâu uống rượu, từng nghe hắn nói, tương lai nhất định phải lấy nữ tử mình thật sự yêu, bằng không thà rằng cả đời không cưới .
Thái độ hắn đối với loại việc này cũng không có ý kiến , bất quá đối loại sự tình kia Thu Trường Thiên thật sự không tùy tiện, bất quá cũng không ghét.
Có đôi khi cùng đám *hồ bằng cẩu hữu ( bạn xấu) chơi đùa đến phát chán, Thu Trường Thiên sẽ đến trang viên của Nhạc Tiểu Lâu ở vài ngày.
Thứ nhất vì yên tĩnh, hai là ngẫu nhiên có một quân tử bằng hữu tâm sự, Thu Trường Thiên còn có thể cảm giác được chính mình không chỉ là một thổ tài chủ chỉ biết hưởng thụ cùng tiêu xài.
Lần này ở nhà Nhạc Tiểu Lâu có phần hơi lâu, tính toán sáng mai liền lên đường rời đi.
Ai ngờ cư nhiên đêm đó ở đình viện bất ngờ gặp một vị tuyệt thế thiếu niên, giữa gió lạnh thiếu niên mặc một bộ quần áo mỏng manh, lộ ra làn da trắng như tượng ngọc, làm cho ánh mắt Thu Trường Thiên lưu luyến khó rời.
Vốn là nghĩ muốn lên tiếng hỏi han, thế nhưng thiếu niên kia lại chủ động tiến đến áp sát trước mặt. Thu Trường Thiên thụ sủng nhược kinh, thiếu niên trực tiếp ôm lấy hắn, thậm chí hôn lên cổ của hắn.
Thân thể thiếu niên có chút lạnh, nhưng vẫn tùy tiện khơi mào được nhiệt hỏa trong người Thu Trường Thiên.
Thu Trường Thiên cũng không phải quân tử giống Nhạc Tiểu Lâu, đối với báu vật đang muốn cầu hoan, nếu không hành động sẽ không phải là nam nhân.
Lúc đem thiếu niên ôm vào phòng, Thu Trường Thiên cũng muốn hỏi qua một chút về thân thế của tuyệt đại mỹ nhân này, bất quá dáng vẻ kia sao lại vậy, người chủ động trước cũng không phải là hắn, bất quá hắn cũng là người biết thời biết thế, cho dù Nhạc Tiểu Lâu có trách móc cũng không thể nào xả lên người hắn. (Sh. Yumi: ngươi ngụy biện )
Sau khi bị ôm lên giường, thiếu niên tựa hồ còn không rõ phát sinh chuyện gì, nhưng là dục vọng Thu Trường Thiên đã lâu chưa phát tiết, vì thế hắn không cho phép mình có cơ hội đổi ý.
Qua một đêm triền miên kịch kiệt, ngay cả Thu Trường Thiên trong lĩnh vực tình trường hẳn là một cao thủ nhưng cũng suýt nữa không kiềm chế được.
Mở mắt ra, mặt trời đã lên cao, ánh nắng sáng chói đã chiếu vào khe cửa, thiếu niên vẫn còn ngủ say xưa trong lòng ngực Thu Trường Thiên.
Buổi sáng sau khi phát tiết làm cho tâm tình Thu Trường Thiên thực sảng khoái, khẽ mỉm cười mà lăn qua bên cạnh thiếu niên, quan sát vẻ mặt đang ngủ của y.
Thiếu niên bị động tác của Thu Trường Thiên làm cho thức giấc, mở to mắt nhìn hắn một cái, mới lại ngoan ngoãn tựa vào trước ngực hắn tiếp tục ngủ.
Thiếu niên nhu nhuận làm cho Thu Trường Thiên thực thích.
Dung mạo thiếu niên dưới ánh mặt trời càng thập phần xinh đẹp, làn da bạch ngọc dưới ánh nắng có chút tái nhợt, lông mi cong vút, đôi môi hồng hồng xinh đẹp đến mê người, nhớ tới tư vị tối hôm qua, Thu Trường Thiên nhịn không được liền hôn xuống.
Vốn là nghĩ muốn hôn lướt qua, nhưng thiếu niên thấy trước môi có cảm giác ấm áp liền hé miệng, ánh mắt còn chưa có mở, đầu lưỡi đã muốn khiêu khích Thu Trường Thiên.
Thuận tiện hai người lại hôn càng sâu, thẳng đến khi muốn ngừng mà ngừng không được, chuẩn bị tái chiến một hồi.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, “Thu bảo chủ, ngài đã tỉnh?” ( Tiêu : Đồ của nợ, đang hay ~*~ ) ( Yumi: cái nì gọi là phá đám đó )
Hắn là khách nhân của Nhạc Tiểu Lâu, cho dù ngủ trễ một chút cũng không ai dám nói gì, nhưng là Thu Trường Thiên đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Thật vất vả mới khống chế được dục vọng của mình, trả lời, “Đã tỉnh.”
“Vâng, ngài muốn tiểu nhân tiến vào hầu hạ?” (Sho. Yumi: ngươi zô đi rùi có án mạng )
Thiếu niên mất hứng vì bị gián đoạn, vẫn ôm Thu Trường Thiên còn muốn hôn, Thu Trường Thiên trước muốn đẩy hắn, lại không dám dùng sức, bị thiếu niên dây dưa hôn vài cái “Không, không cần.”
“Vâng, vậy thỉnh Thu bảo chủ đến phòng khách dùng bữa.”
“Đã biết, ngươi đi đi.” Thu Trường Thiên cảm giác thiếu niên này giống như một con thú nhỏ, hoàn toàn không hiểu ý tứ cự tuyệt là cái gì, hiện tại, Thu Trường Thiên cũng không nghĩ ra hắn còn bị người kia ấn xuống giường cưỡng hôn đến gần nửa ngày.
Tiếng bước chân đã đi xa, Thu Trường Thiên xoay người đem thiếu niên đặt ở dưới thân, “Còn dám nháo.”
Thiếu niên cười ha ha, dùng ngón tay gãi gãi khóe mắt.
Thiếu niên lúc cười lộ ra một loại phong tình quyến rũ đến lạ thường, ánh mắt hẹp dài như muốn trêu chọc đối phương, tối hôm qua trong cái môi nhỏ xinh đỏ hồng kia đã phát ra thanh âm khiến cho hắn mất hồn.
Thu Trường Thiên lúc này mới chú ý tới, dưới con mắt trái của thiếu niên có một vật nhỏ màu tím, chính là một khối tử sắc bảo thạch.
Thiếu gia người ta nhà giàu như vậy đương nhiên sẽ không đối trên mặt mình động tay động chân, chỉ sợ thiếu niên này là một tiểu quan được bao dưỡng a.
Như vậy cũng tốt, muốn mở miệng hỏi Nhạc Tiểu Lâu càng dễ dàng hơn.
Cũng không biết thiếu niên này cùng Nhạc Tiểu Lâu có cái quan hệ gì, nếu như là người của Nhạc Tiểu Lâu, như vậy hắn cũng chỉ có thể từ bỏ mà thôi.
Tất nhiên hắn yêu mỹ sắc, nhưng Nhạc Tiểu Lâu lại là bằng hữu tốt hiếm có, hắn sẽ không đến nỗi vì sắc mà làm tổn hại giao tình giữa hai người a.
“Ngươi cùng Nhạc Tiểu Lâu có quan hệ gì?”
Thiếu niên mê man nhìn Thu Trường Thiên, “…Nhạc…Lưu…”
Thu Trường Thiên chau mày nhăn mặt, bộ dáng thiếu niên này thực kỳ quái, cực giống tiểu oa nhi đang tập nói.
Thu Trường Thiên chăm chú nhìn hắn, nói “Thu Trường Thiên.”
“Cầu…Thường…Thiên…”
“ Thu trường thiên.”
“Thu…Trường…Thiên…”
Thu Trường Thiên vừa lòng gật gật đầu, hôn lên trán thiếu niên một cái.
Lúc này dưới ánh mặt trời thiếu niên cùng bảo thạch trên tay phát ra một loại ánh sáng mê người, trong đôi mắt đen láy có chút mơ hồ, thiếu niên chậm rãi di chuyển, sau liền ghé sát bên cạnh Thu Trường Thiên, kế tiếp khẽ hôn lên trán đối phương.
“Thu…Trường Thiên…”
P/s Tiêu : Trời ơi em đáng yêu quá ♥
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook