Xa Nhau Đủ Rồi! Về Thôi! Anh Thương
-
Chương 64: Căn biệt thự mới
Trường của nhỏ tổ chức cắm trại vào dịp hè, nên nhỏ không về nhà được, nhưng thay vào đó là hai cô em nhỏ vào chơi.
Biệt thự nhỏ thiết kế và xây dựng cũng hoàn thành rồi, nên cũng muốn hè này đưa bố mẹ vào ở luôn với mình, còn căn nhà với vườn ở nhà thì bán đi.
Tổ chức cắm trại lại là nhiệm vụ của hội học sinh, và cũng được xem là nhiệm vụ cuối cùng của hội, sang năm trường sẽ đón hội học sinh mới, những năm tháng nhỏ làm nhiệm vụ đều rất thành công và nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của thầy và sinh viên.
Nhà trường đã có địa điểm tham gia cắm trại đó là khu du lịch Vịnh Hạ Long, cả trường được đến đó tham gia các trò chơi và giải trí tại đó, các trò chơi và khám phá đều được thông qua bởi ban hội, sau một ngày sẽ tìm ra lớp tham gia nhiều trò và đạt thành quả cao nhất, sẽ được trao một phần thưởng, đó là bữa du lịch qua DuBai một tuần, tất nhiên là mọi chi phí là của trường cung cấp, được ngủ ở khách sạn năm sao, ăn hải sản, được đi tham quan bất cứ nơi nào của Dubai mà các thành viên mong muốn. Rất thú vị và thích thú rồi chứ.
Ban hội đang tất bật với việc tìm hiểu các trò chơi “mạo hiểm” ở Vịnh Hạ Long, bởi vì cắm trại hai ngày một đêm, nên buổi tối sẽ có phần đốt lửa và phải tập trung một khu rất rộng mới chứa được hết sinh viên trong trường, còn phải cho các lớp tham gia “thời trang xốp” và ca hát vào tối nữa, còn cả việc chạy bộ đi hành quân đêm và dọn rác quanh biển, ăn uống thì các sinh viên tự túc rồi… ha ha.
Sau khi thống kê mọi thứ đầy đủ, thì cũng gần kề ngày cắm trại, ban hội lại có một bộ đồng phục năng động riêng, được Hoàng Nam thiết kế.
Vài hôm sau…
- Anh Khang ơi… cho em nghỉ việc chiều nay nha! – nhỏ nhìn hắn đắm đuối.
- Em định đi đâu, làm gì? – hắn xem tài liệu và nhìn lên nhỏ.
– Dạ em tới siêu thị mua sắm một vài thứ bỏ vào tủ lạnh trong nhà mới, mai hai em vào chơi rồi, em dự tính là sắp tới cho bố mẹ vào ở luôn.
- Để anh đi cùng với em – hắn đứng dậy với lấy áo khoác.
- Thôi không cần đâu… tự em đi được mà, anh cứ làm việc của mình đi.
Nhỏ nghĩ mình cũng đâu còn con nít đâu mà cần người đi cùng, nên xua tay, nhỏ không muốn vì mình mà ảnh hưởng tới công việc của hắn.
- Em tự đi được không đấy, anh không yên tâm lắm, em có biết là người khác nhìn em giống học sinh cấp hai lắm không hả? nhìn em thật dễ bị người khác dụ dỗ – hắn dừng hành động khẽ nhíu mày.
- Anh xem thường em quá nha, em cũng có võ chứ bộ, mà lâu nay em học võ cũng chưa có việc gì sử dụng đến, mà anh nữa em đã 21 tuổi đầu rồi còn gì? Đâu phải là học sinh đâu? – nhỏ phụng phịu cái mặt.
- Thì…
Hắn đang định chất vấn nhỏ tiếp thì Mon gõ cửa, nhắc hắn là chuẩn bị tới giờ họp… nhỏ cười ranh ma một cái “thế mà đòi đi cùng à”.
Nhỏ thấy hắn chuẩn bị mở miệng nói, nhỏ chặn họng ngay lập tức, vậy là hắn không có cớ gì để đi cùng nhỏ nữa.
- Thôi được vậy em tự đi, nhớ cẩn thận đấy, chìa khóa xe của anh này – hắn không đi cùng, thay vào đó là nhắc nhở nhỏ tận tình, chu đáo, còn đưa nhỏ chìa khóa xe limuos của mình dưới gara để nữa.
- Cảm ơn anh nha! – nhỏ đi luôn.
Mất mấy tháng để nhỏ học lái ô tô và mô tô, nhỏ học cũng nhanh lắm, nhưng cũng có thương tích đầy mình.
Dừng vào siêu thị, nhỏ đi một vòng và lựa tất cả món đồ ăn nhanh và nước uống để sẵn trong tủ lạnh…
Nhỏ đi gần hết siêu thị, có một chút chuyện nhỏ xảy ra, đó là vụ cãi nhau, hai người cãi kịch liệt mà ở đó lại ít người lui tới, có vẻ như nhỏ đang liên tưởng tới một cái gì đó nhỏ mơ hồ và “dở khóc dở cười lắm”.
Một người vỗ vai nhỏ: - Đó chỉ là hai người điên, cháu đừng có lên can, kẻo gặp chuyện đấy.
Nhỏ quay người nhìn bà lão phía sau mình, nhìn sơ thì biết bà thuộc hạng giàu sang, nhưng cách nói chuyện của bà còn trẻ con quá, nhỏ cười tươi.
- Dạ, cháu cảm ơn bà nhắc nhở, nhưng mà trong đây không ai ngăn cản sao ạ, cứ để họ cãi nhau tới bao giờ?
- Ngày nào họ cũng cãi tới mấy tiếng rồi tự đi ra, nhiều lần rồi quen, nên không ai quan tâm nữa.
- Vâng… vậy xin phép bà, cháu đi mua đồ ạ.
Nhỏ cúi chào bà rồi đi, bà cũng gật đầu rồi đi hướng ngược lại, lần đầu tiên nhỏ tới siêu thị cách xa nơi ở như vậy, nên mấy việc kỳ lạ này nhỏ không hề biết.
Nhỏ lướt qua gian hàng khác, thứ nhỏ cần mua sau đó là trái dưa hấu và mít, liếc con mắt nhìn một lượt là nhỏ xác định được hướng đi, đẩy xe tới nơi, thì nhỏ lại thấy hai người đàn bà đó tiếp tục cãi nhau, nhỏ cũng chỉ làm lơ thôi, nhưng nhỏ vừa cầm quả dưa bỏ vào trong xe đẩy…
Ngay lập tức một con dao dính máu rơi mạnh trên tay nhỏ, và không tránh khỏi việc tay nhỏ cũng bị cứa một chút, máu chảy ra, nhỏ nhìn theo hướng đó, hai người đàn bà kia đang dùng ánh mắt căm phẫn nhìn nhỏ, đôi mắt ấy làm nhỏ đứng tim, nó khác giống với ánh mắt của bộ phim cách đây không lâu, nhỏ từng đi xem với hắn trong rạp, đôi mắt chỉ có tròng màu trắng và không hề có màu khác, đôi mắt của zombie, khiến nhỏ rùng mình một cái.
Nhỏ thoáng giật mình và muốn rớt tim, vết thương ở tay bắt đầu khiến nhỏ cảm thấy rát và đau buốt, những người xung quanh họ vẫn tất bật với công việc của mình, cũng không để ý gì tới nhỏ cả, người ra vào khá là đông nên hai người đàn bà kia dần bị đám người che khuất.
Một chút tò mò và có cả sợ hãi nữa, nhưng nhỏ cũng vụt chạy nhanh vào nhà vệ sinh băng lại cánh tay của mình, sau khi xong việc nhỏ mở cửa nhà vệ sinh ra thì.
Hai người đàn bà đó xuất hiện ngay trước mặt nhỏ, đôi mắt trừng lên và nhe ra hai cái răng nanh đáng sợ, nhỏ tức tốc đóng chặt cửa nhà vệ sinh lại, ở đây chỉ là một siêu thị bình thường nên nhà vệ sinh cũng không tới năm phòng, các phòng từ lúc nhỏ bước vào đều mở cửa.
Cánh cửa đập đập mạnh hơn và cả tiếng gầm rú của hai người đàn bà đó, khiến nhỏ như muốn rớt tim ra ngoài, nhỏ lại liên tưởng một cách đáng sợ tới bộ phim đó, toàn cảnh trong phim bây giờ không khác nhỏ là mấy.
Ngước mắt lên nhìn bên trên, nhỏ định nhảy lên đó và chạy ra ngoài, cánh cửa đã bắt đầu bật mở vì lực đập quá mạnh, nhỏ cũng chuẩn bị và, khi cánh cửa mở tung ra thì nhỏ cũng kịp nhảy lên trên và bay ra bên ngoài.
Nhỏ tìm tới bảo vệ, trên tay còn vết băng bó, nói rõ tình hình thì chú bảo vệ bảo nhỏ ngồi đó… một vài người đã tới và làm nhiệm vụ.
Tính tò mò nhỏ cũng phải vào xem, sợ mọi người xảy ra chuyện, bất ngờ, một con rắn bò ra từ dưới cánh cửa phòng vệ sinh, một trong số bảo vệ không sợ rắn, lập tức bắt ngay tại trận, thêm một con khác cũng bò ra như vậy và cũng bị bắt như vậy.
Họ lập tức phá cửa thì cánh cửa tự đổ xuống đất, hai người đàn bà nằm dõng dài ra đất, mắt trợn ngược lên, trên cổ nhỏ còn nhìn thấy vết cắn, một là họ tự cắn nhau, mà hai là họ bị con rắn kia cắn.
Một người mặc áo đen hay chỉ là ảo giác trong tâm trí nhỏ, từ phía sau vừa mới vụt qua nhanh chóng, nhỏ chạy ra thì chỉ nhìn thấy mọi người đang tất bật với công việc.
Các chú bảo vệ sơ tán hai người, và cảnh sát cũng tới để điều tra, có cả bác sĩ chuyên khoa nữa, và nhỏ làm nhân chứng, ngồi kể tận tình từ lúc mới gặp hai người đó, bác sĩ cũng khám vết trên cổ hai người kia, đúng là bị hai con rắn đó cắn mà chết, còn đôi mắt chỉ là họ đeo áp tròng vào thôi, vết thương trên tay nhỏ cũng không sao nữa rồi, những bảo vệ ở đó, nói là chưa từng thấy hai người này ở đây và cãi lộn lần nào cả, đây là lần đầu tiên, vậy là nhỏ chợt nhớ tới bà nói chuyện với nhỏ cách đó không lâu, đôi mắt nhỏ sâu thẳm, môi mím chặt, trong lòng đầy sợ hãi “bà ấy là ai?”
Mọi chuyện ổn thỏa và không có gì xảy ra nữa, thì nhỏ mới yên tâm hơn, nhưng vẫn suy nghĩ về người đó.
Hoàn thành một lượt nhỏ tính tiền và mang ra xe, bỏ vào cốp rồi chở về.
Ngôi biệt thự mà nhỏ thiết kế nằm cách nhà hắn mười cây số, nơi đó cũng chỉ có một vài biệt thự gần nhau, nhưng chẳng bao giờ dao du và nói chuyện cả, nhà ai người nấy ở thôi.
Sau khi chạy xe tới cổng thì cánh cổng tự mở, cánh cổng màu vàng nhạt, bờ tường màu trắng và cao tầm bốn mét, nhỏ thiết kế chỉ dành cho người trong nhà và người quen của nhỏ thôi, người lạ thì không ai được quyền vào đó. Dự tính của nhỏ là người giúp việc sẽ tới dọn dẹp vào ngày chủ nhật hàng tuần, còn việc nấu nướng thì hỏi ý kiến bố mẹ rồi mướn người làm sau.
Bên trong biệt thự là một cái sân cực rộng, có một cái bể bơi ở cạnh nhà, một đài phun nước phía đối diện, còn có rất nhiều hoa phong lan, loa kèn, hoa hồng và hoa tuy líp phía sau và trước nhà.
Biệt thự có bốn tầng và một sân thượng, nhỏ muốn ban đêm được lên đó ngắm trăng và ăn uống cùng gia đình, hoặc là có một góc riêng để tịnh tâm chẳng hạn, trên đó nhỏ cũng có đặt xích đu và bộ bàn ghế, sẽ có máy tự động che mưa, che nắng.
Dưới tầng hầm nhỏ đã để dành xây một gara xe, bên trong có rất nhiều các loại xe khác nhau, nhưng chỉ có ba chiếc limuos, còn lại là xe máy, mô tô và xe đạp.
Bên trong biệt thự của nhỏ thiết kế kiểu cực hiện đại, có cả một phòng hát dành riêng cho cả nhà, một phòng thu âm nữa, phòng sách có đủ các loại sách. Phòng ngủ thì nhỏ và hai em nhỏ có phòng riêng trên lầu ba, còn bố mẹ có phòng ở lầu hai, dưới lầu trệt để dành làm nhà bếp và phòng khách. Mỗi phòng sẽ có một cái tủ lạnh riêng, hai cô em nhỏ rất thích ăn vặt nên nhỏ sẽ chuẩn bị thật nhiều đồ ăn trong đó.
Trong phòng nhỏ còn trang trí các món quà từ năm nhất nhỏ được tặng tới giờ, nhỏ xem lần lượt thì chủ yếu là quà lưu niệm, hoa và gấu bông, nên nhỏ sắp xếp tất cả các phòng.
Hoàn thành mọi thứ, nhỏ nhìn lại căn nhà một lượt, nhỏ thầm cảm ơn hắn, đã giúp nhỏ có được cơ ngơi này, và nhỏ cũng rất háo hức được chờ mong giây phút bố mẹ và hai em đặt chân tới đây, không biết họ sẽ nghĩ như thế nào, chắc là họ không tin vào mắt mình rồi.
Biệt thự nhỏ thiết kế và xây dựng cũng hoàn thành rồi, nên cũng muốn hè này đưa bố mẹ vào ở luôn với mình, còn căn nhà với vườn ở nhà thì bán đi.
Tổ chức cắm trại lại là nhiệm vụ của hội học sinh, và cũng được xem là nhiệm vụ cuối cùng của hội, sang năm trường sẽ đón hội học sinh mới, những năm tháng nhỏ làm nhiệm vụ đều rất thành công và nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của thầy và sinh viên.
Nhà trường đã có địa điểm tham gia cắm trại đó là khu du lịch Vịnh Hạ Long, cả trường được đến đó tham gia các trò chơi và giải trí tại đó, các trò chơi và khám phá đều được thông qua bởi ban hội, sau một ngày sẽ tìm ra lớp tham gia nhiều trò và đạt thành quả cao nhất, sẽ được trao một phần thưởng, đó là bữa du lịch qua DuBai một tuần, tất nhiên là mọi chi phí là của trường cung cấp, được ngủ ở khách sạn năm sao, ăn hải sản, được đi tham quan bất cứ nơi nào của Dubai mà các thành viên mong muốn. Rất thú vị và thích thú rồi chứ.
Ban hội đang tất bật với việc tìm hiểu các trò chơi “mạo hiểm” ở Vịnh Hạ Long, bởi vì cắm trại hai ngày một đêm, nên buổi tối sẽ có phần đốt lửa và phải tập trung một khu rất rộng mới chứa được hết sinh viên trong trường, còn phải cho các lớp tham gia “thời trang xốp” và ca hát vào tối nữa, còn cả việc chạy bộ đi hành quân đêm và dọn rác quanh biển, ăn uống thì các sinh viên tự túc rồi… ha ha.
Sau khi thống kê mọi thứ đầy đủ, thì cũng gần kề ngày cắm trại, ban hội lại có một bộ đồng phục năng động riêng, được Hoàng Nam thiết kế.
Vài hôm sau…
- Anh Khang ơi… cho em nghỉ việc chiều nay nha! – nhỏ nhìn hắn đắm đuối.
- Em định đi đâu, làm gì? – hắn xem tài liệu và nhìn lên nhỏ.
– Dạ em tới siêu thị mua sắm một vài thứ bỏ vào tủ lạnh trong nhà mới, mai hai em vào chơi rồi, em dự tính là sắp tới cho bố mẹ vào ở luôn.
- Để anh đi cùng với em – hắn đứng dậy với lấy áo khoác.
- Thôi không cần đâu… tự em đi được mà, anh cứ làm việc của mình đi.
Nhỏ nghĩ mình cũng đâu còn con nít đâu mà cần người đi cùng, nên xua tay, nhỏ không muốn vì mình mà ảnh hưởng tới công việc của hắn.
- Em tự đi được không đấy, anh không yên tâm lắm, em có biết là người khác nhìn em giống học sinh cấp hai lắm không hả? nhìn em thật dễ bị người khác dụ dỗ – hắn dừng hành động khẽ nhíu mày.
- Anh xem thường em quá nha, em cũng có võ chứ bộ, mà lâu nay em học võ cũng chưa có việc gì sử dụng đến, mà anh nữa em đã 21 tuổi đầu rồi còn gì? Đâu phải là học sinh đâu? – nhỏ phụng phịu cái mặt.
- Thì…
Hắn đang định chất vấn nhỏ tiếp thì Mon gõ cửa, nhắc hắn là chuẩn bị tới giờ họp… nhỏ cười ranh ma một cái “thế mà đòi đi cùng à”.
Nhỏ thấy hắn chuẩn bị mở miệng nói, nhỏ chặn họng ngay lập tức, vậy là hắn không có cớ gì để đi cùng nhỏ nữa.
- Thôi được vậy em tự đi, nhớ cẩn thận đấy, chìa khóa xe của anh này – hắn không đi cùng, thay vào đó là nhắc nhở nhỏ tận tình, chu đáo, còn đưa nhỏ chìa khóa xe limuos của mình dưới gara để nữa.
- Cảm ơn anh nha! – nhỏ đi luôn.
Mất mấy tháng để nhỏ học lái ô tô và mô tô, nhỏ học cũng nhanh lắm, nhưng cũng có thương tích đầy mình.
Dừng vào siêu thị, nhỏ đi một vòng và lựa tất cả món đồ ăn nhanh và nước uống để sẵn trong tủ lạnh…
Nhỏ đi gần hết siêu thị, có một chút chuyện nhỏ xảy ra, đó là vụ cãi nhau, hai người cãi kịch liệt mà ở đó lại ít người lui tới, có vẻ như nhỏ đang liên tưởng tới một cái gì đó nhỏ mơ hồ và “dở khóc dở cười lắm”.
Một người vỗ vai nhỏ: - Đó chỉ là hai người điên, cháu đừng có lên can, kẻo gặp chuyện đấy.
Nhỏ quay người nhìn bà lão phía sau mình, nhìn sơ thì biết bà thuộc hạng giàu sang, nhưng cách nói chuyện của bà còn trẻ con quá, nhỏ cười tươi.
- Dạ, cháu cảm ơn bà nhắc nhở, nhưng mà trong đây không ai ngăn cản sao ạ, cứ để họ cãi nhau tới bao giờ?
- Ngày nào họ cũng cãi tới mấy tiếng rồi tự đi ra, nhiều lần rồi quen, nên không ai quan tâm nữa.
- Vâng… vậy xin phép bà, cháu đi mua đồ ạ.
Nhỏ cúi chào bà rồi đi, bà cũng gật đầu rồi đi hướng ngược lại, lần đầu tiên nhỏ tới siêu thị cách xa nơi ở như vậy, nên mấy việc kỳ lạ này nhỏ không hề biết.
Nhỏ lướt qua gian hàng khác, thứ nhỏ cần mua sau đó là trái dưa hấu và mít, liếc con mắt nhìn một lượt là nhỏ xác định được hướng đi, đẩy xe tới nơi, thì nhỏ lại thấy hai người đàn bà đó tiếp tục cãi nhau, nhỏ cũng chỉ làm lơ thôi, nhưng nhỏ vừa cầm quả dưa bỏ vào trong xe đẩy…
Ngay lập tức một con dao dính máu rơi mạnh trên tay nhỏ, và không tránh khỏi việc tay nhỏ cũng bị cứa một chút, máu chảy ra, nhỏ nhìn theo hướng đó, hai người đàn bà kia đang dùng ánh mắt căm phẫn nhìn nhỏ, đôi mắt ấy làm nhỏ đứng tim, nó khác giống với ánh mắt của bộ phim cách đây không lâu, nhỏ từng đi xem với hắn trong rạp, đôi mắt chỉ có tròng màu trắng và không hề có màu khác, đôi mắt của zombie, khiến nhỏ rùng mình một cái.
Nhỏ thoáng giật mình và muốn rớt tim, vết thương ở tay bắt đầu khiến nhỏ cảm thấy rát và đau buốt, những người xung quanh họ vẫn tất bật với công việc của mình, cũng không để ý gì tới nhỏ cả, người ra vào khá là đông nên hai người đàn bà kia dần bị đám người che khuất.
Một chút tò mò và có cả sợ hãi nữa, nhưng nhỏ cũng vụt chạy nhanh vào nhà vệ sinh băng lại cánh tay của mình, sau khi xong việc nhỏ mở cửa nhà vệ sinh ra thì.
Hai người đàn bà đó xuất hiện ngay trước mặt nhỏ, đôi mắt trừng lên và nhe ra hai cái răng nanh đáng sợ, nhỏ tức tốc đóng chặt cửa nhà vệ sinh lại, ở đây chỉ là một siêu thị bình thường nên nhà vệ sinh cũng không tới năm phòng, các phòng từ lúc nhỏ bước vào đều mở cửa.
Cánh cửa đập đập mạnh hơn và cả tiếng gầm rú của hai người đàn bà đó, khiến nhỏ như muốn rớt tim ra ngoài, nhỏ lại liên tưởng một cách đáng sợ tới bộ phim đó, toàn cảnh trong phim bây giờ không khác nhỏ là mấy.
Ngước mắt lên nhìn bên trên, nhỏ định nhảy lên đó và chạy ra ngoài, cánh cửa đã bắt đầu bật mở vì lực đập quá mạnh, nhỏ cũng chuẩn bị và, khi cánh cửa mở tung ra thì nhỏ cũng kịp nhảy lên trên và bay ra bên ngoài.
Nhỏ tìm tới bảo vệ, trên tay còn vết băng bó, nói rõ tình hình thì chú bảo vệ bảo nhỏ ngồi đó… một vài người đã tới và làm nhiệm vụ.
Tính tò mò nhỏ cũng phải vào xem, sợ mọi người xảy ra chuyện, bất ngờ, một con rắn bò ra từ dưới cánh cửa phòng vệ sinh, một trong số bảo vệ không sợ rắn, lập tức bắt ngay tại trận, thêm một con khác cũng bò ra như vậy và cũng bị bắt như vậy.
Họ lập tức phá cửa thì cánh cửa tự đổ xuống đất, hai người đàn bà nằm dõng dài ra đất, mắt trợn ngược lên, trên cổ nhỏ còn nhìn thấy vết cắn, một là họ tự cắn nhau, mà hai là họ bị con rắn kia cắn.
Một người mặc áo đen hay chỉ là ảo giác trong tâm trí nhỏ, từ phía sau vừa mới vụt qua nhanh chóng, nhỏ chạy ra thì chỉ nhìn thấy mọi người đang tất bật với công việc.
Các chú bảo vệ sơ tán hai người, và cảnh sát cũng tới để điều tra, có cả bác sĩ chuyên khoa nữa, và nhỏ làm nhân chứng, ngồi kể tận tình từ lúc mới gặp hai người đó, bác sĩ cũng khám vết trên cổ hai người kia, đúng là bị hai con rắn đó cắn mà chết, còn đôi mắt chỉ là họ đeo áp tròng vào thôi, vết thương trên tay nhỏ cũng không sao nữa rồi, những bảo vệ ở đó, nói là chưa từng thấy hai người này ở đây và cãi lộn lần nào cả, đây là lần đầu tiên, vậy là nhỏ chợt nhớ tới bà nói chuyện với nhỏ cách đó không lâu, đôi mắt nhỏ sâu thẳm, môi mím chặt, trong lòng đầy sợ hãi “bà ấy là ai?”
Mọi chuyện ổn thỏa và không có gì xảy ra nữa, thì nhỏ mới yên tâm hơn, nhưng vẫn suy nghĩ về người đó.
Hoàn thành một lượt nhỏ tính tiền và mang ra xe, bỏ vào cốp rồi chở về.
Ngôi biệt thự mà nhỏ thiết kế nằm cách nhà hắn mười cây số, nơi đó cũng chỉ có một vài biệt thự gần nhau, nhưng chẳng bao giờ dao du và nói chuyện cả, nhà ai người nấy ở thôi.
Sau khi chạy xe tới cổng thì cánh cổng tự mở, cánh cổng màu vàng nhạt, bờ tường màu trắng và cao tầm bốn mét, nhỏ thiết kế chỉ dành cho người trong nhà và người quen của nhỏ thôi, người lạ thì không ai được quyền vào đó. Dự tính của nhỏ là người giúp việc sẽ tới dọn dẹp vào ngày chủ nhật hàng tuần, còn việc nấu nướng thì hỏi ý kiến bố mẹ rồi mướn người làm sau.
Bên trong biệt thự là một cái sân cực rộng, có một cái bể bơi ở cạnh nhà, một đài phun nước phía đối diện, còn có rất nhiều hoa phong lan, loa kèn, hoa hồng và hoa tuy líp phía sau và trước nhà.
Biệt thự có bốn tầng và một sân thượng, nhỏ muốn ban đêm được lên đó ngắm trăng và ăn uống cùng gia đình, hoặc là có một góc riêng để tịnh tâm chẳng hạn, trên đó nhỏ cũng có đặt xích đu và bộ bàn ghế, sẽ có máy tự động che mưa, che nắng.
Dưới tầng hầm nhỏ đã để dành xây một gara xe, bên trong có rất nhiều các loại xe khác nhau, nhưng chỉ có ba chiếc limuos, còn lại là xe máy, mô tô và xe đạp.
Bên trong biệt thự của nhỏ thiết kế kiểu cực hiện đại, có cả một phòng hát dành riêng cho cả nhà, một phòng thu âm nữa, phòng sách có đủ các loại sách. Phòng ngủ thì nhỏ và hai em nhỏ có phòng riêng trên lầu ba, còn bố mẹ có phòng ở lầu hai, dưới lầu trệt để dành làm nhà bếp và phòng khách. Mỗi phòng sẽ có một cái tủ lạnh riêng, hai cô em nhỏ rất thích ăn vặt nên nhỏ sẽ chuẩn bị thật nhiều đồ ăn trong đó.
Trong phòng nhỏ còn trang trí các món quà từ năm nhất nhỏ được tặng tới giờ, nhỏ xem lần lượt thì chủ yếu là quà lưu niệm, hoa và gấu bông, nên nhỏ sắp xếp tất cả các phòng.
Hoàn thành mọi thứ, nhỏ nhìn lại căn nhà một lượt, nhỏ thầm cảm ơn hắn, đã giúp nhỏ có được cơ ngơi này, và nhỏ cũng rất háo hức được chờ mong giây phút bố mẹ và hai em đặt chân tới đây, không biết họ sẽ nghĩ như thế nào, chắc là họ không tin vào mắt mình rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook