Thức dậy từ rất sớm , mang đôi Nike Airmax nó cứ cắm đầu chạy lao về phía trước , cũng lâu rồi nó không thử cảm giác để gió tạt vào người , chạy bộ buổi sáng làm nó tạm quên đi mọi chuyện . Dắt theo con Jack ( chú chó nó đem về ở nhà kho ) , cả hai vừa chạy vừa chơi đùa rất vui vẻ . Ngồi nghỉ ở ghế đá , xung quanh nó lúc này là vài người cao tuổi đang tập dưỡng sinh cười nói với nhau , một vài em nhỏ chạy bộ cùng ba mẹ . Làm nó chợt nhớ đến lúc nhỏ mẹ cũng thường dắt nó chạy bộ buổi sáng , chạy đến mệt nghỉ thì ba sẽ cõng nó , anh hai sẽ chơi đùa cùng nó . Nghĩ ngợi đến chuyện xưa , nó bất giác mỉm cười . Uống một ngụm nước , nó chơi ném đĩa với Jack - con chó khá thông minh vì có thể hiểu lời nó . Xem lại đồng hồ chợt nhớ hôm nay được nghỉ , nên nó không vội mà thong thả dắt Jack trở về .

- Đi đâu chơi đi ? - Anh hỏi nó , rồi lại quấn quýt chơi đùa với Jack .

- Đi đâu ? - Nó hỏi lại anh , tay lục lội tìm chai Revive lạnh .

- Không biết nữa nhưng anh muốn đi riêng với em cơ - Anh để con chó tự do rồi quay sang ôm nó . Tiếng bước chân của hắn cắt ngang cuộc thân mật của hai anh em . Hoàng Vũ đưa ánh mắt mệt mỏi nhìn hắn rồi xoay lại nói cười vui vẻ với nó . Nó cả một cái nhìn hắn cũng không khiến hắn hơi hụt hẫng , nếu hôm qua hắn không đánh nó thì bây giờ hắn đã có thể ôm nó như anh đang làm .

- Bảo ! anh có chuyện muốn nói với em - Hắn nhất định phải nói xin lỗi nó , cảm giác hối hận cứ bám lấy hắn từ tối qua , ngay cả chợp mắt hắn cũng không thể , cứ nhắm mắt lại nét mặt của nó lại hiện lên trong suy nghĩ . Hoàng Vũ thì thầm với nó rồi bước lên phòng , nhường lại phòng khách cho đôi trẻ .

- Chuyện gì ? - Nó vẫn lạnh lùng , nét mặt của nó vẫn giống như tối qua khiến hắn khó mở lời .

- Chuyện tối qua ... Anh xin lỗi - Hắn bước đến đặt tay lên má nó . Gạt tay hắn ra , nó lạnh giọng .

- Không cần .

- Là anh sai , anh phải làm sao ? - Ánh mắt hắn trùng xuống như cất giấu nỗi buồn .

- Anh không sai , bảo vệ người mình yêu là đúng chứ - Nó thờ ơ đáp rồi lướt qua người hắn , chính hành động của nó làm tim hắn hơi bị nghẽn lại . Nhưng trách nó thế nào ? Khi chính hắn là người làm tổn thương nó . Chính hắn đã nói sẽ yêu nó , bảo vệ nó . Nhưng cũng chính hắn đã ra tay đánh nó vì một người mà hắn cho là rất hận . Hắn không thể hiểu nổi bản thân đang muốn gì và cần gì , thứ gì với hắn mới quan trọng ?! Níu tay nó lại , nhưng sao ? Nó lại một lần nữa hất ra và bước đi không ngoảnh lại . Có lẽ lần này hắn đã sai nghiêm trọng . Lòng tin của nó bị tổn thương nên không có chuyện sẽ bỏ qua cho hắn dễ dàng .

" King Koong ... " cộng thêm tiếng sủa ầm lên của con Jack , nó ra hiệu cho người ra ngoài xem ai lại đến vào giờ này , còn nó thì lên thẳng phòng anh . Vừa mở cửa , người con gái hôm qua còn la hét nằm quằn quại vì phát súng của nó nay lại chạy lơn tơn vào nhà như nhà không chủ và ôm chầm lấy hắn .

- Vũ à , em tìm nhà anh lâu lắm đó . Sao anh dọn đi mà không nói cho em biết ? Chẳng phải anh yêu em sao ? - Khánh Lam nũng nịu , ỏng ẹo trước mặt hắn . Cô ả từ lúc chạy vào thì trong mắt chỉ có hắn , ngoài hắn thì không coi ai ra gì . Còn dám mở miệng trách móc người hầu nhà nó làm việc chậm chạp .

- Đủ chưa ? - Hắn hất tay cô ả ra , rồi toan bước về phòng , không quên cho người đuổi Khánh Lam nhưng cô ả không chịu , còn chạy tung lung cái gì cũng phá , tỏ ra mình thông minh chạy đi tìm phòng hắn . Dừng trước căn phòng của nó , cô ả tự tiện mở cửa bước vào . Vì nghĩ là phòng của hắn nên cô không ngại phá phách đủ thứ , còn mở laptop của nó ra bấm lum la mật mã liên tục đến mức khóa luôn màn hình . Hắn sửng sốt khi thấy cô ả vào phòng nó , bước đến lôi cô ta ra , nhưng bị cô ta níu kéo nên trong lúc mất thăng bằng nên cả hai ngã ngào lên đệm . Nó bước ra từ phòng anh , bắt gặp những ánh mắt sợ sệt của người hầu nhìn mình .

- Chuyện gì ? - Nó lạnh giọng .

- Cô chủ ... có người tự ý vào nhà rồi vào ... phòng cô - Hầu gái run sợ nhìn sắc mặt nó lúc này rất nguy hiểm . Nó vốn ghét người khác chạm vào người , cũng như đồ của nó . Vừa nghe xong nó nổi giận tiến về phòng . " Rầm " đạp một cái thật mạnh , cánh cửa cũng vì lực đá mà gãy đôi , rơi xuống nền . Âm thanh đáng sợ đó làm Khánh Lam đang níu kéo hắn giật mình , rồi lại giả vờ nép vào người hắn như vô tội . Hoàng Vũ , Fin và Bảo Khang dù đang ở phòng cách âm nhưng lực đá của nó không hề nhẹ và tạo nên tiếng động lớn khiến ba người bật ngửa tỉnh dậy , chạy sang chỗ nó xem xét .

- CÚT !! - Nó hét lên , việc đầu tiên nó làm là chạy đến xem laptop đang bị khóa màn hình , vì trong lap nó lưu khá nhiều dữ liệu , bấm một loạt dãy mật mã , nó thở phào nhẹ nhõm vì chưa nhập sai quá số lần qui định .

- Đây là nhà Khắc Vũ , sao cô ở đây ? Cô có quyền gì đuổi tôi .

" Chát " vừa dứt tiếng nó giáng mạnh một bạt tay khiến cô ngã nhào xuống đất . Hắn lúc này tự nhận biết không nên mở miệng , im lặng hắn đứng sang một bên nhìn nó trừng trị Khánh Lam . Khánh Lam không chịu thua đứng dậy định đánh nó thì nhận thêm một bạt tay lực đánh không hề nhẹ từ nó . Hai má của cô ả , sưng phồng và tấy đỏ lên . Ôm mặt khóc lóc chạy đến chỗ hắn .

- Tránh ra ! - Nó nhìn chằm chằm vào hắn , tay nắm chặt thành nắm đấm . Fin mặc dù không biết chuyện đang diễn ra nhưng cũng hiểu ý nó nên xô cô ả ngã ra , tiện tay kéo hắn ra ngoài . Hoàng Vũ nhìn ánh mắt nó thầm đoán được mọi chuyện , chạy sang kiểm tra Laptop , quả đúng như anh nghĩ : Khánh Lam tự tiện động chạm vào đò của nó nên nó mới vậy . Nắm lấy đầu tóc Khánh Lam , nó đập thật mạnh xuống sàn , trán Khánh Lam lúc này đã rách ra và bạt máu , vết thương ở chân cũng vì bị nó đè xuống mà đau nhức không thể tả . Khánh Lam ra sức chống lại nhưng không được , tuy dáng vẻ nó nhỏ hơn cô nhưng lực của nó hơn cô mấy phần , dù có cố gắng hết sức cô cũng không thể ngăn nó lại . Hắn vội chạy vào hất nó ra làm nó ngã lên đệm . Hoàng Vũ tiến lại đỡ nó dậy , ôm chầm nó vào người như sợ nó lại phát điên lên .

- Ngoan ! Sẽ ổn thôi , anh hứa - Hoàng Vũ gác cằm lên mái đầu của nó thì thầm nhẹ , hắn nhìn thấy nét mặt nó ma quái của nó cũng không khỏi ngạc nhiên . Bình thường nó lạnh lùng bao nhiêu , bình tĩnh bao nhiêu thì lúc này nó ngông cuồng và điên loạn bấy nhiêu . Hắn kéo Khánh Lam ra khỏi phòng nó trước , lòng lo lắng cho nó không ngừng . Bảo Khang và Fin nhìn nó cũng không khỏi rùng mình kinh sợ . Mọi người vừa rời khỏi , nó kiềm chế được nữa , nước mắt thi nhau rơi trên người anh .

- Ngoan , đừng khóc . Em là cô gái mạnh mẽ mà , đúng chứ ? Không được khóc - Anh an ủi nó , nói những lời khích lệ để kéo nó trở về lúc bình thường . Nó mệt mỏi ngã vào lòng anh ngất đi . Anh bế nó về phòng mình vì sợ khi nó tỉnh lại nhìn thấy căn phòng đã từng xuất hiện " VẬT BẨN " lại nổi điên . Sau khi để nó yên giấc trên giường mình , anh thay đổi nét mặt ân cần dịu dàng sang khuôn mặt lạnh thường ngày bước xuống nhà giải quyết chuyện khiến nó phải như vậy .

- Vũ , cô ta điên rồi ! Sao anh lại có thể cho cô ta ở cùng - Cô ả giả vờ , còn lên tiếng mắng nó . Fin đang cầm ly nước ngọt không ngần ngại tạt thẳng lên người Khánh Lam . Cô ả quay sang mắng Fin thì gặp ánh mắt như giết người của Bảo Khang nên đành hậm hực khóc lóc với hắn .

- Đây là lần cuối tôi giúp cô . Cô còn không biết điều thì chính tay tôi sẽ giết cô nếu cô còn gây chuyện với vợ tôi - Hắn lạnh giọng nhìn Khánh Lam .

- Đừng gọi vợ thân mật vậy , tôi không dám nhận em rể như cậu - Anh nhìn hắn với nét mặt khinh thường .

- Khắc Vũ là chồng tương lai của tôi , ba mẹ tôi và ba mẹ anh ấy định sẽ đính hôn cho chúng tôi - Cô tự tin nhìn Hoàng Vũ , cô không sợ họ vì cô nghĩ nhà này là nhà hắn . Nhưng trước khi bước vào nhà , cô quên nhìn dòng chữ " Biệt Thự Dương Hoàng " thì phải ?!

- Mời cậu dắt VỢ của mình về , nếu để tôi gặp cô ta lần nữa thì tôi không biết mình sẽ làm gì đâu - Anh thong thả ngồi xuống Sofa chéo chân khá giống với hình ảnh của nó trong căn phòng cô bị bắt làm cô run rẩy không ngừng . Bảo Khang với Fin im lặng không lên tiếng vì đây là chuyện của bọn họ , cứ để họ tự giải quyết .

- Đây không phải nhà anh ? - Khánh Lam hoảng hốt hỏi hắn . Hắn không nhìn cô một cái , ánh mắt chứa đựng sự đau khổ mông lung nhìn bên ngoài .

- Loại con gái gặp trai là quên luôn sỉ diện như cô cũng là Tiểu thư à ? - Hoàng Vũ cười cợt cô ả nhưng giọng điệu không mấy hứng thú . Cô ả tức giận nhưng không thể làm gì được bỏ ra về , trước khi ra tới cổng còn bị con Jack hù cho hoảng loạn . Anh nhìn theo bóng cô khẽ nhếch môi khinh bỉ .

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương