Tuần kiểm tra cuối kỳ sắp tới gần, chúng tôi cũng giống như sắp tới thời gian bị hành hình.

Mấy cái chuyện đọc sách thi cử này kia thì không đáng kể vì khoa chúng tôi không đặt nặng lý thuyết nhưng mà bài tập với dự án thì vô cùng nhiều.

Chưa kể còn phải tìm chỗ thực tập và quan trọng hơn là còn phải đi tình nguyện, Mae Chem với chả me nem me nủng, ôiiiii, cuộc đời sao mà lắm thứ thế nàyyyy.
Đợt này ai có đàn anh đàn chị đàn em gì đều bị lôi đi lao động hết.

Hôm qua tôi mới vừa phải đi giúp thằng Din làm bài tập cuối kỳ đến tận hai giờ sáng, cả anh cả em đều nằm bất tỉnh nhân sự trên đống rác, cả P'Pe - đàn anh cùng mã số với tôi cũng xắn tay vào giúp các cháu sau khi anh ta bỏ rơi tôi cả một quãng dài.

Còn ai mà lấy luôn em cùng mã làm vợ thì người ta đưa nhau về nhà giúp nhau làm bài tập rồi ạ, hehe.

Tôi thấy thằng Q thằng Toey độ này rất chăm dẫn nhau đi chùa, không phải đi làm công đức gì đâu, đi xem các mô hình biểu tượng trang trí đó mà.

Tin tức tiếp theo tôi hóng hớt được từ thằng Thaen là phía bên Kiến Trúc cũng cực khổ không kém.

Thằng Thaen kể độ này vợ nó không biết trời trăng là gì, thằng Fang bị đống bài tập hành đến mức đi nói chuyện thước kẻ, cãi nhau với bản vẽ và thậm chí còn động tay động chân với thằng Thaen.

Vế sau có vẻ nó là sở thích của vợ mày rồi đấy Thaen, haha.

Chốt lại là bài tập cuối kỳ đã giết chết thằng Fang.

Tôi cũng chẳng khác đám kia là bao, mỗi ngày ngủ chưa được đến bốn tiếng, hơn hai mươi tiếng còn lại thì ở cùng với đám giấy vẽ, bút chì, thước và màu, ha.

Thằng Phum cũng không kém, mỗi lần hít vào thở ra là lại công thức nọ công thức kia rồi nào thì viết kế hoạch xây dựng cái quỷ gì đó.

Ngày nào nó cũng phải ra ngoài dạo quanh các công trình đang xây dựng một vòng, đi cùng đám thằng Mick.

Về nhà nó bảo học xong nó sẽ học tiếp thạc sĩ bằng Kỹ thuật địa chất công trình, có khi nào nó muốn xây hầm cho tôi ở không nhỉ, hahahahaha.

Thằng Beer thì ôm đống giáo trình Luật chôn thân ở trong thư viện trung tâm, à mà...hay là nó chôn thân ở một trường cấp ba nào đó thì tôi không biết, hehe.

Thằng Thaen cũng dính chưởng nặng không kém ai vì nó vừa phải lên phòng thực hành, vừa phải ngồi viết chương trình quần què gì đấy của nó.

Hôm qua tôi mới gọi nó nhờ cài đặt chương trình mới vì em lap của tôi đang phát điên với quá nhiều phần mềm trong máy.

Vậy nhưng thằng chó đó có chịu qua đâu, nó bảo không muốn để Fang ở nhà một mình vì có khi vợ nó đốt nhà không biết chừng +-+.
Dù bọn tôi có bận rộn thế nào thì thỉnh thoảng vẫn liên lạc với nhau trên mạng xã hội.

Chúng tôi vẫn cập nhật được tình hình của nhau, chỉ trừ thằng Chen.

Mấy ngày gần đây không một ai có tin tức, không một ai thấy được mặt mũi của nó.

Chỉ có thằng Mick vẫn nhiệt tình lên facebook trêu là có phải thằng Chen âm thầm đi cất áo blouse rồi chăng, haha.

Năm sau là thằng Chen được mặc áo blouse thật rồi, sắp hoàn thành ước mơ thành bác sĩ rồi, ôi bạn tôi.

Trước khi chúng tôi căng thẳng đến phát điên, cả hội đã quyết định hôm nay sẽ hẹn hò nhau một bữa gọi là để thư giãn đầu óc, chính vì vậy đêm nay chiến hết mình luôn!!!!!!!!!!!!
Thực tế chỉ là kiếm cái cớ để nhậu nhẹt thôi, địa điểm được lựa chọn chính là nhà tôi.

Hôm nay khá hợp lý vì tôi đã đẩy chú Pui sang nhà bà nội ngủ và chiếm trọn hoàn toàn ngôi nhà, ha ha ha.

Tối thứ 6 nào chú cũng sang ngủ với bà, vậy nên hôm nay chúng tôi sẽ được quẩy rượu hết mình chỉ có điều là cấm nôn.

Lũ chúng nó đã lục tục kéo nhau đến từ sáng, mặt mũi đứa nào đứa nấy bơ phờ còn hơn cả tội phạm nhận án tử, haha, so sánh hơi quá rồi.

Mẹ kiếp, thằng Chen, thằng Q, thằng Fang vừa tới là nằm ngủ say như chết, chúng mày không có ý định chào hỏi chủ nhà hả?
Mấy tuần rồi không gặp tóc thằng Fang đã dài ra gần chạm đến vai, trông lãng tử phết; thằng Beer trông cũng phờ phạc mà thằng Mick trông lại càng ám ảnh nhưng thằng Chen thì không đến nỗi nào vì dù có học nhiều, thi nhiều, cuộc đời xuống dốc, cãi nhau với vợ hay ngủ không đủ thì nó lúc nào cũng phải khiến bản thân trông hoàn hảo nhất.

Dăm ba cái sóng gió cuộc đời không làm gì được bạn tôi đâu.

Còn thằng Pun với thằng Matt thì đang trên đường tới.

Tôi cảm thấy thằng Pun với thằng Matt dạo này thân nhau ghê gớm, hay do tôi đa nghi nhỉ.

Thằng Pun không còn trêu thằng Matt nhiều như trước, hy vọng là nguyên nhân sâu xa không liên quan gì đến đàn anh hoa quả màu tím dễ thương đó, hehe.

Đầu giờ chiều, tôi thằng Beer thằng Toey ra ngoài mua đồ để chuẩn bị cho một đêm say xỉn.

Chỉ có ba chúng tôi đi vì những hình người khác ngủ hết rồi, cả thằng Phum cũng thế.

Ban đầu tôi đã tính đánh thức nó để đi cùng những nghĩ đi nghĩ lại thì Phum mấy hôm rồi ngủ muộn nên thôi tôi để nó ở nhà nghỉ ngơi.

Tôi gọi thằng Toey đi thay và có thể nói đó là một quyết định hết sức sai lầm.

Kể từ lúc đánh xe ra khỏi nhà cho đến khi tới Big C thằng cu Toey không để cho cái quai hàm của nó nghỉ ngơi phút nào, nó nói liên hồi.

Nói nhiều đến cái mức tôi có cảm giác kiếp trước của nó là một con vẹt.

Từng câu chuyện nó kể thật tôi chẳng thể nắm bắt được chủ đề của nó là gì.

Nói đơn giản là hễ cứ có thứ gì lọt vào mắt nó hoặc là nó nghĩ ra cái gì là nó nói không cần quan tâm đến những người còn lại có nghe nó không.

Thằng Beer đang lái xe cũng phải xin phép tăng âm lượng radio nhưng các bạn nghĩ dăm ba cái radio có thể chen ngang được mỏ thằng Toey sao? Ha, không thể nào.

Thằng nhóc thối đó hét lên đọ họng với tiếng nhạc đến mức mà thằng Beer nhức đầu quá tắt luôn.

Khi chúng tôi thể hiện không quan tâm đến câu chuyện của nó thì thằng cu đó chìa cái mặt trắng trẻo ra bĩu môi càm ràm hai đứa tôi.

Nói thẳng là thằng cu này làm tôi rất đau đầu, biết trước đã không lôi nó đi.

Đột nhiên nỗi thương cảm về người bạn Q của tôi dâng lên chút chút và bắt đầu thấy thắc mắc một người ghét sự phiền phức, đề cao cuộc sống cá nhân như thằng Q sao có thể nhịu được thằng nhóc nhiều năng lượng này nhỉ, haiz.
"Anh Peem ơi, anh Beer ơi, em thấy ba chúng mình đi mua đồ như thế này giống bố mẹ với con ghê á." - Thằng Toey đẩy xe hàng chạy vòng quanh tôi đồng thời mỉm cười.

Tôi và thằng Beer quay sang nhìn nhau rồi cùng đánh vào đầu thằng nhóc thối kia một cái.

"Mày đừng có nói trước mặt thằng Phum nhé Toey, kẻo nó cho chết cả hội đấy." - Thằng Beer vừa nói vừa lắc đầu.

Chết cả hội không đáng sợ mà cái tao sợ nhất là tao sẽ thành đứa đi đầu tiên ấy bạn ạ.

"Toey không nói cũng được thôi nhưng anh Beer phải mua Chivas đen, xanh dương, xanh lá mỗi loại hai chai cho Toey trước." - Cái này người ta gọi là lợi dụng đó Toey.

Một chai Chivas cũng có giá khoảng 10000 baht rồi, cuộc đời tôi mới có cơ hội được thử hai lần.

Lần đầu là Ngài Đại tá tặng dịp sinh nhật (có bố nhà nào tặng rượu cho con trai làm quà sinh nhật không cơ chứ).

Mà cũng không phải bố mua cho tôi, đấy là quà cấp dưới tặng bố nhân dịp năm mới nên Ngài Đại tá mới bán lại cho tôi với giá 3000, nghĩ đến lại thấy tức.

Còn lần thứ 2 là thằng Thaen ăn mừng việc nó được vào đội bóng của trường.

Hai đứa tôi lơ luôn nhu cầu vòi vĩnh của thằng Toey và đương nhiên đời nào nó chịu buông tha cho chúng tôi, thằng Toey đập đầu vào vai thằng Beer cho đến khi thằng Beer vò đầu nó thật mạnh, ha.

Tôi nghĩ thằng Beer không vượt qua ải mấy nhóc đâu, vừa nghĩ tới chuyện đó là hình ảnh nhóc Tokyo lại hiện lên trong tâm trí.

Tôi tự nhủ với lòng mình là đêm nay sẽ chuốc say rồi moi hết bí bật của Beer thiếu gia ra.
Đồ nhậu ngày hôm nay thằng Beer nói nó sẽ bao, tôi cũng không từ chối lòng tốt của thiếu gia nữa, cả nhà đều vui và đương nhiên là cũng không hùa theo thằng Toey mua rượu theo lố như yêu cầu của nó.

Rượu thằng Chen đã đem từ nhà đi hai chai, nhà tôi cũng còn mấy chai còn Blue Label thì thằng Beer đã gọi về nhà nhờ người mang qua, quá là tuyệt vời luôn.

Ôi thực sự thì hôm nay tôi sẽ có thể thưởng thức hương vị Blue Lable sao? Gói gọn trong ba chữ: Tao cực vui.

Haha, tầm này tâm hồn của tôi đậu bên cốc rượu rồi, có bạn là quý tộc tốt thật đấy.


"Anh Peem tém tém lại đi, nước dãi chảy hết ra rồi kìa."
"Hả?? Thật à??" - Tôi quay sang nhìn thằng Toey với vẻ hoang mang đồng thời vô thức đưa tay lên chùi miệng vì sợ chảy nước dãi thật.

Thế rồi hai thằng chó kia chụm đầu lại mà cười, mẹ kiếp, chỉ lừa tao là nhanh, hai thằng khốn.

Sau khi đi mua đồ chất lên xe đến mức suýt sập và đưa thằng Toey đi dạo quanh trung tâm thương mại hơn hai tiếng đồng hồ thì đã đến giờ về.

Vậy nhưng thằng Beer bảo ở lại chút đợt đón em Blue Label nhân vật chính của tối nay nên chúng tôi lại đi lượn quanh quanh thêm hai mươi phút nữa.

Đợi một chút người nhà thằng Beer đã chở em Blue Label tới, tôi nhìn em nó trong tay thằng Beer mà cười híp cả mắt, haha, thèm thuồng quá rồi đấy Peem.
Lúc chúng tôi về đến nhà đám quỷ yêu kia vẫn chưa chịu dậy nhưng cũng đã có thêm người đến là thằng Matt và thằng Pun.

Thằng cu Matt biết điều biết thân biết phận ra giúp bê đồ vào còn thằng chó Pun thì đang bận nói chuyện điện thoại.

Thằng Toey ôm chai Blue chạy một mạch vào cọ cọ người yêu nó, thằng Q mở hé mắt ra nhìn đoạn ôm thằng Toey rồi hai đứa cùng nằm ngủ.

"Uầy, nhiều đồ thế P'Peem, ăn mừng tiệc cưới à anh?" - Thằng Matt hỏi khi giúp tôi ôm túi đồ cuối cùng vào trong nhà.

"Không, để tổ chức lễ truy điệu cho mày đấy.

Tránh ra cái cho tao để đồ nào, mà mày đến lâu chưa Matt?"
"Cũng được một lúc rồi anh, nếu không phải P'Pun vướng..." - Thằng Matt đang nói thì đột nhiên nhỏ giọng dần rồi im bặt làm tôi phải ngẩng đầu lên nhìn mới để ý là nó đang nhếch miệng cười rất đểu.
"Thằng Pun làm sao?"
"Em không nói được đâu vì em chỉ là điều phối viên, nếu P'Pun sẵn sàng thể nào anh ấy cũng nói với các anh thôi, hehe."
"Dám có bí mật riêng cơ đấy, tí tao chuốc say tao moi ra hết, mày đem bia vào tủ lạnh để đi."
"Vânggggggggg." - Thằng Matt khuân beer vào cất trong tủ lạnh xong thì thằng Beer gọi nó ra xếp đồ bên ngoài còn tôi thì đi rửa quả, rửa rau chờ thằng Thaen thằng Q dậy làm tiếp.

"...ấy!!!" - Tôi đang chuẩn bị quay qua lấy cái đĩa thì đột nhiên có bàn tay vòng qua eo tôi từ đằng sau rồi đặt cái cằm lún phún râu lên vai tôi chưa kể còn tranh thủ sấn tới thơm má tôi nữa >__

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương