Vượt Rào-tòng Tiện
-
C34: Dựa Vào Cái Gì Mà Tôi Phải Chờ Chú?
Gợi ý pass chương 33:
Tên nhân vật bạn cùng trường của Lâm Vị Quang, người thích thầm Trình Tĩnh Sâm? (Gợi ý: 8 ký tự, viết hoa chữ cái đầu của mỗi từ)
Đọc truyện trên: minchubs.wordpress.com
Trích đoạn
"Trình Tĩnh Sâm, chú thật sự không có chút thường thức cuộc sống gì cả." Âm thanh của cô khàn khàn, thầm nói, "Chú mua thuốc gì vậy, trước khi mua không có xem hướng dẫn sử dụng ư, tôi nghi ngờ nó có thuốc đông y."
Trình Tĩnh Sâm: "...."
Người trước mặt là bệnh nhân, anh lười so đo cái có cái không với cô, không tỏ ý kiến: "Vậy sao."
Lâm Vị Quang đã bị nghi ngờ, lòng sinh bất mãn, ý nghĩ đầu tiên là muốn chứng minh những lời mình nói là thật.
Trình Tĩnh Sâm bấy giờ nào biết tâm tư của cô, cả người không phòng bị, còn đang định nhét người về lại trong chăn, nhưng vào lúc này, bất ngờ lan tràn.
Anh không biết Lâm Vị Quang đương bị bệnh kia lấy đâu ra sức lực, bỗng nhiên bám lấy cánh tay mình cúi người kề sát đến.
Cùng lúc ấy, một tay khác của cô nâng lên vòng qua ôm lấy cổ anh, áp bản thân mình lên.
Trình Tĩnh Sâm còn chưa kịp phản ứng gì, khóe môi đã được bọc bởi một mảnh ấm áp.
Cảm giác ấy quá đỗi rực rỡ, còn ẩn giấu một chút hương thuốc chưa kịp tan đi, tràn lan giữa môi và răng, cảm giác tồn tại vô cùng mãnh liệt.
Vẻn vẹn như thế anh chỉ có thể cứng đờ.
Dây cung trong đầu phảng phất cứ thế đứt đoạn, trong nháy mắt anh theo bản năng duỗi tay nắm lấy hàm dưới của đối phương, Trình Tĩnh Sâm bỗng tỉnh táo lại.
Hóa ra gần sát mình đến nhường này, là vì muốn làm chuyện chệch đường ray.
Hơi thở của Trình Tĩnh Sâm có chút bất ổn, nhưng Lâm Vị Quang bị dịch mặt đi cũng không hề ngoan ngoãn nằm về lại, mà thuận thế dựa vào đầu vai anh, nắm chặt lấy ống tay áo anh không chịu xê dịch.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook