Vương Tôn Chiến Thần
C136: Tông chủ đại nhân

“Hừ, điều không phải là đám nam nhân các người là đám ngưu đầu mã diện” Lý Uyển Thanh đắc ý nói

“Chúng ta?” Lam Phong há hốc mồm, lại là không dám cùng nàng đôi co.

Vương Tôn cười khổ, cái này nữ nhân nhỏ bé lúc trước chính là bên cạnh hắn thì như con sâu nhỏ, lúc phá kén trưởng thành thì như Côn Bằng dưới biển khơi, một lời không hợp liền phá tung hải đảo

“Được rồi Tuyết nhi, đến trả hắn cho Tiêu Diêu Phái xử lý, chúng ta đi thôi” Vương Tôn vội vỗ vai nàng nhắc nhở, nếu không liền đánh chết cái này nội gián nhân chứng

“Vâng” Thanh Tuyết nghe vậy thì nhẹ nhàng lên tiếng gật đầu

“Hả… đúng là thần tượng của ta, nữ nhân cuồng bạo điều là bị ngài ấy nói gì nghe nấy!” đám người Tiêu Diêu Phái cuồng nhiệt nhìn Vương Tôn


Lúc này tứ đại phong chủ nhìn nhau gật đầu, điều thấy trong mắt đối phương sự quyết tâm

Vương Tôn cầm lấy sống dở chết dở Ngưu Động thần hồn rồi muốn tiến lên trao trả cho Tiêu Diêu Phái thì đám người tứ đại phong chủ đã tiến lên, tại hắn trước mặt mà đồng loạt quỳ xuống

“Chúng ta tứ đại phong chủ, xin ra mắt Tông Chủ đại nhân, trước đây có điều mạo phạm, xin ngài trừng phạt chúng ta!” Tứ đại phong chủ dập đầu một cách thành kính

Vương Tôn ngẩn ra, không nghĩ sự việc có thể biến hóa thành thế này, trong lòng hắn nghi hoặc không thôi: “Các ngươi trước đứng lên nói, rốt cuộc là chuyện gì, vì sao các ngươi gọi ta và các ngươi tông chủ”

Vấn Thiên lúc này nhìn lên, tay phóng ra một ngọc giản ghi hình, tại hai ngàn năm trước, trước lúc Tiêu Diêu Lão Tổ rời đi có căn dặn

Trong mật thất, Tiêu Diêu là một lão đầu trung niên gần giống Tiêu Hải, nhưng phong thái thì tiên phong đạo cốt, lão nhìn bốn người thiếu niên thiếu nữ trước mặt rồi nói: “Tứ đại phong chủ nghe đây, đến hai ngàn năm sau Tiêu Diêu Phái nếu có người có thể ngộ ra Tiêu Diêu Kiếm Pháp vượt qua ta cảnh giới, các ngươi nhất định phải hết lòng trợ giúp hắn!”

“Chúng con nghe theo sư tôn!” Bốn người đồng loạt gật đầu

Vương Tôn xem xong hình ảnh thì hừ lạnh: “Thế thì chẳng liên quan gì đến ta”

Lam Phong nhìn Vương Tôn mà bất đắc dĩ nói: “Vương Tôn, là chúng ta ngu muội, là chúng ta sai lầm, chỉ cần ngươi đồng ý ở lại, chúng ta tại đây điều tùy ý ngươi trừng phạt, dù là cái chết chúng ta điều không từ chối”

Lý Uyển Thanh gật đầu: “Vương Tôn, xin ngươi hãy nghĩ lại, ngươi hôm nay nếu đồng ý ở lại, ngươi muốn gì ta cũng cho ngươi”


Thanh Tuyết nghe Lý Uyển Thanh nói vậy thì cảm thấy có hương vị lạ, thế là sùng lên chặn trước người Vương Tôn: “Hừ, Vương ca đã không thích, các ngươi đừng nghĩ ép buộc huynh ấy”

Vương Tôn cảm thấy Thanh Tuyết này suy nghĩ quá đa dạng, thế là cười khổ, mặc nàng hành động

Hư Huyền nhìn Vương Tôn, lại nhìn Thanh Tuyết, ánh mắt chợt sáng, lập tức đứng lên liền cười hề hề nói: “Cô nương nói quả thực không sai, ta cảm thấy Vương Tôn rời đi chính là một ý kiến không tồi”

“Hư Huyền ngươi điên rồi sao?” ba người bên dưới hoảng sợ đứng dậy kéo Hư Huyền lui ra, nhưng lão chính là cố chấp ra mặt

Thanh Tuyết nghe vậy liền sảng khoái: “Hừm, xem như vẫn còn một cái biết điều”

Hư Huyền thấy không sai liền cười nói: “Ha ha… đúng vậy, lại nói tại chúng ta Tiêu Diêu Phái quả thực là tẻ nhạt vô cùng, cô nương nhìn xem Tiêu Diêu Phái chúng ta có mấy nữ nhân, còn là người đã có đạo lữ, so bên ngoài quả thực Tiêu Diêu không bằng!”

Thanh Tuyết nghe vậy liền nghi hoặc hỏi: “Ngươi nói vậy là có ý gì?”


Hư Huyền cay đắng chỉ một vòng quảng trường hàng ngàn vạn người điều đếm không đến vạn nữ tử: “Chúng ta Tiêu Diêu Phái quả thực là ít nữ nhân, đến nói ta sống ở đây điều buồn chán, Vương Tôn hắn còn trẻ, hắn không thể sai lầm như ta, nên ở bên ngoài ngao du thiên địa chẳng phải rất sung sướng, tùy ý vào một tửu lâu điều có vài chục nữ tử hầu hạ, vung tiền điều có thể cưới tam thê tứ thiếp, xem đi, hắn, hắn, còn ta nữa, sống ở Tiêu Diêu Phái đến nay còn chưa có ý trung nhân, thật sự là tội nghiệp”

Vấn Thiên đến đây liền hiểu mục đích của Hư Huyền: “Đúng vậy, cô nương, ngươi nhìn qua cũng là Vương Tôn muội muội đi, ngươi nghĩ cho hắn tương lai thật khiến cho chúng ta xúc động, theo ta thấy nha, Vương Tôn cũng đã lớn, để hắn rời Tiêu Diêu Phái cũng là lựa chọn tốt, bên ngoài thật sự là nhiều tuyệt sắc nữ nhân, với hắn tuấn tú nam nhân, tùy ý ngủ chuồng heo điều có thể kiếm được thê tử”

“Ngươi…” Vương Tôn có chút tức giận nghĩ thầm

“Ngươi lão già đáng chết, nói thì nói, ngươi kéo ta vào chuồng heo ví dụ làm gì, với lại tiểu xảo lời nói của ngươi thì lừa con nít ba tuổi thì được”

Thanh Tuyết cảm thấy không sai, thế là đẩy Vương Tôn ra phía trước: “Tốt rồi, Vương ca là của ngươi Tiêu Diêu Phái, bắt hắn làm tông chủ có phải liền không có thời gian ra bên ngoài!”

“Đúng đúng” Lam Phong đám người hưng phấn không thôi, nhưng tiếp đó chính là mặt đen xuống

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương