Vương Tôn Chiến Thần
-
C134: Một cái nát môn phái
Ngay tại lúc toàn tông vẫn còn đang mê man, bầu trời Tiêu Diêu Phái bỗng nhiên xuất hiện một sinh vật to lớn dài ngàn trượng, toàn thân lục sắc, lân giáp toả sáng bầu trời, một tiếng rống kinh thiên vang dội tứ phương
“Rống” Thanh Lân bay lượn trên bầu trời liền hướng xuống Tiêu Diêu Phái trung tâm núi, Ngũ Khí Thiên Phong
“Là Yêu Tộc tập kích, nhanh mở trận pháp” trên dưới Tiêu Diêu Phái hoảng sợ nhìn lên
“Đi” Trình Từ và Ngưu Động nhìn nhau liền hướng bầu trời ngạnh kháng cùng Thanh Lân, vừa gặp nhau liền đánh đến long trời lỡ đất
“Thanh Lân!” Thanh Tuyết vui mừng gọi
Thanh Lân hoá thành thiếu nữ thanh y liền hưng phấn phi thân xuống, mặc kệ hai cái này lão già trọng thương đến nôn máu, điều là mặc kệ: “Chủ mẫu! Phốc…”
Mắt thấy hai cái lão già vẫn còn điên cuồng công kích, lại không thấy tứ đại phong chủ ra mặt ngăn cản, Vương Tôn đành bước ra một bước nói: “Là người của ta, các ngươi có thể dừng lại!”
Ngưu Động cười gằn: “Là người của ngươi thì thế nào, Tiêu Diêu Phái chúng ta chính là cùng Yêu Tộc thế bất lưỡng lập, nếu đã đến thì hãy để lại tính mạng, ha ha…”
“Ngươi…” Vương Tôn tức giận không nhẹ
Thanh Tuyết nhìn bầu trời ngông cuồng lão già thì quay lại nhìn Vương Tôn: “Vương ca, hay là ta lên đập chết đám người đó cho ngươi”
Vương Tôn lắc đầu: “Việc này không thể dùng võ lực có thể giải quyết, nàng chờ ta nghĩ một chút”
Thanh Tuyết nghe vậy chỉ đành vâng lời
Vương Tôn lúc này thầm nghĩ thật nhanh
“Lại nói ta dị thường năng lực thì dị thường năng lực, nhưng chiến lực điều không có một chút, tại Thể Linh cảnh thì có thể làm gì được một cái Độ Kiếp cảnh, nói đánh nhau với đám người Phương Lâm để dùng tiểu xảo thủ thắng thì được, đúng rồi, tiểu xảo”
Đôi mắt Vương Tôn chợt lóe sáng, lại lấy ra Tiêu Diêu Tông quyển sổ ngoại môn danh sách, nhanh chóng đề tự Thanh Lân lên trên
“Hắn đang muốn làm gì?” Vấn Thiên mờ mịt nhìn đến
“Thật sự không biết” Lý Uyển Thanh cười khổ, cái này nhân vật thật sự có thể khiến người bất ngờ
Lúc này Vương Tôn thu hồi bút, cầm quyển sổ đưa lên nhìn hai lão già còn hung hăng tấn công Than Lân mà nói: “Thanh Lân đã là ta Ngũ Khí Thiên Phong đệ tử, các ngươi lại còn tiếp tục đánh, đây là trực tiếp vạch mặt, đừng trách chúng ta Ngũ Khí Thiên Phong quay lại hỏi tội”
Ngưu Động nghe vậy thì càng thêm hung hăng tấn công: “Khốn nạn, ngươi lại dám chiêu mộ Yêu Tộc vào chúng ta Tiêu Diêu Phái bộ phận, rõ là muốn kéo theo chúng ta Tiêu Diêu Phái cùng nhân tộc nội bộ chia rẽ, ngươi có biết hiện nay bên ngoài Yêu Tộc giết bao nhiêu người dân vô tội rồi sao?”
Trình Từ bất đắc dĩ trách Vương Tôn: “Ngươi cái này hành sự quả thật là càn quấy vô cùng”
Lam Phong cùng tứ đại phong chủ khỗ não không thôi: “Vương Tôn, ngươi lần này đã hại chúng ta Tiêu Diêu Phái cùng nhân tộc rơi vào thế như nước với lửa, lại nói ngươi thu nhận Yêu Tộc chính là trực tiếp khiến Yêu Tộc sinh lòng thù hận với chúng ta, ngày sau Yêu Tộc sẽ vì mối nhục nhã này mà hướng đến chúng ta Tiêu Diêu Phái vấn tội, hôm nay ngươi chỉ có thể lựa chọn một trong hai, lập tức tiêu diệt cái này Xà Yêu hoặc và tự động rút khỏi chúng ta Tiêu Diêu Phái đệ tử thân phận”
Vương Tôn cười nhạt, khoát tay liền cách không kéo Thanh Lân về phía sau lưng mình che chở, đồng thời Sinh Mệnh Chi Nguyên toả ra trị thương cho nàng
Thanh Tuyết tiến lên liền đỡ lấy toàn thân máu me Thanh Lân: “Thanh Lân, người bị trọng thương rồi!”
“Chủ mẫu, Thanh Lân không sao, lại nói lần này ta đến đã khiến chủ nhân khó sử rồi!” Thanh Lân nhìn Thanh Tuyết rồi ái náy nhìn Vương Tôn
Vương Tôn thở dài: “Hôm nay Vương Tôn ta vô năng, tại địa bàn của mình điều không thể bảo vệ người của mình, ngươi chính là không cần tự trách”
Nói rồi, Vương Tôn liền cầm lấy ngoại môn lệnh bài, trưởng lão lệnh bài bên hông mà cùng nhau bóp nát, lam y áo bên ngoài điều tự động theo gió mà tan biến, hiện ra bạch y thô sơ, quyển sổ ngoại môn Tiêu Diêu Phái cũng là ném về phía Trình Từ: “Tốt, đã tại các ngươi điều muốn ta đi, ta cũng không nghĩ ở lại”
“Cái này?” Trình Từ thoáng nhìn sang tứ đại phong chủ, chỉ là bọn họ ý điều đã quyết
Nói rồi, Vương Tôn khoát tay thu lại căn nhà nhỏ trên núi, liền kéo theo nhị nữ bước lên không trung mà đi
Từng hành động một tất cả điều dứt khoát, xoá lệnh bài, hủy lam y, trả kỹ vật, dọn nhà, điều là không có một chút lưu luyến tại đây Tiêu Diêu Phái
Linh hạt cũng là thét lên một tiếng rồi đuổi theo Vương Tôn
“Haizzz…” Tứ đại phong chủ chỉ đành dùng ánh mắt tiếc nuối nhìn bọn họ rời đi
“Hừ, chúng ta điều không muốn ở lại cái này nát Tiêu Diêu Phái, để xem các ngươi sau này không có chúng ta thì có thể làm được trò trống gì” Mã Lý già nua nhìn bóng lưng Vương Tôn rồi cắn răng đuổi theo, vừa đi chính là vừa cởi bỏ áo ngoài lam y, chỉ là hắn chỉ có thể chạy trên đất bằng một cách chật vật
“Một cái nát môn phái” hùng binh Mã Lý cũng là phun ra một câu rồi tháo bỏ áo ngoài, lập tức đuổi theo chủ công
“Rống” Thanh Lân bay lượn trên bầu trời liền hướng xuống Tiêu Diêu Phái trung tâm núi, Ngũ Khí Thiên Phong
“Là Yêu Tộc tập kích, nhanh mở trận pháp” trên dưới Tiêu Diêu Phái hoảng sợ nhìn lên
“Đi” Trình Từ và Ngưu Động nhìn nhau liền hướng bầu trời ngạnh kháng cùng Thanh Lân, vừa gặp nhau liền đánh đến long trời lỡ đất
“Thanh Lân!” Thanh Tuyết vui mừng gọi
Thanh Lân hoá thành thiếu nữ thanh y liền hưng phấn phi thân xuống, mặc kệ hai cái này lão già trọng thương đến nôn máu, điều là mặc kệ: “Chủ mẫu! Phốc…”
Mắt thấy hai cái lão già vẫn còn điên cuồng công kích, lại không thấy tứ đại phong chủ ra mặt ngăn cản, Vương Tôn đành bước ra một bước nói: “Là người của ta, các ngươi có thể dừng lại!”
Ngưu Động cười gằn: “Là người của ngươi thì thế nào, Tiêu Diêu Phái chúng ta chính là cùng Yêu Tộc thế bất lưỡng lập, nếu đã đến thì hãy để lại tính mạng, ha ha…”
“Ngươi…” Vương Tôn tức giận không nhẹ
Thanh Tuyết nhìn bầu trời ngông cuồng lão già thì quay lại nhìn Vương Tôn: “Vương ca, hay là ta lên đập chết đám người đó cho ngươi”
Vương Tôn lắc đầu: “Việc này không thể dùng võ lực có thể giải quyết, nàng chờ ta nghĩ một chút”
Thanh Tuyết nghe vậy chỉ đành vâng lời
Vương Tôn lúc này thầm nghĩ thật nhanh
“Lại nói ta dị thường năng lực thì dị thường năng lực, nhưng chiến lực điều không có một chút, tại Thể Linh cảnh thì có thể làm gì được một cái Độ Kiếp cảnh, nói đánh nhau với đám người Phương Lâm để dùng tiểu xảo thủ thắng thì được, đúng rồi, tiểu xảo”
Đôi mắt Vương Tôn chợt lóe sáng, lại lấy ra Tiêu Diêu Tông quyển sổ ngoại môn danh sách, nhanh chóng đề tự Thanh Lân lên trên
“Hắn đang muốn làm gì?” Vấn Thiên mờ mịt nhìn đến
“Thật sự không biết” Lý Uyển Thanh cười khổ, cái này nhân vật thật sự có thể khiến người bất ngờ
Lúc này Vương Tôn thu hồi bút, cầm quyển sổ đưa lên nhìn hai lão già còn hung hăng tấn công Than Lân mà nói: “Thanh Lân đã là ta Ngũ Khí Thiên Phong đệ tử, các ngươi lại còn tiếp tục đánh, đây là trực tiếp vạch mặt, đừng trách chúng ta Ngũ Khí Thiên Phong quay lại hỏi tội”
Ngưu Động nghe vậy thì càng thêm hung hăng tấn công: “Khốn nạn, ngươi lại dám chiêu mộ Yêu Tộc vào chúng ta Tiêu Diêu Phái bộ phận, rõ là muốn kéo theo chúng ta Tiêu Diêu Phái cùng nhân tộc nội bộ chia rẽ, ngươi có biết hiện nay bên ngoài Yêu Tộc giết bao nhiêu người dân vô tội rồi sao?”
Trình Từ bất đắc dĩ trách Vương Tôn: “Ngươi cái này hành sự quả thật là càn quấy vô cùng”
Lam Phong cùng tứ đại phong chủ khỗ não không thôi: “Vương Tôn, ngươi lần này đã hại chúng ta Tiêu Diêu Phái cùng nhân tộc rơi vào thế như nước với lửa, lại nói ngươi thu nhận Yêu Tộc chính là trực tiếp khiến Yêu Tộc sinh lòng thù hận với chúng ta, ngày sau Yêu Tộc sẽ vì mối nhục nhã này mà hướng đến chúng ta Tiêu Diêu Phái vấn tội, hôm nay ngươi chỉ có thể lựa chọn một trong hai, lập tức tiêu diệt cái này Xà Yêu hoặc và tự động rút khỏi chúng ta Tiêu Diêu Phái đệ tử thân phận”
Vương Tôn cười nhạt, khoát tay liền cách không kéo Thanh Lân về phía sau lưng mình che chở, đồng thời Sinh Mệnh Chi Nguyên toả ra trị thương cho nàng
Thanh Tuyết tiến lên liền đỡ lấy toàn thân máu me Thanh Lân: “Thanh Lân, người bị trọng thương rồi!”
“Chủ mẫu, Thanh Lân không sao, lại nói lần này ta đến đã khiến chủ nhân khó sử rồi!” Thanh Lân nhìn Thanh Tuyết rồi ái náy nhìn Vương Tôn
Vương Tôn thở dài: “Hôm nay Vương Tôn ta vô năng, tại địa bàn của mình điều không thể bảo vệ người của mình, ngươi chính là không cần tự trách”
Nói rồi, Vương Tôn liền cầm lấy ngoại môn lệnh bài, trưởng lão lệnh bài bên hông mà cùng nhau bóp nát, lam y áo bên ngoài điều tự động theo gió mà tan biến, hiện ra bạch y thô sơ, quyển sổ ngoại môn Tiêu Diêu Phái cũng là ném về phía Trình Từ: “Tốt, đã tại các ngươi điều muốn ta đi, ta cũng không nghĩ ở lại”
“Cái này?” Trình Từ thoáng nhìn sang tứ đại phong chủ, chỉ là bọn họ ý điều đã quyết
Nói rồi, Vương Tôn khoát tay thu lại căn nhà nhỏ trên núi, liền kéo theo nhị nữ bước lên không trung mà đi
Từng hành động một tất cả điều dứt khoát, xoá lệnh bài, hủy lam y, trả kỹ vật, dọn nhà, điều là không có một chút lưu luyến tại đây Tiêu Diêu Phái
Linh hạt cũng là thét lên một tiếng rồi đuổi theo Vương Tôn
“Haizzz…” Tứ đại phong chủ chỉ đành dùng ánh mắt tiếc nuối nhìn bọn họ rời đi
“Hừ, chúng ta điều không muốn ở lại cái này nát Tiêu Diêu Phái, để xem các ngươi sau này không có chúng ta thì có thể làm được trò trống gì” Mã Lý già nua nhìn bóng lưng Vương Tôn rồi cắn răng đuổi theo, vừa đi chính là vừa cởi bỏ áo ngoài lam y, chỉ là hắn chỉ có thể chạy trên đất bằng một cách chật vật
“Một cái nát môn phái” hùng binh Mã Lý cũng là phun ra một câu rồi tháo bỏ áo ngoài, lập tức đuổi theo chủ công
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook