Khương gia rất thảm, đã thảm như vậy, mẹ kế Khương Mật vẫn còn nhớ thương bán tiên kia.

Khoảng tháng mười, bà ta đã đi tìm một lần, hỏi tại sao làm cách nào cũng không hàng được nàng?Bán tiên kia cũng không có gì chột dạ, nói ngươi mói hỏ ra có mấy lượng bạc như vậy, mà còn muốn cải mệnh?"Lần trước làm ngài có nói như vậy đâu, còn nói nhất định có thể thành công.”Hắn thở dài nói: “ Ngươi đã hỏi thì ta cũng nói luôn, ngươi có biết không, nếu không phải là ta ra tay thì nhà của ngươi sẽ không chỉ xảy ra một một chút chuyện như vậy đâu, con trai ngươi ...!Quên đi, nếu ngươi cảm thấy ta không có bản lĩnh thì cứ việc đi mời cao nhân khác, không nói nữa, ngươi đi đi.”Cái này gọi là lấy lui làm tiến.Vốn Tiền Quế Hoa đi đòi lời giải thích, sau một câu nói này, bà ta lại mềm nhũn xuống.“ Ngài xem có phải bổ sung thêm cho ta một lâng pháp sự nữa hay không, lần này làm một lần dứt khoát giải quyết nàng, để nàng không thể khắc được con trai ta nữa.Bán Tiên sờ sờ cái râu dê của hắn, đợi một lát mới nói: "Cũng không phải không được." ”Lúc này Tiền Quế Hoa đoán được ngay câu tiếp theo của hắn, chuyện tiền.


Bán tiên này nói pháp sự lợi hại như vậy sẽ ảnh hưởng đến hắn, nể tình cùng Tiền Quế Hoa có duyên, hơn nữa bà ta thành tâm, có thể phá lệ làm một lần, nhưng cần hai mươi lượng bạc.Hai mươi lượng bạc, đại khái chính là năm con lợn, với số tiền này ở nông thôn, đủ để đào giếng hoặc xây nhà mới.Tiền Quế Hoa giật nảy mình: "Muốn bao nhiều? Hai mươi lượng? Ta móc đâu ra cho ngươi hai mươi lượng? Ta không có nhiều tiền như vậy.”Không có nhiều như vậy...Bán Tiên hỏi bà ta có thể bỏ ra được bao nhiêu.Tiền Quế Hoa dựng lên hai đầu ngón tay."Có ý gì? ngươi chỉ có hai lượng để giữ mạng cho con trai, ngươi còn muốn một lần giải quyết luôn người kia? ”Tiền Quế Hoa xấu hổ một chút, ý bà ta không phải là hai lượng, mà là hai trăm văn tiền.

Lúc trước mượn bạc để xây nhà mới, chỉ còn lại chút này, nhiều hơn nữa bà ta không có cách nào lấy ra được.Kết quả không cần phải nói, không làm được, lúc bà ta đi thầy bói còn nói, một cái mạng con trai ngươi chỉ đáng giá hai trăm đồng, còn muốn đổi cái gì? Chi bằng trực tiếp từ bỏ luôn nhi tử.Tiền Quế Hoa thất hồn lạc phách rời đi, sau khi bà ta đi ra ngoài vài bước, còn có người tốt bụng nhắc nhở, nói đừng tin những thứ này, toàn là lừa đảo." Ngươi không hiểu, hắn ta nói rất chính xác."" Là kiểu ăm may thì đúng trên người ngươi, mèo mù vớ phải chuột chết, thà rằng đi miếu thắp nén hương chứ ngươi đừng có tiêu tiền ở loại địa phương này, vô dụng."Những người tin và những người không tin sẽ không có tiếng nói chung.Tiền Quế Hoa lười để ý tới người kia, xoay người rời đi.

Người có lòng tốt khuyên nhủ đứng tại chỗ lắc đầu, thật sự là lừa đảo, cũng không phải ngày đầu tiên quen biết hắn, người bị hắn lừa còn ít? Lần trước hắn đoán mệnh cho người ta nói họ sống không tới bốn mươi, người ta đầy bốn mươi tuổi liền đập sạp của hắn, hắn lại nói đó là do mình mỗi ngày làm một việc thiện, mới sửa được mạng...!Thầy bói nhà người ta đoán mệnh có đúng hay không là một chuyện, nhưng cái này rõ ràng là lừa đảo, sao vẫn còn kẻ ngốc không nghe lời khuyên bảo, nhất định phải ôm tiền đến cầu xin hắn nhận? Tiền này tự mình cầm thì sẽ bị phỏng tay hay sao?Tiền Quế Hoa nếu có hai mươi lượng, dù có đau lòng cũng sẽ cho, cũng may mà bà ta không có.Dù đã tránh được một kiếp, nhưng chính bà ta lại không nghĩ như vậy, không làm được trận pháp sự quyết định này, trong lòng bà ta cực kỳ khó chịu, sau đó Tiền Quế Hoa thật giống như chim sợ cành cong, ra vào ngưỡng cửa bị vấp một chút cũng cảm thấy đó điềm báo không tốt, bà ta không ngừng nhớ lại mấy năm trước, nghĩ như thế nào cũng cuộc sống tốt hơn nhiều so với hiện tại, sau khi Khương Mật gả ra ngoài, cuộc sống của bà ta càng ngày càng tệ...!Còn không phải là thầy bói toán nói đúng?Hiện tại, Khương Mật sống tốt hơn, nàng là tú tài nương tử khiến bao nhiêu người hâm mộ.Nàng tốt thì trong nhà không phải là càng xui xẻo hay sao?Bà ta phải làm gì bây giờs.Bảo Tiền Quế Hoa đi làm gì đó, bà ta lại sợ mạng mình không đủ cứng rắn để khắc Khương Mật, đến lúc đó trộm gà không thành còn mất nắm gạo.Vẫn là làm pháp sự an toàn, chỉ là không biết lấy tiền từ đâu ra.Tiền Quế Hoa biết Vệ Thành năm nay lại muốn thi, cảm thấy thời gian gấp gáp, bà ta phải nhanh chóng nghĩ biện pháp.

Nhìn bà ta cả ngày đi tới đi lui trong phòng, trong lòng Khương phụ phiền não, hỏi có chuyện gì mà cứ đi qua đi lại thế?"Đương gia, ông không cảm thấy hơn một năm nay, chúng ta làm cái gì cũng không thuận lợi?"Sao ông lại không cảm thấy gì được?Nhưng vận khí có khi nào nói được chính xác, phải xem ý trời.Tiền Quế Hoa lại nói: "Ông ngẫm lại xem, nhà mình biến thành như vậy có phải là từ sau khi Mật nương gả ra ngoài hay không? Cuộc sống của nàng ở Vệ gia trôi qua tốt đẹp, chúng ta liền..."Đã nói đến thế này, Tiền Quế Hoa cho rằng Khương phụ có thể hiểu được.Khương phụ lý giải theo lời bà ta một chút, chần chờ nói: "Ta nghe người trong thôn nói qua, bọn họ nói Mật nương mệnh tốt, có nàng ở đây thì mọi chuyện thuận lợi, cho nên trước khi nàng xuất giá chúng ta mới bình an không xảy ra chuyện lớn.

Lúc ấy là Vệ gia xui xẻo, nàng gả ra ngoài đem vận khí tốt mang đến Vệ gia, chúng ta ngược lại mang đến vận ruit.


Ta đã sớm nghe nói qua, vốn không tin lắm, giờ bà nói như vậy, có khi đúng thế thật.

”Nói tới đây, Khương phụ ngước mắt lên nhìn Tiền Quế Hoa "Lúc trước là bà vội vàng muốn gả Mật nương ra ngoài.

Bà nói Vệ gia tốt, hợp với nàng, qua thôn này khó tìm cửa hàng sau...!Ta nói cũng gật đầu, cho dù Mật nương thật sự là mang vượng mệnh, sau khi nàng gả ra ngoài sẽ không vượng ta nữa, ta cũng không trách bà.


Con gái lớn phải lập gia đình, khi đó Mật nương cũng đã đến tuổi.

”Tiền Quế Hoa:...!?Cái gì vậy?Rõ ràng là khắc huynh đệ của nàng, sao lại từ trong miệng trượng phu liền thành như vậy?Nàng là vượng mệnh, ở nhà nào thì vượng nhà đó?Ôi, ôi!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương