"- Thật không biết lượng sức mình! Bổn tiểu thư nay tâm trạng tốt, không thì mạng ngươi không thể giữ rồi đó."

Ả ta khinh thường nhặt con nai lên, liền cùng ngựa phóng đi.

" -Tiểu thư! Người không sao chứ? tại sao người lại ngốc vậy? Đi gây chuyện với một võ nhân Trung Đẳng k? ".

An Bích đỡ tiểu thư đứng dậy. Nàng giờ đã hiểu được, mình vẫn còn quá yếu so với thời không này.

" - An Bích, võ nhân Trung Đẳng là sao? "

" -Tiểu thư đã mất trí nên không nhớ Hoằng Hoa Quốc ta những người tu luyện võ thuật luôn được thiên hạ kính trọng. Võ nhân tu luyện có bốn cấp là: Ất Đẳng, Sơ Đẳng, Trung Đẳng và Giáp Đẳng. Giáp Đẳng chính là võ nhân sở hữu kỹ năng tuyệt đỉnh. Tuy nhiên trước giờ, chưa ai có thể bước đến tầm Giáp Đẳng trừ một người, hắn là người của hoàng thất. Vì vậy mà võ nhân Trung Đẳng đã là một cao thủ trên vạn người rồi."

Thì ra vậy! Bảo sao nữ tử đó ngạo mạn đến thế.Coi bộ muốn sống yên bình ở đây phải có thực lực tốt rồi.

Nàng mãi suy nghĩ chân vô tình đạp trúng vật gì đó mềm mềm, nhìn xuống thì ra là một chú mèo hoang màu đen tuyền.

" - Ôi bé mèo dễ thương quá! "

Nàng thích thú nhìn chú mèo nhỏ dưới chân.

" -Tiểu thư, con vật này hôi hám, tiểu thư đừng đụng vào."


Trông thấy nàng định bế con mèo hoang lên thì An Bích ngăn cản.

" -Nhà ngươi mới hôi hám, nha đầu ngốc! ''

Tiếng nói truyền ra từ mèo hoang, nhưng chỉ có một mình Sơ Nhiễm nghe thấy.

" -Ngươi! Ngươi có thể nói chuyện? "

Nàng túm lấy mèo đầy nghi hoặc.

" - Nữ nhân, ngươi nghe được lời ta nói sao? "

Mèo hoang tròn mắt nhìn nàng.

" -Ta đâu có điếc, An Bích cũng nghe thấy mèo hoang nói chuyện đúng không?".

" -Tiểu thư nói gì thế? Mèo làm sao mà có thể nói chuyện được ạ ".

An Bích khó hiểu nhìn nàng. Tiểu thư của mình dạo này luôn nói đến những thứ kì dị.

'' An Bích không nghe thấy được sao? Nhưng rõ ràng là...."

Nàng lẩm bẩm trong miệng.

" Dĩ nhiên là không nghe thấy rồi, chỉ những người có thể kí hợp đồng với hệ thống mới có thể cùng ta trò chuyện ".

Mèo hoang dõng dạc nói cắt ngang lời nói của Sơ Nhiễm.

''- Hệ thống? Ta bị xuyên tới đây lẽ nào là do ngươi làm? "

"- Ta không dẫn ngươi đến đây, theo lí mà nói, ở hiện đại ngươi đã chết rồi, hệ thống chỉ áp dụng với những người xuyên qua mà họ vẫn còn sống thôi."

Mèo hoang từ tốn giải thích.

"- Tại sao ngươi biết ta đã chết? Và tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây? "

"- Vì ta là hệ thống thông mình có thể nhìn thấy được kiếp trước của ngươi. Còn....vì sao ta ở đây đó là một sự cố. Ta vô tình rơi vào trong không gian mà ta đã tạo ra. Nhưng ta không thể thoát ra được, đến nay cũng được 3 năm rồi.


" Vậy hiện tại ngươi chỉ là cỗ máy vô dụng đúng không mèo? "

Nàng cố ý trêu chọc.

" Ta không phải là mèo! Tên ta là Đại Bảo. Mặc dù ta không thể điều hành hệ thống cho người chơi nhưng những tính năng có sẵn ta vẫn là một đại nhân vật đó! "

Đại Bảo ra vẻ khoái chí, vỗ ngực tự hào.

" Ngươi có thể làm được những gì?"

Sơ Nhiễm thắc mắc.

" Ta có không gian rộng lớn bằng một trấn trong kinh thành Hoằng Hoa. Một năm trong không gian ảo của ta bằng 1 ngày ở ngoài đời thực. Ta cũng đã tích lũy được rất nhiều cổ vật quý hiếm của những triều đại trước."

" Cổ vật?? Ngươi có sách ghi chép về thuật pháp Hoằng Hoa không? "

" Chuyện cỏn con, ta có tới 2000 tập sách về thuật pháp cũng như cả bí kíp "Thần Nữ Hoả Long ". Một tuyệt học đã bị thất truyền ở thời đại này.

Nàng nghe đến đây chợt giật mình:

" Thần nữ Hoả Long "! Ta đã từng nghe đến trong một bộ phim cổ trang. Đây chính là sức mạnh từ lửa có nguồn gốc từ giáo hội '' Đại Nữ Thần Giáo".Một môn phái chỉ chiêu mộ nữ nhi trong thiên hạ, đề cao tự do và nữ quyền. Nhưng sau đó môn phái bị đàn áp bởi triều đình, vì cổ đại trọng nam khinh nữ, việc một giáo hội tuyên truyền về nữ quyền sẽ bị tận diệt. Vì thế mà không còn ai kế thừa tuyệt học này được nữa. Không ngờ môn phái này lại thực sự tồn tại.

" - Này Mèo, À! Đại Bảo đại nhân của ta. Người có thể cho ta mượn cuốn bí kíp đó được không?".

Sơ Nhiễm mừng rỡ, nịnh nọt Đại Bảo.


" - Cho ngươi? Mơ đi, không dễ vậy đâu! "

Đại Bảo phồng má, kiêu ngạo trả lời.

" -Ai da... Bữa tối nay ta có rất nhiều cá tươi ngon, không biết sẽ nấu món gì đây? Thật là đau đầu quá! "

Nàng ra vẻ như rất sầu não cho Đại Bảo thấy.

" - Cá? Đâu, đâu? Cá đâu?"

Nghe đến món yêu thích, Đại Bảo đứng ngồi không yên, cuống quýt hỏi dồn nàng.

" Nếu như ngươi cho ta mượn cuốn sách đó, ta chỉ mượn đúng 7 ngày thôi, sẽ đem trả lại, và có thể cho ngươi thật nhiều cá nữa ".

Nàng đắc ý ra điều kiện với Đại Bảo. Dù có là hệ thống thông minh thì hắn cũng chỉ là một con mèo, mà chẳng có mèo nào lại không thích cá.

Đại Bảo vì miếng ăn cũng đành chấp nhận thoả thuận với nàng ta. Đem bí kíp đã cất giữ trong không gian ảo cho nàng.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương