Ta nhìn tiện nữ trước mắt cô tỏ vẻ bình thản che đậy đi sự vui mừng trong nội tâm xấu xí ấy của nàng ta khiến ta cười lạnh

- Tạ hậu ái của muội muội! Ta rất vui khi được muội muội đây quan tâm~

Cô ta nhìn ta từ trên xuống dưới tỏ ra dáng vẻ thương xót ta: - Tỷ tỷ sao lại ăn mặc như thế này? Bạch y là đồ vật xui xẻo tỷ tỷ xắp xuất giá sao lại mang chúng trên thân?

Ta lười diễn tiếp với ả ta chỉ âm trầm mà bảo: - Cả tộc ta đều nhờ một tay muội muội và tình lan của muội đây tiễn đến tây phương~ Ta thân là nữ nhân cuối cùng còn sót lại trong tộc...chẳng lẽ không thể chịu tang được sao? Đến cả tư cách báo hiếu mà muội muội cũng hà khắc không cho ta làm ư?

Nghe ta nói vậy biểu cảm của ả ta càng sáng rực rỡ hơn nữa. Ả nhìn ta cười rất tươi như thể đã xem mình hoàn toàn chiến thắng ta

- Bổn cung và tỷ tỷ là tỷ muội tình thâm bao năm nay, nay tỷ tỷ lại sắp xuất giá bổn cung không có trân bảo quý hiếm gì chỉ đành tặng cho tỷ tỷ một bộ Chu Tước mong tỷ tỷ không chê~

Nói xong Điền ma ma theo Y Lan từ phía sau đi vào, mang trên tay một bộ y phục chu tước màu đỏ, cùng các trang sức vàng bạc quý hiếm. Ta nhìn chúng mà cười nhạt, Thẩm Nhược Hy à Thẩm Nhược Hy...ngươi thật lòng muốn ta chết đến như vậy sao?

- Tạ muội muội hậu ái! Ngươi cũng đã tốn quá nhiều tâm tư rồi~


Ả ta bước đến nắm lấy tay ta: - Tỷ tỷ nói gì vậy? Bổn cung hậu ái tỷ tỷ là việc nên làm thôi mà~

Ta hất tay ả ra: - Nếu hoàng hậu nương nương đã xong việc rồi thì xin mời đi cho! Các của ta không đủ xa hoa để ngươi đặt chân đến~

Ả ta nghe ta nói vậy cũng vội đáp lời: - Là muội muội đây không tốt đã để tỷ tỷ chịu ủy khuất! Bổn cung sẽ sai nội vụ phủ mang vài cung nữ đến hầu hạ tỷ tỷ! Dù sao tỷ cũng sắp xuất giá, mọi việc đều phải cẩn thận!

Ta chẳng buồn nói với cô ta thêm nữa mà quay người bước thẳng vào sương phòng mặc kệ phía sau cô ta đang diễn kịch gì, ta không quan tâm đến nữa.

Thẩm Nhược Hy ở bên ngoài nhìn hành động bất kính ấy của nàng mà cười mỉa mai, Ngọc Nhi thấy vậy liền bất bình

- Nương nương cô ta bất kính với người, sao người không phạt cô ta?

Thẩm Nhược Hy không nói gì chỉ quay người nói: - Y Lan ngươi đến nội vụ phủ tìm vài cung nhân đến Tề Nguyệt Các đi~

Lòng cô ta đầy suy tư: " Trách phạt cô ta sao? Ta chẳng làm những điều thấp hèn đó! Bây giờ cô ta đã nằm trong tay ta rồi~ Ta cần gì tốn công mà trách phạt? "

Y Lan cúi người: Vâng nô tỳ sẽ làm ngay

Cô ta nói tiếp: - Điền ma ma bà tạm thời làm ma ma quản sự hầu hạ tỷ ấy đi!

Điền ma ma nghe vậy cũng cúi người " Vâng " một tiếng. Cô ta hiên ngang rời khỏi Tề Nguyệt Các đến Dưỡng Tâm Điện.

- Dưỡng Tâm Điện -


Dự vương mặc vương phục bước vào, ánh mắt đen xẫm, mái tóc ánh xanh tối màu, giọng khàn khàn cúi người: - Thần đệ tham kiến hoàng đế bệ hạ! Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Hoàng đế đang đọc sách nhìn thấy Dự vương đến mặt sắc lạnh nói: - Đệ đứng dậy đi! Chúng ta là người 1 nhà mà!

Dự vương đứng dậy nhìn hoàng đế: - Tạ hoàng huynh!

Hoàng đế ném quyển sách đang đọc trên tay mình qua một bên nhìn Dự vương đưa tay: - Ngồi đi!

Thái giám đem ghế cho Dự vương, vừa ngồi xuống Dự vương liền vào thẳng vấn đề: - Không biết hoàng huynh có chuyện gì mà sáng sớm đã cho gọi thần đệ vào cung gấp như vậy?

Hoàng đế nghe câu hỏi của Dự vương nở nụ cười thâm sâu: - Gọi đệ vào cung là có chuyện hỷ sự này muốn thông báo cho đệ!

Nhìn sắc mặt hoàng đế bỗng có chút lo lắng: - Là chuyện gì thưa hoàng huynh?!

Hoàng đế mỉm cười, âm trầm nói: - Tất nhiên là chuyện hỷ sự của đệ rồi~

Nghe đến đây Dự vương có chút sững người, hoàng đế thấy vậy cười nói


Chiến sự Tây Bắc có diễn biến tốt tất cả nhờ vào công của đệ! Mặc dù đã trọng thưởng lớn cho đệ nhưng ta vẫn thấy không đủ!

Nghe đến đây Dự vương liền đứng dậy cúi người nói: - Tạ hoàng huynh quan tâm đệ đệ rất cảm kích!

Hoàng đế gật đầu nói tiếp: - Đáng nhẽ ta nên thưởng cho hoàng đệ một món quà đặc biệt thay vì chỉ trọng thưởng vào lúc đệ hồi cung nhưng...

Hoàng đế đứng dậy nhìn Dự vương sắc mặt lãnh đạm: - Ta suy nghĩ mãi chỉ có trọng thưởng cho đệ thì quá tầm thường hôm nay cuối cùng ta cũng tìm được món quà dành cho đệ!

Dự vương im lặng lắng nghe, hoàng đế nham hiểm nói: - Ta ban Tình Nguyệt Vương Phi cho đệ làm Dự vương phi của đệ đệ! Cho đệ yên bề gia thất~




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương