Vương Phi Ngỗ Nghịch
-
Chương 21: Vợ Cả VS Tình Nhân
Sáng sớm còn đang ngủ, Tiểu Thúy đã tới gõ cửa. Dung Tú không nhịn được làu bàu vài câu rồi mới oán hận rời giường.
“Tiểu thư, Vương gia quá đáng quá rồi!” Tiểu Thúy nhìn chiếc giường trống không, liền biết đêm qua Tô Cẩn Hạo nhất định lại chạy tới Mặc Vân Các, trong lòng không nhịn được mà bất bình thay tiểu thư nhà mình.
“Ôi chao. Tiểu Thúy à, chẳng lẽ muội chưa nghe nói thê không bằng thiếp à. Giờ chẳng phải ta đang ngượng ngùng ngồi ở vị trí Vương phi đây sao, đương nhiên không thể so được với cô nàng Hạ Quán Linh kia rồi. Có bản lĩnh như vậy, ta thà đi làm mấy chuyện khác còn hơn.” Dung Tú khuyên nhủ Tiểu Thúy, cũng không biết “Dung Tú” trước kia dạy bảo cô ta thế nào. Vương phi chính quy cô đây còn chưa tức giận thì thôi, cô ta đã nổi giận đùng đùng.
Tiểu Thúy nghiêng đầu, lập tức phát huy câu nói “Tôi thà đi làm mấy chuyện khác còn hơn”, nàng ta bừng tỉnh hiểu ra, lập tức nói: “Tiểu thư, muội hiểu ý người rồi. Nghe nói Hạ Quán Linh là quân bài chủ của Mặc Vân Các, vang danh khắp chốn, rất biết quyến rũ đàn ông. Nghe nói từng được vị lão gia nào đó bao nuôi một thời gian. Không bằng chúng ta nghĩ cách tiết lộ tin tức này cho hoàng hậu nương nương đi, xem ả tiện nhân đó còn dám……”
Dung Tú liếc nàng ta một cái, tuy nói Tiểu Thúy này là một đứa nhỏ rất thích “động não”, nhưng mà, con mẹ nó Tô Cẩn Hạo, liên quan quái gì đến bà, hắn không ngại mang nón xanh thì thôi, bà đây thay hắn lo lắng làm gì.
“Tiểu Thúy à, nếu tôi làm vậy, cô cho rằng Vương gia sẽ bỏ qua cho chúng ta à?” Dung Tú bĩu bĩu môi, lập tức trình bày hậu quả rõ ràng.
Tiểu Thúy dùng đôi con ngươi trong suốt nhìn Dung Tú, trong mắt một nửa là kinh ngạc, một nửa là khó hiểu, nói đúng ra, tiểu thư trước kia không chỉ nghĩ tới những biện pháp này, mà còn thực hiện cả rồi. Giờ đầu óc tiểu thư bị ngấm nước, không ngờ lại trở nên thông minh, còn biết nghĩ đến hậu quả cơ đấy.
“Ầy.” Dung Tú thở dài. Vì sao nha đầu kia có thể mở to đôi mắt trong veo như thế mà nói những chuyện bỉ ổi đến vậy.
Hai người còn đang nói chuyện, Tô Cẩn Hạo đã mệt mỏi bước chân vào phòng. Quần áo trên người không có gì thay đổi, nhưng thần thái trông có vẻ phong lưu thoải mái hơn lúc trước.
Dung Tú mím môi, đều nói tình yêu có thể khiến phụ nữ đẹp hơn, xem ra những lời này cũng thích hợp với cả đàn ông. Khẳng định tối qua Tô Cẩn Hạo đã vui vẻ tận hưởng với Hạ Quán Linh một phen. Xem cái bản mặt dễ chịu của hắn kìa, xem cái khóe miệng thỉnh thoảng lại cong lên kìa, không chỗ nào không phải là vẻ thỏa mãn sau khi thực hiện được gian tình.
Hai kẻ đó được sung sướng, chỉ có mình cô là khổ. Tối hôm qua dùng dao cứa lên tay mình mới nặn được mấy giọt máu lên khăn hỉ, đến giờ tay vẫn còn đau.
Vừa nhắc đến khăn hỉ, lập tức có bà mối đến gõ cửa. Dung Tú đứng dậy, đỏ mặt, rút tấm khăn hỉ dính máu ở dưới chăn đưa ra. Bà mối thấy thế thì vui mừng hớn hở đi ra ngoài.
Tô Cẩn Hạo vẻ mặt không vui liếc Dung Tú một cái, hắn nhớ cảm giác nóng rực sau khi tiến vào cơ thể Hạ Quán Linh tối hôm qua, cùng với vết máu đỏ tươi trên giường lúc sáng.
Cùng là nữ nhân, mà người trao cả trái tim và thân thể cho mình, giờ phút này vẫn đang ở nơi Mặc Vân Các hỗn độn. Mà ả nữ nhân trước mặt này không làm gì cho mình, lại được ngồi trên vị trí vốn thuộc về Quán Linh, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Nghĩ thế, hắn liền cảm thấy vô cùng áy náy với Quán Linh, lần này tiến cung nhất định phải nói rõ với phụ hoàng mẫu hậu, hắn muốn nạp Hạ Quán Linh làm trắc phi.
“Tiểu thư, Vương gia quá đáng quá rồi!” Tiểu Thúy nhìn chiếc giường trống không, liền biết đêm qua Tô Cẩn Hạo nhất định lại chạy tới Mặc Vân Các, trong lòng không nhịn được mà bất bình thay tiểu thư nhà mình.
“Ôi chao. Tiểu Thúy à, chẳng lẽ muội chưa nghe nói thê không bằng thiếp à. Giờ chẳng phải ta đang ngượng ngùng ngồi ở vị trí Vương phi đây sao, đương nhiên không thể so được với cô nàng Hạ Quán Linh kia rồi. Có bản lĩnh như vậy, ta thà đi làm mấy chuyện khác còn hơn.” Dung Tú khuyên nhủ Tiểu Thúy, cũng không biết “Dung Tú” trước kia dạy bảo cô ta thế nào. Vương phi chính quy cô đây còn chưa tức giận thì thôi, cô ta đã nổi giận đùng đùng.
Tiểu Thúy nghiêng đầu, lập tức phát huy câu nói “Tôi thà đi làm mấy chuyện khác còn hơn”, nàng ta bừng tỉnh hiểu ra, lập tức nói: “Tiểu thư, muội hiểu ý người rồi. Nghe nói Hạ Quán Linh là quân bài chủ của Mặc Vân Các, vang danh khắp chốn, rất biết quyến rũ đàn ông. Nghe nói từng được vị lão gia nào đó bao nuôi một thời gian. Không bằng chúng ta nghĩ cách tiết lộ tin tức này cho hoàng hậu nương nương đi, xem ả tiện nhân đó còn dám……”
Dung Tú liếc nàng ta một cái, tuy nói Tiểu Thúy này là một đứa nhỏ rất thích “động não”, nhưng mà, con mẹ nó Tô Cẩn Hạo, liên quan quái gì đến bà, hắn không ngại mang nón xanh thì thôi, bà đây thay hắn lo lắng làm gì.
“Tiểu Thúy à, nếu tôi làm vậy, cô cho rằng Vương gia sẽ bỏ qua cho chúng ta à?” Dung Tú bĩu bĩu môi, lập tức trình bày hậu quả rõ ràng.
Tiểu Thúy dùng đôi con ngươi trong suốt nhìn Dung Tú, trong mắt một nửa là kinh ngạc, một nửa là khó hiểu, nói đúng ra, tiểu thư trước kia không chỉ nghĩ tới những biện pháp này, mà còn thực hiện cả rồi. Giờ đầu óc tiểu thư bị ngấm nước, không ngờ lại trở nên thông minh, còn biết nghĩ đến hậu quả cơ đấy.
“Ầy.” Dung Tú thở dài. Vì sao nha đầu kia có thể mở to đôi mắt trong veo như thế mà nói những chuyện bỉ ổi đến vậy.
Hai người còn đang nói chuyện, Tô Cẩn Hạo đã mệt mỏi bước chân vào phòng. Quần áo trên người không có gì thay đổi, nhưng thần thái trông có vẻ phong lưu thoải mái hơn lúc trước.
Dung Tú mím môi, đều nói tình yêu có thể khiến phụ nữ đẹp hơn, xem ra những lời này cũng thích hợp với cả đàn ông. Khẳng định tối qua Tô Cẩn Hạo đã vui vẻ tận hưởng với Hạ Quán Linh một phen. Xem cái bản mặt dễ chịu của hắn kìa, xem cái khóe miệng thỉnh thoảng lại cong lên kìa, không chỗ nào không phải là vẻ thỏa mãn sau khi thực hiện được gian tình.
Hai kẻ đó được sung sướng, chỉ có mình cô là khổ. Tối hôm qua dùng dao cứa lên tay mình mới nặn được mấy giọt máu lên khăn hỉ, đến giờ tay vẫn còn đau.
Vừa nhắc đến khăn hỉ, lập tức có bà mối đến gõ cửa. Dung Tú đứng dậy, đỏ mặt, rút tấm khăn hỉ dính máu ở dưới chăn đưa ra. Bà mối thấy thế thì vui mừng hớn hở đi ra ngoài.
Tô Cẩn Hạo vẻ mặt không vui liếc Dung Tú một cái, hắn nhớ cảm giác nóng rực sau khi tiến vào cơ thể Hạ Quán Linh tối hôm qua, cùng với vết máu đỏ tươi trên giường lúc sáng.
Cùng là nữ nhân, mà người trao cả trái tim và thân thể cho mình, giờ phút này vẫn đang ở nơi Mặc Vân Các hỗn độn. Mà ả nữ nhân trước mặt này không làm gì cho mình, lại được ngồi trên vị trí vốn thuộc về Quán Linh, hưởng hết vinh hoa phú quý.
Nghĩ thế, hắn liền cảm thấy vô cùng áy náy với Quán Linh, lần này tiến cung nhất định phải nói rõ với phụ hoàng mẫu hậu, hắn muốn nạp Hạ Quán Linh làm trắc phi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook