Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương
-
Chương 48: Nhị vị công tử hồi phủ (thượng)
Trời mờ mờ sáng, Uyển Ca đi tới phòng ở Tiểu Hoa, lặng lẽ mở cửa bước vào phòng kiểm tra những vết thương cho cô, lúc nãy trước khi tới đây nàng và Nguyệt đã tráo đổi nhân cách, Nguyệt lại không nói gì mà trực tiếp đi vào giấc ngủ luôn, có lẽ nàng ta vẫn còn giận nàng hoặc có lẽ nàng ta không có gì để nói thật.
Vết thương đã được chăm sóc rất tốt, đã có những chỗ bắt đầu khô máu hoàn toàn, không hề có dấu hiệu của sự nhiễm trùng, Uyển Ca nhẹ lòng quay người rời khỏi phòng rồi nàng đi tản bộ dưới tán cây bỗng lại nhớ về một nam nhân nào đó, nàng không biết ngay tại khoảnh khắc này, hắn có nhớ nàng không?
Doanh nhi tỉnh giấc rời phòng ngủ, vừa bước ra khỏi phòng đã nhìn thấy nàng một mình đi dạo, Doanh nhi lập tức chạy tới thỉnh an.
"Nô tỳ tham kiến tiểu thư, thỉnh tiểu thư buổi sáng vui vẻ a."
Uyển Ca cười nhẹ, đỡ lấy Doanh nhi.
"Nào đứng lên đi, ở Túy Liên viện này cũng chỉ có 3 tỷ muội chúng ta, hành lễ làm gì kia chứ."
"Vâng, nô tỳ đã rõ."
Doanh nhi nhận lệnh của nàng, đứng lên và đi theo sau nàng đợi hầu, Uyển Ca vừa đi vừa nói.
"Đêm qua thế nào, ngủ có lạ chỗ quá không? Có an giấc không?"
Doanh nhi lắc đầu nhất thời chưa quen lại tỏ ra cung kính.
"Bẩm tiểu thư, nô tỳ không lạ chỗ, ngủ cũng rất ổn ạ."
Uyển Ca dừng lại nghiêm mặt.
"Lại dùng kính ngữ nữa rồi, tỷ thật là cứng đầu, bổn quận chúa sẽ phạt tỷ*."
*Uyển Ca mới 10 tuổi, Ẩn Doanh lại trên Uyển Ca những 6 tuổi, nên từ giờ xưng ta - tỷ cho dễ.
Doanh nhi liền giật mình cúi đầu tỏ ra hối lỗi.
"Tiểu thư, nô tỳ biết tội, mong tiểu thư xử phạt."
Uyển Ca thở dài, quay mặt một cái về phía trước mặt của Doanh nhi, bỗng chốc giọng của tiểu hài tử dễ thương vang lên.
"Bổn quận chúa đói rồi, Tiểu Hoa ngủ dậy cũng sẽ đói, ta phạt tỷ đi nấu cháo thịt bầm cho bọn ta."
Doanh nhi ngẩng đầu kinh ngạc, rõ là chiều hôm qua vẫn là một la sát còn kêu nàng đi lấy ngón tay người và nhãn cầu của lợn để hâm dọa người ta, vậy mà sao đùng một phát lại trở thành tiểu hài tử dễ thương, đáng yêu như vầy kia chứ, mà cũng phải thôi dẫu sao Uyển Ca suy cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ 10 tuổi, mà Doanh nhi lại không biết rằng Uyển Ca nói giọng như thế chỉ là để đánh lạc hướng và khiến người khác mất đề phòng với mình mà thôi, nàng là đang đánh lạc hướng Doanh nhi nhưng lại không phải đang đề phòng nàng ta mà mục tiêu của nàng là tên hắc y nhân giấu mặt đang ẩn nấp dưới tán lá của cây tuyết lê trước sân viện của nàng.
Doanh nhi gật đầu vui vẻ đi ngay, Uyển Ca vẫn dạo bước tản bộ quanh hoa viên, để nàng xem tên hắc y nhân kia kiên nhẫn hay nàng - một bác sỹ sẵn sàng đợi 2 ngày liền chỉ để có giấy cho phép phẫu thuật tử thi của bệnh nhân đã chết nhưng không rõ lý do, kiên nhẫn hơn.
Nửa canh giờ sau, Doanh nhi đã về còn mang theo ba bát cháo thịt bầm nóng hổi, vừa thổi vừa ăn, Uyển Ca tỏ ra vui mừng cùng Doanh nhi vào phòng Tiểu Hoa kêu nha đầu này dậy, sau đó cả ba cùng ngồi ăn cháo, vừa ăn cháo Uyển Ca vừa hỏi chuyện về Uyển Tâm tối hôm qua.
"Doanh nhi, tỷ có nghe được tin tức gì không?"
Doanh nhi thổi muỗng cháo, nghe nàng nói thế bỗng nhớ ra.
"Tiểu thư, có đấy ạ, lúc nô tỳ ở trù phòng, có nghe Hữu ma ma của nàng ta mới với đầu bếp là nấu canh nhân sâm bổ não cho nàng ta, nghe nói nhị tiểu thư đó mới tỉnh lại vào 2 canh giờ trước."
Uyển Ca gật gật cái đầu, rồi lại hảo hảo ăn nhanh tô cháo, ăn xong Doanh nhi đem bát đi rửa thì từ ngoài cổng viện một tiểu tỳ nữ nhanh chóng chạy đến chỗ của nàng, nha đầu này vừa thở gấp gáp vừa lắp bắp.
"Bẩm tam tiểu thư... đại công tử và nhị công tử đã về tới nơi... người nhanh chân đi ra chào bọn họ một cái đi a."
Uyển Ca và Tiểu Hoa liền nhìn nhau, hai vị ca ca này của nàng thiên phú hơn người cho nên từ khi còn nhỏ đã được hai cao nhân đạo sĩ nhận về làm đệ tử, đại ca Thanh Lâm Thần của nàng từ khi 5 tuổi đã được đưa đi, nhị ca Thanh Lâm Tân thì được nhận vào lúc 10 tuổi, mỗi năm họ sẽ về nhà một lần vào ngày tết nguyên đán nhưng năm nay vì phải để tang và cúng bái chủ mẫu qua đời nên đã xin sư phụ về vào ngày tết đoàn viên.
Sư phụ của Thanh Lâm Thần là Trịnh Bá Công - ông là một Ngự Kim sư và tất nhiên Thanh Lâm Thần cũng chính là một Ngự Kim sư.
Sư phụ của Thanh Lâm Tân (Tân chứ không phải Tần) là Dụ Thân Sư - ông ta là một Mộc lệnh Cường Giả sư và tất nhiên Thanh Lâm Tân cũng là một Mộc lệnh Cường Giả sư.
- ----------Chú thích----------
Điểm khác biệt giữa một Cường Giả sư nguyên tố và Hỏa thuật sư chính là Ngự thuật có thể điều khiển và tạo ra nguyên tố tùy vào mỗi loại, nhưng Cường Giả lại chỉ có thể gia tăng sức mạnh của nguyên tố đó chứ không thể tạo ra được, ví dụ một Hỏa lệnh cường giả sư lúc nào cũng phải đem theo lửa bên cạnh mình, rồi khi nào cần chiến đấu sẽ tăng độ mạnh yếu, to nhỏ của ngọn lửa mà đánh nhau, nhưng Ngự Hỏa lại có thể tạo ra luôn lửa mà không cần bất kỳ xúc tát gì hết. Cái này để khi nào mình rảnh sẽ ghi chú rõ ràng ra cho các bạn.
Vết thương đã được chăm sóc rất tốt, đã có những chỗ bắt đầu khô máu hoàn toàn, không hề có dấu hiệu của sự nhiễm trùng, Uyển Ca nhẹ lòng quay người rời khỏi phòng rồi nàng đi tản bộ dưới tán cây bỗng lại nhớ về một nam nhân nào đó, nàng không biết ngay tại khoảnh khắc này, hắn có nhớ nàng không?
Doanh nhi tỉnh giấc rời phòng ngủ, vừa bước ra khỏi phòng đã nhìn thấy nàng một mình đi dạo, Doanh nhi lập tức chạy tới thỉnh an.
"Nô tỳ tham kiến tiểu thư, thỉnh tiểu thư buổi sáng vui vẻ a."
Uyển Ca cười nhẹ, đỡ lấy Doanh nhi.
"Nào đứng lên đi, ở Túy Liên viện này cũng chỉ có 3 tỷ muội chúng ta, hành lễ làm gì kia chứ."
"Vâng, nô tỳ đã rõ."
Doanh nhi nhận lệnh của nàng, đứng lên và đi theo sau nàng đợi hầu, Uyển Ca vừa đi vừa nói.
"Đêm qua thế nào, ngủ có lạ chỗ quá không? Có an giấc không?"
Doanh nhi lắc đầu nhất thời chưa quen lại tỏ ra cung kính.
"Bẩm tiểu thư, nô tỳ không lạ chỗ, ngủ cũng rất ổn ạ."
Uyển Ca dừng lại nghiêm mặt.
"Lại dùng kính ngữ nữa rồi, tỷ thật là cứng đầu, bổn quận chúa sẽ phạt tỷ*."
*Uyển Ca mới 10 tuổi, Ẩn Doanh lại trên Uyển Ca những 6 tuổi, nên từ giờ xưng ta - tỷ cho dễ.
Doanh nhi liền giật mình cúi đầu tỏ ra hối lỗi.
"Tiểu thư, nô tỳ biết tội, mong tiểu thư xử phạt."
Uyển Ca thở dài, quay mặt một cái về phía trước mặt của Doanh nhi, bỗng chốc giọng của tiểu hài tử dễ thương vang lên.
"Bổn quận chúa đói rồi, Tiểu Hoa ngủ dậy cũng sẽ đói, ta phạt tỷ đi nấu cháo thịt bầm cho bọn ta."
Doanh nhi ngẩng đầu kinh ngạc, rõ là chiều hôm qua vẫn là một la sát còn kêu nàng đi lấy ngón tay người và nhãn cầu của lợn để hâm dọa người ta, vậy mà sao đùng một phát lại trở thành tiểu hài tử dễ thương, đáng yêu như vầy kia chứ, mà cũng phải thôi dẫu sao Uyển Ca suy cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ 10 tuổi, mà Doanh nhi lại không biết rằng Uyển Ca nói giọng như thế chỉ là để đánh lạc hướng và khiến người khác mất đề phòng với mình mà thôi, nàng là đang đánh lạc hướng Doanh nhi nhưng lại không phải đang đề phòng nàng ta mà mục tiêu của nàng là tên hắc y nhân giấu mặt đang ẩn nấp dưới tán lá của cây tuyết lê trước sân viện của nàng.
Doanh nhi gật đầu vui vẻ đi ngay, Uyển Ca vẫn dạo bước tản bộ quanh hoa viên, để nàng xem tên hắc y nhân kia kiên nhẫn hay nàng - một bác sỹ sẵn sàng đợi 2 ngày liền chỉ để có giấy cho phép phẫu thuật tử thi của bệnh nhân đã chết nhưng không rõ lý do, kiên nhẫn hơn.
Nửa canh giờ sau, Doanh nhi đã về còn mang theo ba bát cháo thịt bầm nóng hổi, vừa thổi vừa ăn, Uyển Ca tỏ ra vui mừng cùng Doanh nhi vào phòng Tiểu Hoa kêu nha đầu này dậy, sau đó cả ba cùng ngồi ăn cháo, vừa ăn cháo Uyển Ca vừa hỏi chuyện về Uyển Tâm tối hôm qua.
"Doanh nhi, tỷ có nghe được tin tức gì không?"
Doanh nhi thổi muỗng cháo, nghe nàng nói thế bỗng nhớ ra.
"Tiểu thư, có đấy ạ, lúc nô tỳ ở trù phòng, có nghe Hữu ma ma của nàng ta mới với đầu bếp là nấu canh nhân sâm bổ não cho nàng ta, nghe nói nhị tiểu thư đó mới tỉnh lại vào 2 canh giờ trước."
Uyển Ca gật gật cái đầu, rồi lại hảo hảo ăn nhanh tô cháo, ăn xong Doanh nhi đem bát đi rửa thì từ ngoài cổng viện một tiểu tỳ nữ nhanh chóng chạy đến chỗ của nàng, nha đầu này vừa thở gấp gáp vừa lắp bắp.
"Bẩm tam tiểu thư... đại công tử và nhị công tử đã về tới nơi... người nhanh chân đi ra chào bọn họ một cái đi a."
Uyển Ca và Tiểu Hoa liền nhìn nhau, hai vị ca ca này của nàng thiên phú hơn người cho nên từ khi còn nhỏ đã được hai cao nhân đạo sĩ nhận về làm đệ tử, đại ca Thanh Lâm Thần của nàng từ khi 5 tuổi đã được đưa đi, nhị ca Thanh Lâm Tân thì được nhận vào lúc 10 tuổi, mỗi năm họ sẽ về nhà một lần vào ngày tết nguyên đán nhưng năm nay vì phải để tang và cúng bái chủ mẫu qua đời nên đã xin sư phụ về vào ngày tết đoàn viên.
Sư phụ của Thanh Lâm Thần là Trịnh Bá Công - ông là một Ngự Kim sư và tất nhiên Thanh Lâm Thần cũng chính là một Ngự Kim sư.
Sư phụ của Thanh Lâm Tân (Tân chứ không phải Tần) là Dụ Thân Sư - ông ta là một Mộc lệnh Cường Giả sư và tất nhiên Thanh Lâm Tân cũng là một Mộc lệnh Cường Giả sư.
- ----------Chú thích----------
Điểm khác biệt giữa một Cường Giả sư nguyên tố và Hỏa thuật sư chính là Ngự thuật có thể điều khiển và tạo ra nguyên tố tùy vào mỗi loại, nhưng Cường Giả lại chỉ có thể gia tăng sức mạnh của nguyên tố đó chứ không thể tạo ra được, ví dụ một Hỏa lệnh cường giả sư lúc nào cũng phải đem theo lửa bên cạnh mình, rồi khi nào cần chiến đấu sẽ tăng độ mạnh yếu, to nhỏ của ngọn lửa mà đánh nhau, nhưng Ngự Hỏa lại có thể tạo ra luôn lửa mà không cần bất kỳ xúc tát gì hết. Cái này để khi nào mình rảnh sẽ ghi chú rõ ràng ra cho các bạn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook