Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi
-
Chương 1: Cái chết
* Kéttttttttttt
Rầm -Trên đường phố một cô bé học sinh trung học đang nằm dưới vũng máu đỏ,tay vẫn còn cầm cây kem đang ăn dở.Nếu chứng kiến được cảnh này..,tất cả mọi người đều thấy ghê sợ rồi,nhưng ai nấy đều không quan tâm nhanh chóng đưa nó vào bệnh viện cấp cứu mặc cho tên thủ phạm đâm vào nó đã chạy trốn.
****
Trong phòng cấp cứu,vị bác sĩ trẻ đo nhịp tim cho nó,gắn máy trợ hô hấp rồi bắt đầu quá trình phẫu thuật,hình như có một mảnh kính đã đâm xuyên qua tim của nó,nếu không lấy ra kịp e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.Lúc này gia đình nó đã có mặt tại bệnh viện khi được những người đưa nó vào bệnh viện thông báo.
Ở bên trong,không khí ngộp đến nghẹt thở,tất cả bác sĩ và y tá đều chăm chú vào ca phẫu thuật này,họ càng không muốn một cô bé trẻ tuổi như nó phải chết:
-Kéo
-Đây.Cô y tá đưa cho vị bác sĩ
-Cắt
...
-Khâu lại
...
-Cắt.
-Bác sĩ,mảnh kính vào sâu bên trong rồi,mất máu nhiều quá.
-Nhanh,chuẩn bị móc
-Vâng,đây
-..-
-Nhanh,máy trợ cấp cho tim đập lại..
-Vâng..
Tít tít...
-Không xong rồi..bác sĩ,hình như đã hết Oxi trong bình
-Bơm thêm..
-Vâng.
Tít tít tít,trên màn hình theo dõi tình trạng ngày càng yếu dần,một tiếng kéo dài rồi mất hẳn tín hiệu.tất cả bác sĩ và y tá thở dài lắc đầu:
-Thật tiếc cho cô bé.
-Nhưng cũng đã hết cách rồi..
...
Các bác sĩ và y tá bước ra với một tâm trạng cực xấu.Khẽ tháo cái bịt mặt ra,anh bác sĩ trẻ nhất nói,giọng khàn khàn:
-Chúng tôi đã...gắng hết sức....hãy gặp bệnh nhân lần cuối.
Mẹ nó nghe xong,ngất lịm đi,được bác sĩ đưa ngay đến phòng bệnh để làm tỉnh lại.
**Trong căn phòng nó nằm,một luồng sáng hiện lên rồi biến mất thay vào đó là một khu vườn rộng lớn hiện ra **
*-Ông..ông là ai?_nó sợ hãi lùi lại phía sau*
*-Đừng sợ,ta là thần chết...nhưng ta không muốn cháu chết,cháu muốn đầu thai chứ?*
*-Ông nói dối,ông sẽ hại tôi_nó la lớn lên*
*Không..đi theo ta_ông nói rồi bế nó lên và cưỡi con ngựa bạch mã màu trắng chạy đi mất*
(thần chết cưỡi bạch mã cho nó oách ý mà ^^ đừng thắc mắc)
Rầm -Trên đường phố một cô bé học sinh trung học đang nằm dưới vũng máu đỏ,tay vẫn còn cầm cây kem đang ăn dở.Nếu chứng kiến được cảnh này..,tất cả mọi người đều thấy ghê sợ rồi,nhưng ai nấy đều không quan tâm nhanh chóng đưa nó vào bệnh viện cấp cứu mặc cho tên thủ phạm đâm vào nó đã chạy trốn.
****
Trong phòng cấp cứu,vị bác sĩ trẻ đo nhịp tim cho nó,gắn máy trợ hô hấp rồi bắt đầu quá trình phẫu thuật,hình như có một mảnh kính đã đâm xuyên qua tim của nó,nếu không lấy ra kịp e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.Lúc này gia đình nó đã có mặt tại bệnh viện khi được những người đưa nó vào bệnh viện thông báo.
Ở bên trong,không khí ngộp đến nghẹt thở,tất cả bác sĩ và y tá đều chăm chú vào ca phẫu thuật này,họ càng không muốn một cô bé trẻ tuổi như nó phải chết:
-Kéo
-Đây.Cô y tá đưa cho vị bác sĩ
-Cắt
...
-Khâu lại
...
-Cắt.
-Bác sĩ,mảnh kính vào sâu bên trong rồi,mất máu nhiều quá.
-Nhanh,chuẩn bị móc
-Vâng,đây
-..-
-Nhanh,máy trợ cấp cho tim đập lại..
-Vâng..
Tít tít...
-Không xong rồi..bác sĩ,hình như đã hết Oxi trong bình
-Bơm thêm..
-Vâng.
Tít tít tít,trên màn hình theo dõi tình trạng ngày càng yếu dần,một tiếng kéo dài rồi mất hẳn tín hiệu.tất cả bác sĩ và y tá thở dài lắc đầu:
-Thật tiếc cho cô bé.
-Nhưng cũng đã hết cách rồi..
...
Các bác sĩ và y tá bước ra với một tâm trạng cực xấu.Khẽ tháo cái bịt mặt ra,anh bác sĩ trẻ nhất nói,giọng khàn khàn:
-Chúng tôi đã...gắng hết sức....hãy gặp bệnh nhân lần cuối.
Mẹ nó nghe xong,ngất lịm đi,được bác sĩ đưa ngay đến phòng bệnh để làm tỉnh lại.
**Trong căn phòng nó nằm,một luồng sáng hiện lên rồi biến mất thay vào đó là một khu vườn rộng lớn hiện ra **
*-Ông..ông là ai?_nó sợ hãi lùi lại phía sau*
*-Đừng sợ,ta là thần chết...nhưng ta không muốn cháu chết,cháu muốn đầu thai chứ?*
*-Ông nói dối,ông sẽ hại tôi_nó la lớn lên*
*Không..đi theo ta_ông nói rồi bế nó lên và cưỡi con ngựa bạch mã màu trắng chạy đi mất*
(thần chết cưỡi bạch mã cho nó oách ý mà ^^ đừng thắc mắc)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook