Vương Phải Tình Em
-
Chương 11
“Em tưởng anh sẽ không đưa lưỡi vào miệng em nữa chứ?”
Mick đưa mắt nhìn lên khuôn mặt cô đang chìm ngập trong ánh trăng, rồi đưa tay lên chiếc khóa phía trước áo cô kéo nhẹ. “Anh nghĩ mình sẽ phải đặt môi vào đâu đó ngoài đôi môi em,” chiếc khóa tuột xuống làm lộ ra khe ngực sâu mờ ảo dưới ánh trăng. Cô không mặc gì bên trong chiếc áo lạnh và bộ ngực trần của cô hiện ra trước mắt anh, các mạch máu căng lên và khiến anh cương cứng.
“Ai đó có thể nhìn thấy chúng ta đấy,” cô vừa nói vừa nắm chặt lấy cổ tay Mick.
“Người nhà Allegrezza đều tới Boise rồi.” Anh tiếp tục kéo phecmơtuya cho đến khi nó tách ra hai ở thắt lưng cô.
“Còn hàng xóm hai bên thì sao?” cô hỏi, nhưng không hề ngăn Mick lại khi anh đẩy hai vạt áo sang hai bên. Bầu ngực căng và trắng ngần hiện ra trong ánh trăng xám nhạt, cùng với đường nét của hai bầu ngực cô hiện lên trong bóng tối.
“Chẳng có ai ở ngoài đâu em, và nếu có đi chăng nữa họ cũng không thể nhìn thấy chúng ta ở nơi tối thế này”, anh lướt nhẹ bàn tay quanh eo cô rồi vòng ra sau thắt lưng, kéo Maddie lại gần hơn nữa. “Không ai thấy anh làm thế này”, anh cúi xuống hôn lên bụng, “và thế này nữa”, rồi anh hôn lên giữa hai bầu ngực cô.
“Mick”
“Gì hả em?”
Cô luồn tay vào tóc anh, móng tay cô chạm lên da đầu tạo cho anh một cảm giác rạo rực chạy xuống cả xương sốnng. “Có lẽ chúng ta không nên làm thế này”, cô nói trong hơi thở gấp gáp và đứt quãng.
“Vậy em có muốn anh dừng lại không?”
“Không.”
“Được rồi. Anh biết phải hôn em ở đâu rồi.” Anh đặt môi lên ngực cô bắt đầu hôn lên chúng. Tối nay cô có mùi bánh quy đường vậy, và hình như lưỡi anh cũng cảm nhận được vị đó trên cơ thể của cô.
“Mmm,” cô rên rỉ và kéo anh lại gần hơn nữa. “Tuyệt quá Mick ạ, đã lâu lắm rồi…” Cô vốn là người nói nhiều và anh cũng có thể đoán ra điều đó. “Đừng ngừng lại.”
Mick cũng không có ý định ngừng, không phải lúc này, khi anh được làm cái việc mà anh đã khao khát từ ngày anh gặp cô tại cửa hàng đồ gia dụng. Anh vòng tay từ sau lưng lên ôm lấy bầu ngực cô. “Em đẹp lắm Maddie!” Anh lùi người lại phía sau đủ để ngắm nhìn khuôn mặt cô với đôi môi hé mở và nỗi khao khát đang rực cháy trong đôi mắt ấy. “Anh muốn hôn khắp cơ thể em. Bắt đầu từ chỗ này.” Anh mút chặt rồi nhả ra nhẹ nhàng. Từng thớ thịt trên người cô co lại, anh thích vô cùng cái cảm giác đó và hương vị trên cơ thể cô. Anh dịch bàn tay trên ngực cô xuống dưới vòng bụng phẳng lì và đưa tay vào cạp quần cô lỏng lẻo. Từ cái đêm được hôn cô ở Mort’s, trong đầu anh đã tưởng tượng đến những gì anh sẽ làm với cô nếu hai người được ở bên nhau lần nữa. Anh luồn tay xuống giữa hai đùi cô và chạm vào bên ngoài chiếc quần lót mỏng manh. Cô thật ấm áp và ẩm ướt khiến sự ham muốn trỗi dậy và nhức nhối trong anh. Anh muốn có cô. Muốn có cô như thể đã lâu lắm rồi anh không gần gũi với đàn bà. Anh đã cố tránh xa cô đấy chứ, nhưng sau đó lại kiếm cớ để gặp cô. Và giờ thì anh đang hôn lên ngực cô và tay anh đang vuốt ve bên dưới cô. Anh sẽ không đi đâu cho tới chừng nào thỏa được lòng khao khát đang rạo rực khắp cơ thể anh. Cô cũng muốn có anh. Và anh còn hơn cả sẵn sang để đem đến cho cô những cảm xúc mà cô mong muốn. Anh sẽ không đi đâu cho tới chừng nào cả hai cùng kiệt sức.
“Mick, đúng rồi,” cô nói như thì thầm, “em muốn anh chạm vào đó.” Chiếc áo rơi xuống chân cô, anh lùi lại ngắm nhìn khuôn mặt cô. Anh đẩy nhẹ ngón tay mình vào bên trong chiếc quần lót và đứng lên.
“Ở đây đúng không?” Anh lách nhẹ thớ thịt mềm mại và chạm vào đó.
Lúc này cô đã ướt đẫm, và anh không chỉ muốn đưa ngón tay vào đó. “Đúng rồi.” Hơi thở cô trở nên gấp gáp và cánh tay cô ghì sát lấy vai anh.
“Thật tuyệt khi anh có thể làm em ướt đến như vậy,” anh thì thầm bên môi cô. “Anh muốn dùng lưỡi có được không nhỉ?” Anh đưa ngón tay vuốt nhẹ dọc theo nơi đó “Ở đây à?” Cô gật đầu. “Em không ngại chứ?” Cô lắc, rồi gật, sau cùng là một hành động không biết gật hay là lắc nữa.
“Mick,” cô thì thầm trong khi tay nắm lấy vai anh ngày càng chặt hơn. “Nếu anh không ngừng lại…” Cô nói trong tiếng thở hổn hển. “Ôi Chúa ơi, đừng ngừng lại.” Cô rên rỉ khi cảm giác cực khoái làm đầu gối cô bủn rủn. Anh vòng tay đỡ ngang hông cô khi các ngón tay anh đang vuốt ve, chà xát lên xuống và cảm nhận khoái cảm anh đem đến cho cô. Anh hôn lên cổ cô và ham muốn được vào bên trong cô để cảm nhận hai bên bờ môi co bóp ôm chặt lấy anh theo từng nhịp.
Khi đợt khoái cảm đã qua, cô mới nói, “em không định để mọi việc diễn ra như vậy.”
Anh rút ngón tay ra khỏi quần cô và ấn “thằng nhỏ” vào đó. “Làm lại một lần nữa nhé, lần tới đây anh sẽ tham gia với em.” Anh quệt ngón tay đang ướt đẫm của mình lên ngực cô và đặt lên môi cô một nụ hôn, truyền cho cô sự thèm khát mà anh không thể kiềm chế được.
Cô lùi lại và hỏi: “Anh có mang “áo mưa” theo chứ?” “Ừ.”
“Anh có bao nhiêu vậy?”
Cô nắm lấy tay anh bước vào nhà trong tình trạng bán khỏa thân.
Bao nhiêu? Bao nhiêu? “Hai, còn em?”
“Không có cái nào. Em sống độc thân mà.” Cô đóng cánh cửa phía sau hai người lại, rồi quay về phía anh. “Chúng ta phải tận dụng để dùng chúng được cả đêm nhé.”
“Em dự định làm gì?”
Cô ấn anh dựa vào cánh cửa, cởi chiếc áo anh đang mặc qua đầu và vứt nó sang một bên. “Một việc mà anh không nên bắt đầu.” Giờ cô là người chủ động và sự nóng vội của cô càng làm anh cứng tới mức có thể làm tung những cái cúc trên chiếc quần Levi’s trên người anh. “Nhưng là việc anh sẽ phải hoàn thành.” Ngực cô dụi vào ngực anh khi cô hôn lên cổ anh và tay cô mâm mê cái khóa trên quần. “Em sẽ làm như thế đối với anh.” Cô mút nhẹ vào cổ anh và kéo chiếc quần Levi’s cùng quần nhỏ bên trong xuống tới đầu gối anh. “Anh không ngại chứ?”
“À, không.” Anh cọ vào bụng cô, và cô nắm lấy nó trong bàn tay ấm áp của mình. Tay cô vuốt ve lên xuống đều đều, mâm mê hai “quả bóng nhỏ” trong tay.
“Anh là người đàn ông tuyệt vời, Mick Hennessy.” Cô xoa nhẹ ngón tay cái lên đầu nó. “Nó cứng thật đấy.”
Chết tiệt.
“To nữa.”
Mick thở gấp. “Em có thể tùy ý với nó.”
“Em biết điều đó mà.” Cô cắn nhẹ vào yết hầu anh và từ từ quỳ xuống, hôn lên bụng anh và từ từ tiến về phía dưới. “Thế này có được không?”
Ôi, lạy Chúa. Cô chuẩn bị dùng đôi môi tuyệt diệu của mình với anh. Tiếng “Ừ” của anh bật ra theo hơi thở ngắt quãng.
“Anh không ngại nếu em dùng lưỡi chứ?” Cô quỳ trước mặt anh, ngước lên cười mỉm hỏi. “Anh?”
“Không đâu. Chúa ơi!”
Ánh mắt cô nhìn chăm chăm vào anh khi chiếc lưỡi mềm như nhung của cô chuẩn bị liếm qua chỗ đó. Anh khép đùi lại để giữa nguyên tư thế. “Anh có thích em làm ở chỗ này không?”
“Có.” Chúa ơi, cô ấy định nói suốt cả buổi sao?
Lưỡi cô đưa lên cái rãnh ở trên đầu. “Ở đây nhé?”
Cô đang khiến anh phát điên lên nhưng anh cảm thấy hình như cô đang cố tình làm vậy. “Ừ.”
Cô mỉm cười. “Rồi anh sẽ thích cho mà xem.” Cô ngậm vào anh sâu tới tận cổ họng. “Khỉ thật,” anh thì thầm và vuốt nhẹ tóc cô. Phần lớn phụ nữ thường không thích dùng miệng khi làm chuyện ấy, nhưng cô lại khác. Cô cuốn anh vào cơn lốc nhục dục khiến anh không thể nghĩ tới gì khác ngoài cô. Không gì khác ngoài bàn tay ấm áp, đôi môi ẩm ướt nóng bỏng và chiếc lưỡi mềm mại mang tới cho anh khoái cảm thể xác trần tục. Lưng anh tựa lên cánh cửa kính mát lạnh và đôi mắt lim dim. Anh những tưởng cô sẽ dừng lại vào một lúc nào đó như hầu hết phụ nữ vẫn làm, nhưng cô đã không làm vậy. Cô vẫn tiếp tục đưa anh tới cơn cực khoái dữ dội và mạnh mẽ, hơi thở bị dồn nén như đè nặng lên anh. Cô tiếp tục như thế đến khi đỉnh điểm qua đi và anh có thể thở bình thường trở lại. Phụ nữ thường nghĩ họ rất giỏi dùng miệng để làm vừa lòng đàn ông. Người này có thể làm tốt hơn người kia một chút. Nhưng anh chưa bao giờ trải qua những cảm xúc mãnh liệt mà Maddie vừa mang tới cho anh.
“Cám ơn em.” Giọng anh gấp gáp trong tiếng thở dồn dập.
“Không có gì.” Cô đứng trước mặt anh và đưa một tay lên khóe môi. “Vậy, anh có thích không?”
Anh vươn tay ôm lấy người phụ nữ đang đứng trước mặt mình. “Em biết câu trả lời rồi mà.”
Cô vòng tay ôm quanh cổ anh khi ngực hai người chạm vào nhau. “Bây giờ chúng ta mỗi người đã có được một lần rồi, em hy vọng anh không có kế hoạch làm việc, vì em có một kế hoạch này dành cho anh.”
Hôm nay anh không cần phải tới Mort’s. Người quản lý mới của anh đang làm việc rất ổn rồi. Anh hôn lên cổ cô rồi đưa một tay lên chạm vào bầu ngực. Nỗi khao khát vừa dứt mới cách đây không lâu giờ lại bùng cháy trong anh.
Anh cũng có kế hoạch của riêng mình. Đáng lẽ cô không nên vượt khỏi chủ nghĩa độc thân của mình. Quan hệ với Mick thực sự là điều sai trái, dù có nhìn ở phương diện nào. Nhưng thời điểm mà họ có thể kiềm chế bản thân đã qua hàng tiếng trước. Cô nên cản anh lại ngay khi anh đặt môi lên ngực và đưa bàn tay xuống dưới. Nhưng rõ ràng là cô đã không làm thế. Ngay khi cảm nhận được đôi môi ẩm ướt và những ngón tay điêu luyện của anh, cô trở nên tham lam và ích kỷ. Cô muốn bàn tay ấy chạm khắp cơ thể mình, tới những nơi đã lâu lắm rồi chưa có ai chạm tới. Cô muốn nhìn vào mắt anh để thấy anh ham muốn cô biết nhường nào.
Trong ánh sáng lờ mờ của cây đèn bàn trải trên chiếc chăn màu vàng đỏ, Mick hôn từ thắt lưng dọc lên trên tấm lưng trần của cô. “Mùi của em lúc nào cũng thật tuyệt.” Anh chống tay và quỳ xuống hôn lên vai cô, cọ lên đùi cô cái vật trên người anh đang cương cứng.
Đang lẽ cô không nên ngủ với Mick, nhưng cô không hối hận về việc này. Ít ra là chưa. Không phải lúc này khi anh đang đem đến cho cô những cảm xúc dâng trào. Những cảm xúc tuyệt vời đã lâu lắm rồi cô không được trải qua. Có thể sáng mai thôi cô sẽ bắt đầu hối hận về việc cô đã làm khiến cuộc đời họ thêm phức tạp. Nhưng đêm nay cô cứ muốn trở nên ích kỷ, để tận hưởng trọn vẹn những phút ân ái với người đàn ông đang nằm bên cạnh cô.
Maddie quay người và nhìn vào đôi mắt xanh đầu nhục dục với hàng mi đen dày. “Anh tuyệt lắm,” cô mỉm cười và đưa tay vuốt dọc cánh tay anh, lên bờ vai săn chắc của anh. “Anh làm lây sang em đấy.”
Anh khom người, cắn nhẹ lên bả vai cô, cái đấy của anh cọ vào giữa hai chân cô. “Cho anh biết em định làm gì với anh nào?”
“Anh sẽ ngạc nhiên cho xem.” Cô quay người thì thầm vào tai anh.
“Anh có nên sợ không nhỉ?”
“Nếu như anh chưa chuẩn bị tinh thần.”
Anh ấn nhẹ vào cô. “Đó không phải là vấn đề”. Và thực sự là vậy. Anh hôn, trêu chọc và “tra tấn” cô bằng đôi tay và cái miệng của mình, đưa cô lên tới đỉnh, rồi lùi lại. Ngay khi cô định ấn anh xuống giường và ngồi lên trên, anh với tay lấy cái bao cao su đặt trên bàn. Maddie vừa đeo nó cho anh vừa hôn lên bụng anh. Rồi anh ấn cô xuống giường và quỳ giữa cặp đùi cô. Anh bắt đầu đi vào trong cô từng chút một, nóng bỏng và to lớn. Cô thở dồn dập ngay khi anh ấn mạnh vào trong.
“Em ổn chứ?”
“Vâng, em thích lúc này mà.”
Anh kéo ra rồi lại ấn vào, lần này sâu hơn một chút. “Thế này thì sao?”
Cô liếm môi và gật đầu. Cô vòng một chân quanh hông anh ấn xuống để anh vào sâu hơn. Bằng một vài động tác, anh đẩy mạnh vào trong cô làm cơ thể cô trượt tới phía đầu giường.
Cô thét lên, chính cô cũng không biết vì đau hay vì sung sướng. Chỉ có một điều chắc chắn, đó là cô không muốn cuộc vui này kết thúc.
“Anh xin lỗi.” Anh hôn khắp gò má cô. “Anh nghĩ em đã sẵn sàng rồi.”
“Em đã sẵn sàng rồi,” cô rên rỉ. “Anh làm lại đi.” Anh làm theo lời cô. Một lần rồi lại một lần nữa. Maddie đã lâu lắm rồi không biết đến sex. Nhưng cô không nhớ chuyện ấy có thể đem lại cảm giác tuyệt vời đến thế. Nếu như trước đây nó thực sự tuyệt với thì cô rõ ràng không từ bỏ nó lâu như vậy.
Anh rên khẽ trong lồng ngực, rồi đặt một tay lên má cô. “Anh cảm giác được em rất chặt.” Anh hôn lên môi cô và thì thầm, “và thật tuyệt.”
Một sức nóng phát ra từ nơi hai con người hòa hợp, lan truyền khắp làn da cô. Cô vuốt dọc bờ vai anh, lên mái tóc anh. “Mick, nhanh nữa đi,” cô thì thầm. Cô thích cái cảm giác khi anh đi sâu vào cơ thể mình. Anh chạm vào điểm G của cô, đưa cô lên đến đỉnh. Cô thích cảm giác khi làn da ẩm ướt của anh chạm vào và đôi mắt anh càng thêm xanh đến lạ thường. Không chần chừ, anh đưa tay vuốt dọc bên người cô xuống mông và sau đó là bắp đùi.
“Em vòng chân quanh lưng anh đi,” tiếng anh thì thầm. Anh dụi trán vào cô, hơi thở anh dội về phía cô. Động tác của anh nhanh hơn, mạnh hơn.
“Mick,” cô kêu thét lên khi anh ấn lên và xuống, đưa cô tới gần hơn cảm giác cực khoái. “Đừng ngừng lại.”
“Không đâu.”
Như một tia lửa vụt cháy, sức nóng lan tỏa từ đùi cô đi khắp cơ thể, cô không còn nhận thức được điều gì ngoài Mick và sự dễ chịu của cơ thể anh. Cô gọi tên anh một lần, hai lần, có thể là ba lần. Cô muốn nói với anh cảm giác đó tuyệt thế nào, rằng cô mong mỏi và khao khát tình dục biết nhường nào. Nhưng cô chỉ bật ra những từ gãy gọn, không đầu không cuối khi anh không ngừng ấn về phía cô, đẩy cô lên tới cảm giác khoái cảm tột đỉnh khiến cô phải thét lên. Tiếng rên tắt trong cổ họng cô như từng đợt sóng. Các cơ của cô rung lên và co lại xiết chặt lấy anh. Anh ấn xuống không ngừng, hơi thở nồng ấm của anh dội vào bờ má cô cho tới khi anh đẩy vào trong cô lần cuối và tiếng rên rỉ cũng chìm trong cổ họng anh.
“Lạy… Chúa… tôi…,” cô nói khi cô lấy lại được hơi thở.
“Ừ.” Anh chống khuỷu tay dậy và nhìn cô.
“Em không nhớ rằng sex lại tuyệt đến thế.”
“Không phải lúc nào cũng vậy đâu em.” Anh gạt những sợi tóc dính trên trán cô. “Thú thực là anh cũng không nghĩ là nó tuyệt đến vậy.”
“Không có gì.”
Anh bật cười, hai lúm đồng tiền hiện rõ trên má. “Cám ơn em.” Anh nhíu mày khi không thấy cô đáp lại.
Cô mỉm cười, gỡ chân ra khỏi hông anh. “Cám ơn anh.”
Anh ra khỏi cô, nhỏm dậy và ra khỏi giường. “Không có gì.” Anh nói trong khi đi vào buồng tắm.
Maddie nằm nghiêng sang một bên, mắt nhắm nghiền. Cô thở dài và tận hưởng dư âm ngọt ngào của cuộc giao hoan. Cô chưa thấy cơ thể mình căng lên như vậy, cũng không thể nhớ mình đã từng thấy dễ chịu đến thế. Cô có thể nghe thấy tiếng dội nước trong phòng tắm, Maddie vươn tay ôm lấy chiếc gối dưới đầu mình. Có lẽ cô nên làm chuyện ấy thường xuyên hơn, như một cách để giải tỏa stress vậy.
“Carlos là ai thế?”
Maddie mở to mắt và những dư âm ngọt ngào chợt tan biến. “Gì cơ?”
Mick ngồi xuống giường và ngoảnh lại nhìn cô. “Em gọi anh là Carlos.”
Sao cô không nhớ chuyện đó nhỉ. “Lúc nào thế?”
“Khi em lên tới đỉnh.”
“Em đã nói gì?”
Một chút cáu kỉnh hiện lên trên khóe môi anh. “Đúng rồi, đúng rồi, Carlos.”
Cô thấy nóng bừng từ cổ lên mặt. “Em nói vậy ư?”
“Ừ, anh chưa bao giờ bị gọi bằng tên của một thằng đàn ông khác.” Anh nghĩ gì lúc, rồi tiếp lời, “anh không cho rằng mình thích điều đó đâu.”
Cô ngồi lên và nói. “Em xin lỗi.”
“Carlos là ai vậy?” Rõ ràng là anh không hề muốn bỏ qua chuyện này và cô không còn cách nào khác ngoài thú nhận sự thật.
“Đó không phải gã đàn ông nào hết.”
Anh chớp mắt và nhìn chằm chằm vào cô vài giây. “Thế hóa ra là đàn bà à?”
Cô bật cười và chỉ về phía ngăn kéo tủ. Đôi mày anh nhíu lại rồi từ từ giãn ra. “Đây là…”
“Đúng vậy, đó chính là Carlos.”
Anh quay lại nhìn cô. “Em đặt tên cho nó ư?”
Maddie ngồi dậy. “Em và nó đã quá thân mật với nhau vì thế em nghĩ nó cũng xứng đáng có một cái tên chứ.”
“Nó có màu tía.”
“Và phát sáng trong bóng tối.”
Anh cười khúc khích và đóng ngăn kéo lại. “Nó to thật đấy.”
“Không bằng của anh.”
“Có thể thế, nhưng anh không…” Anh gãi gãi lên má. “Nó có thể làm được những gì?”
“Đập, rung, gây xung, và làm nóng.”
“Tất cả những việc đó cộng thêm cả phát sáng nữa à?” Anh bỏ tay xuống giường.
“Anh tuyệt hơn Carlos nhiều.” Cô quỳ xuống bên anh, vuốt tay lên ngực anh. “Em muốn được ở bên anh hơn.”
Anh nhìn lên khuôn mặt cô. “Nhưng anh không phát sáng trong bóng tối được.”
“Nhưng ánh mắt anh thật lôi cuốn. Em thích cách anh hôn và chạm vào người em.” Cô dụi ngực vào lưng anh. “Anh khiến em rung động và cảm thấy mình nóng bỏng.”
Anh quay người lại và đặt cô nằm xuống giường. “Em ngợi anh nhớ lại lần trước khi anh làm chuyện đó tại chính căn phòng này. Anh cảm giác mình trở lại tuổi mười lăm và hăng hái làm chuyện đó suốt đêm vậy.”
Một lọn tóc rơi xuống trán anh và cô vuốt chúng gọn gàng trở lại. “Căn phòng này có thay đổi gì nhiều từ ngày anh ở đây cùng với… cô ta tên là gì nhỉ?”
“Brandy Green.” Anh nhìn quanh căn phòng, với chiếc tủ gỗ đựng quần áo, chiếc bàn cạnh giường, và cây đèn ngủ. “Thực sự là anh không còn nhớ hồi đó căn phòng trông thế nào nữa.”
“Đã lâu quá rồi sao?”
Anh quay lại nhìn cô. “Bận ‘làm việc’ nên chẳng chú ý gì xung quanh cả.” Nụ cười làm nhăn nơi khóe mắt anh. “Brandy là sinh viên năm cuối còn anh mới chỉ là một cậu sinh viên năm hai. Và anh chỉ muốn chứng tỏ bản thân với cô ta.”
“Anh làm được chứ?”
“Gây ấn tượng với cô ấy ư?” Anh nghĩ trong chốc lát rồi lắc đầu. “Anh không rõ nữa.”
“Anh thực sự gây ấn tượng với em.” “Anh biết.” Anh trườn từ người cô xuống giường rồi ôm cô vào ngực.
“Sao anh biết?”
“Vì cách em rên rỉ.”
Cô hất tóc ra sau vai. “Thật sao?”
“Ừ. Anh thích điều đó.” Anh vuốt dọc cánh tay cô. “Điều đó cho anh biết em thực sự thích thú trước những gì anh làm.”
Cô nhún vai. “Em thích sex, kể từ lần đầu tiên với bạn trai khi em còn học năm hai ở Đại học Los Angeles. Người đàn ông đầu tiên của em là Frankie Peterson.” Tay anh ngừng lại.
“Em đợi cho tới khi em… em hai mươi tuổi à?”
“Đừng quên em là Cincinnati Maddie. Nhưng khi em rời khỏi nhà bà dì để lên học đại học, em giảm những hai mươi bảy cân vì quá nghèo nên không đủ tiền mua thức ăn. Những ngày đó, em phải làm thêm rất nhiều, nhiều tới mức em kiệt sức. Bây giờ em sẽ không làm bất cứ công việc gì khiến em chán ngấy và đau đớn.” Cô vuốt những sợi lông tơ trên bụng anh.
“Em không cần phải ăn kiêng nữa.” Anh xoa nhẹ lưng cô xuống dưới đôi môi. “Em thế này là hoàn hảo lắm rồi.”
“Em thật yếu đuối.”
“Em là phụ nữ, đó là việc bình thường mà.”
“Nhưng em…”
Anh đặt cô nằm xuống và nhìn vào cô. “Coi này, chẳng có gì ở em khiến anh không muốn được ở bên cạnh em cả.” Ánh mắt anh nhìn cô đắm đuối. “Anh đã cố gắng tránh xa em, tránh không chạm vào người em, nhưng anh không thể.” Anh nhìn sâu vào đôi mắt cô. “Biết đâu sau tối nay anh lại có thể nhỉ?”
Cô thấy nghẹn nơi lồng ngực. Cô không chỉ muốn một đêm, cô muốn nhiều hơn thế.. Nhưng anh là Mick Hennessy, còn cô là Maddie Jones. Cô sẽ phải nói với anh. Giây phút đó sẽ tới sớm thôi.
“Vậy chúng ta phải làm thật tốt.” Cô vuốt phía sau đầu anh, luồn ngón tay vào những sợi tóc ngắn. “Và ngày mai anh sẽ lại điên tiết khi nhìn thấy em và em lại trở lại làm người độc thân. Mọi thứ sẽ lại như cũ, trước buổi tối nay.”
Anh khẽ nhếch môi. “Em nghĩ vậy sao?”
Cô gật đầu. “Cả anh và em, chúng ta đến với nhau đâu phải vì tình yêu, cũng chẳng có giao ước nào ở trong căn phòng này cả. Chúng ta đều vì một mục đích giống nhau, Mick ạ.” Cô kéo anh xuống, thì thầm sát môi anh. “Không có mối liên hệ nào cả. Chỉ là tình một đêm thôi.” Bởi đây sẽ là lần cuối cùng cô ngủ với anh trước khi trở lại với nguyên tắc độc thân của mình, cô muốn làm cho nó thật đáng nhớ.
Cô vào nhà tắm bật bình tắm hơi, và rót nước tắm tạo bọt hương xoài vào. Rồi cô nắm tay anh kéo vào buồng tắm. Họ đùa giỡn trong làn bọt. Cô ngồi lên anh như đang cưỡi một con cá ngựa. Và lần này cô chắc chắn rằng đã gọi đúng tên anh khi cô lên tới đỉnh.
Sau cuộc truy hoan, Mick tháo chiếc bao cao su cuối cùng vứt đi và cô chìm vào giấc ngủ, lưng tựa vào ngực anh trong khi tay anh ôm lấy ngực cô. Anh kể cho cô nghe chuyện gì đó, và cô ngủ thiếp đi. Cô định khoác áo ngủ và tiễn anh ra cửa nhưng đã lâu lắm rồi cô mới lại có cảm giác bình yên, an toàn và được che chở như vậy. Đó chỉ là ảo ảnh, dĩ nhiên. Tất cả chỉ là ảo ảnh mà thôi. Ngoài cô ra không ai có thể khiến cô cảm thấy bình yên, an toàn và được che chở, nhưng cảm giác lúc này quá tuyệt vời.
Sáng hôm sau tỉnh dậy thấy mình nằm một mình trên giường. Đúng như cô mong muốn. Không có sợi dây ràng buộc. Không giao kèo. Không đòi hỏi. Anh thậm chí không chào từ biệt cô.
Cô xoay người và nhìn ánh nắng ban mai hắt trên tường. Cô nắm chặt tay và đặt nó lên chỗ lõm trên chiếc gối kế bên. Có lẽ như thế thì tốt hơn.
Cho dù cô không thể kể với anh sự thật về bản thân cô, cả khi cô rời bỏ thành phố này, không bao giờ nhìn thấy anh nữa, thì cuối cùng anh cũng sẽ phát hiện ra. Anh sẽ biết khi cuốn sách của cô được xuất bản.
Có lẽ sẽ tốt hơn khi anh rời đi không một lời từ biệt. Một đêm đã quá tệ rồi, không thể thêm điều gì tồi tệ hơn được nữa.
Mick đưa mắt nhìn lên khuôn mặt cô đang chìm ngập trong ánh trăng, rồi đưa tay lên chiếc khóa phía trước áo cô kéo nhẹ. “Anh nghĩ mình sẽ phải đặt môi vào đâu đó ngoài đôi môi em,” chiếc khóa tuột xuống làm lộ ra khe ngực sâu mờ ảo dưới ánh trăng. Cô không mặc gì bên trong chiếc áo lạnh và bộ ngực trần của cô hiện ra trước mắt anh, các mạch máu căng lên và khiến anh cương cứng.
“Ai đó có thể nhìn thấy chúng ta đấy,” cô vừa nói vừa nắm chặt lấy cổ tay Mick.
“Người nhà Allegrezza đều tới Boise rồi.” Anh tiếp tục kéo phecmơtuya cho đến khi nó tách ra hai ở thắt lưng cô.
“Còn hàng xóm hai bên thì sao?” cô hỏi, nhưng không hề ngăn Mick lại khi anh đẩy hai vạt áo sang hai bên. Bầu ngực căng và trắng ngần hiện ra trong ánh trăng xám nhạt, cùng với đường nét của hai bầu ngực cô hiện lên trong bóng tối.
“Chẳng có ai ở ngoài đâu em, và nếu có đi chăng nữa họ cũng không thể nhìn thấy chúng ta ở nơi tối thế này”, anh lướt nhẹ bàn tay quanh eo cô rồi vòng ra sau thắt lưng, kéo Maddie lại gần hơn nữa. “Không ai thấy anh làm thế này”, anh cúi xuống hôn lên bụng, “và thế này nữa”, rồi anh hôn lên giữa hai bầu ngực cô.
“Mick”
“Gì hả em?”
Cô luồn tay vào tóc anh, móng tay cô chạm lên da đầu tạo cho anh một cảm giác rạo rực chạy xuống cả xương sốnng. “Có lẽ chúng ta không nên làm thế này”, cô nói trong hơi thở gấp gáp và đứt quãng.
“Vậy em có muốn anh dừng lại không?”
“Không.”
“Được rồi. Anh biết phải hôn em ở đâu rồi.” Anh đặt môi lên ngực cô bắt đầu hôn lên chúng. Tối nay cô có mùi bánh quy đường vậy, và hình như lưỡi anh cũng cảm nhận được vị đó trên cơ thể của cô.
“Mmm,” cô rên rỉ và kéo anh lại gần hơn nữa. “Tuyệt quá Mick ạ, đã lâu lắm rồi…” Cô vốn là người nói nhiều và anh cũng có thể đoán ra điều đó. “Đừng ngừng lại.”
Mick cũng không có ý định ngừng, không phải lúc này, khi anh được làm cái việc mà anh đã khao khát từ ngày anh gặp cô tại cửa hàng đồ gia dụng. Anh vòng tay từ sau lưng lên ôm lấy bầu ngực cô. “Em đẹp lắm Maddie!” Anh lùi người lại phía sau đủ để ngắm nhìn khuôn mặt cô với đôi môi hé mở và nỗi khao khát đang rực cháy trong đôi mắt ấy. “Anh muốn hôn khắp cơ thể em. Bắt đầu từ chỗ này.” Anh mút chặt rồi nhả ra nhẹ nhàng. Từng thớ thịt trên người cô co lại, anh thích vô cùng cái cảm giác đó và hương vị trên cơ thể cô. Anh dịch bàn tay trên ngực cô xuống dưới vòng bụng phẳng lì và đưa tay vào cạp quần cô lỏng lẻo. Từ cái đêm được hôn cô ở Mort’s, trong đầu anh đã tưởng tượng đến những gì anh sẽ làm với cô nếu hai người được ở bên nhau lần nữa. Anh luồn tay xuống giữa hai đùi cô và chạm vào bên ngoài chiếc quần lót mỏng manh. Cô thật ấm áp và ẩm ướt khiến sự ham muốn trỗi dậy và nhức nhối trong anh. Anh muốn có cô. Muốn có cô như thể đã lâu lắm rồi anh không gần gũi với đàn bà. Anh đã cố tránh xa cô đấy chứ, nhưng sau đó lại kiếm cớ để gặp cô. Và giờ thì anh đang hôn lên ngực cô và tay anh đang vuốt ve bên dưới cô. Anh sẽ không đi đâu cho tới chừng nào thỏa được lòng khao khát đang rạo rực khắp cơ thể anh. Cô cũng muốn có anh. Và anh còn hơn cả sẵn sang để đem đến cho cô những cảm xúc mà cô mong muốn. Anh sẽ không đi đâu cho tới chừng nào cả hai cùng kiệt sức.
“Mick, đúng rồi,” cô nói như thì thầm, “em muốn anh chạm vào đó.” Chiếc áo rơi xuống chân cô, anh lùi lại ngắm nhìn khuôn mặt cô. Anh đẩy nhẹ ngón tay mình vào bên trong chiếc quần lót và đứng lên.
“Ở đây đúng không?” Anh lách nhẹ thớ thịt mềm mại và chạm vào đó.
Lúc này cô đã ướt đẫm, và anh không chỉ muốn đưa ngón tay vào đó. “Đúng rồi.” Hơi thở cô trở nên gấp gáp và cánh tay cô ghì sát lấy vai anh.
“Thật tuyệt khi anh có thể làm em ướt đến như vậy,” anh thì thầm bên môi cô. “Anh muốn dùng lưỡi có được không nhỉ?” Anh đưa ngón tay vuốt nhẹ dọc theo nơi đó “Ở đây à?” Cô gật đầu. “Em không ngại chứ?” Cô lắc, rồi gật, sau cùng là một hành động không biết gật hay là lắc nữa.
“Mick,” cô thì thầm trong khi tay nắm lấy vai anh ngày càng chặt hơn. “Nếu anh không ngừng lại…” Cô nói trong tiếng thở hổn hển. “Ôi Chúa ơi, đừng ngừng lại.” Cô rên rỉ khi cảm giác cực khoái làm đầu gối cô bủn rủn. Anh vòng tay đỡ ngang hông cô khi các ngón tay anh đang vuốt ve, chà xát lên xuống và cảm nhận khoái cảm anh đem đến cho cô. Anh hôn lên cổ cô và ham muốn được vào bên trong cô để cảm nhận hai bên bờ môi co bóp ôm chặt lấy anh theo từng nhịp.
Khi đợt khoái cảm đã qua, cô mới nói, “em không định để mọi việc diễn ra như vậy.”
Anh rút ngón tay ra khỏi quần cô và ấn “thằng nhỏ” vào đó. “Làm lại một lần nữa nhé, lần tới đây anh sẽ tham gia với em.” Anh quệt ngón tay đang ướt đẫm của mình lên ngực cô và đặt lên môi cô một nụ hôn, truyền cho cô sự thèm khát mà anh không thể kiềm chế được.
Cô lùi lại và hỏi: “Anh có mang “áo mưa” theo chứ?” “Ừ.”
“Anh có bao nhiêu vậy?”
Cô nắm lấy tay anh bước vào nhà trong tình trạng bán khỏa thân.
Bao nhiêu? Bao nhiêu? “Hai, còn em?”
“Không có cái nào. Em sống độc thân mà.” Cô đóng cánh cửa phía sau hai người lại, rồi quay về phía anh. “Chúng ta phải tận dụng để dùng chúng được cả đêm nhé.”
“Em dự định làm gì?”
Cô ấn anh dựa vào cánh cửa, cởi chiếc áo anh đang mặc qua đầu và vứt nó sang một bên. “Một việc mà anh không nên bắt đầu.” Giờ cô là người chủ động và sự nóng vội của cô càng làm anh cứng tới mức có thể làm tung những cái cúc trên chiếc quần Levi’s trên người anh. “Nhưng là việc anh sẽ phải hoàn thành.” Ngực cô dụi vào ngực anh khi cô hôn lên cổ anh và tay cô mâm mê cái khóa trên quần. “Em sẽ làm như thế đối với anh.” Cô mút nhẹ vào cổ anh và kéo chiếc quần Levi’s cùng quần nhỏ bên trong xuống tới đầu gối anh. “Anh không ngại chứ?”
“À, không.” Anh cọ vào bụng cô, và cô nắm lấy nó trong bàn tay ấm áp của mình. Tay cô vuốt ve lên xuống đều đều, mâm mê hai “quả bóng nhỏ” trong tay.
“Anh là người đàn ông tuyệt vời, Mick Hennessy.” Cô xoa nhẹ ngón tay cái lên đầu nó. “Nó cứng thật đấy.”
Chết tiệt.
“To nữa.”
Mick thở gấp. “Em có thể tùy ý với nó.”
“Em biết điều đó mà.” Cô cắn nhẹ vào yết hầu anh và từ từ quỳ xuống, hôn lên bụng anh và từ từ tiến về phía dưới. “Thế này có được không?”
Ôi, lạy Chúa. Cô chuẩn bị dùng đôi môi tuyệt diệu của mình với anh. Tiếng “Ừ” của anh bật ra theo hơi thở ngắt quãng.
“Anh không ngại nếu em dùng lưỡi chứ?” Cô quỳ trước mặt anh, ngước lên cười mỉm hỏi. “Anh?”
“Không đâu. Chúa ơi!”
Ánh mắt cô nhìn chăm chăm vào anh khi chiếc lưỡi mềm như nhung của cô chuẩn bị liếm qua chỗ đó. Anh khép đùi lại để giữa nguyên tư thế. “Anh có thích em làm ở chỗ này không?”
“Có.” Chúa ơi, cô ấy định nói suốt cả buổi sao?
Lưỡi cô đưa lên cái rãnh ở trên đầu. “Ở đây nhé?”
Cô đang khiến anh phát điên lên nhưng anh cảm thấy hình như cô đang cố tình làm vậy. “Ừ.”
Cô mỉm cười. “Rồi anh sẽ thích cho mà xem.” Cô ngậm vào anh sâu tới tận cổ họng. “Khỉ thật,” anh thì thầm và vuốt nhẹ tóc cô. Phần lớn phụ nữ thường không thích dùng miệng khi làm chuyện ấy, nhưng cô lại khác. Cô cuốn anh vào cơn lốc nhục dục khiến anh không thể nghĩ tới gì khác ngoài cô. Không gì khác ngoài bàn tay ấm áp, đôi môi ẩm ướt nóng bỏng và chiếc lưỡi mềm mại mang tới cho anh khoái cảm thể xác trần tục. Lưng anh tựa lên cánh cửa kính mát lạnh và đôi mắt lim dim. Anh những tưởng cô sẽ dừng lại vào một lúc nào đó như hầu hết phụ nữ vẫn làm, nhưng cô đã không làm vậy. Cô vẫn tiếp tục đưa anh tới cơn cực khoái dữ dội và mạnh mẽ, hơi thở bị dồn nén như đè nặng lên anh. Cô tiếp tục như thế đến khi đỉnh điểm qua đi và anh có thể thở bình thường trở lại. Phụ nữ thường nghĩ họ rất giỏi dùng miệng để làm vừa lòng đàn ông. Người này có thể làm tốt hơn người kia một chút. Nhưng anh chưa bao giờ trải qua những cảm xúc mãnh liệt mà Maddie vừa mang tới cho anh.
“Cám ơn em.” Giọng anh gấp gáp trong tiếng thở dồn dập.
“Không có gì.” Cô đứng trước mặt anh và đưa một tay lên khóe môi. “Vậy, anh có thích không?”
Anh vươn tay ôm lấy người phụ nữ đang đứng trước mặt mình. “Em biết câu trả lời rồi mà.”
Cô vòng tay ôm quanh cổ anh khi ngực hai người chạm vào nhau. “Bây giờ chúng ta mỗi người đã có được một lần rồi, em hy vọng anh không có kế hoạch làm việc, vì em có một kế hoạch này dành cho anh.”
Hôm nay anh không cần phải tới Mort’s. Người quản lý mới của anh đang làm việc rất ổn rồi. Anh hôn lên cổ cô rồi đưa một tay lên chạm vào bầu ngực. Nỗi khao khát vừa dứt mới cách đây không lâu giờ lại bùng cháy trong anh.
Anh cũng có kế hoạch của riêng mình. Đáng lẽ cô không nên vượt khỏi chủ nghĩa độc thân của mình. Quan hệ với Mick thực sự là điều sai trái, dù có nhìn ở phương diện nào. Nhưng thời điểm mà họ có thể kiềm chế bản thân đã qua hàng tiếng trước. Cô nên cản anh lại ngay khi anh đặt môi lên ngực và đưa bàn tay xuống dưới. Nhưng rõ ràng là cô đã không làm thế. Ngay khi cảm nhận được đôi môi ẩm ướt và những ngón tay điêu luyện của anh, cô trở nên tham lam và ích kỷ. Cô muốn bàn tay ấy chạm khắp cơ thể mình, tới những nơi đã lâu lắm rồi chưa có ai chạm tới. Cô muốn nhìn vào mắt anh để thấy anh ham muốn cô biết nhường nào.
Trong ánh sáng lờ mờ của cây đèn bàn trải trên chiếc chăn màu vàng đỏ, Mick hôn từ thắt lưng dọc lên trên tấm lưng trần của cô. “Mùi của em lúc nào cũng thật tuyệt.” Anh chống tay và quỳ xuống hôn lên vai cô, cọ lên đùi cô cái vật trên người anh đang cương cứng.
Đang lẽ cô không nên ngủ với Mick, nhưng cô không hối hận về việc này. Ít ra là chưa. Không phải lúc này khi anh đang đem đến cho cô những cảm xúc dâng trào. Những cảm xúc tuyệt vời đã lâu lắm rồi cô không được trải qua. Có thể sáng mai thôi cô sẽ bắt đầu hối hận về việc cô đã làm khiến cuộc đời họ thêm phức tạp. Nhưng đêm nay cô cứ muốn trở nên ích kỷ, để tận hưởng trọn vẹn những phút ân ái với người đàn ông đang nằm bên cạnh cô.
Maddie quay người và nhìn vào đôi mắt xanh đầu nhục dục với hàng mi đen dày. “Anh tuyệt lắm,” cô mỉm cười và đưa tay vuốt dọc cánh tay anh, lên bờ vai săn chắc của anh. “Anh làm lây sang em đấy.”
Anh khom người, cắn nhẹ lên bả vai cô, cái đấy của anh cọ vào giữa hai chân cô. “Cho anh biết em định làm gì với anh nào?”
“Anh sẽ ngạc nhiên cho xem.” Cô quay người thì thầm vào tai anh.
“Anh có nên sợ không nhỉ?”
“Nếu như anh chưa chuẩn bị tinh thần.”
Anh ấn nhẹ vào cô. “Đó không phải là vấn đề”. Và thực sự là vậy. Anh hôn, trêu chọc và “tra tấn” cô bằng đôi tay và cái miệng của mình, đưa cô lên tới đỉnh, rồi lùi lại. Ngay khi cô định ấn anh xuống giường và ngồi lên trên, anh với tay lấy cái bao cao su đặt trên bàn. Maddie vừa đeo nó cho anh vừa hôn lên bụng anh. Rồi anh ấn cô xuống giường và quỳ giữa cặp đùi cô. Anh bắt đầu đi vào trong cô từng chút một, nóng bỏng và to lớn. Cô thở dồn dập ngay khi anh ấn mạnh vào trong.
“Em ổn chứ?”
“Vâng, em thích lúc này mà.”
Anh kéo ra rồi lại ấn vào, lần này sâu hơn một chút. “Thế này thì sao?”
Cô liếm môi và gật đầu. Cô vòng một chân quanh hông anh ấn xuống để anh vào sâu hơn. Bằng một vài động tác, anh đẩy mạnh vào trong cô làm cơ thể cô trượt tới phía đầu giường.
Cô thét lên, chính cô cũng không biết vì đau hay vì sung sướng. Chỉ có một điều chắc chắn, đó là cô không muốn cuộc vui này kết thúc.
“Anh xin lỗi.” Anh hôn khắp gò má cô. “Anh nghĩ em đã sẵn sàng rồi.”
“Em đã sẵn sàng rồi,” cô rên rỉ. “Anh làm lại đi.” Anh làm theo lời cô. Một lần rồi lại một lần nữa. Maddie đã lâu lắm rồi không biết đến sex. Nhưng cô không nhớ chuyện ấy có thể đem lại cảm giác tuyệt vời đến thế. Nếu như trước đây nó thực sự tuyệt với thì cô rõ ràng không từ bỏ nó lâu như vậy.
Anh rên khẽ trong lồng ngực, rồi đặt một tay lên má cô. “Anh cảm giác được em rất chặt.” Anh hôn lên môi cô và thì thầm, “và thật tuyệt.”
Một sức nóng phát ra từ nơi hai con người hòa hợp, lan truyền khắp làn da cô. Cô vuốt dọc bờ vai anh, lên mái tóc anh. “Mick, nhanh nữa đi,” cô thì thầm. Cô thích cái cảm giác khi anh đi sâu vào cơ thể mình. Anh chạm vào điểm G của cô, đưa cô lên đến đỉnh. Cô thích cảm giác khi làn da ẩm ướt của anh chạm vào và đôi mắt anh càng thêm xanh đến lạ thường. Không chần chừ, anh đưa tay vuốt dọc bên người cô xuống mông và sau đó là bắp đùi.
“Em vòng chân quanh lưng anh đi,” tiếng anh thì thầm. Anh dụi trán vào cô, hơi thở anh dội về phía cô. Động tác của anh nhanh hơn, mạnh hơn.
“Mick,” cô kêu thét lên khi anh ấn lên và xuống, đưa cô tới gần hơn cảm giác cực khoái. “Đừng ngừng lại.”
“Không đâu.”
Như một tia lửa vụt cháy, sức nóng lan tỏa từ đùi cô đi khắp cơ thể, cô không còn nhận thức được điều gì ngoài Mick và sự dễ chịu của cơ thể anh. Cô gọi tên anh một lần, hai lần, có thể là ba lần. Cô muốn nói với anh cảm giác đó tuyệt thế nào, rằng cô mong mỏi và khao khát tình dục biết nhường nào. Nhưng cô chỉ bật ra những từ gãy gọn, không đầu không cuối khi anh không ngừng ấn về phía cô, đẩy cô lên tới cảm giác khoái cảm tột đỉnh khiến cô phải thét lên. Tiếng rên tắt trong cổ họng cô như từng đợt sóng. Các cơ của cô rung lên và co lại xiết chặt lấy anh. Anh ấn xuống không ngừng, hơi thở nồng ấm của anh dội vào bờ má cô cho tới khi anh đẩy vào trong cô lần cuối và tiếng rên rỉ cũng chìm trong cổ họng anh.
“Lạy… Chúa… tôi…,” cô nói khi cô lấy lại được hơi thở.
“Ừ.” Anh chống khuỷu tay dậy và nhìn cô.
“Em không nhớ rằng sex lại tuyệt đến thế.”
“Không phải lúc nào cũng vậy đâu em.” Anh gạt những sợi tóc dính trên trán cô. “Thú thực là anh cũng không nghĩ là nó tuyệt đến vậy.”
“Không có gì.”
Anh bật cười, hai lúm đồng tiền hiện rõ trên má. “Cám ơn em.” Anh nhíu mày khi không thấy cô đáp lại.
Cô mỉm cười, gỡ chân ra khỏi hông anh. “Cám ơn anh.”
Anh ra khỏi cô, nhỏm dậy và ra khỏi giường. “Không có gì.” Anh nói trong khi đi vào buồng tắm.
Maddie nằm nghiêng sang một bên, mắt nhắm nghiền. Cô thở dài và tận hưởng dư âm ngọt ngào của cuộc giao hoan. Cô chưa thấy cơ thể mình căng lên như vậy, cũng không thể nhớ mình đã từng thấy dễ chịu đến thế. Cô có thể nghe thấy tiếng dội nước trong phòng tắm, Maddie vươn tay ôm lấy chiếc gối dưới đầu mình. Có lẽ cô nên làm chuyện ấy thường xuyên hơn, như một cách để giải tỏa stress vậy.
“Carlos là ai thế?”
Maddie mở to mắt và những dư âm ngọt ngào chợt tan biến. “Gì cơ?”
Mick ngồi xuống giường và ngoảnh lại nhìn cô. “Em gọi anh là Carlos.”
Sao cô không nhớ chuyện đó nhỉ. “Lúc nào thế?”
“Khi em lên tới đỉnh.”
“Em đã nói gì?”
Một chút cáu kỉnh hiện lên trên khóe môi anh. “Đúng rồi, đúng rồi, Carlos.”
Cô thấy nóng bừng từ cổ lên mặt. “Em nói vậy ư?”
“Ừ, anh chưa bao giờ bị gọi bằng tên của một thằng đàn ông khác.” Anh nghĩ gì lúc, rồi tiếp lời, “anh không cho rằng mình thích điều đó đâu.”
Cô ngồi lên và nói. “Em xin lỗi.”
“Carlos là ai vậy?” Rõ ràng là anh không hề muốn bỏ qua chuyện này và cô không còn cách nào khác ngoài thú nhận sự thật.
“Đó không phải gã đàn ông nào hết.”
Anh chớp mắt và nhìn chằm chằm vào cô vài giây. “Thế hóa ra là đàn bà à?”
Cô bật cười và chỉ về phía ngăn kéo tủ. Đôi mày anh nhíu lại rồi từ từ giãn ra. “Đây là…”
“Đúng vậy, đó chính là Carlos.”
Anh quay lại nhìn cô. “Em đặt tên cho nó ư?”
Maddie ngồi dậy. “Em và nó đã quá thân mật với nhau vì thế em nghĩ nó cũng xứng đáng có một cái tên chứ.”
“Nó có màu tía.”
“Và phát sáng trong bóng tối.”
Anh cười khúc khích và đóng ngăn kéo lại. “Nó to thật đấy.”
“Không bằng của anh.”
“Có thể thế, nhưng anh không…” Anh gãi gãi lên má. “Nó có thể làm được những gì?”
“Đập, rung, gây xung, và làm nóng.”
“Tất cả những việc đó cộng thêm cả phát sáng nữa à?” Anh bỏ tay xuống giường.
“Anh tuyệt hơn Carlos nhiều.” Cô quỳ xuống bên anh, vuốt tay lên ngực anh. “Em muốn được ở bên anh hơn.”
Anh nhìn lên khuôn mặt cô. “Nhưng anh không phát sáng trong bóng tối được.”
“Nhưng ánh mắt anh thật lôi cuốn. Em thích cách anh hôn và chạm vào người em.” Cô dụi ngực vào lưng anh. “Anh khiến em rung động và cảm thấy mình nóng bỏng.”
Anh quay người lại và đặt cô nằm xuống giường. “Em ngợi anh nhớ lại lần trước khi anh làm chuyện đó tại chính căn phòng này. Anh cảm giác mình trở lại tuổi mười lăm và hăng hái làm chuyện đó suốt đêm vậy.”
Một lọn tóc rơi xuống trán anh và cô vuốt chúng gọn gàng trở lại. “Căn phòng này có thay đổi gì nhiều từ ngày anh ở đây cùng với… cô ta tên là gì nhỉ?”
“Brandy Green.” Anh nhìn quanh căn phòng, với chiếc tủ gỗ đựng quần áo, chiếc bàn cạnh giường, và cây đèn ngủ. “Thực sự là anh không còn nhớ hồi đó căn phòng trông thế nào nữa.”
“Đã lâu quá rồi sao?”
Anh quay lại nhìn cô. “Bận ‘làm việc’ nên chẳng chú ý gì xung quanh cả.” Nụ cười làm nhăn nơi khóe mắt anh. “Brandy là sinh viên năm cuối còn anh mới chỉ là một cậu sinh viên năm hai. Và anh chỉ muốn chứng tỏ bản thân với cô ta.”
“Anh làm được chứ?”
“Gây ấn tượng với cô ấy ư?” Anh nghĩ trong chốc lát rồi lắc đầu. “Anh không rõ nữa.”
“Anh thực sự gây ấn tượng với em.” “Anh biết.” Anh trườn từ người cô xuống giường rồi ôm cô vào ngực.
“Sao anh biết?”
“Vì cách em rên rỉ.”
Cô hất tóc ra sau vai. “Thật sao?”
“Ừ. Anh thích điều đó.” Anh vuốt dọc cánh tay cô. “Điều đó cho anh biết em thực sự thích thú trước những gì anh làm.”
Cô nhún vai. “Em thích sex, kể từ lần đầu tiên với bạn trai khi em còn học năm hai ở Đại học Los Angeles. Người đàn ông đầu tiên của em là Frankie Peterson.” Tay anh ngừng lại.
“Em đợi cho tới khi em… em hai mươi tuổi à?”
“Đừng quên em là Cincinnati Maddie. Nhưng khi em rời khỏi nhà bà dì để lên học đại học, em giảm những hai mươi bảy cân vì quá nghèo nên không đủ tiền mua thức ăn. Những ngày đó, em phải làm thêm rất nhiều, nhiều tới mức em kiệt sức. Bây giờ em sẽ không làm bất cứ công việc gì khiến em chán ngấy và đau đớn.” Cô vuốt những sợi lông tơ trên bụng anh.
“Em không cần phải ăn kiêng nữa.” Anh xoa nhẹ lưng cô xuống dưới đôi môi. “Em thế này là hoàn hảo lắm rồi.”
“Em thật yếu đuối.”
“Em là phụ nữ, đó là việc bình thường mà.”
“Nhưng em…”
Anh đặt cô nằm xuống và nhìn vào cô. “Coi này, chẳng có gì ở em khiến anh không muốn được ở bên cạnh em cả.” Ánh mắt anh nhìn cô đắm đuối. “Anh đã cố gắng tránh xa em, tránh không chạm vào người em, nhưng anh không thể.” Anh nhìn sâu vào đôi mắt cô. “Biết đâu sau tối nay anh lại có thể nhỉ?”
Cô thấy nghẹn nơi lồng ngực. Cô không chỉ muốn một đêm, cô muốn nhiều hơn thế.. Nhưng anh là Mick Hennessy, còn cô là Maddie Jones. Cô sẽ phải nói với anh. Giây phút đó sẽ tới sớm thôi.
“Vậy chúng ta phải làm thật tốt.” Cô vuốt phía sau đầu anh, luồn ngón tay vào những sợi tóc ngắn. “Và ngày mai anh sẽ lại điên tiết khi nhìn thấy em và em lại trở lại làm người độc thân. Mọi thứ sẽ lại như cũ, trước buổi tối nay.”
Anh khẽ nhếch môi. “Em nghĩ vậy sao?”
Cô gật đầu. “Cả anh và em, chúng ta đến với nhau đâu phải vì tình yêu, cũng chẳng có giao ước nào ở trong căn phòng này cả. Chúng ta đều vì một mục đích giống nhau, Mick ạ.” Cô kéo anh xuống, thì thầm sát môi anh. “Không có mối liên hệ nào cả. Chỉ là tình một đêm thôi.” Bởi đây sẽ là lần cuối cùng cô ngủ với anh trước khi trở lại với nguyên tắc độc thân của mình, cô muốn làm cho nó thật đáng nhớ.
Cô vào nhà tắm bật bình tắm hơi, và rót nước tắm tạo bọt hương xoài vào. Rồi cô nắm tay anh kéo vào buồng tắm. Họ đùa giỡn trong làn bọt. Cô ngồi lên anh như đang cưỡi một con cá ngựa. Và lần này cô chắc chắn rằng đã gọi đúng tên anh khi cô lên tới đỉnh.
Sau cuộc truy hoan, Mick tháo chiếc bao cao su cuối cùng vứt đi và cô chìm vào giấc ngủ, lưng tựa vào ngực anh trong khi tay anh ôm lấy ngực cô. Anh kể cho cô nghe chuyện gì đó, và cô ngủ thiếp đi. Cô định khoác áo ngủ và tiễn anh ra cửa nhưng đã lâu lắm rồi cô mới lại có cảm giác bình yên, an toàn và được che chở như vậy. Đó chỉ là ảo ảnh, dĩ nhiên. Tất cả chỉ là ảo ảnh mà thôi. Ngoài cô ra không ai có thể khiến cô cảm thấy bình yên, an toàn và được che chở, nhưng cảm giác lúc này quá tuyệt vời.
Sáng hôm sau tỉnh dậy thấy mình nằm một mình trên giường. Đúng như cô mong muốn. Không có sợi dây ràng buộc. Không giao kèo. Không đòi hỏi. Anh thậm chí không chào từ biệt cô.
Cô xoay người và nhìn ánh nắng ban mai hắt trên tường. Cô nắm chặt tay và đặt nó lên chỗ lõm trên chiếc gối kế bên. Có lẽ như thế thì tốt hơn.
Cho dù cô không thể kể với anh sự thật về bản thân cô, cả khi cô rời bỏ thành phố này, không bao giờ nhìn thấy anh nữa, thì cuối cùng anh cũng sẽ phát hiện ra. Anh sẽ biết khi cuốn sách của cô được xuất bản.
Có lẽ sẽ tốt hơn khi anh rời đi không một lời từ biệt. Một đêm đã quá tệ rồi, không thể thêm điều gì tồi tệ hơn được nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook