Vũ Trụ Đại Phản Phái
-
Chương 45: Đi vào nhà gỗ nhỏ
Nguồn: .
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
Đảo Sa Loan, hồ Đảo Tâm.
Cơ giáp cự lang của Trác Siêu vừa ra sân liền uy chấn toàn trường, đồng thời cũng làm dấy lên cừu hận trong lòng tất cả mọi người.
Nhưng Trác Siêu lại không để ý đến những thứ này, các loại vũ khí công kích toàn thân cơ giáp cự lang trong nháy mắt đều mở ra.
– Không hay rồi, chạy mau!
Con ngươi mọi người chợt co rụt lại, lập tức bỏ chạy tìm chỗ trốn.
Vương Hạo đứng dậy, mỗi tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của một cô gái, dùng Thiểm Điện Bộ đã đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành, như nước chảy mây trôi bay vọt lên đỉnh một cây đại thụ.
– Ngươi, ngươi…
Ngón tay mảnh khảnh của Hạ Vi Vi chỉ vào Vương Hạo, sợ đến không nói lên lời, mắt long lanh ngấn nước, nổi lên vẻ chấn động mạnh mẽ.
– Không phải chỉ là Hồn Nhiên Thiên Thành Thiểm Điện Bộ thôi sao? Có cái gì mà phải kinh ngạc đến vậy chứ?
Vương Hạo bĩu môi, ngồi trên nhánh cây, ăn bỏng, quan sát trận đại hỗn chiến phía dưới.
– Hô hô…
Nhạc Huyên hít sâu vài cái, khôi phục nội tâm còn đang rung động, tiếc là bất kể hít thở như thế nào cũng không thể khiến cho mình bình tĩnh trở lại.
Đây chính là bộ pháp Hồn Nhiên Thiên Thành, không có mấy chục năm khổ tu, ai có thể nắm giữ được?
Vương Hạo, mười bảy tuổi, học sinh trường cấp ba, lại có thể thực sự nắm giữ, nếu truyền chuyện này ra ngoài, sẽ có bao nhiêu lão bối võ đạo gia xấu hổ đến muốn tự sát đây.
– Thảo nào ngươi có thể nhàn nhã như thế này.
Hạ Vi Vi ngồi xuống, một tay lấy bỏng, bắt đầu ăn từng vốc một.
Nhạc Huyên nhìn thấy dáng vẻ không tim không phổi của Hạ Vi Vi và Vương Hạo, thực sự không biết nên nói cái gì cho phải, hai vị đại ca đại tỷ này, chẳng lẽ không biết bây giờ đang diễn ra đại hỗn chiến sao?
– Trác Siêu, ngươi đừng vội kiêu ngạo!
Đinh Hạo Kiệt nổi giận gầm lên một tiếng, một cổ khí tức kinh khủng trong nháy mắt bộc phát ra, nắm chặt kiếm laser trong tay, liền phóng đến cơ giáp cự lang.
– Còn có ta!
Đinh Hạo Hiên cũng không cam chịu tỏ ra yếu kém, kéo cự kiếm theo sát phía sau.
– Hai người này đều đột phá Võ Sư cấp hai rồi.
Vương Hạo hơi sững sờ, khí tức trên người hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt, Đinh Hạo Hiên tuyệt đối đã đạt tới Võ Sư cấp hai, xem ra lần trước hai anh em họ đã lấy được không ít thứ tốt ở chỗ bác Cao Hùng.
– Võ Sư cấp hai!
Sắc mặt Trác Siêu hơi ngưng trọng, tuy cơ giáp hắn sở hữu có thể quét ngang tất cả, nhưng nếu gặp phải đối thủ quá khó chơi, hắn cũng không kiên trì được trong thời gian quá dài, dù sao cơ giáp tiêu hao tinh thần lực rất khủng bố.
– Ầm ầm!
Trong giây lát, tiếng nổ vang lên không dứt, từng viên đạn pháo và tia laser không ngừng bắn ra.
Kiếm laser trong tay Đinh Hạo Kiệt không ngừng vũ động, bổ từng viên đạn pháo một ra, sau đó nhanh chóng tránh khỏi chỗ nổ.
Mà Đinh Hạo Hiên gắt gao theo sát sau lưng Đinh Hạo Kiệt, toàn bộ khí lực toàn thân đều ngưng tụ ở trên cự kiếm, căn bản chẳng quan tâm đến đạn pháo gào thét bay qua bên tai, hiện giờ trong mắt hắn chỉ còn lại có cơ giáp cự lang, hắn cần tụ lực để đánh ra một kích mạnh nhất, nhất kích đánh bại cơ giáp cự lang.
Lúc Đinh Hạo Kiệt tiến đến bên người cơ giáp cự lang, thân thể đã máu me đầm đìa, hét lớn một tiếng:
– Hạo Hiên, chính là lúc này!
– Grào!
Đinh Hạo Hiên đạp mạnh xuống đất nhảy lên, giơ cự kiếm lên thật cao, khai triển Trảm Tự Quyết vô cùng nhuần nhuyễn.
– Keng…
Tia lửa văng khắp nơi, cự kiếm nặng nề đập vào trên người cơ giáp cự lang, tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên.
– Không biết tự lượng sức mình!
Trác Siêu cười khẩy, vuốt sói to lớn nhanh như chớp lao tới, hung hăng đánh lên người Đinh Hạo Hiên, một đạo nhân ảnh trong nháy mắt bị đánh bay ra, nặng nề té xuống đất.
– Hạo Hiên!
Hai mắt Đinh Hạo Kiệt đỏ bừng, chạy như bay đến chỗ Đinh Hạo Hiên.
– Đây chính là cơ giáp hình thú sao.
Hai mắt Vương Hạo sáng lên, một kiếm của Võ Sư cấp hai như Đinh Hạo Hiên, vậy mà chỉ để lại một vết mờ mờ, thực sự là ngoài dự đoán mọi người.
– Ta nghĩ tên Trác Siêu kia cũng không chịu nổi đâu.
Hai mắt Nhạc Huyên híp lại, nhìn chằm chằm cơ giáp cự lang.
– Một kích vừa rồi nhất định cũng khiến hắn phải chịu thương tổn không nhỏ.
– Không sai!
Hạ Vi Vi gật đầu.
– Tuy cự kiếm không gây ra thương tổn trực tiếp, nhưng rung động nó gây ra cũng sẽ tạo ra tổn thương lớn, cho dù mặt ngoài cơ giáp không bị sao, thì cũng không có nghĩa là Trác Siêu bên trong không có việc gì.
Vương Hạo vừa ăn bỏng, vừa nghĩ về một ít thông tin của cơ giáp.
Trên chiến trường, cơ giáp thật là cỗ máy chiến tranh kinh khủng, nhưng trải qua thời gian dài tìm hiểu, võ giả cũng có thể dùng vũ khí hợp kim để đánh thắng nó, nói nó là vô địch thiên hạ có chút khoa trương quá rồi.
Nếu không thì trong trăm trường tranh bá cũng sẽ không cho phép xuất hiện cơ giáp loại vũ khí trái với lệ thường này.
Trong đó, cách thức đơn giản thô bạo nhất chính là cách cơ giáp công kích người điều khiển bên trong.
Giống như câu chuyện cách sơn đả ngưu truyền lưu trên Trái Đất, đem lực lượng hóa thành ba động, trực tiếp đánh vào bộ phận bên trong cơ giáp, công kích đến người điều khiển, chính là giống với những gì Đinh Hạo Hiên vừa làm.
Đáng tiếc, người điều khiển là Trác Siêu vẫn có thể cứng rắn chịu đựng được một kích này.
– Cái này cho hai người, nếu như lát nữa tôi dùng độc thì uống vào.
Vương Hạo đưa cho Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên, mỗi người một chai dược tề tản ra ánh sáng nhu hòa.
– Anh vẫn chưa từ bỏ ý định hạ độc sao?
Hạ Vi Vi bĩu môi.
– Đừng quên, lần trước anh dùng Hắc Ám dược tề cho Tuyết Thiên Cầm, chẳng có tác dụng gì hết.
Vương Hạo trừng mắt nhìn Hạ Vi Vi:
– Đó là do Tuyết Thiên Cầm có thể chất đặc thù, không phải là vì độc của tôi không tốt, hơn nữa, lần này tôi hạ độc tuyệt đối sẽ không có chuyện.
– Có vấn đề hay không ai mà biết được!
Hạ Vi Vi nói thầm một câu, chọc Vương Hạo hung hăng tịch thu bỏng trong tay tiểu loli này.
Nhạc Huyên lắc đầu, hai người này đúng là hài hước.
Lúc này, bốn phía hồ Đảo Tâm vang lên tiếng náo động.
– Làm sao bây giờ?
– Hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt, Đinh Hạo Hiên cũng thua rồi, có vẻ không ai có thể ngăn cản Trác Siêu nữa rồi.
– Không phải còn có Tuyết Thiên Cầm sao, cô ấy cũng là tuyển thủ đứng đầu lần trăm trường tranh bá này.
– Nghe nói ngày đầu tiên Tuyết Thiên Cầm đã gặp Trác Siêu rồi, hai người trong tiểu đội trực tiếp bị loại.
– Tin tức của cậu lỗi thời rồi, nghe nói ngày hôm qua Tuyết Thiên Cầm bị người đánh bại, lại còn bị người mang vào một căn nhà gỗ nhỏ.
– Mang vào một căn nhà gỗ nhỏ? Đây là ý gì?
– Chính là hắc hắc hắc…
– Tên cầm thú đó lại dám làm loại chuyện như vậy ở đại tái sao?
– Nghe nói là người nọ là Vương Hạo từ Trường THPT số 11, không chỉ mang Tuyết Thiên Cầm vào trong, còn mang theo cả Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên tiến vào nữa.
– Hạ Vi Vi? Nhạc Huyên? Chính là nữ thần tỏa nắng và nữ thần gợi cảm của Trường THPT số 11 á?
– Không sai, chính là hai nữ thần đó, nghe nói khi hai người này còn ở Trường THPT số 11 đã bị Vương Hạo đắc thủ rồi.
– Đâu chỉ có vậy, nghe nói lúc Vương Hạo và Hạ Vi Vi đi thuê phòng, hắn đều không mang tiền, đều là do nữ thần Hạ Vi Vi phải trả.
– Mẹ kiếp, đúng là cặn bã trong những nam nhân cặn bã.
– …
Hạ Vi Vi nắm chặt tay thành nắm đấm, hai mắt lóe ra một cổ sát khí, nắm chặt cự kiếm trong tay…
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.
…
Đảo Sa Loan, hồ Đảo Tâm.
Cơ giáp cự lang của Trác Siêu vừa ra sân liền uy chấn toàn trường, đồng thời cũng làm dấy lên cừu hận trong lòng tất cả mọi người.
Nhưng Trác Siêu lại không để ý đến những thứ này, các loại vũ khí công kích toàn thân cơ giáp cự lang trong nháy mắt đều mở ra.
– Không hay rồi, chạy mau!
Con ngươi mọi người chợt co rụt lại, lập tức bỏ chạy tìm chỗ trốn.
Vương Hạo đứng dậy, mỗi tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của một cô gái, dùng Thiểm Điện Bộ đã đạt tới Hồn Nhiên Thiên Thành, như nước chảy mây trôi bay vọt lên đỉnh một cây đại thụ.
– Ngươi, ngươi…
Ngón tay mảnh khảnh của Hạ Vi Vi chỉ vào Vương Hạo, sợ đến không nói lên lời, mắt long lanh ngấn nước, nổi lên vẻ chấn động mạnh mẽ.
– Không phải chỉ là Hồn Nhiên Thiên Thành Thiểm Điện Bộ thôi sao? Có cái gì mà phải kinh ngạc đến vậy chứ?
Vương Hạo bĩu môi, ngồi trên nhánh cây, ăn bỏng, quan sát trận đại hỗn chiến phía dưới.
– Hô hô…
Nhạc Huyên hít sâu vài cái, khôi phục nội tâm còn đang rung động, tiếc là bất kể hít thở như thế nào cũng không thể khiến cho mình bình tĩnh trở lại.
Đây chính là bộ pháp Hồn Nhiên Thiên Thành, không có mấy chục năm khổ tu, ai có thể nắm giữ được?
Vương Hạo, mười bảy tuổi, học sinh trường cấp ba, lại có thể thực sự nắm giữ, nếu truyền chuyện này ra ngoài, sẽ có bao nhiêu lão bối võ đạo gia xấu hổ đến muốn tự sát đây.
– Thảo nào ngươi có thể nhàn nhã như thế này.
Hạ Vi Vi ngồi xuống, một tay lấy bỏng, bắt đầu ăn từng vốc một.
Nhạc Huyên nhìn thấy dáng vẻ không tim không phổi của Hạ Vi Vi và Vương Hạo, thực sự không biết nên nói cái gì cho phải, hai vị đại ca đại tỷ này, chẳng lẽ không biết bây giờ đang diễn ra đại hỗn chiến sao?
– Trác Siêu, ngươi đừng vội kiêu ngạo!
Đinh Hạo Kiệt nổi giận gầm lên một tiếng, một cổ khí tức kinh khủng trong nháy mắt bộc phát ra, nắm chặt kiếm laser trong tay, liền phóng đến cơ giáp cự lang.
– Còn có ta!
Đinh Hạo Hiên cũng không cam chịu tỏ ra yếu kém, kéo cự kiếm theo sát phía sau.
– Hai người này đều đột phá Võ Sư cấp hai rồi.
Vương Hạo hơi sững sờ, khí tức trên người hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt, Đinh Hạo Hiên tuyệt đối đã đạt tới Võ Sư cấp hai, xem ra lần trước hai anh em họ đã lấy được không ít thứ tốt ở chỗ bác Cao Hùng.
– Võ Sư cấp hai!
Sắc mặt Trác Siêu hơi ngưng trọng, tuy cơ giáp hắn sở hữu có thể quét ngang tất cả, nhưng nếu gặp phải đối thủ quá khó chơi, hắn cũng không kiên trì được trong thời gian quá dài, dù sao cơ giáp tiêu hao tinh thần lực rất khủng bố.
– Ầm ầm!
Trong giây lát, tiếng nổ vang lên không dứt, từng viên đạn pháo và tia laser không ngừng bắn ra.
Kiếm laser trong tay Đinh Hạo Kiệt không ngừng vũ động, bổ từng viên đạn pháo một ra, sau đó nhanh chóng tránh khỏi chỗ nổ.
Mà Đinh Hạo Hiên gắt gao theo sát sau lưng Đinh Hạo Kiệt, toàn bộ khí lực toàn thân đều ngưng tụ ở trên cự kiếm, căn bản chẳng quan tâm đến đạn pháo gào thét bay qua bên tai, hiện giờ trong mắt hắn chỉ còn lại có cơ giáp cự lang, hắn cần tụ lực để đánh ra một kích mạnh nhất, nhất kích đánh bại cơ giáp cự lang.
Lúc Đinh Hạo Kiệt tiến đến bên người cơ giáp cự lang, thân thể đã máu me đầm đìa, hét lớn một tiếng:
– Hạo Hiên, chính là lúc này!
– Grào!
Đinh Hạo Hiên đạp mạnh xuống đất nhảy lên, giơ cự kiếm lên thật cao, khai triển Trảm Tự Quyết vô cùng nhuần nhuyễn.
– Keng…
Tia lửa văng khắp nơi, cự kiếm nặng nề đập vào trên người cơ giáp cự lang, tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên.
– Không biết tự lượng sức mình!
Trác Siêu cười khẩy, vuốt sói to lớn nhanh như chớp lao tới, hung hăng đánh lên người Đinh Hạo Hiên, một đạo nhân ảnh trong nháy mắt bị đánh bay ra, nặng nề té xuống đất.
– Hạo Hiên!
Hai mắt Đinh Hạo Kiệt đỏ bừng, chạy như bay đến chỗ Đinh Hạo Hiên.
– Đây chính là cơ giáp hình thú sao.
Hai mắt Vương Hạo sáng lên, một kiếm của Võ Sư cấp hai như Đinh Hạo Hiên, vậy mà chỉ để lại một vết mờ mờ, thực sự là ngoài dự đoán mọi người.
– Ta nghĩ tên Trác Siêu kia cũng không chịu nổi đâu.
Hai mắt Nhạc Huyên híp lại, nhìn chằm chằm cơ giáp cự lang.
– Một kích vừa rồi nhất định cũng khiến hắn phải chịu thương tổn không nhỏ.
– Không sai!
Hạ Vi Vi gật đầu.
– Tuy cự kiếm không gây ra thương tổn trực tiếp, nhưng rung động nó gây ra cũng sẽ tạo ra tổn thương lớn, cho dù mặt ngoài cơ giáp không bị sao, thì cũng không có nghĩa là Trác Siêu bên trong không có việc gì.
Vương Hạo vừa ăn bỏng, vừa nghĩ về một ít thông tin của cơ giáp.
Trên chiến trường, cơ giáp thật là cỗ máy chiến tranh kinh khủng, nhưng trải qua thời gian dài tìm hiểu, võ giả cũng có thể dùng vũ khí hợp kim để đánh thắng nó, nói nó là vô địch thiên hạ có chút khoa trương quá rồi.
Nếu không thì trong trăm trường tranh bá cũng sẽ không cho phép xuất hiện cơ giáp loại vũ khí trái với lệ thường này.
Trong đó, cách thức đơn giản thô bạo nhất chính là cách cơ giáp công kích người điều khiển bên trong.
Giống như câu chuyện cách sơn đả ngưu truyền lưu trên Trái Đất, đem lực lượng hóa thành ba động, trực tiếp đánh vào bộ phận bên trong cơ giáp, công kích đến người điều khiển, chính là giống với những gì Đinh Hạo Hiên vừa làm.
Đáng tiếc, người điều khiển là Trác Siêu vẫn có thể cứng rắn chịu đựng được một kích này.
– Cái này cho hai người, nếu như lát nữa tôi dùng độc thì uống vào.
Vương Hạo đưa cho Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên, mỗi người một chai dược tề tản ra ánh sáng nhu hòa.
– Anh vẫn chưa từ bỏ ý định hạ độc sao?
Hạ Vi Vi bĩu môi.
– Đừng quên, lần trước anh dùng Hắc Ám dược tề cho Tuyết Thiên Cầm, chẳng có tác dụng gì hết.
Vương Hạo trừng mắt nhìn Hạ Vi Vi:
– Đó là do Tuyết Thiên Cầm có thể chất đặc thù, không phải là vì độc của tôi không tốt, hơn nữa, lần này tôi hạ độc tuyệt đối sẽ không có chuyện.
– Có vấn đề hay không ai mà biết được!
Hạ Vi Vi nói thầm một câu, chọc Vương Hạo hung hăng tịch thu bỏng trong tay tiểu loli này.
Nhạc Huyên lắc đầu, hai người này đúng là hài hước.
Lúc này, bốn phía hồ Đảo Tâm vang lên tiếng náo động.
– Làm sao bây giờ?
– Hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt, Đinh Hạo Hiên cũng thua rồi, có vẻ không ai có thể ngăn cản Trác Siêu nữa rồi.
– Không phải còn có Tuyết Thiên Cầm sao, cô ấy cũng là tuyển thủ đứng đầu lần trăm trường tranh bá này.
– Nghe nói ngày đầu tiên Tuyết Thiên Cầm đã gặp Trác Siêu rồi, hai người trong tiểu đội trực tiếp bị loại.
– Tin tức của cậu lỗi thời rồi, nghe nói ngày hôm qua Tuyết Thiên Cầm bị người đánh bại, lại còn bị người mang vào một căn nhà gỗ nhỏ.
– Mang vào một căn nhà gỗ nhỏ? Đây là ý gì?
– Chính là hắc hắc hắc…
– Tên cầm thú đó lại dám làm loại chuyện như vậy ở đại tái sao?
– Nghe nói là người nọ là Vương Hạo từ Trường THPT số 11, không chỉ mang Tuyết Thiên Cầm vào trong, còn mang theo cả Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên tiến vào nữa.
– Hạ Vi Vi? Nhạc Huyên? Chính là nữ thần tỏa nắng và nữ thần gợi cảm của Trường THPT số 11 á?
– Không sai, chính là hai nữ thần đó, nghe nói khi hai người này còn ở Trường THPT số 11 đã bị Vương Hạo đắc thủ rồi.
– Đâu chỉ có vậy, nghe nói lúc Vương Hạo và Hạ Vi Vi đi thuê phòng, hắn đều không mang tiền, đều là do nữ thần Hạ Vi Vi phải trả.
– Mẹ kiếp, đúng là cặn bã trong những nam nhân cặn bã.
– …
Hạ Vi Vi nắm chặt tay thành nắm đấm, hai mắt lóe ra một cổ sát khí, nắm chặt cự kiếm trong tay…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook