Vũ Trụ Đại Phản Phái
-
Chương 40: Đừng, đừng
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
-----------------
Đảo Sa Loan
Các bác sĩ lại xuất hiện trước mặt Vương Hạo, đồng thời đều nhức đầu nhìn hắn.
- Vương Hạo! Em có thể giải độc cho đồng đội của em, thì hai người họ sẽ không bị loại. Chúng tôi có thể thông cảm. Nhưng Tuyết Thiên Cầm là đối thủ của em. Tại sao em lại bắt chúng tôi nhấc cô ta về cho em điều trị.
Bác sĩ dẫn đầu xạm mặt lại, người không nói lý như thế, quả thật, bọn họ chưa gặp bao giờ.
- Cô ta bị loại, những vẫn còn tác dụng với em.
Vương Hạo liếc nhìn bác sĩ, không nói hai lời, bèn ôm Tuyết Thiên Cầm, quay người đi vào nhà gỗ.
Một lát sau, Vương Hạo lại đi ra, ôm Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi vào, rồi đóng cửa lại.
Một ý tá không nhịn được, bèn hỏi:
- Bây giờ chúng ta phải làm gì?
Bác sĩ dẫn đầu bất đắc dĩ thở dài, không nói thiên phú vô địch của Vương Hạo, chỉ nói đến thân phận Dược Tông của Vương Hạo thôi, thì một bác sĩ trên Trái Đất như gã, cũng không dám đắc tội.
- A!
- Anh làm gì thế?
- Không được cởi quần áo của tôi...
Tuyết Thiên Cầm hét chói tay.
Bác sĩ và y tá nghe thấy, đều há hốc mồm.
Mẹ kiếp! Thằng khốn đó không cho bọn họ mang Tuyết Thiên Cầm đi, hóa ra là có chủ ý này, đúng là đồ cầm thú!
Đúng rồi!
Bây giờ trong nhà không chỉ có Tuyết Thiên Cầm, mà còn có Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên. Chẳng lẽ thằng cầm thú này định 4P..
Đậu đen rau muống! Đây quả thật là chuyện mà học sinh cấp ba dám làm sao!
- Khà khà, lần này thì nó cũng thuộc về tôi...
Tiếng cười của Vương Hạo vang lên.
- Anh! Anh vô sỉ...
Giọng nói tức giận của Tuyết Thiên Cầm truyền ra ngoài.
- Tôi không nhịn được nữa, đừng cản tôi...
Một bác sĩ trẻ tuổi rất nhiệt huyết, muốn lao vào cứu Tuyết Thiên Cầm.
Nhưng mấy bác sĩ lớn tuổi hơn ngăn lại. Dược Tông không phải là người mà bọn họ có thể chọc nổi, hơn nữa là một Dược Tông trẻ tuổi.
Trong nhà gỗ.
Vương Hạo đắc chí mặc áo tàng hình cấp hai vào người, đồng thời ném áo tàng hình cấp một của mình cho Tuyết Thiên Cầm, đây gọi là trao đổi.
Điều này khiến Tuyết Thiên Cầm rất tức giận:
- Anh! Anh vô sỉ...
Áo tàng hình cấp một có giá năm trăm triệu, có thể ẩn núp được Võ Đồ. Nhưng lại người có năng lực nhận biết như Vương Hạo, thì không có hiệu quả cho lắm.
Mà áo tàng hình cấp hai thì có giá 1.5 tỷ, gấp ba áo tàng hình cấp một, có thể ẩn nấp được cao thủ cấp Võ Sư.
Nhưng bây giờ, Vương Hạo lại cướp áo tàng hình cấp hai của cô, rồi đưa cô áo tàng hình cấp một. Nếu không phải là người vô sỉ thì không làm được chuyện này.
- Cô nói tôi vô sỉ, chắc là tôi nên vô sỉ thêm chút nữa.
Vương Hạo nhíu mày, lấy ra một ống tiêm dài mười mấy centimet.
Nếu như hắn không gặp Tuyết Thiên Cầm, thì hắn sẽ sử dụng Dược Tề Hắc Ám trong trận đại hỗn chiến cuối cùng.
Nhưng Vương Hạo đã gặp Tuyết Thiên Cầm, thì tất cả đã thay đổi, căn cứ giới thiệu của Ám Linh Thể, thì máu của Ám Linh Thể là vị thuốc chính của Dược Tề Táng Thiên.
Mà Dược Tề Táng Thiên rất kỳ lạ, chỉ cần tung ra thì sẽ biến thành sương mù, sau đó bay gió. Những nơi nó bay qua, mặc kệ là người hay yêu thú, đều mất sức chiến đấu trong nháy mắt.
Đồng thời diện tích bao phủ rất lớn, có thể bao phủ mười Trái Đất cũng không thành vấn đề,
Về phần phối phương của Dược Tề Táng Thiên, không có trong trí nhớ của Vương Hạo, nhưng hệ thống lại nhắc nhỏ, giá hối đoái là 50000 điểm, có thể đạt được phiên bản yếu, thuộc về dược tề cấp ba.
Mà uy lực phiên bản yếu của Dược Tề Táng Thiên, có thể bao phủ toàn đảo Sa Loan, không có vấn đề gì.
Vương Hạo vừa thu được 350000 điểm, nên 50000 chỉ là chuyện nhỏ, lập tức hối đoái.
Nhạc Huyên lôi kéo Hạ Vi Vi, tò mò hỏi:
- Ống tiêm đó ở đâu ra thế!
Hạ Vi Vi lắc đầu, biểu thị mình cũng không biết.
- To quá!
Tuyết Thiên Cầm trợn mắt.
Cô hoảng sợ nhìn ống tiêm vừa nhọn vừa to.
Vương Hạo nhíu mày.
- Tôi sợ không to thì cô không thích!
- Đừng! Dừng! Tôi ngất mất... A...
Tuyết Thiên Cầm chưa nói xong, thì hét lên một tiếng, cảm thấy cánh tay rất đau, sau đó hôn mê bất tỉnh.
Lúc này, toàn bộ internet đều sôi trào. Tất cả mọi người đều khiển trách hành vi vô sỉ của Vương Hạo.
- Xong! Nữ thần Thiên Cầm của tôi, đã bị thằng cặn bã kia làm nhục.
- Nữ thần Vi Vi và nữ thần Nhạc Huyên cũng thế.
- Các huynh đệ nghĩ thoáng một chút, có lẽ chúng ta đã nghĩ sai, dù sao đang còn tranh tài, nên hắn không dám làm thế đâu.
- Nghĩ thoáng con bà mày! Mày không nghe thấy Tuyết Thiên Cầm thét lên không được cởi quần áo sao!
- Đúng! Mày không nghe thấy nữ thần Thiên Cầm mắng Vương Hạo vô sỉ sao!
- Ngoài ra, nữ thần Thiên Cầm còn nói lớn như thế. Nhất định là tên cầm thú Vương Hạo đã cởi quần, lộ ra căn nguyên tội ác của hắn.
- Điều đáng hận hơn là nữ thần Thiên Cầm của chúng ta đã bảo không muốn, mà vẫn không ngăn được tên cầm thú Vương Hạo nhét vào.
- Bây giờ đã không có động tĩnh, chắc là nữ thần Thiên Cầm đã ngất đi... Ôi! Nữ thần Thiên Cầm của tôi...
....
Cùng lúc đó, tất cả cục cảnh sát trên trái đất đều nhận được điện thoại của nhân dân, bọn họ đều báo án Vương Hạo và đều gởi video làm bằng chứng.
Điều này khiến bộ trưởng bộ cảnh sát, vội vàng tổ chức hội nghị khẩn cấp.
- Các vị hãy phát biểu quan điểm của các vị.
Bộ trưởng bộ cảnh sát Trái Đất mở miệng nói.
Kha Dũng cúi đầu, không dám là người phát biểu đầu tiên. Hắn trông thấy Vương Hạo gọi Cao Hùng là chú. Điều này chứng tỏ quan hệ của hai người không bình thường.
Mà Cao Hùng là ai!
Cao Hùng là tổng giám đốc của Công ty Khoa Học Kỹ Thuật, không nói nhà họ Cao mạnh cỡ nào.
Chỉ nói riêng Cao Hùng, cũng là nhân vật dậm chân một cái cũng khiến Trái Đất xuất hiện động đất cấp mười hai. Nếu không, lúc con gái Cao Hùng kết hôn, thì không kinh động toàn bộ nhân vật cao tầng của Trái Đất,
- Tên khốn đó phải bị tử hình.
Một cảnh sát có tinh thần trọng nghĩa lạnh lùng nói.
- Chuyện gì cũng phải có chứng cứ. Đầu tiên chúng ta phải tiếp xúc người bị hại, xem tình huống người đó như thế nào.
Một cảnh sát có kinh nghiệm già dặn nói.
- Trước tiên mọi người phải nghĩ rõ ràng, thiên phú của Vương Hạo thì tất cả mọi người đều đã nhìn thấy, muốn động gã cũng không dễ,
- Liên Bang Tinh Tế là nơi tôn trọng pháp luật, tuyệt đối không cho phép tên xấu xa như thế nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
- Vì thiên phú của gã rất mạnh, nên chúng ta không thể dung túng gã. Nếu không, tương lai gã sẽ là u ác tính của Liên Bang Tinh Tế.
- Không sai! Nhất định phải nghiêm trị....
....
Sau khi các cục trưởng khác đi ra ngoài. Kha Dũng bèn bước đến bên người bộ trưởng, nói thầm:
- Vương Hạo gọi Cao Hùng là chú Cao. Ngày kết hôn của Cao Đại Mai, Cao Hùng không tiếp ai, chỉ mời Vương Hạo uống rượu.
Con ngươi của bộ trưởng bỗng nhiên co rụt lại, đứng lên, rồi nói một câu:
- Kha Dũng! Cậu đi theo tôi. Những người khác giải tán.
Sau đó ông ta không đợi mọi người kịp phản ứng, vội vã đi ra ngoài. Ông ta muốn tìm Cao Hùng hỏi một chút. Rốt cuộc Vương Hạo là thần thánh phương nào
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
-----------------
Đảo Sa Loan
Các bác sĩ lại xuất hiện trước mặt Vương Hạo, đồng thời đều nhức đầu nhìn hắn.
- Vương Hạo! Em có thể giải độc cho đồng đội của em, thì hai người họ sẽ không bị loại. Chúng tôi có thể thông cảm. Nhưng Tuyết Thiên Cầm là đối thủ của em. Tại sao em lại bắt chúng tôi nhấc cô ta về cho em điều trị.
Bác sĩ dẫn đầu xạm mặt lại, người không nói lý như thế, quả thật, bọn họ chưa gặp bao giờ.
- Cô ta bị loại, những vẫn còn tác dụng với em.
Vương Hạo liếc nhìn bác sĩ, không nói hai lời, bèn ôm Tuyết Thiên Cầm, quay người đi vào nhà gỗ.
Một lát sau, Vương Hạo lại đi ra, ôm Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi vào, rồi đóng cửa lại.
Một ý tá không nhịn được, bèn hỏi:
- Bây giờ chúng ta phải làm gì?
Bác sĩ dẫn đầu bất đắc dĩ thở dài, không nói thiên phú vô địch của Vương Hạo, chỉ nói đến thân phận Dược Tông của Vương Hạo thôi, thì một bác sĩ trên Trái Đất như gã, cũng không dám đắc tội.
- A!
- Anh làm gì thế?
- Không được cởi quần áo của tôi...
Tuyết Thiên Cầm hét chói tay.
Bác sĩ và y tá nghe thấy, đều há hốc mồm.
Mẹ kiếp! Thằng khốn đó không cho bọn họ mang Tuyết Thiên Cầm đi, hóa ra là có chủ ý này, đúng là đồ cầm thú!
Đúng rồi!
Bây giờ trong nhà không chỉ có Tuyết Thiên Cầm, mà còn có Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên. Chẳng lẽ thằng cầm thú này định 4P..
Đậu đen rau muống! Đây quả thật là chuyện mà học sinh cấp ba dám làm sao!
- Khà khà, lần này thì nó cũng thuộc về tôi...
Tiếng cười của Vương Hạo vang lên.
- Anh! Anh vô sỉ...
Giọng nói tức giận của Tuyết Thiên Cầm truyền ra ngoài.
- Tôi không nhịn được nữa, đừng cản tôi...
Một bác sĩ trẻ tuổi rất nhiệt huyết, muốn lao vào cứu Tuyết Thiên Cầm.
Nhưng mấy bác sĩ lớn tuổi hơn ngăn lại. Dược Tông không phải là người mà bọn họ có thể chọc nổi, hơn nữa là một Dược Tông trẻ tuổi.
Trong nhà gỗ.
Vương Hạo đắc chí mặc áo tàng hình cấp hai vào người, đồng thời ném áo tàng hình cấp một của mình cho Tuyết Thiên Cầm, đây gọi là trao đổi.
Điều này khiến Tuyết Thiên Cầm rất tức giận:
- Anh! Anh vô sỉ...
Áo tàng hình cấp một có giá năm trăm triệu, có thể ẩn núp được Võ Đồ. Nhưng lại người có năng lực nhận biết như Vương Hạo, thì không có hiệu quả cho lắm.
Mà áo tàng hình cấp hai thì có giá 1.5 tỷ, gấp ba áo tàng hình cấp một, có thể ẩn nấp được cao thủ cấp Võ Sư.
Nhưng bây giờ, Vương Hạo lại cướp áo tàng hình cấp hai của cô, rồi đưa cô áo tàng hình cấp một. Nếu không phải là người vô sỉ thì không làm được chuyện này.
- Cô nói tôi vô sỉ, chắc là tôi nên vô sỉ thêm chút nữa.
Vương Hạo nhíu mày, lấy ra một ống tiêm dài mười mấy centimet.
Nếu như hắn không gặp Tuyết Thiên Cầm, thì hắn sẽ sử dụng Dược Tề Hắc Ám trong trận đại hỗn chiến cuối cùng.
Nhưng Vương Hạo đã gặp Tuyết Thiên Cầm, thì tất cả đã thay đổi, căn cứ giới thiệu của Ám Linh Thể, thì máu của Ám Linh Thể là vị thuốc chính của Dược Tề Táng Thiên.
Mà Dược Tề Táng Thiên rất kỳ lạ, chỉ cần tung ra thì sẽ biến thành sương mù, sau đó bay gió. Những nơi nó bay qua, mặc kệ là người hay yêu thú, đều mất sức chiến đấu trong nháy mắt.
Đồng thời diện tích bao phủ rất lớn, có thể bao phủ mười Trái Đất cũng không thành vấn đề,
Về phần phối phương của Dược Tề Táng Thiên, không có trong trí nhớ của Vương Hạo, nhưng hệ thống lại nhắc nhỏ, giá hối đoái là 50000 điểm, có thể đạt được phiên bản yếu, thuộc về dược tề cấp ba.
Mà uy lực phiên bản yếu của Dược Tề Táng Thiên, có thể bao phủ toàn đảo Sa Loan, không có vấn đề gì.
Vương Hạo vừa thu được 350000 điểm, nên 50000 chỉ là chuyện nhỏ, lập tức hối đoái.
Nhạc Huyên lôi kéo Hạ Vi Vi, tò mò hỏi:
- Ống tiêm đó ở đâu ra thế!
Hạ Vi Vi lắc đầu, biểu thị mình cũng không biết.
- To quá!
Tuyết Thiên Cầm trợn mắt.
Cô hoảng sợ nhìn ống tiêm vừa nhọn vừa to.
Vương Hạo nhíu mày.
- Tôi sợ không to thì cô không thích!
- Đừng! Dừng! Tôi ngất mất... A...
Tuyết Thiên Cầm chưa nói xong, thì hét lên một tiếng, cảm thấy cánh tay rất đau, sau đó hôn mê bất tỉnh.
Lúc này, toàn bộ internet đều sôi trào. Tất cả mọi người đều khiển trách hành vi vô sỉ của Vương Hạo.
- Xong! Nữ thần Thiên Cầm của tôi, đã bị thằng cặn bã kia làm nhục.
- Nữ thần Vi Vi và nữ thần Nhạc Huyên cũng thế.
- Các huynh đệ nghĩ thoáng một chút, có lẽ chúng ta đã nghĩ sai, dù sao đang còn tranh tài, nên hắn không dám làm thế đâu.
- Nghĩ thoáng con bà mày! Mày không nghe thấy Tuyết Thiên Cầm thét lên không được cởi quần áo sao!
- Đúng! Mày không nghe thấy nữ thần Thiên Cầm mắng Vương Hạo vô sỉ sao!
- Ngoài ra, nữ thần Thiên Cầm còn nói lớn như thế. Nhất định là tên cầm thú Vương Hạo đã cởi quần, lộ ra căn nguyên tội ác của hắn.
- Điều đáng hận hơn là nữ thần Thiên Cầm của chúng ta đã bảo không muốn, mà vẫn không ngăn được tên cầm thú Vương Hạo nhét vào.
- Bây giờ đã không có động tĩnh, chắc là nữ thần Thiên Cầm đã ngất đi... Ôi! Nữ thần Thiên Cầm của tôi...
....
Cùng lúc đó, tất cả cục cảnh sát trên trái đất đều nhận được điện thoại của nhân dân, bọn họ đều báo án Vương Hạo và đều gởi video làm bằng chứng.
Điều này khiến bộ trưởng bộ cảnh sát, vội vàng tổ chức hội nghị khẩn cấp.
- Các vị hãy phát biểu quan điểm của các vị.
Bộ trưởng bộ cảnh sát Trái Đất mở miệng nói.
Kha Dũng cúi đầu, không dám là người phát biểu đầu tiên. Hắn trông thấy Vương Hạo gọi Cao Hùng là chú. Điều này chứng tỏ quan hệ của hai người không bình thường.
Mà Cao Hùng là ai!
Cao Hùng là tổng giám đốc của Công ty Khoa Học Kỹ Thuật, không nói nhà họ Cao mạnh cỡ nào.
Chỉ nói riêng Cao Hùng, cũng là nhân vật dậm chân một cái cũng khiến Trái Đất xuất hiện động đất cấp mười hai. Nếu không, lúc con gái Cao Hùng kết hôn, thì không kinh động toàn bộ nhân vật cao tầng của Trái Đất,
- Tên khốn đó phải bị tử hình.
Một cảnh sát có tinh thần trọng nghĩa lạnh lùng nói.
- Chuyện gì cũng phải có chứng cứ. Đầu tiên chúng ta phải tiếp xúc người bị hại, xem tình huống người đó như thế nào.
Một cảnh sát có kinh nghiệm già dặn nói.
- Trước tiên mọi người phải nghĩ rõ ràng, thiên phú của Vương Hạo thì tất cả mọi người đều đã nhìn thấy, muốn động gã cũng không dễ,
- Liên Bang Tinh Tế là nơi tôn trọng pháp luật, tuyệt đối không cho phép tên xấu xa như thế nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
- Vì thiên phú của gã rất mạnh, nên chúng ta không thể dung túng gã. Nếu không, tương lai gã sẽ là u ác tính của Liên Bang Tinh Tế.
- Không sai! Nhất định phải nghiêm trị....
....
Sau khi các cục trưởng khác đi ra ngoài. Kha Dũng bèn bước đến bên người bộ trưởng, nói thầm:
- Vương Hạo gọi Cao Hùng là chú Cao. Ngày kết hôn của Cao Đại Mai, Cao Hùng không tiếp ai, chỉ mời Vương Hạo uống rượu.
Con ngươi của bộ trưởng bỗng nhiên co rụt lại, đứng lên, rồi nói một câu:
- Kha Dũng! Cậu đi theo tôi. Những người khác giải tán.
Sau đó ông ta không đợi mọi người kịp phản ứng, vội vã đi ra ngoài. Ông ta muốn tìm Cao Hùng hỏi một chút. Rốt cuộc Vương Hạo là thần thánh phương nào
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook