Vũ Trụ Đại Phản Phái
-
Chương 38: Tuyết Thiên Cầm
Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
------------------
- Chuyện Vương Hạo sau này lão phu sẽ bàn tiếp với ông.
Mặc Lệ trợn mắt nhìn Tô Mộc, rồi lôi kéo hiệu trưởng Chung Ly bước ra khỏi phòng. Ông không muốn chờ đợi nữa. Ông phải gặp cô bé Mạch Manh Manh này.
Mặc dù cô bé này không biến thái như Vương Hạo. Nhưng chỉ chừng ấy tuổi, mà đã có thành tựu như thế, thì ở Dược Tế Công Hội cũng là thiên tài tuyệt đỉnh. Điều đáng quý là cô bé học tập ở hành tinh cấp một.
- Sau này có nói gì cũng không được. Vương Hạo nhất định là sinh viên của Đại học Thiên Bắc, là cháu của lão phu.
Tô Mộc không thèm đếm xỉa đến Mặc Lệ.
La Dược nhìn hai đại nhân vật này, bèn cười gượng, chắp tay thi lễ với Tô Mộc, rồi đi theo Mặc Lệ...
....
Đảo Sa Loan nghênh đón một ngày mới.
Đồng thời đây cũng là ngày thứ hai của Trăm Trường Tranh Bá.
Trải qua tiếng nổ tẩy lễ của ngày hôm qua, thì có thể nhìn thấy hố to trên đảo Sa Loan và mùi thuốc súng nồng nặc.
Vương Hạo đứng dậy duỗi lưng một cái, rồi đưa hai lọ dược tề một đen một trắng cho Nhạc Huyên:
- Màu đen là Dược Tề Hắc Ám. Màu trắng là thuốc giải.
Nhạc Huyên hơi do dự, nhưng cô vẫn đưa tay tiếp nhận.
- Ai?
Lông tơ Hạ Vi Vi dựng đứng lên, cảm giác nguy hiểm xuất hiện. Cô cầm cự kiếm lên, rồi chém về phía trước, nhưng không trúng cái gì. Trên bả vai cô lại xuất hiện một vết thương. Nhưng cô không phát hiện được tung tích của kẻ thù.
Vương Hạo và Nhạc Huyên thấy thế, bèn vội vàng đề phòng. Ba người dựa lưng vào nhau, cảnh giác nhìn xung quanh.
- Chắc là Tuyết Thiên Cầm.
Nhạc Huyên ngưng trọng nói.
Trong lần Trăm Trường Tranh Bá này, có bốn người rất mạnh, cũng rất khó chơi.
Hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt, Đinh Hạo Hiệt, thì hai cô đã gặp và cũng bị thua thiệt. Nếu Vương Hạo không xuất hiện, thì hai cô đã bị loại đầu tiên.
Trác Siêu là thiên tài siêu cấp có cơ giáp, nghe đồn có sức chiến đấu rất mạnh. Gã mạnh như thế nào, thì hai cô cũng không biết. Nhưng gã nổi danh như vậy, thì chắc chắn không phải là hạng tầm thường.
Người khó chơi cuối cùng là Ám Ánh Nữ Vương của trường trung học phổ thông số 14, tên là Tuyết Thiên Cầm.
Cô ta là tiềm phục giả và ám sát giả trời sinh. Cô ta không chỉ có tốc độ rất nhanh, mà còn có thể khiến khí tức quanh người hòa hợp với cảnh vật xung quanh, khiến người khác không phát hiện được dấu vết ngụy trang.
Nhất là trong vùng rừng rậm, năng lực của Tuyết Thiên Cầm sẽ như hổ thêm cánh, khiến người ta khó lòng phòng bị.
- Vương Hạo! Cô ta nấp ở đâu!
Hạ Vi Vi quay đầu lại hỏi.
Lông mày Vương Hạo nhíu lại. Hắn không cảm nhận được Tuyết Thiên Cầm.
- Tuyết Thiên Cầm có danh hiệu Ám Ảnh Nữ Vương. Nếu cô ta dễ bị phát hiện như vậy, thì đã không lăn lộn nổi ngoài đời.
Nhạc Huyên hít thở sâu, lấy ra Dược Tề Hắc Ám mà Vương Hạo vừa đưa cho cô, rồi ném về phía trước.
Khóe miệng Vương Hạo giật một cái. Đây là lá bài tẩy hắn định dùng trong trận đại hỗn chiến cuối cùng. Nhưng Nhạc Huyên nói dùng thì dùng liền, không thèm bàn bạc với hắn.
- Cô quyết đoán như thế, thì trứng thối sẽ đau lòng lắm đây.
Hạ Vi Vi há miệng uống thuốc giải Dược Tề Hắc Ám.
Chíu...
Nhưng đúng lúc này, một lưỡi đao sướt qua cánh tay đang cầm súng của Nhạc Huyên. Máu tươi phun ra trong nháy mắt, còn súng lục rơi xuống đất.
- Hây!
Hạ Vi Vi hét lên, cầm cự kiếm chém về lưỡi đao, nhưng không chém trúng cái gì.
- Sao có thể!
Nhạc Huyên kinh ngạc nhìn vết thương trên cánh tay. Dược Tề Hắc Ám tiếp xúc với không khí thì sẽ khuếch tán ra xung quanh rất nhanh, phạm vi khuếch tán ít nhất là một trăm mét.
Nhưng bây giờ, Tuyết Thiên Cầm không những không bị gì, mà còn có thể tấn công cô.
- Vương Hạo! Anh quả nhiên là đồ tồi, lại dám làm thuốc giả.
Hạ Vi Vi phồng má lên, trợn mắt nhìn Vương Hạo.
- Không! Thuốc này là thuốc thật.
Nhạc Huyên ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy một con chim đã ngã xuống.
Sắc mặt Hạ Vi Vi càng nghiêm nghị. Nếu Dược Tề Hắc Ám không phải là thuốc giả, thì chứng tỏ không thể dùng độc đối phó Tuyết Thiên Cầm.
...
Lúc này, người đang xem trực tiếp đều kích động.
Đội của Vương Hạo đúng là khó khăn trùng điệp, vừa tham gia thì đã gặp phải hai huynh đệ Đinh Hạo Hiên và Đinh Hạo Kiệt. Toàn đội phải trải qua một trận chiến đấu gian khổ, mới đẩy lui địch.
Đội bọn họ chưa kịp thở phào, thì suýt nữa đã bị loại. Nếu không có Vương Hạo ngăn cơn sóng dữ, thì họ đã bị loại từ lâu.
Bây giờ lại gặp phải Ám Ảnh Nữ Vương Tuyết Thiên Cầm, quả thật là họa vô đơn chí.
Nhất là Tuyết Thiên Cầm lại tránh được cảm nhận của cảm tri giả như Vương Hạo. Điều này nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Dù sao trải qua trận chiến đấu gian khổ hôm qua, thì Vương Hạo đã có rất nhiều fan hâm mộ. Trong suy nghĩ của fan hâm mộ thì Vương Hạo chính là vạn năng, không gì không làm được.
Học sinh trường trung học phổ thông số 11 trông thấy Vương Hạo được hoan nghênh như thế, thì rất khó chịu. Kẻ dám khinh nhờn nữ thần của bọn họ, mà lại có fan hâm mộ, không có cửa đâu.
- Vương Hạo chính là thằng cặn bã vô sỉ. Chuyện hắn bán Lâm Thính Bạch thì ai cũng biết.
- Không sai! Triệu Tầm Văn bị hắn đã nát trứng, nhưng vì đã hối lộ hiệu trưởng, nên cuối cùng hắn không bị gì cả.
- Không sai! Vương Hạo còn dùng áo tàng hình, nhìn trộm nữ thần Nhạc Huyên. Ngay cả nữ thần mặc áo lót ngực hãng nào hắn cũng biết.
- Còn chưa nói đến chuyện nữ thần Manh Manh. Đó là một học sinh nữ rất ngượng ngùng, nhưng cô ấy cũng rơi vào tay của Vương Hạo. Nhất định là hắn đã dùng thủ hoạn hèn hạ nào đó, để lừa cô ấy.
...
Nhưng khi học sinh nam của trường trung học phổ thông số 11 vừa công bố tin tức, thì lập tức bị đám fan hâm mộ của Vương Hạo phản bác.
- Vương Hạo bán Lâm Thính Bạch? Đúng là nói đùa. Tôi nghĩ là Lâm Thính Bạch muốn làm rể nhà họ Cao thì đúng hơn.
- Vương Hạo Oppa có thể hối lộ hiệu trưởng. Đó là bản lĩnh của anh ấy, có bản lĩnh thì các người đi hối lộ thử xem.
- Mọi người đừng nghe những người này nói mò. Mình nghe nói Vương Hạo Oppa được hiệu trưởng Chung Ly phái đi làm mồi nhử tổ chức khủng bố DY, nên mới làm những chuyện xấu đó.
- Hóa ra tin nóng của hai ngày trước, tổ chức khủng bố DY đã bị tiêu diệt ở Trái Đất, là nhờ anh Vương Hạo của chúng ta.
- Không sai! Những người này ghen ghét Vương Hạo Oppa, cho nên mới bôi đen anh ấy.
- Một đám không có bản lĩnh, cút nhanh lên, nếu không bà đây báo cảnh sát bây giờ.
...
Học sinh nam trường trung học phổ thông số 11 nhìn thấy mình bị chửi trên internet, tức giận nôn ra máu. Cuối cùng họ cũng chỉ đáp lại một câu, hi vọng các người nhìn thấy bộ mặt thật của Vương Hạo, thì vẫn thích hắn như cũ.
Nhưng đối với đám fan cuồng mà nói. Vương Hạo chính là hoàng tử bạch mã hoàn mỹ nhất của họ, không chỉ có thiên phú mạnh mẽ, mà còn rất nhẹ nhàng tình cảm.
Nếu không! Tại sao anh ấy không bỏ lại hai con bé vướng víu là Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên kia đi, lại còn giúp hai con bé đó cầm đồ.
Nhưng lúc này, Vương Hạo lại hỏi nhỏ:
- Hai em xác định. Tuyết Thiên Cầm là phụ nữ!
Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên đều sững sờ, sau đó gật đầu.
Vương Hạo bèn thở phào, đối với Vương Hạo mà nói, mặc kệ đối phương mạnh bao nhiêu, chỉ cần đối phương là phụ nữ, thì chỉ cần mỉm cười là giải quyết được mọi chuyện.
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
------------------
- Chuyện Vương Hạo sau này lão phu sẽ bàn tiếp với ông.
Mặc Lệ trợn mắt nhìn Tô Mộc, rồi lôi kéo hiệu trưởng Chung Ly bước ra khỏi phòng. Ông không muốn chờ đợi nữa. Ông phải gặp cô bé Mạch Manh Manh này.
Mặc dù cô bé này không biến thái như Vương Hạo. Nhưng chỉ chừng ấy tuổi, mà đã có thành tựu như thế, thì ở Dược Tế Công Hội cũng là thiên tài tuyệt đỉnh. Điều đáng quý là cô bé học tập ở hành tinh cấp một.
- Sau này có nói gì cũng không được. Vương Hạo nhất định là sinh viên của Đại học Thiên Bắc, là cháu của lão phu.
Tô Mộc không thèm đếm xỉa đến Mặc Lệ.
La Dược nhìn hai đại nhân vật này, bèn cười gượng, chắp tay thi lễ với Tô Mộc, rồi đi theo Mặc Lệ...
....
Đảo Sa Loan nghênh đón một ngày mới.
Đồng thời đây cũng là ngày thứ hai của Trăm Trường Tranh Bá.
Trải qua tiếng nổ tẩy lễ của ngày hôm qua, thì có thể nhìn thấy hố to trên đảo Sa Loan và mùi thuốc súng nồng nặc.
Vương Hạo đứng dậy duỗi lưng một cái, rồi đưa hai lọ dược tề một đen một trắng cho Nhạc Huyên:
- Màu đen là Dược Tề Hắc Ám. Màu trắng là thuốc giải.
Nhạc Huyên hơi do dự, nhưng cô vẫn đưa tay tiếp nhận.
- Ai?
Lông tơ Hạ Vi Vi dựng đứng lên, cảm giác nguy hiểm xuất hiện. Cô cầm cự kiếm lên, rồi chém về phía trước, nhưng không trúng cái gì. Trên bả vai cô lại xuất hiện một vết thương. Nhưng cô không phát hiện được tung tích của kẻ thù.
Vương Hạo và Nhạc Huyên thấy thế, bèn vội vàng đề phòng. Ba người dựa lưng vào nhau, cảnh giác nhìn xung quanh.
- Chắc là Tuyết Thiên Cầm.
Nhạc Huyên ngưng trọng nói.
Trong lần Trăm Trường Tranh Bá này, có bốn người rất mạnh, cũng rất khó chơi.
Hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt, Đinh Hạo Hiệt, thì hai cô đã gặp và cũng bị thua thiệt. Nếu Vương Hạo không xuất hiện, thì hai cô đã bị loại đầu tiên.
Trác Siêu là thiên tài siêu cấp có cơ giáp, nghe đồn có sức chiến đấu rất mạnh. Gã mạnh như thế nào, thì hai cô cũng không biết. Nhưng gã nổi danh như vậy, thì chắc chắn không phải là hạng tầm thường.
Người khó chơi cuối cùng là Ám Ánh Nữ Vương của trường trung học phổ thông số 14, tên là Tuyết Thiên Cầm.
Cô ta là tiềm phục giả và ám sát giả trời sinh. Cô ta không chỉ có tốc độ rất nhanh, mà còn có thể khiến khí tức quanh người hòa hợp với cảnh vật xung quanh, khiến người khác không phát hiện được dấu vết ngụy trang.
Nhất là trong vùng rừng rậm, năng lực của Tuyết Thiên Cầm sẽ như hổ thêm cánh, khiến người ta khó lòng phòng bị.
- Vương Hạo! Cô ta nấp ở đâu!
Hạ Vi Vi quay đầu lại hỏi.
Lông mày Vương Hạo nhíu lại. Hắn không cảm nhận được Tuyết Thiên Cầm.
- Tuyết Thiên Cầm có danh hiệu Ám Ảnh Nữ Vương. Nếu cô ta dễ bị phát hiện như vậy, thì đã không lăn lộn nổi ngoài đời.
Nhạc Huyên hít thở sâu, lấy ra Dược Tề Hắc Ám mà Vương Hạo vừa đưa cho cô, rồi ném về phía trước.
Khóe miệng Vương Hạo giật một cái. Đây là lá bài tẩy hắn định dùng trong trận đại hỗn chiến cuối cùng. Nhưng Nhạc Huyên nói dùng thì dùng liền, không thèm bàn bạc với hắn.
- Cô quyết đoán như thế, thì trứng thối sẽ đau lòng lắm đây.
Hạ Vi Vi há miệng uống thuốc giải Dược Tề Hắc Ám.
Chíu...
Nhưng đúng lúc này, một lưỡi đao sướt qua cánh tay đang cầm súng của Nhạc Huyên. Máu tươi phun ra trong nháy mắt, còn súng lục rơi xuống đất.
- Hây!
Hạ Vi Vi hét lên, cầm cự kiếm chém về lưỡi đao, nhưng không chém trúng cái gì.
- Sao có thể!
Nhạc Huyên kinh ngạc nhìn vết thương trên cánh tay. Dược Tề Hắc Ám tiếp xúc với không khí thì sẽ khuếch tán ra xung quanh rất nhanh, phạm vi khuếch tán ít nhất là một trăm mét.
Nhưng bây giờ, Tuyết Thiên Cầm không những không bị gì, mà còn có thể tấn công cô.
- Vương Hạo! Anh quả nhiên là đồ tồi, lại dám làm thuốc giả.
Hạ Vi Vi phồng má lên, trợn mắt nhìn Vương Hạo.
- Không! Thuốc này là thuốc thật.
Nhạc Huyên ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy một con chim đã ngã xuống.
Sắc mặt Hạ Vi Vi càng nghiêm nghị. Nếu Dược Tề Hắc Ám không phải là thuốc giả, thì chứng tỏ không thể dùng độc đối phó Tuyết Thiên Cầm.
...
Lúc này, người đang xem trực tiếp đều kích động.
Đội của Vương Hạo đúng là khó khăn trùng điệp, vừa tham gia thì đã gặp phải hai huynh đệ Đinh Hạo Hiên và Đinh Hạo Kiệt. Toàn đội phải trải qua một trận chiến đấu gian khổ, mới đẩy lui địch.
Đội bọn họ chưa kịp thở phào, thì suýt nữa đã bị loại. Nếu không có Vương Hạo ngăn cơn sóng dữ, thì họ đã bị loại từ lâu.
Bây giờ lại gặp phải Ám Ảnh Nữ Vương Tuyết Thiên Cầm, quả thật là họa vô đơn chí.
Nhất là Tuyết Thiên Cầm lại tránh được cảm nhận của cảm tri giả như Vương Hạo. Điều này nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Dù sao trải qua trận chiến đấu gian khổ hôm qua, thì Vương Hạo đã có rất nhiều fan hâm mộ. Trong suy nghĩ của fan hâm mộ thì Vương Hạo chính là vạn năng, không gì không làm được.
Học sinh trường trung học phổ thông số 11 trông thấy Vương Hạo được hoan nghênh như thế, thì rất khó chịu. Kẻ dám khinh nhờn nữ thần của bọn họ, mà lại có fan hâm mộ, không có cửa đâu.
- Vương Hạo chính là thằng cặn bã vô sỉ. Chuyện hắn bán Lâm Thính Bạch thì ai cũng biết.
- Không sai! Triệu Tầm Văn bị hắn đã nát trứng, nhưng vì đã hối lộ hiệu trưởng, nên cuối cùng hắn không bị gì cả.
- Không sai! Vương Hạo còn dùng áo tàng hình, nhìn trộm nữ thần Nhạc Huyên. Ngay cả nữ thần mặc áo lót ngực hãng nào hắn cũng biết.
- Còn chưa nói đến chuyện nữ thần Manh Manh. Đó là một học sinh nữ rất ngượng ngùng, nhưng cô ấy cũng rơi vào tay của Vương Hạo. Nhất định là hắn đã dùng thủ hoạn hèn hạ nào đó, để lừa cô ấy.
...
Nhưng khi học sinh nam của trường trung học phổ thông số 11 vừa công bố tin tức, thì lập tức bị đám fan hâm mộ của Vương Hạo phản bác.
- Vương Hạo bán Lâm Thính Bạch? Đúng là nói đùa. Tôi nghĩ là Lâm Thính Bạch muốn làm rể nhà họ Cao thì đúng hơn.
- Vương Hạo Oppa có thể hối lộ hiệu trưởng. Đó là bản lĩnh của anh ấy, có bản lĩnh thì các người đi hối lộ thử xem.
- Mọi người đừng nghe những người này nói mò. Mình nghe nói Vương Hạo Oppa được hiệu trưởng Chung Ly phái đi làm mồi nhử tổ chức khủng bố DY, nên mới làm những chuyện xấu đó.
- Hóa ra tin nóng của hai ngày trước, tổ chức khủng bố DY đã bị tiêu diệt ở Trái Đất, là nhờ anh Vương Hạo của chúng ta.
- Không sai! Những người này ghen ghét Vương Hạo Oppa, cho nên mới bôi đen anh ấy.
- Một đám không có bản lĩnh, cút nhanh lên, nếu không bà đây báo cảnh sát bây giờ.
...
Học sinh nam trường trung học phổ thông số 11 nhìn thấy mình bị chửi trên internet, tức giận nôn ra máu. Cuối cùng họ cũng chỉ đáp lại một câu, hi vọng các người nhìn thấy bộ mặt thật của Vương Hạo, thì vẫn thích hắn như cũ.
Nhưng đối với đám fan cuồng mà nói. Vương Hạo chính là hoàng tử bạch mã hoàn mỹ nhất của họ, không chỉ có thiên phú mạnh mẽ, mà còn rất nhẹ nhàng tình cảm.
Nếu không! Tại sao anh ấy không bỏ lại hai con bé vướng víu là Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên kia đi, lại còn giúp hai con bé đó cầm đồ.
Nhưng lúc này, Vương Hạo lại hỏi nhỏ:
- Hai em xác định. Tuyết Thiên Cầm là phụ nữ!
Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên đều sững sờ, sau đó gật đầu.
Vương Hạo bèn thở phào, đối với Vương Hạo mà nói, mặc kệ đối phương mạnh bao nhiêu, chỉ cần đối phương là phụ nữ, thì chỉ cần mỉm cười là giải quyết được mọi chuyện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook