Vũ Trụ Đại Phản Phái
-
Chương 32: Tắm một cái sẽ khỏe hơn
- Khốn nạn! Mày lại dám coi thường bố mày. Mày lại đây.
Trong con ngươi đen nhánh của Vương Hạo hiện lên hàn ý. Vương Hạo nắm chặt nắm đấm. Nhẫn điện từ bắn ra lôi quang mãnh liệt.
Sắc mặt người lao đến thay đổi, Vương Hạo lại mang theo nhẫn điện từ.
Đáng tiếc giờ đã muộn, chỉ trông thấy điện quang lóe lên, bao phủ người lao đến. Toàn thân gã cứng đờ, sau đó trong mắt gã xuất hiện nắm đấm của Vương hạo. Một tiếng bụp vang lên. Gã ngã lăn ra đất.
- Mẹ kiếp! Mày trông thấy bố mày là Võ Đồ cấp tám nên coi thường phải không! Đã thế mày còn dám chủ động hiện thân.
Nắm đấm của Vương Hạo rơi xuống như mưa, căn bản không cho gã này có cơ hội phản ứng.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, một tiếng nổ vang lên ngoài bãi cát, ánh lửa ngút trời.
Vương Hạo kinh hãi. Hai cô bé này quá dữ dội! Chưa được bao lâu, hai cô đã dùng súng ống đạn dược. Nhưng điều đó cũng chứng minh, hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt rất lợi lại.
Vương Hạo nhìn kẻ đánh lén, bèn kéo xuống thẻ điểm trên cổ gã.
Đồng thời Vương Hạo cũng không khách khí cầm luôn bộ cung tên, dao găm cấp hai, lựu đạn, pháo sáng và một ít đạn dược của gã.
- Coi như chú may mắn khi gặp được anh.
Vương Hạo cột dao găm cấp hai vào cổ chân, còn dao găm cấp một đã bị nứt tung tóe, thì hắn để lại cho vị huynh đệ này.
Lúc Vương Hạo quay lại bãi cát, thì hai cô gái đang rơi vào thế phòng thủ.
Cánh tay Nhạc Huyên run lẩy bẩy, hiển nhiên đã bị thương, mà đối thủ Đinh Hạo Hiên của cô cũng không tốt hơn tí nào. Trên người gã cũng xuất hiện vài lỗ máu, máu đang chảy ra liên tục.
Còn Hạ Vi Vi thì bị Đinh Hạo Kiệt ép lui về phía sau, dường như đã không cầm nổi cự kiếm.
Vương Hạo nhỉn thấy cảnh này, bèn hít thở sâu, hồi phục lại nhịp tim, giương cung cài tên, rồi nhắm chuẩn Đinh Hạo Hiên.
Chíu...
Âm thanh xé gió vang lên. Đinh Hạo Hiên hơi sững sờ, dùng cự kiếm chặn lại mũi tên, có vẻ rất nhẹ nhõm.
- Mẹ kiếp! Mũi tên đểu!
Vương Hạo nhìn cung tên trong tay. Vì sao cung tên trong tay người lúc nãy lại có uy lực khác xa mình như thế.
- Vương Hạo! Không phải ai cũng chơi được cung tên. Mũi tên của gã tiềm phục giả hồi nãy, bắn ra im ắng vô hình. Anh thì khác, chạy lại hỗ trợ đi.
( tiềm phục giả: một trường phái của võ giả, chuyên ẩn núp đánh lén)
Hạ Vi Vi nhắc nhở một tiếng.
- Chiến đầu với ta còn dám phân tâm.
Đinh Hạo Kiệt hừ lạnh một tiếng, dùng cự kiếm quét ngang.
Đinh...
Ánh lửa bắn ra xung quanh. Cánh tay Hạ Vi Vi đã bị đau. Trong nháy mắt, cự kiếm bị đánh bay ra ngoài.
- Cô đã không cầm nổi vũ khí nữa, thì hãy nhận thua đi.
Đinh Hạo Kiệt chỉ kiếm về phía Hạ Vi Vi.
Hạ Vi Vi lạnh lùng, rút ra chuôi kiếm bên hông. Chuôi kiếm phun ra laser màu lam nhạt, biến thành một thanh kiếm laser.
Vương Hạo nhìn cung tên trong tay, lại nhìn cự kiếm của Hạ Vi Vi cách đó không xa. Hắn quả quyết vứt cung tiễn, chạy đến cầm cự kiếm.
- Cự kiếm hợp kim cấp ba, hàng tốt.
Vương Hạo gõ gõ thân kiếm, vô cùng cứng rắn.
Ánh mắt Đinh Hạo Kiệt rơi vào người Vương Hạo, thở dài nói:
- Võ Đồ cấp tám lại chiến thắng Võ Sư cấp một. mày cũng không đơn giản.
- Đương nhiên là tao không đơn giản, giải quyết mày không thành vấn đề.
Vương Hạo khiêng cự kiếm bước đến bên người Hạ Vi Vi:
- Em đi giúp Nhạc Huyên đi, thằng này giao cho anh.
- Gã là Đinh Hạo Kiệt của trường trung học phổ thông số 8. Anh xác định là mình không nói đùa chứ. Anh còn dự định sô lô với gã.
Hạ Vi Vi chớp mắt nhìn Vương hạo. Cô hoài nghi mình đang nghe lầm. Võ Đồ cấp tám Vương Hạo lại muốn sô lô với Võ Sư cấp một Đinh Hạo Kiệt.
- Gã nào tên Kiệt nào cũng giống nhau, dù là Phó Viêm Kiệt đến cũng thế thôi.
Vương Hạo dùng cự kiếm chỉ về phía Đinh Hạo Kiệt, ra vẻ khiêu khích.
- Phó Viêm Kiệt là ai?
Hạ Vi Vi tò mò hỏi.
Vương Hạo giơ cự kiếm lên, lao nhanh như chớp, chỉ lưu lại một câu.
- Tắm một cái sẽ khỏe hơn.
Hạ Vi Vi nghiêng đầu nhỏ suy nghĩ. Phó Viêm Kiệt này và tắm một cái sẽ khỏe hơn có quan hệ như thế nào.
- Thú vị!
Định Hạo Kiệt cười cười, nâng lên cự kiếm, đỡ đòn của Vương Hạo.
Keng!
Âm thanh kim loại va vào nhau vang tận mây xanh. Một luồng sức mạnh bàng bạc không thể tưởng tượng tuôn ra cự kiếm. Vương Hạo bị đánh lùi hai bước.
- Cái gì!
Sắc mặt Đinh Hạo Kiệt cũng thay đổi. Gã không thể tượng tưởng nhìn Vương Hạo, tu vi Võ Đồ cấp tám lại có sức lực như thế.
Cánh tay Vương Hạo run nhè nhẹ, khí huyết sôi trào. Sau khi hắn sử dụng lực lượng thạch, tốc độ thạch, tinh thần thạch và thể lực thạch, thì sức lực, tốc độ, giác quan và thể lực đều khinh thường Võ Đồ.
Dù là Võ Sư như Đinh Hạo Kiệt, cũng có thể chống lại một hai. Nhưng hiển nhiên hắn không thể chiếng thắng đối phương, chỉ có thể ngăn chặn đối phương mà thôi.
Hạ Vi Vi thấy thế, không do dự nữa, bèn quay người đi giúp Nhạc Huyên.
- Mày khiến người ta không thể dự đoán, không chỉ có năng lực nhận biết mạnh mẽ, mà ngay cả sức lực và tốc độ đều khiến người ta sợ hãi.
Lông mày Đinh Hạo Kiệt nhăn lại, khí chất thay đổi trong nháy mắt. Gã bắn đầu nghiêm túc.
Lúc này, hình ảnh chiến đấu của đám Vương Hạo cũng thông qua vệ tinh truyền ra ngoài.
Học sinh trường trung học phổ thông số 11 nhìn thấy đối thủ của đội Vương Hạo là học sinh trường trung học phổ thông số 8, thì bọn họ đều toát ra mồ hôi lạnh.
Dù sao hai huynh đệ Đinh Hạo Hiên, Đinh Hạo Kiệt, là hai thiên tài siêu cấp rất nổi tiếng, đối thủ đầu tiên là tuyển thủ như thế, thì quả thật rất nguy hiểm.
Chẳng quam điều khiến mọi người không thể tượng tượng nổi chính là, Vương Hạo lại lấy tu vi Võ Đồ cấp tám xử lý một tiềm phục giả có tu vi Võ Sư cấp một. Điều này quả thật nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Dù sao trong ấn tượng của họ, thì sức chiến đấu của Vương Hạo rất thấp. Gã chỉ dựa vào trò hèn hạ, hối lộ hiệu trưởng nên mới đạt giải quán quân.
Nhưng khi Vương Hạo biểu hiện ra sức chiến đấu, thì tất cả học sinh của trường trung học phổ thông số 11 đều bày tỏ. Đó tuyệt đối là Vương Hạo giả, không phải người thật.
- Tên Vương Hạo cặn bã này, tại sao có sức chiến đấu như thế?
- Võ Đồ cấp tám chiến thắng Võ Sư cấp một, đây chẳng lẽ muốn nghịch thiên.
- Mọi người có chú ý lúc nãy, Vương Hạo có thể cảm thấy nguy hiểm, nên bảo vệ được Nhạc Huyên không?
- Chắc Vương Hạo là cảm tri giả, người vừa phóng tên lén là tiềm phục giả.
- Mình vẫn không thể tin được. Tên tiện nhân Vương Hạo này lại là cảm tri giả.
- Mọi người nhìn kia. Vương Hạo cầm cự kiếm làm gì. Chẳng lẽ gã định so kiếm với Đinh Hạo Kiệt.
- Bạn nói đùa gì thế. Tên tiểu bạch kiểm Vương Hạo này, có thể nâng nổi cự kiếm sao. Có khi hắn còn không biết cự kiếm nặng bao nhiêu ấy chứ.
- Trời ơi, thế mà gã cũng khiêng nổi cự kiếm.
- Vương Hạo quá khỏe.
- Đâu chỉ khỏe, mọi người nhìn tốc độ của gã đi, quá nhanh, đó là gã đang cầm cự kiếm đấy.
- Đinh Hạo Kiệt chỉ có thể phòng ngự, căn bản không theo kịp tốc độ của Vương Hạo. Vương Hạo quả thật rất lợi hại.
- Mọi người có chú ý không. Bộ pháp của Vương Hạo đã Đăng Phong Tạo Cực, tránh né công kích của Đinh Hạo Kiệt rất nhẹ nhõm.
- Nghịch thiên, Vương Hạo quả thật nghịch thiên, năng lực nhận biết, sức lực và tốc độ đều vượt qua cùng cấp rất nhiều.
- Bỗng nhiên tôi cảm thấy Vương Hạo quá vô sỉ, rõ ràng là mạnh như vậy, thế mà gã còn làm ra những chuyện như thế.
- Lâm Thích Bạch và Triệu Tầm Văn quá đáng thương. Vương Hạo đang đùa bọn họ.
....
Trong con ngươi đen nhánh của Vương Hạo hiện lên hàn ý. Vương Hạo nắm chặt nắm đấm. Nhẫn điện từ bắn ra lôi quang mãnh liệt.
Sắc mặt người lao đến thay đổi, Vương Hạo lại mang theo nhẫn điện từ.
Đáng tiếc giờ đã muộn, chỉ trông thấy điện quang lóe lên, bao phủ người lao đến. Toàn thân gã cứng đờ, sau đó trong mắt gã xuất hiện nắm đấm của Vương hạo. Một tiếng bụp vang lên. Gã ngã lăn ra đất.
- Mẹ kiếp! Mày trông thấy bố mày là Võ Đồ cấp tám nên coi thường phải không! Đã thế mày còn dám chủ động hiện thân.
Nắm đấm của Vương Hạo rơi xuống như mưa, căn bản không cho gã này có cơ hội phản ứng.
Ầm ầm!
Bỗng nhiên, một tiếng nổ vang lên ngoài bãi cát, ánh lửa ngút trời.
Vương Hạo kinh hãi. Hai cô bé này quá dữ dội! Chưa được bao lâu, hai cô đã dùng súng ống đạn dược. Nhưng điều đó cũng chứng minh, hai huynh đệ Đinh Hạo Kiệt rất lợi lại.
Vương Hạo nhìn kẻ đánh lén, bèn kéo xuống thẻ điểm trên cổ gã.
Đồng thời Vương Hạo cũng không khách khí cầm luôn bộ cung tên, dao găm cấp hai, lựu đạn, pháo sáng và một ít đạn dược của gã.
- Coi như chú may mắn khi gặp được anh.
Vương Hạo cột dao găm cấp hai vào cổ chân, còn dao găm cấp một đã bị nứt tung tóe, thì hắn để lại cho vị huynh đệ này.
Lúc Vương Hạo quay lại bãi cát, thì hai cô gái đang rơi vào thế phòng thủ.
Cánh tay Nhạc Huyên run lẩy bẩy, hiển nhiên đã bị thương, mà đối thủ Đinh Hạo Hiên của cô cũng không tốt hơn tí nào. Trên người gã cũng xuất hiện vài lỗ máu, máu đang chảy ra liên tục.
Còn Hạ Vi Vi thì bị Đinh Hạo Kiệt ép lui về phía sau, dường như đã không cầm nổi cự kiếm.
Vương Hạo nhỉn thấy cảnh này, bèn hít thở sâu, hồi phục lại nhịp tim, giương cung cài tên, rồi nhắm chuẩn Đinh Hạo Hiên.
Chíu...
Âm thanh xé gió vang lên. Đinh Hạo Hiên hơi sững sờ, dùng cự kiếm chặn lại mũi tên, có vẻ rất nhẹ nhõm.
- Mẹ kiếp! Mũi tên đểu!
Vương Hạo nhìn cung tên trong tay. Vì sao cung tên trong tay người lúc nãy lại có uy lực khác xa mình như thế.
- Vương Hạo! Không phải ai cũng chơi được cung tên. Mũi tên của gã tiềm phục giả hồi nãy, bắn ra im ắng vô hình. Anh thì khác, chạy lại hỗ trợ đi.
( tiềm phục giả: một trường phái của võ giả, chuyên ẩn núp đánh lén)
Hạ Vi Vi nhắc nhở một tiếng.
- Chiến đầu với ta còn dám phân tâm.
Đinh Hạo Kiệt hừ lạnh một tiếng, dùng cự kiếm quét ngang.
Đinh...
Ánh lửa bắn ra xung quanh. Cánh tay Hạ Vi Vi đã bị đau. Trong nháy mắt, cự kiếm bị đánh bay ra ngoài.
- Cô đã không cầm nổi vũ khí nữa, thì hãy nhận thua đi.
Đinh Hạo Kiệt chỉ kiếm về phía Hạ Vi Vi.
Hạ Vi Vi lạnh lùng, rút ra chuôi kiếm bên hông. Chuôi kiếm phun ra laser màu lam nhạt, biến thành một thanh kiếm laser.
Vương Hạo nhìn cung tên trong tay, lại nhìn cự kiếm của Hạ Vi Vi cách đó không xa. Hắn quả quyết vứt cung tiễn, chạy đến cầm cự kiếm.
- Cự kiếm hợp kim cấp ba, hàng tốt.
Vương Hạo gõ gõ thân kiếm, vô cùng cứng rắn.
Ánh mắt Đinh Hạo Kiệt rơi vào người Vương Hạo, thở dài nói:
- Võ Đồ cấp tám lại chiến thắng Võ Sư cấp một. mày cũng không đơn giản.
- Đương nhiên là tao không đơn giản, giải quyết mày không thành vấn đề.
Vương Hạo khiêng cự kiếm bước đến bên người Hạ Vi Vi:
- Em đi giúp Nhạc Huyên đi, thằng này giao cho anh.
- Gã là Đinh Hạo Kiệt của trường trung học phổ thông số 8. Anh xác định là mình không nói đùa chứ. Anh còn dự định sô lô với gã.
Hạ Vi Vi chớp mắt nhìn Vương hạo. Cô hoài nghi mình đang nghe lầm. Võ Đồ cấp tám Vương Hạo lại muốn sô lô với Võ Sư cấp một Đinh Hạo Kiệt.
- Gã nào tên Kiệt nào cũng giống nhau, dù là Phó Viêm Kiệt đến cũng thế thôi.
Vương Hạo dùng cự kiếm chỉ về phía Đinh Hạo Kiệt, ra vẻ khiêu khích.
- Phó Viêm Kiệt là ai?
Hạ Vi Vi tò mò hỏi.
Vương Hạo giơ cự kiếm lên, lao nhanh như chớp, chỉ lưu lại một câu.
- Tắm một cái sẽ khỏe hơn.
Hạ Vi Vi nghiêng đầu nhỏ suy nghĩ. Phó Viêm Kiệt này và tắm một cái sẽ khỏe hơn có quan hệ như thế nào.
- Thú vị!
Định Hạo Kiệt cười cười, nâng lên cự kiếm, đỡ đòn của Vương Hạo.
Keng!
Âm thanh kim loại va vào nhau vang tận mây xanh. Một luồng sức mạnh bàng bạc không thể tưởng tượng tuôn ra cự kiếm. Vương Hạo bị đánh lùi hai bước.
- Cái gì!
Sắc mặt Đinh Hạo Kiệt cũng thay đổi. Gã không thể tượng tưởng nhìn Vương Hạo, tu vi Võ Đồ cấp tám lại có sức lực như thế.
Cánh tay Vương Hạo run nhè nhẹ, khí huyết sôi trào. Sau khi hắn sử dụng lực lượng thạch, tốc độ thạch, tinh thần thạch và thể lực thạch, thì sức lực, tốc độ, giác quan và thể lực đều khinh thường Võ Đồ.
Dù là Võ Sư như Đinh Hạo Kiệt, cũng có thể chống lại một hai. Nhưng hiển nhiên hắn không thể chiếng thắng đối phương, chỉ có thể ngăn chặn đối phương mà thôi.
Hạ Vi Vi thấy thế, không do dự nữa, bèn quay người đi giúp Nhạc Huyên.
- Mày khiến người ta không thể dự đoán, không chỉ có năng lực nhận biết mạnh mẽ, mà ngay cả sức lực và tốc độ đều khiến người ta sợ hãi.
Lông mày Đinh Hạo Kiệt nhăn lại, khí chất thay đổi trong nháy mắt. Gã bắn đầu nghiêm túc.
Lúc này, hình ảnh chiến đấu của đám Vương Hạo cũng thông qua vệ tinh truyền ra ngoài.
Học sinh trường trung học phổ thông số 11 nhìn thấy đối thủ của đội Vương Hạo là học sinh trường trung học phổ thông số 8, thì bọn họ đều toát ra mồ hôi lạnh.
Dù sao hai huynh đệ Đinh Hạo Hiên, Đinh Hạo Kiệt, là hai thiên tài siêu cấp rất nổi tiếng, đối thủ đầu tiên là tuyển thủ như thế, thì quả thật rất nguy hiểm.
Chẳng quam điều khiến mọi người không thể tượng tượng nổi chính là, Vương Hạo lại lấy tu vi Võ Đồ cấp tám xử lý một tiềm phục giả có tu vi Võ Sư cấp một. Điều này quả thật nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Dù sao trong ấn tượng của họ, thì sức chiến đấu của Vương Hạo rất thấp. Gã chỉ dựa vào trò hèn hạ, hối lộ hiệu trưởng nên mới đạt giải quán quân.
Nhưng khi Vương Hạo biểu hiện ra sức chiến đấu, thì tất cả học sinh của trường trung học phổ thông số 11 đều bày tỏ. Đó tuyệt đối là Vương Hạo giả, không phải người thật.
- Tên Vương Hạo cặn bã này, tại sao có sức chiến đấu như thế?
- Võ Đồ cấp tám chiến thắng Võ Sư cấp một, đây chẳng lẽ muốn nghịch thiên.
- Mọi người có chú ý lúc nãy, Vương Hạo có thể cảm thấy nguy hiểm, nên bảo vệ được Nhạc Huyên không?
- Chắc Vương Hạo là cảm tri giả, người vừa phóng tên lén là tiềm phục giả.
- Mình vẫn không thể tin được. Tên tiện nhân Vương Hạo này lại là cảm tri giả.
- Mọi người nhìn kia. Vương Hạo cầm cự kiếm làm gì. Chẳng lẽ gã định so kiếm với Đinh Hạo Kiệt.
- Bạn nói đùa gì thế. Tên tiểu bạch kiểm Vương Hạo này, có thể nâng nổi cự kiếm sao. Có khi hắn còn không biết cự kiếm nặng bao nhiêu ấy chứ.
- Trời ơi, thế mà gã cũng khiêng nổi cự kiếm.
- Vương Hạo quá khỏe.
- Đâu chỉ khỏe, mọi người nhìn tốc độ của gã đi, quá nhanh, đó là gã đang cầm cự kiếm đấy.
- Đinh Hạo Kiệt chỉ có thể phòng ngự, căn bản không theo kịp tốc độ của Vương Hạo. Vương Hạo quả thật rất lợi hại.
- Mọi người có chú ý không. Bộ pháp của Vương Hạo đã Đăng Phong Tạo Cực, tránh né công kích của Đinh Hạo Kiệt rất nhẹ nhõm.
- Nghịch thiên, Vương Hạo quả thật nghịch thiên, năng lực nhận biết, sức lực và tốc độ đều vượt qua cùng cấp rất nhiều.
- Bỗng nhiên tôi cảm thấy Vương Hạo quá vô sỉ, rõ ràng là mạnh như vậy, thế mà gã còn làm ra những chuyện như thế.
- Lâm Thích Bạch và Triệu Tầm Văn quá đáng thương. Vương Hạo đang đùa bọn họ.
....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook