Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ
Chương 25: Sống Trong Thời Kỳ Tốt (2)

“Chỉ ba tháng, những người thử nghiệm này đã lột xác.”

Tổng thư ký Angus phấn chấn nói.

Chỉ thấy từng người tàn phế, có gãy chân, có đứt tay, nhưng ở trong video, chỗ gãy chân thế mà lại dần dần mọc ra, cuối cùng ai nấy đều hoàn toàn hoàn thiện.

Rất nhiều người già tóc bạc, theo thời gian trôi qua tóc dần dần đen lại, nếp nhăn biến mất, trở nên trẻ tuổi.

Bệnh nhân nan y thoi thóp dần dần khỏe lại, thậm chí sắc mặt hồng nhuận.

“Gen của bọn họ đã tiến hóa, triệt để lột xác đến một tầng cao mới.” Tổng thư ký Angus nói.

“Đây là một cuộc kiểm tra chạy trăm mét, trước đó kỷ lục chạy trăm mét toàn cầu của thế giới là 9,32 giây. Mà tám người thử nghiệm này…” Tổng thư ký Angus nhìn màn ảnh.

Cùng với tiếng súng nổ vang, tám người thử nghiệm đều phi nhanh như là báo săn, nhanh đến bóng người đều mờ nhạt, rất nhanh đã vọt tới điểm kết thúc.

Người thử nghiệm nhanh nhất có thành tích: 5,13 giây.

“Tám người họ, chỉ học tập phương pháp gen tiến hóa trong ba tháng, thành tích chạy trăm mét phổ biến trong khoảng 5 giây.” Tổng thư ký Angus nói.

Trên màn ảnh, lại có thêm năm người trẻ tuổi cử tạ, tạ đòn còn to hơn tạ đòn trong cuộc thi Olympic, nhưng đĩa tạ vừa dày vừa nặng hai bên vẫn khiến cho tạ đòn cong cong.

Nhưng người trẻ tuổi này vừa phát lực đã nâng cao qua đỉnh đầu.

“Không được huấn luyện cử tạ chuyên nghiệp, một thanh niên bình thường, tạ nặng 1000kg, hai tay dễ dàng nâng lên.”

Trên màn ảnh, có người nhảy qua xà ngang thật cao.



“Nhảy cao, độ cao ba mét chín.”

Tổng thư ký Angus nói: “Nhảy cao hơn, chạy nhanh hơn, nâng được nặng hơn, sức khôi phục cơ thể trở nên mạnh hơn, chi gãy có thể mọc ra lại, bệnh nan y đã từng đối với nhân loại đã tiến hóa chỉ như một cơn cảm cúm vặt, sức miễn dịch của thân thể thế mà có thể tiêu diệt hết nó, quan trọng nhất là… tuổi thọ cũng thay đổi, qua sự xác định của bọn ta, nhân loại sau khi tiến hóa, tuổi thọ phổ biến trong khoảng 160 tuổi đến 200 tuổi. Tuổi thọ của nhân loại tăng lên gấp đôi.”

Lời này vừa được nói ra, rất nhiều người trên khắp thế giới đều sôi trào.

“Tất cả bệnh nan y đều có thể tiêu diệt? Chi gãy mọc lại?” Thành phố Tân Môn, bên trong phòng khách, Dương Thanh Thước ôm con trai nhìn trực tiếp ngây ra nhìn mọi chuyện.

“Bệnh của mẹ có thể chữa được rồi? Tay của ta, cũng có thể mọc ra lại ư?” Dương Thanh Thước thì thào nói nhỏ.

Tít tít tít, bên cạnh có màn nhỏ hiện lên.

“Tiểu Thước, Tiểu Thước, nghe chưa? Chi gãy có thể mọc ra lại, trong video, hai cái đùi gãy đều mọc ra. Ngươi chỉ bị một tay thôi, nhất định có thể mọc ra lại.” Bà Dương kích động tràn đầy nước mắt, con trai có thể không hề tàn tật, cho dù nàng chết cũng thỏa mãn.

“Mẹ, bệnh của ngươi cũng được chữa rồi.” Dương Thanh Thước cũng mừng đến chảy nước mắt.

“Ừ, bệnh của ta cũng được chữa rồi.” Bà Dương gật đầu liên tục, “Người một nhà chúng ta có thể ở cùng một chỗ, cảm ơn thời đại này, cảm ơn thời đại này mà.”

Dương Thanh Thước cúi đầu nhìn con trai, con trai đang ngủ, hắn đã ngủ từ sớm trong quá trình đợi trực tiếp, Dương Thanh Thước kích động đến thơm con trai một cái.

Con trai mở mắt ra, còn buồn ngủ liếc ba một cái, mơ mơ màng màng lại nhắm mắt lại ngủ tiếp.

“Đào Đào đang ngủ?” Bà Dương hỏi.

“Tất cả giải trí đều tạm dừng, phim hoạt hình cũng không có, Đào Đào chờ mệt nên ngủ rồi.” Dương Thanh Thước cười nói.

Bà Dương gật đầu: “Để hắn nghỉ ngơi cho tốt, từ nay về sau nhà chúng ta sẽ tốt lên.”



“Sẽ tốt lên.” Dương Thanh Thước cười, chỉ cảm thấy cuộc sống trong tương lai đều tràn đầy hi vọng.



Cả nhà Hứa Cảnh Minh cũng kích động.

“Tất cả bệnh nan y đều có thể chữa?”

“Chi gãy mọc ra lại?”

“Tuổi thọ từ 160 tuổi đến 200 tuổi?”

Những tin này khiến người cả nhà đều chóng mặt.

Hứa Cảnh Minh nhìn về phía ba mẹ đã già yếu bên cạnh, ba đã sáu mươi tuổi, mẹ cũng đã có ít tóc bạc, ông nội càng là đã tám mươi tám tuổi rồi. Những người thân quan trọng nhất trong đời mình này, đều có thể sống từ 160 tuổi trở lên?

“Con trai, chấn thương ở chân ngươi nhất định sẽ khỏi.” Mẹ kích động ôm Hứa Cảnh Minh, “Người ta bị gãy chân đều có thể mọc ra, chút vết thương của ngươi căn bản không đáng giá nhắc tới.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Có điều cuộc thi Võ đạo sau này chắc chắn sẽ không giống như xưa, về sau một người bình thường đều có thể hai tay nâng hơn 1000kg.”

“Đây là một thời đại mới.” Ông cụ Hứa than thở nói: “Khi ta còn bé, trong nhà vẫn còn dùng máy tính, mấy người ba ta cũng đều chơi trò chơi điện tử. Thời ta còn trẻ, tiến vào thời kỳ điện thoại di động… lúc ta trung niên thì tiến vào thời đại mắt kính giả lập… bây giờ tuổi thọ của con người đều có thể tăng gấp đôi, ta sống tới một thời kỳ tốt đấy.”

“Đúng rồi, sống trong một thời kỳ tốt.” Lê Thần An và vợ ở một bên cũng nhìn nhau.

“Ba, mẹ, chúng ta có thể một mực ở với nhau đến hơn 160 tuổi.” Lê Miểu Miểu cũng vui vẻ ôm ba mẹ.

“Người nhà chúng ta đều ở cạnh nhau.” Lê Thần An và vợ cười, trong mắt chứa nước mắt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương