Vũ Thần
-
Chương 73: Lâm gia khiêu chiến
Sau khi Hạ Nhất Hải lên đài, hai người liền ôm quyền chào nhau, nhất thời cẩn thận từng ly từng tý chuẩn bị giao thủ.
Mặc dù tất cả mọi người đều biết, lúc này đây ở trên lôi đài tính chất bất quá chỉ là phong tục mà thôi, quyết không có khả năng được chứng kiến sinh tử quyết đấu. Nhưng là đệ tử của hai gia tộc buông tay đánh cược một lần, ngay cả một số người trong chính sảnh cũng vô tình nhìn thấy, càng không cần phải nói đến bốn phía ở xung quanh lôi đài.
Ngay từ đầu bọn họ giao thủ, lập tức vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi không ngừng bên tai, dẫn đến việc hai người bọn họ giao thủ có thêm chút khí thế.
Trình Lam Nặc tu luyện chính là một bộ kỳ dị Thủy Hệ công pháp, song chưởng của hắn như bay, giống như sóng cuộn liên tục không dứt, vĩnh viễn không có điểm cuối.
Mà Hạ Nhất Hải là một người tu luyện Hỏa hệ công pháp, bị tính chất công pháp của đối phương khắc chế. Nhưng khiến kẻ khác kinh ngạc chính là, khi hắn bắt đầu vận chuyển Hỏa hệ công pháp là lúc toàn thân giống như một chiếc hỏa lò, tản ra từng đợt nhiệt lượng khiến kẻ khác không dám tới gần. Một luồng sóng nhiệt cuồn cuộn lao tới, không chút úy kỵ lực lượng Thủy hệ của đối phương, ngược lại còn có chút mơ hồ, tùy lúc đều có thể phá tan xu thế phong tỏa của công pháp đối phương.
Đối với người trong nghề mà nói những người xung quanh chủ yếu chỉ là xem náo nhiệt.
Đa số mọi người nhìn hai người bọn họ ở trên lôi đài có chút náo nhiệt, đều là cao giọng trầm trồ khen ngợi, nhưng người có thể nhìn ra môn đạo trong đó đều có chút giật mình.
Trên lôi đài là hai người tu luyện giả lục tầng nội kình, hơn nữa bọn họ tu luyện nội kình chủ tu công pháp và chiến kỹ công pháp rõ ràng là công pháp bình thường.
Theo lý mà nói, Thủy Hệ của Trình Lam Nặc hẳn là phải chiếm thượng phong, nhưng trên thực tế lại dần dần đánh mất quyền chủ động, hơn nữa mơ hồ bị rơi xuống hạ phong.
Đó cũng không phải Trình Lam Nặc âm thầm nhường nhịn, mà bởi vì thực lực của hắn không đủ.
Mặc dù đều là lục tầng nội kình, nhưng là nội kình Hạ Nhất Hải so với hắn mơ hồ cao hơn một bậc. Mà điều chủ yếu ở đây, lĩnh ngộ chiến kỹ của Hạ Nhất Hải cũng cao hơn hắn.
Hạ Nhất Hải đã đem Hỏa hệ chiến kỹ của hắn tu luyện tới cực hạn lục tầng, nắm giữ được tinh túy của chiến kỹ.
Để đạt được thành tựu như thế này Hạ Nhất Hải không biết đã tốn bao nhiêu tinh lực, hơn nữa nhiều lần trao đổi với Hạ Nhất Thiên và Hạ Nhất Huyễn, nghiên cứu cùng tỷ mới có chút lĩnh ngộ. Hắn phải chịu thất bại vô số lần sau đó tổng kết lại tìm hiểu được tinh túy của loại chiến kỹ này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Cho nên khi hắn thi triển chiến kỹ, cả người liền giống như một cái hỏa lò, còn đối với Thủy hệ của đối phương lại giống như những giọt nước một khi tiếp xúc đến hỏa lò, lập tức bị nhiệt độ cao của hỏa lò làm bốc hơi.
Lực lượng của thuộc tính mặc dù có khắc chế nhất định, nhưng một chút khắc chế này lại không nắm được trong tay bị đối phương phân tán ra từng chút một, giống như chia rẽ lực lượng khiến cho vô luận làm cách nào cũng không thắng được đối phương.
Hai người bọn họ giao thủ, Hạ Nhất Minh nhờ có nhãn lực cao minh cũng đã nhìn ra kết quả cuối cùng, tiếp tục thi đấu thêm một lúc nữa, ngay cả đám người Hạ Nhất Thiên cũng thở dài một hơi.
Lúc này, song chưởng Trình Lam Nặc cấp bách huy vũ, khiến cho mọi người xung quanh không thể nhìn rõ được đôi thủ chưởng, nhất thời làm cho xung quanh vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi. Song, đang lúc mọi người cho là hắn muốn thi triển một loại vũ kỹ kinh thiên động địa, nhưng là hắn lại tách ra, lớn tiếng nói:
- Nhất Hải huynh, ta nhận thua, các huynh đệ Trình gia, dùng xa luân chiến đối phó bọn họ.
Tất cả mọi người đều xôn xao, nghĩ không hiểu tại sao hắn rõ ràng chiếm cứ thượng phong, nhưng lại nhận thua.
Duy chỉ có những người ở trong chính sảnh đều mỉm cười, Trình Lam Nặc thua người không thua khí thế, hơn nữa lúc cuối cùng khi xuống đài còn nói to, càng làm cho tất cả mọi người cười vang không thôi.
Khi lập lôi đài sử dụng xa luân chiến, biểu hiện ra ngoài cũng không phải là luận võ, mà vì không để cho Hạ Nhất Thiên thuận lợi cưới vợ nên muốn làm khó dễ. Một câu nói kia của Trình Lam Nặc đã làm cho không khí khẩn trương được buông lỏng, những người ngồi ở vị trí bàn tiệc chính đều nở ra nụ cười tỏ vẻ hiểu ý.
Trình Lam Nặc quả nhiên là một nhân tài, nếu không Trình gia cũng sẽ không an bài hắn là người thứ nhất lên lôi đài rồi.
Trong tiếng cười đùa của mọi người, đám tiểu bối Trình gia đều muốn lên lôi đài làm người nổi bật.
Những người này tu vi cao nhất cũng chỉ là lục tầng, đối với nắm giữ chiến kỹ thậm chí còn kém hơn Trình Lam Nặc một bậc, tự nhiên không có khả năng tạo thành phiền toái cho Hạ Nhất Hải, Hạ Nhất Huyễn rồi.
Đương nhiên, bọn họ cũng biết, đây tuyệt đối không phải thực lực chân chính của Trình gia. Bọn họ cũng từng đi đến nơi bồi dưỡng nhân tài của Trình gia, ở đó trong đám đệ tử của Trình gia cũng có một vài cao thủ chân chính.
Mặc dù những người đó cũng không đột phá bức tường cản trở lục tầng, cũng không phải là đối thủ của đại ca Hạ Nhất Thiên, nhưng nếu là cùng hai người bọn họ so sánh, lúc đó thì hươu chết về tay ai còn chưa biết.
Một hồi ồn ào, mắt thấy mặt trời đã ngả về phía tây, Nhất Hải cùng Nhất Huyễn mặc dù là thay phiên ra tay, nhưng cũng đành phải thở hồng hộc rồi, thế mới biết nghênh thân lôi đài cũng không phải là dễ dàng.
Trình lão gia tử cười tủm tỉm khẽ gật đầu, Trình Gia Huy đứng lên, đang lúc hắn muốn hạ lệnh rút lui khỏi lôi đài lúc, lại nghe thấy một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên ở bên cạnh:
- Nhạc phụ đại nhân chậm đã.
Trình Gia Huy ngẩn ra, quay đầu lại đi, vẻ mặt ôn hoà hỏi:
- Lâm công tử có gì phân phó.
Bọn họ hai người xưng hô cũng không có giống như bình thường, nhưng tất cả mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ. Công tử của Lâm gia đã gọi một tiếng là nhạc phụ, đó là đã cấp cho ngươi mặt mũi, nếu thật sự bỏ qua mặt mũi thì cũng đừng mong nghe thấy hai tiếng ấy.
Lâm Đào Lật chậm rãi đứng lên, nói:
- Chứng kiến các vị ở trên lôi đài luận võ, Lâm mỗ đột nhiên có chút ngứa ngáy, nếu là nhạc phụ đại nhân không ngại tiểu tế cũng muốn lên đài đánh một trận.
Phụ tử Trình Gia Huy đưa mắt nhìn nhau, từ cái nhìn của họ cũng biết được đây cũng không phải là do bọn họ an bài, tuyệt đối là do thiếu gia Lâm gia tự mình yêu cầu.
Hai huynh đệ Hạ Thuyên Danh nhíu mày, mặc dù cũng chưa biết qua vũ kỹ của Lâm Đào Lật như thế nào, nhưng là nếu có thể xưng là đệ nhất cao thủ của Lâm gia trong thế hệ tuổi trẻ, như vậy khẳng định không phải Hạ Nhất Hải cùng Hạ Nhất Huyễn có thể ứng phó.
Ánh mắt của hai người đồng thời rơi xuống trên người Hạ Nhất Minh, mặc dù khi đến đây bọn họ chưa từng nghĩ tới chuyện để cho hắn ra tay, nhưng là dưới tình huống như thế này, không thể nghi ngờ đây là lựa chọn duy nhất.
Hạ Nhất Minh thấy được ánh mắt phụ thân cùng Tam thúc, trong hiểu được vô luận như thế nào cũng không thể trốn thoát nổi. Trong lòng hắn thầm than, đang định đứng lên, lại nghe đến Lâm Đào Lật chậm rãi nói:
- Nghe nói Liệt Hỏa Công của Từ gia danh chấn Thái Thương huyện, được xưng đệ nhất kỳ công của Thái Thương huyện, không biết có thể hay không cho tại hạ đại khai nhãn giới.
Những lời này vừa nói ra, cả trong đại sảnh lập tức rơi vào yên lặng, tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Mọi người nhất thời nghĩ tới một lời đồn trong thời gian gần đây, ở nửa năm trước ở Thái Thương huyện truyền ra một nguồn tin khiến dư luận xôn xao, hơn nữa nghe nói tin đồn này từ chính trong Trình gia một trong tam đại thế gia truyền ra.
Nửa năm trước, Trình gia bị tặc nhân đánh lén, chết hơn trăm người.
Mặc dù cuối cùng tặc nhân đã bị giết toàn bộ, nhưng là Thiên Niên Huyết Sâm do Lâm gia của Lâm Lang quận tặng cho, lại bị một người bịt mặt cướp đi.
Người bịt mặt cũng không cùng đường với đám mã tặc, hơn nữa khi cùng Trình Gia Huy trao đổi một chưởng, sử dụng lại chính là đệ nhất kỳ công của Từ gia Liệt Hỏa Công, càng đáng sợ là, tu vi người nọ đã đạt tới cửu tầng nội kình.
Tuy Trình Gia Huy cũng không ở trước mặt mọi người tuyên bố việc này, nhưng lại chưa bao giờ phủ nhận.
Quan hệ Từ, Trình nhị gia ngày càng khẩn trương, mà Trình, Hạ hai nhà làm thong gia, càng thể hiện rõ ràng bên trong có vấn đề.
Hôm nay, con rể Lâm Đào Lật của Trình gia đột nhiên hướng Từ gia đưa ra yêu cầu như thế, trong đó bao hàm hàm ý như thế nào đây.
Lão gia tử Từ Ẩn Kiệt chậm rãi ngẩng đầu lên, lão giống như Khô Mộc trên mặt không lộ ra nửa điểm cảm tình.
Sau một lát, hắn mới chậm rãi nói:
- Lâm công tử, Từ gia chúng ta tu luyện Liệt Hỏa Công có thành tích, hơn nữa đạt tới cửu tầng nội kình, cũng chỉ một người.
Ánh mắt Lâm Đào Lật nhất thời dời về phía rồi Từ Hướng Tiền, người này đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng bề ngoài lại giống như mới chỉ ba mươi tuổi, Từ Hướng Tiền chậm rãi đứng lên, nói:
- Nếu Lâm công tử có nhã hứng, Từ Hướng Tiền đành liều mình bồi quân tử.
Hai người đồng thời rời khỏi bàn tiệc, sóng vai hướng về trên lôi đài đi đến.
Lúc này đây, tất cả mọi người ở trong sảnh đều mơ hồ toát ra một chút mồ hôi lạnh.
Hai người này có thân phận tôn sư quý, hơn xa so với đám đệ tử vừa rồi. Mà là trọng yếu hơn là, bọn họ lên đài có ý nghĩa tuyệt không tầm thường.
Tựa hồ là tất cả mọi người cảm nhận được không khí ngưng trọng ở trên lôi đài, tiếng hoan hô xung quanh lôi đài cũng yên lặng biến mất.
Sau khi hai người bọn họ lên trên lôi đài, hai mắt lão gia tử Từ Ẩn Kiệt đột nhiên bạo phát ra tinh quang, hắn nhìn thẳng vào Trình Trữ Sinh, nói:
- Từ gia chúng ta tu luyện Liệt Hỏa Công có thành tựu, cũng chỉ có mình hắn, trừ hắn ra, còn lại tu luyện Liệt Hỏa Công ngay cả lục tầng nội kình cũng không có ai đạt tới.
Lão nói ra những lời này phảng phất như tiếng chuông ngân, trùng điệp không ngớt rơi vào tai mọi người.
Sau đó, Từ Ẩn Kiệt nhắm hai mắt lại, không liếc mắt nhìn bất cứ kẻ nào nữa.
Phụ tử Trình Trữ Sinh cùng Trình Gia Huy nhất thời rõ ràng ý tứ của hắn, hia người liếc mắt nhìn nhau, lần lượt gật đầu. Từ Ẩn Kiệt ở dưới hoàn cảnh này lại nói ra những lời đó, lấy thân phận của hắn mà nói, đó là tuyệt đối sẽ không có chút nói dối.
Giờ khắc này, phụ tử hai người Trình gia mơ hồ cảm giác được, hơn nửa năm nay bọn họ đã tìm sai mục tiêu.
Bất quá, cho dù bọn họ có đoán như thế nào, cũng tuyệt đối thể nghĩ được, Thiên Niên Huyết Sâm mặc dù rơi vào tay Từ gia, nhưng lại trên người một thanh niên trẻ tuổi ở trong bàn tiệc.
Không chỉ có phụ tử Trình gia thay đổi suy nghĩ, ngay cả hai người huynh đệ Hạ Thuyên Tín cũng giật mình không thôi.
Cướp đi Thiên Niên Huyết Sâm, nếu không phải là Từ gia, như vậy lại là người phương nào đây. Chẳng lẽ ở trong Thái Thương huyện, lại có thể xuất hiện một thế lực bí ẩn.
Hoặc là...
Phụ tử Trình gia cùng huynh đệ Hạ gia nhìn nhau, trong ánh mắt của bọn họ ánh lên một cái nhìn sợ hãi, chẳng lẽ người từ địa phương đó đi ra sao?
Mặc dù tất cả mọi người đều biết, lúc này đây ở trên lôi đài tính chất bất quá chỉ là phong tục mà thôi, quyết không có khả năng được chứng kiến sinh tử quyết đấu. Nhưng là đệ tử của hai gia tộc buông tay đánh cược một lần, ngay cả một số người trong chính sảnh cũng vô tình nhìn thấy, càng không cần phải nói đến bốn phía ở xung quanh lôi đài.
Ngay từ đầu bọn họ giao thủ, lập tức vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi không ngừng bên tai, dẫn đến việc hai người bọn họ giao thủ có thêm chút khí thế.
Trình Lam Nặc tu luyện chính là một bộ kỳ dị Thủy Hệ công pháp, song chưởng của hắn như bay, giống như sóng cuộn liên tục không dứt, vĩnh viễn không có điểm cuối.
Mà Hạ Nhất Hải là một người tu luyện Hỏa hệ công pháp, bị tính chất công pháp của đối phương khắc chế. Nhưng khiến kẻ khác kinh ngạc chính là, khi hắn bắt đầu vận chuyển Hỏa hệ công pháp là lúc toàn thân giống như một chiếc hỏa lò, tản ra từng đợt nhiệt lượng khiến kẻ khác không dám tới gần. Một luồng sóng nhiệt cuồn cuộn lao tới, không chút úy kỵ lực lượng Thủy hệ của đối phương, ngược lại còn có chút mơ hồ, tùy lúc đều có thể phá tan xu thế phong tỏa của công pháp đối phương.
Đối với người trong nghề mà nói những người xung quanh chủ yếu chỉ là xem náo nhiệt.
Đa số mọi người nhìn hai người bọn họ ở trên lôi đài có chút náo nhiệt, đều là cao giọng trầm trồ khen ngợi, nhưng người có thể nhìn ra môn đạo trong đó đều có chút giật mình.
Trên lôi đài là hai người tu luyện giả lục tầng nội kình, hơn nữa bọn họ tu luyện nội kình chủ tu công pháp và chiến kỹ công pháp rõ ràng là công pháp bình thường.
Theo lý mà nói, Thủy Hệ của Trình Lam Nặc hẳn là phải chiếm thượng phong, nhưng trên thực tế lại dần dần đánh mất quyền chủ động, hơn nữa mơ hồ bị rơi xuống hạ phong.
Đó cũng không phải Trình Lam Nặc âm thầm nhường nhịn, mà bởi vì thực lực của hắn không đủ.
Mặc dù đều là lục tầng nội kình, nhưng là nội kình Hạ Nhất Hải so với hắn mơ hồ cao hơn một bậc. Mà điều chủ yếu ở đây, lĩnh ngộ chiến kỹ của Hạ Nhất Hải cũng cao hơn hắn.
Hạ Nhất Hải đã đem Hỏa hệ chiến kỹ của hắn tu luyện tới cực hạn lục tầng, nắm giữ được tinh túy của chiến kỹ.
Để đạt được thành tựu như thế này Hạ Nhất Hải không biết đã tốn bao nhiêu tinh lực, hơn nữa nhiều lần trao đổi với Hạ Nhất Thiên và Hạ Nhất Huyễn, nghiên cứu cùng tỷ mới có chút lĩnh ngộ. Hắn phải chịu thất bại vô số lần sau đó tổng kết lại tìm hiểu được tinh túy của loại chiến kỹ này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Cho nên khi hắn thi triển chiến kỹ, cả người liền giống như một cái hỏa lò, còn đối với Thủy hệ của đối phương lại giống như những giọt nước một khi tiếp xúc đến hỏa lò, lập tức bị nhiệt độ cao của hỏa lò làm bốc hơi.
Lực lượng của thuộc tính mặc dù có khắc chế nhất định, nhưng một chút khắc chế này lại không nắm được trong tay bị đối phương phân tán ra từng chút một, giống như chia rẽ lực lượng khiến cho vô luận làm cách nào cũng không thắng được đối phương.
Hai người bọn họ giao thủ, Hạ Nhất Minh nhờ có nhãn lực cao minh cũng đã nhìn ra kết quả cuối cùng, tiếp tục thi đấu thêm một lúc nữa, ngay cả đám người Hạ Nhất Thiên cũng thở dài một hơi.
Lúc này, song chưởng Trình Lam Nặc cấp bách huy vũ, khiến cho mọi người xung quanh không thể nhìn rõ được đôi thủ chưởng, nhất thời làm cho xung quanh vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi. Song, đang lúc mọi người cho là hắn muốn thi triển một loại vũ kỹ kinh thiên động địa, nhưng là hắn lại tách ra, lớn tiếng nói:
- Nhất Hải huynh, ta nhận thua, các huynh đệ Trình gia, dùng xa luân chiến đối phó bọn họ.
Tất cả mọi người đều xôn xao, nghĩ không hiểu tại sao hắn rõ ràng chiếm cứ thượng phong, nhưng lại nhận thua.
Duy chỉ có những người ở trong chính sảnh đều mỉm cười, Trình Lam Nặc thua người không thua khí thế, hơn nữa lúc cuối cùng khi xuống đài còn nói to, càng làm cho tất cả mọi người cười vang không thôi.
Khi lập lôi đài sử dụng xa luân chiến, biểu hiện ra ngoài cũng không phải là luận võ, mà vì không để cho Hạ Nhất Thiên thuận lợi cưới vợ nên muốn làm khó dễ. Một câu nói kia của Trình Lam Nặc đã làm cho không khí khẩn trương được buông lỏng, những người ngồi ở vị trí bàn tiệc chính đều nở ra nụ cười tỏ vẻ hiểu ý.
Trình Lam Nặc quả nhiên là một nhân tài, nếu không Trình gia cũng sẽ không an bài hắn là người thứ nhất lên lôi đài rồi.
Trong tiếng cười đùa của mọi người, đám tiểu bối Trình gia đều muốn lên lôi đài làm người nổi bật.
Những người này tu vi cao nhất cũng chỉ là lục tầng, đối với nắm giữ chiến kỹ thậm chí còn kém hơn Trình Lam Nặc một bậc, tự nhiên không có khả năng tạo thành phiền toái cho Hạ Nhất Hải, Hạ Nhất Huyễn rồi.
Đương nhiên, bọn họ cũng biết, đây tuyệt đối không phải thực lực chân chính của Trình gia. Bọn họ cũng từng đi đến nơi bồi dưỡng nhân tài của Trình gia, ở đó trong đám đệ tử của Trình gia cũng có một vài cao thủ chân chính.
Mặc dù những người đó cũng không đột phá bức tường cản trở lục tầng, cũng không phải là đối thủ của đại ca Hạ Nhất Thiên, nhưng nếu là cùng hai người bọn họ so sánh, lúc đó thì hươu chết về tay ai còn chưa biết.
Một hồi ồn ào, mắt thấy mặt trời đã ngả về phía tây, Nhất Hải cùng Nhất Huyễn mặc dù là thay phiên ra tay, nhưng cũng đành phải thở hồng hộc rồi, thế mới biết nghênh thân lôi đài cũng không phải là dễ dàng.
Trình lão gia tử cười tủm tỉm khẽ gật đầu, Trình Gia Huy đứng lên, đang lúc hắn muốn hạ lệnh rút lui khỏi lôi đài lúc, lại nghe thấy một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên ở bên cạnh:
- Nhạc phụ đại nhân chậm đã.
Trình Gia Huy ngẩn ra, quay đầu lại đi, vẻ mặt ôn hoà hỏi:
- Lâm công tử có gì phân phó.
Bọn họ hai người xưng hô cũng không có giống như bình thường, nhưng tất cả mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ. Công tử của Lâm gia đã gọi một tiếng là nhạc phụ, đó là đã cấp cho ngươi mặt mũi, nếu thật sự bỏ qua mặt mũi thì cũng đừng mong nghe thấy hai tiếng ấy.
Lâm Đào Lật chậm rãi đứng lên, nói:
- Chứng kiến các vị ở trên lôi đài luận võ, Lâm mỗ đột nhiên có chút ngứa ngáy, nếu là nhạc phụ đại nhân không ngại tiểu tế cũng muốn lên đài đánh một trận.
Phụ tử Trình Gia Huy đưa mắt nhìn nhau, từ cái nhìn của họ cũng biết được đây cũng không phải là do bọn họ an bài, tuyệt đối là do thiếu gia Lâm gia tự mình yêu cầu.
Hai huynh đệ Hạ Thuyên Danh nhíu mày, mặc dù cũng chưa biết qua vũ kỹ của Lâm Đào Lật như thế nào, nhưng là nếu có thể xưng là đệ nhất cao thủ của Lâm gia trong thế hệ tuổi trẻ, như vậy khẳng định không phải Hạ Nhất Hải cùng Hạ Nhất Huyễn có thể ứng phó.
Ánh mắt của hai người đồng thời rơi xuống trên người Hạ Nhất Minh, mặc dù khi đến đây bọn họ chưa từng nghĩ tới chuyện để cho hắn ra tay, nhưng là dưới tình huống như thế này, không thể nghi ngờ đây là lựa chọn duy nhất.
Hạ Nhất Minh thấy được ánh mắt phụ thân cùng Tam thúc, trong hiểu được vô luận như thế nào cũng không thể trốn thoát nổi. Trong lòng hắn thầm than, đang định đứng lên, lại nghe đến Lâm Đào Lật chậm rãi nói:
- Nghe nói Liệt Hỏa Công của Từ gia danh chấn Thái Thương huyện, được xưng đệ nhất kỳ công của Thái Thương huyện, không biết có thể hay không cho tại hạ đại khai nhãn giới.
Những lời này vừa nói ra, cả trong đại sảnh lập tức rơi vào yên lặng, tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Mọi người nhất thời nghĩ tới một lời đồn trong thời gian gần đây, ở nửa năm trước ở Thái Thương huyện truyền ra một nguồn tin khiến dư luận xôn xao, hơn nữa nghe nói tin đồn này từ chính trong Trình gia một trong tam đại thế gia truyền ra.
Nửa năm trước, Trình gia bị tặc nhân đánh lén, chết hơn trăm người.
Mặc dù cuối cùng tặc nhân đã bị giết toàn bộ, nhưng là Thiên Niên Huyết Sâm do Lâm gia của Lâm Lang quận tặng cho, lại bị một người bịt mặt cướp đi.
Người bịt mặt cũng không cùng đường với đám mã tặc, hơn nữa khi cùng Trình Gia Huy trao đổi một chưởng, sử dụng lại chính là đệ nhất kỳ công của Từ gia Liệt Hỏa Công, càng đáng sợ là, tu vi người nọ đã đạt tới cửu tầng nội kình.
Tuy Trình Gia Huy cũng không ở trước mặt mọi người tuyên bố việc này, nhưng lại chưa bao giờ phủ nhận.
Quan hệ Từ, Trình nhị gia ngày càng khẩn trương, mà Trình, Hạ hai nhà làm thong gia, càng thể hiện rõ ràng bên trong có vấn đề.
Hôm nay, con rể Lâm Đào Lật của Trình gia đột nhiên hướng Từ gia đưa ra yêu cầu như thế, trong đó bao hàm hàm ý như thế nào đây.
Lão gia tử Từ Ẩn Kiệt chậm rãi ngẩng đầu lên, lão giống như Khô Mộc trên mặt không lộ ra nửa điểm cảm tình.
Sau một lát, hắn mới chậm rãi nói:
- Lâm công tử, Từ gia chúng ta tu luyện Liệt Hỏa Công có thành tích, hơn nữa đạt tới cửu tầng nội kình, cũng chỉ một người.
Ánh mắt Lâm Đào Lật nhất thời dời về phía rồi Từ Hướng Tiền, người này đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng bề ngoài lại giống như mới chỉ ba mươi tuổi, Từ Hướng Tiền chậm rãi đứng lên, nói:
- Nếu Lâm công tử có nhã hứng, Từ Hướng Tiền đành liều mình bồi quân tử.
Hai người đồng thời rời khỏi bàn tiệc, sóng vai hướng về trên lôi đài đi đến.
Lúc này đây, tất cả mọi người ở trong sảnh đều mơ hồ toát ra một chút mồ hôi lạnh.
Hai người này có thân phận tôn sư quý, hơn xa so với đám đệ tử vừa rồi. Mà là trọng yếu hơn là, bọn họ lên đài có ý nghĩa tuyệt không tầm thường.
Tựa hồ là tất cả mọi người cảm nhận được không khí ngưng trọng ở trên lôi đài, tiếng hoan hô xung quanh lôi đài cũng yên lặng biến mất.
Sau khi hai người bọn họ lên trên lôi đài, hai mắt lão gia tử Từ Ẩn Kiệt đột nhiên bạo phát ra tinh quang, hắn nhìn thẳng vào Trình Trữ Sinh, nói:
- Từ gia chúng ta tu luyện Liệt Hỏa Công có thành tựu, cũng chỉ có mình hắn, trừ hắn ra, còn lại tu luyện Liệt Hỏa Công ngay cả lục tầng nội kình cũng không có ai đạt tới.
Lão nói ra những lời này phảng phất như tiếng chuông ngân, trùng điệp không ngớt rơi vào tai mọi người.
Sau đó, Từ Ẩn Kiệt nhắm hai mắt lại, không liếc mắt nhìn bất cứ kẻ nào nữa.
Phụ tử Trình Trữ Sinh cùng Trình Gia Huy nhất thời rõ ràng ý tứ của hắn, hia người liếc mắt nhìn nhau, lần lượt gật đầu. Từ Ẩn Kiệt ở dưới hoàn cảnh này lại nói ra những lời đó, lấy thân phận của hắn mà nói, đó là tuyệt đối sẽ không có chút nói dối.
Giờ khắc này, phụ tử hai người Trình gia mơ hồ cảm giác được, hơn nửa năm nay bọn họ đã tìm sai mục tiêu.
Bất quá, cho dù bọn họ có đoán như thế nào, cũng tuyệt đối thể nghĩ được, Thiên Niên Huyết Sâm mặc dù rơi vào tay Từ gia, nhưng lại trên người một thanh niên trẻ tuổi ở trong bàn tiệc.
Không chỉ có phụ tử Trình gia thay đổi suy nghĩ, ngay cả hai người huynh đệ Hạ Thuyên Tín cũng giật mình không thôi.
Cướp đi Thiên Niên Huyết Sâm, nếu không phải là Từ gia, như vậy lại là người phương nào đây. Chẳng lẽ ở trong Thái Thương huyện, lại có thể xuất hiện một thế lực bí ẩn.
Hoặc là...
Phụ tử Trình gia cùng huynh đệ Hạ gia nhìn nhau, trong ánh mắt của bọn họ ánh lên một cái nhìn sợ hãi, chẳng lẽ người từ địa phương đó đi ra sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook