Vũ Thần
-
Chương 1232: Ấn chứng
Đông đảo cường giả Băng Cung cùng Băng Tiếu Thiên đôi mắt nhất thời lóe sáng. Hạ Nhất Minh bên ngoài sơn môn thi triển thần thông ra sao có thể khu trừ hoàn toàn âm sát khí? Chuyện này quả khiến người ta khó lòng tin tưởng.
Tất cả đều muốn biết huyền ảo trong đó, chỉ là ngoài Mưu Tử Long, cho dù Băng Tiếu Thiên cũng không cách nào mở miệng. Vẻ kinh ngạc lóe lên trong đôi mắt Hạ Nhất Minh theo sau lập tức biến mất.
Hắn biết Mưu Tử Long là một võ si, đưa ra vấn đề này cũng không kỳ lạ. Chỉ là hắn không biết vì sao vị lão nhân hành xử kín khẽ lúc này đưa ra yêu cầu trước mặt mọi người.
Bất quá suy nghĩ thế nào Hạ Nhất Minh cũng mỉm cười, gật đầu nói:
- Nếu lão ca có hứng thú, tiểu đệ hiển nhiên không dám giấu.
Mưu Tử Long cười ha hả nói:
- Băng huynh. Đệ muội. Các người có hứng thú liên thủ cùng ta chơi đùa với Hạ huynh đệ không?
Tất cả mọi người trong lòng đại động, lúc này bọn họ mới hiểu được ý định lão Thần đạo cường giả này. Không ngờ lão muốn lấy ba chọi một, chỉ là vữa nghĩ lại trong lòng bọn họ bình tĩnh hẳn.
Khi xuất hiện tại Băng Cung, Hạ Nhất Minh đưa tay nhấc chân đã phá tan sáu thanh cốt kiếm. Sau đó truy tới Bắc Hải chém chết năm đầu Thần thú, bức lui hai vị Ngụy thần cảnh cường giả.
Tuy nói bên cạnh hắn có hai đầu Thần thú cùng Bách Linh Bát thần bí khó lường trợ giúp nhưng thực lực cuả hắn không thể coi thường.
Mặc dù Mưu Tử Long ngàn năm trước đã đặt chân tới Thần đạo cảnh giới nhưng chỉ bằng lão, sao có thể chống lại Hạ Nhất Minh?
Băng Tiếu Thiên chần chừ một chút, theo sau sang sảng cười nói:
- Có thể ấn chứng tuyệt học của Hạ huynh đệ là chuyện vô cùng may mắn, hiển nhiên có phần lão phu.
Viên Lễ Huân mỉm cười, đồng dạng không phản đối.
Trong ba người bọn họ, nàng tin tưởng thực lực của Hạ Nhất Minh nhất, thậm chí có thể coi như mê tín. Đừng nói ba vị Hư thần cảnh cường giả liên thủ, cho dù ba vị Ngụy thần cảnh cường giả liên thủ, Viên Lễ Huân vẫn xem trọng Hạ Nhất Minh.
Trong băng cung, Từ Đống Sơn cầm đầu đông đảo trưởng lão đôi mắt sáng ngời nhìn Hạ Nhất Minh, bọn họ cùng chờ đợi câu trả lời thuyết phục từ hắn.
Tuy nói trong lòng bọn họ cũng thừa nhận Hạ Nhất Minh đủ tư cách giao chiến ba vị Thần đạo cường giả nhưng hắn không muốn không ai có khả năng miễn cưỡng.
Khuôn mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện vẻ cười khổ, giao thủ với ba người bọn họ, hắn chỉ có thể điểm tới là dừng, tuyệt kỹ sát thủ trước khi nắm giữ hoàn toàn hắn không có khả năng áp dụng.
Bất quá Hạ Nhất Minh cũng không ngại giao thủ cùng bọn họ. Tam đại thủ ấn vừa sáng tạo còn chưa trải qua khảo nghiệm, có được ba vị Thần đạo ấn chứng, hắn nằm mơ cũng muốn.
Bên tai Hạ Nhất Minh chợt vang lên âm thanh của Mưu Tử Long, bất quá âm thanh này chỉ mình hắn nghe thấy:
- Huynh đệ. Lúc này có tuyệt kỹ gì cứ lấy ra để thiên hạ biết. Từ nay về sau không cần che giấu nữa.
Hạ Nhất Minh trong lòng vừa động đã biết được dụng ý của Mưu Tử Long.
Khi hắn chưa tiến giai Ngụy thần cảnh, dĩ nhiên phải ẩn nhẫn. Nhưng lúc này hắn chẳng những tiến giai Ngụy thần cảnh, hơn nữa đánh bại hai vị Ngụy thần cảnh cường giả Tây phương.
Chiến tích này đã đủ rung động, cho dù đối mặt với Thiên hạ đệ nhất Thần đạo nhân loại Ngao Mẫn Hành cũng không thua kém.
Nếu đã vậy cần gì phải ẩn giấu nữa?
Mưu Tử Long mở lời đề nghị như vậy cũng muốn người Băng Cung chứng kiến, để danh tiếng Hạ Nhất Minh truyền khắp thiên hạ.
Hạ Nhất Minh khóe miệng khẽ nhếch lên, hắn vốn muốn gật đầu bỗng nghĩ tới người đeo mặt nạ thực lực thâm sâu khôn lường cùng Thần long. Không biết vì sao Hạ Nhất Minh không nghĩ tới Ngao Mẫn Hành mà nghĩ tới hai người này?
Tựa hồ nhìn ra tâm tư Hạ Nhất Minh, Mưu Tử Long bật cười nói:
- Hạ lão đệ. Chẳng lẽ ngươi sợ người đeo mặt nạ kia?
Hạ Nhất Minh trầm ngâm một chút. Sau khi tiến giai Ngụy thần cảnh, nắm giữ Lĩnh vực của chính mình, hắn đã không sợ hãi người đeo mặt nạ kia.
Lúc này trải qua vài trận kịch chiến, dung hợp toàn bộ lực lượng mặc dù hắn vẫn kiêng kỵ người đeo mặt nạ nhưng nói sợ hãi là không đúng.
Tư tưởng thông suốt, hắn bỏ qua hình ảnh người đeo mặt nạ trong đầu. Từ nay về sau Hạ Nhất Minh chân chính vứt bỏ tâm ma này. Nếu có khả năng hắn thậm chí mong muốn gặp lại đối phương.
Mỉm cười, Hạ Nhất Minh nói:
- Nếu lão ca, Băng huynh đã để mắt, tiểu đệ cung kính không bằng tuân mệnh.
Mưu Tử Long phất tay áo, dẫn đầu đám người rời khỏi Băng Cung. Băng Tiếu Thiên trầm giọng phân phó:
- Từ trưởng lão, ngươi điều khiển Thủy thần lực thủ hộ.
Từ Đống Sơn cung kính vâng mệnh. Chúng trưởng lão sau khi hành lễ với Tông chủ cũng tản ra.
Bọn họ đương nhiên không muốn bỏ qua Thần đạo chi chiến nhưng cũng biết, bản thân không chống đỡ được dư âm trận chiến. Nếu gánh trọn dư âm bọn họ khẳng định bỏ mạng. Bởi thế mặc dù rất muốn quan chiến nhưng bọn họ đều lựa chọn ở lại Thất Thải Cung.
Ở nơi này chẳng những có Thủy thần lực thủ hộ hơn nữa có thể chứng kiến không trung.
Mặc dù không trực tiếp quan sát trận chiến nhưng còn hơn không thấy gì.
Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn Bạch mã. Nó hí lên một tiếng không nguyện ý nhưng vẫn làm theo sự phân phó của hắn, theo những người kia tới Thất Thải Cung. Băng Tiếu Thiên nhìn Hạ Nhất Minh gật đầu nói:
- Đa tạ.
Hạ Nhất Minh cuống quít khoát tay, cười nói:
- Kỳ thực với lực lượng phòng hộ của Thủy thần lực, Băng Cung tuyệt đối vững vàng. Hạ mỗ chỉ phòng ngừa vạn nhất mà thôi.
Hắn vừa nói vừa sóng vai cùng Viên Lễ Huân rời khỏi Băng Cung.
Đám người Băng Tiếu Thiên nhìn theo bóng lưng hai người ngàn vạn cảm khái. Khi lão rời đi, Từ Đống Sơn tại Thất Thải Cũng bắt đầu điều khiển Thủy thần lực.
Trong Thất thải quang mang không ngờ xuất hiện từng đạo lôi điện uốn lượn.
Mặc dù khác lần trước, thiếu khuyết Băng Phương nhưng lực phòng hộ như vậy đủ đề bất kỳ người nào yên tâm. Nguồn: http://qtruyen.net
Dù sao lúc này Hạ Nhất Minh giao thủ cùng ba vị Thần đạo cường giả cũng chỉ là trao đổi bàn luận vũ kỹ. Uy lực phóng thích khẳng định không thể phá vỡ hai tầng phòng ngự.
Giữa không trung Hạ Nhất Minh chắp tay sau lưng, nhìn ba vị Thần đạo cường giả trong lòng hắn vô cùng bình tĩnh.
Trải qua trận chiến với Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc, sự tự tin của hắn đã bành trướng tới cực điểm. Cho dù đối mặt với ba vị Thần đạo cường giả hắn cũng có niềm tin tất thắng. Mưu Tử Long đôi mắt phát sáng, khẽ quát:
- Cẩn thận.
Hư ảnh màu đen đột nhiên hóa thành cự mãng quấn quanh thân thể Hạ Nhất Minh. Cùng lúc đó Băng Tiếu Thiên cùng Viên Lễ Huân phóng thích thần lực bản thân.
Bọn họ đều biết Hạ Nhất Minh nên ra tay không cần cố kỵ. Viên Lễ Huân lập tức vận dụng Băng Lăng Kính, âm thanh phương minh quanh quẩn trong không trung. Sau một lát trong hư không xuất hiện tuyết trắng mờ mịt.
Tại Bắc Cương vốn quanh năm hàn khí bao phủ, Băng Lăng Kính thi triển tại đây rõ ràng có được ưu thế không nhỏ.
Thân thể Băng Tiếu Thiên khẽ động lập tức khiến người khác có cảm giác quỷ dị. Cách tay lão vung lên lập tức không gian dao động, trong hư không xuất hiện quang mang vàng kim, giống như sóng lớn ùa tới Hạ Nhất Minh.
Một đời Tông chủ Băng Cung lúc này lựa chọn mạnh mẽ công kích.
Bất quá cũng bởi bên cạnh lão tồn tại hai vị Thần đạo cường giả liên thủ, nếu không sao lão có thể lỗ mãng tới vậy. Ba vị Thần đạo cường giả cùng ba phương pháp khác biệt đồng thời công kích Hạ Nhất Minh.
Cảnh này khiến đông đảo trưởng lão đang quan sát từ trong Thất Thải Cung vô cùng kinh sợ. Mặc dù bọn họ biết Hạ Nhất Minh có thể giải quyết nhưng trước uy lực cường đại, bọn họ không áp chế được rung động trong lòng.
Thần đạo cường giả bộc lộ lực lượng cường đại ra sao? Huống hồ lúc này ba vị Thần đạo cường giả liên thủ.
Cho dù Băng Cung được hai cỗ thần lực phòng hộ, đông đảo trưởng lão vẫn cảm nhận khí tức vô cùng mãnh liệt, áp lực khiến người ta cơ hồ không thể hô hấp.
Càng khiến mọi người trợn mắt cứng lưỡi chính là Hạ Nhất Minh tựa hồ không nhìn thấy, hắn trơ mắt mặc kệ ba cỗ lực lượng cường đại ập tới. Thời khắc này hắn như kẻ ngốc hứng chịu tất cả công kích.
Trên mặt Từ Đống Sơn không còn chút huyết sắc, thực lực Hạ Nhất Minh cường đại ra sao cũng không có khả năng đứng im cho ba vị Thần đạo cường giả liên thủ công kích. Chẳng lẽ hắn muốn tự sát sao?
Ý nghĩ hoang đường vừa xuất hiện trong đầu lão, đột nhiên lão thấy được cảnh tượng cả đời khó quên. Lực lượng mênh mông ùa tới rốt cuộc cũng tiếp xúc với thân thể Hạ Nhất Minh.
Một kích hợp lực của ba vị Thần đạo cường giả không chút lưu tình, chuẩn xác oanh kích thân thể hắn. Trong nháy mắt cả thời gian dường như dừng lại.
Tất cả mọi người lẳng lặng quan sát, trong đầu chỉ tồn tại duy nhất suy nghĩ. Thần đạo cường giả quả nhiên cao thâm khó lường.
Tất cả đều muốn biết huyền ảo trong đó, chỉ là ngoài Mưu Tử Long, cho dù Băng Tiếu Thiên cũng không cách nào mở miệng. Vẻ kinh ngạc lóe lên trong đôi mắt Hạ Nhất Minh theo sau lập tức biến mất.
Hắn biết Mưu Tử Long là một võ si, đưa ra vấn đề này cũng không kỳ lạ. Chỉ là hắn không biết vì sao vị lão nhân hành xử kín khẽ lúc này đưa ra yêu cầu trước mặt mọi người.
Bất quá suy nghĩ thế nào Hạ Nhất Minh cũng mỉm cười, gật đầu nói:
- Nếu lão ca có hứng thú, tiểu đệ hiển nhiên không dám giấu.
Mưu Tử Long cười ha hả nói:
- Băng huynh. Đệ muội. Các người có hứng thú liên thủ cùng ta chơi đùa với Hạ huynh đệ không?
Tất cả mọi người trong lòng đại động, lúc này bọn họ mới hiểu được ý định lão Thần đạo cường giả này. Không ngờ lão muốn lấy ba chọi một, chỉ là vữa nghĩ lại trong lòng bọn họ bình tĩnh hẳn.
Khi xuất hiện tại Băng Cung, Hạ Nhất Minh đưa tay nhấc chân đã phá tan sáu thanh cốt kiếm. Sau đó truy tới Bắc Hải chém chết năm đầu Thần thú, bức lui hai vị Ngụy thần cảnh cường giả.
Tuy nói bên cạnh hắn có hai đầu Thần thú cùng Bách Linh Bát thần bí khó lường trợ giúp nhưng thực lực cuả hắn không thể coi thường.
Mặc dù Mưu Tử Long ngàn năm trước đã đặt chân tới Thần đạo cảnh giới nhưng chỉ bằng lão, sao có thể chống lại Hạ Nhất Minh?
Băng Tiếu Thiên chần chừ một chút, theo sau sang sảng cười nói:
- Có thể ấn chứng tuyệt học của Hạ huynh đệ là chuyện vô cùng may mắn, hiển nhiên có phần lão phu.
Viên Lễ Huân mỉm cười, đồng dạng không phản đối.
Trong ba người bọn họ, nàng tin tưởng thực lực của Hạ Nhất Minh nhất, thậm chí có thể coi như mê tín. Đừng nói ba vị Hư thần cảnh cường giả liên thủ, cho dù ba vị Ngụy thần cảnh cường giả liên thủ, Viên Lễ Huân vẫn xem trọng Hạ Nhất Minh.
Trong băng cung, Từ Đống Sơn cầm đầu đông đảo trưởng lão đôi mắt sáng ngời nhìn Hạ Nhất Minh, bọn họ cùng chờ đợi câu trả lời thuyết phục từ hắn.
Tuy nói trong lòng bọn họ cũng thừa nhận Hạ Nhất Minh đủ tư cách giao chiến ba vị Thần đạo cường giả nhưng hắn không muốn không ai có khả năng miễn cưỡng.
Khuôn mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện vẻ cười khổ, giao thủ với ba người bọn họ, hắn chỉ có thể điểm tới là dừng, tuyệt kỹ sát thủ trước khi nắm giữ hoàn toàn hắn không có khả năng áp dụng.
Bất quá Hạ Nhất Minh cũng không ngại giao thủ cùng bọn họ. Tam đại thủ ấn vừa sáng tạo còn chưa trải qua khảo nghiệm, có được ba vị Thần đạo ấn chứng, hắn nằm mơ cũng muốn.
Bên tai Hạ Nhất Minh chợt vang lên âm thanh của Mưu Tử Long, bất quá âm thanh này chỉ mình hắn nghe thấy:
- Huynh đệ. Lúc này có tuyệt kỹ gì cứ lấy ra để thiên hạ biết. Từ nay về sau không cần che giấu nữa.
Hạ Nhất Minh trong lòng vừa động đã biết được dụng ý của Mưu Tử Long.
Khi hắn chưa tiến giai Ngụy thần cảnh, dĩ nhiên phải ẩn nhẫn. Nhưng lúc này hắn chẳng những tiến giai Ngụy thần cảnh, hơn nữa đánh bại hai vị Ngụy thần cảnh cường giả Tây phương.
Chiến tích này đã đủ rung động, cho dù đối mặt với Thiên hạ đệ nhất Thần đạo nhân loại Ngao Mẫn Hành cũng không thua kém.
Nếu đã vậy cần gì phải ẩn giấu nữa?
Mưu Tử Long mở lời đề nghị như vậy cũng muốn người Băng Cung chứng kiến, để danh tiếng Hạ Nhất Minh truyền khắp thiên hạ.
Hạ Nhất Minh khóe miệng khẽ nhếch lên, hắn vốn muốn gật đầu bỗng nghĩ tới người đeo mặt nạ thực lực thâm sâu khôn lường cùng Thần long. Không biết vì sao Hạ Nhất Minh không nghĩ tới Ngao Mẫn Hành mà nghĩ tới hai người này?
Tựa hồ nhìn ra tâm tư Hạ Nhất Minh, Mưu Tử Long bật cười nói:
- Hạ lão đệ. Chẳng lẽ ngươi sợ người đeo mặt nạ kia?
Hạ Nhất Minh trầm ngâm một chút. Sau khi tiến giai Ngụy thần cảnh, nắm giữ Lĩnh vực của chính mình, hắn đã không sợ hãi người đeo mặt nạ kia.
Lúc này trải qua vài trận kịch chiến, dung hợp toàn bộ lực lượng mặc dù hắn vẫn kiêng kỵ người đeo mặt nạ nhưng nói sợ hãi là không đúng.
Tư tưởng thông suốt, hắn bỏ qua hình ảnh người đeo mặt nạ trong đầu. Từ nay về sau Hạ Nhất Minh chân chính vứt bỏ tâm ma này. Nếu có khả năng hắn thậm chí mong muốn gặp lại đối phương.
Mỉm cười, Hạ Nhất Minh nói:
- Nếu lão ca, Băng huynh đã để mắt, tiểu đệ cung kính không bằng tuân mệnh.
Mưu Tử Long phất tay áo, dẫn đầu đám người rời khỏi Băng Cung. Băng Tiếu Thiên trầm giọng phân phó:
- Từ trưởng lão, ngươi điều khiển Thủy thần lực thủ hộ.
Từ Đống Sơn cung kính vâng mệnh. Chúng trưởng lão sau khi hành lễ với Tông chủ cũng tản ra.
Bọn họ đương nhiên không muốn bỏ qua Thần đạo chi chiến nhưng cũng biết, bản thân không chống đỡ được dư âm trận chiến. Nếu gánh trọn dư âm bọn họ khẳng định bỏ mạng. Bởi thế mặc dù rất muốn quan chiến nhưng bọn họ đều lựa chọn ở lại Thất Thải Cung.
Ở nơi này chẳng những có Thủy thần lực thủ hộ hơn nữa có thể chứng kiến không trung.
Mặc dù không trực tiếp quan sát trận chiến nhưng còn hơn không thấy gì.
Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn Bạch mã. Nó hí lên một tiếng không nguyện ý nhưng vẫn làm theo sự phân phó của hắn, theo những người kia tới Thất Thải Cung. Băng Tiếu Thiên nhìn Hạ Nhất Minh gật đầu nói:
- Đa tạ.
Hạ Nhất Minh cuống quít khoát tay, cười nói:
- Kỳ thực với lực lượng phòng hộ của Thủy thần lực, Băng Cung tuyệt đối vững vàng. Hạ mỗ chỉ phòng ngừa vạn nhất mà thôi.
Hắn vừa nói vừa sóng vai cùng Viên Lễ Huân rời khỏi Băng Cung.
Đám người Băng Tiếu Thiên nhìn theo bóng lưng hai người ngàn vạn cảm khái. Khi lão rời đi, Từ Đống Sơn tại Thất Thải Cũng bắt đầu điều khiển Thủy thần lực.
Trong Thất thải quang mang không ngờ xuất hiện từng đạo lôi điện uốn lượn.
Mặc dù khác lần trước, thiếu khuyết Băng Phương nhưng lực phòng hộ như vậy đủ đề bất kỳ người nào yên tâm. Nguồn: http://qtruyen.net
Dù sao lúc này Hạ Nhất Minh giao thủ cùng ba vị Thần đạo cường giả cũng chỉ là trao đổi bàn luận vũ kỹ. Uy lực phóng thích khẳng định không thể phá vỡ hai tầng phòng ngự.
Giữa không trung Hạ Nhất Minh chắp tay sau lưng, nhìn ba vị Thần đạo cường giả trong lòng hắn vô cùng bình tĩnh.
Trải qua trận chiến với Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc, sự tự tin của hắn đã bành trướng tới cực điểm. Cho dù đối mặt với ba vị Thần đạo cường giả hắn cũng có niềm tin tất thắng. Mưu Tử Long đôi mắt phát sáng, khẽ quát:
- Cẩn thận.
Hư ảnh màu đen đột nhiên hóa thành cự mãng quấn quanh thân thể Hạ Nhất Minh. Cùng lúc đó Băng Tiếu Thiên cùng Viên Lễ Huân phóng thích thần lực bản thân.
Bọn họ đều biết Hạ Nhất Minh nên ra tay không cần cố kỵ. Viên Lễ Huân lập tức vận dụng Băng Lăng Kính, âm thanh phương minh quanh quẩn trong không trung. Sau một lát trong hư không xuất hiện tuyết trắng mờ mịt.
Tại Bắc Cương vốn quanh năm hàn khí bao phủ, Băng Lăng Kính thi triển tại đây rõ ràng có được ưu thế không nhỏ.
Thân thể Băng Tiếu Thiên khẽ động lập tức khiến người khác có cảm giác quỷ dị. Cách tay lão vung lên lập tức không gian dao động, trong hư không xuất hiện quang mang vàng kim, giống như sóng lớn ùa tới Hạ Nhất Minh.
Một đời Tông chủ Băng Cung lúc này lựa chọn mạnh mẽ công kích.
Bất quá cũng bởi bên cạnh lão tồn tại hai vị Thần đạo cường giả liên thủ, nếu không sao lão có thể lỗ mãng tới vậy. Ba vị Thần đạo cường giả cùng ba phương pháp khác biệt đồng thời công kích Hạ Nhất Minh.
Cảnh này khiến đông đảo trưởng lão đang quan sát từ trong Thất Thải Cung vô cùng kinh sợ. Mặc dù bọn họ biết Hạ Nhất Minh có thể giải quyết nhưng trước uy lực cường đại, bọn họ không áp chế được rung động trong lòng.
Thần đạo cường giả bộc lộ lực lượng cường đại ra sao? Huống hồ lúc này ba vị Thần đạo cường giả liên thủ.
Cho dù Băng Cung được hai cỗ thần lực phòng hộ, đông đảo trưởng lão vẫn cảm nhận khí tức vô cùng mãnh liệt, áp lực khiến người ta cơ hồ không thể hô hấp.
Càng khiến mọi người trợn mắt cứng lưỡi chính là Hạ Nhất Minh tựa hồ không nhìn thấy, hắn trơ mắt mặc kệ ba cỗ lực lượng cường đại ập tới. Thời khắc này hắn như kẻ ngốc hứng chịu tất cả công kích.
Trên mặt Từ Đống Sơn không còn chút huyết sắc, thực lực Hạ Nhất Minh cường đại ra sao cũng không có khả năng đứng im cho ba vị Thần đạo cường giả liên thủ công kích. Chẳng lẽ hắn muốn tự sát sao?
Ý nghĩ hoang đường vừa xuất hiện trong đầu lão, đột nhiên lão thấy được cảnh tượng cả đời khó quên. Lực lượng mênh mông ùa tới rốt cuộc cũng tiếp xúc với thân thể Hạ Nhất Minh.
Một kích hợp lực của ba vị Thần đạo cường giả không chút lưu tình, chuẩn xác oanh kích thân thể hắn. Trong nháy mắt cả thời gian dường như dừng lại.
Tất cả mọi người lẳng lặng quan sát, trong đầu chỉ tồn tại duy nhất suy nghĩ. Thần đạo cường giả quả nhiên cao thâm khó lường.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook