Vũ Thần
-
Chương 1197
Tiếng hí truyền xa như hạ chiến thư, hung hăng trùng kích ba đầu Thần thú. Bạch Kình lập tức khống chế nộ khí, nó tựa hồ bừng tỉnh.
- Hạ Nhất Minh. Theo giao ước của chúng ta, để Long mã cùng Thiết Giáp rời đi.
Nó dừng một chút nói tiếp:
- Chúng ta cùng ngươi đợi tại đây.
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, hắn nhảy khỏi lưng Lôi điện, bình thản đứng trên mặt băng.
Không biết vì sao sau khi hắn hành động như vậy, đôi mắt Lôi điện ánh lên vẻ vui mừng như vừa thoát nợ. Chỉ là biến hóa này rất nhỏ, nếu để nhân loại như Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc chứng kiến, có lẽ bọn họ sẽ sinh nghi. Bất quá ba đầu Thần thú mặc dù cường đại nhưng năng lực phản ứng thua xa nhân loại, bởi thế không cảm thấy khác thường.
- Các ngươi lưu lại, để Thiết Giáp Bối Long theo Lôi điện.
Hạ Nhất Minh lạnh nhạt nói.
Lôi điện hí dai một tiếng, đôi mắt lóe tinh mang lẳng lặng nhìn Thiết Giáp Bối Long.
Thiết Giáp Bối Long thân thể to lớn hơn xa Lôi điện nhưng không nhịn được run lên vô thức. Nếu không phải đã có kế hoạch chu đáo, hơn nữa Bạch Kình nhận lời nếu thành công sẽ để lại thi hài cùng Thần đạo xá lợi Hạ Nhất Minh, nó tuyệt đối không tham gia hành động nguy hiểm này. Nguồn: http://qtruyen.net
Dưới lực hấp dẫn cường đại, nó cố gắng trấn an, cao giọng quát:
- Long mã. Chúng ta tới Bắc hải.
Bốn vó Lôi điện khẽ động, thân thể nó lập tức lơ lửng trên không trung. Khí lưu dưới chân bắt đầu dao động, mơ hồ có thể thấy rõ tử điện lóe lên.
Mặc dù nó không ra tay nhưng biểu hiện cường đại như vậy đủ khiến bất luận kẻ nào đều phải kinh tâm động phách.
Tất cả đều có cảm giác, khi Lôi điện ra tay khẳng định là một kích trí mạng. Cho dù Thần đạo cường giả cũng chưa chắc bình an thoát khỏi một kích này.
Thân thể khủng bố của Thiết Giáp Bối Long khẽ run lên, nó cảm thấy trong miệng khô khốc. Bất quá tới lúc này cho dù nó hối hận cũng muộn, chỉ có thể kiên trì bước tiếp. Nếu không chẳng những Lôi điện không buông tha, ngay cả Bạch Kình cũng sẽ trở mặt.
Cắn chặt răng, trong nháy mắt Thiết Giáp Bối Long có quyết định. Nếu lần trước có thể chạy thoát trong nước xem ra tốc độ Long mã không bằng nó, đã vậy còn sợ hãi điều gì?
Thiết Giáp Bối Long đột nhiên bay ngược ra sau, đồng thời cao giọng nói:
- Long mã. Chúng ta rời khỏi đây vài ngàn dặm, sau đó địa điểm sẽ do ngươi chọn.
Lời còn chưa dứt thân thể khủng bố của Thiết Giáp Bối Long đã lướt đi với tốc độ chóng mặt.
Bạch mã quay đầu nhìn Hạ Nhất Minh, tựa hồ nhắc nhở hắn điều gì. Chỉ là trong mắt nó ẩn giấu vài phần cổ quái không nói lên lời. Theo sau nó gắt gao bám theo Thiết Giáp Bối Long.
Tốc độ Thiết Giáp Bối Long mặc dù rất nhanh nhưng với Lôi điện không phải vấn đề.
Chỉ là lúc này Lôi điện không nghĩ trong thời gian ngắn bắt kịp nó, bởi thế chậm rãi di chuyển phía sau Thiết Giáp Bối Long, chờ đợi cơ hội. Mắt nhìn Long mã cùng Lôi điện rời đi, Bạch Kình thở thật dài một hơi.
Bất quá nó không im lặng, ngược lại quay qua Hạ Nhất Minh nói:
- Vì công bằng Thiết Giáp Bối Long mang Long mã rời đi ba canh giờ. Sau đó Long mã các hạ sẽ quyết định địa điểm giao chiến. Sau ba canh giờ chúng ta có thể rời khỏi nơi này.
Âm thanh nó không nhịn lộ rõ tiếu ý:
- Chúng ta chậm rãi đợi ở đây thôi.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh thoáng sáng lên, nói:
- Thật phiền phức.
Bạch Kình cẩn thận quan sát Hạ Nhất Minh, nó mơ hồ cảm nhận hắn có chút khác biệt.
So sánh với mười ngày trước, khí tức Hạ Nhất Minh dường như trầm ổn hơn. Cũng như lúc này ngoại trừ lực lượng dao động quanh thân thể, ngay cả Bạch Kình cũng không cảm nhận khí tức đối phương.
Có thể tu luyện võ đạo tới cảnh giới này, Bạch Kình khẳng định, khi Hạ Nhất Minh công kích Huyết tế đại trận chưa sử dụng toàn lực. Liếc mắt nhìn Hải báo, hai đầu Thần thú có chút lo lắng.
Dưới tình huống như vậy Hạ Nhất Minh còn chưa dốc toàn lực, khi hắn thẳng tay công kích cường đại ra sao?
Cùng đám người Lý Áo Ba Đặc phục kích, mặc dù tổn hại danh dự Thần thú nhưng cũng là biện pháp duy nhất.
- Hạ Nhất Minh. Cũng không phải Thiết Giáp Bối Long phiền toái.
Bạch Kình giải thích:
- Các ngươi ý niệm tương liên, năng lực này quá sức cường đại. Thiết Giáp Bối Long kéo dài khoảng cách, năng lực của các ngươi sẽ chịu ảnh hưởng. Cũng để đảm bảo chúng công bằng giao chiến.
Trên mặt xuất hiện vẻ kỳ dị, Hạ Nhất Minh đột ngột nói:
- Ngươi thật sự cho rằng Thiết Giáp Bối Long có tư cách chiến thắng Lôi điện?
Bạch Kình sửng sốt giây lát, nói:
- Đây là Thiết Giáp Bối Long khiêu chiến. Bất luận thắng bại cũng không hối hận.
Thấy ánh mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời, hai đầu Thần thú không khỏi lo lắng hắn nhìn ra điều gì.
Không ngờ Hạ Nhất Minh chỉ cười một chút, theo sau lẳng lặng đứng trên mặt băng giống như lão tăng nhập định, ngay cả khí tức cũng không thấy.
- Hay cho đôi mắt tinh tường.
Hải báo khẽ thở dài.
Đôi mắt nhân loại chính là cửa sổ tâm hồn, đôi mắt càng trong sáng, tâm hồn càng tinh khiến, huống hồ đôi mắt kia trong suốt sáng ngời.
Bạch Kình cùng Hải báo mặc dù không phải nhân loại nhưng cũng là Thần thú, bởi thế khi thấy đôi mắt Hạ Nhất Minh, cũng biết hắn không ngưng tụ lực lượng vào đó mà hoàn toàn là lực lượng thân thể. Bởi thế lúc này Hải báo vạn phần kinh ngạc. Nhân loại có đôi mắt như thế thật sự rất hiếm.
Khi Hạ Nhất Minh bình tĩnh ngồi xuống, theo sau nhắm chặt hai mắt, hắn phảng phất như hắn tiến vào cảnh giới thần kỳ, cả mặt băng theo đó tĩnh lặng.
Bất luận hai đầu Thần thú hay Hạ Nhất Minh đều không mở miệng, bọn họ không có ý tứ muốn giao tiếp.
Bất quá hai đầu Thần thú cũng không dám tùy tiện như Hạ Nhất Minh, chúng tuyệt đối không tin lúc này hắn tu luyện hay bế quan.
Trước mặt hai đầu Thần thú buông lỏng cảnh giác, đây tuyệt đối không phải hành vi bình thường. Bởi thế chúng tin tưởng Hạ Nhất Minh bằng cách nào đó âm thầm giám sát động tĩnh, tùy thời công kích. Với quan hệ hai bên không phải không có khả năng xuất hiện chuyện này. Hải báo thoáng run lên, đôi mắt tràn ngập sát khí.
Bạch Kình do dự một chút, rốt cuộc chậm rãi lắc đầu, hơn nữa ngưng tụ âm thanh truyền vào tai Hải báo.
- Bây giờ chưa phải lúc ra tay. Đợi ba canh giờ sau Thiết Giáp Bối Long dẫn dụ Long mã rời xa đã.
Hải báo chần chừ hồi lâu, rốt cuộc sát khí trong mắt tiêu tán, tư thế tập trung phòng ngự.
Bọn họ không phải lo sợ Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện liên thủ ra tay mà kiêng kỵ tốc độ nhanh như chớp của Lôi điện. Đối với tốc độ này, cho dù là ngươi đeo mặt nạ lúc trước cũng cảm thấy bất đắc dĩ, đừng nói người khác.
Thời gian trôi qua rất nhanh, ba canh giờ mặc dù không ngắn nhưng cũng không dừng lại.
Khí tức trên thân thể Hải báo cùng Bạch Kình càng lúc càng nồng đậm. Cả mặt băng như bị khí tức nóng rực này hun đúc. Lúc này Hạ Nhất Minh đột ngột mở mắt, nói:
- Bạch Kình. Vì sao các ngươi biết ta cùng Lôi điện tâm linh tương thông, ý niệm tương đồng?
Bạch Kình khẽ giật mình, nó cười hắc hắc nói:
- Các ngươi tại Nam Cương thi triển thần uy đã truyền khắp thiên hạ, chúng ta biết chẳng có gì lạ.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh mơ hồ sáng lên, hắn nhíu mày, đối với những lời này tỏ vẻ hoài nghi. Bạch Kình đột nhiên thở dài nói:
- Hải báo. Đã qua bao lâu rồi.
- Ba canh giờ đã qua.
Hải báo âm trầm nói.
- Ba canh giờ...Hắc hắc. Nói cách khác bất luận tốc độ Long mã ra sao cũng không thể chạy tới đây.
Âm thanh Bạch Kình không trầm thấp như trước mà vang vọng không nơi.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, hắn lạnh nhạt nói:
- Thì ra mục đích của các ngươi là muốn dẫn lôi điện rời đi, rảnh tay đối phó Hạ mỗ.
Hải báo cất tiếng cười lớn, nói:
- Hiện tại ngươi biết đã muộn. Bất quá ngươi yên tâm. Không chỉ ngươi, ngay cả vài đầu Thần thú theo ngươi cũng có kết quả này.
Hạ Nhất Minh khinh thường nói:
- Chỉ là hai đầu Thần thú cũng muốn lưu lại ta? Các ngươi đề cao bản thân quá?
- Hạ tiên sinh. Nếu thêm chúng ta nữa.
Một âm thanh từ hư không mờ mịt vang lên.
Theo sau mặt băng nứt ra, xuất hiện ba đạo thân ảnh.
Đây là một nhân loại phương Tây cùng hai đầu Tây phương Thần long. Ánh mắt cả ba vô cùng hung ác, vừa hiện thân ý niệm vững vàng khóa chặt Hạ Nhất Minh.
Tới lúc này sắc mặt Hạ Nhất Minh mới trở lên ngưng trọng.
- Hạ Nhất Minh. Theo giao ước của chúng ta, để Long mã cùng Thiết Giáp rời đi.
Nó dừng một chút nói tiếp:
- Chúng ta cùng ngươi đợi tại đây.
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, hắn nhảy khỏi lưng Lôi điện, bình thản đứng trên mặt băng.
Không biết vì sao sau khi hắn hành động như vậy, đôi mắt Lôi điện ánh lên vẻ vui mừng như vừa thoát nợ. Chỉ là biến hóa này rất nhỏ, nếu để nhân loại như Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc chứng kiến, có lẽ bọn họ sẽ sinh nghi. Bất quá ba đầu Thần thú mặc dù cường đại nhưng năng lực phản ứng thua xa nhân loại, bởi thế không cảm thấy khác thường.
- Các ngươi lưu lại, để Thiết Giáp Bối Long theo Lôi điện.
Hạ Nhất Minh lạnh nhạt nói.
Lôi điện hí dai một tiếng, đôi mắt lóe tinh mang lẳng lặng nhìn Thiết Giáp Bối Long.
Thiết Giáp Bối Long thân thể to lớn hơn xa Lôi điện nhưng không nhịn được run lên vô thức. Nếu không phải đã có kế hoạch chu đáo, hơn nữa Bạch Kình nhận lời nếu thành công sẽ để lại thi hài cùng Thần đạo xá lợi Hạ Nhất Minh, nó tuyệt đối không tham gia hành động nguy hiểm này. Nguồn: http://qtruyen.net
Dưới lực hấp dẫn cường đại, nó cố gắng trấn an, cao giọng quát:
- Long mã. Chúng ta tới Bắc hải.
Bốn vó Lôi điện khẽ động, thân thể nó lập tức lơ lửng trên không trung. Khí lưu dưới chân bắt đầu dao động, mơ hồ có thể thấy rõ tử điện lóe lên.
Mặc dù nó không ra tay nhưng biểu hiện cường đại như vậy đủ khiến bất luận kẻ nào đều phải kinh tâm động phách.
Tất cả đều có cảm giác, khi Lôi điện ra tay khẳng định là một kích trí mạng. Cho dù Thần đạo cường giả cũng chưa chắc bình an thoát khỏi một kích này.
Thân thể khủng bố của Thiết Giáp Bối Long khẽ run lên, nó cảm thấy trong miệng khô khốc. Bất quá tới lúc này cho dù nó hối hận cũng muộn, chỉ có thể kiên trì bước tiếp. Nếu không chẳng những Lôi điện không buông tha, ngay cả Bạch Kình cũng sẽ trở mặt.
Cắn chặt răng, trong nháy mắt Thiết Giáp Bối Long có quyết định. Nếu lần trước có thể chạy thoát trong nước xem ra tốc độ Long mã không bằng nó, đã vậy còn sợ hãi điều gì?
Thiết Giáp Bối Long đột nhiên bay ngược ra sau, đồng thời cao giọng nói:
- Long mã. Chúng ta rời khỏi đây vài ngàn dặm, sau đó địa điểm sẽ do ngươi chọn.
Lời còn chưa dứt thân thể khủng bố của Thiết Giáp Bối Long đã lướt đi với tốc độ chóng mặt.
Bạch mã quay đầu nhìn Hạ Nhất Minh, tựa hồ nhắc nhở hắn điều gì. Chỉ là trong mắt nó ẩn giấu vài phần cổ quái không nói lên lời. Theo sau nó gắt gao bám theo Thiết Giáp Bối Long.
Tốc độ Thiết Giáp Bối Long mặc dù rất nhanh nhưng với Lôi điện không phải vấn đề.
Chỉ là lúc này Lôi điện không nghĩ trong thời gian ngắn bắt kịp nó, bởi thế chậm rãi di chuyển phía sau Thiết Giáp Bối Long, chờ đợi cơ hội. Mắt nhìn Long mã cùng Lôi điện rời đi, Bạch Kình thở thật dài một hơi.
Bất quá nó không im lặng, ngược lại quay qua Hạ Nhất Minh nói:
- Vì công bằng Thiết Giáp Bối Long mang Long mã rời đi ba canh giờ. Sau đó Long mã các hạ sẽ quyết định địa điểm giao chiến. Sau ba canh giờ chúng ta có thể rời khỏi nơi này.
Âm thanh nó không nhịn lộ rõ tiếu ý:
- Chúng ta chậm rãi đợi ở đây thôi.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh thoáng sáng lên, nói:
- Thật phiền phức.
Bạch Kình cẩn thận quan sát Hạ Nhất Minh, nó mơ hồ cảm nhận hắn có chút khác biệt.
So sánh với mười ngày trước, khí tức Hạ Nhất Minh dường như trầm ổn hơn. Cũng như lúc này ngoại trừ lực lượng dao động quanh thân thể, ngay cả Bạch Kình cũng không cảm nhận khí tức đối phương.
Có thể tu luyện võ đạo tới cảnh giới này, Bạch Kình khẳng định, khi Hạ Nhất Minh công kích Huyết tế đại trận chưa sử dụng toàn lực. Liếc mắt nhìn Hải báo, hai đầu Thần thú có chút lo lắng.
Dưới tình huống như vậy Hạ Nhất Minh còn chưa dốc toàn lực, khi hắn thẳng tay công kích cường đại ra sao?
Cùng đám người Lý Áo Ba Đặc phục kích, mặc dù tổn hại danh dự Thần thú nhưng cũng là biện pháp duy nhất.
- Hạ Nhất Minh. Cũng không phải Thiết Giáp Bối Long phiền toái.
Bạch Kình giải thích:
- Các ngươi ý niệm tương liên, năng lực này quá sức cường đại. Thiết Giáp Bối Long kéo dài khoảng cách, năng lực của các ngươi sẽ chịu ảnh hưởng. Cũng để đảm bảo chúng công bằng giao chiến.
Trên mặt xuất hiện vẻ kỳ dị, Hạ Nhất Minh đột ngột nói:
- Ngươi thật sự cho rằng Thiết Giáp Bối Long có tư cách chiến thắng Lôi điện?
Bạch Kình sửng sốt giây lát, nói:
- Đây là Thiết Giáp Bối Long khiêu chiến. Bất luận thắng bại cũng không hối hận.
Thấy ánh mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời, hai đầu Thần thú không khỏi lo lắng hắn nhìn ra điều gì.
Không ngờ Hạ Nhất Minh chỉ cười một chút, theo sau lẳng lặng đứng trên mặt băng giống như lão tăng nhập định, ngay cả khí tức cũng không thấy.
- Hay cho đôi mắt tinh tường.
Hải báo khẽ thở dài.
Đôi mắt nhân loại chính là cửa sổ tâm hồn, đôi mắt càng trong sáng, tâm hồn càng tinh khiến, huống hồ đôi mắt kia trong suốt sáng ngời.
Bạch Kình cùng Hải báo mặc dù không phải nhân loại nhưng cũng là Thần thú, bởi thế khi thấy đôi mắt Hạ Nhất Minh, cũng biết hắn không ngưng tụ lực lượng vào đó mà hoàn toàn là lực lượng thân thể. Bởi thế lúc này Hải báo vạn phần kinh ngạc. Nhân loại có đôi mắt như thế thật sự rất hiếm.
Khi Hạ Nhất Minh bình tĩnh ngồi xuống, theo sau nhắm chặt hai mắt, hắn phảng phất như hắn tiến vào cảnh giới thần kỳ, cả mặt băng theo đó tĩnh lặng.
Bất luận hai đầu Thần thú hay Hạ Nhất Minh đều không mở miệng, bọn họ không có ý tứ muốn giao tiếp.
Bất quá hai đầu Thần thú cũng không dám tùy tiện như Hạ Nhất Minh, chúng tuyệt đối không tin lúc này hắn tu luyện hay bế quan.
Trước mặt hai đầu Thần thú buông lỏng cảnh giác, đây tuyệt đối không phải hành vi bình thường. Bởi thế chúng tin tưởng Hạ Nhất Minh bằng cách nào đó âm thầm giám sát động tĩnh, tùy thời công kích. Với quan hệ hai bên không phải không có khả năng xuất hiện chuyện này. Hải báo thoáng run lên, đôi mắt tràn ngập sát khí.
Bạch Kình do dự một chút, rốt cuộc chậm rãi lắc đầu, hơn nữa ngưng tụ âm thanh truyền vào tai Hải báo.
- Bây giờ chưa phải lúc ra tay. Đợi ba canh giờ sau Thiết Giáp Bối Long dẫn dụ Long mã rời xa đã.
Hải báo chần chừ hồi lâu, rốt cuộc sát khí trong mắt tiêu tán, tư thế tập trung phòng ngự.
Bọn họ không phải lo sợ Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện liên thủ ra tay mà kiêng kỵ tốc độ nhanh như chớp của Lôi điện. Đối với tốc độ này, cho dù là ngươi đeo mặt nạ lúc trước cũng cảm thấy bất đắc dĩ, đừng nói người khác.
Thời gian trôi qua rất nhanh, ba canh giờ mặc dù không ngắn nhưng cũng không dừng lại.
Khí tức trên thân thể Hải báo cùng Bạch Kình càng lúc càng nồng đậm. Cả mặt băng như bị khí tức nóng rực này hun đúc. Lúc này Hạ Nhất Minh đột ngột mở mắt, nói:
- Bạch Kình. Vì sao các ngươi biết ta cùng Lôi điện tâm linh tương thông, ý niệm tương đồng?
Bạch Kình khẽ giật mình, nó cười hắc hắc nói:
- Các ngươi tại Nam Cương thi triển thần uy đã truyền khắp thiên hạ, chúng ta biết chẳng có gì lạ.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh mơ hồ sáng lên, hắn nhíu mày, đối với những lời này tỏ vẻ hoài nghi. Bạch Kình đột nhiên thở dài nói:
- Hải báo. Đã qua bao lâu rồi.
- Ba canh giờ đã qua.
Hải báo âm trầm nói.
- Ba canh giờ...Hắc hắc. Nói cách khác bất luận tốc độ Long mã ra sao cũng không thể chạy tới đây.
Âm thanh Bạch Kình không trầm thấp như trước mà vang vọng không nơi.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, hắn lạnh nhạt nói:
- Thì ra mục đích của các ngươi là muốn dẫn lôi điện rời đi, rảnh tay đối phó Hạ mỗ.
Hải báo cất tiếng cười lớn, nói:
- Hiện tại ngươi biết đã muộn. Bất quá ngươi yên tâm. Không chỉ ngươi, ngay cả vài đầu Thần thú theo ngươi cũng có kết quả này.
Hạ Nhất Minh khinh thường nói:
- Chỉ là hai đầu Thần thú cũng muốn lưu lại ta? Các ngươi đề cao bản thân quá?
- Hạ tiên sinh. Nếu thêm chúng ta nữa.
Một âm thanh từ hư không mờ mịt vang lên.
Theo sau mặt băng nứt ra, xuất hiện ba đạo thân ảnh.
Đây là một nhân loại phương Tây cùng hai đầu Tây phương Thần long. Ánh mắt cả ba vô cùng hung ác, vừa hiện thân ý niệm vững vàng khóa chặt Hạ Nhất Minh.
Tới lúc này sắc mặt Hạ Nhất Minh mới trở lên ngưng trọng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook