Vu Thần Kỷ
Chương 50: Dư âm

‘Cáp’!

Một tiếng rống to, trường kiếm sáu thước từ trong tay Đại Vu Hắc Thủy Huyền Xà bộ thu được kéo theo một đạo hàn quang, một cây đại thu ba người mới ôm hết bị chặt đứt tận gốc. Cơ Hạo tung người nhảy lên, đấm thật mạnh ở trên thân cây, đại thụ cao hai mươi mấy trượng liền chậm rãi đổ xuống.

Mấy chục quặng nô ùa lên, cầm đao rìu, đem cành cây, chạc cây chặt sạch sẽ, vỏ cây cũng lột sạch từng mảng, thân cây trơn bóng bị cái mũi dài của Tứ Nha Mãnh Mã cuốn lên, vận chuyển đến ngoài quặng mỏ dưới vách núi phía trước chuẩn bị dùng.

“Bổ Thiên Bất Lậu Quyết, cần phân ly một đóa ngũ sắc thần viêm mới có thể truyền thụ.”

Cơ Hạo thở dài một hơi, lau lau mồ hôi trên trán, mang theo trường kiếm hướng một cây đại thụ khác đi đến.

Đem Bổ Thiên Bất Lậu Quyết truyền cho Cơ Hạ, đây là việc Cơ Hạo hơn nửa tháng qua luôn muốn làm. Ban đêm mấy ngày hôm trước có được toàn bộ Đại Vu tinh huyết của Cơ Kiêu, ý nghĩ này của Cơ Hạo lại càng thêm mãnh liệt.

Nhưng lời của hư ảnh làm tính toán của Cơ Hạo hóa thành bọt nước. Tu luyện Bổ Thiên Bất Lậu Quyết, nhất định phải có ngọn lửa năm màu trong tiểu phúc Cơ Hạo làm thuốc dẫn. Mà trên tay hư ảnh chỉ có một đám mồi lửa mỏng manh như vậy. Trừ phi Cơ Hạo đem Bổ Thiên Bất Lậu Quyết tu luyện đến cảnh giới chí cao, từ trong đó tách ra một mồi lửa, nếu không hắn không thể đem môn công pháp cường đại, thần kỳ này truyền thụ cho bất luận kẻ nào.

Về phần nói Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh, công pháp tu luyện độc đáo Cơ Hạo sáng tạo hoàn toàn khác biệt với lộ số vu pháp Nam hoang.

Cơ Hạo không thể giải thích lai lịch Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh, hắn lúc nhỏ cũng từng thảo luận với Thanh Phục một ít huyền diệu trong đó, nhưng Thanh Phục hoàn toàn không thể lý giải ‘Thiên nhân hợp nhất’… đan kinh lí niệm cơ bản nhất.

Cho nên Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh cũng căn bản không thể truyền thụ, vu của Nam hoang tự có hệ thống tu luyện độc đáo.

“Cho nên, còn cần cố gắng. Muốn ở Nam hoang tự tại sống sót, phải có một nắm đấm đủ lớn, đủ mạnh!”

Không thể dùng thủ đoạn của mình tăng cường ngoài định mức lực lượng của Cơ Hạ và Thanh Phục, Cơ Hạ chỉ có thể dựa vào chính mình!

Đại Vu tinh huyết của Cơ Kiêu đã bị Cơ Hạo hấp thu, một đám tinh huyết to bằng đầu người lơ lửng ở trên không ngọn lửa năm màu, luôn luôn có luồng sáng năm màu cường đại lưu chuyển toàn thân, không ngừng tăng cường lực lượng thân thể Cơ Hạo.

Cơ Hạo cố nén dụ hoặc tu vi đột phá, gắt gao áp chế lực lượng huyết mạch kích hoạt, chỉ là không ngừng đầm cho chắc nền tảng thân thể của mình.

Hít sâu một hơi, tử phủ nguyên đan chậm rãi xoay tròn, một luồng đan nguyên tinh thuần đến cực điểm theo kinh lạc rót vào thanh kiếm sắc dài sáu thước. ‘Keng’ một tiếng kiếm ngân lên, một mảng kiếm quang dài cả trượng trên lưỡi kiếm chợt lóe mà qua, Cơ Hạo ngự khí vung kiếm, đại thụ năm người ôm trước người bị một kiếm cắt đứt, nhẹ nhàng đá lên một cước, thân cây theo tiếng ‘Kẹt…’ làm người ta ghê răng thong thả đổ xuống.

Trên không truyền đến tiếng chim hót bén nhọn, mấy chục con Bạo Phong Vân Bằng giang cánh gần trăm trượng vỗ cánh, chậm rãi từ trên cao trượt xuống.

Rất nhiều chiến sĩ Hỏa Nha bộ võ trang hạng nặng đứng trên lưng Bạo Phong Vân Bằng, dưới móng vuốt của chúng nó túm lấy lồng giam thật lớn, bện từ dây mây, bên trong rậm rạp nhét đầy quặng nô trẻ tuổi khỏe mạnh.

Cơ Ưng, Cơ Lang, Cơ Báo đứng dưới đất, hướng về Bạo Phong Vân Bằng dùng sức phất tay la lên, chỉ huy những con chim to lớn này thong thả hạ xuống, đem những lồng giam kia nhẹ nhàng đặt xuống đất.

Chiến sĩ Hỏa Nha bộ chờ đã lâu ở phụ cận ùa lên, mở cửa lồng giam, vung trường mâu đem quặng nô bên trong xua ra. Mấy quặng nô kiệt ngạo bất tuân, cường tráng hơn người vừa mới đi ra khỏi lồng giam đã rống to muốn phản kháng, mười mấy cây trường mâu lập tức dùng sức đánh tới, đánh cho bọn họ lăn trên mặt đất, không ngừng phát ra tiếng kêu đau đớn thê lương.

‘Rống ~ rống ~’, ngoài Lãnh Khê cốc, gần trăm chiến sĩ Hỏa Nha bộ cưỡi các loại chiến thú chạy băng qua, chiến dẫn đầu sĩ cầm một cây trường mâu, một lá cờ xí mấy thước vuông ở trên trường mâu đón gió phấp phới —— trên cờ xí dùng máu tươi vẽ một con Tam Túc Kim Ô, đây là đồ đằng của Hỏa Nha bộ.

Hai sườn Lãnh Khê cốc đều đã xây dựng tường bảo vệ cao hai mươi trượng.

Khác với mấy hôm trước dùng bùn đất, cây gỗ lớn xây dựng tường bảo vệ, hiện tại hai bức tường bảo vệ này là thuần túy tảng đá dựng thành, giữa khe đá được rót nham thạch nóng chảy hòa tan, tường thành dày tới mấy trượng nối liền một thể, lực phòng ngự so với tường bảo vệ gỗ đất ban đầu cường đại hơn mười lần.

Trên tường thành đứng đầy rậm rạp chiến sĩ Hỏa Nha bộ, chỉ chiến sĩ tinh anh đóng ở trên tường thành đã hơn ba ngàn người.

‘Leng keng, đương đương’, một cái hang trong Lãnh Khê cốc trong không ngừng có tiếng kim loại va chạm, ánh lửa đỏ bừng từ trong hang đá phun ra, thiêu đốt trong phạm vi trăm trượng ngoài hang không có một ngọn cỏ.

Mấy trăm thợ rèn Hỏa Nha bộ ở trong hang mở xưởng, lượng lớn tài liệu kim loại từ các bộ lạc vận chuyển đến Lãnh Khê cốc, các thợ rèn đang bận rộn rèn các loại công cụ. Chặt cây cối sử dụng đao sắc, rìu lớn, mở quặng mỏ cần thiết thiên, đại chuỳ, cùng với tất cả vật dụng cần, mấy ngày nay như nước chảy không ngừng rèn ra.

Vốn trong Lãnh Khê cốc chỉ có mấy ngàn người già yếu Bách Tuyền sơn đưa tới, nhưng trong mấy ngày nay, đã có ba quặng nô vạn tinh tráng từ các nơi điều tới.

Dưới vách núi phía bắc Lãnh Khê, hai mươi cái quặng mỏ loại lớn xếp ra hình chữ Nhất, các quặng nô đang lớn tiếng hô ký hiệu, không ngừng hướng lòng đất đào quặng mỏ. Từng cây gỗ lớn được lột vỏ sạch sẽ cắt thành dài ba trượng, đưa vào quặng mỏ chống nóc hang, từng sọt từng sọt đất đá lẫn rất nhiều tinh kim, mỹ ngọc không ngừng được đưa lên mặt đất.

Đám người già yếu ban đầu tụ tập ở Lãnh Khê (suối nước lạnh), đem bùn cát đưa ra từ trong quặng mỏ cẩn thận lọc.

Những mạch khoáng này lượng chất chứa cực kỳ phong phú, là mỏ giàu hiếm thấy. Trong một sọt đất đá cát bùn chỉ chiếm bốn thành, còn lại chính là từng khối từng khối vàng cùng xen mỹ ngọc thiên nhiên, nhỏ nhất cũng có kích cỡ nắm tay.

Ngắn ngủn vài ngày, ở trong khe suối đã đắp ra hai ngọn núi nhỏ. Một ngọn là núi vàng cao hai trượng, phạm vi hai mươi mấy trượng, một ngọn là núi ngọc cao một trượng, phạm vi mười mấy trượng.

Dưới ánh mặt trời, tinh kim mỹ ngọc tôn nhau lên phát sáng, ngồi ở cạnh một tảng đá lớn làm tổng giám công Cơ Báo cười đến không khép được miệng, hàm răng trắng đầy đủ phản quang còn trắng hơn tuyết. Hắn thỉnh thoảng vươn cái chân bị hàn băng bịt kia của hắn hướng tộc nhân xung quanh khoe ra.

Bởi vì Cơ Báo xuất hiện, liên quân Huyết Nha đoàn, Hắc Thủy Huyền Xà bộ tan tác, mỏ quặng Lãnh Khê cốc số lượng kinh người dự trữ, nhất là Hỏa Ngọc Tủy xuất hiện bị các vu tế, trưởng lão của Kim Ô lĩnh biết được rõ ràng.

Một mỏ quặng phong phú như thế, tầm quan trọng đối với Hỏa Nha bộ không hỏi cũng biết.

Cơ Xu dị thường phối hợp từ các bộ lạc triệu tập đám đông chiến sĩ tinh nhuệ, đưa vào dưới trướng Cơ Hạ trấn thủ Lãnh Khê cốc. Đám đông quặng nô tinh tráng, cùng với thợ thủ công, tài liệu cần thiết cũng không có gì trở ngại từ bộ lạc gần nhất điều qua.

Cơ Hạ rất ăn ý tiếp nhận thiện ý Cơ Xu biểu hiện ra, cũng không đem chuyện Cơ Hồng và Hắc Thủy Huyền Xà bộ cấu kết tiết lộ ra.

Ở trong lòng Cơ Hạ, dù sao lợi ích của Hỏa Nha bộ mới là vị trí số một.

“A ba thật ra cũng không chọn sai… Một gã Cơ Hồng, còn chưa lật đổ được Cơ Xu. Tên kia chỉ cần ác một chút, tự tay đem Cơ Hồng làm thịt, tội gì cũng có thể đổ lên trên đầu Cơ Hồng.”

“Cùng với như vậy, còn không bằng trực tiếp kiếm chút lợi ích thực tế.”

Cơ Hạo thở hổn hển một hơi, xoay người nhìn về phía Lãnh Khê cốc.

Hiện tại trong Lãnh Khê cốc có hai vạn tinh nhuệ đến từ các bộ lạc của Hỏa Nha bộ, có mấy vạn quặng nô, nghiễm nhiên đã là một chỗ cứ điểm cường đại nhất của Hỏa Nha bộ ở biên cảnh tận cùng phương bắc.

Lật tay một kiếm, Cơ Hạo mang theo nụ cười, lại một kiếm chặt đứt một cây đại thụ.

Ngoài ngàn dặm, trong núi sâu, Khương Dao đạp một con Tất Phương chậm rãi từ trên cao hạ xuống, khuôn mặt yêu diễm xinh đẹp vặn vẹo giống như lệ quỷ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương