Vu Thần Kỷ
Chương 24: Khế ước

Một đám đại hán cường tráng sắc mặt khó coi từ tiểu viện nhà Cơ Hạo đi ra, nhiều người lớn tiếng oán giận.

“Mượn lực lượng truyền thừa vu bảo mới có thể đánh bại đại huynh, người như vậy, có tư cách làm thủ lĩnh của chúng ta sao?”

“Truyền thừa vu bảo, nếu không phải một số trưởng bối trong một chi tộc nhân này của đại huynh, vì Hỏa Nha bộ tử chiến với kẻ thù bên ngoài ngã xuống, một số truyền thừa vu bảo thượng cổ lưu truyền tới nay đều mất mát, đại huynh sao có thể thua tiểu tử đó?”

“Tên da trắng kia, ta nhìn hắn đã cảm thấy chán ghét. Da non thịt mềm vóc dáng nhỏ, nhìn qua không giống nam nhân!”

“Gã này thanh danh cũng không tốt. Hừ, hừ, có một số việc, các ngươi có thể tìm người phụ cận bộ lạc bọn họ hỏi thăm!”

Những người này đều là một đám chiến sĩ cường hãn nhất Hỏa Nha bộ, càng là chiến hữu thân mật của Cơ Hạ. Đối với Cơ Xu thượng vị, trong lòng những chiến sĩ này tràn ngập khó chịu. Nhưng quy củ tổ tiên đặt ở đó, ở trên tế tổ đại điển Cơ Hạ bị thua, bọn họ cũng không có cách nào làm gì Cơ Xu.

Rất nhiều tộc nhân đều tới thăm Cơ Hạ cùng Thanh Phục hôn mê, nhìn thấy bộ dáng Cơ Hạ và Thanh Phục hiện tại, sự bất mãn của các tộc nhân đối với Cơ Xu lại càng thêm mãnh liệt. Cơ Hạ đảm nhiệm thủ lĩnh chiến sĩ nhiều năm như vậy, dẫn dắt tộc nhân khai chiến với kẻ thù truyền kiếp Hắc Thủy Huyền Xà bộ, cướp được lãnh thổ to lớn, các tộc nhân đều tin phục năng lực của Cơ Hạ.

Mà Thanh Phục có tay nghề y thuật vô cùng tốt, luyện chế vu dược cứu sống vô số tộc nhân sinh dịch bệnh, danh vọng của nàng ở trong tộc thậm chí vượt qua Cơ Hạ.

Một màn hai vợ chồng bị Cơ Xu cố ý làm bị thương nặng bị toàn bộ tộc nhân xem ở trong mắt, ghi tạc trong lòng. Tuy nhiên các tộc nhân không thể ngăn cản Cơ Xu tiếp quản chức vị thủ lĩnh chiến sĩ, nhưng Cơ Xu muốn sai khiến các tộc nhân này như tay chân, chắc chắn cũng là không có khả năng.

Đợi cho một đợt tộc nhân cuối cùng tới thăm rời khỏi, Cơ Hạo lúc này mới ngồi ở bên người Thanh Phục, hai tay đặt ở trên huyệt Thái Dương trái phải của Thanh Phục, lặng lẽ vận chuyển Bổ Thiên Bất Lậu Quyết.

Từng tia ánh lửa ba màu từ trong huyệt Thái Dương của Thanh Phục trào ra, bị thân thể Cơ Hạo cắn nuốt. Nhiệt độ cao đáng sợ đốt cháy thân thể Cơ Hạo, mồ hôi giống như nước suối phun ra. Nhưng Tam Vị Hỏa này còn chưa kịp tạo thành thương tổn lớn hơn nữa cho Cơ Hạo, ngọn lửa năm màu trong bụng đã kịch liệt lay động hẳn lên, toàn bộ Tam Vị Hỏa đều bị ngọn lửa năm màu một ngụm nuốt trôi.

Ngọn lửa năm màu nhỏ bé ảm đạm đột nhiên sáng lên một mảng lớn, ánh lửa lóe ra trong, lượng lớn luồng sáng năm màu từ trong ngọn lửa trào ra, không ngừng rót vào các nơi của thân thể Cơ Hạo. Cơ Hạo đã có được tu vi Vu Nhân cảnh tầng mười, lực lượng cơ thể đạt tới mười vạn thạch đột nhiên cảm giác, lực lượng cơ thể của mình lại một lần nữa tăng cường, hơn nữa biên độ tăng cường vượt xa hắn tưởng tượng.

“Đây là lực lượng long huyết.” Trong đầu truyền đến thanh âm hùng hậu hữu lực của hư ảnh: “Kết cấu thân thể ngươi đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất, cho nên cực hạn lực lượng cơ thể ngươi vượt xa bất luận nhân tộc nào. Ừm, tìm thêm chút con mồi mạnh mẽ cắn nuốt, ngươi hoàn toàn có thể ở lúc Vu Nhân cảnh đã có được lực lượng cơ thể có thể so sánh với Đại Vu.”

Cơ Hạo méo mó miệng, đối với đề nghị của hư ảnh không có chút hứng thú. Ở lúc Vu Nhân cảnh có được lực lượng cơ thể cấp Đại Vu, thế này phải ăn bao nhiêu con mồi mới được?

Toàn bộ hỏa khí trong cơ thể Đem Thanh Phục cắn nuốt hết, Cơ Hạo lại theo nếp mà làm, đem hỏa khí trong cơ thể Cơ Hạ luyện hóa toàn bộ. Hai tay kết thành ấn quyết, Cơ Hạo đứng ở bên cạnh hai người, yên lặng câu thông lực lượng vô cùng vô tận tồn tại trong thiên địa trong quanh.

Chân ngôn chữ ‘Giả’ lặng lẽ phát động, thân thể Cơ Hạ và Thanh Phục run lên rất khẽ. Mượn dùng lực lượng Cửu Tự Chân Ngôn, Cơ Hạo khống chế thân thể bọn họ, thúc đẩy thân thể bọn họ tự kích phát ra tiềm lực sinh mệnh thần bí nhất trong cơ thể.

Chân ngôn chữ ‘Giả’ theo sau bùng nổ, Cơ Hạo biến hóa thủ ấn, trong không khí bốn phía có ánh sáng sáng ngời giống như nước sông chảy ra. Ánh sáng rót vào thân thể Cơ Hạ và Thanh Phục, chân ngôn chữ ‘Giả’ đại biểu lực lượng sinh mệnh phản lão hoàn đồng thần bí nhất, khí tức sinh mệnh cường đại chấn động ở trong cơ thể Cơ Hạ và Thanh Phục, không ngừng chữa trị các vết thương ngầm trong cơ thể bọn họ.

Ở dưới lực lượng tinh thần của Cơ Hạo quan sát, thậm chí vu huyệt của Cơ Hạ cùng Thanh Phục năm đó bị phá hư, đều ở dưới chân ngôn chữ ‘Giả’ điều động lực lượng sinh mệnh nhanh chóng khôi phục. Rất có khả năng, Cơ Hạo có thể giải quyết hoàn mỹ các loại thương tổn vu huyệt hai người năm đó bị phá mang đến.

Cơ Hạ và Thanh Phục được một quầng sáng ôn hòa bao bọc, vẻ mặt thống khổ của hai người trở nên vô cùng ôn hòa.

Cơ Hạo nhìn hai người, rốt cuộc thở phào một hơi.

‘Thùng thùng’ hai tiếng, một con quạ đen cao hơn hai thước đáp trên cửa sổ căn nhà gỗ, mỏ dùng sức đục đục cửa sổ.

Cơ Hạo đi đến bên cửa sổ, dùng sức vuốt ve quạ đen một cái, lấy ra một miếng thịt khô nhét đến trong mỏ con quạ đen, thấp giọng hỏi: “Là a công tìm ta sao?”

Quạ đen kêu ‘Oa’ một tiếng, vỗ cánh không phát ra tiếng bay lên. Cơ Hạo nhìn thoáng qua Cơ Hạ, Thanh Phục lẳng lặng nằm, vội vàng lao ra khỏi cửa sổ, theo con quạ đen này tránh đi chỗ ở của tộc nhân dọc theo đường đi, tới trong rừng râu cuối khe núi.

Ở trong bí cảnh rừng dâu, trong nhà gỗ nghị sự thật lớn, Cơ Khuê, Cơ Thố bọn mười mấy vị vu tế địa vị cao nhất ngồi vây quanh lò sưởi. Nhìn thấy Cơ Hạo đi đến, Cơ Khuê cười vẫy vẫy tay, vỗ nhẹ nhẹ mặt đất bên người: “Hạo, tới nơi này ngồi.”

Cơ Hạo ngồi ở bên người Cơ Khuê, nghiêm túc đánh giá một phen gương mặt nghiêm túc của các vu tế, giọng cung kính nói: “Các a công gọi con tới đây, có chuyện gì sao?”

Cơ Khuê sụp mí mắt, lạnh nhạt nói: “Ngươi biết, Cơ Xu là đường đệ họ xa của a ba ngươi... nói chính xác, con cháu huyết duệ Vu Đế nhất mạch Hỏa Nha bộ chúng ta có một trăm hai mươi bảy chi, nhưng huyết mạch gần nhất, thuần khiết nhất, trừ nhất mạch này của a ba ngươi, Cơ Xu một chi tộc nhân kia, xem như nhất mạch chính thống nhất trong chi mạch khác.”

Thở dài một hơi, Cơ Khuê lạnh lùng nói: “Nhưng, bọn họ và Tất Phương bộ đi lại quá gần, một số cách làm của bọn họ không phù hợp lợi ích đời đời kiếp kiếp của Hỏa Nha bộ chúng ta. Cho nên cho tới nay, bọn họ bị bài xích ra khỏi Kim Ô lĩnh, bọn họ chưa bao giờ có cơ hội nhúng chàm quyền lực thánh địa.”

Cơ Hạo cười khổ một tiếng: “A công, một lần này, a ba bị Cơ Xu đả thương...”

Bàn tay khô gầy khô quắt của Cơ Khuê đặt trên vai Cơ Hạo, hắn ngưng trọng nói: “Sự tình đã là như thế, thì xem bọn hắn rốt cuộc muốn làm gì đi. Nhưng hiện tại quan trọng nhất, Hạo à, ngươi là đứa bé chúng ta đám lão gia hỏa này nhất trí xem trọng, ngươi sẽ có tiền đồ rất rộng lớn, cho nên chúng ta tuyệt đối không cho phép ngươi có bất cứ sự nguy hiểm nào.”

Cơ Hạo giang hai tay, rất thành khẩn nói với Cơ Khuê: “Nhưng con trai Cơ Xu bị giết, có một nửa nguyên nhân ở trên thân con. Cơ Xu, Khương Dao, còn có kẻ phía sau bọn họ, đều sẽ không nhẹ nhàng buông tha con như vậy.”

Cơ Khuê mím môi cười cười thần bí: “Cho nên, lúc tế tổ đại điển, chúng ta thu được tổ linh chỉ điểm —— Hạo, tuy ngươi còn chưa phải Đại Vu, nhưng các tổ linh đặc biệt ân chuẩn, ngươi có thể ký kết khế ước chiến thú với một con cự nha.”

Cơ Hạo dại ra nhìn Cơ Khuê, cự nha, chính là tồn tại khủng bố cấp bậc Nha Công bình thường hắn cưỡi, ngay cả Cơ Hạ cũng không có tư cách ký khế ước chiến thú Hỏa Nha to lớn, hắn lại có thể khế ước một con?

“A công, tổ linh bọn họ làm sao biết được con?” Cơ Hạo rất tò mò chuyện này.

“Chúng ta là vu tế của Hỏa Nha bộ, tổ linh nói với chúng ta như vậy, chúng ta đương nhiên phải làm như vậy!” Cơ Khuê còn có vu tế khác ở đây đều cười lên rất quỷ dị: “Ý chí tổ linh, vẫn luôn là thông qua chúng ta để truyền đạt, cho nên Hạo à, cho ngươi khế ước một con cự nha, cái này, nhất định phải là ý nguyện của tổ linh.”

Trong lòng Cơ Hạo biết rõ, không mở miệng nữa.

Cửa chính dày nặng của nhà gỗ bị đẩy ra, Nha Công ngày thường chở Cơ Hạo chạy loạn khắp nơi từng bước một rón rén đi đến.

Nhìn thấy Cơ Hạo, Nha Công rất vui hướng lên trời kêu to một tiếng, một giọt máu tươi trong suốt long lanh từ khóe miệng nó từ từ bay ra, hóa thành một đạo phù văn vặn vẹo nhanh như tia chớp chui vào mi tâm Cơ Hạo.

Cơ Hạo nháy mắt cảm nhận được Nha Công tồn tại, thân thể hắn run nhè nhẹ, huyết mạch lực trong cơ thể sôi trào như thủy triều, một mảng ánh lửa màu đỏ vàng ‘Vù vù’ ở phía sau hắn phóng lên trời.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương