Vũ Động Càn Khôn
-
Chương 128: Giết!
Nhìn vào vụ va chạm cực mạnh trong đấu trường, trên khán đài không ít người đều đứng bật dậy, nhìn thẳng vào trong khu vực Nguyên Lực va chạm.
Đám người Lâm Chấn Thiên, Đổng Tố vào thời khắc này cũng trở nên khẩn trương, tuy rằng bọn họ hiểu Lâm Động có tiềm lực kinh người, nhưng mà dù sao đó là chuyện của tương lai, hiện giờ bắt hắn phải đối phó với Ngụy Thông, cao thủ mạnh hơn hắn một tầng đúng là có chút nguy hiểm.
Bang chủ Huyết Lang Bang Nhạc Sơn ngồi trên ghế thái sư, hai mắt híp lại nhìn chằm chằm vào trong sân, tuy nói sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng thân hình đang dựa vào ghế cũng hơi cứng lại một chút, thực lực của Lâm Động làm cho hắn chấn động, loại chấn động này làm cho sát ý của hắn tăng lên. Lần trước tranh đoạt Đan Tiên Trì, thực lực của Lâm Động chưa tới mức này, cho nên hắn mới tranh thủ cơ hội này bảo Ngụy Thông hạ sát chiêu.
Trong mắt hắn, Lâm Động tuy rằng có thực lực nhưng vẫn chưa đểu chống lại Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn Ngụy Thông, dù sao thì người này Khương Lập cũng không sánh bằng.
Nhưng mà, khi chứng kiến Lâm Động và Ngụy Thông đánh nhau sống chết, cái ý nghĩ này cũng dần biến mất, bởi vì Lâm Động không thảm bại như hắn dự đoán, bằng vào thủ đoạn xảo trá và Tinh thần lực mạnh mẽ, hắn đã biến nguy thành an, mấy lần đẩy Ngụy Thông vào trong hiểm cảnh.
Còn nhỏ tuổi mà đã ép Ngụy Thông thành thế này, nếu như để cho hắn phát triển thì sẽ tới mức nào?
Nhạc Sơn có thể trở thành thủ lĩnh của một trong ba thế lực đứng đầu Viêm Thành, đương nhiên không phải là người đơn giản, hắn nhìn bề ngoài thì thô lỗ, nhưng trong lòng lại cực kỳ độc ác, có thù tất báo, hiện giờ hắn và Lâm Động đã có khoảng cách, nếu như không tin tưởng có thể lôi kéo được người này, vậy phải tìm mọi cách sớm giải quyết.
Mà phiền toái này tốt nhất là nhờ Ngụy Thông giải quyết, đây chính là một hành động vẹn toàn nhất.
Chỉ là ý định của hắn không dễ thực hiện.
"Xuy!"
Trong khi có vô số ánh mắt nhìn vào trong sân, có một thân ảnh đột nhiên bắn ra ngoài, thân hình lộn ở trên không trung mấy lần, sau đó rơi xuống đất, trong tay hắn vốn cầm một thanh vũ khí giống như chủy thủ, hiện giờ đã cắm xuống đất, những thanh âm xèo xèo vang lên chói tai.
Nhìn thân ảnh kia bắn ra phía sau mấy chục thước, phải mất một lúc mọi người mới nhận rõ được diện mạo, trong sân truyền ra vô số tiếng ồ lên. Nguồn: http://qtruyen.net
"Lâm Động!"
Đám người Lâm Chấn Thiên, Đổng Tố nhìn thấy thân ảnh chật vật kia, sắc mặt cũng hơi đổi, trông tình hình này thì hình như Lâm Động rơi vào tình huống hạ phong?
Lúc này, Lâm Động chậm rãi ngồi thẳng lên, bàn tay nắm chặt Toái Nguyên Toa đỏ hồng, hai mắt chăm chú nhìn vào nơi sương mù đang dần tiêu tán.
Gió nhẹ thổi qua trong sân, sương mù đều tán đi, sau đó có một thân ảnh khác xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Thân ảnh kia nửa quỳ nửa ngồi, quần áo rách nát, vết thương đầy người, đặc biệt là ở chân phải có một vết thương thật sâu, máu tươi không ngừng chảy ra, máu nhuộm đỏ mặt đất.
"Ngụy Thông?!"
Nhìn bóng người còn chật vật hơn Lâm Động mấy lần, những người ngồi trong đài bật thốt lên, vốn họ tưởng rằng Lâm Động bị thua thiệt trong lần va chạm vừa rồi, nhưng mà bây giờ lại trái ngược, người thua thiệt hình như là Ngụy Thông!
Trên khán đài, Nhạc Sơn đã đứng dậy, nhìn chằm chằm vào trong sân, ánh mắt âm trầm đáng sợ, hắn chưa từng ngờ tới, Ngụy Thông lại bị Lâm Động đánh cho thảm tới như vậy.
"Cái đồ hỗn trướng này..."
Nhạc Sơn thốt lên một câu, lửa giận trong lòng bùng lên, người ngoài không biết là hắn đang chửi bên nào.
Trái ngược với Nhạc Sơn, đám người Lâm Chấn Thiên nặng nề thở dài một hơi, đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, có thể nhận ra bọn họ khẩn trương tới mức nào.
"Phốc xuy!"
Trong vô số ánh mắt kinh ngạc, Ngụy Thông phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của hắn cũng hiện lên sự khó tin, hắn không cách nào tưởng tượng, Lâm Động chỉ dựa vào thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh có thể đánh bại hắn!
"Cái tên tiểu tạp toái này!"
Đùi phải truyền đến đau nhức làm cho Ngụy Thông hiểu rõ, xương chân đã bị chấn gãy, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi mắng một tiếng, ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Lâm Động cách đó không xa, hắn thề rằng phải làm cho Lâm Động và toàn bộ Lâm gia trả bằng máu!
Nhưng mà, ngay khi hắn nghiến răng nghiến lợi thề thốt, Lâm Động cách đó không xa cầm Toái Nguyên Toa đỏ bừng, chậm rãi đi tới.
Hai chân Lâm Động bước càng lúc càng nhanh, sau đó hóa thành một cái bóng lao tới Ngụy Thông, sát khí từ cơ thể hắn cũng tỏa ra.
Nhìn thấy Lâm Động lao tới, thân hình của Ngụy Thông trở nên lạnh toát, sự oán độc trong mắt được thay thế bằng sự kinh khủng, với trạng thái của hắn hiện giờ nếu như Lâm Động muốn giết, thì hắn không thể nào ngăn cản được.
"Ta chịu thua!"
Trong lúc tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, Ngụy Thông sắc mặt biến đổi mấy lần, sau đó đột nhiên quát lớn, thua mất mặt nhưng còn hơn là chết!
Hơn nữa tuy nói đây là sinh tử đấu, nhưng mà giết hay không giết là do đối thủ, cho nên, lúc này Ngụy Thông hy vọng rằng việc mình chịu thua sẽ bảo toàn được cái mạng nhỏ!
Nhưng mà, hi vọng của hắn cực kỳ nhỏ, bởi vì Lâm Động lúc này vẫn dùng một tốc độ cực kỳ nhanh lao tới, sát ý của hắn chỉ có tăng không giảm!
Đối với Ngụy Thông, hắn đã sớm có ý định phải giết, hắn tin tưởng nếu như tình cảnh thay đổi, Ngụy Thông cũng sẽ không do dự lựa chọn cách hạ sát thủ với hắn, nếu như hắn có lòng dạ đàn bà, vậy thì đúng là ngu xuẩn vô cùng.
Cho nên, tiếng quát nhận thua của Ngụy Thông không làm cho sát ý của hắn vơi bớt.
Hành động của Lâm Động làm cho trong sân ồ lên, không ít người vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên họ không ngờ thiếu niên còn nhỏ tuổi kia lại ra tay tàn nhẫn tới như vậy.
"Tiểu tử, ngươi dám!"
Nhạc Sơn cũng bị hành động của Lâm Động làm cho kinh ngạc, bàn tay vỗ mạnh vào cái ghế đá, quát lớn một tiếng.
Huyết Y Môn dù sao cũng là một thế lực phụ thuộc vào Huyết Lang Bang, nếu như để cho Lâm Động giết Ngụy Thông, thì kiểu gì Huyết Y Môn cũng bị giải tán, tới lúc đó Huyết Lang Bang sẽ mất đi một thế lực không nhỏ, đây không phải là chuyện mà Nhạc Sơn muốn thấy.
Đương nhiên, Nhạc Sơn hiểu rõ, chỉ với một tiếng quát của hắn không làm cho Lâm Động bỏ sát ý, cho nên khi quát xong, hắn tung mình muốn nhảy vào trong sân cứu người.
Nhưng mà, khi thân hình hắn định tung lên thì có một thân ảnh đã xuất hiện trước mặt hắn, cười tủm tỉm nói:
"Nhạc Sơn bang chủ, sinh tử đấu, tính mạng do trời định, đây là quy củ không ai có thể thay đổi được."
"Hạ Vạn Kim, ngươi!"
Nhìn thấy Hạ Vạn Kim tự mình xuất thủ ngăn cản, Nhạc Sơn tuy giận dữ nhưng mà không dám xuất thủ với đối phương, trong lúc nhất thời hắn chỉ biết đứng tại chỗ.
Khi Hạ Vạn Kim ngăn cản Nhạc Sơn, Lâm Động ở trong sân cũng lao tới trước mặt Ngụy Thông.
"Tiểu tạp toái, muốn giết ta, không phải chuyện đơn giản như vậy!"
Cảm nhận được sát khí đang lao tới, sắc mặt Ngụy Thông đột nhiên trở nên dữ tợn, hai bàn tay của hắn vỗ mạnh xuống đất, thân hình lao ra, khuôn mặt hắn đỏ bừng, thậm chí còn nhìn thấy cả tia máu thẩm thấu từ trong lỗ chân lông ra ngoài.
Nhìn thấy hành động của Ngụy Thông, Lâm Động hai mắt híp lại, hắn có thể cảm giác được khí tức uể oải của người này đã biến mất, xem ra đối phương đang thi triển một loại công phu tương tự như "Hóa Huyết Quy Nguyên Công" của Khương Lập.
Đối với loại công pháp đề cao thực lực này, Lâm Động từ trước đến nay luôn cảnh giác, đương nhiên hắn sẽ không để cho Ngụy Thông có cơ hội này, bởi vậy hai chân hắn nhanh chóng bước tới, cánh tay vung lên, Toái Nguyên Toa mang theo Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén hóa thành một cái dùi chói mắt, cắt nát không khí, dùng tốc độ kinh người đuổi theo Ngụy Thông!
Tiếng xé gió sắc bén làm cho Ngụy Thông sợ hãi vô cùng, hắn vội vàng điều động toàn bộ Nguyên Lực còn sót lại trong đan điền, ngưng tụ thành một cái màn sáng ở trước mặt.
Nhưng mà, ngay khi cái màn sáng kia hình thành, cái dùi nhọn đỏ hồng kia đã lao tới, đập thẳng vào màn sáng Nguyên Lực.
"Cạch!"
Chỉ mới tiếp xúc, Thuần Nguyên Cương Khí trong Toái Nguyên Toa đột nhiên xoay tròn, giống như một cái mùi khoan chui vào trong màn sáng Nguyên Lực.
"Răng rắc!"
Với tốc độ xoay tròn của Toái Nguyên Toa, màn sáng kia lập tức nứt vỡ, ngay sau đó dưới sự kinh hãi của Ngụy Thông, Toái Nguyên Toa bắn thẳng vào đầu hắn, một cột máu theo đó phun ra.
Toàn bộ Giác Đấu Trường trở nên yên tĩnh không một tiếng động, vô số ánh mắt kinh ngạc đang nhìn vào cột máu phun từ đầu Ngụy Thông ra ngoài, sau đó lại nhìn thiếu niên trước mặt, họ chậm rãi thở ra một hơi.
Chiến đấu vô cùng thảm liệt, nhưng kết quả cuối cùng lại nằm ngoài dự liệu của vô số người, không ngờ rằng Ngụy Thông hung danh đầy mình ở Viêm Thành vậy mà lại táng thân trong tay một thiếu niên chưa tới 20 tuổi.
Bằng vào tuổi tác này đánh chết một vị cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn, ở trong thế hệ trẻ của Viêm Thành không mấy ai có thể làm được.
Một trận thành danh, Lâm Động Lâm gia tất sẽ vang dội trong Viêm Thành!
Đám người Lâm Chấn Thiên, Đổng Tố vào thời khắc này cũng trở nên khẩn trương, tuy rằng bọn họ hiểu Lâm Động có tiềm lực kinh người, nhưng mà dù sao đó là chuyện của tương lai, hiện giờ bắt hắn phải đối phó với Ngụy Thông, cao thủ mạnh hơn hắn một tầng đúng là có chút nguy hiểm.
Bang chủ Huyết Lang Bang Nhạc Sơn ngồi trên ghế thái sư, hai mắt híp lại nhìn chằm chằm vào trong sân, tuy nói sắc mặt hắn bình tĩnh, nhưng thân hình đang dựa vào ghế cũng hơi cứng lại một chút, thực lực của Lâm Động làm cho hắn chấn động, loại chấn động này làm cho sát ý của hắn tăng lên. Lần trước tranh đoạt Đan Tiên Trì, thực lực của Lâm Động chưa tới mức này, cho nên hắn mới tranh thủ cơ hội này bảo Ngụy Thông hạ sát chiêu.
Trong mắt hắn, Lâm Động tuy rằng có thực lực nhưng vẫn chưa đểu chống lại Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn Ngụy Thông, dù sao thì người này Khương Lập cũng không sánh bằng.
Nhưng mà, khi chứng kiến Lâm Động và Ngụy Thông đánh nhau sống chết, cái ý nghĩ này cũng dần biến mất, bởi vì Lâm Động không thảm bại như hắn dự đoán, bằng vào thủ đoạn xảo trá và Tinh thần lực mạnh mẽ, hắn đã biến nguy thành an, mấy lần đẩy Ngụy Thông vào trong hiểm cảnh.
Còn nhỏ tuổi mà đã ép Ngụy Thông thành thế này, nếu như để cho hắn phát triển thì sẽ tới mức nào?
Nhạc Sơn có thể trở thành thủ lĩnh của một trong ba thế lực đứng đầu Viêm Thành, đương nhiên không phải là người đơn giản, hắn nhìn bề ngoài thì thô lỗ, nhưng trong lòng lại cực kỳ độc ác, có thù tất báo, hiện giờ hắn và Lâm Động đã có khoảng cách, nếu như không tin tưởng có thể lôi kéo được người này, vậy phải tìm mọi cách sớm giải quyết.
Mà phiền toái này tốt nhất là nhờ Ngụy Thông giải quyết, đây chính là một hành động vẹn toàn nhất.
Chỉ là ý định của hắn không dễ thực hiện.
"Xuy!"
Trong khi có vô số ánh mắt nhìn vào trong sân, có một thân ảnh đột nhiên bắn ra ngoài, thân hình lộn ở trên không trung mấy lần, sau đó rơi xuống đất, trong tay hắn vốn cầm một thanh vũ khí giống như chủy thủ, hiện giờ đã cắm xuống đất, những thanh âm xèo xèo vang lên chói tai.
Nhìn thân ảnh kia bắn ra phía sau mấy chục thước, phải mất một lúc mọi người mới nhận rõ được diện mạo, trong sân truyền ra vô số tiếng ồ lên. Nguồn: http://qtruyen.net
"Lâm Động!"
Đám người Lâm Chấn Thiên, Đổng Tố nhìn thấy thân ảnh chật vật kia, sắc mặt cũng hơi đổi, trông tình hình này thì hình như Lâm Động rơi vào tình huống hạ phong?
Lúc này, Lâm Động chậm rãi ngồi thẳng lên, bàn tay nắm chặt Toái Nguyên Toa đỏ hồng, hai mắt chăm chú nhìn vào nơi sương mù đang dần tiêu tán.
Gió nhẹ thổi qua trong sân, sương mù đều tán đi, sau đó có một thân ảnh khác xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Thân ảnh kia nửa quỳ nửa ngồi, quần áo rách nát, vết thương đầy người, đặc biệt là ở chân phải có một vết thương thật sâu, máu tươi không ngừng chảy ra, máu nhuộm đỏ mặt đất.
"Ngụy Thông?!"
Nhìn bóng người còn chật vật hơn Lâm Động mấy lần, những người ngồi trong đài bật thốt lên, vốn họ tưởng rằng Lâm Động bị thua thiệt trong lần va chạm vừa rồi, nhưng mà bây giờ lại trái ngược, người thua thiệt hình như là Ngụy Thông!
Trên khán đài, Nhạc Sơn đã đứng dậy, nhìn chằm chằm vào trong sân, ánh mắt âm trầm đáng sợ, hắn chưa từng ngờ tới, Ngụy Thông lại bị Lâm Động đánh cho thảm tới như vậy.
"Cái đồ hỗn trướng này..."
Nhạc Sơn thốt lên một câu, lửa giận trong lòng bùng lên, người ngoài không biết là hắn đang chửi bên nào.
Trái ngược với Nhạc Sơn, đám người Lâm Chấn Thiên nặng nề thở dài một hơi, đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, có thể nhận ra bọn họ khẩn trương tới mức nào.
"Phốc xuy!"
Trong vô số ánh mắt kinh ngạc, Ngụy Thông phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của hắn cũng hiện lên sự khó tin, hắn không cách nào tưởng tượng, Lâm Động chỉ dựa vào thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh có thể đánh bại hắn!
"Cái tên tiểu tạp toái này!"
Đùi phải truyền đến đau nhức làm cho Ngụy Thông hiểu rõ, xương chân đã bị chấn gãy, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi mắng một tiếng, ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Lâm Động cách đó không xa, hắn thề rằng phải làm cho Lâm Động và toàn bộ Lâm gia trả bằng máu!
Nhưng mà, ngay khi hắn nghiến răng nghiến lợi thề thốt, Lâm Động cách đó không xa cầm Toái Nguyên Toa đỏ bừng, chậm rãi đi tới.
Hai chân Lâm Động bước càng lúc càng nhanh, sau đó hóa thành một cái bóng lao tới Ngụy Thông, sát khí từ cơ thể hắn cũng tỏa ra.
Nhìn thấy Lâm Động lao tới, thân hình của Ngụy Thông trở nên lạnh toát, sự oán độc trong mắt được thay thế bằng sự kinh khủng, với trạng thái của hắn hiện giờ nếu như Lâm Động muốn giết, thì hắn không thể nào ngăn cản được.
"Ta chịu thua!"
Trong lúc tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, Ngụy Thông sắc mặt biến đổi mấy lần, sau đó đột nhiên quát lớn, thua mất mặt nhưng còn hơn là chết!
Hơn nữa tuy nói đây là sinh tử đấu, nhưng mà giết hay không giết là do đối thủ, cho nên, lúc này Ngụy Thông hy vọng rằng việc mình chịu thua sẽ bảo toàn được cái mạng nhỏ!
Nhưng mà, hi vọng của hắn cực kỳ nhỏ, bởi vì Lâm Động lúc này vẫn dùng một tốc độ cực kỳ nhanh lao tới, sát ý của hắn chỉ có tăng không giảm!
Đối với Ngụy Thông, hắn đã sớm có ý định phải giết, hắn tin tưởng nếu như tình cảnh thay đổi, Ngụy Thông cũng sẽ không do dự lựa chọn cách hạ sát thủ với hắn, nếu như hắn có lòng dạ đàn bà, vậy thì đúng là ngu xuẩn vô cùng.
Cho nên, tiếng quát nhận thua của Ngụy Thông không làm cho sát ý của hắn vơi bớt.
Hành động của Lâm Động làm cho trong sân ồ lên, không ít người vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên họ không ngờ thiếu niên còn nhỏ tuổi kia lại ra tay tàn nhẫn tới như vậy.
"Tiểu tử, ngươi dám!"
Nhạc Sơn cũng bị hành động của Lâm Động làm cho kinh ngạc, bàn tay vỗ mạnh vào cái ghế đá, quát lớn một tiếng.
Huyết Y Môn dù sao cũng là một thế lực phụ thuộc vào Huyết Lang Bang, nếu như để cho Lâm Động giết Ngụy Thông, thì kiểu gì Huyết Y Môn cũng bị giải tán, tới lúc đó Huyết Lang Bang sẽ mất đi một thế lực không nhỏ, đây không phải là chuyện mà Nhạc Sơn muốn thấy.
Đương nhiên, Nhạc Sơn hiểu rõ, chỉ với một tiếng quát của hắn không làm cho Lâm Động bỏ sát ý, cho nên khi quát xong, hắn tung mình muốn nhảy vào trong sân cứu người.
Nhưng mà, khi thân hình hắn định tung lên thì có một thân ảnh đã xuất hiện trước mặt hắn, cười tủm tỉm nói:
"Nhạc Sơn bang chủ, sinh tử đấu, tính mạng do trời định, đây là quy củ không ai có thể thay đổi được."
"Hạ Vạn Kim, ngươi!"
Nhìn thấy Hạ Vạn Kim tự mình xuất thủ ngăn cản, Nhạc Sơn tuy giận dữ nhưng mà không dám xuất thủ với đối phương, trong lúc nhất thời hắn chỉ biết đứng tại chỗ.
Khi Hạ Vạn Kim ngăn cản Nhạc Sơn, Lâm Động ở trong sân cũng lao tới trước mặt Ngụy Thông.
"Tiểu tạp toái, muốn giết ta, không phải chuyện đơn giản như vậy!"
Cảm nhận được sát khí đang lao tới, sắc mặt Ngụy Thông đột nhiên trở nên dữ tợn, hai bàn tay của hắn vỗ mạnh xuống đất, thân hình lao ra, khuôn mặt hắn đỏ bừng, thậm chí còn nhìn thấy cả tia máu thẩm thấu từ trong lỗ chân lông ra ngoài.
Nhìn thấy hành động của Ngụy Thông, Lâm Động hai mắt híp lại, hắn có thể cảm giác được khí tức uể oải của người này đã biến mất, xem ra đối phương đang thi triển một loại công phu tương tự như "Hóa Huyết Quy Nguyên Công" của Khương Lập.
Đối với loại công pháp đề cao thực lực này, Lâm Động từ trước đến nay luôn cảnh giác, đương nhiên hắn sẽ không để cho Ngụy Thông có cơ hội này, bởi vậy hai chân hắn nhanh chóng bước tới, cánh tay vung lên, Toái Nguyên Toa mang theo Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén hóa thành một cái dùi chói mắt, cắt nát không khí, dùng tốc độ kinh người đuổi theo Ngụy Thông!
Tiếng xé gió sắc bén làm cho Ngụy Thông sợ hãi vô cùng, hắn vội vàng điều động toàn bộ Nguyên Lực còn sót lại trong đan điền, ngưng tụ thành một cái màn sáng ở trước mặt.
Nhưng mà, ngay khi cái màn sáng kia hình thành, cái dùi nhọn đỏ hồng kia đã lao tới, đập thẳng vào màn sáng Nguyên Lực.
"Cạch!"
Chỉ mới tiếp xúc, Thuần Nguyên Cương Khí trong Toái Nguyên Toa đột nhiên xoay tròn, giống như một cái mùi khoan chui vào trong màn sáng Nguyên Lực.
"Răng rắc!"
Với tốc độ xoay tròn của Toái Nguyên Toa, màn sáng kia lập tức nứt vỡ, ngay sau đó dưới sự kinh hãi của Ngụy Thông, Toái Nguyên Toa bắn thẳng vào đầu hắn, một cột máu theo đó phun ra.
Toàn bộ Giác Đấu Trường trở nên yên tĩnh không một tiếng động, vô số ánh mắt kinh ngạc đang nhìn vào cột máu phun từ đầu Ngụy Thông ra ngoài, sau đó lại nhìn thiếu niên trước mặt, họ chậm rãi thở ra một hơi.
Chiến đấu vô cùng thảm liệt, nhưng kết quả cuối cùng lại nằm ngoài dự liệu của vô số người, không ngờ rằng Ngụy Thông hung danh đầy mình ở Viêm Thành vậy mà lại táng thân trong tay một thiếu niên chưa tới 20 tuổi.
Bằng vào tuổi tác này đánh chết một vị cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn, ở trong thế hệ trẻ của Viêm Thành không mấy ai có thể làm được.
Một trận thành danh, Lâm Động Lâm gia tất sẽ vang dội trong Viêm Thành!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook