Vũ Động Càn Khôn
-
Chương 125: Sinh tử đấu
Giác Đấu Trường nằm ở vị trí trung tâm của bắc thành, đây cũng là một nơi đông người tập trung sinh sống, nhân khẩu của Viêm Thành rất nhiều, phân thành nhiều khu do các thế lực khác nhau quản lý, việc sống mái với nhau đương nhiên là chuyện thường ngày. Mà tình hình này đã làm cho Phủ thành chủ đau đầu, để giải quyết đống phiền phức này, Giác Đấu Trường được thành lập, giết người ở đây là chuyện hợp pháp.
Tuy nói hành động này không làm cho Viêm Thành bình lặng, nhưng cũng có tác dụng không nỏ, hơn nữa trải qua thời gian, đây chính là một nơi tổng kết ân oán của mọi người trong Viêm Thành.
Khi đám người Lâm Động tới Giác Đấu Trường, ở đây đã tập trung một số lượng người khủng khiếp, họ âm thầm lè lưỡi, không hổ là Viêm Thành, cho dù là chuyện gì cùng vượt xa Thanh Dương trấn.
Giác Đấu Trường có hình tròn rất lớn, xung quanh có rất nhiều cửa đi vào, nhưng mà dù vậy đám người Lâm Động vẫn thấy những hàng dài người xếp hàng.
"Ha hả, Lâm Động tiểu đệ, các ngươi tới hơi sớm."
Khi đám người Lâm Động tiến vào trong đội ngũ xếp hàng, đột nhiên có một tiếng cười duyên vang lên, bọn họ quay đầu lại thấy một đám người đang bước nhanh tới, đầu lĩnh của đám người này chính là Đổng Tố cùng với Hạ Vạn Kim, hơn nữa bên cạnh họ còn có vị Nham đại sư đã lâu không gặp mặt.
"Tham kiến Hạ hội trưởng, Nham đại sư."
Nhìn thấy Hạ Vạn Kim tự thân xuất mã tới đây, Lâm Động kinh ngạc, chợt ôm quyền cười nói, đám người Lâm Chấn Thiên đương nhiên biết tên tuổi của người này, cho nên không dám chậm trễ, chắp tay hành lễ.
"Lâm Động tiểu hữu, ngươi bây giờ là Cung Phụng của Vạn Kim Thương Hội, cái trận đấu này ta đương nhiên phải tới, tuy nói chưa biết ai tháng, nhưng mà nếu có người định tìm tới ngươi gây phiền toái, Vạn Kim Thương Hội nhất định không đáp ứng." Hạ Vạn Kim cười tủm tỉm nói.
Trong khi nói chuyện, ánh mắt Hạ Vạn Kim đảo qua người Lâm Động, cảm nhận được ba động Nguyên Lực của hắn, mắt hắn giật nhẹ.
"Xem ra quả thực đúng như lời Đổng Tố nói, Lâm Động đã thành công tiến vào Nguyên Đan cảnh."
Hạ Vạn Kim ánh mắt chợt lóe lên, nhưng trong lòng thì thầm than sợ hãi, trẻ tuổi như vậy mà đã bước chân vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh, cho dù hắn đã nhìn qua vô số người, nhưng mà đúng là phải thán phục người này. Đồng thời, ngay sau đó, hắn lại trở nên vui mừng, hắn đã hiểu, mình đã đầu tư đúng chỗ.
Nếu như trong khoảng 10 năm nữa, thiếu niên này thành công bước vào Tạo Hóa Tam Cảnh, thậm chí cao hơn, vậy thì...
Tới lúc đó, tất cả đầu tư của hắn đều đáng giá.
Lâm Động cũng mỉm cười, chợt xoay người giới thiệu với đám người Lâm Chấn Thiên:
"Gia gia, phụ thân, vị này là Hạ hội trưởng của Vạn Kim Thương Hội, đây là Nham đại sư, tứ ấn phù sư, người đã hướng dẫn cháu nhập môn Tinh thần lực."
"Ha hả, cái tên tiểu gia hỏa này đừng có làm tổn thọ lão phu."
Nham đại sư cười nói, tuy nói hắn đưa cho Lâm Động phương pháp tu luyện ba tầng đầu của "Thần Động Thiên", nhưng mà việc này cùng lắm chỉ giúp Lâm Động trở thành một gã Phù Sư mà thôi, những điều còn lại phải do Lâm Động tự mình cố gắng. Nguồn: http://qtruyen.net
Nghe thấy hai đại nhân vật chỉ cần dậm chân cũng có thể khiến cho Viêm Thành chấn động, trong lòng đám người Lâm Chấn Thiên kinh ngạc, họ không ngờ, Lâm Động mới chỉ tới Viêm Thành chưa được 2 tháng, đã có quan hệ tốt với những nhận vật kiểu này.
"Tiểu tử này đúng là không đơn giản!"
Đám người Lâm Chấn Thiên, Lâm Khiếu liếc mắt nhìn nhau, có chút tự hào, nhưng cũng có chút cảm thán, hiện giờ Lâm Động đã siêu việt hơn bọn họ rồi...
"Thời gian đã tới, chúng ta vào trước đi."
Nhìn thấy mọi người đã làm quen xong, Đổng Tố ở một bên cười nói.
Nghe vậy, đám người Lâm Động, Hạ Vạn Kim cũng gật đầu, Đổng Tố đi trước dẫn đường, nhưng mà không đi vào thông đạo phổ thông, họ đi vào một thông đạo đặc biệt vào Giác Đấu Trường, thân là một trong tam đại đứng đầu Viêm Thành, Vạn Kim Thương Hội luôn luôn có thể hưởng thụ rất nhiều ưu đãi đặc biệt.
Đoàn người dọc theo thông đạo đi chừng mấy phút đồng hồ, sau đó tầm nhìn trước mắt trở nên mở rộng, ánh mặt trời chiếu xuống những tiếng động như sóng biển ì ùng lập tức truyền vào trong tai.
"Phù..."
Nhìn Giác Đấu Trường to lớn, Lâm Động cũng không khỏi thở hắt ra, giống như mang toàn bộ sự kinh ngạc đẩy ra ngoài.
Đám người Lâm Động đi vào trong khán đài, mà ở trên khán đài lúc này đã có một số người ngồi, trông bộ dáng của họ hiển nhiên không phải là nhân vật tầm thường, xem ra đây chính những chỗ dành riêng cho những nhân vật có danh tiếng ở Viêm Thành.
Vạn Kim Thương Hội là một trong tam đại đứng đầu Viêm Thành, mà lúc này Hạ Vạn Kim lại đi cùng với Nham đại sư, cho nên có không ít người tới chào hỏi, Hạ Vạn Kim cười tủm tỉm ứng phó, Nham đại sư thì bình thản hơn nhiều, không ai dám biểu hiện bất mãn với hắn cả.
"Trong Giác Đấu Trường có không ít khu vực, nhưng mà do hôm nay ngươi với Ngụy Thông tiến hành sinh tử đấu, nên người ta đã ngồi chật cả rồi."
Trong khi Lâm Động đang mải miết ngắm nhìn Giác Đấu Trường, Đổng Tố cười và giải thích cho hắn hiểu.
Lâm Động nhìn thoáng qua những người ngồi trên đài, cười khổ một tiếng gật đầu, đây toàn là do Huyết Lang Bang gây nên, vốn đây chỉ là một trường sinh tử đấu lại bị họ làm cho thành thế này.
"Hạ hội trưởng, các ngươi tới thực sớm."
Đột nhiên, ở phía sau có một tiếng cười quen thuộc vang lên, nghe được thanh âm này, hai hàng lông mày của Lâm Động nhíu lại, quay đầu nhìn sang quả nhiên là thấy Huyết Lang Bang bang chủ Nhạc Sơn đang đi vào, mặt khác ở bên cạnh hắn còn có một nhân ảnh quen thuộc, đó chính là môn chủ Huyết Y Môn, Ngụy Thông.
Khi Lâm Động nhìn thấy Ngụy Thông, người này hiển nhiên là cũng nhận ra hắn, trên mặt hiện một nụ cười nhạt, bàn tay chém một cái, hiển nhiên hắn muốn làm thịt Lâm Động.
Lâm Động hờ hững theo dõi hắn, đây chính là đối thủ hai tháng trước khiến hắn vô cùng đau đầu, nhưng bây giờ đã không còn khó giải quyết, nhưng đáng tiếc là Ngụy Thông không biết lợi thế của hắn đang dần mất đi.
"Trận sinh tử đấu hôm nay vốn là một chuyện giải trí, nhưng mà chắc phải nhìn thấy máu rồi."
Nhạc Sơn chậm rãi đi tới trước mặt Lâm Động, cười cười, nhưng mà nụ cười này vô cùng lạnh lẽo.
"Không nghĩ tới ngươi lại giết được Cổ Ảnh của Huyết Y Môn, nói như thế nào thì Huyết Y Môn cũng được coi như một thế lực của Huyết Lang Bang chúng ta."
"Nhạc Sơn, Cổ Ảnh kia nhúng tay vào chuyện của ngươi khác, chết coi như là đáng đời."
Hạ Vạn Kim thản nhiên nói.
"Oan có đầu nợ có chủ, ta với ngươi không nói làm gì, trận sinh tử đấu hôm nay chính là việc kết thúc mọi ân oán."
Nhạc Sơn trào phúng nói, chợt vỗ vỗ vai Lâm Động:
"Tiểu tử, mong rằng ngươi có thể sống qua hôm nay, Nhạc Sơn ta dù sao cũng là người yêu tài, nếu như có hứng thứ thì tới Huyết Lang Bang của chúng ta."
Nói xong, Nhạc Sơn cười cười, không nói thêm gì nữa, xoay người đi vào trong khán đài.
"Tiểu tử, hiện giờ ta xem ngươi còn trốn đi đâu!"
Ngụy Thông gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Động, nụ cười của hắn trông vô cùng dữ tợn.
Lâm Động liếc mắt nhìn Ngụy Thông, sau đó liền quay đầu đi, hành động này khiến cho Ngụy Thông tức giận tới mức gân xanh đầy trán.
"Ngươi bây giờ cứ kiêu ngạo đi, đợi lát nữa có muốn chết cũng không xong!"
Ngụy Thông nghiến răng nghiến lợi cười lạnh nói, phẩy tay áo một cái, xoay người đuổi theo Nhạc Sơn.
Lâm Động nhìn theo bóng lưng của đám người Nhạc Sơn, hàn mang trong mắt hắn hiện lên, Nhạc Sơn này nhìn thì trông như thô lỗ, nhưng mà là người có thù tất báo, thủ đoạn tàn nhẫn, nếu như có ai chỉ hơi đắc tội, hắn sẽ coi là cái đinh trong mắt, nhưng mà nếu hôm nay giết Ngụy Thông, Nhạc Sơn cũng khó mà cản nổi.
"Lát nữa nên cẩn thận một chút."
Đổng Tố ở bên cạnh nghiêm túc nhắc nhở, cho dù Lâm Động đã thành công bước chân vào Nguyên Đan cảnh, nhưng nếu như chỉ cần hơi sơ sẩy sẽ rất có thể bị táng thân trong tay Nhạc Sơn, dù sao thì Ngụy Thông cũng là cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn.
Lâm Động mỉm cười gật đầu, sư tử dù vồ thỏ cũng dùng toàn lực, hơn nữa Ngụy Thông này lại chính là một con chó độc có răng nanh dài, trận sinh tử đấu này nếu hắn thua thì Lâm gia xong đời, cho nên, cho dù như thế nào hắn cũng phải thắng!
Sau khi đám người Huyết Lang Bang, Huyết Y Môn xuất hiện, mặt trời cũng dần dần đi vào chính giữa (1), tiếng ồn ào trong Giác Đấu Trường cũng theo đó mà tăng vọt.
(1): Mặt trời chính giữa: giữa trưa, Trung Quốc gọi là chính ngọ: 12h
Trong Giác Đấu Trường có một tổ trọng tai, khi tới giờ họ phân công một thân ảnh đứng ở giữa đấu trường.
"Sinh tử đấu, lấy mạng đặt cược, sinh tử do trời, đừng có oán người!"
Trọng tài phổ biến quy củ, sau đó nhìn về phía khán đài của đám người Lâm Động, trầm giọng nói:
"Lần sinh tử đấu này là của môn chủ Huyết Y Môn Ngụy Thông và Lâm gia Lâm Động, kính xin hai vị lập tức lên đài!"
"Vù!"
Tiếng trọng tài vừa dứt, Ngụy Thông lao như chim ưng lên đài, hai mắt đỏ ngầu trông vô cùng dữ tợn và tàn khốc nhìn chằm chằm vào Lâm Động, cười lạnh nói:
"Lâm gia tiểu nhi, cút lên đây cho ta, bản môn chủ hôm nay muốn ngươi nợ máu trả bằng máu!"
Đối mặt với tiếng quát của Ngụy Thông, Lâm Động cũng điểm nhẹ chân một cái, từ trên đài cao nhảy xuống, vững vàng đứng ở trong sân, ánh mắt trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, nói một câu bình thản nhưng lại khiến gân xanh trên trán của Ngụy Thông nổi chằng chịt.
"Phế vật toàn nói lời vô nghĩa!"
Tuy nói hành động này không làm cho Viêm Thành bình lặng, nhưng cũng có tác dụng không nỏ, hơn nữa trải qua thời gian, đây chính là một nơi tổng kết ân oán của mọi người trong Viêm Thành.
Khi đám người Lâm Động tới Giác Đấu Trường, ở đây đã tập trung một số lượng người khủng khiếp, họ âm thầm lè lưỡi, không hổ là Viêm Thành, cho dù là chuyện gì cùng vượt xa Thanh Dương trấn.
Giác Đấu Trường có hình tròn rất lớn, xung quanh có rất nhiều cửa đi vào, nhưng mà dù vậy đám người Lâm Động vẫn thấy những hàng dài người xếp hàng.
"Ha hả, Lâm Động tiểu đệ, các ngươi tới hơi sớm."
Khi đám người Lâm Động tiến vào trong đội ngũ xếp hàng, đột nhiên có một tiếng cười duyên vang lên, bọn họ quay đầu lại thấy một đám người đang bước nhanh tới, đầu lĩnh của đám người này chính là Đổng Tố cùng với Hạ Vạn Kim, hơn nữa bên cạnh họ còn có vị Nham đại sư đã lâu không gặp mặt.
"Tham kiến Hạ hội trưởng, Nham đại sư."
Nhìn thấy Hạ Vạn Kim tự thân xuất mã tới đây, Lâm Động kinh ngạc, chợt ôm quyền cười nói, đám người Lâm Chấn Thiên đương nhiên biết tên tuổi của người này, cho nên không dám chậm trễ, chắp tay hành lễ.
"Lâm Động tiểu hữu, ngươi bây giờ là Cung Phụng của Vạn Kim Thương Hội, cái trận đấu này ta đương nhiên phải tới, tuy nói chưa biết ai tháng, nhưng mà nếu có người định tìm tới ngươi gây phiền toái, Vạn Kim Thương Hội nhất định không đáp ứng." Hạ Vạn Kim cười tủm tỉm nói.
Trong khi nói chuyện, ánh mắt Hạ Vạn Kim đảo qua người Lâm Động, cảm nhận được ba động Nguyên Lực của hắn, mắt hắn giật nhẹ.
"Xem ra quả thực đúng như lời Đổng Tố nói, Lâm Động đã thành công tiến vào Nguyên Đan cảnh."
Hạ Vạn Kim ánh mắt chợt lóe lên, nhưng trong lòng thì thầm than sợ hãi, trẻ tuổi như vậy mà đã bước chân vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh, cho dù hắn đã nhìn qua vô số người, nhưng mà đúng là phải thán phục người này. Đồng thời, ngay sau đó, hắn lại trở nên vui mừng, hắn đã hiểu, mình đã đầu tư đúng chỗ.
Nếu như trong khoảng 10 năm nữa, thiếu niên này thành công bước vào Tạo Hóa Tam Cảnh, thậm chí cao hơn, vậy thì...
Tới lúc đó, tất cả đầu tư của hắn đều đáng giá.
Lâm Động cũng mỉm cười, chợt xoay người giới thiệu với đám người Lâm Chấn Thiên:
"Gia gia, phụ thân, vị này là Hạ hội trưởng của Vạn Kim Thương Hội, đây là Nham đại sư, tứ ấn phù sư, người đã hướng dẫn cháu nhập môn Tinh thần lực."
"Ha hả, cái tên tiểu gia hỏa này đừng có làm tổn thọ lão phu."
Nham đại sư cười nói, tuy nói hắn đưa cho Lâm Động phương pháp tu luyện ba tầng đầu của "Thần Động Thiên", nhưng mà việc này cùng lắm chỉ giúp Lâm Động trở thành một gã Phù Sư mà thôi, những điều còn lại phải do Lâm Động tự mình cố gắng. Nguồn: http://qtruyen.net
Nghe thấy hai đại nhân vật chỉ cần dậm chân cũng có thể khiến cho Viêm Thành chấn động, trong lòng đám người Lâm Chấn Thiên kinh ngạc, họ không ngờ, Lâm Động mới chỉ tới Viêm Thành chưa được 2 tháng, đã có quan hệ tốt với những nhận vật kiểu này.
"Tiểu tử này đúng là không đơn giản!"
Đám người Lâm Chấn Thiên, Lâm Khiếu liếc mắt nhìn nhau, có chút tự hào, nhưng cũng có chút cảm thán, hiện giờ Lâm Động đã siêu việt hơn bọn họ rồi...
"Thời gian đã tới, chúng ta vào trước đi."
Nhìn thấy mọi người đã làm quen xong, Đổng Tố ở một bên cười nói.
Nghe vậy, đám người Lâm Động, Hạ Vạn Kim cũng gật đầu, Đổng Tố đi trước dẫn đường, nhưng mà không đi vào thông đạo phổ thông, họ đi vào một thông đạo đặc biệt vào Giác Đấu Trường, thân là một trong tam đại đứng đầu Viêm Thành, Vạn Kim Thương Hội luôn luôn có thể hưởng thụ rất nhiều ưu đãi đặc biệt.
Đoàn người dọc theo thông đạo đi chừng mấy phút đồng hồ, sau đó tầm nhìn trước mắt trở nên mở rộng, ánh mặt trời chiếu xuống những tiếng động như sóng biển ì ùng lập tức truyền vào trong tai.
"Phù..."
Nhìn Giác Đấu Trường to lớn, Lâm Động cũng không khỏi thở hắt ra, giống như mang toàn bộ sự kinh ngạc đẩy ra ngoài.
Đám người Lâm Động đi vào trong khán đài, mà ở trên khán đài lúc này đã có một số người ngồi, trông bộ dáng của họ hiển nhiên không phải là nhân vật tầm thường, xem ra đây chính những chỗ dành riêng cho những nhân vật có danh tiếng ở Viêm Thành.
Vạn Kim Thương Hội là một trong tam đại đứng đầu Viêm Thành, mà lúc này Hạ Vạn Kim lại đi cùng với Nham đại sư, cho nên có không ít người tới chào hỏi, Hạ Vạn Kim cười tủm tỉm ứng phó, Nham đại sư thì bình thản hơn nhiều, không ai dám biểu hiện bất mãn với hắn cả.
"Trong Giác Đấu Trường có không ít khu vực, nhưng mà do hôm nay ngươi với Ngụy Thông tiến hành sinh tử đấu, nên người ta đã ngồi chật cả rồi."
Trong khi Lâm Động đang mải miết ngắm nhìn Giác Đấu Trường, Đổng Tố cười và giải thích cho hắn hiểu.
Lâm Động nhìn thoáng qua những người ngồi trên đài, cười khổ một tiếng gật đầu, đây toàn là do Huyết Lang Bang gây nên, vốn đây chỉ là một trường sinh tử đấu lại bị họ làm cho thành thế này.
"Hạ hội trưởng, các ngươi tới thực sớm."
Đột nhiên, ở phía sau có một tiếng cười quen thuộc vang lên, nghe được thanh âm này, hai hàng lông mày của Lâm Động nhíu lại, quay đầu nhìn sang quả nhiên là thấy Huyết Lang Bang bang chủ Nhạc Sơn đang đi vào, mặt khác ở bên cạnh hắn còn có một nhân ảnh quen thuộc, đó chính là môn chủ Huyết Y Môn, Ngụy Thông.
Khi Lâm Động nhìn thấy Ngụy Thông, người này hiển nhiên là cũng nhận ra hắn, trên mặt hiện một nụ cười nhạt, bàn tay chém một cái, hiển nhiên hắn muốn làm thịt Lâm Động.
Lâm Động hờ hững theo dõi hắn, đây chính là đối thủ hai tháng trước khiến hắn vô cùng đau đầu, nhưng bây giờ đã không còn khó giải quyết, nhưng đáng tiếc là Ngụy Thông không biết lợi thế của hắn đang dần mất đi.
"Trận sinh tử đấu hôm nay vốn là một chuyện giải trí, nhưng mà chắc phải nhìn thấy máu rồi."
Nhạc Sơn chậm rãi đi tới trước mặt Lâm Động, cười cười, nhưng mà nụ cười này vô cùng lạnh lẽo.
"Không nghĩ tới ngươi lại giết được Cổ Ảnh của Huyết Y Môn, nói như thế nào thì Huyết Y Môn cũng được coi như một thế lực của Huyết Lang Bang chúng ta."
"Nhạc Sơn, Cổ Ảnh kia nhúng tay vào chuyện của ngươi khác, chết coi như là đáng đời."
Hạ Vạn Kim thản nhiên nói.
"Oan có đầu nợ có chủ, ta với ngươi không nói làm gì, trận sinh tử đấu hôm nay chính là việc kết thúc mọi ân oán."
Nhạc Sơn trào phúng nói, chợt vỗ vỗ vai Lâm Động:
"Tiểu tử, mong rằng ngươi có thể sống qua hôm nay, Nhạc Sơn ta dù sao cũng là người yêu tài, nếu như có hứng thứ thì tới Huyết Lang Bang của chúng ta."
Nói xong, Nhạc Sơn cười cười, không nói thêm gì nữa, xoay người đi vào trong khán đài.
"Tiểu tử, hiện giờ ta xem ngươi còn trốn đi đâu!"
Ngụy Thông gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Động, nụ cười của hắn trông vô cùng dữ tợn.
Lâm Động liếc mắt nhìn Ngụy Thông, sau đó liền quay đầu đi, hành động này khiến cho Ngụy Thông tức giận tới mức gân xanh đầy trán.
"Ngươi bây giờ cứ kiêu ngạo đi, đợi lát nữa có muốn chết cũng không xong!"
Ngụy Thông nghiến răng nghiến lợi cười lạnh nói, phẩy tay áo một cái, xoay người đuổi theo Nhạc Sơn.
Lâm Động nhìn theo bóng lưng của đám người Nhạc Sơn, hàn mang trong mắt hắn hiện lên, Nhạc Sơn này nhìn thì trông như thô lỗ, nhưng mà là người có thù tất báo, thủ đoạn tàn nhẫn, nếu như có ai chỉ hơi đắc tội, hắn sẽ coi là cái đinh trong mắt, nhưng mà nếu hôm nay giết Ngụy Thông, Nhạc Sơn cũng khó mà cản nổi.
"Lát nữa nên cẩn thận một chút."
Đổng Tố ở bên cạnh nghiêm túc nhắc nhở, cho dù Lâm Động đã thành công bước chân vào Nguyên Đan cảnh, nhưng nếu như chỉ cần hơi sơ sẩy sẽ rất có thể bị táng thân trong tay Nhạc Sơn, dù sao thì Ngụy Thông cũng là cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn.
Lâm Động mỉm cười gật đầu, sư tử dù vồ thỏ cũng dùng toàn lực, hơn nữa Ngụy Thông này lại chính là một con chó độc có răng nanh dài, trận sinh tử đấu này nếu hắn thua thì Lâm gia xong đời, cho nên, cho dù như thế nào hắn cũng phải thắng!
Sau khi đám người Huyết Lang Bang, Huyết Y Môn xuất hiện, mặt trời cũng dần dần đi vào chính giữa (1), tiếng ồn ào trong Giác Đấu Trường cũng theo đó mà tăng vọt.
(1): Mặt trời chính giữa: giữa trưa, Trung Quốc gọi là chính ngọ: 12h
Trong Giác Đấu Trường có một tổ trọng tai, khi tới giờ họ phân công một thân ảnh đứng ở giữa đấu trường.
"Sinh tử đấu, lấy mạng đặt cược, sinh tử do trời, đừng có oán người!"
Trọng tài phổ biến quy củ, sau đó nhìn về phía khán đài của đám người Lâm Động, trầm giọng nói:
"Lần sinh tử đấu này là của môn chủ Huyết Y Môn Ngụy Thông và Lâm gia Lâm Động, kính xin hai vị lập tức lên đài!"
"Vù!"
Tiếng trọng tài vừa dứt, Ngụy Thông lao như chim ưng lên đài, hai mắt đỏ ngầu trông vô cùng dữ tợn và tàn khốc nhìn chằm chằm vào Lâm Động, cười lạnh nói:
"Lâm gia tiểu nhi, cút lên đây cho ta, bản môn chủ hôm nay muốn ngươi nợ máu trả bằng máu!"
Đối mặt với tiếng quát của Ngụy Thông, Lâm Động cũng điểm nhẹ chân một cái, từ trên đài cao nhảy xuống, vững vàng đứng ở trong sân, ánh mắt trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, nói một câu bình thản nhưng lại khiến gân xanh trên trán của Ngụy Thông nổi chằng chịt.
"Phế vật toàn nói lời vô nghĩa!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook