Vũ Động Càn Khôn
-
Chương 102: Đánh cuộc
Dịch: Hoàng Oanh
Một tiếng quát vang lên như sấm, kèm theo đó là sát khí kinh người bộc phát ra, toàn bộ thôn trấn lúc này trở nên yên tĩnh vô cùng, sau đó có vô số ánh mắt đều nhìn về phương hướng của Lâm gia.
"Huyết Y Môn cuối cùng cũng tới rồi..."
"Lâm gia đúng là nhiều kiếp nạn, vừa mới diệt xong hai nhà Lôi Tạ, bây giờ lại… gặp một đối thủ hung mãnh gấp nhiều lần."
"Ài..."
Ở bên ngoài trang viên của Lâm gia, có một người mặc áo đỏ thẫm dẫn theo một đội nhân mã đem toàn bộ thôn trang vây chặt như nêm cối, sát khí tràn ngập, nhìn thấy mà giật mình.
Đứng đầu của đại đội nhân mã kia là một người một ngựa, người này thân thể cường tráng, da ngăm đen, nhìn qua trông giống như một cái Thiết Tháp, hắn đứng đó làm cho người khác có cảm giác hít thở không thông, không ai dám khinh thường hắn.
Nam tử mặc một cái áo bào màu đỏ, diện mục băng lãnh, không nhận hắn đang vui hay buồn, hai hàng lông mày đỏ tươi tỏa ra sát khí, người này chính là môn chủ Huyết Y Môn Ngụy Thông, ở Viêm Thành cũng có chút danh tiếng, có thực lực Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn!
Ở bên cạnh Ngụy Thông còn có một lão giả gầy gõ, quanh thân hắn Nguyên Lực ba động như ẩn như hiện, chắc lão này chính là cung phụng cường giả của Huyết Y Môn, có thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh.
"Khặc khặc, Huyết Y Môn ta tự mình tới cửa, một cái Lâm gia nho nhỏ như thế này mà lại dám đóng kín đại môn, chẳng nhẽ các ngươi cho rằng Huyết Y Môn ta không dám huyết tẩy nơi này hay sao?"
Vị lão giả mũi ưng kia, sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm vào Lâm gia trang viên, cười quái dị nói.
"Két!"
Người này vừa nói xong, đại môn đang đóng chặt chậm rãi mở ra, rất nhiều Lâm gia hộ vệ lao ra, sắc mặt khẩn trương nhìn đám nhân mã ở bên ngoài.
"Lão phu Lâm Chấn Thiên, gia chủ Lâm gia, tham kiến Ngụy Thông môn chủ."
Lâm Chấn Thiên mang theo đám người Lâm Khiếu nối đuôi nhau kéo ra, hắn nhìn hồng bào nam tử ở trên lưng ngựa, ôm quyền nói.
"Không nghĩ tới ở cái Thanh Dương Trấn nho nhỏ này lại có một vị cường giả Tiểu Nguyên Đan cảnh."
Ngụy Thông ánh mắt hờ hững nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Thiên, chợt phất phất tay, nói:
"Mục đích mà Huyết Y Môn ta tới đây, Lâm gia các ngươi chắc cũng đã rõ, Cổ Ảnh chính là phó môn chủ Huyết Y Môn, hắn lại chết trong tay Lâm gia của các ngươi, nợ máu trả bằng máu, ngươi chắc cũng biết nên làm thế nào rồi chứ."
Lâm Chấn Thiên thần sắc hơi đổi, cắn răng nói:
"Ngụy Thông môn chủ, khi đó Lâm gia ta và hai nhà Lôi Tạ đang tranh đấu, Cổ Ảnh Phó môn chủ tự dưng lại nhúng tay vào, cho nên mới có kết quả như vậy."
"Ta tới nơi này không phải để nghe trình bày."
Ngụy Thông lãnh đạm nói, ánh mắt hắn có chút âm hàn nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Thiên, nói:
"Ta nói rồi, ta tới đây để giúp hắn báo thù, cho nên không cần nói lý do."
Ngụy Thông nói một cách bình thản, nhưng trong sự bình thản đó còn mang theo một sự liều lĩnh và khí phách, mà đối với điều này, Lâm gia tất nhiên là không cam lòng, tuy tức giận nhưng cũng chẳng dám nói gì.
Lâm Chấn Thiên sắc mặt biến đổi, một lát sau mới trầm giọng nói:
"Ngụy Thông môn chủ, vậy thì nói thẳng đi, đến tột cùng người muốn Lâm gia ta như thế nào mới có thể hóa giải điều này?"
Huyết Y Môn hưng sư động kéo tới, nhưng mà chỉ vây trang, không lập tức ra tay, bộ dáng như vậy hiển nhiên là có mưu đồ, Lâm Chấn Thiên cũng là người tinh nhanh, cho nên lập tức đoán ra Huyết Y Môn muốn triển khai công phu sư tử ngoạm mà thôi.
"Ngươi đúng là người hiểu lý lẽ."
Nghe thấy Lâm Chấn Thiên nói như vậy, Ngụy Thông lúc này mới nhếch miệng cười, hai hàm răng trắng nhởn của hắn hiện ra làm cho người khác giật cả mình:
"Đem Thiết Mộc Trang cùng với hung thủ sát hại Cổ Ảnh giao ra đây, đồng thời Lâm gia các ngươi đầu nhập vào Huyết Y Môn, việc Cổ Ảnh ta có thể bỏ qua."
Nghe thấy Ngụy Thông nói thế, trong lòng đám người Lâm Chấn Thiên đều trầm xuống, tuy rằng họ đã sớm đoán ra Huyết Y Môn kiểu gì cũng triển khai công phu sư tử ngoạm, nhưng mà bọn còn đánh giá thấp khẩu vị của đám người này.
"Ngụy Thông môn chủ, chẳng lẽ không thể rộng rãi hơn một chút hay sao?"
Lâm Chấn Thiên khàn khàn nói.
"Hắc hắc, Lâm Chấn Thiên, ngươi cũng không nên quá đáng, môn chủ không lập tức ra tay huyết tẩy Lâm gia ngươi, đã là vô cùng rộng rãi rồi, ngươi còn ở nơi này nhiều lời, cẩn thận không thì chúng ta sẽ không tha cho cả gà chó trong Lâm gia các ngươi đâu!"
Lão giả đứng bên cạnh Lâm Chấn Thiên dùng tham âm sắc bén nói.
"Không phải các ngươi không muốn trực tiếp huyết tẩy Lâm gia ta, mà là các ngươi cũng hiểu, mặc dù các ngươi có thể làm được điều này, nhưng Huyết Y Môn cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ"
Sau khi lão giả kia vừa nói xong, một giọng nói cũng lập tức vang lên, một thân ảnh bay từ trong Lâm gia ra ngoài, đứng trên tường viện, người này chính là Lâm Động.
"Ngươi chính là tên tiểu tử giết Cổ Ảnh?"
Khi Lâm Động hiện thân, ánh mắt Ngụy Thông cũng dính chặt vào người hắn, hai mắt híp lại, hàn quang lưu động, chậm rãi nói.
"Ngươi quá đề cao Lâm gia của mình rồi."
"Ngụy Thông môn chủ, ta tin rằng người cũng hiểu, nếu như các ngươi động thủ, Lâm gia ta tất sẽ bị diệt, nhưng mà ít nhất vị lão tiên sinh bên cạnh ngươi cũng sẽ vĩnh viễn ở lại chỗ này, Viêm Thành cạnh tranh không nhỏ, nếu như liên tiếp mất đi hai vị phụ tá đắc lực, ta nghĩ đây sẽ là một đả kích cực lớn với Huyết Y Môn."
Lâm Động nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, có chút suy nghĩ nói.
"Ngươi!"
Nghe thấy Lâm Động nói vậy, lão giả kia giận tím mặt, vừa muốn gầm lên, Ngụy Thông đã phất phất tay, ngăn hắn lại, chợt cười lạnh nói:
"Tiểu tử, theo như ngươi nói thì Huyết Y Môn chúng ta không làm gì được Lâm gia các ngươi hay sao?"
"Huyết Y Môn muốn tiêu diệt Lâm gia ta, đương nhiên có thể làm được, thế nhưng cần phải trả một giá cao, Ngụy Thông môn chủ trong lòng chắc cũng hiểu rõ, nếu như Lâm gia ta có thể chạy trốn khỏi cuộc tàn sát hôm nay, thì sau này Ngụy Thông môn chủ chắc chắn sẽ khó ngủ rồi."
Lâm Động nhìn thẳng vào Ngụy Thông, nói.
"A?"
Ngụy Thông ngẩn ra, nhìn chằm chằm vào Lâm Động, sự âm lãnh xẹt qua trong mắt, chân của hắn điểm lên lưng ngựa một cái, thân hình giống như mũi tên, nhanh như tia chớp bắn về phía trước.
"Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi có thể giết Cổ Ảnh, là có thể kiêu ngạo ở trước mặt ta đúng không? Ngươi nói ngươi có thể trốn chạy để khỏi chết, vậy thì ta sẽ giết ngươi trước!"
Hành động của Lâm Động đúng là đã nằm ngoài dự liệu của mọi người, không ai ngờ vị môn chủ Huyết Y Môn này lại ra tay với một thiếu niên!
Lâm Chấn Thiên lúc này cũng phục hồi tinh thần, ánh mắt lập tức đỏ lên, nhưng mà khi hắn định lao ra ngăn cản, thì lão giả đứng bên cạnh Ngụy Thông đã xuất hiện ở trước mặt, ngăn hắn lại.
"Choang choang!"
Biến cố này làm cho nhân mã đôi bên liên tiếp rút đao kiếm, bầu không khí đã vô cùng khẩn trương, đánh nhau tới nơi.
Lâm Động bình tĩnh nhìn Ngụy Thông đang hung hãn lao tới, phản ứng của người này không nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn cũng hiểu hiện giờ hắn không phải là đối thủ của cường giả Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn.
Cho nên, khi Ngụy Thông lao tới, thân hình Lâm Động cũng lập tức lùi lại, mấy đạo hắc mang trong tay áo hắn bay ra, phiêu phù dưới chân Lâm Động, hắn điểm chân một cái bay vút lên bầu trời, đứng giữa không trung, nhìn thấy cảnh tượng này không ít người đều ồ lên.
Ngự không mà đi, cho dù là cường giả Nguyên Đan cảnh cũng không thể nào làm được.
Lâm Động nhảy lên giữa không trung, dễ dàng tránh thoát khỏi sự tấn công của Ngụy Thông. Ngụy Thông bây giờ mới hiểu vì sao Lâm Động lại cuồng vọng cho rằng hắn có thể chạy trốn khỏi sự tấn công của mình, với chiêu thức này đúng là hắn không cách nào ngăn cản được Lâm Động.
Đám người Lâm Chấn Thiên thấy Lâm Động sử dụng phương thức này khiến cho Ngụy Thông bó tay, trong lòng cũng thở dài một hơi.
Lâm Động thân hình từ từ hạ xuống, đứng trên một ngọn cây, sau đó từ trên cao nhìn xuống Ngụy Thông, nói:
"Ngụy Thông môn chủ, Huyết Y Môn nếu như muốn diệt Lâm gia ta, ta sẽ lẩn trốn, sau đó âm thầm tu luyện, nhưng mà thời gian sau đó Huyết Y Môn ngươi sẽ không được bình an đâu."
"Ngươi uy hiếp ta?"
Ngụy Thông giận dữ cười, đây là lần đầu tiên hắn bị một thiếu niên uy hiếp, hơn nữa làm cho hắn bực hơn là hắn không cách nào ngăn cản được Lâm Động. Ở độ tuổi này mà có thể đánh chết Cổ Ảnh, đủ để nói rõ tiềm lực của người này, có một đối thủ kiểu này thì phải giết sớm bao nhiêu tốt bấy nhiêu, nếu không thì hậu hoạn vô cùng.
Lâm Động sắc mặt bình tĩnh, thực lực hiện giờ của Lâm gia không cách nào chống lại Huyết Y Môn, nhưng mà Ngụy Thông cũng không dám xuống tay với Lâm gia, bởi vì hắn kiêng kị Lâm Động.
"Ngụy Thông môn chủ, không biết ngươi có dám đánh cuộc với ta không?"
Lâm Động đột nhiên nói.
"Đánh cuộc gì?"
Ngụy Thông hai mắt híp lại, cười lạnh nói.
"Ba tháng nữa ta với ngươi tiến hành sinh tử quyết chiến, nếu như ngươi thắng, không chỉ Thiết Mộc Trang giao cho ngươi mà Lâm gia ta cũng chắp tay xưng thần, còn nếu như ta thắng, việc Cổ Ảnh bỏ qua, được không?"
Lâm Động chậm rãi nói.
Lâm Động nói xong câu này làm cho vô số người sợ hãi, ngay cả đám người Lâm Chấn Thiên cũng biến sắc, liếc mắt nhìn nhau, nhưng mà họ khôg mở miệng nói gì, nếu như kiếp nạn hôm nay phủ xuống, Thiết Mộc Trang chắc chắn sẽ mất, Lâm gia cũng sẽ xong đời.
Có thể kéo dài thêm ba tháng cũng là chuyện tốt, về phần Lâm Động có thể đánh bại Ngụy Thông hay không thì chỉ trong lòng hắn mới rõ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Ngươi muốn cùng ta tiến hành sinh tử quyết chiến?"
Ngụy Thông cũng kinh ngạc với cái kiểu đánh cuộc này, Lâm Động tuy đã đánh chết Cổ Ảnh, nhưng mà hắn khác với Cổ Ảnh, thực lực của Lâm Động không thể nào so bì với hắn được.
Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn, có thể tương đương với tam ấn Phù sư! Tam ấn Phù Sư, nhân vật có thực lực bực này cho dù ở Viêm Thành cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, hắn tuyệt đối không tin x, Lâm Động có thể đạt tới trình độ này!
"Không biết Ngụy Thông môn chủ có dám nhận không?"
Lâm Động cười nói.
"Tiểu tử, ngươi đang muốn kéo dài thời gian phỉa không?"
Ngụy Thông cười lạnh nói.
Lâm Động từ chối cho ý kiến, nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, nói:
"Có hai sự lựa chọn, một là ngươi chỉ cần đánh thắng ta, thì không những có Thiết Mộc Trang mà Lâm gia còn thần phục ngươi, còn một nữa chọn nữa là bây giờ động thủ, ta với các ngươi chém giết một hồi, sau đó ta sẽ trốn đi."
Nghe thấy hai chữ cuối cùng, da mặt Ngụy Thông co lại, đây là một chuyện vô cùng mất mặt, nhưng lại bị Lâm Động nói ra trước mặt mọi người, hơn nữa còn làm cho Ngụy Thông nghẹn họng… đây đúng là điều hắn kiêng kị nhất.
Hắn không sợ một cái giá cao khi diệt Lâm gia, nhưng hắn lại sợ một con độc xà lúc nào cũng rình rập, đặc biệt là con độc xà này có tiềm lực cực cao, điều này sẽ khiến cho cuộc sống sau này của hắn khó có thể bình an!
Nếu như muốn giết phải giết sạch, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!
Nhưng mà bây giờ hắn không nắm chắc mình có thể giết được Lâm Động!
Ánh mắt Ngụy Thông đang lóe lên, trong lòng đang suy nghĩ được mất.
Nhìn thấy sắc mặt hắn như vậy, những người còn lại đều im lặng, nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, lựa chọn của hắn có thể khiến cho hôm nay máu chảy thành sông, hoặc là tất cả bình an. "
" Ngụy Thông môn chủ, nghĩ xong chưa?"
Sau một lúc lâu, Lâm Động nhẹ giọng nói.
Ngụy Thông chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt hơi có chút âm lệ nhìn chằm chằm vào Lâm Động, chợt cười nhạt, thân hình khẽ động, bay về lưng ngựa.
"Được, ta chấp nhận lời đề nghị này, nhưng mà ba tháng quá lâu, ta cho ngươi 2 tháng, sau hai tháng ta sẽ chờ ngươi trên Giác Đấu Trường ở Viêm Thành, nhưng mà trong khoảng thời gian này, Lâm gia ngươi không được rời khỏi Thanh Dương Trấn, thám tử của Huyết Y Môn ta sẽ giám sát chặt chẽ, một khi các ngươi rời đi ta sẽ huyết tẩy Lâm gia!"
"Đi!"
Ngụy Thông nói xong quay đầu ngựa, phóng ra ngoài Thanh Dương trấn, nhân mã của Huyết Y Môn cũng theo đó hóa thành một dòng nước lũ, ùn ùn đuổi theo.
Đứng ở trên ngọn cây, Lâm Động nhìn đám người của Huyết Y Môn rời đi, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
"Hai tháng."
Trong hai tháng này, hắn phải đạt tới Nhị ấn Phù sư, nếu không thì Lâm gia sẽ phải chịu họa lớn!
Một tiếng quát vang lên như sấm, kèm theo đó là sát khí kinh người bộc phát ra, toàn bộ thôn trấn lúc này trở nên yên tĩnh vô cùng, sau đó có vô số ánh mắt đều nhìn về phương hướng của Lâm gia.
"Huyết Y Môn cuối cùng cũng tới rồi..."
"Lâm gia đúng là nhiều kiếp nạn, vừa mới diệt xong hai nhà Lôi Tạ, bây giờ lại… gặp một đối thủ hung mãnh gấp nhiều lần."
"Ài..."
Ở bên ngoài trang viên của Lâm gia, có một người mặc áo đỏ thẫm dẫn theo một đội nhân mã đem toàn bộ thôn trang vây chặt như nêm cối, sát khí tràn ngập, nhìn thấy mà giật mình.
Đứng đầu của đại đội nhân mã kia là một người một ngựa, người này thân thể cường tráng, da ngăm đen, nhìn qua trông giống như một cái Thiết Tháp, hắn đứng đó làm cho người khác có cảm giác hít thở không thông, không ai dám khinh thường hắn.
Nam tử mặc một cái áo bào màu đỏ, diện mục băng lãnh, không nhận hắn đang vui hay buồn, hai hàng lông mày đỏ tươi tỏa ra sát khí, người này chính là môn chủ Huyết Y Môn Ngụy Thông, ở Viêm Thành cũng có chút danh tiếng, có thực lực Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn!
Ở bên cạnh Ngụy Thông còn có một lão giả gầy gõ, quanh thân hắn Nguyên Lực ba động như ẩn như hiện, chắc lão này chính là cung phụng cường giả của Huyết Y Môn, có thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh.
"Khặc khặc, Huyết Y Môn ta tự mình tới cửa, một cái Lâm gia nho nhỏ như thế này mà lại dám đóng kín đại môn, chẳng nhẽ các ngươi cho rằng Huyết Y Môn ta không dám huyết tẩy nơi này hay sao?"
Vị lão giả mũi ưng kia, sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm vào Lâm gia trang viên, cười quái dị nói.
"Két!"
Người này vừa nói xong, đại môn đang đóng chặt chậm rãi mở ra, rất nhiều Lâm gia hộ vệ lao ra, sắc mặt khẩn trương nhìn đám nhân mã ở bên ngoài.
"Lão phu Lâm Chấn Thiên, gia chủ Lâm gia, tham kiến Ngụy Thông môn chủ."
Lâm Chấn Thiên mang theo đám người Lâm Khiếu nối đuôi nhau kéo ra, hắn nhìn hồng bào nam tử ở trên lưng ngựa, ôm quyền nói.
"Không nghĩ tới ở cái Thanh Dương Trấn nho nhỏ này lại có một vị cường giả Tiểu Nguyên Đan cảnh."
Ngụy Thông ánh mắt hờ hững nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Thiên, chợt phất phất tay, nói:
"Mục đích mà Huyết Y Môn ta tới đây, Lâm gia các ngươi chắc cũng đã rõ, Cổ Ảnh chính là phó môn chủ Huyết Y Môn, hắn lại chết trong tay Lâm gia của các ngươi, nợ máu trả bằng máu, ngươi chắc cũng biết nên làm thế nào rồi chứ."
Lâm Chấn Thiên thần sắc hơi đổi, cắn răng nói:
"Ngụy Thông môn chủ, khi đó Lâm gia ta và hai nhà Lôi Tạ đang tranh đấu, Cổ Ảnh Phó môn chủ tự dưng lại nhúng tay vào, cho nên mới có kết quả như vậy."
"Ta tới nơi này không phải để nghe trình bày."
Ngụy Thông lãnh đạm nói, ánh mắt hắn có chút âm hàn nhìn chằm chằm vào Lâm Chấn Thiên, nói:
"Ta nói rồi, ta tới đây để giúp hắn báo thù, cho nên không cần nói lý do."
Ngụy Thông nói một cách bình thản, nhưng trong sự bình thản đó còn mang theo một sự liều lĩnh và khí phách, mà đối với điều này, Lâm gia tất nhiên là không cam lòng, tuy tức giận nhưng cũng chẳng dám nói gì.
Lâm Chấn Thiên sắc mặt biến đổi, một lát sau mới trầm giọng nói:
"Ngụy Thông môn chủ, vậy thì nói thẳng đi, đến tột cùng người muốn Lâm gia ta như thế nào mới có thể hóa giải điều này?"
Huyết Y Môn hưng sư động kéo tới, nhưng mà chỉ vây trang, không lập tức ra tay, bộ dáng như vậy hiển nhiên là có mưu đồ, Lâm Chấn Thiên cũng là người tinh nhanh, cho nên lập tức đoán ra Huyết Y Môn muốn triển khai công phu sư tử ngoạm mà thôi.
"Ngươi đúng là người hiểu lý lẽ."
Nghe thấy Lâm Chấn Thiên nói như vậy, Ngụy Thông lúc này mới nhếch miệng cười, hai hàm răng trắng nhởn của hắn hiện ra làm cho người khác giật cả mình:
"Đem Thiết Mộc Trang cùng với hung thủ sát hại Cổ Ảnh giao ra đây, đồng thời Lâm gia các ngươi đầu nhập vào Huyết Y Môn, việc Cổ Ảnh ta có thể bỏ qua."
Nghe thấy Ngụy Thông nói thế, trong lòng đám người Lâm Chấn Thiên đều trầm xuống, tuy rằng họ đã sớm đoán ra Huyết Y Môn kiểu gì cũng triển khai công phu sư tử ngoạm, nhưng mà bọn còn đánh giá thấp khẩu vị của đám người này.
"Ngụy Thông môn chủ, chẳng lẽ không thể rộng rãi hơn một chút hay sao?"
Lâm Chấn Thiên khàn khàn nói.
"Hắc hắc, Lâm Chấn Thiên, ngươi cũng không nên quá đáng, môn chủ không lập tức ra tay huyết tẩy Lâm gia ngươi, đã là vô cùng rộng rãi rồi, ngươi còn ở nơi này nhiều lời, cẩn thận không thì chúng ta sẽ không tha cho cả gà chó trong Lâm gia các ngươi đâu!"
Lão giả đứng bên cạnh Lâm Chấn Thiên dùng tham âm sắc bén nói.
"Không phải các ngươi không muốn trực tiếp huyết tẩy Lâm gia ta, mà là các ngươi cũng hiểu, mặc dù các ngươi có thể làm được điều này, nhưng Huyết Y Môn cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ"
Sau khi lão giả kia vừa nói xong, một giọng nói cũng lập tức vang lên, một thân ảnh bay từ trong Lâm gia ra ngoài, đứng trên tường viện, người này chính là Lâm Động.
"Ngươi chính là tên tiểu tử giết Cổ Ảnh?"
Khi Lâm Động hiện thân, ánh mắt Ngụy Thông cũng dính chặt vào người hắn, hai mắt híp lại, hàn quang lưu động, chậm rãi nói.
"Ngươi quá đề cao Lâm gia của mình rồi."
"Ngụy Thông môn chủ, ta tin rằng người cũng hiểu, nếu như các ngươi động thủ, Lâm gia ta tất sẽ bị diệt, nhưng mà ít nhất vị lão tiên sinh bên cạnh ngươi cũng sẽ vĩnh viễn ở lại chỗ này, Viêm Thành cạnh tranh không nhỏ, nếu như liên tiếp mất đi hai vị phụ tá đắc lực, ta nghĩ đây sẽ là một đả kích cực lớn với Huyết Y Môn."
Lâm Động nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, có chút suy nghĩ nói.
"Ngươi!"
Nghe thấy Lâm Động nói vậy, lão giả kia giận tím mặt, vừa muốn gầm lên, Ngụy Thông đã phất phất tay, ngăn hắn lại, chợt cười lạnh nói:
"Tiểu tử, theo như ngươi nói thì Huyết Y Môn chúng ta không làm gì được Lâm gia các ngươi hay sao?"
"Huyết Y Môn muốn tiêu diệt Lâm gia ta, đương nhiên có thể làm được, thế nhưng cần phải trả một giá cao, Ngụy Thông môn chủ trong lòng chắc cũng hiểu rõ, nếu như Lâm gia ta có thể chạy trốn khỏi cuộc tàn sát hôm nay, thì sau này Ngụy Thông môn chủ chắc chắn sẽ khó ngủ rồi."
Lâm Động nhìn thẳng vào Ngụy Thông, nói.
"A?"
Ngụy Thông ngẩn ra, nhìn chằm chằm vào Lâm Động, sự âm lãnh xẹt qua trong mắt, chân của hắn điểm lên lưng ngựa một cái, thân hình giống như mũi tên, nhanh như tia chớp bắn về phía trước.
"Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi có thể giết Cổ Ảnh, là có thể kiêu ngạo ở trước mặt ta đúng không? Ngươi nói ngươi có thể trốn chạy để khỏi chết, vậy thì ta sẽ giết ngươi trước!"
Hành động của Lâm Động đúng là đã nằm ngoài dự liệu của mọi người, không ai ngờ vị môn chủ Huyết Y Môn này lại ra tay với một thiếu niên!
Lâm Chấn Thiên lúc này cũng phục hồi tinh thần, ánh mắt lập tức đỏ lên, nhưng mà khi hắn định lao ra ngăn cản, thì lão giả đứng bên cạnh Ngụy Thông đã xuất hiện ở trước mặt, ngăn hắn lại.
"Choang choang!"
Biến cố này làm cho nhân mã đôi bên liên tiếp rút đao kiếm, bầu không khí đã vô cùng khẩn trương, đánh nhau tới nơi.
Lâm Động bình tĩnh nhìn Ngụy Thông đang hung hãn lao tới, phản ứng của người này không nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn cũng hiểu hiện giờ hắn không phải là đối thủ của cường giả Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn.
Cho nên, khi Ngụy Thông lao tới, thân hình Lâm Động cũng lập tức lùi lại, mấy đạo hắc mang trong tay áo hắn bay ra, phiêu phù dưới chân Lâm Động, hắn điểm chân một cái bay vút lên bầu trời, đứng giữa không trung, nhìn thấy cảnh tượng này không ít người đều ồ lên.
Ngự không mà đi, cho dù là cường giả Nguyên Đan cảnh cũng không thể nào làm được.
Lâm Động nhảy lên giữa không trung, dễ dàng tránh thoát khỏi sự tấn công của Ngụy Thông. Ngụy Thông bây giờ mới hiểu vì sao Lâm Động lại cuồng vọng cho rằng hắn có thể chạy trốn khỏi sự tấn công của mình, với chiêu thức này đúng là hắn không cách nào ngăn cản được Lâm Động.
Đám người Lâm Chấn Thiên thấy Lâm Động sử dụng phương thức này khiến cho Ngụy Thông bó tay, trong lòng cũng thở dài một hơi.
Lâm Động thân hình từ từ hạ xuống, đứng trên một ngọn cây, sau đó từ trên cao nhìn xuống Ngụy Thông, nói:
"Ngụy Thông môn chủ, Huyết Y Môn nếu như muốn diệt Lâm gia ta, ta sẽ lẩn trốn, sau đó âm thầm tu luyện, nhưng mà thời gian sau đó Huyết Y Môn ngươi sẽ không được bình an đâu."
"Ngươi uy hiếp ta?"
Ngụy Thông giận dữ cười, đây là lần đầu tiên hắn bị một thiếu niên uy hiếp, hơn nữa làm cho hắn bực hơn là hắn không cách nào ngăn cản được Lâm Động. Ở độ tuổi này mà có thể đánh chết Cổ Ảnh, đủ để nói rõ tiềm lực của người này, có một đối thủ kiểu này thì phải giết sớm bao nhiêu tốt bấy nhiêu, nếu không thì hậu hoạn vô cùng.
Lâm Động sắc mặt bình tĩnh, thực lực hiện giờ của Lâm gia không cách nào chống lại Huyết Y Môn, nhưng mà Ngụy Thông cũng không dám xuống tay với Lâm gia, bởi vì hắn kiêng kị Lâm Động.
"Ngụy Thông môn chủ, không biết ngươi có dám đánh cuộc với ta không?"
Lâm Động đột nhiên nói.
"Đánh cuộc gì?"
Ngụy Thông hai mắt híp lại, cười lạnh nói.
"Ba tháng nữa ta với ngươi tiến hành sinh tử quyết chiến, nếu như ngươi thắng, không chỉ Thiết Mộc Trang giao cho ngươi mà Lâm gia ta cũng chắp tay xưng thần, còn nếu như ta thắng, việc Cổ Ảnh bỏ qua, được không?"
Lâm Động chậm rãi nói.
Lâm Động nói xong câu này làm cho vô số người sợ hãi, ngay cả đám người Lâm Chấn Thiên cũng biến sắc, liếc mắt nhìn nhau, nhưng mà họ khôg mở miệng nói gì, nếu như kiếp nạn hôm nay phủ xuống, Thiết Mộc Trang chắc chắn sẽ mất, Lâm gia cũng sẽ xong đời.
Có thể kéo dài thêm ba tháng cũng là chuyện tốt, về phần Lâm Động có thể đánh bại Ngụy Thông hay không thì chỉ trong lòng hắn mới rõ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Ngươi muốn cùng ta tiến hành sinh tử quyết chiến?"
Ngụy Thông cũng kinh ngạc với cái kiểu đánh cuộc này, Lâm Động tuy đã đánh chết Cổ Ảnh, nhưng mà hắn khác với Cổ Ảnh, thực lực của Lâm Động không thể nào so bì với hắn được.
Nguyên Đan cảnh Tiểu Viên Mãn, có thể tương đương với tam ấn Phù sư! Tam ấn Phù Sư, nhân vật có thực lực bực này cho dù ở Viêm Thành cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, hắn tuyệt đối không tin x, Lâm Động có thể đạt tới trình độ này!
"Không biết Ngụy Thông môn chủ có dám nhận không?"
Lâm Động cười nói.
"Tiểu tử, ngươi đang muốn kéo dài thời gian phỉa không?"
Ngụy Thông cười lạnh nói.
Lâm Động từ chối cho ý kiến, nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, nói:
"Có hai sự lựa chọn, một là ngươi chỉ cần đánh thắng ta, thì không những có Thiết Mộc Trang mà Lâm gia còn thần phục ngươi, còn một nữa chọn nữa là bây giờ động thủ, ta với các ngươi chém giết một hồi, sau đó ta sẽ trốn đi."
Nghe thấy hai chữ cuối cùng, da mặt Ngụy Thông co lại, đây là một chuyện vô cùng mất mặt, nhưng lại bị Lâm Động nói ra trước mặt mọi người, hơn nữa còn làm cho Ngụy Thông nghẹn họng… đây đúng là điều hắn kiêng kị nhất.
Hắn không sợ một cái giá cao khi diệt Lâm gia, nhưng hắn lại sợ một con độc xà lúc nào cũng rình rập, đặc biệt là con độc xà này có tiềm lực cực cao, điều này sẽ khiến cho cuộc sống sau này của hắn khó có thể bình an!
Nếu như muốn giết phải giết sạch, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc!
Nhưng mà bây giờ hắn không nắm chắc mình có thể giết được Lâm Động!
Ánh mắt Ngụy Thông đang lóe lên, trong lòng đang suy nghĩ được mất.
Nhìn thấy sắc mặt hắn như vậy, những người còn lại đều im lặng, nhìn chằm chằm vào Ngụy Thông, lựa chọn của hắn có thể khiến cho hôm nay máu chảy thành sông, hoặc là tất cả bình an. "
" Ngụy Thông môn chủ, nghĩ xong chưa?"
Sau một lúc lâu, Lâm Động nhẹ giọng nói.
Ngụy Thông chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt hơi có chút âm lệ nhìn chằm chằm vào Lâm Động, chợt cười nhạt, thân hình khẽ động, bay về lưng ngựa.
"Được, ta chấp nhận lời đề nghị này, nhưng mà ba tháng quá lâu, ta cho ngươi 2 tháng, sau hai tháng ta sẽ chờ ngươi trên Giác Đấu Trường ở Viêm Thành, nhưng mà trong khoảng thời gian này, Lâm gia ngươi không được rời khỏi Thanh Dương Trấn, thám tử của Huyết Y Môn ta sẽ giám sát chặt chẽ, một khi các ngươi rời đi ta sẽ huyết tẩy Lâm gia!"
"Đi!"
Ngụy Thông nói xong quay đầu ngựa, phóng ra ngoài Thanh Dương trấn, nhân mã của Huyết Y Môn cũng theo đó hóa thành một dòng nước lũ, ùn ùn đuổi theo.
Đứng ở trên ngọn cây, Lâm Động nhìn đám người của Huyết Y Môn rời đi, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
"Hai tháng."
Trong hai tháng này, hắn phải đạt tới Nhị ấn Phù sư, nếu không thì Lâm gia sẽ phải chịu họa lớn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook