Trong phòng ngủ, Âu Minh San đang bày ra vẻ mặt vô cùng đáng sợ.

Đáng ghét thật! Lúc nãy cô ta đã dành cả buổi để tìm kiếm Hạo Thần, kết quả lại chẳng thấy anh đâu.

Có người bảo đã thấy anh ra về trước khi cô ta lên trình diễn màn piano đầy hấp dẫn.
Kế hoạch vậy mà lại thất bại, tuy nhiên, Âu Thiên Di đêm nay đã bị vấy bẩn bởi một người đàn ông khác.

Chuyện này cũng được xem là chuyện tốt đó chứ! Nghĩ vậy, Âu Minh San dần cảm thấy hài lòng rồi nở một nụ cười mãn nguyện.

Để xem sau này Thiên Di có còn dám lên mặt với cô ta nữa hay không, thật muốn sớm nhìn thấy khuôn mặt oán hận đầy đau khổ của Thiên Di.

Nếu cô ta không đau khổ thì chỉ chứng tỏ cô ta là đồ lẳng lơ, như vậy lại càng không xứng với thân phận cao quý của Hạo Thần.

Kế hoạch này, cứ xem như là thành công đi!

Sáng hôm sau, Thiên Di cảm thấy đầu mình đau như búa bổ, cảm giác đầu óc quay cuồng khiến cô khẽ nhăn mặt.

Toàn thân bên dưới thì đau rát, từng ánh nắng chiếu xuyên vào căn phòng và chiếu thẳng lên thân hình của Thiên Di càng làm nổi bật rõ những chứng cứ cho đêm điên cuồng tối qua.

Da thịt trắng nõn của cô được tô điểm bởi những dấu hôn đỏ dày đặc, hạ bộ bên dưới đau đến nỗi khiến cô không thể nào di chuyển cơ thể của mình.

Từng hình ảnh đứt rời hiện ra trong tâm trí của cô.

Cô nhớ đêm qua cô đã uống ly rượu mà Minh San mời, sau đó thì bị đưa lên căn phòng này.

Với tình trạng cơ thể không một mảnh vải và toàn thân đau nhức của cô hiện tại thì cũng đủ để hiểu đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Thiên Di cười chua xót, thường ngày cô luôn trong trạng thái cảnh giác cao độ mà bây giờ lại bị Minh San đánh thuốc.

Cô luôn buông bỏ phòng bị của mình mỗi khi có ai đó gợi nhắc đến nỗi đau mà cô luôn giấu kín: cô vẫn còn yêu Hạo Thần nên mới dễ dàng để người khác có cơ hội hãm hại mình.
Đúng là ‘gậy ông đập lưng ông’ mà! 4 năm trước cô từng dùng chiêu này với Hạo Thần hòng chọc tức Minh San, bây giờ cô phải trả giá khi bị chính Âu Minh San tính kế, khiến Thiên Di mất đi lần đầu tiên quý giá vào tay một tên đàn ông xa lạ.

Thiên Di nhìn vào khoảng trống ở kế bên mình, tự nhủ rằng không cần bỏ tiền mà vẫn có người phục vụ thật tốt, nhưng tim cô lại nhói lên từng nhịp khi nhớ đến những hình ảnh tối qua.
Thiên Di nhận ra người đàn ông đó vẫn chưa đi khỏi vì cô nghe thấy bên trong nhà tắm có tiếng nước chảy.

Mùi hương quen thuộc hoà cùng hương vị tình dục đêm qua vẫn còn lẩn vẩn trong không khí khiến cô có chút xấu hổ.

Thiên Di muốn bước xuống giường để nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng ngay khi chân vừa chạm đất thì cả người cô cũng ngã khuỵu theo.
Hạo Thần nghe thấy tiếng động ở bên ngoài, đoán chừng cô đã dậy nên mặc đồ vào rồi bước ra.

Cảnh tượng Thiên Di không một mảnh vải che thân đang ngã dưới đất đập ngay vào mắt anh, cơ thể trắng nõn xinh đẹp của cô cùng những vết hôn sâu hiện ra trước mặt nhắc anh nhớ đến sự cuồng dã đêm qua của mình.


Cái cảm giác cô nằm dưới thân anh rên rỉ van xin còn anh thì tận hưởng vẻ đẹp như đoá hoa thuần khiết đang chuẩn bị nở rộ của cô khiến toàn thân anh bỗng nhiên nóng rực.

Bây giờ anh lại tiếp tục ‘muốn’ cô! Hạo Thần đi lại bế Thiên Di rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, gương mặt của anh kề sát vào cô.

Thiên Di kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt mình:
- “Anh… Đêm qua… đã xảy ra chuyện gì?”
Hạo Thần chôn mặt của mình vào cần cổ thơm ngát của cô.

Anh bắt đầu vừa hôn vừa cắn xung quanh chiếc cổ nhỏ xinh của Thiên Di.

Thiên Di tức giận muốn đẩy anh ra:
- “Tôi hỏi anh đêm qua đã xảy ra chuyện gì? Chúng ta… chúng ta đã phát sinh quan hệ rồi sao?”
Hạo Thần buông cô ra rồi ngồi đối diện cô, anh thản nhiên cười bảo:
- “Chúng ta đã là vợ chồng, ngủ với nhau thì cũng là việc bình thường.

Làm sao em lại hốt hoảng vậy?”
Thiên Di nghe thấy những lời này thì thẳng tay ném chiếc gối bên cạnh vào mặt Hạo Thần.


Lúc này cô gần như không khống chế được cảm xúc của mình, hai hốc mắt của Thiên Di dần đỏ lên, giọng cô run run:
- “Anh im đi! Anh thật sự đã cưỡng ép tôi, rõ ràng tôi bị Âu Minh San bỏ thuốc, nhưng anh cũng là tên tiểu nhân không kém! Dù đây không phải là âm mưu của anh nhưng anh đã lợi dụng thuốc để chiếm đoạt tôi.

Hôn nhân của chúng ta cơ bản chỉ là một hợp đồng có thời hạn và tờ giấy đăng ký kết hôn vô giá trị, anh đừng hòng đem nó ra làm cái cớ.

Anh đã vi phạm hợp đồng, anh chạm vào tôi rồi.

Theo bản hợp đồng, tôi sẽ ly hôn với anh.

Tôi cũng không cần bất cứ thứ gì từ anh nữa, kể cả Log hay Âu thị”
Thiên Di cảm thấy cô sắp phát điên rồi, chắc là do phản ứng phụ của thuốc, nước mắt đã rơi nhưng cô lại bật cười:
- “Phải rồi, là vì 4 năm trước tôi định hạ thuốc anh, hay là vì anh thật sự muốn trả thù cho Doãn Thanh Khê? Anh tin rằng tôi thật sự cho người cưỡng hiếp cô ta nên anh mới bày ra cách này để làm nhục tôi? Nói đi, anh thấy hài lòng chưa? Có phải cảm thấy rằng trả thù được tôi rồi, cô ta ở nơi chín suối chắc sẽ mỉm cười hài lòng lắm?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương