Vong Tiện - Tác Giả Linh Y Tích
-
C9: Tân Hôn - Kỷ Tận Hưởng Từng Khoảnh Khắc
Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)
Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)
Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●◡●)ノ♥
Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn.
Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2020 rồi ~
Series Kỷ - Tiện tân hôn lại tiếp tục lên sóng ~
Mỗi phần ngắn ngắn thôi nhưng cute thì cực kỳ cute~~~
Hi vọng mọi người sẽ cùng yêu thích ^^
~~~ start reading~~
Ngụy Vô Tiện làm cú đêm đã quen, sáng sớm là thời điểm hắn ngủ hồ đồ nhất, đặc biệt là vào giờ Mão, lúc Lam Vong Cơ gọi hắn dậy.
Đương lúc hắn mơ mơ màng màng, hắn cảm giác được Lam Vong Cơ dường như là đang làm chuyện gì đó với hắn, nhưng rốt cuộc đối phương làm gì hắn, chính hắn lại đáp lại cái gì, hắn cũng không biết nữa. Hiếm có một ngày hắn tỉnh dậy sớm hơn Lam Vong Cơ, vì thế quả quyết tiếp tục giả vờ ngủ, nhìn xem Lam Vong Cơ sẽ làm những gì.
Đầu tiên, Lam Vong Cơ nhẹ nhàng đẩy hắn, gọi hắn thức dậy, gọi mà hắn không phản ứng gì, bèn tự nhiên cởi quần áo cho hắn, ôm đi tắm. Tắm xong lại giúp hắn lau người, ôm hắn trở lại giường.
Toàn bộ quá trình, đừng nói là có cái động tác nhỏ gì, ngay cả đậu hũ của hắn, y cũng chẳng ăn một hớp.
Ngụy Vô Tiện không kiềm chế được, giơ ngón tay cái trong lòng: Không hổ là Hàm Quang Quân băng thanh ngọc khiết, quân tử trong đám người, ngồi ngay không loạn!
... nhưng mà, Hàm Quang Quân ôm hắn trở lại giường rồi, không lập tức nhét hắn trở về trong chăn mà là tự mình cũng lặng lẽ ngồi một bên, giống như là đang đợi gì đó.
Ngụy Vô Tiện: "?"
Hắn tự nhận là giả bộ ngủ không chê vào đâu được, Lam Vong Cơ tuyệt đối không thể phát hiện, nhưng mà Lam Vong Cơ đúng là đang thấp giọng gọi hắn: "Ngụy Anh, Ngụy Anh."
Ngụy Vô Tiện: "..."
Giọng kia quá là trầm thấp, quá là mất hồn rồi. Hắn cảm nhận sâu sắc là nếu Lam Vong Cơ còn cứ tiếp tục gọi hắn thêm vài tiếng như thế nữa, hắn tuyệt đối không thể giả bộ được nữa đâu!
Ngay tại lúc hắn sắp không thể nhịn được mà mở mắt ra thì môi bỗng nhiên bị thứ gì đó hơi lạnh dán lên.
Ngụy Vô Tiện: "?"
Không phải môi, hình như là... mu bàn tay.
Hắn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mu bàn tay kia đã rời đi, lại là một chỗ da khác rơi vào trên môi hắn. Là cổ tay.
Rồi sau đó, môi của hắn chạm vào vải áo, mùi đàn hương thơm phức ngập tràn quanh hơi thở của hắn. Lam Vong Cơ dường như đổi rất nhiều chỗ, vô cùng kiên nhẫn đưa tất cả các chỗ của mình đến bên mép để cho hắn hôn. Ngụy Vô Tiện lặng lẽ hé mắt ra một khe hở, bỗng thấy mặt đối phương bỗng nhiên phóng đại, sau đó môi hắn cũng dán lên gò má Lam Vong Cơ.
Ngụy Vô Tiện: "Ô..."
Lam Vong Cơ để hắn hôn má trái mình xong lại quay đầu để hắn hôn hôn bên phải. Trên dưới trái phải, ít nhất cũng để hắn hôn mấy chục chỗ.
Bỗng nhiên, Ngụy Vô Tiện nhớ ra rồi. Lúc bản thân ngủ mơ màng, hình như là thường sẽ hôn Lam Trạm... Hôm nay hắn giả vờ ngủ, không hôn nha, người này đợi nửa ngày không đợi được hắn hôn nên tự mình đưa tới cửa luôn nè.
Nghĩ cái là hiểu ra, Ngụy Vô Tiện hưng phấn cực kỳ, không buồn giả vờ nữa, ôm lấy Lam Vong Cơ, nói: "Lam Trạm, sao ngươi lại đáng yêu như thế chứ!"
Đầu tiên, Lam Vong Cơ sững người: "..."
Ngay sau đó kịp phản ứng ra mình đã bại lộ rồi: "... ..."
Y nói: "Ngụy, Ngụy Anh..."
"Ừm ừm ừm." Tiếng cười của Ngụy Vô Tiện càng ngọt lịm sung sướng hơn: "Lam Trạm, ngươi muốn ta hôn ngươi, có thể nói thẳng được mà!"
Lam Vong Cơ cứng đờ người, nói: "Ta..."
"Ngươi cái gì mà ngươi." Ngụy Vô Tiện kéo tay Lam Vong Cơ lại, tức thì hôn một cái lên lòng bàn tay, lại đổi thành mu bàn tay, lại hôn thêm một cái nữa: "Có đủ chưa? Không đủ đúng không? Không đủ lại hôn, ta đã là người của ngươi rồi mà. Ài, ngươi nói đi, bình thường ta hôn ngươi bao nhiêu lần? Sẽ bổ sung lại hết cho ngươi..."
Lam Vong Cơ ngơ ngác, giống như khúc gỗ vậy, mặc hắn hôn mười mấy cái xong, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, đẩy ngã hắn.
===TBC===
:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!
Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook