Bị từ chối thẳng thừng như vậy, Ngụy Vô Tiện cảm thấy rất không cam lòng.

Một con Phượng Hoàng lợi hại như mình, vẻ ngoài lại xinh đẹp, tu vi cũng cao, vậy mà lại không bì được với người đó.

Cũng không biết là ai có phúc lọt được vào được mắt xanh của Lam Vong Cơ vậy nhỉ.


Càng nghĩ càng không cam lòng, Ngụy Vô Tiện tức giận đấm hai cái vào thân cây bên cạnh, đang chuẩn bị đấm cái thứ ba thì một bóng người mặc áo trắng đi về phía hắn.

Ngụy Vô Tiện lập tức thu tay lại: "Chào Lam đại ca!"
Lam Hi Thần liếc mắt nhìn cái cây vô tội kia, cười hỏi: "Vô Tiện, sao thế?"
Ngụy Vô Tiện gãi gãi tóc, quyết định hỏi thẳng: "Lam đại ca, huynh có biết, đệ đệ của huynh đã có người mình thích rồi không? "
Lam Hi Thần không ngờ hắn lại đột nhiên hỏi như vậy, nghĩ một chút, nói: "Quả thật có chuyện này.


"
Ngụy Vô Tiện nhịn không được hỏi: "Vậy huynh có biết người đó là ai không? "
Lam Hi Thần suy tư một phen, nghiêm túc nói: "Là một con chim sẻ.

"
Ngụy Vô Tiện không khỏi sửng sốt, hắn đường đường là một con Phượng Hoàng, vậy mà lại thua một con chim sẻ?!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương