Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần
-
Chương 40: Trợ lý thay mặt luyện
Kim Hạ trở lại thành phố N ngày thứ hai liền đi làm, Thiên Nguyên Sát Na muốn điều hắn đến Bộ bán hàng, hắn không thuận theo, cuối cùng làm trợ lý của Thiên Nguyên Sát Na, trừ xử lý công việc hằng ngày của y, còn chịu trách nhiệm thay mặt luyện trò chơi.
Thiên Nguyên Sát Na muốn chơi tất cả chức nghiệp trong trò chơi này, nhưng lại không muốn luyện cấp. Bình thường đều giao cho người khác luyện thuê, sau khi có Kim Hạ y cũng không cần thuê người luyện. Kim Hạ mưu tính xoát, một hào kéo ba bốn hào hoàn toàn không thành vấn đề, hiệu suất luyện thay cao đến làm cho Thiên Nguyên Sát Na than thở không dứt.
Trợ lý, kì thực nửa nghề nghiệp là ngoạn gia.
Thiên Nguyên Sát Na thành toàn lý tưởng của hắn.
Giúp Thiên Nguyên Sát Na luyện thay, y có thể quang minh chính đại đăng ký Xiêm Y Xốc Xếch, không bao lâu sau Kim Lăng đã đến hỏi: “Em không phải là cùng Thiên Nguyên trở về thành phố N? Sao lại tiếp tục ngâm mình trong trò chơi?”
Hắn đi Bắc Kinh không làm việc chơi game làm nghề nghiệp Kim Lăng biết, cũng tỏ vẻ ủng hộ, sau Thiên Nguyên Sát Na lại nói với nàng phải đón hắn trở lại đi làm, nàng cũng không có ý kiến. Nàng không có chơi trò chơi, nhưng chơi trò chơi muội tử võng phối nhiều, Kim Hạ mọi cử động bị xem trong mắt.
Kim Hạ đem toàn bộ công việc bây giờ khai báo.
“… ” Kim Lăng trầm mặc chốc lát, “Chị cảm thấy y đối với em tốt đến ly kỳ.”
“Chúng ta là huynh đệ.”
“Chỉ như thế? Hảo huynh đệ sẽ đem em an bài ở bên người, hoá trang thành tiểu mật.”
“Tỷ, chị là chất vấn năng lực làm việc của em? Y và chị giống nhau, ủng hộ lý tưởng của em, mà y có năng lực giúp em thực hiện thôi.”
“… Tỷ lệ chạy.”
“Em hiện tại rất tốt, phần này công việc em thích. Thiên Nguyên y không chỉ … mà còn rất tốt với em, Hiên Phi mở cửa tiệm tiền là y cho mượn, công việc của Lưu Tinh cũng là y giới thiệu.”
Bọn họ từ giao tình từ trên internet đi tới thực tế, Thiên Nguyên Sát Na tính cách quả là đủ khả năng trợ giúp huynh đệ bằng hữu, cho hắn một phần công việc cùng với việc cho Hiên Phi mượn hai trăm vạn mở cửa tiệm so sánh với nhau thật sự không coi vào đâu.
Y cho hắn chức trợ lý thật sự là từ tâm giúp đỡ đối với bằng hữu, không có ôm bất kỳ dục vọng phức tạp, tính chất bất đồng cùng với lúc Nam Bác an bài hắn làm thư ký, nếu hắn từ chối liền lộ ra vẻ già mồm cãi láo.
“… Y thật sự là một người tốt. ” Kim Lăng không khỏi cảm khái, “Khó trách trong võng nhiều người thích y như vậy, cao phú suất, người lại tốt, khó trách Ngụy Ngữ Mộng tự sát sau khi chia tay.”
“…”
“Được hàng xóm phát hiện đưa bệnh viện đi, nàng ở nước ngoài tình cảm công việc cuộc sống cũng không thuận lợi, lần này trở về nước vốn là muốn cùng Thiên Nguyên một lần nữa bắt đầu, kết quả ai ngờ bi kịch như vậy a!”
“Thiên Nguyên có biết không.”
“Biết, gọi chị đi xem, y không đi, tránh cho dây dưa không rõ. Lúc ấy lòng chị đều rét lạnh, nghĩ thầm người này sao có thể lạnh lùng tra như vậy, người cũng vì y mà tự sát, lại cũng không nhìn một cái!”
“Em nói y chuyện tình cảm không nên dây dưa không dứt.”
“Nhưng hiện tại lại nghe em nói y đối với huynh đệ các em tốt như vậy, cảm thấy lại rất tốt, trượng nghĩa.”
“Có người nói y rất khó đến gần, một khi đi vào nội tâm của y có nghĩa là người đó đã thành công đạt được kỹ năng ‘Hào Quang Thiên Nguyên’, sau này cuộc sống không thuận lợi có thể sử dụng hào quang Thiên Nguyên, sự nghiệp không thuận lợi có thể sử dụng hào quang Thiên Nguyên, tình cảm không thuận lợi cũng có thể sử dụng hào quang Thiên Nguyên, một nhóm người hâm mộ không có được, Lưu Tinh Hiên Phi Phong Tranh chị lại có.”
“Ha ha. Được rồi, không hàn huyên với em nữa. Làm việc cho giỏi, hảo hảo quý trọng vị hảo huynh đệ này.”
“Em sẽ.”
Công hội chiến vòng 2, Thịnh Thế Vương Triều đối chiến một tiểu quy mô bang phái, toàn diệt, thắng không cần tốn sức. Phái Thiên Sơn bị loại rồi, công hội chiến Chủ nhật đang tiếp thụ Thiên Nguyên Sát Na dốc lòng giáo dục, cần phải ở sống lại trong cuộc thi ở vòng sau!
Nói đến chuyện này, Thiên Nguyên Sát Na đang oán trách: “Thiểm Thiểm cũng tại cậu hành động theo cảm tình, không nên rồi khỏi công hội.”
“Mục tiêu của tôi là vô địch.”
“Ai nha, trò chơi mà thôi, cần gì thật như vậy.”
“Trò chơi mà thôi, cần gì thật như vậy?”
“Phong Tranh mấy ngày không có lên tuyến, Lưu Tinh nói em ấy trở về Mĩ, tạm thời không thể vào trò chơi.”
“Tôi biết.”
Phong Tranh sau khi tức giận hai ngày liền gọi điện thoại ngày ngày gọi ca, nói hắn muốn đi Mĩ. Kim Hạ biết, lần này cãi nhau Phong Tranh vẫn là người đầu tiên đối xử tốt với hắn.
Thiên Nguyên Sát Na đặc biệt ba tám, canh chừng hắn cùng Loạn Thế Lưu Tinh và Hiên Phi nói về Phong Tranh, Hiên Phi cười đến thần bí khó lường: “Phong Tranh thích sạch sẽ đôi khi có hại a, em ấy nếu như dứt khoát Bá Vương ngạnh thượng cung, đời này nhận Thiểm Thiểm, làm Thiểm Thiểm mềm lòng không chừng, từ từ…a… rồi cuối cùng cũng được.”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Tôi thật không nghĩ tới Phong Tranh tiểu thụ trên thực tế lại là công a, mà Thiểm Thiểm lại là thụ. Di? Hắn là thụ rất bình thường, là công mới không bình thường.”
“Quý võng thật loạn. ” Lúc này, Thiên Nguyên Sát Na cũng không đem mình vào võng phối đam mỹ, cao quý lãnh diễm đứng nói.
Kim Hạ nói: “Tôi nhận một bộ kịch mới, Kế Hoạch là Phong Tranh.”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Tiểu công sẽ không phải là Phong Tranh đi?”
“… Ninh Kiến, các cậu biết không?”
“Không nhận ra, người mới sao? ” Hiên Phi nói, “Phong Tranh thích kéo người mới vào, sau lại ngự dụng, em ấy nói tư vị đó rất mỹ vị, Ninh Kiến này đại khái chính là như vậy.”
Loạn Thế Lưu Tinh Nói: “Thiểm Thiểm, là « Tịch Yên Hoả » sao? Tôi cũng nhận, là tiểu công số hai. Ác ác á, rốt cục có thể công Thiểm Thiểm một lần nha!”
Kim Hạ nói: “Thật không tốt, tôi vai thứ, tiểu thụ là Phong Tranh.”
“…”
“Thiên Nguyên, cậu không có nhận sao?”
“Không có a, mấy người lão chúng ta sẽ đuối mất.”
Hiên Phi cũng nói: “Tôi cũng vậy không có nhận, không tiếp kịch mới nữa. Một câu kịch áo rồng còn chưa xong.”
Kim Hạ đóng mạch, quay đầu nói với Thiên Nguyên Sát Na: “Thiên Nguyên, Ninh Kiến kia thêm QQ tôi, lại muốn cùng tôi trao đổi âm.”
“… ” Thiên Nguyên Sát Na ha hả cười khan, “Chúc mừng cậu a, lần nữa diễm ngộ.”
Tình huống như thế ở trên người Kim Lăng gặp qua rất nhiều lần, không nghĩ tới chính mình lại có thể đụng với, Ninh Kiến này rất có dũng khí, lại dám đến trêu chọc hắn.
“Cậu ta nói cậu ta là fan của tôi, vì tôi tới võng phối.”
Biểu lộ này làm Kim Hạ có chút kinh ngạc, hắn lần đầu tiên gặp fan nam, cho là một tiểu cô nương, kết quả có một đại nam nhân xen lẫn trong một đám tiểu cô nương thích hắn hắn, vì vậy Kim Hạ đối với y khắc sâu ấn tượng.
“Nha. ” Thiên Nguyên Sát Na bình tĩnh mà tỏ vẻ, “Ca thấy cũng nhiều.”
“…”
“Ha ha, Thiểm Thiểm, cậu bộ dạng này thật đáng yêu.”
Kim Hạ thẹn quá thành giận: “Không có đắc ý như anh!”
“Dĩ nhiên, vì tôi tiến vào võng phối cũng nhiều người rồi, cậu không phải là một người trong số đó sao? ” Thiên Nguyên Sát Na nói, “Này là vinh hạnh của tôi a. Mọi người vừa nhắc tới CV nổi tiếng nào đó sẽ nói ôi đó là bởi vì Thiên Nguyên Sát Na nên mới vào nha! Thiểm Thiểm, cậu mới ở võng phối một năm mà có thể có fan như vậy đã rất tốt.”
“Không biết thanh âm y như thế nào.”
“Để cho cậu ta tới phòng tự mình hiến thanh.”
“Hành.”
Gian phòng bí mật của Lưu Tinh, Ninh Kiến lần đầu xuất hiện, hắn vừa ra thanh âm, bốn người còn lại đều kinh ngạc sững sờ.
TMD! Thiên Nguyên Sát Na…bản sao!
Thanh âm Ninh Kiến cùng Thiên Nguyên Sát Na hết sức tương tự, nhưng không có êm dịu mộc mạc như Thiên Nguyên Sát Na, so ra có chút sắc bén.
Sau khi Ninh Kiến cùng mọi người chào hỏi hết, Kim Hạ lợi dụng quyền hạn đem người này đá ra, hắn mặt than làm chuyện này so với hát còn thành thạo tự nhiên, không chút nào thấy tội lỗi. Đổi lại những người khác, loại chuyện vô sỉ này sao có thể làm ra.
Hiên Phi đánh giá: “Thanh âm rất êm tai, nhưng có Thiên Nguyên châu ngọc phía trước… Phong Tranh xảy ra chuyện gì? Bày đặt bản chính không cần đi tìm hàng nhái?”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Có lẽ cậu ta diễn kỹ hơn người? Thanh âm nghe ra rất giống Thiên Nguyên, nhưng nghe kĩ hơn thì sẽ thấy rất khác.”
Kim Hạ nói: “Thiên Nguyên thanh âm so với hắn có độ hơn.”
Hiên Phi nói: “Hai người ở chung một chỗ tôi phân biệt không được.”
Kim Hạ nói: “Cậu ta ở bên ngoài, kéo vào nghe một chút diễn kỹ?”
“…”
“…”
“…”
Ninh Kiến lại bị Kim Hạ kéo vào phòng: “Phối một đoạn.”
Bị đá tới đá lui, Ninh Kiến không chỉ … không tức giận, mà ngược lại tốt tính cười cười, sau đó liền tiến vào trạng thái bắt đầu đọc diễn cảm một đoạn.
“Tôi ở hệ phát thanh.”
Kim Hạ đánh giá: “Ừ, nghe ra được.”
Ninh Kiến hỏi: “Anh thích thanh âm của tôi sao?”
“Thích.”
Một lúc sau, Kim Hạ không nói lời nào, Thiên Nguyên Sát Na tắt mạch, tò mò hỏi hắn: “Thiểm Thiểm, làm sao vậy?”
“Hắn muốn cùng tôi phối H.”
“… ” Thiên Nguyên Sát Na hắc tuyến, “Cái tên nam nhân bỉ ổi!”
Y bắt đầu ghét cách nhìn của Ninh Kiến, ỷ vào thanh âm tương tự y đã nghĩ muốn cùng Thiểm Thiểm phối H? Đem Thiểm Thiểm trở thành loại người gì a!
Cho nên Kim Hạ lại đem Ninh Kiến đá ra: “Diễn kỹ hoàn thành.”
Hiên Phi nói: “Tôi mới vừa rồi đang suy nghĩ, Thiên Nguyên diễn kỹ mặc dù tốt, nhưng ngâm giấm âm vô hạn, Phong Tranh có lẽ cũng bởi vì điểm này nên không mời y phối kịch.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Tôi rất ngâm giấm âm sao?”
Kim Hạ ừ.
Hiên Phi nói: “Cậu nhận kịch quá ít, không biết có bao nhiêu Kế Hoạch muốn thông đồng cậu phối kịch, có bản sao Ninh Kiến này, những Kế Hoạch kia thật có phúc.”
Kim Hạ hỏi: “Các nàng nhìn trúng chính là danh khí Thiên Nguyên hay là thực lực âm sắc?”
“Cả hai.”
Trong võng phối, không có nhân vật nào không thể thay thế, không có CV nào không thể không đổi, dưới tình huống tuỳ thanh tuyến được thông qua, nhóm Kế Hoạch tự nhiên sẽ tìm vị đó.
Kim Hạ đem Ninh Kiến dẫn tới kênh của mình, tự mình mở ra một phòng, Thiên Nguyên Sát Na thấy thế, đi tới: “Thiểm Thiểm, cậu muốn làm gì?”
“Phối H.”
“…”
Hắn mở ra mạch, nói: “Ninh Kiến, cậu tới gọi một chút.”
“…”
“Di, Thiểm Thiểm, tôi là công, tôi muốn nghe anh gọi ơ!”
“Sẽ không.”
“Thiểm Thiểm, nếu như vậy, chẳng lẽ anh lại là xử nam?”
“Ừ.”
Ninh Kiến huýt sáo: “Thật không nghĩ tới! Anh xinh đẹp như vậy lại không ai thông đồng anh, thật là đáng tiếc! Vậy anh muốn biết không?”
Kim Hạ suy nghĩ một chút: “Cậu dạy tôi, tôi đi theo học.”
Cho nên, Ninh Kiến kia có thanh âm giống như Thiên Nguyên Sát Na làm một đoạn ngữ điệu âm H, Kim Hạ nghe được mặt mày hớn hở, Thiên Nguyên Sát Na cả khuôn đen xì: “Đừng nghe!!!”
Y quát lên, dọa Ninh Kiến nhảy dựng: “Thiên Nguyên… Đại thần?”
“Là tôi, cậu dám dùng thanh âm của tôi nói thử xem!”
Kim Hạ nói: “Tôi thích nghe.”
Thiên Nguyên Sát Na muốn bóp chết Kim Hạ, giận quá hoá cười, y bấm cổ Kim Hạ: “Cậu muốn nghe, tôi liền thỏa mãn cái thú vui của cậu.”
Kim Hạ giãy dụa, bị Thiên Nguyên Sát Na một đường kéo vào trong phòng ngủ, Kim Hạ nheo mắt: “Anh muốn làm gì?”
Chỉ thấy Thiên Nguyên Sát Na mặt không thay đổi mở ra âm hưởng, bắt đầu phát hình ra —— hình ảnh H kinh điển được cắt nối biên tập. (ỐỒ)
“Nghe đủ chưa, Thiểm Thiểm.”
Thiên Nguyên Sát Na muốn chơi tất cả chức nghiệp trong trò chơi này, nhưng lại không muốn luyện cấp. Bình thường đều giao cho người khác luyện thuê, sau khi có Kim Hạ y cũng không cần thuê người luyện. Kim Hạ mưu tính xoát, một hào kéo ba bốn hào hoàn toàn không thành vấn đề, hiệu suất luyện thay cao đến làm cho Thiên Nguyên Sát Na than thở không dứt.
Trợ lý, kì thực nửa nghề nghiệp là ngoạn gia.
Thiên Nguyên Sát Na thành toàn lý tưởng của hắn.
Giúp Thiên Nguyên Sát Na luyện thay, y có thể quang minh chính đại đăng ký Xiêm Y Xốc Xếch, không bao lâu sau Kim Lăng đã đến hỏi: “Em không phải là cùng Thiên Nguyên trở về thành phố N? Sao lại tiếp tục ngâm mình trong trò chơi?”
Hắn đi Bắc Kinh không làm việc chơi game làm nghề nghiệp Kim Lăng biết, cũng tỏ vẻ ủng hộ, sau Thiên Nguyên Sát Na lại nói với nàng phải đón hắn trở lại đi làm, nàng cũng không có ý kiến. Nàng không có chơi trò chơi, nhưng chơi trò chơi muội tử võng phối nhiều, Kim Hạ mọi cử động bị xem trong mắt.
Kim Hạ đem toàn bộ công việc bây giờ khai báo.
“… ” Kim Lăng trầm mặc chốc lát, “Chị cảm thấy y đối với em tốt đến ly kỳ.”
“Chúng ta là huynh đệ.”
“Chỉ như thế? Hảo huynh đệ sẽ đem em an bài ở bên người, hoá trang thành tiểu mật.”
“Tỷ, chị là chất vấn năng lực làm việc của em? Y và chị giống nhau, ủng hộ lý tưởng của em, mà y có năng lực giúp em thực hiện thôi.”
“… Tỷ lệ chạy.”
“Em hiện tại rất tốt, phần này công việc em thích. Thiên Nguyên y không chỉ … mà còn rất tốt với em, Hiên Phi mở cửa tiệm tiền là y cho mượn, công việc của Lưu Tinh cũng là y giới thiệu.”
Bọn họ từ giao tình từ trên internet đi tới thực tế, Thiên Nguyên Sát Na tính cách quả là đủ khả năng trợ giúp huynh đệ bằng hữu, cho hắn một phần công việc cùng với việc cho Hiên Phi mượn hai trăm vạn mở cửa tiệm so sánh với nhau thật sự không coi vào đâu.
Y cho hắn chức trợ lý thật sự là từ tâm giúp đỡ đối với bằng hữu, không có ôm bất kỳ dục vọng phức tạp, tính chất bất đồng cùng với lúc Nam Bác an bài hắn làm thư ký, nếu hắn từ chối liền lộ ra vẻ già mồm cãi láo.
“… Y thật sự là một người tốt. ” Kim Lăng không khỏi cảm khái, “Khó trách trong võng nhiều người thích y như vậy, cao phú suất, người lại tốt, khó trách Ngụy Ngữ Mộng tự sát sau khi chia tay.”
“…”
“Được hàng xóm phát hiện đưa bệnh viện đi, nàng ở nước ngoài tình cảm công việc cuộc sống cũng không thuận lợi, lần này trở về nước vốn là muốn cùng Thiên Nguyên một lần nữa bắt đầu, kết quả ai ngờ bi kịch như vậy a!”
“Thiên Nguyên có biết không.”
“Biết, gọi chị đi xem, y không đi, tránh cho dây dưa không rõ. Lúc ấy lòng chị đều rét lạnh, nghĩ thầm người này sao có thể lạnh lùng tra như vậy, người cũng vì y mà tự sát, lại cũng không nhìn một cái!”
“Em nói y chuyện tình cảm không nên dây dưa không dứt.”
“Nhưng hiện tại lại nghe em nói y đối với huynh đệ các em tốt như vậy, cảm thấy lại rất tốt, trượng nghĩa.”
“Có người nói y rất khó đến gần, một khi đi vào nội tâm của y có nghĩa là người đó đã thành công đạt được kỹ năng ‘Hào Quang Thiên Nguyên’, sau này cuộc sống không thuận lợi có thể sử dụng hào quang Thiên Nguyên, sự nghiệp không thuận lợi có thể sử dụng hào quang Thiên Nguyên, tình cảm không thuận lợi cũng có thể sử dụng hào quang Thiên Nguyên, một nhóm người hâm mộ không có được, Lưu Tinh Hiên Phi Phong Tranh chị lại có.”
“Ha ha. Được rồi, không hàn huyên với em nữa. Làm việc cho giỏi, hảo hảo quý trọng vị hảo huynh đệ này.”
“Em sẽ.”
Công hội chiến vòng 2, Thịnh Thế Vương Triều đối chiến một tiểu quy mô bang phái, toàn diệt, thắng không cần tốn sức. Phái Thiên Sơn bị loại rồi, công hội chiến Chủ nhật đang tiếp thụ Thiên Nguyên Sát Na dốc lòng giáo dục, cần phải ở sống lại trong cuộc thi ở vòng sau!
Nói đến chuyện này, Thiên Nguyên Sát Na đang oán trách: “Thiểm Thiểm cũng tại cậu hành động theo cảm tình, không nên rồi khỏi công hội.”
“Mục tiêu của tôi là vô địch.”
“Ai nha, trò chơi mà thôi, cần gì thật như vậy.”
“Trò chơi mà thôi, cần gì thật như vậy?”
“Phong Tranh mấy ngày không có lên tuyến, Lưu Tinh nói em ấy trở về Mĩ, tạm thời không thể vào trò chơi.”
“Tôi biết.”
Phong Tranh sau khi tức giận hai ngày liền gọi điện thoại ngày ngày gọi ca, nói hắn muốn đi Mĩ. Kim Hạ biết, lần này cãi nhau Phong Tranh vẫn là người đầu tiên đối xử tốt với hắn.
Thiên Nguyên Sát Na đặc biệt ba tám, canh chừng hắn cùng Loạn Thế Lưu Tinh và Hiên Phi nói về Phong Tranh, Hiên Phi cười đến thần bí khó lường: “Phong Tranh thích sạch sẽ đôi khi có hại a, em ấy nếu như dứt khoát Bá Vương ngạnh thượng cung, đời này nhận Thiểm Thiểm, làm Thiểm Thiểm mềm lòng không chừng, từ từ…a… rồi cuối cùng cũng được.”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Tôi thật không nghĩ tới Phong Tranh tiểu thụ trên thực tế lại là công a, mà Thiểm Thiểm lại là thụ. Di? Hắn là thụ rất bình thường, là công mới không bình thường.”
“Quý võng thật loạn. ” Lúc này, Thiên Nguyên Sát Na cũng không đem mình vào võng phối đam mỹ, cao quý lãnh diễm đứng nói.
Kim Hạ nói: “Tôi nhận một bộ kịch mới, Kế Hoạch là Phong Tranh.”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Tiểu công sẽ không phải là Phong Tranh đi?”
“… Ninh Kiến, các cậu biết không?”
“Không nhận ra, người mới sao? ” Hiên Phi nói, “Phong Tranh thích kéo người mới vào, sau lại ngự dụng, em ấy nói tư vị đó rất mỹ vị, Ninh Kiến này đại khái chính là như vậy.”
Loạn Thế Lưu Tinh Nói: “Thiểm Thiểm, là « Tịch Yên Hoả » sao? Tôi cũng nhận, là tiểu công số hai. Ác ác á, rốt cục có thể công Thiểm Thiểm một lần nha!”
Kim Hạ nói: “Thật không tốt, tôi vai thứ, tiểu thụ là Phong Tranh.”
“…”
“Thiên Nguyên, cậu không có nhận sao?”
“Không có a, mấy người lão chúng ta sẽ đuối mất.”
Hiên Phi cũng nói: “Tôi cũng vậy không có nhận, không tiếp kịch mới nữa. Một câu kịch áo rồng còn chưa xong.”
Kim Hạ đóng mạch, quay đầu nói với Thiên Nguyên Sát Na: “Thiên Nguyên, Ninh Kiến kia thêm QQ tôi, lại muốn cùng tôi trao đổi âm.”
“… ” Thiên Nguyên Sát Na ha hả cười khan, “Chúc mừng cậu a, lần nữa diễm ngộ.”
Tình huống như thế ở trên người Kim Lăng gặp qua rất nhiều lần, không nghĩ tới chính mình lại có thể đụng với, Ninh Kiến này rất có dũng khí, lại dám đến trêu chọc hắn.
“Cậu ta nói cậu ta là fan của tôi, vì tôi tới võng phối.”
Biểu lộ này làm Kim Hạ có chút kinh ngạc, hắn lần đầu tiên gặp fan nam, cho là một tiểu cô nương, kết quả có một đại nam nhân xen lẫn trong một đám tiểu cô nương thích hắn hắn, vì vậy Kim Hạ đối với y khắc sâu ấn tượng.
“Nha. ” Thiên Nguyên Sát Na bình tĩnh mà tỏ vẻ, “Ca thấy cũng nhiều.”
“…”
“Ha ha, Thiểm Thiểm, cậu bộ dạng này thật đáng yêu.”
Kim Hạ thẹn quá thành giận: “Không có đắc ý như anh!”
“Dĩ nhiên, vì tôi tiến vào võng phối cũng nhiều người rồi, cậu không phải là một người trong số đó sao? ” Thiên Nguyên Sát Na nói, “Này là vinh hạnh của tôi a. Mọi người vừa nhắc tới CV nổi tiếng nào đó sẽ nói ôi đó là bởi vì Thiên Nguyên Sát Na nên mới vào nha! Thiểm Thiểm, cậu mới ở võng phối một năm mà có thể có fan như vậy đã rất tốt.”
“Không biết thanh âm y như thế nào.”
“Để cho cậu ta tới phòng tự mình hiến thanh.”
“Hành.”
Gian phòng bí mật của Lưu Tinh, Ninh Kiến lần đầu xuất hiện, hắn vừa ra thanh âm, bốn người còn lại đều kinh ngạc sững sờ.
TMD! Thiên Nguyên Sát Na…bản sao!
Thanh âm Ninh Kiến cùng Thiên Nguyên Sát Na hết sức tương tự, nhưng không có êm dịu mộc mạc như Thiên Nguyên Sát Na, so ra có chút sắc bén.
Sau khi Ninh Kiến cùng mọi người chào hỏi hết, Kim Hạ lợi dụng quyền hạn đem người này đá ra, hắn mặt than làm chuyện này so với hát còn thành thạo tự nhiên, không chút nào thấy tội lỗi. Đổi lại những người khác, loại chuyện vô sỉ này sao có thể làm ra.
Hiên Phi đánh giá: “Thanh âm rất êm tai, nhưng có Thiên Nguyên châu ngọc phía trước… Phong Tranh xảy ra chuyện gì? Bày đặt bản chính không cần đi tìm hàng nhái?”
Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Có lẽ cậu ta diễn kỹ hơn người? Thanh âm nghe ra rất giống Thiên Nguyên, nhưng nghe kĩ hơn thì sẽ thấy rất khác.”
Kim Hạ nói: “Thiên Nguyên thanh âm so với hắn có độ hơn.”
Hiên Phi nói: “Hai người ở chung một chỗ tôi phân biệt không được.”
Kim Hạ nói: “Cậu ta ở bên ngoài, kéo vào nghe một chút diễn kỹ?”
“…”
“…”
“…”
Ninh Kiến lại bị Kim Hạ kéo vào phòng: “Phối một đoạn.”
Bị đá tới đá lui, Ninh Kiến không chỉ … không tức giận, mà ngược lại tốt tính cười cười, sau đó liền tiến vào trạng thái bắt đầu đọc diễn cảm một đoạn.
“Tôi ở hệ phát thanh.”
Kim Hạ đánh giá: “Ừ, nghe ra được.”
Ninh Kiến hỏi: “Anh thích thanh âm của tôi sao?”
“Thích.”
Một lúc sau, Kim Hạ không nói lời nào, Thiên Nguyên Sát Na tắt mạch, tò mò hỏi hắn: “Thiểm Thiểm, làm sao vậy?”
“Hắn muốn cùng tôi phối H.”
“… ” Thiên Nguyên Sát Na hắc tuyến, “Cái tên nam nhân bỉ ổi!”
Y bắt đầu ghét cách nhìn của Ninh Kiến, ỷ vào thanh âm tương tự y đã nghĩ muốn cùng Thiểm Thiểm phối H? Đem Thiểm Thiểm trở thành loại người gì a!
Cho nên Kim Hạ lại đem Ninh Kiến đá ra: “Diễn kỹ hoàn thành.”
Hiên Phi nói: “Tôi mới vừa rồi đang suy nghĩ, Thiên Nguyên diễn kỹ mặc dù tốt, nhưng ngâm giấm âm vô hạn, Phong Tranh có lẽ cũng bởi vì điểm này nên không mời y phối kịch.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Tôi rất ngâm giấm âm sao?”
Kim Hạ ừ.
Hiên Phi nói: “Cậu nhận kịch quá ít, không biết có bao nhiêu Kế Hoạch muốn thông đồng cậu phối kịch, có bản sao Ninh Kiến này, những Kế Hoạch kia thật có phúc.”
Kim Hạ hỏi: “Các nàng nhìn trúng chính là danh khí Thiên Nguyên hay là thực lực âm sắc?”
“Cả hai.”
Trong võng phối, không có nhân vật nào không thể thay thế, không có CV nào không thể không đổi, dưới tình huống tuỳ thanh tuyến được thông qua, nhóm Kế Hoạch tự nhiên sẽ tìm vị đó.
Kim Hạ đem Ninh Kiến dẫn tới kênh của mình, tự mình mở ra một phòng, Thiên Nguyên Sát Na thấy thế, đi tới: “Thiểm Thiểm, cậu muốn làm gì?”
“Phối H.”
“…”
Hắn mở ra mạch, nói: “Ninh Kiến, cậu tới gọi một chút.”
“…”
“Di, Thiểm Thiểm, tôi là công, tôi muốn nghe anh gọi ơ!”
“Sẽ không.”
“Thiểm Thiểm, nếu như vậy, chẳng lẽ anh lại là xử nam?”
“Ừ.”
Ninh Kiến huýt sáo: “Thật không nghĩ tới! Anh xinh đẹp như vậy lại không ai thông đồng anh, thật là đáng tiếc! Vậy anh muốn biết không?”
Kim Hạ suy nghĩ một chút: “Cậu dạy tôi, tôi đi theo học.”
Cho nên, Ninh Kiến kia có thanh âm giống như Thiên Nguyên Sát Na làm một đoạn ngữ điệu âm H, Kim Hạ nghe được mặt mày hớn hở, Thiên Nguyên Sát Na cả khuôn đen xì: “Đừng nghe!!!”
Y quát lên, dọa Ninh Kiến nhảy dựng: “Thiên Nguyên… Đại thần?”
“Là tôi, cậu dám dùng thanh âm của tôi nói thử xem!”
Kim Hạ nói: “Tôi thích nghe.”
Thiên Nguyên Sát Na muốn bóp chết Kim Hạ, giận quá hoá cười, y bấm cổ Kim Hạ: “Cậu muốn nghe, tôi liền thỏa mãn cái thú vui của cậu.”
Kim Hạ giãy dụa, bị Thiên Nguyên Sát Na một đường kéo vào trong phòng ngủ, Kim Hạ nheo mắt: “Anh muốn làm gì?”
Chỉ thấy Thiên Nguyên Sát Na mặt không thay đổi mở ra âm hưởng, bắt đầu phát hình ra —— hình ảnh H kinh điển được cắt nối biên tập. (ỐỒ)
“Nghe đủ chưa, Thiểm Thiểm.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook