Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần
-
Chương 29: Kiệt Khắc Tô (杰克苏)
Chương này có 1 số từ mình ko hiểu, cho nên có vài chỗ mình chém đại, thông cảm cho Đậu TTTT, như từ Kiệt Khắc Tô ở trên, tìm thì nó ra cái gì Jesu ấy O.o
Hai người ở bên trong hội trường vòng một vòng, đã đến giờ ăn trưa, hai quán cơm đều đầy ấp người, bên ngoài trời lại quá nắng, hai người cuối cùng gọi sushi ở bên ngoài, tìm một cái băng ghế ngồi xuống ăn.
Kim Hạ ăn rất khuôn phép, Thiên Nguyên Sát Na càng muốn nháo, một lúc liền uy miếng sushi cho hắn.
“Thiểm Thiểm, há miệng, cái này cậu thích ăn.”
Kim Hạ phối hợp há miệng ra cho Thiên Nguyên Sát Na uy một cuốn hạt mè.
“A a a a a!!!!”
Bối cảnh thanh âm là một đám nữ nhân thét chói tai.
“…”
Hai đại suất ca ngồi cùng một chỗ ăn bữa trưa, cậu một ngụm tôi một ngụm, nữ sinh qua đường thấy kìm lòng không được thét chói tai. Kim Hạ nhìn các nàng một cái, các nữ sinh vội vàng đem tầm mắt chuyển đi, giống như không có rình xem.
“Thiểm Thiểm, miếng cá ngừ kia cho tôi đi, cậu không thích ăn.”
“Tự mình gắp.”
“Cậu không thể uy tôi một cái sao?”
“Tôi muốn giết anh.”
“…”
Thiên Nguyên Sát Na ảm đạm gắp miếng cá ngừ: “Thiểm Thiểm, quá để ý ánh mắt người khác không tốt, chúng ta đùa chúng ta, quan tâm các nàng làm gì?”
“Ai muốn đùa như thế với anh.”
“Cậu rất trẻ con, tôi cảm thấy chơi rất vui!”
“Có cái gì mà chơi?”
“Vẻ mặt cậu có biến hóa, có biến hóa, có biến hóa! Thú vị! Chính là như vậy.”
“…”
“Thiểm Thiểm, há miệng.”
“…”
Lúc này Kim Hạ chết cũng không há miệng, não hắn nhất định không làm chuyện ngu ngốc, hắn rất phong độ đại hiệp mặt co quắp.
“Há miệng há miệng.”
Đôi đũa kẹp miếng cá không ngừng trêu chọc đôi môi hồng nhuận mím chặt của Kim Hạ, môi bị dính chút dầu, Kim Hạ tức giận nhìn y, ý bảo y đem đôi đũa ra chỗ khác, lúc này hắn mà há miệng, đũa của Thiên Nguyên Sát Na nhất định sẽ thừa dịp chen vào.
“Thiểm Thiểm, khối cá này dính nước miếng của cậu rồi, cậu không phải muốn tôi nuốt vào đi?”
“…”
Kim Hạ bất đắc dĩ mở miệng: “Đừng đùa, ăn đi.”
“Bình thường đều là tôi uy cậu, cũng không thấy cậu ý kiến nhiều như vậy.”
“A a a a a!!!!”
Trên đường thanh âm của mọi người lần nữa vang lên, lễ hội người tấp nập, bốn phía của bọn họ đứng không ít “Người đi đường”, nhất cử nhất động của bọn họ, mỗi tiếng nói cử động cũng bị các nàng chú ý. Thiên Nguyên Sát Na vừa nói ra những lời này, các nàng lập tức nghĩ sai lệch.
Nhưng sự thật là —— Kim Hạ bận rộn chiến đấu (chơi game ý), không có tay ăn cơm, Thiên Nguyên Sát Na liền uy hắn ăn, hai người thường là ăn cùng một đôi đũa. [tương lai hơi hướm thê nô công =)))]
Kim Hạ không muốn giải thích, càng giải thích càng bị hiểu lầm.
Bình thường cùng Thiên Nguyên Sát Na chung đụng đủ loại ở trong mắt người khác, đó chính là mập mờ, đó chính là quấy rối, muốn người ta không hiểu nhầm cũng khó.
Thiên Nguyên Sát Na rất thích trêu chọc Kim Hạ, mỗi lần thấy gương mặt xinh đẹp trắng bệch kia bởi vì thẹn quá hóa giận mà lan ra một tia ửng đỏ khó khi nào nhìn thấy, y rất có cảm giác thành tựu, Thiểm Thiểm như vậy là khả ái nhất.
Cơm trưa ăn không yên ổn, Kim Hạ tâm tình cực kém, Thiên Nguyên Sát Na nói muốn đi khu COS, hắn lấy ra dây phone không nghe thấy. Thiên Nguyên Sát Na lấy một cái dây ra: “Đi thôi, không được tách ra.”
“Cho tôi một lý do.”
“Có muội tử ơ!”
“Không có hứng thú.”
“Có dễ nhìn ơ.”
“Không có hứng thú.”
“Có Thiểm Thiểm xem ơ.”
“…”
“Đi thôi, tôi hàng năm đi lễ hội cũng sẽ đến khu cos, nhất định sẽ đi. Thật ra thì tôi không phải rất thích cos, nhưng tôi biết một người rất thích, nàng lớn lên rất đẹp, rất biết manh, về sau, tôi tới lễ sẽ đi khu cos tìm nàng.”
Thiên Nguyên Sát Na bắt đầu kể sử phong lưu của y, “Đó là chuyện tôi lên đại học rồi, cô gái kia sau lại ra nước ngoài học, mấy năm trôi qua, tôi cũng không biết nàng còn thích cos không, tôi cùng nàng hẹn nếu có duyên, ở lễ hội gặp lại, tôi nghĩ, khu cos có khả năng lớn nhất.”
Kim Hạ hỏi: “Cô gái đó là bạn gái trước kia của anh?”
“Di? Làm sao cậu biết?”
“Lúc trước anh đã nói, lên đại học có thích một bạn gái thích cos. ” Kim Hạ nói xong ngừng lại, “Anh đi đi, tôi không muốn đi.”
“Thiểm Thiểm.”
“Nếu như các người chào nhau, tôi đứng để làm chi? Làm bóng đèn?”
“Nào có trùng hợp như vậy, năm năm nay cũng đâu gặp được nàng.”
Thiên Nguyên Sát Na nói về bạn gái trước của y, Đại Học quen nhau bốn năm, sau khi tốt nghiệp bạn gái ra nước ngoài, y đến công ty cha già đi làm. Trước khi bạn gái ra nước ngoài, Thiên Nguyên Sát Na thâm tình chân thành nói: “Anh nguyện ý chờ em trở lại, sau đó chúng ta kết hôn.”
Y nói lời này, Kim Hạ có thể tưởng tượng ra y lúc đó buồn nôn cỡ nào, có thể dùng thanh âm ôn nhu chết người để con gái người ta đứng đó lệ rơi.
Kết quả bạn gái y một năm sau nói cho y biết đã quen bạn trai mới, chúng ta chia tay đi.
Mối tình đầu của Thiên Nguyên Sát Na cứ như vậy chết non, y sâu sắc ý thức được: mười mấy tuổi yêu thương, khoảng hai mươi mấy quen chơi đùa, thì ba mươi mấy nhất định phải gặp người tốt.
Vốn là định toàn tâm vào năm hai mươi mấy, tình nguyện mỗi đêm hướng về người nhưng cuối cùng nguyện lần đến năm ba mươi tìm được một muội tử hàng thật giá thật.
Phía sau những chuyện tư ẩn này Kim Hạ không muốn dò la, những chuyện này là của Thiên Nguyên Sát Na, y còn muốn cho Kim Hạ biết, nhưng Kim Hạ không muốn.
Cuối cùng Kim Hạ liều mình theo quân tử, theo Thiên Nguyên Sát Na đi khu cos. Khu này coser nằm đầy đất, khu coser này ngược lại ít người thường, Kim Hạ liếc mắt liền nhìn thấy Kim Lăng cos Phong Tình Tuyết, hướng hắn ngoắc.
“Đệ, sao lại tới?”
“Tìm người.”
“Người nào?”
“Công chúa Bạch Tuyết.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Nàng hẳn là cos Dandy.”
1 nhân vật trong bộ phim Aa! Megumi-sama, bộ này Đậu ko có xem nên ko biết dịch tên nhân vật đúng ko.
” Beru Dandy? Trong dàn mỹ nữ cos nữ thần, nao, nơi đó! ” Kim Lăng nhiệt tình chỉ phương hướng.
“Sẽ không trùng hợp như vậy đi? ” Thiên Nguyên Sát Na không tin, suốt năm năm, y cũng không chờ được nữ thần của y, hết lần này tới lần khác sao ở năm nay lại gặp?
Y trông mòn con mắt, cuối cùng rốt cục ở đủ loại mọi màu sắc kỳ trang dị phục tìm được một người cos nữ thần Dandy, thật sự là nàng.
Thiên Nguyên Sát Na ngơ ngẩn, nhất thời quên phản ứng.
Kim Hạ rút khỏi tay của y, đi theo Kim Lăng. [TTTT Hạ Hạ ]
“Đại thần mới vừa rồi phản ứng gì vậy? ” Kim Lăng nhạy cảm ngửi ra mùi không đúng.
“Người kia chính là bạn gái trước kia của y, hai người ước định gặp nhau ở lễ hội.”
“Oa á, nghe ra rất lãng mạn!”
“…”
“Y cũng không đã nói với chị chuyện này, hai người chia tay lâu rồi? Đây là muốn gương vỡ lại lành?”
“Ai biết, quản nhiều như vậy để làm chi.”
“Ai, vừa nghĩ tới đại thần sắp có chủ, chị liền mất mác nói không ra lời.”
“Chị, chị để ý y?”
“Không có, chẳng qua là cảm thấy có bạn gái đại khái sẽ không có thời gian chơi nữa, tuổi đại thần sợ đã đến lúc cưới hỏi, đợi kết hôn sinh con, thời gian càng quý giá!”
“Người không thể sống hai lần.”
“Đệ, lời này em nên tự nói với mình.”
“Thế giới của em chỉ cần có hai thứ liền thỏa mãn, mà y còn cần muội tử, bọn em bất đồng.”
Kim Lăng vỗ vào ót hắn một cái: “Em cho là chị và ba mẹ chết rồi sao? Em còn có mọi người, tỉnh tỉnh!”
“Em một chút không muốn sống chung.”
“Đệ, em bây giờ cũng đến tuổi! Cũng có thể kết hôn sinh con, đã là nam nhân thành thục.”
“Chị không hiểu.”
Không hiểu hắn đời này sẽ không có ý định kết hôn, sống, dựa vào hai thứ mà sống, có lẽ ở trong mắt người khác, thế giới của hắn quá không bình thường, cuộc sống quá không khỏe mạnh, nhưng đây là phương thức sống hắn muốn.
Kim Lăng nói: “Dùng tánh mạng ở trò chơi sao! Chị hiểu! Xiêm Y Xốc Xếch đại thần!”
Thời Đại học Kim Hạ nói muốn làm nghề nghiệp ngoạn gia bị ba mẹ chửi mắng, Kim Lăng cũng ở trong hàng ngũ kia, đem Kim Hạ mắng đến cẩu huyết, cảm thấy hắn quá trẻ con.
Cho đến gần đây chuyện Kim Hạ là Xiêm Y Xốc Xếch bị bại lộ, nàng dưới phồ cập khoa học của người khác đã lĩnh ngộ được sự cường đại của Xiêm Y Xốc Xếch, mới biết em trai của nàng quả là có năng lực dựa vào trò chơi kiếm tiền sống, hơn nữa sẽ sống hết sức dễ chịu. Cái gì mà trang bị Thánh Quang Thiên Sứ chi vinh quang, hắn bán ba vạn, còn hơn mấy tháng tiền lương của nàng!
Hắn lúc còn học đại học, dựa vào nhân vật dựa vào công hội kiếm lấy không ít tiền tiêu vặt.
Cao thủ chân chính là có thể ở trong trò chơi kiếm tiền.
Kim Hạ phải dựa vào trò chơi kiếm được rồi đóng học phí Đại học bốn năm và sinh hoạt phí, tiền học phí sinh hoạt phí mà ba mẹ cho hắn đều ở trong ngân hàng, một phần cũng không động tới. [khiếp O.o]
“Đệ, nếu như đó là cuộc sống em muốn, chị ủng hộ em. ” giấc mộng của Kim lăng không thể thực hiện, nàng liền hi vọng Kim Hạ có thể thực hiện được giấc mộng của mình.
Lời nói này của Kim Lăng làm cho Kim Hạ cảm động: “Em đã qua 20, hiện tại chỉ lấy trò chơi làm khoản thu nhập thêm.”
Kim Hạ đột nhiên đặc biệt muốn biết một đáp án: “Chị, em đời này không có ý định kết hôn, chị ủng hộ em không?”
“… Ba mẹ sẽ đánh chết em.”
“Chị thay em chống đỡ.”
“Cả đời rất dài, đến độ tuổi nhất định em sẽ muốn kết hôn, có lẽ chưa trưởng thành, quý tộc độc thân thật khá a? Cuộc sống một người rất tịch mịch.”
“Nhưng chị biết bí mật của em. ” Kim Hạ nói.
Kim Lăng kinh ngạc nhìn, chốc lát, trong đôi mắt nói không ra lời ưu thương: “Chị cũng cảm thấy, vẫn đang chờ em cung khai. Nếu như em thật sự là vậy, cũng đừng kết hôn, bên ba mẹ chị sẽ thay em chống đỡ, nhưng em không thể độc thân cả đời, chuẩn bị nay mai chị giới thiệu mấy tên gay chất lượng cho em.”
“…”
“Chị thật tình, giới giải trí còn nhiều đồng chí, nếu như em ngại bọn họ quá loạn, thì chị ở võng phối tìm.”
“…”
“Chính là đừng tìm đại thần, thẳng nam rất khó khăn.”
“…”
Kim Lăng tựa hồ cái gì cũng hiểu, Kim Hạ không nói gì.
“Chúng ta là sinh đôi, có thần giao cách cảm. ” Kim Lăng nói, “Một khi em nhìn một thứ gì đó thời gian dài, liền thích nó. Buổi sáng ở trên xe, tầm mắt em luôn dừng lại ở trên người Thiên Nguyên, khi đó chị liền nghĩ, em có lẽ đối với y động tình.”
Kim Lăng nói xong muốn khóc: “Sớm biết cũng không cho em cùng đại thần tiếp xúc, sao lại trở thành như vậy!”
“…”
Cho tới nay, Kim Hạ không để ý cảm xúc của mình đối với Thiên Nguyên Sát Na, Kim Lăng nhất ngữ thức tỉnh người trong mộng, thì ra là, hắn đối với đại thần có cảm giác, gọi là —— tình.
Hai người ở bên trong hội trường vòng một vòng, đã đến giờ ăn trưa, hai quán cơm đều đầy ấp người, bên ngoài trời lại quá nắng, hai người cuối cùng gọi sushi ở bên ngoài, tìm một cái băng ghế ngồi xuống ăn.
Kim Hạ ăn rất khuôn phép, Thiên Nguyên Sát Na càng muốn nháo, một lúc liền uy miếng sushi cho hắn.
“Thiểm Thiểm, há miệng, cái này cậu thích ăn.”
Kim Hạ phối hợp há miệng ra cho Thiên Nguyên Sát Na uy một cuốn hạt mè.
“A a a a a!!!!”
Bối cảnh thanh âm là một đám nữ nhân thét chói tai.
“…”
Hai đại suất ca ngồi cùng một chỗ ăn bữa trưa, cậu một ngụm tôi một ngụm, nữ sinh qua đường thấy kìm lòng không được thét chói tai. Kim Hạ nhìn các nàng một cái, các nữ sinh vội vàng đem tầm mắt chuyển đi, giống như không có rình xem.
“Thiểm Thiểm, miếng cá ngừ kia cho tôi đi, cậu không thích ăn.”
“Tự mình gắp.”
“Cậu không thể uy tôi một cái sao?”
“Tôi muốn giết anh.”
“…”
Thiên Nguyên Sát Na ảm đạm gắp miếng cá ngừ: “Thiểm Thiểm, quá để ý ánh mắt người khác không tốt, chúng ta đùa chúng ta, quan tâm các nàng làm gì?”
“Ai muốn đùa như thế với anh.”
“Cậu rất trẻ con, tôi cảm thấy chơi rất vui!”
“Có cái gì mà chơi?”
“Vẻ mặt cậu có biến hóa, có biến hóa, có biến hóa! Thú vị! Chính là như vậy.”
“…”
“Thiểm Thiểm, há miệng.”
“…”
Lúc này Kim Hạ chết cũng không há miệng, não hắn nhất định không làm chuyện ngu ngốc, hắn rất phong độ đại hiệp mặt co quắp.
“Há miệng há miệng.”
Đôi đũa kẹp miếng cá không ngừng trêu chọc đôi môi hồng nhuận mím chặt của Kim Hạ, môi bị dính chút dầu, Kim Hạ tức giận nhìn y, ý bảo y đem đôi đũa ra chỗ khác, lúc này hắn mà há miệng, đũa của Thiên Nguyên Sát Na nhất định sẽ thừa dịp chen vào.
“Thiểm Thiểm, khối cá này dính nước miếng của cậu rồi, cậu không phải muốn tôi nuốt vào đi?”
“…”
Kim Hạ bất đắc dĩ mở miệng: “Đừng đùa, ăn đi.”
“Bình thường đều là tôi uy cậu, cũng không thấy cậu ý kiến nhiều như vậy.”
“A a a a a!!!!”
Trên đường thanh âm của mọi người lần nữa vang lên, lễ hội người tấp nập, bốn phía của bọn họ đứng không ít “Người đi đường”, nhất cử nhất động của bọn họ, mỗi tiếng nói cử động cũng bị các nàng chú ý. Thiên Nguyên Sát Na vừa nói ra những lời này, các nàng lập tức nghĩ sai lệch.
Nhưng sự thật là —— Kim Hạ bận rộn chiến đấu (chơi game ý), không có tay ăn cơm, Thiên Nguyên Sát Na liền uy hắn ăn, hai người thường là ăn cùng một đôi đũa. [tương lai hơi hướm thê nô công =)))]
Kim Hạ không muốn giải thích, càng giải thích càng bị hiểu lầm.
Bình thường cùng Thiên Nguyên Sát Na chung đụng đủ loại ở trong mắt người khác, đó chính là mập mờ, đó chính là quấy rối, muốn người ta không hiểu nhầm cũng khó.
Thiên Nguyên Sát Na rất thích trêu chọc Kim Hạ, mỗi lần thấy gương mặt xinh đẹp trắng bệch kia bởi vì thẹn quá hóa giận mà lan ra một tia ửng đỏ khó khi nào nhìn thấy, y rất có cảm giác thành tựu, Thiểm Thiểm như vậy là khả ái nhất.
Cơm trưa ăn không yên ổn, Kim Hạ tâm tình cực kém, Thiên Nguyên Sát Na nói muốn đi khu COS, hắn lấy ra dây phone không nghe thấy. Thiên Nguyên Sát Na lấy một cái dây ra: “Đi thôi, không được tách ra.”
“Cho tôi một lý do.”
“Có muội tử ơ!”
“Không có hứng thú.”
“Có dễ nhìn ơ.”
“Không có hứng thú.”
“Có Thiểm Thiểm xem ơ.”
“…”
“Đi thôi, tôi hàng năm đi lễ hội cũng sẽ đến khu cos, nhất định sẽ đi. Thật ra thì tôi không phải rất thích cos, nhưng tôi biết một người rất thích, nàng lớn lên rất đẹp, rất biết manh, về sau, tôi tới lễ sẽ đi khu cos tìm nàng.”
Thiên Nguyên Sát Na bắt đầu kể sử phong lưu của y, “Đó là chuyện tôi lên đại học rồi, cô gái kia sau lại ra nước ngoài học, mấy năm trôi qua, tôi cũng không biết nàng còn thích cos không, tôi cùng nàng hẹn nếu có duyên, ở lễ hội gặp lại, tôi nghĩ, khu cos có khả năng lớn nhất.”
Kim Hạ hỏi: “Cô gái đó là bạn gái trước kia của anh?”
“Di? Làm sao cậu biết?”
“Lúc trước anh đã nói, lên đại học có thích một bạn gái thích cos. ” Kim Hạ nói xong ngừng lại, “Anh đi đi, tôi không muốn đi.”
“Thiểm Thiểm.”
“Nếu như các người chào nhau, tôi đứng để làm chi? Làm bóng đèn?”
“Nào có trùng hợp như vậy, năm năm nay cũng đâu gặp được nàng.”
Thiên Nguyên Sát Na nói về bạn gái trước của y, Đại Học quen nhau bốn năm, sau khi tốt nghiệp bạn gái ra nước ngoài, y đến công ty cha già đi làm. Trước khi bạn gái ra nước ngoài, Thiên Nguyên Sát Na thâm tình chân thành nói: “Anh nguyện ý chờ em trở lại, sau đó chúng ta kết hôn.”
Y nói lời này, Kim Hạ có thể tưởng tượng ra y lúc đó buồn nôn cỡ nào, có thể dùng thanh âm ôn nhu chết người để con gái người ta đứng đó lệ rơi.
Kết quả bạn gái y một năm sau nói cho y biết đã quen bạn trai mới, chúng ta chia tay đi.
Mối tình đầu của Thiên Nguyên Sát Na cứ như vậy chết non, y sâu sắc ý thức được: mười mấy tuổi yêu thương, khoảng hai mươi mấy quen chơi đùa, thì ba mươi mấy nhất định phải gặp người tốt.
Vốn là định toàn tâm vào năm hai mươi mấy, tình nguyện mỗi đêm hướng về người nhưng cuối cùng nguyện lần đến năm ba mươi tìm được một muội tử hàng thật giá thật.
Phía sau những chuyện tư ẩn này Kim Hạ không muốn dò la, những chuyện này là của Thiên Nguyên Sát Na, y còn muốn cho Kim Hạ biết, nhưng Kim Hạ không muốn.
Cuối cùng Kim Hạ liều mình theo quân tử, theo Thiên Nguyên Sát Na đi khu cos. Khu này coser nằm đầy đất, khu coser này ngược lại ít người thường, Kim Hạ liếc mắt liền nhìn thấy Kim Lăng cos Phong Tình Tuyết, hướng hắn ngoắc.
“Đệ, sao lại tới?”
“Tìm người.”
“Người nào?”
“Công chúa Bạch Tuyết.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Nàng hẳn là cos Dandy.”
1 nhân vật trong bộ phim Aa! Megumi-sama, bộ này Đậu ko có xem nên ko biết dịch tên nhân vật đúng ko.
” Beru Dandy? Trong dàn mỹ nữ cos nữ thần, nao, nơi đó! ” Kim Lăng nhiệt tình chỉ phương hướng.
“Sẽ không trùng hợp như vậy đi? ” Thiên Nguyên Sát Na không tin, suốt năm năm, y cũng không chờ được nữ thần của y, hết lần này tới lần khác sao ở năm nay lại gặp?
Y trông mòn con mắt, cuối cùng rốt cục ở đủ loại mọi màu sắc kỳ trang dị phục tìm được một người cos nữ thần Dandy, thật sự là nàng.
Thiên Nguyên Sát Na ngơ ngẩn, nhất thời quên phản ứng.
Kim Hạ rút khỏi tay của y, đi theo Kim Lăng. [TTTT Hạ Hạ ]
“Đại thần mới vừa rồi phản ứng gì vậy? ” Kim Lăng nhạy cảm ngửi ra mùi không đúng.
“Người kia chính là bạn gái trước kia của y, hai người ước định gặp nhau ở lễ hội.”
“Oa á, nghe ra rất lãng mạn!”
“…”
“Y cũng không đã nói với chị chuyện này, hai người chia tay lâu rồi? Đây là muốn gương vỡ lại lành?”
“Ai biết, quản nhiều như vậy để làm chi.”
“Ai, vừa nghĩ tới đại thần sắp có chủ, chị liền mất mác nói không ra lời.”
“Chị, chị để ý y?”
“Không có, chẳng qua là cảm thấy có bạn gái đại khái sẽ không có thời gian chơi nữa, tuổi đại thần sợ đã đến lúc cưới hỏi, đợi kết hôn sinh con, thời gian càng quý giá!”
“Người không thể sống hai lần.”
“Đệ, lời này em nên tự nói với mình.”
“Thế giới của em chỉ cần có hai thứ liền thỏa mãn, mà y còn cần muội tử, bọn em bất đồng.”
Kim Lăng vỗ vào ót hắn một cái: “Em cho là chị và ba mẹ chết rồi sao? Em còn có mọi người, tỉnh tỉnh!”
“Em một chút không muốn sống chung.”
“Đệ, em bây giờ cũng đến tuổi! Cũng có thể kết hôn sinh con, đã là nam nhân thành thục.”
“Chị không hiểu.”
Không hiểu hắn đời này sẽ không có ý định kết hôn, sống, dựa vào hai thứ mà sống, có lẽ ở trong mắt người khác, thế giới của hắn quá không bình thường, cuộc sống quá không khỏe mạnh, nhưng đây là phương thức sống hắn muốn.
Kim Lăng nói: “Dùng tánh mạng ở trò chơi sao! Chị hiểu! Xiêm Y Xốc Xếch đại thần!”
Thời Đại học Kim Hạ nói muốn làm nghề nghiệp ngoạn gia bị ba mẹ chửi mắng, Kim Lăng cũng ở trong hàng ngũ kia, đem Kim Hạ mắng đến cẩu huyết, cảm thấy hắn quá trẻ con.
Cho đến gần đây chuyện Kim Hạ là Xiêm Y Xốc Xếch bị bại lộ, nàng dưới phồ cập khoa học của người khác đã lĩnh ngộ được sự cường đại của Xiêm Y Xốc Xếch, mới biết em trai của nàng quả là có năng lực dựa vào trò chơi kiếm tiền sống, hơn nữa sẽ sống hết sức dễ chịu. Cái gì mà trang bị Thánh Quang Thiên Sứ chi vinh quang, hắn bán ba vạn, còn hơn mấy tháng tiền lương của nàng!
Hắn lúc còn học đại học, dựa vào nhân vật dựa vào công hội kiếm lấy không ít tiền tiêu vặt.
Cao thủ chân chính là có thể ở trong trò chơi kiếm tiền.
Kim Hạ phải dựa vào trò chơi kiếm được rồi đóng học phí Đại học bốn năm và sinh hoạt phí, tiền học phí sinh hoạt phí mà ba mẹ cho hắn đều ở trong ngân hàng, một phần cũng không động tới. [khiếp O.o]
“Đệ, nếu như đó là cuộc sống em muốn, chị ủng hộ em. ” giấc mộng của Kim lăng không thể thực hiện, nàng liền hi vọng Kim Hạ có thể thực hiện được giấc mộng của mình.
Lời nói này của Kim Lăng làm cho Kim Hạ cảm động: “Em đã qua 20, hiện tại chỉ lấy trò chơi làm khoản thu nhập thêm.”
Kim Hạ đột nhiên đặc biệt muốn biết một đáp án: “Chị, em đời này không có ý định kết hôn, chị ủng hộ em không?”
“… Ba mẹ sẽ đánh chết em.”
“Chị thay em chống đỡ.”
“Cả đời rất dài, đến độ tuổi nhất định em sẽ muốn kết hôn, có lẽ chưa trưởng thành, quý tộc độc thân thật khá a? Cuộc sống một người rất tịch mịch.”
“Nhưng chị biết bí mật của em. ” Kim Hạ nói.
Kim Lăng kinh ngạc nhìn, chốc lát, trong đôi mắt nói không ra lời ưu thương: “Chị cũng cảm thấy, vẫn đang chờ em cung khai. Nếu như em thật sự là vậy, cũng đừng kết hôn, bên ba mẹ chị sẽ thay em chống đỡ, nhưng em không thể độc thân cả đời, chuẩn bị nay mai chị giới thiệu mấy tên gay chất lượng cho em.”
“…”
“Chị thật tình, giới giải trí còn nhiều đồng chí, nếu như em ngại bọn họ quá loạn, thì chị ở võng phối tìm.”
“…”
“Chính là đừng tìm đại thần, thẳng nam rất khó khăn.”
“…”
Kim Lăng tựa hồ cái gì cũng hiểu, Kim Hạ không nói gì.
“Chúng ta là sinh đôi, có thần giao cách cảm. ” Kim Lăng nói, “Một khi em nhìn một thứ gì đó thời gian dài, liền thích nó. Buổi sáng ở trên xe, tầm mắt em luôn dừng lại ở trên người Thiên Nguyên, khi đó chị liền nghĩ, em có lẽ đối với y động tình.”
Kim Lăng nói xong muốn khóc: “Sớm biết cũng không cho em cùng đại thần tiếp xúc, sao lại trở thành như vậy!”
“…”
Cho tới nay, Kim Hạ không để ý cảm xúc của mình đối với Thiên Nguyên Sát Na, Kim Lăng nhất ngữ thức tỉnh người trong mộng, thì ra là, hắn đối với đại thần có cảm giác, gọi là —— tình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook