Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần
-
Chương 22: Nhìn cậu
Thiên Nguyên Sát Na mang gọng kính đen, thoạt nhìn hào hoa phong nhã, có phong phạm của tuyệt thế nam nhân. Nhờ thanh âm của y làm cho người ta hoàn toàn cảm nhận ngược lại với vẻ phong lưu bên ngoài.
Nghe được lời chúc của Kim Hạ, Thiên Nguyên Sát Na mắt sáng lên, cười khanh khách, đôi con ngươi đầy sủng nịch. Y vẫy vẫy tay để Kim Hạ đi qua, Kim Hạ quay đầu không muốn để ý đến y, hắn không có hứng thú bị một nhóm muội tử bao quanh, cảm giác bị vây xem như khỉ không dễ chịu một chút nào.
Hắn không qua, Thiên Nguyên Sát Na liền đi đến: “Thiểm Thiểm, cậu hảo lạnh lùng.”
“Ừ.”
Thói quen của hắn cũng là một bộ dạng hờ hững, Thiên Nguyên Sát Na ấn vai của hắn ngồi xuống: “Cậu đến rồi cũng không nói với tôi một tiếng.”
“Kinh hỉ?.”
“Ừ, rất vui.”
Kim Hạ cúi đầu nhìn ly nước trên bàn, hắn không dám nhìn thẳng vào Thiên Nguyên Sát Na, vừa đối mắt, là hắn có thể thấy rõ ánh mắt sủng nịch chết người của Thiên Nguyên Sát Na.
Đúng vậy, sủng nịch… Hắn không nghĩ được từ nào để hình dung chính xác hơn từ này.
Rõ ràng ở trong game, là hắn chiếu cố y, trên thực tế lại thì ngược lại.
Loạn Thế Lưu Tinh Hiên Phi ngồi hai bên, Kim Hạ quay đầu cùng Hiên Phi nói chuyện. Cả võng phối ai cũng biết bốn người bọn họ khá thân, lúc này ngồi chung một chỗ càng như tan ra thành một thể, người khác khó có thể chen vào. Dù chen vào bọn họ không được cũng thể làm loạn được, nên tự mình đi chơi.
Cuộc tụ hội này, thay vì nói là sinh nhật Thiên Nguyên Sát Na, không bằng nói là đại hội nhận thân của dân chúng võng phối. Rất nhiều người biết nhau nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt, hàn huyên khí thế ngất trời, thao thao bất tuyệt. Trong một nhóm muội tử lại có một vài CV nam, bọn họ luôn là trọng điểm chú ý.
Mà ở chỗ bốn CV cao nhất, tụ lại ở một chỗ hàn huyên chủ đề chỉ có game, game và game. [=.=!!!]
Bọn họ không bàn luận về phối âm, không hàn huyên tới mỹ nữ, không tán gẫu về sự nghiệp hay vấn đề tình cảm, chỉ tán gẫu về trang bị, phó bản, PK, và những chuyện ở công hội.
Bốn người, Thiên Nguyên Sát Na cùng Kim Hạ ngồi sát nhau, bọn họ không cảm thấy khác thường, Kim Hạ bắt đầu thấy chán liền thả lỏng, hắn dựa lưng vào người Thiên Nguyên Sát Na, nghiêng người khuất ở trên ghế salon, vùi đầu chơi game trong điện thoại.
Hiên Phi đang hưởng thụ dùng tăm ăn trái cây, uy Kim Hạ một ngụm, Loạn Thế Lưu Tinh chua nói: “Tôi cũng muốn “
Hiên Phi nói: “Tay với không tới.”
Thiên Nguyên Sát Na rất biết săn sóc cùng Loạn Thế Lưu Tinh đổi chỗ, Kim Hạ thẳng người lên, đợi Thiên Nguyên Sát Na và Loạn Thế Lưu Tinh đổi lại chỗ xong, lại tiếp tục dựa, vẫn vùi đầu chơi điện thoại không nói lời nào.
Hắn là một người ít nói, chỉ có làm như vậy, thì việc hắn không nói lời nào sẽ không khiến tẻ ngắt lúng túng lẫn nhau.
Thiên Nguyên Sát Na phát hiện, kể từ khi Kim Hạ dựa vào bả vai của y, hắn liền lười nói chuyện. Y chỉ đành bất đắc dĩ cười. Kim Hạ đổi tư thế, sau lại dựa lưng vào Loạn Thế Lưu Tinh, chân gác lên hai chân Hiên Phi, trầm mặc chơi trò chơi, bên tai là Loạn Thế Lưu Tinh và Hiên Phi líu ríu. Ừm, thiếu một bộ dây phone. Dây phone đang ở trong túi áo, nếu quả thật lấy ra đeo lên có hay không rất kỳ cục? Đang trong buổi tụ hội, lại đem mình ngăn cách, không quây quần cũng nên có mức độ! Do dự một chút, hắn tiếp tục chơi điện thoại di động.
Kim Lăng im lặng nhìn một màn này, Kim Hạ cùng Đoàn ăn vặt tụ hội cũng là bộ đức hạnh này, một mình núp ở góc chơi điện thoại, nàng cho là cùng Thiên Nguyên đại thần thì sẽ khá hơn một chút. Trên mạng quen thân cũng tốt, kết quả Kim Hạ lại là bộ dáng tức chết người này. Bình thường bạn trên mạng gặp nhau không phải nói rất nhiều sao!
Nàng không biết, lúc tổ đội năm người, Kim Hạ cũng nói rất ít, hắn bận rộn chiến đấu, không rảnh nói chuyện phiếm.
Thiên Nguyên Sát Na không quên chiếu cố những người khác, đứng dậy cùng đoàn người kia đùa một chút, còn ba người kia hiện tại không cần để ý, lúc buổi tụ hội giải tán còn đi cùng nhau mà.
Trong những người này, quen thuộc nhất là Manh Nương, Shana và Thiêu Chết Dị Tính. Manh Nương tru lên chạy đến bên cạnh Thiên Nguyên Sát Na: “Thiểm Thiểm rất đẹp trai!”
Thiêu Chết Dị Tính nói: “Đúng là hạt gạo động lòng người!”
Shana xúc động muốn chụp hình: “Nhất định phải cùng hắn chụp chung một tấm!”
Thiêu Chết Dị Tính hỏi đại thần: “Đại thần, tâm động chưa?”
“Đừng làm rộn. ” Thiên Nguyên Sát Na dở khóc dở cười, ánh mắt rơi vào trên người Kim Lăng, chị của Kim Thiểm Thiểm.
Kim Lăng lúc đến y liền chú ý, hai người ở trên mạng là anh em tốt, Thiên Nguyên Sát Na xem nàng như một nam sinh vô ưu vô lo, nhưng trên thực tế, đối phương là một thục nữ ưu nhã phong tình như vậy, y ngược lại không dám quá thân cận nữ nhân này.
Chẳng qua là, nhìn nàng, y gặp không nhịn được nhớ đến Kim Thiểm Thiểm là dạng gì, bọn họ là chị em, hay là song sinh.
Nghĩ đi nghĩ lại, Kim Thiểm Thiểm liền xuất hiện.
Y đối Kim:ăng nhìn chăm chú lại làm cho một số người hiểu lầm. Tỷ như Shana rất chính trực dù là hủ cũng đồng thời hiểu được đại thần là thẳng nam: “Kim Lăng rất đẹp, đại thần, anh sẽ ra tay?”
“Ách, Thiểm Thiểm sẽ giết tôi chết.”
“Quan trọng nhất là anh đối với nàng có cảm giác không?”
“Không có.”
Hắn đối với nàng cảm giác còn không nhiều như đối với Thiểm Thiểm, Thiên Nguyên Sát Na rất chân thành mà suy nghĩ. Mặc dù lúc trưởng thành thường xuyên bị cha mẹ bức hôn, cả thanh xuân đều cống hiến cho võng phối, nhưng y chưa từng nghĩ tới sẽ ở trong võng phối tìm người thương. Muội tử đùa giỡn thì được, làm thật thì không được.
Kim Lăng chú ý thấy tầm mắt của y, cùng y nhìn nhau cười một tiếng.
Hai người một màn này rơi vào trong mắt Kim Hạ, thân thể lười biếng của hắn ngồi thẳng băng, cảm giác nguy cơ đã đến!
Điện thoại di động chơi không nổi nữa, hắn mặt không thay đổi nhìn Thiên Nguyên Sát Na.
Hiên Phi quan tâm hỏi: “Làm sao vậy?”
“Tôi không muốn gọi y là anh rể.”
Loạn Thế Lưu Tinh phun một ngụm bia, Hiên Phi đại quýnh: “Cậu suy nghĩ nhiều, đại thần không ăn cỏ gần hang.”
“Chị tôi là cỏ gần hang?”
“Thân! ” Hiên Phi nói, “Là hủ nữ, cậu đại khái không nghĩ được nàng mỗi ngày đều ở cùng đại thần nói chủ đề gì đâu.”
“Cái gì?”
Thiên Nguyên Sát Na Kim Lăng cũng không nói, Kim Hạ rất hiếu kỳ.
“Rất thẳng thắng bàn phương pháp bẻ cong thẳng nam.”
Loạn Thế Lưu Tinh tiếp lời: “Còn có tiểu thuyết đam mỹ manga BL mới ra, CP gay quốc dân, ngay cả GV cũng từng tán gẫu qua.”
“…”
Hiên Phi cười trộm: “Dưới hun đúc lâu dài của nàng, đại thần cũng thành hủ, đối với đam mỹ không còn bài xích nữa, bây giờ còn manh một CP.”
“Cái gì?”
“Naruto cùng Sasuke.”[=)))))) tui đầu hàng ]
“…”
Không trách được y gần đây chịu khó xem rồi ghi âm Ninja như thế.
Trong quán rượu có sẵn sân khấu, võng phối nhiều người như vậy sao có thể không ca hát trợ hứng? Bị điểm tên thứ nhất lên đài biểu diễn chính là giọng ca nghệ thuật Loạn Thế Lưu Tinh.
Hắn để cho mọi người ca trước, vì hắn biết một lúc nữa hắn cũng phải hát.
Loạn Thế Lưu Tinh hát xong đến Hiên Phi, y không am hiểu ca hát cho lắm nên cuối cùng hát một bài chúc mừng sinh nhật vui vẻ hợp với không khí bấy giờ nhất. Sau đó là Kim Hạ.
Hắn không cho mọi người cơ hội chọn bài đã hát bài « Trong tiếng ca của ta », hắn hơi tẻ ngắt một chút, Thiên Nguyên Sát Na vẫn dẫn đầu vỗ tay: “Thiểm Thiểm hát cái gì tôi cũng thích!”
Kim Hạ liếc y một cái, gật đầu tỏ vẻ cảm tạ.
Loạn Thế Lưu Tinh đột nhiên nói: “Uy, Thiên Nguyên, cậu cùng Thiểm Thiểm hợp ca một bài đi.”
“Đúng vậy đúng vậy, hát đối tình ca! ” Hiên Phi dụ dỗ, “Không uổng công Thiên Nguyên gọi Thiểm Thiểm một tiếng vợ a!”
Hai người dẫn đầu ồn ào, toàn khu liền khai hỏa dụ dỗ, bắt hai người cùng nhau hát đối tình ca. Thiên Nguyên Sát Na được tôn sùng đến bên cạnh Kim Hạ, Kim Hạ giương mắt nhìn, không biểu hiện gì.
“Tôi không sao cả. ” Thiên Nguyên Sát Na nói.
“Vậy thì hát đi, « Hảo tâm chia tay ».”
“…”
Khúc nhạc dạo vang lên, Kim Hạ hát một bộ dạng chỉ nhìn mạch, Thiên Nguyên Sát Na thì một bộ dạng thâm tình chân thành nhìn hắn, thấy vậy một đám người hâm mộ cầm lòng không được manh chết đi sống lại. Ai cũng âm thầm mong đợi Kim Hạ ngẩng đầu nhìn y, chính là, cho đến khúc cuối Kim Hạ cũng không giương mắt lên. Hát xong xuống ngay, tiếp tục trở về bên cạnh Loạn Thế Lưu Tinh, đầu gối ở trên vai y, vẻ mặt lạnh lùng chơi điện thoại.
Hắn thoạt nhìn không cao hứng.
Tất cả mọi người nghĩ như vậy.
Chỉ có Kim Lăng biết, những người này là chạm được long lân của hắn, hắn hôm nay đã rất phối hợp rồi, nếu là lúc trước, hắn mới không vì mọi người là hủ mà manh cho người ta nhìn xem.
Lão bà, lão công, nam sinh nữ sinh lúc đùa giỡn thân mật cũng hay gọi Kim Hạ như vậy. Thời Đại học, các anh em tốt nhất trong ký túc xá gọi hắn là lão bà hắn sẽ trở mặt, sau đó mọi người thống nhất gọi hắn một tiếng Hạ Hạ.
“Thiểm Thiểm, cậu mất hứng? ” Loạn Thế Lưu Tinh hỏi.
“Không có.”
Hiên Phi bừng tỉnh lại: “Có phải tại câu tôi gọi cậu là lão bà nên mất hứng không?”
“…”
“Nhìn xem, quả là mất hứng. ” Loạn Thế Lưu Tinh nói, “Hiên Phi nhất thời hưng phấn, không phải là có ý.”
“Ừ. Tôi biết. ” Hắn biết nên cũng không nổi giận, huống chi người nói là Hiên Phi. Hắn chỉ là mất hứng tại sao Thiên Nguyên Sát Na luôn phối hợp với quần chúng như vậy, hiểu cách lấy lòng quần chúng như vậy. Biết rõ hiện trường nhiều hủ nữ, mà còn cố ý manh cho người ta nhìn xem, loại hành vi này làm Kim Hạ ghét.
Bình thường ở trên internet, hắn không thích kiểu này, Thiên Nguyên Sát Na đối với hủ quá thuận buồm xuôi gió, cùng y chơi trò mập mờ công lực quả là lô hỏa thuần thanh, so với việc hắn xoát Tháp vinh quang còn lợi hại hơn.
Thời gian sau Kim Hạ cũng mang vẻ mặt mất hứng, trừ thân hữu ai cũng không dám trêu chọc hắn. Cho đến gần sáng tụ hội giải tán, Thiên Nguyên Sát Na đem hắn kéo đứng lên: “Trở về rồi nói.”
“Ngày mai tôi phải đi làm.”
“Tôi đưa cậu đi.”
“…”
Kim Hạ giận dỗi. Hiên Phi nhỏ giọng nói thầm.
Loạn Thế Lưu Tinh nhỏ hơn: còn phải dựa vào đại thần dỗ.
Kim Hạ mắt lạnh liếc nhóm hai người thức thời im miệng.
Thiên Nguyên Sát Na nhà ở trung tâm thành phố, cách công ty hắn rất gần. Ba phòng ngủ một phòng khách, Loạn Thế Lưu Tinh và Hiên Phi đã chiếm hai gian phòng。Kim Hạ nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng: “Tôi ngủ ở đâu?”
“Ngủ chung với tôi.”
“Không muốn.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Cũng là con trai thôi có quan hệ gì.”
Kim Hạ nhìn: “Có quan hệ.”
“…”
Loạn Thế Lưu Tinh ôm bụng nín cười quá vất vả: “Thiểm Thiểm, cậu sẽ không phải là cong a?”
Thẳng cùng cong, là đặc thù ý thức của mỗi người trong võng phối.
Ba người kia cũng đã công khai tính hướng, chỉ có Kim Hạ chẳng bao giờ thẳng thắng đáp lại, Thiên Nguyên Sát Na chấp nhận vì y là thẳng nam, khó có thể…
Y không khỏi tò mò nhìn về phía hắn. Kim Hạ rất chính trực nhìn Loạn Thế Lưu Tinh: “Tôi muốn ngủ với cậu.”
Loạn Thế Lưu Tinh làm động tác khoa trương bảo vệ lễ tiết của mình: “Thiểm Thiểm, cái này, người ta còn chưa có chuẩn bị xong “
Kim Hạ tiến tới gần hắn: “Tôi chuẩn bị xong.”
“…”
Hiên Phi cười ha ha, Thiên Nguyên Sát Na cũng cười: “Được rồi, các cậu đừng nghịch nữa, Thiểm Thiểm cậu ngủ với ai cũng được.”
“Tôi muốn chơi game.”
“Thư phòng có máy tính. ” Thiên Nguyên Sát Na lại hỏi một câu, “Cậu ngày mai không phải đi làm sao?”
Kim Hạ nhìn thời gian, nhanh một chút: “Chơi đến 3h.”
Nghe được lời chúc của Kim Hạ, Thiên Nguyên Sát Na mắt sáng lên, cười khanh khách, đôi con ngươi đầy sủng nịch. Y vẫy vẫy tay để Kim Hạ đi qua, Kim Hạ quay đầu không muốn để ý đến y, hắn không có hứng thú bị một nhóm muội tử bao quanh, cảm giác bị vây xem như khỉ không dễ chịu một chút nào.
Hắn không qua, Thiên Nguyên Sát Na liền đi đến: “Thiểm Thiểm, cậu hảo lạnh lùng.”
“Ừ.”
Thói quen của hắn cũng là một bộ dạng hờ hững, Thiên Nguyên Sát Na ấn vai của hắn ngồi xuống: “Cậu đến rồi cũng không nói với tôi một tiếng.”
“Kinh hỉ?.”
“Ừ, rất vui.”
Kim Hạ cúi đầu nhìn ly nước trên bàn, hắn không dám nhìn thẳng vào Thiên Nguyên Sát Na, vừa đối mắt, là hắn có thể thấy rõ ánh mắt sủng nịch chết người của Thiên Nguyên Sát Na.
Đúng vậy, sủng nịch… Hắn không nghĩ được từ nào để hình dung chính xác hơn từ này.
Rõ ràng ở trong game, là hắn chiếu cố y, trên thực tế lại thì ngược lại.
Loạn Thế Lưu Tinh Hiên Phi ngồi hai bên, Kim Hạ quay đầu cùng Hiên Phi nói chuyện. Cả võng phối ai cũng biết bốn người bọn họ khá thân, lúc này ngồi chung một chỗ càng như tan ra thành một thể, người khác khó có thể chen vào. Dù chen vào bọn họ không được cũng thể làm loạn được, nên tự mình đi chơi.
Cuộc tụ hội này, thay vì nói là sinh nhật Thiên Nguyên Sát Na, không bằng nói là đại hội nhận thân của dân chúng võng phối. Rất nhiều người biết nhau nhưng đây là lần đầu tiên gặp mặt, hàn huyên khí thế ngất trời, thao thao bất tuyệt. Trong một nhóm muội tử lại có một vài CV nam, bọn họ luôn là trọng điểm chú ý.
Mà ở chỗ bốn CV cao nhất, tụ lại ở một chỗ hàn huyên chủ đề chỉ có game, game và game. [=.=!!!]
Bọn họ không bàn luận về phối âm, không hàn huyên tới mỹ nữ, không tán gẫu về sự nghiệp hay vấn đề tình cảm, chỉ tán gẫu về trang bị, phó bản, PK, và những chuyện ở công hội.
Bốn người, Thiên Nguyên Sát Na cùng Kim Hạ ngồi sát nhau, bọn họ không cảm thấy khác thường, Kim Hạ bắt đầu thấy chán liền thả lỏng, hắn dựa lưng vào người Thiên Nguyên Sát Na, nghiêng người khuất ở trên ghế salon, vùi đầu chơi game trong điện thoại.
Hiên Phi đang hưởng thụ dùng tăm ăn trái cây, uy Kim Hạ một ngụm, Loạn Thế Lưu Tinh chua nói: “Tôi cũng muốn “
Hiên Phi nói: “Tay với không tới.”
Thiên Nguyên Sát Na rất biết săn sóc cùng Loạn Thế Lưu Tinh đổi chỗ, Kim Hạ thẳng người lên, đợi Thiên Nguyên Sát Na và Loạn Thế Lưu Tinh đổi lại chỗ xong, lại tiếp tục dựa, vẫn vùi đầu chơi điện thoại không nói lời nào.
Hắn là một người ít nói, chỉ có làm như vậy, thì việc hắn không nói lời nào sẽ không khiến tẻ ngắt lúng túng lẫn nhau.
Thiên Nguyên Sát Na phát hiện, kể từ khi Kim Hạ dựa vào bả vai của y, hắn liền lười nói chuyện. Y chỉ đành bất đắc dĩ cười. Kim Hạ đổi tư thế, sau lại dựa lưng vào Loạn Thế Lưu Tinh, chân gác lên hai chân Hiên Phi, trầm mặc chơi trò chơi, bên tai là Loạn Thế Lưu Tinh và Hiên Phi líu ríu. Ừm, thiếu một bộ dây phone. Dây phone đang ở trong túi áo, nếu quả thật lấy ra đeo lên có hay không rất kỳ cục? Đang trong buổi tụ hội, lại đem mình ngăn cách, không quây quần cũng nên có mức độ! Do dự một chút, hắn tiếp tục chơi điện thoại di động.
Kim Lăng im lặng nhìn một màn này, Kim Hạ cùng Đoàn ăn vặt tụ hội cũng là bộ đức hạnh này, một mình núp ở góc chơi điện thoại, nàng cho là cùng Thiên Nguyên đại thần thì sẽ khá hơn một chút. Trên mạng quen thân cũng tốt, kết quả Kim Hạ lại là bộ dáng tức chết người này. Bình thường bạn trên mạng gặp nhau không phải nói rất nhiều sao!
Nàng không biết, lúc tổ đội năm người, Kim Hạ cũng nói rất ít, hắn bận rộn chiến đấu, không rảnh nói chuyện phiếm.
Thiên Nguyên Sát Na không quên chiếu cố những người khác, đứng dậy cùng đoàn người kia đùa một chút, còn ba người kia hiện tại không cần để ý, lúc buổi tụ hội giải tán còn đi cùng nhau mà.
Trong những người này, quen thuộc nhất là Manh Nương, Shana và Thiêu Chết Dị Tính. Manh Nương tru lên chạy đến bên cạnh Thiên Nguyên Sát Na: “Thiểm Thiểm rất đẹp trai!”
Thiêu Chết Dị Tính nói: “Đúng là hạt gạo động lòng người!”
Shana xúc động muốn chụp hình: “Nhất định phải cùng hắn chụp chung một tấm!”
Thiêu Chết Dị Tính hỏi đại thần: “Đại thần, tâm động chưa?”
“Đừng làm rộn. ” Thiên Nguyên Sát Na dở khóc dở cười, ánh mắt rơi vào trên người Kim Lăng, chị của Kim Thiểm Thiểm.
Kim Lăng lúc đến y liền chú ý, hai người ở trên mạng là anh em tốt, Thiên Nguyên Sát Na xem nàng như một nam sinh vô ưu vô lo, nhưng trên thực tế, đối phương là một thục nữ ưu nhã phong tình như vậy, y ngược lại không dám quá thân cận nữ nhân này.
Chẳng qua là, nhìn nàng, y gặp không nhịn được nhớ đến Kim Thiểm Thiểm là dạng gì, bọn họ là chị em, hay là song sinh.
Nghĩ đi nghĩ lại, Kim Thiểm Thiểm liền xuất hiện.
Y đối Kim:ăng nhìn chăm chú lại làm cho một số người hiểu lầm. Tỷ như Shana rất chính trực dù là hủ cũng đồng thời hiểu được đại thần là thẳng nam: “Kim Lăng rất đẹp, đại thần, anh sẽ ra tay?”
“Ách, Thiểm Thiểm sẽ giết tôi chết.”
“Quan trọng nhất là anh đối với nàng có cảm giác không?”
“Không có.”
Hắn đối với nàng cảm giác còn không nhiều như đối với Thiểm Thiểm, Thiên Nguyên Sát Na rất chân thành mà suy nghĩ. Mặc dù lúc trưởng thành thường xuyên bị cha mẹ bức hôn, cả thanh xuân đều cống hiến cho võng phối, nhưng y chưa từng nghĩ tới sẽ ở trong võng phối tìm người thương. Muội tử đùa giỡn thì được, làm thật thì không được.
Kim Lăng chú ý thấy tầm mắt của y, cùng y nhìn nhau cười một tiếng.
Hai người một màn này rơi vào trong mắt Kim Hạ, thân thể lười biếng của hắn ngồi thẳng băng, cảm giác nguy cơ đã đến!
Điện thoại di động chơi không nổi nữa, hắn mặt không thay đổi nhìn Thiên Nguyên Sát Na.
Hiên Phi quan tâm hỏi: “Làm sao vậy?”
“Tôi không muốn gọi y là anh rể.”
Loạn Thế Lưu Tinh phun một ngụm bia, Hiên Phi đại quýnh: “Cậu suy nghĩ nhiều, đại thần không ăn cỏ gần hang.”
“Chị tôi là cỏ gần hang?”
“Thân! ” Hiên Phi nói, “Là hủ nữ, cậu đại khái không nghĩ được nàng mỗi ngày đều ở cùng đại thần nói chủ đề gì đâu.”
“Cái gì?”
Thiên Nguyên Sát Na Kim Lăng cũng không nói, Kim Hạ rất hiếu kỳ.
“Rất thẳng thắng bàn phương pháp bẻ cong thẳng nam.”
Loạn Thế Lưu Tinh tiếp lời: “Còn có tiểu thuyết đam mỹ manga BL mới ra, CP gay quốc dân, ngay cả GV cũng từng tán gẫu qua.”
“…”
Hiên Phi cười trộm: “Dưới hun đúc lâu dài của nàng, đại thần cũng thành hủ, đối với đam mỹ không còn bài xích nữa, bây giờ còn manh một CP.”
“Cái gì?”
“Naruto cùng Sasuke.”[=)))))) tui đầu hàng ]
“…”
Không trách được y gần đây chịu khó xem rồi ghi âm Ninja như thế.
Trong quán rượu có sẵn sân khấu, võng phối nhiều người như vậy sao có thể không ca hát trợ hứng? Bị điểm tên thứ nhất lên đài biểu diễn chính là giọng ca nghệ thuật Loạn Thế Lưu Tinh.
Hắn để cho mọi người ca trước, vì hắn biết một lúc nữa hắn cũng phải hát.
Loạn Thế Lưu Tinh hát xong đến Hiên Phi, y không am hiểu ca hát cho lắm nên cuối cùng hát một bài chúc mừng sinh nhật vui vẻ hợp với không khí bấy giờ nhất. Sau đó là Kim Hạ.
Hắn không cho mọi người cơ hội chọn bài đã hát bài « Trong tiếng ca của ta », hắn hơi tẻ ngắt một chút, Thiên Nguyên Sát Na vẫn dẫn đầu vỗ tay: “Thiểm Thiểm hát cái gì tôi cũng thích!”
Kim Hạ liếc y một cái, gật đầu tỏ vẻ cảm tạ.
Loạn Thế Lưu Tinh đột nhiên nói: “Uy, Thiên Nguyên, cậu cùng Thiểm Thiểm hợp ca một bài đi.”
“Đúng vậy đúng vậy, hát đối tình ca! ” Hiên Phi dụ dỗ, “Không uổng công Thiên Nguyên gọi Thiểm Thiểm một tiếng vợ a!”
Hai người dẫn đầu ồn ào, toàn khu liền khai hỏa dụ dỗ, bắt hai người cùng nhau hát đối tình ca. Thiên Nguyên Sát Na được tôn sùng đến bên cạnh Kim Hạ, Kim Hạ giương mắt nhìn, không biểu hiện gì.
“Tôi không sao cả. ” Thiên Nguyên Sát Na nói.
“Vậy thì hát đi, « Hảo tâm chia tay ».”
“…”
Khúc nhạc dạo vang lên, Kim Hạ hát một bộ dạng chỉ nhìn mạch, Thiên Nguyên Sát Na thì một bộ dạng thâm tình chân thành nhìn hắn, thấy vậy một đám người hâm mộ cầm lòng không được manh chết đi sống lại. Ai cũng âm thầm mong đợi Kim Hạ ngẩng đầu nhìn y, chính là, cho đến khúc cuối Kim Hạ cũng không giương mắt lên. Hát xong xuống ngay, tiếp tục trở về bên cạnh Loạn Thế Lưu Tinh, đầu gối ở trên vai y, vẻ mặt lạnh lùng chơi điện thoại.
Hắn thoạt nhìn không cao hứng.
Tất cả mọi người nghĩ như vậy.
Chỉ có Kim Lăng biết, những người này là chạm được long lân của hắn, hắn hôm nay đã rất phối hợp rồi, nếu là lúc trước, hắn mới không vì mọi người là hủ mà manh cho người ta nhìn xem.
Lão bà, lão công, nam sinh nữ sinh lúc đùa giỡn thân mật cũng hay gọi Kim Hạ như vậy. Thời Đại học, các anh em tốt nhất trong ký túc xá gọi hắn là lão bà hắn sẽ trở mặt, sau đó mọi người thống nhất gọi hắn một tiếng Hạ Hạ.
“Thiểm Thiểm, cậu mất hứng? ” Loạn Thế Lưu Tinh hỏi.
“Không có.”
Hiên Phi bừng tỉnh lại: “Có phải tại câu tôi gọi cậu là lão bà nên mất hứng không?”
“…”
“Nhìn xem, quả là mất hứng. ” Loạn Thế Lưu Tinh nói, “Hiên Phi nhất thời hưng phấn, không phải là có ý.”
“Ừ. Tôi biết. ” Hắn biết nên cũng không nổi giận, huống chi người nói là Hiên Phi. Hắn chỉ là mất hứng tại sao Thiên Nguyên Sát Na luôn phối hợp với quần chúng như vậy, hiểu cách lấy lòng quần chúng như vậy. Biết rõ hiện trường nhiều hủ nữ, mà còn cố ý manh cho người ta nhìn xem, loại hành vi này làm Kim Hạ ghét.
Bình thường ở trên internet, hắn không thích kiểu này, Thiên Nguyên Sát Na đối với hủ quá thuận buồm xuôi gió, cùng y chơi trò mập mờ công lực quả là lô hỏa thuần thanh, so với việc hắn xoát Tháp vinh quang còn lợi hại hơn.
Thời gian sau Kim Hạ cũng mang vẻ mặt mất hứng, trừ thân hữu ai cũng không dám trêu chọc hắn. Cho đến gần sáng tụ hội giải tán, Thiên Nguyên Sát Na đem hắn kéo đứng lên: “Trở về rồi nói.”
“Ngày mai tôi phải đi làm.”
“Tôi đưa cậu đi.”
“…”
Kim Hạ giận dỗi. Hiên Phi nhỏ giọng nói thầm.
Loạn Thế Lưu Tinh nhỏ hơn: còn phải dựa vào đại thần dỗ.
Kim Hạ mắt lạnh liếc nhóm hai người thức thời im miệng.
Thiên Nguyên Sát Na nhà ở trung tâm thành phố, cách công ty hắn rất gần. Ba phòng ngủ một phòng khách, Loạn Thế Lưu Tinh và Hiên Phi đã chiếm hai gian phòng。Kim Hạ nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng: “Tôi ngủ ở đâu?”
“Ngủ chung với tôi.”
“Không muốn.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Cũng là con trai thôi có quan hệ gì.”
Kim Hạ nhìn: “Có quan hệ.”
“…”
Loạn Thế Lưu Tinh ôm bụng nín cười quá vất vả: “Thiểm Thiểm, cậu sẽ không phải là cong a?”
Thẳng cùng cong, là đặc thù ý thức của mỗi người trong võng phối.
Ba người kia cũng đã công khai tính hướng, chỉ có Kim Hạ chẳng bao giờ thẳng thắng đáp lại, Thiên Nguyên Sát Na chấp nhận vì y là thẳng nam, khó có thể…
Y không khỏi tò mò nhìn về phía hắn. Kim Hạ rất chính trực nhìn Loạn Thế Lưu Tinh: “Tôi muốn ngủ với cậu.”
Loạn Thế Lưu Tinh làm động tác khoa trương bảo vệ lễ tiết của mình: “Thiểm Thiểm, cái này, người ta còn chưa có chuẩn bị xong “
Kim Hạ tiến tới gần hắn: “Tôi chuẩn bị xong.”
“…”
Hiên Phi cười ha ha, Thiên Nguyên Sát Na cũng cười: “Được rồi, các cậu đừng nghịch nữa, Thiểm Thiểm cậu ngủ với ai cũng được.”
“Tôi muốn chơi game.”
“Thư phòng có máy tính. ” Thiên Nguyên Sát Na lại hỏi một câu, “Cậu ngày mai không phải đi làm sao?”
Kim Hạ nhìn thời gian, nhanh một chút: “Chơi đến 3h.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook