Võng Du Thế Giới Song Song
-
Chương 44: Cuộc sống đại học
Yên vị ở dãy trên cùng, cạnh cô gái, Lys nhìn xuống được một phần của lớp học đông đúc. Trong tiếng micro vang vang của giảng viên chậm rãi giảng giải về một công thức Vật lý là các tiếng ồn ào xen lẫn, tiếng đánh máy hay bút giấy loạt soạt. Lớp học trông ấm hẳn lên so với khung cảnh thu lạnh lẽo ngoài trời khi từng dãy từng dãy người ngồi sát nhau trong không gian gỗ màu cam nóng đang chuyện trò nho nhỏ. Trên nhãn vở, Lys thấy tên của cô gái: Hannah Trinh.
“Được rồi, ai có thể làm bài này nào.” Giáo sư Sang nói.
Lys thấy cô gái cạnh mình sột soạt viết rất nhanh các công thức tính toán vật lý lên tờ giấy. Các ký hiệu mà cậu đọc không hiểu gì hết trơn. Khi mà cả lớp còn đang tập trung giải bài thì cô đã làm xong từ lâu, mặt đầy háo hức.
“Cậu không lên giải à?” Lys quay sang hỏi.
“Mình ngồi trên cao quá.” Cô đáp, trước đó Lys thấy cô thấp thỏm muốn giơ tay lại thôi.
“Tui là Cơ Long.” Lys cười “Còn cậu?”
“Hannah Trịnh.”
“Cứ gọi mình là Hannah.”
Cứ như vậy trong lúc mà cả phòng đang tập trung giải bài tập thì hai đứa tranh thủ ngồi trò chuyện khi Hannah đã làm xong tất. Sinh viên năm nhất mà, đứa nào cũng là lính mới tò te và có đủ thứ chuyện trên trời dưới đất để nói. Và, trong lúc Hannah thì thầm nho nhỏ, Lys có người bạn mới đầu tiên ở trường Đại Học.
“Đáng lẽ mình nên ngồi train thay vì nghe mấy thứ không liên quan như này.” Lys nói.
“Đây là môn đại cương đó.”
“Để làm gì chứ?”
“Mmm… Rèn luyện tính tư duy hệ thống? Thầy hiệu trưởng nói vậy đấy.”
“Tui cá là trường muốn kiếm thêm tiền.” Lys lầm bầm.
“Chắc không phải đâu?” Hannah nói “Tiền học một năm ở trường mình đã bằng tài sản tích góp cả đời của một công nhân bình thường rồi.”
“Với lại tụi mình là sinh viên mà, đã đi làm đâu.” Hannah tiếp tục thì thầm nhưng nó lọt từ lỗ tai bên này sang lỗ tai bên kia của Lys. Trong đầu cậu giờ chỉ còn ong ong lại câu nói “Tiền học một năm ở trường mình đã bằng tài sản tích góp cả đời của một công nhân bình thường.”
Buổi học kéo dài đến hơn 12h và có một khoảng nghỉ giữa giờ tầm 10h sáng. Trước giờ nghỉ một lúc Giáo sư Sang nhờ trưởng lớp điểm danh dùm, Hanah quay sang hỏi Lys: “Cho tui xem thẻ sinh viên của cậu chút nha.” Xong dưới ánh mắt ngạc nhiên của cậu, cô bước xuống dưới và bắt đầu điểm danh cho cả lớp, nhìn lên chỗ cậu nhoẻn cười.
“Trần Nguyễn Lê Thanh.”
“Nguyễn Thanh Thư.”
“Lý Hữu Duy.”
“...”
Giọng cô trong veo, đứng trước cả phòng học, để lộ chiếc cổ trắng ngần dưới mái tóc búi lên cao, hai tay cầm bảng danh sách lớp dưới ánh đèn vàng ấm áp khiến Lys hơi bối rối.
“Giờ mình có thể cúp được rồi nhỉ?” Cậu nghĩ.
Lys rời khỏi lớp học nhàm chán, vừa đi vừa suy nghĩ mông lung về số tiền học phí. Hóa ra “cậu” đã đóng tiền học học kỳ từ lúc nhập học chứ không phải là chưa. Cậu lang thang về khu nhà của khoa Trò Chơi và chọn một lớp đang giảng bài để học. Cậu thích tự lựa chọn con đường cho mình hơn là bị gò bò, không được chút kiến thức nào khi lãng phí thời gian trong lớp vật lý.
Đây là lớp “Lịch sử Thế giới”, Lys bị cuốn hút bởi những kiểu mới mẻ của thế giới trò chơi và giọng nói đầy cuốn hút của vị giảng viên trẻ tuổi đang hào hứng giảng về lịch sử của đại lục.
“Môn học lịch sử Thế Giới này sẽ giúp chúng ta làm được những điều phi thường hơn là các trò tưởng, mỗi thế giới vận hành theo cách của nó, chúng có một dòng chảy riêng biệt.” Thầy giáo đưa tay ra, một dòng chảy thời gian lơ lửng hiện ra trước mắt cả lớp. “Nếu các trò chịu chú ý lắng nghe, mọi thứ sẽ trở nên đơn giản hơn. Ở đây, ta có thể khám phá được khởi nguyên của nhiều thứ. Thầy biết, trò chơi này chỉ mới ra mắt, nhưng trong môn học này sẽ khiến các trò bị bất ngờ.” Thầy hấp háy mắt đầy bí ẩn. “Từ đó, ta tin là các trò sẽ có kết luận đúng đắn nhất cho mỗi tính huống, khi đã hiểu được lịch sử của nó. Thậm chí, có thể một số nổi bật trong các trò có thể từ đây tìm ra các khu vực hay nguồn nguyên liệu hiếm có, hay, con đường dẫn đến ngai vàng. Lịch sử là một điều thú vị, và môn học này tốt nhất với nghề nghiệp “Nhà Thám Hiểm”.”
“90% các bạn ở đây đều chọn Lục Địa Trung Tâm. Xét về các tiêu chí chung thì đây là một địa điểm hoàn hảo. Các nền văn minh phát triển thịnh vượng, tuy nhiên khi đi sâu vào nghiên cứu Lịch sử của nơi này nhóm của thầy đã nhận được một kết quả đáng kinh ngạc. Đây không phải là một vùng đất cổ xưa, đúng vậy, và theo cách nhìn của người làm sử, vùng đất này vẫn còn “mới”, nó, ừm, đây là một giả thuyết, được hình thành từ các cuộc di dân và không có một bề dày lịch sử đủ lớn. Có thể các trò sẽ tìm thấy được nhiều triều đại tồn tại trên vùng đất này, nhưng theo giả thuyết những người dân ở đây không phải là cư dân bản địa đã định cư từ thuở sơ khai. Một số dẫn chứng mà nhóm của thầy đã tìm được về cuộc di dân như trong trang 932 điều thứ 7 Đại Hải Kinh của một dị giáo, các trò có thể lướt đến trang 15 giáo trình để xem…”
Có một màn hình trong suốt trước mỗi ghế ngồi để học sinh sử dụng hoặc có thể tải giáo trình trực tiếp từ điện thoại. Cạnh đó là bút cảm ứng để học sinh ghi chú lại trực tiếp trên tài liệu để đồng bộ thẳng vào tài khoản của mình. Lys chăm chú lắng nghe và thỉnh thoảng không quên ghi lại những điều quan trọng. Môn học này khiến cậu có thêm một nhìn rất mới về thế giới trò chơi mà cậu đang tham gia. Cách thức mà nó hoạt động thật đặc biệt. Người ta chuyển từ bị động sang chủ động hoàn toàn, thậm chí còn có thể tự chủ nghiên cứu lịch sử của vùng đất, Lys không biết làm sao để thực hiện những điều đó, có lẽ là xét nghiệm hay thứ gì đó?
Trong giờ học Lys có phát biểu đôi lần, cậu hỏi kỹ lại những chỗ chưa hiểu và đưa ra giả thuyết của mình, không ngại đóng góp hay tranh luận cho đến khi tìm được điều đúng đắn hay đặt ra một dấu hỏi to đùng chưa giải đáp được.
“Thưa thầy, nếu cư dân hiện tại không phải là dân gốc ở Lục Địa Trung Tâm thì người bản xứ, họ là ai ạ?”
“...”
Cuối buổi học Lys nán lại gặp thầy giáo:
“Em không biết mình có nên nói điều này không nhưng em thực sự ấn tượng về giờ giảng của thầy. Ừm, trong lúc làm nhiệm vụ, ở Tiên Thư Đảo, em có gặp một di tích cổ nói về “Một tộc loài đã biến mất” không biết nó có liên quan gì đến giả thuyết của thầy không?”
“Cảm ơn em đã khen và cho thầy thông tin đáng quý này. Thầy nghĩ chúng ta nên thảo luận nhiều hơn về nó, hừm, để xem, ở một chỗ thoải mái hơn. Thầy thấy lớp học hay văn phòng khá ngột ngạt. Em có rảnh vào khung giờ nào không, thầy có thể mời em ly cà phê, hoặc rượu được chứ? Thấy biết một vài quán khá ổn ở gần đây. Nhân tiện, tên em là gì nhỉ?”
“Nguyễn Cơ Long.”
“Ừm. Hả, thầy không thấy tên em trong danh sách lớp?”
Lys cười, ngại ngùng giải thích lý do.
“Yên tâm, thầy sẽ không méc giảng viên vật lý của em, và lớp học sẽ luôn có chỗ cho em, đây là địa chỉ liên lạc riêng của thầy.”
Mất một vài phút để Lys và thầy giáo chia sẻ cách liên lạc và kết nối trên không gian mạng ảo, cậu nói sẽ nhắn lại thời gian sau cho thầy do đang trong nhiệm vụ và hỏi có cần thu thập thứ gì như xương hay đất đá từ di tích hay không?
“Thu thập được thì càng tốt, thầy nghĩ ta cần một ít đất đá, tốt nhất là các vật dụng, mảnh gỗ hay chụp lại vài bức ảnh cũng được. Thầy có một người bạn làm việc tại Tiên Thư Đảo, để thầy báo cho anh ấy, anh ta sẽ hứng thú khi biết được tin này.”
Sau khi chia tay thầy giáo, trông có vẻ đang khá bận rộn dù nhìn hình thức ngầu và cá tính Lys ra ngoài ăn trưa sau đó trở lại trường và tiến hành đăng nhập vào trò chơi. Độ an toàn cũng như nhau, thoải mái không kém và chơi ở trường thì đỡ tốn điện. Dù sao cậu cũng không rút học phí lại được.
Thế giới trò chơi. Đây đang là ngày thứ mười một trong game kể từ khi các “Mạo Hiểm Giả” đổ bộ. Và chỉ mới là ngày thứ 3 trong thế giới thực, chính xác hơn là năm mươi mấy tiếng sau khi trò chơi chính thức bắt đầu.
Lys vẫn còn đang trong hang động của con Trùm. Nhận vật của cậu ngủ khi cậu log out. Giống như một giấc mơ, khi Lys - ở thế giới thực “ngủ” thì “Lys” ở thế giới song song bắt đầu hoạt động và ngược lại.
Cậu cất kỹ những vật phẩm rơi ra từ con trùm, xếp chúng thành một hàng như để tưởng niệm và nhắc nhở mình một ký ức không quên được.
Chưa vội mở bảng kỹ năng đang nhấp nháy, Lys ấn vào vật phẩm “Chìa khóa Lăng mộ Sương Đen” Lúc này thì cậu đã bình tĩnh hơn rồi và có đủ định lực để kiểm tra những thứ quan trọng trước.
“Vật phẩm nhiệm vụ: Chìa khóa Lăng mộ Sương Đen
Dùng để mở ra Lăng Mộ Sương Đen, hoàn thành nhiệm vụ chuyển cấp.
Xem vị trí Lăng Mộ.”
Lys ấn vào xem vị trí và tờ bản đồ pháp cũ kỹ lại xuất hiện trước mặt cậu, chỉ ra vị trí cậu đang đứng và các đám mây mù bị xóa đi, để lộ ra vị trí của Lăng Mộ. Lăng Mộ nằm xa hơn nữa về hướng Đông, khoảng cách tuy không quá xa nhưng đường đi lại khó khăn. Cậu phải băng qua một ngon núi cao và quái vật trên đường không hề dễ chơi, đã đạt đến cấp E+. Tất nhiên là phía Đông đang hỗn loạn nên chưa đoán trước được nhưng tình hình vẫn là khó khăn. Nếu may mắn cậu sẽ không gặp phải bầy quái khi chúng đã di chuyển nhưng nếu xui xẻo cậu cũng có thể đụng phải một con quái khủng nào đó.
“Được rồi, ai có thể làm bài này nào.” Giáo sư Sang nói.
Lys thấy cô gái cạnh mình sột soạt viết rất nhanh các công thức tính toán vật lý lên tờ giấy. Các ký hiệu mà cậu đọc không hiểu gì hết trơn. Khi mà cả lớp còn đang tập trung giải bài thì cô đã làm xong từ lâu, mặt đầy háo hức.
“Cậu không lên giải à?” Lys quay sang hỏi.
“Mình ngồi trên cao quá.” Cô đáp, trước đó Lys thấy cô thấp thỏm muốn giơ tay lại thôi.
“Tui là Cơ Long.” Lys cười “Còn cậu?”
“Hannah Trịnh.”
“Cứ gọi mình là Hannah.”
Cứ như vậy trong lúc mà cả phòng đang tập trung giải bài tập thì hai đứa tranh thủ ngồi trò chuyện khi Hannah đã làm xong tất. Sinh viên năm nhất mà, đứa nào cũng là lính mới tò te và có đủ thứ chuyện trên trời dưới đất để nói. Và, trong lúc Hannah thì thầm nho nhỏ, Lys có người bạn mới đầu tiên ở trường Đại Học.
“Đáng lẽ mình nên ngồi train thay vì nghe mấy thứ không liên quan như này.” Lys nói.
“Đây là môn đại cương đó.”
“Để làm gì chứ?”
“Mmm… Rèn luyện tính tư duy hệ thống? Thầy hiệu trưởng nói vậy đấy.”
“Tui cá là trường muốn kiếm thêm tiền.” Lys lầm bầm.
“Chắc không phải đâu?” Hannah nói “Tiền học một năm ở trường mình đã bằng tài sản tích góp cả đời của một công nhân bình thường rồi.”
“Với lại tụi mình là sinh viên mà, đã đi làm đâu.” Hannah tiếp tục thì thầm nhưng nó lọt từ lỗ tai bên này sang lỗ tai bên kia của Lys. Trong đầu cậu giờ chỉ còn ong ong lại câu nói “Tiền học một năm ở trường mình đã bằng tài sản tích góp cả đời của một công nhân bình thường.”
Buổi học kéo dài đến hơn 12h và có một khoảng nghỉ giữa giờ tầm 10h sáng. Trước giờ nghỉ một lúc Giáo sư Sang nhờ trưởng lớp điểm danh dùm, Hanah quay sang hỏi Lys: “Cho tui xem thẻ sinh viên của cậu chút nha.” Xong dưới ánh mắt ngạc nhiên của cậu, cô bước xuống dưới và bắt đầu điểm danh cho cả lớp, nhìn lên chỗ cậu nhoẻn cười.
“Trần Nguyễn Lê Thanh.”
“Nguyễn Thanh Thư.”
“Lý Hữu Duy.”
“...”
Giọng cô trong veo, đứng trước cả phòng học, để lộ chiếc cổ trắng ngần dưới mái tóc búi lên cao, hai tay cầm bảng danh sách lớp dưới ánh đèn vàng ấm áp khiến Lys hơi bối rối.
“Giờ mình có thể cúp được rồi nhỉ?” Cậu nghĩ.
Lys rời khỏi lớp học nhàm chán, vừa đi vừa suy nghĩ mông lung về số tiền học phí. Hóa ra “cậu” đã đóng tiền học học kỳ từ lúc nhập học chứ không phải là chưa. Cậu lang thang về khu nhà của khoa Trò Chơi và chọn một lớp đang giảng bài để học. Cậu thích tự lựa chọn con đường cho mình hơn là bị gò bò, không được chút kiến thức nào khi lãng phí thời gian trong lớp vật lý.
Đây là lớp “Lịch sử Thế giới”, Lys bị cuốn hút bởi những kiểu mới mẻ của thế giới trò chơi và giọng nói đầy cuốn hút của vị giảng viên trẻ tuổi đang hào hứng giảng về lịch sử của đại lục.
“Môn học lịch sử Thế Giới này sẽ giúp chúng ta làm được những điều phi thường hơn là các trò tưởng, mỗi thế giới vận hành theo cách của nó, chúng có một dòng chảy riêng biệt.” Thầy giáo đưa tay ra, một dòng chảy thời gian lơ lửng hiện ra trước mắt cả lớp. “Nếu các trò chịu chú ý lắng nghe, mọi thứ sẽ trở nên đơn giản hơn. Ở đây, ta có thể khám phá được khởi nguyên của nhiều thứ. Thầy biết, trò chơi này chỉ mới ra mắt, nhưng trong môn học này sẽ khiến các trò bị bất ngờ.” Thầy hấp háy mắt đầy bí ẩn. “Từ đó, ta tin là các trò sẽ có kết luận đúng đắn nhất cho mỗi tính huống, khi đã hiểu được lịch sử của nó. Thậm chí, có thể một số nổi bật trong các trò có thể từ đây tìm ra các khu vực hay nguồn nguyên liệu hiếm có, hay, con đường dẫn đến ngai vàng. Lịch sử là một điều thú vị, và môn học này tốt nhất với nghề nghiệp “Nhà Thám Hiểm”.”
“90% các bạn ở đây đều chọn Lục Địa Trung Tâm. Xét về các tiêu chí chung thì đây là một địa điểm hoàn hảo. Các nền văn minh phát triển thịnh vượng, tuy nhiên khi đi sâu vào nghiên cứu Lịch sử của nơi này nhóm của thầy đã nhận được một kết quả đáng kinh ngạc. Đây không phải là một vùng đất cổ xưa, đúng vậy, và theo cách nhìn của người làm sử, vùng đất này vẫn còn “mới”, nó, ừm, đây là một giả thuyết, được hình thành từ các cuộc di dân và không có một bề dày lịch sử đủ lớn. Có thể các trò sẽ tìm thấy được nhiều triều đại tồn tại trên vùng đất này, nhưng theo giả thuyết những người dân ở đây không phải là cư dân bản địa đã định cư từ thuở sơ khai. Một số dẫn chứng mà nhóm của thầy đã tìm được về cuộc di dân như trong trang 932 điều thứ 7 Đại Hải Kinh của một dị giáo, các trò có thể lướt đến trang 15 giáo trình để xem…”
Có một màn hình trong suốt trước mỗi ghế ngồi để học sinh sử dụng hoặc có thể tải giáo trình trực tiếp từ điện thoại. Cạnh đó là bút cảm ứng để học sinh ghi chú lại trực tiếp trên tài liệu để đồng bộ thẳng vào tài khoản của mình. Lys chăm chú lắng nghe và thỉnh thoảng không quên ghi lại những điều quan trọng. Môn học này khiến cậu có thêm một nhìn rất mới về thế giới trò chơi mà cậu đang tham gia. Cách thức mà nó hoạt động thật đặc biệt. Người ta chuyển từ bị động sang chủ động hoàn toàn, thậm chí còn có thể tự chủ nghiên cứu lịch sử của vùng đất, Lys không biết làm sao để thực hiện những điều đó, có lẽ là xét nghiệm hay thứ gì đó?
Trong giờ học Lys có phát biểu đôi lần, cậu hỏi kỹ lại những chỗ chưa hiểu và đưa ra giả thuyết của mình, không ngại đóng góp hay tranh luận cho đến khi tìm được điều đúng đắn hay đặt ra một dấu hỏi to đùng chưa giải đáp được.
“Thưa thầy, nếu cư dân hiện tại không phải là dân gốc ở Lục Địa Trung Tâm thì người bản xứ, họ là ai ạ?”
“...”
Cuối buổi học Lys nán lại gặp thầy giáo:
“Em không biết mình có nên nói điều này không nhưng em thực sự ấn tượng về giờ giảng của thầy. Ừm, trong lúc làm nhiệm vụ, ở Tiên Thư Đảo, em có gặp một di tích cổ nói về “Một tộc loài đã biến mất” không biết nó có liên quan gì đến giả thuyết của thầy không?”
“Cảm ơn em đã khen và cho thầy thông tin đáng quý này. Thầy nghĩ chúng ta nên thảo luận nhiều hơn về nó, hừm, để xem, ở một chỗ thoải mái hơn. Thầy thấy lớp học hay văn phòng khá ngột ngạt. Em có rảnh vào khung giờ nào không, thầy có thể mời em ly cà phê, hoặc rượu được chứ? Thấy biết một vài quán khá ổn ở gần đây. Nhân tiện, tên em là gì nhỉ?”
“Nguyễn Cơ Long.”
“Ừm. Hả, thầy không thấy tên em trong danh sách lớp?”
Lys cười, ngại ngùng giải thích lý do.
“Yên tâm, thầy sẽ không méc giảng viên vật lý của em, và lớp học sẽ luôn có chỗ cho em, đây là địa chỉ liên lạc riêng của thầy.”
Mất một vài phút để Lys và thầy giáo chia sẻ cách liên lạc và kết nối trên không gian mạng ảo, cậu nói sẽ nhắn lại thời gian sau cho thầy do đang trong nhiệm vụ và hỏi có cần thu thập thứ gì như xương hay đất đá từ di tích hay không?
“Thu thập được thì càng tốt, thầy nghĩ ta cần một ít đất đá, tốt nhất là các vật dụng, mảnh gỗ hay chụp lại vài bức ảnh cũng được. Thầy có một người bạn làm việc tại Tiên Thư Đảo, để thầy báo cho anh ấy, anh ta sẽ hứng thú khi biết được tin này.”
Sau khi chia tay thầy giáo, trông có vẻ đang khá bận rộn dù nhìn hình thức ngầu và cá tính Lys ra ngoài ăn trưa sau đó trở lại trường và tiến hành đăng nhập vào trò chơi. Độ an toàn cũng như nhau, thoải mái không kém và chơi ở trường thì đỡ tốn điện. Dù sao cậu cũng không rút học phí lại được.
Thế giới trò chơi. Đây đang là ngày thứ mười một trong game kể từ khi các “Mạo Hiểm Giả” đổ bộ. Và chỉ mới là ngày thứ 3 trong thế giới thực, chính xác hơn là năm mươi mấy tiếng sau khi trò chơi chính thức bắt đầu.
Lys vẫn còn đang trong hang động của con Trùm. Nhận vật của cậu ngủ khi cậu log out. Giống như một giấc mơ, khi Lys - ở thế giới thực “ngủ” thì “Lys” ở thế giới song song bắt đầu hoạt động và ngược lại.
Cậu cất kỹ những vật phẩm rơi ra từ con trùm, xếp chúng thành một hàng như để tưởng niệm và nhắc nhở mình một ký ức không quên được.
Chưa vội mở bảng kỹ năng đang nhấp nháy, Lys ấn vào vật phẩm “Chìa khóa Lăng mộ Sương Đen” Lúc này thì cậu đã bình tĩnh hơn rồi và có đủ định lực để kiểm tra những thứ quan trọng trước.
“Vật phẩm nhiệm vụ: Chìa khóa Lăng mộ Sương Đen
Dùng để mở ra Lăng Mộ Sương Đen, hoàn thành nhiệm vụ chuyển cấp.
Xem vị trí Lăng Mộ.”
Lys ấn vào xem vị trí và tờ bản đồ pháp cũ kỹ lại xuất hiện trước mặt cậu, chỉ ra vị trí cậu đang đứng và các đám mây mù bị xóa đi, để lộ ra vị trí của Lăng Mộ. Lăng Mộ nằm xa hơn nữa về hướng Đông, khoảng cách tuy không quá xa nhưng đường đi lại khó khăn. Cậu phải băng qua một ngon núi cao và quái vật trên đường không hề dễ chơi, đã đạt đến cấp E+. Tất nhiên là phía Đông đang hỗn loạn nên chưa đoán trước được nhưng tình hình vẫn là khó khăn. Nếu may mắn cậu sẽ không gặp phải bầy quái khi chúng đã di chuyển nhưng nếu xui xẻo cậu cũng có thể đụng phải một con quái khủng nào đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook