Võng Du Thế Giới Song Song
-
Chương 32: Bị tấn công
Để có thông báo khi chap mới được đăng: Các bạn nhấn theo dõi truyện trên app nhé.
- --
Ngay lúc này, trong một căn phòng ngầm ở công ty Vinh Quang, CEO Trịnh Văn Kim đang chăm chú nghe bộ phận kỹ thuật báo cáo lại.
Ông là một người đàn ông đứng tuổi, cao lớn, ánh mắt thâm trầm đầy kinh nghiệm, một trong những người đã tham gia sáng lập ra Vinh Quang, công ty độc quyền nắm giữ Võng du Thế giới Song Song.
“Vậy là lại thêm nhiều class mới nữa được phát hiện.”
“Tiếp tục theo dõi chặt chẽ.” Trịnh Văn Kim ra lệnh, giọng trầm trầm.
Mắt ông nhíu lại, nhìn vào bảng số liệu lớn trên bức tường trước mặt đang liên tục thay đổi.
***
Lys đang nhấm nháp miếng thịt thì có một cái gì đó đến gần cậu. Cát dưới chân rung lên, nhưng khi cậu phát hiện ra thì đã quá muộn.
Một con bọ cạp khổng lồ, ước chừng lớn ngang một tòa nhà và cao to gấp 5 đến 6 lần lũ bọ cạp sa mạc đang đứng trước mặt cậu, mắt lom lom nhìn vào miếng thịt trên tay Lys.
Một miếng thịt bọ cạp sa mạc!
Chưa hết, đằng xa xa, cát bốc lên thành từng đám mù mịt, một vài bóng bọ cạp mờ mờ ẩn trong đám cát ở cuối chân trời đang chạy đến.
Mồ hôi rơi đầy trên mặt Lys.
Ngay lập tức, Lys quăng miếng thịt ra phía sau, vô tình ngay chỗ con ngựa đang thong thả nhai xương.
Sói vẫn ngây thơ mắt sáng rực nhảy lên đớp lấy miếng thịt theo bản năng.
“Thấy không, ta chẳng làm gì cả.” Cậu dang hai tay nhe răng cười, hàm răng sáng bóng còn đang mắc vài mẩu thịt trên kẽ răng.
“Grrrrr...irrrrrr” Con bọ cạp ngẩng đầu “gào” to.
Trong khi Lys hốt hoảng thì Sói chảy nước dãi khi nhìn thấy “con cạp cạp” kêu ri rỉ. Nó chỉ cần ngồi hưởng thụ đợi tên con người tiêu diệt miếng thịt khổng lồ trước mặt.
Có nguồn cung cấp mới, nó sẽ lại tiếp tục được ăn thịt!
Ăn thịt độc nhiều đến mức con ngựa đã bắt đầu không quá phản cảm với vị của độc.
Thấy con bọ cạp khổng lồ vẫn hung hăng, Sói quay người lại, ngẩng đầu hung hăng nhe răng lườm lườm. Xong nó bắt đầu quay sang nhìn Lys bằng đôi mắt ngọc long lanh.
Trước sự ngạc nhiên của Sói, Lys nhảy tót lên lưng nó, con cạp cạp vung đôi càng khổng lồ của mình xuống ngay xuống chỗ cậu vừa đứng, cát bụi bay mịt mù.
“Chạy mau!” Lys vội vã thúc.
“Nhanh lên, nếu không tao và mày đều chết hết!”
Con ngựa vẫn lắc lắc đầu, ngửa mặt ngu ngơ nhìn Lys đầy dấu chấm hỏi. Trông như nó đang tự hỏi tại sao tên con người không tiếp tục tấn công lũ cạp cạp yếu ớt.
Thấy con ngựa vẫn bình chân như vại, Lys tức giận lục lọi tìm một miếng thịt trong bao đồ đồng thời xoay người lại sẵn sàng đón đợt tấn công tiếp theo.
Không dừng lại, từng bắp thịt đen bóng trên con bọ cạp khổng lồ nổi lên, đuôi con bò cạp cong ra phía trước, chỉ thẳng hướng của Lys.
Một thứ khói gì đó bắn ra, phủ một vùng quanh Lys và con ngựa, nhanh đến mức cậu không kịp phản ứng.
“Bù...ù...m!”
Cả đám khói dưới cái nắng nóng sa mạc nổ lên một trụ hình nấm bắn thẳng lên trời.
Chững một giây, cả Lys cùng Sói đều đơ lại, người phủ đầy bụi đen.
“Ting!
Bạn đã bị bỏng!”
“Ting!
Thú cưỡi của bạn đã bị bỏng!”
Thanh HP của cậu đã chạm tới đáy, chỉ với một đòn.
Lần này không cần đến Lys lấy thịt dụ dỗ, con ngựa cũng hoảng sợ hí lên phóng đi vun vút.
“Oác!!!” Lys đang quay người ngược lại, quán tính đẩy cậu rạp người xuống bấu chặt lấy mông con ngựa.
“Hí…..”
“...”
- --
Ngay lúc này, trong một căn phòng ngầm ở công ty Vinh Quang, CEO Trịnh Văn Kim đang chăm chú nghe bộ phận kỹ thuật báo cáo lại.
Ông là một người đàn ông đứng tuổi, cao lớn, ánh mắt thâm trầm đầy kinh nghiệm, một trong những người đã tham gia sáng lập ra Vinh Quang, công ty độc quyền nắm giữ Võng du Thế giới Song Song.
“Vậy là lại thêm nhiều class mới nữa được phát hiện.”
“Tiếp tục theo dõi chặt chẽ.” Trịnh Văn Kim ra lệnh, giọng trầm trầm.
Mắt ông nhíu lại, nhìn vào bảng số liệu lớn trên bức tường trước mặt đang liên tục thay đổi.
***
Lys đang nhấm nháp miếng thịt thì có một cái gì đó đến gần cậu. Cát dưới chân rung lên, nhưng khi cậu phát hiện ra thì đã quá muộn.
Một con bọ cạp khổng lồ, ước chừng lớn ngang một tòa nhà và cao to gấp 5 đến 6 lần lũ bọ cạp sa mạc đang đứng trước mặt cậu, mắt lom lom nhìn vào miếng thịt trên tay Lys.
Một miếng thịt bọ cạp sa mạc!
Chưa hết, đằng xa xa, cát bốc lên thành từng đám mù mịt, một vài bóng bọ cạp mờ mờ ẩn trong đám cát ở cuối chân trời đang chạy đến.
Mồ hôi rơi đầy trên mặt Lys.
Ngay lập tức, Lys quăng miếng thịt ra phía sau, vô tình ngay chỗ con ngựa đang thong thả nhai xương.
Sói vẫn ngây thơ mắt sáng rực nhảy lên đớp lấy miếng thịt theo bản năng.
“Thấy không, ta chẳng làm gì cả.” Cậu dang hai tay nhe răng cười, hàm răng sáng bóng còn đang mắc vài mẩu thịt trên kẽ răng.
“Grrrrr...irrrrrr” Con bọ cạp ngẩng đầu “gào” to.
Trong khi Lys hốt hoảng thì Sói chảy nước dãi khi nhìn thấy “con cạp cạp” kêu ri rỉ. Nó chỉ cần ngồi hưởng thụ đợi tên con người tiêu diệt miếng thịt khổng lồ trước mặt.
Có nguồn cung cấp mới, nó sẽ lại tiếp tục được ăn thịt!
Ăn thịt độc nhiều đến mức con ngựa đã bắt đầu không quá phản cảm với vị của độc.
Thấy con bọ cạp khổng lồ vẫn hung hăng, Sói quay người lại, ngẩng đầu hung hăng nhe răng lườm lườm. Xong nó bắt đầu quay sang nhìn Lys bằng đôi mắt ngọc long lanh.
Trước sự ngạc nhiên của Sói, Lys nhảy tót lên lưng nó, con cạp cạp vung đôi càng khổng lồ của mình xuống ngay xuống chỗ cậu vừa đứng, cát bụi bay mịt mù.
“Chạy mau!” Lys vội vã thúc.
“Nhanh lên, nếu không tao và mày đều chết hết!”
Con ngựa vẫn lắc lắc đầu, ngửa mặt ngu ngơ nhìn Lys đầy dấu chấm hỏi. Trông như nó đang tự hỏi tại sao tên con người không tiếp tục tấn công lũ cạp cạp yếu ớt.
Thấy con ngựa vẫn bình chân như vại, Lys tức giận lục lọi tìm một miếng thịt trong bao đồ đồng thời xoay người lại sẵn sàng đón đợt tấn công tiếp theo.
Không dừng lại, từng bắp thịt đen bóng trên con bọ cạp khổng lồ nổi lên, đuôi con bò cạp cong ra phía trước, chỉ thẳng hướng của Lys.
Một thứ khói gì đó bắn ra, phủ một vùng quanh Lys và con ngựa, nhanh đến mức cậu không kịp phản ứng.
“Bù...ù...m!”
Cả đám khói dưới cái nắng nóng sa mạc nổ lên một trụ hình nấm bắn thẳng lên trời.
Chững một giây, cả Lys cùng Sói đều đơ lại, người phủ đầy bụi đen.
“Ting!
Bạn đã bị bỏng!”
“Ting!
Thú cưỡi của bạn đã bị bỏng!”
Thanh HP của cậu đã chạm tới đáy, chỉ với một đòn.
Lần này không cần đến Lys lấy thịt dụ dỗ, con ngựa cũng hoảng sợ hí lên phóng đi vun vút.
“Oác!!!” Lys đang quay người ngược lại, quán tính đẩy cậu rạp người xuống bấu chặt lấy mông con ngựa.
“Hí…..”
“...”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook