Võng Du Mục Sư Nghịch Tập
Chương 9: Đông Phương Huyền Huyễn

Diễn Sinh Thuật vừa phát động, nguồn khí tức sinh mệnh tràn chề từ Tưởng Thần tản ra ngoài, gió nhẹ nổi lên, hương vị thanh mát tràn ngập khắp không gian.

Sinh mệnh vô tận từ tay Tưởng Thần truyền xuống đám cỏ, chỉ trong chớp mắt, khu vực cỏ héo úa từ tay hắn bất ngờ chậm rãi đứng dậy, sau đó trở nên xanh tươi đầy sức sống.

Từ tay hắn bắt đầu lan tràn ra, chẳng mấy chóc, cả khu rừng cỏ trở nên xanh mướt một mảnh, phát ra khí tức sinh mệnh vô tận.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Quân Dao và Hàn Lục đồng tử co rút, thay nhau hít hơi lạnh.

Nếu vài chưởng vừa rồi của Tưởng Thần có thể dọa sợ bọn họ, hai người họ cũng chấp nhận, kính sợ trước công lực thâm hậu của hắn. Nhưng mà lúc này, cả hai triệt để chấn kinh, không thể tin được vào mắt mình, nội tâm không kiềm được mà run rẩy.

Đây là bực thần thông nào?! Cho dù là Minh chủ cao thượng cũng phải cúi đầu ngưỡng vọng! Nội lực trong người tiền bối này không ngờ có thể hồi sinh cả cây cỏ!

Tương truyền rằng, khi mà võ học đạt đến tối thượng, trước mắt sẽ mở ra cánh cửa thần quyền, người đặt chân vào cánh cửa đó sẽ có được thần lực thông thiên, vượt ngưỡng nhân loại. Có thể khám phá những lục địa xa xôi ngoài kia!

Chẳng lẽ tiền bối này là một người như vậy?

Lúc này Lục Quân Dao và Hàn Lục cả người khẽ run vì kích động và kinh sợ, tay không thể cử động nổi. Trong lòng Hàn Lục càng nghĩ càng kích động, nếu U Linh sơn trang có một vị thần nhân như vậy giá đáo, chắc chắn sẽ oanh động bốn phương, giang hồ dậy sóng!

Tưởng Thần nào có hay biết, lục địa Huyền Bí này cũng giống như một thế giới thật, chiêu thức sử dụng của các nghề đều xuất phát từ thân thể.

Cao siêu hơn là Pháp Sư và Hiền Giả Á Truyền Thuyết cấp chức nghiệp, có thể phát ra phép thuật, thứ mà người ta xem là thần thông.

Tưởng Thần chỉ muốn cứu lấy những góc cỏ này, không hề quan tâm đến thứ khác.

Lục Quân Dao và Hàn Lục giao mắt, Lục Quân Dao tiến lên, ấp úng nói:

- Tiền bối... Tiểu nữ biết tiền bối không màn thế sự, nhưng thỉnh xin tiền bối một lần đến U Linh sơn trang ta, cầu xin tiền bối

Lục Quân Dao vừa nói xong, Hàn Lục lập tức thêm lời:

- Cầu xin tiền bối! U Linh sơn trang của ta đang gặp nguy nan, chỉ cần tiền bối giá đáo liền có thể giải quyết khó khăn, U Linh sơn trang ta sẽ tôn tiền bối làm thái thượng trưởng lão!

Tưởng Thần lúc này mới ngoảnh mặt nhìn Hàn Lục và Lục Quân Dao.

Đặc biệt là nữ tử Quân Dao đó, đúng là một mỹ nhân tuyệt sắc khuynh thành, mày liễu tao nhã, môi cong như cánh hồng, da trắng như ngọc, mắt sáng như sao.

Thân thể thiếu nữ đẩy đà, nhũ phong cao ngất, để lộ khe ngực sâu hút kết hợp với kiều đồn to tròn, toát ra hương vị nữ nhân quyến rũ.

Nhận lấy ánh mắt của Tưởng Thần, hai người lần nữa kinh ngạc, họ từng gặp qua cường giả khác, khí tức những cường giả đó mang đến rất áp lực và đáng sợ.

Còn khí tức của Tưởng Thần thật nhẹ nhàng và thanh mát, tựa như tự nhiên dịu nhẹ.

Tưởng Thần bật cười, hắn nói:

- Các ngươi thật lạ! Ta với ngươi không thân không thích, vì sao cứ muốn ta đến nhà các ngươi?

Lục Quân Dao và Hàn Lục nhất thời đớ lưỡi.

Tưởng Thần vừa rồi cũng không phải cứu hai người Hàn Lục, hắn chỉ tiêu trừ những thứ tiêu cực.

Người khác việc diễn ra thế nào đều là chuyện mà vận mệnh đã sắp đặt, hắn cần gì phải chen tay.

Tưởng Thần lại chậm rãi nói:

- Bất quá, ta rất thích nghe chuyện giang hồ, các ngươi kể ta nghe một chút được chứ?

Lục Quân Dao không kiềm được che miệng cười, không ngờ vị tiền bối này lại thú vị đến thế. Nàng cười tươi nói:

- Tất nhiên ạ, tiểu nữ sẽ kể cho tiền bối...

Theo lời Lục Quân Dao nói ra, Tưởng Thần dần hiểu ra đôi chút thế cục.

Đông Phương Huyền Huyễn là một thế giới kiếm hiệp rộng lớn, bên trong có bảy đế quốc chiến lực ngang nhau.

Đó là Đại Viêm, Thiên Vũ, Hắc Long, Chư Thần, Thanh Cương, Kim Long, Tề Thiên thất đại đế quốc.

Nơi hắn sống chính là Thiên Vũ đế quốc.

Mỗi đế quốc là một chốn giang hồ rộng lớn lộng lẫy, ân oán nhiều không kể xiết, võ lâm thân sĩ thân mang theo tuyệt học của riêng mình, bảo kiếm bảo đao mười năm xuất thế, mỹ nhân tuyệt sắc khuynh đảo thiên hạ, khiến cho chốn giang hồ đầy màu sắc.

Tưởng Thần nghe xong liền cảm thấy vô cùng hứng thú, nội tâm bỗng nổi lên ước muốn du ngoạn giang hồ, đi khắp thế gian...

Được!

Hai mắt Tưởng Thần sáng lên, hắn đã xác định được mục tiêu sống của mình.

Vậy thì trước tiên đến Đại Lý thành đã, nhìn xem chốn giang hồ đó người chơi đã ra thế nào rồi.

Nghĩ là làm, Tưởng Thần đứng lên, còn chuyện U Linh sơn trang, có duyên sẽ tương trợ!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương