Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Quyển 3 - Chương 40: Người chứng kiến

Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của anh ta, vừa rồi sau khi hoàn thành xong công việc, anh ta muốn lên boong tàu nghỉ ngơi một chút, nhân tiện hít thở không khí gió biển, ai ngờ...

Khi vừa đặt chân lên boong tàu, anh nghe thấy hai cô gái đang nói chuyện với nhau. Anh ta định quay người rời đi nhưng khóe mắt lại vô thức liếc về phía đó.

Sau đó anh ta sợ đến mức hồn bay phách tán...

Một cô gái đứng sát lan can, dường như gió biển có thể thổi bay người cô ấy, giống như cô ấy muốn tự sát. Còn cô gái kia thì rất sốt ruột, nhẹ nhàng khuyên bảo.

Anh ta có chút ấn tượng với cô gái muốn tự sát, đó chính là thiên kim tiểu thư của gia tộc Hoàng Phủ, còn người kia thì anh ta không biết.

Khi thấy tình hình như vậy, anh ta định giúp đỡ nhưng chỉ trong nháy mắt, sự việc đã hoàn toàn thay đổi.

Thiên kim của gia tộc Hoàng Phủ bỗng nhảy xuống dưới, rồi xoay người, đẩy cô gái kia xuống biển...

Anh ta sợ đến mức ngừng thở, trời ơi, anh ta đang chứng kiến cảnh tượng mưu sát!

Lúc đó đầu óc anh ta hoàn toàn trống rỗng, suy nghĩ đầu tiên trong đầu anh ta không phải là đi gọi người khác mà là phải trốn đi. Dù sao đó cũng là thiên kim của gia tộc Hoàng Phủ, là cô công chúa vàng, anh ta đâu có thể đắc tội được chứ? Ngộ nhỡ... đến cái mạng nhỏ của anh ta cũng không giữ được thì sao?

Khi anh ta đang chạy trối chết thì không cẩn thận đâm vào Lăng Thiếu Đường, sau đó lại bị Lăng Thiếu Đường phát hiện ra manh mối, anh ta sợ đến mức nói rõ mọi chuyện rồi bị đưa đến đây.

Anh ta thầm nghĩ, hôm nay đúng là một ngày xui xẻo!

Còn lúc này, Hoàng Phủ Ngạn Tước đã bị em gái làm cho tức chết, khi thấy Hoàng Phủ Ngưng ngã ngồi trên boong tàu, anh ta bước nhanh tới.

- Em điên rồi à, sao em lại đẩy cô ấy xuống biển? Em có biết làm vậy sẽ chết người không? Em quá đáng quá rồi đấy! – Hoàng Phủ Ngạn Tước gầm lên, chấn động màng nhĩ của Hoàng Phủ Ngưng.

Cùng lúc đó, Lăng Thiếu Đường cũng ngẩng đầu, khi nhìn Hoàng Phủ Ngưng, ánh mắt anh bắn ra những tia rét lạnh.

- Cô chán sống rồi à? – Lăng Thiếu Đường tức giận, nhào tới như một cơn gió, anh gào lên đến mức long trời lở đất – Cô ngoan độc đến mức muốn giết người à?

Vừa rồi lo lắng cho an nguy của Kỳ Hinh, anh không có thời gian bận tâm đến chuyện khác. Có trời mới biết sau khi biết Kỳ Hinh bị Hoàng Phủ Ngưng đẩy xuống biển, rồi lại thấy Kỳ Hinh không còn ý thức, trái tim anh bất giác nhói đau.

- Em... không... – Hoàng Phủ Ngưng không ngờ lại bị định tội như vậy, cô sợ hãi, khi nhìn đến vẻ mặt phẫn nộ đầy điên cuồng khiến người khác sợ hãi của Lăng Thiếu Đường, cô nghĩ lần này xong thật rồi!

- Cậu nói đi... sao lại thế này? – Lăng Thiếu Đường quắc mắt, khi thấy bóng dáng người tạp vụ đứng sau Lăng Thiếu Nghị, anh sải bước dài đến trước mặt anh ta, duỗi tay ra kéo một cái khiến anh ta ngã xuống boong tàu.

Khi cậu ta gấp gáp đụng phải người anh, anh đã cảm thấy kì lạ, giờ cậu ta lại đứng đây, mọi chuyện gần như đã sáng tỏ.

- Tôi... tôi... – Người tạp vụ thấy vậy, sợ đến mức cả người cứng đờ.

- Nói mau! – Lăng Thiếu Đường mất kiên nhẫn, lại gào lên giận dữ.

Anh hận không thể giết chết người này, đã tận mắt nhìn thấy Kỳ Hinh bị rơi xuống biển mà còn dám chạy trốn!

Người tạp vụ ngẩn ra, nuốt nước miếng rồi run rẩy kể rõ mọi chuyện một lần nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương