Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
-
Quyển 2 - Chương 25: Uy hiếp
Một chiếc máy bay đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.
- Anh nói cái gì? – Kỳ Hinh nhìn Lăng Thiếu Đường, cô tưởng như mình vừa mới bị sét đánh ngang tai.
Rốt cuộc cô cũng bị Lăng Thiếu Đường cưỡng ép đưa lên máy bay, dù thế nào cô cũng chẳng thể thoát khỏi, không phải sao?
Lăng Thiếu Đường, người đàn ông này, ngay từ đầu cô đã chẳng thể hiểu hết về anh. Anh biết cô rất hận anh mà còn muốn cưỡng ép cô ở lại bên cạnh mình là vì anh muốn khoe khoang bản tính cưỡng chế của mình hay anh không cho phép người khác phản bội mình?
Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười: “Cô Kỳ Hinh đây đã khinh thường vị trí thiếu phu nhân của Lăng gia, vậy thì sau này cho cô làm tình nhân của Lăng Thiếu Đường tôi, cho đến khi nào tôi chơi chán mới thôi…”
Lăng Thiếu Đường tàn nhẫn tuyên cáo số mệnh sau này của Kỳ Hinh.
Trái tim Kỳ Hinh đập liên hồi.
- Anh lại đây lấy gì ra để uy hiếp tôi? – Cô ra vẻ bình tĩnh.
Lăng Thiếu Đường nở nụ cười tà, cúi đầu đoạt lấy sự ngọt ngào trên đôi môi cô rồi chậm rãi ghé sát tai cô nói:
- Chiến thuật của tôi cũng chẳng có gì mới mẻ, miễn còn dùng được là được! Vẫn là… Kỳ thị!
Câu nói ấy như một quả bom nổ mạnh bên tai Kỳ Hinh.
Ánh mắt cô lạnh đến thấu xương, cô lên tiếng: “Anh cho là hiện giờ Kỳ thị vẫn là công cụ để anh uy hiếp tôi?”
Đúng! Lúc này cô không hề lo lắng về an nguy của Kỳ thị nữa, vì Kỳ thị giờ đã là một tập đoàn đa quốc gia, vì muốn đảm bảo ngành sản xuất kinh doanh của quốc gia nên đã được chính phủ bảo hộ, sao anh còn có thể lấy Kỳ thị ra để uy hiếp cô được chứ?
Lăng Thiếu Đường rõ ràng hiểu suy nghĩ của Kỳ Hinh, anh phất tay lên ra hiệu, người trợ lý lập tức đưa một tập tài liệu ra trước mắt Kỳ Hinh .
- Cô tự xem đi! – Anh vung tập tài liệu cho cô.
Kỳ Hinh nghi hoặc mở tập tài liệu ra…
Từng câu từng chữ trong tập tài liệu hiện ra rõ ràng ngay trước mắt cô:
Kế hoạch thu mua toàn bộ tập đoàn Kỳ thị!
Từng trang giấy được lật qua, hai tay cô dần run lên. Bên trong đề cập rõ ràng kế hoạch đánh vào cổ phiếu của Kỳ thị để thu mua tập đoàn.
Từng nội dung ấy đánh tan sự tự tin ban đầu của Kỳ Hinh.
Thật ra gần đây Kỳ Hinh cũng nghe cha mình đề cập đến chuyện thị trường chứng khoán bất ổn nhưng đã là một tập đoàn được đưa lên sàn giao dịch thì thị trường chứng khoán lên xuống cũng là chuyện hết sức bình thường. Cô không thể ngờ người đứng phía sau khống chế thị trường chứng khoán lại chính là Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường nhìn sắc mặt ngày càng tái nhợt của Kỳ Hinh rồi nói tiếp:
- Xem ra cô rất coi thường năng lực “chồng trước” của cô, cô cho rằng Kỳ thị nhận được sự bảo hộ của chính phủ là không phải lo lắng gì rồi à? Không ngại nói cho cô biết, chỉ cần Lăng Thiếu Đường tôi muốn doanh nghiệp nào thì dù là chính phủ cũng phải nhường tôi vài phần!
Kỳ Hinh khẽ run lên. Tuy cô đã rời xa nhà họ Lăng nhưng cô cũng nghe cha mình nói qua, trong suốt hai năm qua, vì sức khỏe của Lăng Diêu Hồng ngày càng kém nên toàn bộ quyền kinh doanh của tập đoàn Lăng thị đều chuyển giao vào tay Lăng Thiếu Đường. Nói cách khác, hiện tại nếu anh muốn thu mua tập đoàn Kỳ thị thì chẳng cần phải nể nang giao tình của bậc cha chú hai nhà làm gì.
- Lăng Thiếu Đường, rốt cuộc anh muốn thế nào? – Kỳ Hinh đóng tập tài liệu lại, hàng lông mi dài run lên, giọng nói đầy lạnh lùng vang lên.
Lăng Thiếu Đường hơi nghiêng người về phía trước, cánh tay dài và rộng tùy ý choàng qua vai Kỳ Hinh, lướt qua lọn tóc xoăn dài, khuôn mặt tuấn tú của anh lúc này chứa một nụ cười phóng túng.
- Muốn cô… làm tình nhân của tôi! – Anh dừng lại một chút, từ người anh tỏa ra khí chất của bậc quân vương đứng đầu thiên hạ.
Ánh mắt Kỳ Hinh tối sầm lại, kẻ đã giết chết con cô lúc này lại vô liêm sỉ yêu cầu cô làm tình nhân của anh?
Lăng Thiếu Đường nhìn thấu sự do dự trong mắt Kỳ Hinh, anh trầm mặt xuống.
- Truyền lệnh đi, bắt đầu thu mua tập đoàn Kỳ thị… - Lăng Thiếu Đường lạnh nhạt nói với trợ lý Tra Đức.
- Đừng, tôi đồng ý với anh… – Kỳ Hinh kinh hãi, đôi mắt trong veo đầy hoảng loạn.
Cô biết nếu một khi bắt đầu triển khai kế hoạch thu mua thì sự việc sẽ được tiến hành trong nháy mắt, cô không còn sự lựa chọn nào khác.
Lăng Thiếu Đường nở nụ cười tà mị. Anh muốn Kỳ Hinh phải hoang mang, anh muốn phá vỡ sự bình tĩnh của cô để cô phải phục tùng anh hoàn toàn, không cho phép dù chỉ là một chút phản kháng.
- Anh nói cái gì? – Kỳ Hinh nhìn Lăng Thiếu Đường, cô tưởng như mình vừa mới bị sét đánh ngang tai.
Rốt cuộc cô cũng bị Lăng Thiếu Đường cưỡng ép đưa lên máy bay, dù thế nào cô cũng chẳng thể thoát khỏi, không phải sao?
Lăng Thiếu Đường, người đàn ông này, ngay từ đầu cô đã chẳng thể hiểu hết về anh. Anh biết cô rất hận anh mà còn muốn cưỡng ép cô ở lại bên cạnh mình là vì anh muốn khoe khoang bản tính cưỡng chế của mình hay anh không cho phép người khác phản bội mình?
Khóe miệng Lăng Thiếu Đường cong lên nụ cười: “Cô Kỳ Hinh đây đã khinh thường vị trí thiếu phu nhân của Lăng gia, vậy thì sau này cho cô làm tình nhân của Lăng Thiếu Đường tôi, cho đến khi nào tôi chơi chán mới thôi…”
Lăng Thiếu Đường tàn nhẫn tuyên cáo số mệnh sau này của Kỳ Hinh.
Trái tim Kỳ Hinh đập liên hồi.
- Anh lại đây lấy gì ra để uy hiếp tôi? – Cô ra vẻ bình tĩnh.
Lăng Thiếu Đường nở nụ cười tà, cúi đầu đoạt lấy sự ngọt ngào trên đôi môi cô rồi chậm rãi ghé sát tai cô nói:
- Chiến thuật của tôi cũng chẳng có gì mới mẻ, miễn còn dùng được là được! Vẫn là… Kỳ thị!
Câu nói ấy như một quả bom nổ mạnh bên tai Kỳ Hinh.
Ánh mắt cô lạnh đến thấu xương, cô lên tiếng: “Anh cho là hiện giờ Kỳ thị vẫn là công cụ để anh uy hiếp tôi?”
Đúng! Lúc này cô không hề lo lắng về an nguy của Kỳ thị nữa, vì Kỳ thị giờ đã là một tập đoàn đa quốc gia, vì muốn đảm bảo ngành sản xuất kinh doanh của quốc gia nên đã được chính phủ bảo hộ, sao anh còn có thể lấy Kỳ thị ra để uy hiếp cô được chứ?
Lăng Thiếu Đường rõ ràng hiểu suy nghĩ của Kỳ Hinh, anh phất tay lên ra hiệu, người trợ lý lập tức đưa một tập tài liệu ra trước mắt Kỳ Hinh .
- Cô tự xem đi! – Anh vung tập tài liệu cho cô.
Kỳ Hinh nghi hoặc mở tập tài liệu ra…
Từng câu từng chữ trong tập tài liệu hiện ra rõ ràng ngay trước mắt cô:
Kế hoạch thu mua toàn bộ tập đoàn Kỳ thị!
Từng trang giấy được lật qua, hai tay cô dần run lên. Bên trong đề cập rõ ràng kế hoạch đánh vào cổ phiếu của Kỳ thị để thu mua tập đoàn.
Từng nội dung ấy đánh tan sự tự tin ban đầu của Kỳ Hinh.
Thật ra gần đây Kỳ Hinh cũng nghe cha mình đề cập đến chuyện thị trường chứng khoán bất ổn nhưng đã là một tập đoàn được đưa lên sàn giao dịch thì thị trường chứng khoán lên xuống cũng là chuyện hết sức bình thường. Cô không thể ngờ người đứng phía sau khống chế thị trường chứng khoán lại chính là Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường nhìn sắc mặt ngày càng tái nhợt của Kỳ Hinh rồi nói tiếp:
- Xem ra cô rất coi thường năng lực “chồng trước” của cô, cô cho rằng Kỳ thị nhận được sự bảo hộ của chính phủ là không phải lo lắng gì rồi à? Không ngại nói cho cô biết, chỉ cần Lăng Thiếu Đường tôi muốn doanh nghiệp nào thì dù là chính phủ cũng phải nhường tôi vài phần!
Kỳ Hinh khẽ run lên. Tuy cô đã rời xa nhà họ Lăng nhưng cô cũng nghe cha mình nói qua, trong suốt hai năm qua, vì sức khỏe của Lăng Diêu Hồng ngày càng kém nên toàn bộ quyền kinh doanh của tập đoàn Lăng thị đều chuyển giao vào tay Lăng Thiếu Đường. Nói cách khác, hiện tại nếu anh muốn thu mua tập đoàn Kỳ thị thì chẳng cần phải nể nang giao tình của bậc cha chú hai nhà làm gì.
- Lăng Thiếu Đường, rốt cuộc anh muốn thế nào? – Kỳ Hinh đóng tập tài liệu lại, hàng lông mi dài run lên, giọng nói đầy lạnh lùng vang lên.
Lăng Thiếu Đường hơi nghiêng người về phía trước, cánh tay dài và rộng tùy ý choàng qua vai Kỳ Hinh, lướt qua lọn tóc xoăn dài, khuôn mặt tuấn tú của anh lúc này chứa một nụ cười phóng túng.
- Muốn cô… làm tình nhân của tôi! – Anh dừng lại một chút, từ người anh tỏa ra khí chất của bậc quân vương đứng đầu thiên hạ.
Ánh mắt Kỳ Hinh tối sầm lại, kẻ đã giết chết con cô lúc này lại vô liêm sỉ yêu cầu cô làm tình nhân của anh?
Lăng Thiếu Đường nhìn thấu sự do dự trong mắt Kỳ Hinh, anh trầm mặt xuống.
- Truyền lệnh đi, bắt đầu thu mua tập đoàn Kỳ thị… - Lăng Thiếu Đường lạnh nhạt nói với trợ lý Tra Đức.
- Đừng, tôi đồng ý với anh… – Kỳ Hinh kinh hãi, đôi mắt trong veo đầy hoảng loạn.
Cô biết nếu một khi bắt đầu triển khai kế hoạch thu mua thì sự việc sẽ được tiến hành trong nháy mắt, cô không còn sự lựa chọn nào khác.
Lăng Thiếu Đường nở nụ cười tà mị. Anh muốn Kỳ Hinh phải hoang mang, anh muốn phá vỡ sự bình tĩnh của cô để cô phải phục tùng anh hoàn toàn, không cho phép dù chỉ là một chút phản kháng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook