Mọi việc diễn ra xong xuôi và khá suôn sẻ, các quan khách cũng đã về, Vương Gia cũng đã nghỉ ngơi.

Vương Quỳnh Trang từ sớm đã bảo Vương Nghiêm ngủ với cô, không thể ngủ chung với ba mẹ được.

Ai cũng biết rằng đêm nay là đêm tân hôn của hai người.
Vương Kiên hôm nay uống khá nhiều rượu, vừa lên phòng anh đã nằm xuống giường ngủ.

Trần Thanh Ngọc tắm rửa xong xuôi, mùi thơm của sữa tắm vẫn còn lưu lại trên người.

Cô chỉ mặc bộ đồ ngủ pijama cộc tay, nếu có việc gì làm thì cũng tiện hoạt động.
Cô nhìn Vương Kiên một cách bất lực, mùi rượu xông thẳng vào mũi cô.

Cô đi vào nhà tắm chuẩn bị nước ấm và khăn để lau người cho anh.
Cô cởi giày và tất ra cho anh, phải cố gắng mãi thì cô mới cởi hết áo cho anh được.

Trần Thanh Ngọc vắt khăn, lau sơ qua cho anh.

Cô định đi đổ nước thì bị Vương Kiên lật cơ thể cô xuống giường.
- “ Anh....!làm....!gì...!vậy...em còn phải....đi đổ nước nữa....!” Trần Thanh Ngọc lắp bắp nói bởi Vương Kiên cứ nhìn chằm chằm cô
- “ Mai rồi đổ, là em châm lửa trước.



Vương Kiên chờ ngày này rất lâu rồi, cuối cùng nó cũng đến.

- “ Em châm lửa khi nào, anh đừng có tưởng tượng.

Bỏ ra đi, em đi đổ nước, mau lên.

” Trần Thanh Ngọc phải nghĩ cách trốn khỏi vòng tay của anh mới được
- “ Mai đổ cũng không muộn, tận hưởng một đêm tân hôn thật hạnh phúc.


- “ Nh....nhưng....m...mà...ưm....um....!”
Chưa kịp nói xong, Trần Thanh Ngọc đã bị Vương Kiên hôn ngấu nghiến.

Anh cởi bỏ hết quần áo của hai người rồi ném xuống đất.

- “ Ưm....!từ từ thôi...anh....!áaaaaa ”
Vương Kiên điên cuồng cắn mút đôi môi hồng hào của cô, cùng với men rượu trong người, anh càng mạnh mẽ chiếm lấy cô.

Hai tay giữ chặt lấy tay cô, hai đôi bàn tay đan chặt vào nhau.

Môi lưỡi quấn quýt không muốn tách ra, nước bọt của cả hai như hoà quyện lại thành một.

Cuối cùng dứt ra thành một sợi chỉ bạc.
Vương vùi đầu vào hõm cổ mà hôn xuống, Trần Thanh Ngọc thở không ra hơi.

Nhiều lần quan hệ với anh, cô thắc mắc tại sao đàn ông lại khoẻ như vậy.

Trần Thanh Ngọc cố gắng không kêu rên quá lớn, bên phòng khác còn có rất nhiều người nghỉ ngơi.

Âm thanh khi làm tình, nếu nghe được thật sự rất khó chịu.
Vương Kiên hôn xung quanh cổ cô, xương quai xanh rồi để lại những dấu hôn đỏ chót, mắt thường nhìn vào thấy rất rõ.

Anh liếm nhẹ vành tai cô rồi nhẹ nhàng cắn mút.
Vương Kiên di chuyển xuống vùng ngực đẫy đà, nảy lửa của cô.

Những năm qua, cũng chỉ có anh là người duy nhất được chạm vào.

Cảm giác vẫn rất giống với cái đêm bốn năm trước, cảm giác thân thuộc không thể quên.


Anh bóp một bên ngực cô, xoa nắn đủ kiểu, bên còn lại anh dùng miệng cắn mút như đứa trẻ bú sữa mẹ.

Tham lam chiếm lấy, không muốn chia sẻ cho bất kỳ ai trừ con anh.
- “ Ưm....chồng...anh....nhẹ...th...thôi....aaaaa ” Trần Thanh Ngọc khẽ kêu lên
Trần Thanh Ngọc ôm lấy lưng Vương Kiên, cô ưỡn ẹo cơ thể, cảm giác vừa sướng vừa đau.

Biểu cảm trên khuôn mặt cô đủ chứng minh cho cuộc ân ái mãnh liệt và đầy thú tính của Vương Kiên.
Tấm ga giường nhăn nhúm, không còn đẹp như lúc ban đầu.

Vương Kiên hôn khắp ngực cô, lưng cô rồi đến vùng bụng phẳng lì.

Anh liên tục cày cấy trên cơ thể cô, âm thanh va chạm xác thịt " bạch bạch " vang lên khắp căn phòng.

Đầu óc Vương Kiên chứa đầy dục vọng, bây giờ trong đầu anh chỉ chứa tình dục.

Hai người thay đổi mọi tư thế liên tục, không tư thế nào mà không thử qua.

Đúng là khi làm tình đều bị lu mờ đầu óc.
Anh gác chân cô lên vai, ở trước cửa hang đã ướt đẫm thủy dịch.

Vương Kiên từ từ tiến sâu vào trong cô, cô không còn siết chặt anh như lần trước nữa khiến cho anh đi vào một cách thuận tiện.

Bên trong cô vừa mềm vừa ấm, rất kích thích.

Anh đi thẳng vào sâu bên trong, bắn **** **** vào điểm sâu nhất trong cô.

Trần Thanh Ngọc ưỡn cơ thể cao lên, cặp ngực vì thế cũng khẽ đung đưa.


- “ Anh....anh dừng đi....em...!mệt...!quá....!” Trần Thanh Ngọc nói đứt quãng, cô mệt lắm rồi, ngày mai cô còn phải dậy sớm nữa.
- “ Em chỉ việc ngủ, còn lại cứ để anh.

” Vương Kiên nằm đè lên bụng cô, vẫn đang làm công việc dang dở
- “ Lâu như vậy rồi...anh...!không biết...!mệt...sao? ” Trần Thanh Ngọc mệt mỏi nói
- “ Không mệt, ngoan, em ngủ đi.

Mọi việc còn lại cứ để anh.


Trần Thanh Ngọc không còn sức lực để nói với anh nữa, cô quá mệt.

Mỗi lần như vậy anh toàn làm đến sáng và rất lâu, cô sau đó liền ngủ thiếp đi, mặc kệ anh muốn hành cô đến khi nào anh thỏa mãn thì thôi.
Vương Kiên làm đến 2h sáng thì mới dừng lại, dù cô van xin anh cũng không dừng tay.

Anh đưa cô vào phòng tắm vệ sinh nơi đó rồi ôm cô lên giường ngủ.

Thân thể nam nữ ôm chặt lấy nhau tạo nên khung cảnh thật sự đẹp đẽ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương