Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)
-
Chương 505: Tiểu Đường Đậu nhận mẹ nuôi
Bị Tiểu Đường Đậu nhắc đến, Diệp Hi đỏ mặt, cô còn chưa kịp lên tiếng, Tổng Yến Trầm đã công khỏe môi, nở một nụ cười nhạt và thốt ra một câu khẳng định: “Không phải bạn gái, là vợ chưa cưới. "Vợ chưa cưới là gì à?" Tiểu Đường Đậu tò mò hỏi Tổng Yến Trầm.
Tổng Yến Trầm giải thích ngắn gọn: "Là sau này sẽ kết hôn sinh em bé giống như bố mẹ cháu"
Vừa nói xong, mọi ánh mắt trong phòng đều nhìn về phía Diệp Hi
Tiểu Đường Đậu gật đầu nghiêm túc: "Bác, cháu hiểu rồi, vậy cháu phải gọi chị ấy là bác gái đúng không?"
Mộ Vi Lan phì cười: “Đường Đậu, lúc thì con gọi là chị gái xinh đẹp, lúc lại gọi bác gái, rốt cuộc con muốn gọi là gì vậy?"
Tiểu Đường Đậu đã nhầm lẫn về vai về, nhưng mà trẻ con cũng không hiểu về chuyện đó, Tiểu Đường Đậu nhìn Diệp Hi, chớp chớp mắt, và nghiêm túc gọi: "Bác gái
Diệp Hi lần đầu tiên bị người khác gọi là “bác gái" cô đỏ mặt, vội vàng bước tới năm lấy bàn tay nhỏ của Tiểu Đường Đậu và cố tình chuyển chủ đề: "Đường Đậu, ta đã nói với Mộ Mộ nhà con rồi, con phải làm con gái nuôi của ta, vì vậy con không thể gọi ta là bác gái, phải gọi là mẹ nuôi
Tâm trạng của Cổ Vũ Tịnh rất tốt, bà cười nói: "Đám người lớn các con, lúc thì kêu Tiểu Đường Đậu phải gọi thế này, lúc lại kêu Tiểu Đường Đậu phải gọi thế kia. Tiểu Đường Đậu nhà ta không biết phải gọi như thế nào nữa. Tiểu Đường Đậu thích gọi là gì thì gọi thể ấy đi!"
Diệp Hi bế Tiểu Đường Đậu từ trong tay Tổng Yên Trầm, đi đến ngồi vào ghế sofa: "Đường Đậu, mẹ nuôi cũng chuẩn bị quà cho con nhé, con mở ra xem có thích không.
Tiểu Đường Đậu ngồi trong lòng Diệp Hi, hai tay ôm hộp quà và cẩn thận mở ra.
Mộ Vi Lan kêu dì Lan đi chuẩn bị trà và đồ ăn nhẹ, sau đó ngồi xuống nói: “Lần sau mọi người đến không cần phải mua quà cho con bé đâu, sẽ chiều hư nó mất Cổ Vũ Tinh khó khăn lắm mới có đứa cháu ngoại đáng yêu, không thể không cưng chiều cô bé: "Làm sao như vậy được, Tiểu Đường Đậu nhà ta là tiểu công chúa, không phải sao?"
Tiểu Đường Đậu nói: “Bố nói rằng không được xa hoa lãng phí, phải chăm chỉ học hành, không được mài chơi, vì thế không phải ngày nào cháu cũng chơi đồ chơi đầu
Cổ Vũ Tinh bật cười trước thái độ nghiêm túc của cô bé: “Tiểu Lan, con bé rất ngoan ngoãn và rắn rỏi con không cần phải lo đầu.
Sau khi Tiểu Đường Đậu mở hộp quà của Diệp Hi ra, bên trong có một con búp bê nhỏ xinh xắn.
Tiểu Đường Đậu ôm con búp bê nhỏ, hôn lên má Diệp Hi: "Cảm ơn mẹ nuôi!" “Đường Đậu thích là được rồi."
Cổ Vũ Tình trêu chọc Tiểu Đường Đậu: “Đường Đậu, mẹ nuôi tặng cháu búp bê, cháu hôn mẹ nuôi. Bác không tặng quà cho cháu, cháu cũng hôn rồi. Bà ngoại tặng cho cháu cả váy mà sao cháu không hôn bà?"
Tiểu Đường Đậu lập tức dang rộng vòng tay, sau khi Cổ Vũ Tinh ôm cô bé vào lòng, Tiểu Đường Đậu hôn lên CỔ VŨ Cổ Vũ Tình rất phản khởi, bà cũng hôn lên mặt Tiểu Đường Đầu vài cái: "Đường Đậu đúng là cháu yêu của bà.
Mộ Vì Lan sự Cổ Vũ Tinh vẫn còn yếu sau ca phẫu thuật, cô liền nhắc nhở Tiểu Đường Đậu: "Đường Đậu, sức khỏe bà ngoại không tốt, con đừng quấy rầy bà" “Không sao đâu, mẹ được bể Tiểu Đường Đậu vui mừng còn không hết, tâm trạng mẹ tốt sức khỏe ắt sẽ tot."
Tổng Yến Trầm cũng nhìn ra được tâm trạng của mẹ minh thực sự rất tốt, anh liền nói với Mộ Vi Lan: "Hiếm khi mẹ vui vẻ như vậy, em cứ đề mẹ bế con bé di."
Cổ Vũ Tình nói đẩy ý tứ: "Phải đó, mẹ không những có thể bể Tiểu Đường Đậu, đợi sau khi đứa bé trong bụng con sinh ra, mẹ còn có thể bể một đứa nữa. Còn nữa, sau này mẹ cũng muốn chăm sóc con của Yến Trầm và Hi Hi, cứ quyết định như vậy nhé, đến lúc đó các con không được chế mẹ giả không chăm được đám nhỏ đâu."
Mộ Vị Lan sơ Diệp Hi ngượng ngùng, cô nói đầu: “Mẹ, con số khi đó chúng con đều sẵn lòng, nhưng mẹ lại không chấm được hết, mẹ đừng có kêu mệt dày" “Còn lâu mẹ mới kêu mệt, ở bên cạnh bạn trẻ, me cảm thấy mình trẻ ra vài tuổi"
Tiểu Đường Đậu mím môi, ngước mặt hỏi Diệp Hi: "Mẹ nuôi, mẹ có sợ giun đất không?" “Không sợ, có chuyện gì vậy?" “Mẹ nuôi đi đào giun đất với con được không? Con muốn đi câu cá ở cái ao nhỏ phía sau" "Được chứ."
Diệp Hi đi cùng Tiểu Đường Đậu lấy dụng cụ để đào giun đất trong sân.
Mộ Vi Lan nhìn ra ngoài sân qua cửa sổ kính: "Hi Hi và Đường Đậu chơi với nhau hợp quá nhì."
Cổ Vũ Tinh khẽ thở dài: "Lúc đầu tiếp xúc với Hi Hi cảm thấy tính tình nó không tốt, nhưng lâu dần sẽ thấy thực ra con bé rất lương thiện và hiển lành. Con bé nói con bé không thích trẻ con, nhưng con nhìn xem, con bé chơi với Tiểu Đường Đậu vui biết mấy.
Cổ Vũ Tinh ra hiệu cho Tổng Yến Trầm: “Yến Trầm, con phải cố gắng hơn nữa, con và Hàn Tranh bằng tuổi nhau, con xem người ta đã có con thứ hai rồi, con còn chưa kết hôn nữa."
Mộ Vị Lan nói: “Mẹ, chuyện này không thể với vàng được. Đợi anh con và Hi Hi đều suy nghĩ thông suốt, việc sinh con là chuyện sớm muộn thôi Cổ Vũ Tịnh nghĩ tới chuyện chính, bà đưa tay cần thân xoa bụng Mô Vị Lan: "Khi nào thì sinh?" "Mười ba ngày nữa mới đến ngày dự sinh, nhưng hai hôm nay con luôn cảm thấy đứa bé nóng lòng muốn chui ra ngoài lắm rồi." "Haizzz, chắc là do con căng thẳng quá. Con đừng căng thẳng, trước khi Hàn Tranh về, mẹ và anh con sẽ luôn ở Bắc Thành với con. Phải rồi, bố của Hàn Tranh đâu? Chúng ta đến đây lâu như vậy rồi, sao không thấy ông ấy?" “Bố đang đi du lịch vẫn chưa về, nhưng mà con sắp sinh rồi, bố nói mấy ngày nữa sẽ về." "Xem ra sức khỏe của ông thông gia rất tốt, đến tuổi này rồi vẫn còn đi chơi được." “Vâng, bố mạnh khỏe lắm. Mẹ, mẹ cũng phải chăm sóc sức khỏe cho bản thân nhé. Người già rồi, quan trọng nhất là phải khỏe mạnh"
Cổ Vũ Tinh vỗ lên tay cô: “Vì các con, mẹ phải sống đến trăm tuổi. Mẹ còn muốn chờ đến ngày được nhìn thấy Tiểu Đường Đậu kết hôn nữa."
Cổ Vũ Tinh ban đầu nói rằng họ sẽ đến khách sạn ở, nhưng Mộ Vi Lan không chịu, cô kêu dì Lan dọn dẹp ba phòng khách, Cổ Vũ Tinh cũng sợ Mộ Vị Lan một minh lại xảy ra chu nên ở lại biệt thự của nhà họ Phỏ.
Đến tối, Tiểu Đường Đậu kéo Diệp Hi đến phòng của mình.
Vì ban ngày hai người đã xây dựng tình cảm sâu sắc, nên Tiểu Đường Đậu nhiệt tình kéo Diệp Hi đến ngủ cùng với cô bé.
Mộ Vi Lan cười: "Đường Đậu, giường con nhỏ như vậy, sao có thể ngủ chung với mẹ nuôi được?"
Tiểu Đường Đậu ôm gối chạy tới: "Vậy con với mẹ nuôi đến phòng mẹ nuôi ngủ!"
Mộ Vị Lan thấy cô bé một tay ôm gối, một tay ôm đùi Diệp Hi, cô bé không cần người mẹ ruột này nữa. “Con bây giờ có mẹ nuôi, không cần mẹ ruột nữa phải không?"
Tiểu Đường Đậu ngọt ngào nói: "Mẹ nuôi không thường xuyên đến, con chỉ có thể ngủ với mẹ nuôi vài ngày, nhưng con có thể ngủ với Mộ Mộ mỗi ngày. Hơn nữa trong bụng Mộ Mộ có em bé, bố nói con không được ngủ cùng Mộ Mộ, sẽ không cẩn thận đề lên em bé."
Mộ Vị Lan không trêu chọc cô bé nữa, cô xoa xoa đấu Tiểu Đường Đậu và hỏi Diệp Hì: “Hi Hi, có có tiền cho con bẻ ngủ cùng không? Tiểu Đường Đậu lúc ngủ thường không nằm yên, hay cuộn chăn bông. “Có gì mà không tiến chứ, tôi với Tiểu Đường Đầu hợp nhau như vậy, buổi tối tôi còn muốn kể chuyện nàng tiên cá cho con bé nghe." "Vậy anh tôi thì sao?” Mộ Vi Lan vô thức hỏi.
Tại Diệp Hi nóng bừng: “Anh ấy, anh ấy muốn nghe chuyện gì chứ! Anh ấy không phải là trẻ con! Hơn nữa, tôi cũng không ngủ cùng anh ấy!”
Mộ Vi Lan:....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook