Vợ Xinh Đẹp Bí Ẩn: Ông Xã Cưng Chiều Trên Đầu Quả Tim
-
Chương 33: Đánh tôi, để xem tôi xử cô như thế nào?
An Khả Nhi đã sớm nghe. Đạo diễn lần này là Lưu Kỳ Uy cũng là đạo diễn của “Nhiếp Chính Vương Triều”,cho nên đặc biệt hi vọng, ai ngờ, bây giờ đã tìm được người, thế mà laị là Diệp Chanh…
Diệp Chanh đã bàn luận xong chuyện bộ phim “ Nhiếp Chính Vương Triều”, nhưng thật ra cũng khôngcó gì, chỉ là quay một bộ phim truyền hình, vai diễn của cô là một yêu phi hại nước hại dân, nhưng lại rất phù hợp với hình tượng bây giờ của cô.
Lưu Kỳ Uy có chút ngại ngùng nói với Diệp Chanh, “Tôi cảm thấy với khí chất của cô, sắm vai Ninh Quý Phi là tốt nhất, nhưng là, cô cũng biết đó, trong cái vòng lẩn quẩn nhiều thế lực này, không phải tôi muốn cô diễn vai nào là cô có vai đó, hiện tại cô chưa có danh tiếng gì, cô chỉ là sinh viên trường điện ảnh, lại còn chưa tốt nghiệp, cho nên nhân vật này……”
Diệp Chanh cũng không phải là người không biết tốt xấu, nhìn Lưu Kỳ Uy, mỉm cười nói, “Đạo diễn Lưu, anh không cần giải thích với tôi, tôi hiểu, vai diễn này có thể dành cho tôi, đã là quá tốt rồi, hơn nữa tôi đã xem qua, nhân vật tuy là vai phản diện, nhưng cũng là nhân vật rất bi kịch, nhân vật như vậy chưa chắc đã không xuất sắc, anh đã vì tôi mà suy nghĩ, mới không phân cho tôi vai diễn bình hoa linh tinh này nọ, cảm ơn anh, đạo diễn Lưu.”
Lưu Kỳ Uy ngẩn người, chắc chắn với dáng vẻ đầy danh khí này, hình tượng tuy rằng tốt, nhưng mà đa số các nhà chế tác đều sẽ giao cho cô các vai diễn bình hoa, chỉ Lưu Kì Uy anh cảm thấy tiếc nuối, cố ý chọn một nhân vật như vậy.
Vốn là trong cái giới này không hề có chữ thỏa mãn, ánh mắt cao hơn người, thật sự thì đây là lần đầu tiên có người chân thành nói lời cảm ơn như vậy, anh cảm nhận được, Diệp Chanh là xuất phát từ tận đáy lòng.
Chỉ là một cô bé còn chưa tốt nghiệp, có thể hiểu biết đến như vậy, cũng là vô cùng khó có được.
Nhìn cô tán thưởng một cái, đối với lựa chọn của bản thân, Lưu Kỳ Uy cảm thấy rất có lòng tin.
Khi Dieepk Chanh đi ra, liền nhận được vô số ánh nhìn ganh ghét.
Thức tế là Diệp Chanh xinh đẹp đã rỏ như ban ngày rồi, chỉ là, dựa vào cái chương trình còn chưa phát sóng liền được đạo diễn chọn trước tiên.
An Khả Nhi bên cạnh hừ lạnh, “Hừ, có một vài người kiểu nào cũng lên giường được, các cô không phục cũng không được đâu, tôi nói, tại sao cô ta lại tốt như vậy, thì ra không phỉa là leo lên người nhiếp ảnh gì mà là trực tiếp ngủ với người bên trên kìa.”
Diệp Chanh nghiêng đầu nhìn An Khả Nhi, “An Khả Nhi, cô không phục, có thể tự mình đến gặp đạo diễn giao vai diên, hà cớ gì ở chỗ này mà gây sự, cô rỏ ràng là có ý gì?”
“cô……” An Khả Nhi ngẩng đầu lên, “Tôi không giống như cô, mang bộ mặt hồ ly tinh dâm đãng.”
Diệp Chanh khoanh tay ôm ngực, “A, vậy là cô thừa nhận mình lớn lên không xinh đẹp nha, cô dù sao cũng có tiền như vậy, cảm thấy mình lớn lên xấu xí, thì có thể đi chỉnh sửa lại một chút cho tốt, thừa lúc bây giờ chương trình chưa phát sóng, cô đi thẩm mỹ xong trở về, có lẽ sẽ còn kịp.”
“cô…… cô nói ai lớn lên xí!” An Khả Nhi lập tức xông lên đánh Diệp Chanh.
Lâm Vũ Oánh ở một bên bị dọa sợ hãi kiêu lên.
Lại thấy không biết làm cách nào mà Diệp Chanh kéo tay cô ta, thuận thế nhìn An Khả Nhi, “cô làm gì, muốn đánh người? cô còn non lắm.”
cô đường đường S, đánh nhau, thật đúng là chưa có sợ ai.
Bị ánh mắt sắc bén của Diệp Chanh dọa sợ lạnh cả người.
không đánh được, An Khả Nhi thấy tất cả mọi người đều đang nhìn, nhất thời thẹn quá thành giận, trực tiếp la lên, “Người đâu, ở đâu hết rồi, vào đây, xử lý con khốn nạn này cho tôi!”
Mọi người trông thấy liền cuống quýt lui về phía sau.
“Ai nha, cô còn dám chọc An Khả Nhi, cô ta không phải người thường đâu, cô ta là cô chủ An gia, bên ngoài còn có chỗ dựa, cô chờ bị đánh đi.”
Có người cười vui sướng khi thấy người gặp nạn.
Diệp Chanh đã bàn luận xong chuyện bộ phim “ Nhiếp Chính Vương Triều”, nhưng thật ra cũng khôngcó gì, chỉ là quay một bộ phim truyền hình, vai diễn của cô là một yêu phi hại nước hại dân, nhưng lại rất phù hợp với hình tượng bây giờ của cô.
Lưu Kỳ Uy có chút ngại ngùng nói với Diệp Chanh, “Tôi cảm thấy với khí chất của cô, sắm vai Ninh Quý Phi là tốt nhất, nhưng là, cô cũng biết đó, trong cái vòng lẩn quẩn nhiều thế lực này, không phải tôi muốn cô diễn vai nào là cô có vai đó, hiện tại cô chưa có danh tiếng gì, cô chỉ là sinh viên trường điện ảnh, lại còn chưa tốt nghiệp, cho nên nhân vật này……”
Diệp Chanh cũng không phải là người không biết tốt xấu, nhìn Lưu Kỳ Uy, mỉm cười nói, “Đạo diễn Lưu, anh không cần giải thích với tôi, tôi hiểu, vai diễn này có thể dành cho tôi, đã là quá tốt rồi, hơn nữa tôi đã xem qua, nhân vật tuy là vai phản diện, nhưng cũng là nhân vật rất bi kịch, nhân vật như vậy chưa chắc đã không xuất sắc, anh đã vì tôi mà suy nghĩ, mới không phân cho tôi vai diễn bình hoa linh tinh này nọ, cảm ơn anh, đạo diễn Lưu.”
Lưu Kỳ Uy ngẩn người, chắc chắn với dáng vẻ đầy danh khí này, hình tượng tuy rằng tốt, nhưng mà đa số các nhà chế tác đều sẽ giao cho cô các vai diễn bình hoa, chỉ Lưu Kì Uy anh cảm thấy tiếc nuối, cố ý chọn một nhân vật như vậy.
Vốn là trong cái giới này không hề có chữ thỏa mãn, ánh mắt cao hơn người, thật sự thì đây là lần đầu tiên có người chân thành nói lời cảm ơn như vậy, anh cảm nhận được, Diệp Chanh là xuất phát từ tận đáy lòng.
Chỉ là một cô bé còn chưa tốt nghiệp, có thể hiểu biết đến như vậy, cũng là vô cùng khó có được.
Nhìn cô tán thưởng một cái, đối với lựa chọn của bản thân, Lưu Kỳ Uy cảm thấy rất có lòng tin.
Khi Dieepk Chanh đi ra, liền nhận được vô số ánh nhìn ganh ghét.
Thức tế là Diệp Chanh xinh đẹp đã rỏ như ban ngày rồi, chỉ là, dựa vào cái chương trình còn chưa phát sóng liền được đạo diễn chọn trước tiên.
An Khả Nhi bên cạnh hừ lạnh, “Hừ, có một vài người kiểu nào cũng lên giường được, các cô không phục cũng không được đâu, tôi nói, tại sao cô ta lại tốt như vậy, thì ra không phỉa là leo lên người nhiếp ảnh gì mà là trực tiếp ngủ với người bên trên kìa.”
Diệp Chanh nghiêng đầu nhìn An Khả Nhi, “An Khả Nhi, cô không phục, có thể tự mình đến gặp đạo diễn giao vai diên, hà cớ gì ở chỗ này mà gây sự, cô rỏ ràng là có ý gì?”
“cô……” An Khả Nhi ngẩng đầu lên, “Tôi không giống như cô, mang bộ mặt hồ ly tinh dâm đãng.”
Diệp Chanh khoanh tay ôm ngực, “A, vậy là cô thừa nhận mình lớn lên không xinh đẹp nha, cô dù sao cũng có tiền như vậy, cảm thấy mình lớn lên xấu xí, thì có thể đi chỉnh sửa lại một chút cho tốt, thừa lúc bây giờ chương trình chưa phát sóng, cô đi thẩm mỹ xong trở về, có lẽ sẽ còn kịp.”
“cô…… cô nói ai lớn lên xí!” An Khả Nhi lập tức xông lên đánh Diệp Chanh.
Lâm Vũ Oánh ở một bên bị dọa sợ hãi kiêu lên.
Lại thấy không biết làm cách nào mà Diệp Chanh kéo tay cô ta, thuận thế nhìn An Khả Nhi, “cô làm gì, muốn đánh người? cô còn non lắm.”
cô đường đường S, đánh nhau, thật đúng là chưa có sợ ai.
Bị ánh mắt sắc bén của Diệp Chanh dọa sợ lạnh cả người.
không đánh được, An Khả Nhi thấy tất cả mọi người đều đang nhìn, nhất thời thẹn quá thành giận, trực tiếp la lên, “Người đâu, ở đâu hết rồi, vào đây, xử lý con khốn nạn này cho tôi!”
Mọi người trông thấy liền cuống quýt lui về phía sau.
“Ai nha, cô còn dám chọc An Khả Nhi, cô ta không phải người thường đâu, cô ta là cô chủ An gia, bên ngoài còn có chỗ dựa, cô chờ bị đánh đi.”
Có người cười vui sướng khi thấy người gặp nạn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook