Vợ Trước Muốn Tái Hôn
-
Chương 240: Hai người đều cần một lời giải thích
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ rơi vào trên mí mắt Hạ Nhất Nhiễm, đâm vào mi mắt đau đớn như là kim đâm. Hạ Nhất Nhiễm theo bản năng đem tay phải chính mình chắn ngay trước mắt, chậm rãi mở mắt ra.
Hạ Nhất Nhiễm cảm giác toàn thân mình đau nhức như là bị xe cán qua, cô khổ sở giật giật thân thể, bỗng nhiên cảm giác thân thể va chạm vào vật cứng cứng.
Hạ Nhất Nhiễm chậm rãi quay đầu, rồi mới hung hăng sửng sốt.
Cạnh cô vậy mà có một người đàn ông đang ngủ!
Hoảng hốt vội ngẩng đầu đem bày trí trong phòng nhìn một vòng, Hạ Nhất Nhiễm lòng lại càng chìm đến đáy cốc, đây không phải phòng của cô. Cô nhịn không được vươn tay dùng lực đấm huyệt Thái Dương mình hai lần, cảnh tượng đêm qua, từng màn như là thủy tinh ném vụn từng chút từng chút một lần nữa hợp lại trong đầu cô.
Cô lại bị người ta bỏ thuốc ở trong rượu!
Hạ Nhất Nhiễm toàn thân run lên một cái, mạnh xốc chăn, sau đó liền thấy được chính mình cả người trần truồng.
Cô rõ ràng nghe được tiếng trời đất của chính mình một tấc lại một tấc sụp xuống, không có thét chói tai như trong phim thần tượng, sau khi thất thân cũng không có khóc rống, Hạ Nhất Nhiễm ngược lại là sững sờ ngồi ở trên giường.
Cô thậm chí cho rằng đây cũng không phải thế giới hiện thực.
"Tiểu thư xinh đẹp, sao vậy người sớm tỉnh ngủ như thế, thế nào, một đêm mộng đẹp đúng không?" Người đàn ông bên người giờ này khắc này mở một đôi mắt có chút lười biếng, giọng điệu lỗ mảng cùng khiêu khích, để cho Hạ Nhất Nhiễm bội lần cảm giác ghê tởm.
Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Nhiễm mới miễn cưỡng không có ọe một tiếng phun hết lên người anh ta.
"Là anh bỏ thuốc trong sâm banh của tôi!" Hạ Nhất Nhiễm vung tay lên cao, mắt thấy liền muốn rơi ở trên mặt của người đàn ông kia, mà anh ta vẫn như cũ một tay chống ở trên giường không chút phản ứng, dùng một đôi mắt hẹp dài nhìn Hạ Nhất Nhiễm, dường như là đang chờ bàn tay của cô rơi xuống.
"Trước khi chưa có chứng cứ đã nổi giận, tiểu thư cũng không thật xinh đẹp nữa rồi..., chẳng qua cô yên tâm, tôi sẽ đối với việc bản thân tôi làm chịu trách nhiệm." Ánh mắt người đàn ông làm càn quét tới quét lui trên người Hạ Nhất Nhiễm đang quấn chăn, giống như đã xuyên qua lớp chăn, trực tiếp thấy được toàn bộ cơ thể trần truồng của Hạ Nhất Nhiễm.
"Cút!" Hạ Nhất Nhiễm khàn cả giọng hô lên một chữ này, cánh tay cô vốn dĩ còn muốn tát lên mặt người này một cái, giờ phút này lại run rẩy chỉ về phía cửa phòng.
"Tiểu thư, đây hình như là phòng tôi." Người đàn ông tiếp tục lười biếng nói, thậm chí lại vẫn như là đối đãi bạn gái mình, vươn ra một bàn tay thưởng thức tóc Hạ Nhất Nhiễm, lại bị Hạ Nhất Nhiễm hung hăng né tránh.
Anh ta bĩu môi ngẩng đầu, vừa lúc tiếp xúc đến ánh mắt Hạ Nhất Nhiễm nổi giận đùng đùng, anh ta nhấc tay ý bảo chính mình đầu hàng.
"Được được được, tiểu thư xinh đẹp là sinh vật có quyền lên tiếng nhất, nếu tiểu thư nói để cho tôi ra ngoài, tôi đây ra ngoài là được rồi." Anh ta tiện tay nắm lên áo choàng tắm để ở một bên, không e dè choàng trên thân mình, rồi mới không nhanh không chậm xoay người đi ra ngoài. Lúc này đáy mắt Hạ Nhất Nhiễm đã tích đầy nước mắt.
Làm sao đây? Làm sao đây? Cô đã ô uế, nếu anh Hạo Nam biết chính mình ô uế còn có thể muốn chính mình hay không, cô là một người phụ nữ dơ bẩn!
Tiếng đóng cửa mới vừa vang lên, Hạ Nhất Nhiễm liền khẩn cấp chạy vào buồng vệ sinh, mở vòi hoa sen, tùy ý để dòng nước lạnh băng ào ào cọ rửa thân thể vốn đã gầy yếu của cô. Hiện tại cô cần cái nhiệt độ này, bởi vì nhu cầu cấp bách hiện tại của cô chính là phải bình tĩnh.
Dòng nước lạnh lẽo có lẽ thật sự có tác dụng tê liệt, cảm xúc dần trấn định, Hạ Nhất Nhiễm dưới dòng nước cọ rửa một hồi, liền từ từ tìm lại được lý trí, bắt đầu ổn định tâm tình mà suy xét chuyện này.
Nếu chính mình cùng người đàn ông này đã xảy ra cái gì mà nói, làm một người phụ nữ, nhất định sẽ có cảm giác, một đêm triền miên, trên người mình sao có năng không để lại chút dấu vết nào.
Hạ Nhất Nhiễm có chút cấp bách lại một lần nữa đứng ở trước gương lớn trong phòng tắm, vươn tay lau đi một tầng sương mờ bao phủ trên mặt gương, đem thân thể của chính mình, xem xét kỹ trên dưới một lần.
Không có, cũng không có bất cứ dấu vết gì. Rồi sau đó Hạ Nhất Nhiễm chậm rãi nhắm nghiền mắt, một bàn tay hướng về dưới thân mình mò mẫn, khô khốc ấm áp, khít khao mà không có một tia dấu hiệu sưng đỏ sung huyết, suýt nữa để cho Hạ Nhất Nhiễm thét chói tai từ trong phòng tắm nhảy cẫn lên.
Không có, làm một người phụ nữ, cô hiểu biết nhất thân thể của chính mình, không có, bọn họ đêm qua cái gì đều không có xảy ra. Là người đàn ông kia cố ý chế tạo ra cảnh tượng như vậy, làm chính mình hiểu lầm.
Sau khi Hạ Nhất Nhiễm mặc chỉnh tề, từ phòng người đàn ông kia trở lại phòng chính mình, quản gia đem bữa sáng bưng lên, gõ gõ cửa phòng Hạ Nhất Nhiễm, "Hạ tiểu thư, xin hỏi người tỉnh ngủ chưa?"
Giọng điệu ôn hòa hỏi, để cho Hạ Nhất Nhiễm giận dễ sợ, chính mình đêm qua rõ ràng đã lớn tiếng gọi tên ông ta, ông ta chẳng lẽ không có nghe đến sao? Chính mình cả đêm không có về trong phòng mình ngủ ông ta chẳng lẽ không biết sao? Nếu ngày hôm qua ông ta có thể nhanh chóng lúc cô bị bỏ thuốc, dẫn mình rời hiện trường trước, sẽ xảy ra những chuyện như vậy sao? Giờ này khắc này, cô thậm chí bắt đầu hoài nghi cái người quản gia này cũng là tai mắt của người khác, là dụng tâm kín đáo.
Hạ Nhất Nhiễm cạch một tiếng mở cửa phòng, trợn tròn con mắt nhìn quản gia hai tay giơ bữa sáng thành thành thật thật đứng ở cửa phòng.
"Sao ông biết tôi ở phòng ngủ?" Hạ Nhất Nhiễm tức giận không lời nào có thể miêu tả được, nhưng mà quản gia dường như cũng không biết Hạ Nhất Nhiễm tức giận từ đâu mà đến, xiết chặt mày, có chút khó hiểu nhìn Hạ Nhất Nhiễm.
"Tiểu thư ngày hôm qua không phải người rất sớm đã trở về phòng nghỉ ngơi sao? Ngày hôm qua tôi vẫn ở trong yến hội đi tìm tiểu thư, có người nói tiểu thư say rượu trở về nghỉ ngơi rồi. Chẳng lẽ tiểu thư đêm qua không trở về phòng sao?" Quản gia xem ra giống như thật sự cực kỳ vô tội nhìn Hạ Nhất Nhiễm.
Hạ Nhất Nhiễm từ trên xuống dưới đánh giá ông ta một lần, rồi mới vươn tay đem bữa sáng trong tay ông ta nhận lấy.
"Ông đi xuống trước đi."
Chỉ bởi người khác nói cho ông rằng cô uống say đã trở lại phòng nghỉ ngơi, ông ta liền thật sự tin tưởng chính mình trở lại phòng rồi? Đến kiểm tra đều không kiểm tra?
Người làm bên người Đường Hạo Nam, từ lúc nào trở nên không có tố chất nghề nghiệp như thế? Hay là nói quản gia này hoàn toàn chính là cố ý, cố ý chế tạo cơ hội cho người ngoại quốc kia.
Nếu như quả thật là vậy, như vậy nguyên nhân chỉ có hai cái, một là người này là tai mắt của người khác cài vào, lại vẫn có một khả năng chính là ông ta cũng không biết thân phận thật sự của cô kỳ thật là vợ Đường Hạo Nam.
Nhưng mà cô ngẫm lại vẫn cảm thấy không có khả năng, nơi này chỉ là một trang trại nhỏ thôi, cũng không có buôn bán cơ mật gì, tại nơi như vậy sắp xếp một tai mắt, trừ phi người kia đầu óc có vấn đề.
Nhưng mà người để cho Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy đầu óc có vấn đề, giờ này khắc này chính đang bắt chéo hai chân, có chút bất cần đời ngồi ở phòng khách, trước mắt đặt một ly cafe vừa mới xay, bên trên ly cà phê còn có thể nhìn đến hơi nóng tỏa ra phiêu đãng trong không khí.
"Thế nào? Bữa sáng đưa đi rồi hả? Cô ấy có hỏi ông cái gì, hoặc là hoài nghi ông cái gì hay không." Anh ta đêm qua rõ ràng nghe được tiếng Hạ Nhất Nhiễm kêu quản gia, nhưng mà vừa vặn vào thời điểm kia, vị quản gia cô vẫn tin tưởng kia, liền đứng ở cạnh mình. Ông ta đối với Hạ Nhất Nhiễm phản ứng sau khi bị bỏ thuốc, quả thực là coi như không có.
Nếu Hạ Nhất Nhiễm biết toàn bộ chuyện này, có thể bị tức chết hay không.
"Tôi vừa mới đi đưa bữa sáng cho Hạ tiểu thư, Hạ tiểu thư quả thật có chút khác thường, hỏi tôi sao biết cô ấy ở trong phòng, còn nữa ánh mắt cô ấy nhìn tôi, giống như tràn ngập phẫn nộ, tôi cảm thấy chắc là cô ấy đã đoán được ngày hôm qua là tôi cố ý coi như không có cô ấy."
"Uh"m, tôi biết rõ, tiền bạc tôi đã sai người chuyển tới tài khoản tiết kiệm của ông. Ngày mai ông liền đi đi, nếu đợi đến lúc Đường Hạo Nam trở về phát hiện ông làm việc này, không biết ông sẽ kết cục gì nữa." Tiện tay đốt một điếu thuốc, người đàn ông một bên hít một hơi, vừa nói.
"Cảm ơn ông chủ." Nhẹ nhàng đối với người đàn ông trước mặt cong một phen eo, quản gia xoay người đi thu dọn đồ đạc của chính mình.
Tầm mắt người đàn ông không tự chủ được chậm rãi lướt đến trên lầu, không biết chính mình đêm qua thiết kế chuyện này có đủ chân thật hay không, liệu Hạ Nhất Nhiễm có tin hay không, nếu đến Hạ Nhất Nhiễm đều đã tin tưởng mà nói, vậy thì quá tốt rồi, chính mình cũng không cần lại tiếp tục nghĩ biện pháp để cho hai người kia cả đời không qua lại với nhau rồi.
Rum Jackson anh cho tới bây giờ cũng không ngủ với phụ nữ như cá chết trên giường, cũng sẽ không dưới tình huống cô không rõ ràng mà chiếm tiện nghi. Anh ta cảm thấy đây là là thủ đoạn của những kẻ tiểu nhân, nếu anh ta làm như vậy, đến chính anh ta đều đã bắt đầu xem thường chính mình.
Mà bây giờ Hạ Nhất Nhiễm vẫn ở trong phòng trong hoàn toàn không biết toàn bộ chuyện này. Vẫn chỉ ngây ngốc ngồi ở trước máy tính nhớ Đường Hạo Nam. Nói thật, bây giờ cô cảm thấy được chính mình thật sự có chút quá đáng, cứ như vậy không nói một tiếng chạy đi, từ ngày đầu tiên phát hiện Đường Hạo Nam chưa ctừng nhắn tin hay gọi điện cho mình, cô vẫn để điện thoại di trì trạng thái máy bay.
Kỳ thật, mình mới là người bốc đồng nhất.
Cô nhớ anh, không biết anh hiện tại là ở văn phòng hay vẫn lại là ở nhà? Bên người có máy tính hay không, có thể cùng cô nói chuyện video một lúc hay không.
Nhớ lại, Hạ Nhất Nhiễm hạ quyết tâm trực tiếp mở máy tính. Sau khi màn hình máy tính sáng lên, Hạ Nhất Nhiễm đăng nhập tài khoản msn của chính mình, không đợi cô tìm đến tài khoản Đường Hạo Nam, một tin nhắn đã nhảy ra trước mắt Hạ Nhất Nhiễm, thuận tay mở ra xem, chuột trong tay Hạ Nhất Nhiễm cạch một tiếng rơi xuống trên mặt đất.
Một đoạn video không có âm thanh, Lệ Áo mặc áo ngủ lụa mỏng ánh mắt đầy quyến rũ dựa vào trên người Đường Hạo Nam liên tục câu dẫn, nhưng mà Đường Hạo Nam từ đầu đến cuối cũng không phản kháng, thậm chí cuối cùng lại vẫn vươn tay kéo Lệ Áo một cái, để cho Lệ Áo càng thêm đến gần anh!
Có người cố ý, nhất định là có người cố ý gửi cho cô xem cái video clip này! Hạ Nhất Nhiễm không thể tin được lắc lắc đầu.
Cô không biết là lúc này Đường Hạo Nam cũng nhận được một cái bưu kiện, bên trong bưu kiện cũng là một cái video clip.
Hạ Nhất Nhiễm vẻ mặt ửng hồng, trên người chỉ mặc nội y đơn giản nhất, ý thức không rõ đang nói cái gì, rồi sau đó một thân thể hung hăng áp xuống tới! Video clip ngừng lại!
"CLGT!" Tức giận mắng một tiếng, Đường Hạo Nam từ trên ghế đứng lên, anh muốn đi Anh quốc.
Hạ Nhất Nhiễm cảm giác toàn thân mình đau nhức như là bị xe cán qua, cô khổ sở giật giật thân thể, bỗng nhiên cảm giác thân thể va chạm vào vật cứng cứng.
Hạ Nhất Nhiễm chậm rãi quay đầu, rồi mới hung hăng sửng sốt.
Cạnh cô vậy mà có một người đàn ông đang ngủ!
Hoảng hốt vội ngẩng đầu đem bày trí trong phòng nhìn một vòng, Hạ Nhất Nhiễm lòng lại càng chìm đến đáy cốc, đây không phải phòng của cô. Cô nhịn không được vươn tay dùng lực đấm huyệt Thái Dương mình hai lần, cảnh tượng đêm qua, từng màn như là thủy tinh ném vụn từng chút từng chút một lần nữa hợp lại trong đầu cô.
Cô lại bị người ta bỏ thuốc ở trong rượu!
Hạ Nhất Nhiễm toàn thân run lên một cái, mạnh xốc chăn, sau đó liền thấy được chính mình cả người trần truồng.
Cô rõ ràng nghe được tiếng trời đất của chính mình một tấc lại một tấc sụp xuống, không có thét chói tai như trong phim thần tượng, sau khi thất thân cũng không có khóc rống, Hạ Nhất Nhiễm ngược lại là sững sờ ngồi ở trên giường.
Cô thậm chí cho rằng đây cũng không phải thế giới hiện thực.
"Tiểu thư xinh đẹp, sao vậy người sớm tỉnh ngủ như thế, thế nào, một đêm mộng đẹp đúng không?" Người đàn ông bên người giờ này khắc này mở một đôi mắt có chút lười biếng, giọng điệu lỗ mảng cùng khiêu khích, để cho Hạ Nhất Nhiễm bội lần cảm giác ghê tởm.
Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Nhiễm mới miễn cưỡng không có ọe một tiếng phun hết lên người anh ta.
"Là anh bỏ thuốc trong sâm banh của tôi!" Hạ Nhất Nhiễm vung tay lên cao, mắt thấy liền muốn rơi ở trên mặt của người đàn ông kia, mà anh ta vẫn như cũ một tay chống ở trên giường không chút phản ứng, dùng một đôi mắt hẹp dài nhìn Hạ Nhất Nhiễm, dường như là đang chờ bàn tay của cô rơi xuống.
"Trước khi chưa có chứng cứ đã nổi giận, tiểu thư cũng không thật xinh đẹp nữa rồi..., chẳng qua cô yên tâm, tôi sẽ đối với việc bản thân tôi làm chịu trách nhiệm." Ánh mắt người đàn ông làm càn quét tới quét lui trên người Hạ Nhất Nhiễm đang quấn chăn, giống như đã xuyên qua lớp chăn, trực tiếp thấy được toàn bộ cơ thể trần truồng của Hạ Nhất Nhiễm.
"Cút!" Hạ Nhất Nhiễm khàn cả giọng hô lên một chữ này, cánh tay cô vốn dĩ còn muốn tát lên mặt người này một cái, giờ phút này lại run rẩy chỉ về phía cửa phòng.
"Tiểu thư, đây hình như là phòng tôi." Người đàn ông tiếp tục lười biếng nói, thậm chí lại vẫn như là đối đãi bạn gái mình, vươn ra một bàn tay thưởng thức tóc Hạ Nhất Nhiễm, lại bị Hạ Nhất Nhiễm hung hăng né tránh.
Anh ta bĩu môi ngẩng đầu, vừa lúc tiếp xúc đến ánh mắt Hạ Nhất Nhiễm nổi giận đùng đùng, anh ta nhấc tay ý bảo chính mình đầu hàng.
"Được được được, tiểu thư xinh đẹp là sinh vật có quyền lên tiếng nhất, nếu tiểu thư nói để cho tôi ra ngoài, tôi đây ra ngoài là được rồi." Anh ta tiện tay nắm lên áo choàng tắm để ở một bên, không e dè choàng trên thân mình, rồi mới không nhanh không chậm xoay người đi ra ngoài. Lúc này đáy mắt Hạ Nhất Nhiễm đã tích đầy nước mắt.
Làm sao đây? Làm sao đây? Cô đã ô uế, nếu anh Hạo Nam biết chính mình ô uế còn có thể muốn chính mình hay không, cô là một người phụ nữ dơ bẩn!
Tiếng đóng cửa mới vừa vang lên, Hạ Nhất Nhiễm liền khẩn cấp chạy vào buồng vệ sinh, mở vòi hoa sen, tùy ý để dòng nước lạnh băng ào ào cọ rửa thân thể vốn đã gầy yếu của cô. Hiện tại cô cần cái nhiệt độ này, bởi vì nhu cầu cấp bách hiện tại của cô chính là phải bình tĩnh.
Dòng nước lạnh lẽo có lẽ thật sự có tác dụng tê liệt, cảm xúc dần trấn định, Hạ Nhất Nhiễm dưới dòng nước cọ rửa một hồi, liền từ từ tìm lại được lý trí, bắt đầu ổn định tâm tình mà suy xét chuyện này.
Nếu chính mình cùng người đàn ông này đã xảy ra cái gì mà nói, làm một người phụ nữ, nhất định sẽ có cảm giác, một đêm triền miên, trên người mình sao có năng không để lại chút dấu vết nào.
Hạ Nhất Nhiễm có chút cấp bách lại một lần nữa đứng ở trước gương lớn trong phòng tắm, vươn tay lau đi một tầng sương mờ bao phủ trên mặt gương, đem thân thể của chính mình, xem xét kỹ trên dưới một lần.
Không có, cũng không có bất cứ dấu vết gì. Rồi sau đó Hạ Nhất Nhiễm chậm rãi nhắm nghiền mắt, một bàn tay hướng về dưới thân mình mò mẫn, khô khốc ấm áp, khít khao mà không có một tia dấu hiệu sưng đỏ sung huyết, suýt nữa để cho Hạ Nhất Nhiễm thét chói tai từ trong phòng tắm nhảy cẫn lên.
Không có, làm một người phụ nữ, cô hiểu biết nhất thân thể của chính mình, không có, bọn họ đêm qua cái gì đều không có xảy ra. Là người đàn ông kia cố ý chế tạo ra cảnh tượng như vậy, làm chính mình hiểu lầm.
Sau khi Hạ Nhất Nhiễm mặc chỉnh tề, từ phòng người đàn ông kia trở lại phòng chính mình, quản gia đem bữa sáng bưng lên, gõ gõ cửa phòng Hạ Nhất Nhiễm, "Hạ tiểu thư, xin hỏi người tỉnh ngủ chưa?"
Giọng điệu ôn hòa hỏi, để cho Hạ Nhất Nhiễm giận dễ sợ, chính mình đêm qua rõ ràng đã lớn tiếng gọi tên ông ta, ông ta chẳng lẽ không có nghe đến sao? Chính mình cả đêm không có về trong phòng mình ngủ ông ta chẳng lẽ không biết sao? Nếu ngày hôm qua ông ta có thể nhanh chóng lúc cô bị bỏ thuốc, dẫn mình rời hiện trường trước, sẽ xảy ra những chuyện như vậy sao? Giờ này khắc này, cô thậm chí bắt đầu hoài nghi cái người quản gia này cũng là tai mắt của người khác, là dụng tâm kín đáo.
Hạ Nhất Nhiễm cạch một tiếng mở cửa phòng, trợn tròn con mắt nhìn quản gia hai tay giơ bữa sáng thành thành thật thật đứng ở cửa phòng.
"Sao ông biết tôi ở phòng ngủ?" Hạ Nhất Nhiễm tức giận không lời nào có thể miêu tả được, nhưng mà quản gia dường như cũng không biết Hạ Nhất Nhiễm tức giận từ đâu mà đến, xiết chặt mày, có chút khó hiểu nhìn Hạ Nhất Nhiễm.
"Tiểu thư ngày hôm qua không phải người rất sớm đã trở về phòng nghỉ ngơi sao? Ngày hôm qua tôi vẫn ở trong yến hội đi tìm tiểu thư, có người nói tiểu thư say rượu trở về nghỉ ngơi rồi. Chẳng lẽ tiểu thư đêm qua không trở về phòng sao?" Quản gia xem ra giống như thật sự cực kỳ vô tội nhìn Hạ Nhất Nhiễm.
Hạ Nhất Nhiễm từ trên xuống dưới đánh giá ông ta một lần, rồi mới vươn tay đem bữa sáng trong tay ông ta nhận lấy.
"Ông đi xuống trước đi."
Chỉ bởi người khác nói cho ông rằng cô uống say đã trở lại phòng nghỉ ngơi, ông ta liền thật sự tin tưởng chính mình trở lại phòng rồi? Đến kiểm tra đều không kiểm tra?
Người làm bên người Đường Hạo Nam, từ lúc nào trở nên không có tố chất nghề nghiệp như thế? Hay là nói quản gia này hoàn toàn chính là cố ý, cố ý chế tạo cơ hội cho người ngoại quốc kia.
Nếu như quả thật là vậy, như vậy nguyên nhân chỉ có hai cái, một là người này là tai mắt của người khác cài vào, lại vẫn có một khả năng chính là ông ta cũng không biết thân phận thật sự của cô kỳ thật là vợ Đường Hạo Nam.
Nhưng mà cô ngẫm lại vẫn cảm thấy không có khả năng, nơi này chỉ là một trang trại nhỏ thôi, cũng không có buôn bán cơ mật gì, tại nơi như vậy sắp xếp một tai mắt, trừ phi người kia đầu óc có vấn đề.
Nhưng mà người để cho Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy đầu óc có vấn đề, giờ này khắc này chính đang bắt chéo hai chân, có chút bất cần đời ngồi ở phòng khách, trước mắt đặt một ly cafe vừa mới xay, bên trên ly cà phê còn có thể nhìn đến hơi nóng tỏa ra phiêu đãng trong không khí.
"Thế nào? Bữa sáng đưa đi rồi hả? Cô ấy có hỏi ông cái gì, hoặc là hoài nghi ông cái gì hay không." Anh ta đêm qua rõ ràng nghe được tiếng Hạ Nhất Nhiễm kêu quản gia, nhưng mà vừa vặn vào thời điểm kia, vị quản gia cô vẫn tin tưởng kia, liền đứng ở cạnh mình. Ông ta đối với Hạ Nhất Nhiễm phản ứng sau khi bị bỏ thuốc, quả thực là coi như không có.
Nếu Hạ Nhất Nhiễm biết toàn bộ chuyện này, có thể bị tức chết hay không.
"Tôi vừa mới đi đưa bữa sáng cho Hạ tiểu thư, Hạ tiểu thư quả thật có chút khác thường, hỏi tôi sao biết cô ấy ở trong phòng, còn nữa ánh mắt cô ấy nhìn tôi, giống như tràn ngập phẫn nộ, tôi cảm thấy chắc là cô ấy đã đoán được ngày hôm qua là tôi cố ý coi như không có cô ấy."
"Uh"m, tôi biết rõ, tiền bạc tôi đã sai người chuyển tới tài khoản tiết kiệm của ông. Ngày mai ông liền đi đi, nếu đợi đến lúc Đường Hạo Nam trở về phát hiện ông làm việc này, không biết ông sẽ kết cục gì nữa." Tiện tay đốt một điếu thuốc, người đàn ông một bên hít một hơi, vừa nói.
"Cảm ơn ông chủ." Nhẹ nhàng đối với người đàn ông trước mặt cong một phen eo, quản gia xoay người đi thu dọn đồ đạc của chính mình.
Tầm mắt người đàn ông không tự chủ được chậm rãi lướt đến trên lầu, không biết chính mình đêm qua thiết kế chuyện này có đủ chân thật hay không, liệu Hạ Nhất Nhiễm có tin hay không, nếu đến Hạ Nhất Nhiễm đều đã tin tưởng mà nói, vậy thì quá tốt rồi, chính mình cũng không cần lại tiếp tục nghĩ biện pháp để cho hai người kia cả đời không qua lại với nhau rồi.
Rum Jackson anh cho tới bây giờ cũng không ngủ với phụ nữ như cá chết trên giường, cũng sẽ không dưới tình huống cô không rõ ràng mà chiếm tiện nghi. Anh ta cảm thấy đây là là thủ đoạn của những kẻ tiểu nhân, nếu anh ta làm như vậy, đến chính anh ta đều đã bắt đầu xem thường chính mình.
Mà bây giờ Hạ Nhất Nhiễm vẫn ở trong phòng trong hoàn toàn không biết toàn bộ chuyện này. Vẫn chỉ ngây ngốc ngồi ở trước máy tính nhớ Đường Hạo Nam. Nói thật, bây giờ cô cảm thấy được chính mình thật sự có chút quá đáng, cứ như vậy không nói một tiếng chạy đi, từ ngày đầu tiên phát hiện Đường Hạo Nam chưa ctừng nhắn tin hay gọi điện cho mình, cô vẫn để điện thoại di trì trạng thái máy bay.
Kỳ thật, mình mới là người bốc đồng nhất.
Cô nhớ anh, không biết anh hiện tại là ở văn phòng hay vẫn lại là ở nhà? Bên người có máy tính hay không, có thể cùng cô nói chuyện video một lúc hay không.
Nhớ lại, Hạ Nhất Nhiễm hạ quyết tâm trực tiếp mở máy tính. Sau khi màn hình máy tính sáng lên, Hạ Nhất Nhiễm đăng nhập tài khoản msn của chính mình, không đợi cô tìm đến tài khoản Đường Hạo Nam, một tin nhắn đã nhảy ra trước mắt Hạ Nhất Nhiễm, thuận tay mở ra xem, chuột trong tay Hạ Nhất Nhiễm cạch một tiếng rơi xuống trên mặt đất.
Một đoạn video không có âm thanh, Lệ Áo mặc áo ngủ lụa mỏng ánh mắt đầy quyến rũ dựa vào trên người Đường Hạo Nam liên tục câu dẫn, nhưng mà Đường Hạo Nam từ đầu đến cuối cũng không phản kháng, thậm chí cuối cùng lại vẫn vươn tay kéo Lệ Áo một cái, để cho Lệ Áo càng thêm đến gần anh!
Có người cố ý, nhất định là có người cố ý gửi cho cô xem cái video clip này! Hạ Nhất Nhiễm không thể tin được lắc lắc đầu.
Cô không biết là lúc này Đường Hạo Nam cũng nhận được một cái bưu kiện, bên trong bưu kiện cũng là một cái video clip.
Hạ Nhất Nhiễm vẻ mặt ửng hồng, trên người chỉ mặc nội y đơn giản nhất, ý thức không rõ đang nói cái gì, rồi sau đó một thân thể hung hăng áp xuống tới! Video clip ngừng lại!
"CLGT!" Tức giận mắng một tiếng, Đường Hạo Nam từ trên ghế đứng lên, anh muốn đi Anh quốc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook