Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo
-
4: Bị Phát Hiện!
Giám đốc: "! ! ”
Cố Hạ sau khi nghe được những lời này, lửa giận dâng lên trong mắt, lập tức, cô ta hét lên ở phía sau “Cô đứng lại ngay lập tức cho tôi?"
Cô ta hét lên đầy đe dọa và cảnh cáo.
Đáng tiếc, Ôn Hủ Hủ sẽ không để ý tới cô ta.
Thậm chí ngay cả nhướng mi mắt nhìn một cái cô cũng tiếc rẻ, trực tiếp xoay người bước đi.
“Con khốn, đứng lại!”
“Thái độ của cô ta là thế nào? Cô ta có bệnh à? Cô ta không muốn làm nữa phải không?
"Không, không, bà Hoắc, bà bớt giận, có thể bác sĩ Nancy có chút hiểu lầm, tôi sẽ đi nói chuyện lại với cô ấy, ngày mai nhất định điều trị cho ông Hoắc, bàbà yên tâm!"
Viện trưởng gấp đến độ nhảy cẫng lên, chỉ có thể cố gắng giải thích cho xong rồi nhanh chóng đi ra ngoài đuổi theo Ôn Hủ Hủ.
Bà Hoắc?
Hay là điều trị cho ông Hoắc?
Ha ha, còn trị cái gì mà trị? Năm năm, đôi cẩu nam nữ này còn chưa chết sao? Chẳng lẽ bọn họ không phải đã sớm xuống địa ngục rồi sao?
Ôn Hủ Hủ bước đi còn nhanh hơn.
Chỉ là, cô không nhận ra rằng mình đang run rẩy khi bước đi, nắm tay cô siết chặt khớp xương trắng bệch, mãi cho đến khi cô chạy như bay chui vào trong xe của mình, đóng chặt cửa, lúc này cô mới dùng tay lau đi hốc mắt đã sớm đỏ bừng.
Năm năm, suốt năm năm!
Cô tưởng mình đã quên, nhưng khi người phụ nữnữ ấy xuất hiện, cô mới biết được, vết sẹo của cô vẫn còn, sự căm ghét của nó vẫn âm ỉ đến nỗi cô muốn đâm chết cô ta ngay tại chỗ!
Hoắc Tư Tước, anh có tư cách gì để tôi cứu anh? Một người nhẫn tâm giẫm lên xương cốt của con mình thì tại sao tôi phải cứu anh, tôi thà cứu một con chó cũng sẽ không cứu ngươi.
Ôn Hủ Hủ ở trong xe rất lâu mới bình tĩnh một chút, sau đó cô lái xe trở về nhà.
Về đến nhà, hai đứa nhỏ đã ngủ.
Mặc Bảo rất ngoan ngoãn, không chỉ biết chăm sóc em gái ăn uống, còn tắm rửa cho em gái, lúc này còn đang ôm em gái ngủ trong phòng.
“Mẹ, mẹ đã về chưa?”
Mặc Bảo đang nói mê.
Ôn Hủ Hủ vội cúi đầu hôn lên đầu cậu một cái: "Đúng vậy, mẹ đã về rồi, bảo bối ngoan, ngủ đi.
”
Thằng nhỏ liền trở mình một cái, tiếp tục ngủ.
Ôn Hủ Hủ, khóe miệng lại bất giác cong lên, đắp lại chăn cho hai con, cô chăm chú nhìn hai bảo bối này một hồi, sau một lúc lâu, cuối cùng đứng lên đi vào phòng làm việc.
“Chung Vãn, cậu ngủ chưa?”
“Chưa, có chuyện gì vậy?”
“Có thể giúp tôi một việc không? Sáng mai đi bệnh viện một chuyến! ! ”
Ôn Hủ Hủ vừa nhanh chóng lên mạng đặt xong ba vé máy bay đi Nhật Bản, vừa gọi điện thoại cho người bạn tốt này.
——
Trung tâm thành phố, tầng cao nhất của khách sạn Hilton.
Hoắc Tư Tước âm trầm nhìn người phụ nữ vừa từ bên ngoài trở về khóc sướt mướt trước mặt.
Hắn ngồi vắt chéo chân trên sô pha, cổ áo sơ mi màu trắng bên trong được ủi thẳng tắp thắt lên chiếc cà vạt đen cả người lộ ra vẻ tao nhã nhàn nhạtnhạt.
Người đàn ông này, sau năm năm, dung mạo hay khí chất càng xuất chúng!
"Cố tiểu thưthư, ý cô là bệnh viện Clear căn bản không sắp xếp cho chúng ta một bác sĩ tốt?”
Trợ lý đặc biệt của chủ tịch tên là Tiểu Lâm, lúc này cũng ở đây, sau khi nhìn thấy Cố Hạ khóc lóc thảm thiết, anh ta lên tiếng hỏi.
Nhưng mà trợ lí Tiểu Lâm gọi cô ta là Cố tiểu thư, chứ không phải là Hoắc phu nhân.
"Đúng, mọi người không biết đâu đâu thái độ của cô ta rất tệ, bọn họ đưa đến một bác sĩ không tên không tuổi.
Em chỉ hỏi cô ta vài câu, cô ta đã mắng người Cô ta không có bất cứ câu hỏi gì về bệnh tình cũng như ý định chữa bệnh cho Tư Tước!"
Cố Hạ lại thêm mắm dặm muối.
Lời vừa dứt, ánh mắt Hoắc Tư Tước tối sầm lại!
“Cô ta là ai?”
“Nancy! em nghe giám đốc gọi cô ta là bác sĩ Trung Quốc duy nhất của bệnh viện.
”
Cố Hạ nhanh chóng nói, trong mắt âm độc, thật giống như hận không thể lập tức đem Ôn Hủ Hủ kéo tới trước mặt người đàn ông này để trả giá đắt!
Nancy?
Sắc mặt Hoắc Tư Tước quả thật càng khó coi.
Hắn mắc chứng rối loạn giấc ngủ nghiêm trọng, đã rất nhiều năm thường xuyên mất ngủ cả đêm, phải dựa vào thuốc mới có thể ngủ được.
Những loại thuốc này, ai cũng biết không thể uống nhiều, uống nhiều, tác dụng phụ rất nghiêm trọng, tỷ như tính tình càng thêm cấu giận, còn có thường xuyên đau đầu như muốn nứt ra, từng phút đồng hồ đều muốn giết người!
Cho nên, hắn mới tìm đến nơi này.
Nhưng bây giờ, một bác sĩ nho nhỏ không muốn chữa cho hắn?
Trong con ngươi đầy tơ máu của người đàn ông này ẩn chưa sát khí lạnh lùng.
"Lâm Tử Dương, đi tra người tên Nancy này, xem cô ta có lai lịch như thế nào?"
“Vâng, chủ tịch!”
“Còn nữa, bảo Ferrero tới gặp tôi ngay lập tức!”
“……”
Ferrero là giám đốc bệnh viện Clear
Lâm Tử Dương nơm nớp lo sợ, lập tức đi làm, mà Cố Hạ, nhìn thấy cảnh này, lập tức lộ ra nụ cười đắc ý.
Chỉ là một bác sĩ nhỏ bé lại dám hành động tự phụ trước mặt Cố Hạ cô sao?
……
Đêm nay, Ôn Hủ Hủ bởi vì trong lòng có tâm sự, không thể nào chợp mắt được.
Thế nhưng, cho dù cô ngủ không ngon, cô cũng không để ý đến điện thoại di động bị tắt tiếng đang nằm bên cạnh, trong đêm tối màn hình sáng liên hồi, cho đến sáng hôm sau, cô bị đánh thức bởi đồng hồ báo thức mới nhìn thấy bảy tám cuộc gọi nhỡ trên điện thoại.
Lập tức, cơn buồn ngủ của cô hoàn toàn biến mất!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook