“Anh là nói, Viên Hạo muốn trên anh?” Chu Lực An kêu to lên. Dương Phi càng khoa trương hơn phun hết ngụm trà đang uống ra ngoài, không nghĩ tới hóa ra là nhân vì là nguyên nhân này, khiến cho họ không hài hòa.

“Ha ha, ha ha.” Dương Phi cùng Chu Lực An không nể mặt mũi  cười to lên, nguyên lai Lý Ích còn có loại thười điểm ăn thiệt ngầm như vậy.

“Cười cái gì mà cười, còn không mau nghĩ biện pháp cho tôi.” Lý Ích gào thét. Chuyện này thực sự là mất mặt, kỳ thực hắn không muốn nói cho hai người này, chỉ có điều thực ở không có cách nào.

“Tôi nói Lý Ích, nếu Viên Hạo không chịu đi vào khuôn phép, anh liền nằm xuống cũng không sao a. Chuyện như vậy, không phải là hai người phân công hỗ trợ nhau, chỉ cần sảng khoái, ở trên ở dưới, có cái gì khác biệt đâu?” Chu Lực An khuyên nhủ.

“Đúng vậy, chuyện trên giường, hai người nhường nhịn nhau một chút. Mọi người đều là nam nhân, ai trên ai dưới, cũng không có người quy định, cũng không thể vì nguyên nhân này, cả đời đều không làm đi.” Dương Phi cũng cố nén cười, cũng bắt đầu khuyên bản Lý Ích.

“Thối lắm.” Lý Ích lúc này thật đúng là bê tảng đá đập chân mình. Hai người bạn xấu này, hoàn toàn là không để ý tình huống thực tế, một mực  khuyên hắn.

“Nếu không, cái thân thể nhỏ bé kia của Viên Hạo, hắn cũng ép không được anh, anh hơi hơi dùng sức cường.” Chu Lực An lại đề nghị.

“Nếu như vậy, còn cần hai người các cậu sao?” Lý Ích liếc hắn như đang nhìn kẻ ngốc.

“Dương Phi, anh đến. Cái vấn đề này, tôi thực sự giải quyết không được.” Chu Lực An là một thê nô, hơn nữa, vợ của hắn cũng không bao giờ muốn phản công.

Dương Phi dù sao cũng là người thân kinh bách chiến, sẽ có chút kinh nghiệm, hai người chờ mong nhìn hắn, Dương Phi lắc đầu liên tục, “Cái này, tôi cũng không có biện pháp, chưa từng gặp, không thể nói là có kinh nghiệm.”

Hai người đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn Lý Ích, không nghĩ tới chỗ này Lý Ích thật vất vả, đều sắp kết hôn, nhưng vợ lại không chịu nằm dưới. Chuyện như vậy, vẫn phải là ngươi tình ta nguyện, mới thú vị. Làm công tử nhà giàu  Dương Phi, cũng không nghĩ ra được biện pháp hữu dụng nào.

“Lăn.” Theo tiếng gầm giận dữ này, Dương Phi cùng Chu Lực An ảo não  rời đi. Bọn họ cũng không muốn lại chịu đựng lửa giận của Lý Ích, cái tên này đem bất mãn mấy ngày liền toàn chuyển đến trên người bọn họ.

Dương Phi cùng Chu Lực An cười đến đau cả bụng, hầu như là lảo đảo  rời đi, bất quá hai người này đều không đem chuyện này nói ra, thực sự sợ Lý Ích sẽ đánh chết bọn họ.

“A, thật không nghĩ tới. Viên Hạo thật trâu.” Dương Phi nói.

“Đúng vậy, cái dáng vẻ kia của Lý Ích, làm gì có thể chịu để người ta ép a, tuy nói trên giường không phân ngươi ta, nhưng cũng không thể ép buộc a. Bọn họ như vậy thì phải làm sao giờ?” Chu Lực An quả thực dở khóc dở cười.

“Quên đi, chúng ta chỉ cần để ý chuyện tổ chức hôn lễ, đây chính là chuyện lớn nhất, nhất định phải khiến cho thật náo nhiệt, để mọi người cao hứng một chút. Chuyện trên giường nhà người ta, chúng ta quản không được.” Dương Phi có chút vui khi tai họa đến, ai bảo Lý Ích luôn vượt qua hắn a.

Lý Ích nghe hai người bọn họ khuếch đại  tiếng cười, trong lòng quả thực là hận không thể tát mình một cái, chuyện này giờ đã thành đề tài để cho hai người bọn họ cười hắn a. Chỉ có điều, làm thế nào mới làm cho Viên Hạo chủ động nằm xuống đây? Ôm nguyện vọng tốt đẹp này, Lý Ích nặng nề tiếng vào giấc mộng.

Đối lập với Lý Ích  buồn phiền, Viên Hạo một chút đều không chịu ảnh hưởng, sau khi cậu trở về, nói cho An Tâm An Bình, hắn quyết định cùng Lý Ích kết hôn.

Nghe được tin tức này, An Tâm cùng An Bình đều cao hứng thay cho cậu, đương nhiên đều không nhịn được nhiều chuyện một chút, nhưng Viên Hạo rất kín miệng, hai người bọn hắn cũng không thể nào bắt Viên Hạo nói được. Chỉ nói cho bọn họ biết chuyện hôn lễ hai người bọn họ không cần quan tâm, hết thảy Dương Phi sẽ làm hết. Ngược lại ngày tổ chức hôn lễ vẫn chưa được quyết định. Rất nhiều chuyện cũng không vội làm, hơn nữa theo Dương Phi cùng Chu Lực An giải thích, Viên Hạo căn bản cũng không cần làm cái gì, chỉ cần đúng hạn đến là được.

“Làm nhanh hơn một chút đi. Đây chính là mùa bận rộn nhất, tôi mong hai người có thể nhanh học được cách trồng lúa nước. Bằng vào một mình tôi, coi như có gieo, cũng khó có thể mở rộng phạm vi lớn.” Viên Hạo đem đề tài chuyển đến chuyện đồng áng, An Tâm cùng An Bình cũng không tiện hỏi nữa, Lý Ích là nhân vật lớn, hôn lễ bọn họ,  nhất định sẽ rất tốt, hai người chỉ cần chúc phúc cho Viên Hạo là được rồi.

Viên Hạo mỗi ngày đều mang theo An Tâm cùng An Bình tới tới lui lui trong không gian và nông trường làm việc,đến thời điểm, Dương Phi cùng Lý Ích cùng nhau đến nông trường nhìn Viên Hạo. Lão gia tử nhất định phải tới gặp gỡ cháu dâu. Dựa theo quy tắc cũ, hắn phải chủ động đến nhà Viên Hạo, sau đó sẽ tìm thời gian, để Viên Hạo đi Lý gia một chuyến, xem như là song phương chính thức gặp mặt. Tuy rằng Lý Ích cùng Dương Phi đã nói với hắn, Viên Hạo kỳ thực không có người nhà, một thân một mình, tất cả mọi chuyện đều là tự Viên Hạo làm. Nhưng lão gia tử kiên trì muốn tới, bọn họ cũng không có cách nào. Trên thực tế lão gia tử hi vọng bầu bạn của Lý Ích xuất thân từ một gia tộc tốt, hiện tại nếu không có, nhất định Viên Hạo có chỗ hơn người, bằng không việc kết hôn này hắn nhất định còn phải cùng Lý Ích làm ầm ĩ.

Viên Hạo cùng An Tâm và An Bình người đầy mồ hôi còn không nói, toàn thân còn dính nước bùn, bỗng nhiên nhìn thấy một đoàn người đi đến, nhìn thấy bộ dáng của bọn họ, Dương Phi liền quay mặt đi, nhịn cười ra hiệu cho bọn họ đi tẩy rửa một chút.

Lý Ích tự động mang theo Lý gia gia vào phòng khách ngồi, ánh mắt lão gia tử bị hoa màu trên đồng ruộng hấp dẫn, “Kia là gieo cái gì?”

“Rất nhiều thứ chúng cháu cũng không biết, Viên Hạo là một chuyên gia, có một ít là hạt giống em ấy tự tìm tòi. Hôm nay sẽ nói với ông.” Lý Ích không muốn cho Viên Hạo phiền phức, hiện tại liền đem một ít cơ mật nói ra, không quá thành thục. Hơn nữa hắn cũng để cho Viên Hạo cùng gia gia quen thuộc nhau, giữ gìn mối quan hệ, những chuyện này để Viên Hạo đi nói chẳng phải sẽ tốt hơn sao?

Ba người tắm rửa sạch người liền đồng thười xuất hiện, ánh mắt Lý gia gia liền chăm chú nhìn vào người An Tâm, chủ yếu là An Tâm lớn lên rất xinh đẹp, nổi bật nhất trong ba người. Dương Phi cùng Lý Ích đồng thời lắc đầu, Lý Ích mặt đen lại, không nghĩ tới lão gia tử lại trông mặt mà bắt hình dong.

“Viên Hạo, đây là ông nội anh.” Lý Ích lôi kéo tay Viên Hạo, nói cho Lý gia gia.

“Ồ.” Lý gia gia vẫn không có làm ra chuyện gì khác người, ánh mắt liền lập tức đảo qua người Viên Hạo, tuy rằng Viên Hạo có chút phổ thông, nhưng lại được cháu mình yêu thích, lại nói lớn tuổi như vậy, Lý gia gia cũng không xem thường người có dung mạo không đẹp. Chỉ có điều trong lòng mỗi người đều thích cái đẹp, nếu như cháu dâu mình có thể xinh đẹp một chút, liền tốt hơn rồi.

Viên Hạo thừa dịp Lý Ích lôi kéo tay mình, mạnh mẽ bấm Lý Ích một cái, cái tên này gia trưởng đến, đều không nói chút cho cậu biết trước, khiến cho cậu một chút cũng không chuẩn bị. Bất quá trên mặt cũng xuất hiện cái gì, lễ phép gọi một tiếng, “Gia gia.”

“Ừm.” Lý gia gia đáp một tiếng, trên mặt không có biểu cảm gì, lòng Viên Hạo khẽ trầm xuống, Lý gia gia không coi trọng mình, chỉ là cho Lý Ích mặt mũi mà hôi.

“Nghe nói dưa chuột cùng bí đỏ, là cậu trồng ra?” Nhìn thấy Viên Hạo có chút không biết làm gì, Lý Ích mạnh mẽ nhìn chằm chằm gia gia mình, lão gia tử liền cười ha ha, bắt đầu tạo đề tài, tuy rằng không hài lòng vẻ ngoài của Viên Hạo, nhưng cũng muốn cho Viên Hạo có cơ hội thể hiện, dù sao nhân phẩm bên trong cũng quan trọng hơn nhiều.

“Đúng, bên ngoài bây giờ còn dưa chuột tươi mới, ông có thể đếm đếm, thuận tiện hái một ít xuống thử.” Đối với đề tài này, Viên Hạo vẫn có thể ứng phó như thường. Chuyện đầu tiên này, là thời điểm cậu biểu hiện, tuy rằng trong lòng rất áp lực, nhưng cậu vẫn cẩn thận lấy lòng lão gia tử, bất kể nói thế nào cậu cũng hi vọng có thể giữ gìn mối quan hệ, để Lý Ích không cần đi làm nhân bánh quy, vì vậy vội vã mời gia gia đi tham quan đồng ruộng. Bên kia là trời đất của cậu, cậu rất có lòng tin.

“Được.” Lý gia gia nói, đứng lên. Viên Hạo dẫn hắn đi xem đồng ruộng dưa chuột, Lý gia gia lần đầu tiên nhìn thấy ruộng dưa chuột, lập tức bị hấp dẫn, thỉnh thoảng khom người xuống nhìn cẩn thận, thỉnh thoảng lại ngửi ngửi mùi vị mới mẻ này.

“Ông có thể hái, loại này có thể ăn.” Viên Hạo chỉ mấy quả dưa chuột, hiện tại vừa vặn có thể ăn sống, còn có thể nấu ăn, một chút thì chỉ có thể xào hoặc là nấu canh.

Lý gia gia cẩn thận hái dược ba quả dưa chuột, Viên Hạo lại thuận lợi hái được mấy quả,nhìn dáng vẻ của ba người Lý Ích, có lẽ là ăn tối ở  đây, nên hái nhiều một chút.

Lý gia gia cao hứng xem toàn bộ ruộng dưa chuột, hai người ở chung cũng rất hòa hợp. Viên Hạo giới thiệu một chút quá trình sinh trưởng cũng một vài chú ý khi trồng dưa chuột, nói đến những thứ này đều là thứ cậu quen thuộc nhất, tâm tình vốn sốt sắng cũng chậm rãi thả lỏng, đề tài cũng càng ngày càng nhiều. Hai người chậm rãi đi, từ từ nói chyện, hái xong dưa chuột, hai người quen thuộc hẳn lên, Viên Hạo càng ngày càng thể hiện tốt, cậu còn tưởng Lý gia gia là người nghiêm túc, không nghĩ tới còn rất dễ thân cận.

Đi dạo xong  ruộng dưa chuột, Lý gia gia rất thức thời, cũng không có để Viên Hạo dẫn hắn đến nơi khác. Thời gian ở chung này, cảm giác của hai người đối với đối phương cũng không tệ lắm. Bầu không khí vốn có chút cương cũng thay đổi. Lý Ích và Dương Phi vốn có chút bận tâm, nhưng khi nhìn thấy hai người bọn họ vào nhà, trên mặt cũng không tệ lắm, mới thở phào nhẹ nhõm. Đều là người một nhà, có thể hòa thuận là điều tốt nhất.

“Ông trước hết đi nghỉ ngơi một chút, cháu đi chuẩn bị bữa tối.” Viên Hạo nói một tiếng liền cầm dưa chuột tiến vào nhà bếp. Dương Phi vội càng tìm cơ hội nói tốt cho Viên Hạo trước mặt Lý gia gia, Lý Ích liền tiến vào nhà bếp để làm thêm vài món ăn, nhân cơ hội biểu hiện một chút, tranh thử cơ hội thừa thế xông lên bắt lấy Lý gia gia.

“Đều do anh, cũng không bảo em trước, em không chuẩn bị cái gì cả, trong nhà không có thức ăn ngon.” Viên Hạo tức giận xử lý dưa chuột trên tay.

“Không sao, những thứ này đều là những thứ bình thường gia gia chưa từng ăn, trù nghệ của em lại tốt, làm món nào nhất định đều sẽ ngon.” Lý Ích ôm lấy cậu từ phía sau, vội vã nịnh nọt, trước đấy không có nói trước là hắn cố ý, chính là muốn cho Viên Hạo cùng lão gia tử bắt đầu một cách tự nhiên, hắn có lòng tin, hai người này có thể thân thiết được. Miệng thì nói, tay  cũng không nhàn rỗi, không kìm lòng được lại bắt đầu làm mấy động tác lên. Hiếm có cơ hội ở chung với nhau, hắn đều muốn làm chút gì đó.

“Đi ra ngoài, đừng ở đây phiền em.” Viên Hạo đánh một cái vào cái móng vuốt trên eo mình, sờ xuống nữa, hai người liền không nhịn được, vội vàng đuổi Lý Ích ra ngoài. Bất quá nháo trò như vậy, tâm tình của Viên Hạo cũng thả lỏng hơn, bắt đầu suy nghĩ nên làm bữa tối kiểu gì.

Bữa tối cũng không thể nói là phong phú, Viên Hạo cán một ít bột, làm thành sợi mì nhỏ, nấu một nồi mì dội (* thông cảm cho ta, ta căn bản không biết đây được gọi là cái gì T^T, dùng QT thì nó ra cái này*). Mùi thơm khiến cho Lý gia gia cười híp mắt bị mời đến bàn ăn. Món ăn rất đơn giản, nhưng so với nhiều nhà thì cũng đã rất phong phú, bí xào trứng gà, rau bí đỏ xào, cộng thêm một bát canh thịt dưa chuột đồng thời có thể chan làm nước mì, còn một món khác, là tương cậu tự chế, thiên về cay, bên trong cũng có ít dưa chuột.

“Lão gia tử, nếm thử, cái này đều là độc môn bí kĩ của Viên Hạo a. Đúng rồi, Viên Hạo, cái này là gì?” Dương Phi lấy lòng Lý gia gia, nhưng đây cũng là lần đầy tiên hắn ăn mì, căn bản không biết đây gọi là gì. Mọi người đều bị bộ dáng gấp gáp này của hắn chọc cười, bầu không khí trên bàn càng ngày càng tốt.

“Cái này gọi là mì dội. Sợi mì này chính là tôi mới làm, còn có bí xào trứng, rau bí đỏ xào, canh thịt dưa chuột.” Viên Hạo nói, cầm đũa chỉ chỉ từng món, còn làm mẫu quấy quấy mì đã đun sôi ở trong bát, hết thảy gia vị đều ở bên trên, phải khuấy một chút mới có thể làm cho mì ngấm gia vị.

Mọi người vẫn là lần đầu tiên ăn mì sợi này,  thời đại này ngay cả loại bột này cũng không có, hơn nữa Viên Hạo tỉ mỉ nấu rất hòa hợp, mùi vị đương nhiên rất tốt,lão gia tử liền ăn mấy miếng lớn mới dừng lại đũa nói, “Mùi vị rất tốt.”

“Ừm, ăn ngon thật. Cháu đã nói rồi, trù nghệ của Viên Hạo rất cao, lão gia tử sau này có lộc ăn, có thể để cho Viên Hạo làm thêm cho ngài mấy thứ tốt nữa.” Dương Phi bắt đầu tạo quan hệ cho hai người.

“Nếu muốn ăn đậm hơn, có thể thử chút tương dưa chuột này.” Viên Hạo cười cợt, lấy một muỗng tương nhỏ, chan vào trong bát mình, cậu thích ăn cay hơn một chút.

Dương Phi liền gắp ngay một miếng dưa chuột lên nếm thử, học dáng vẻ của Viên Hạo, lấy một muống nhỏ chan vào bát mình. Tiểu dưa chuột này, giòn giòn khá là ngon miệng, nếu như sợ cay liền chỉ ăn chút ít dưa chuột, coi như là khai vị. Lão gia tử dù sao cũng lớn tuổi, Lý Ích cũng không dám để cho hắn ăn tương cay, liền gắp cho hắn hai miếng dưa chuột. Quả nhiên, lão gia tử rất thích ăn dưa chuột, chính mình gắp thêm hai miếng. Một bàn ăn mọi người ăn được rất vui, rất nhanh một bát canh nhỏ liền hết, An Bình lại đứng dậy, lấy thêm một bát nữa. Bọn họ bình thường ăn cái này tương đối nhiều, Viên Hạo muối một bình nhỏ đặt ở trong bát a.

Sau khi ăn uống no đủ, lão gia tử đối với Viên Hạo lập tức tăng thêm một phần hảo cảm, trên mặt cũng hài lòng hơn nhiều, cười híp mắt hỏi, “Mì sợi cùng tương này còn không?”

Viên Hạo bình thường đều trực tiếp làm một ít mì thang, đây vẫn là lần đầu tiên cán mì sợi, vì vậy mà làm có chút nhiều, còn sót lại hơn một cân mì sợi để ở trong bếp, vừa vặn có thể để cho lão gia tử cùng Dương Phi mang về, vội vã đáp, “Còn một chút, đã gói kĩ, ông có thể mang về nếm thử.”

“Có phần của tôi hay không?” Dương Phi vội vàng hỏi. Hắn đã rất lâu không có đến đây cọ cơm, đồ ăn ngon như vậy, hắn nhất định phải mang một ít về.

“Đương nhiên là có.” Viên Hạo đáp. Lý Ích trực tiếp đánh Dương Phi một cái, lần nào đến cũng phải mang đồ về, đây là coi Viên Hạo nhà hắn là đầu bếp miễn phí phải không.

Dương Phi tự biết đuối lý, không lấy được  vật mình muốn, cũng sẽ không để ý tới Lý Ích  khiêu khích.

Viên Hạo tỉ mỉ chỉ cho bọn họ làm sợi mì như thế nào, Lý gia gia cùng Dương Phi mỗi người một bao mì sợi cùng một bát tương, Viên Hạo lại để cho An Tâm cùng An Bình ra ruộng hái mấy quả dưa chuột để bọn họ mang về, dưa chuột này cũng có thể coi như là hoa quả, cũng có thể làm món ăn, đồng thời có thể muối, tuy rằng Dương Phi cùng Lý Ích hiện tại cũng trồng dưa chuột ở nơi khác, trên thị trường cũng bán dưa chuột, nhưng dưa chuột của Viên Hạo mùi vị đều rất ngon, bọn họ làm sao lại ngại nhiều.

Lúc gần đi, Lý gia gia thật cao hứng, móc ra cái cái hộp nhỏ đưa cho Lý Ích, để Lý Ích đưa cho Viên Hạo, hóa ra đây là một cặp nhẫn, hình thức rất cổ điển, Viên Hạo một chút cũng không hiểu loại đồ vật châu báu này, cũng làm không rõ hàm nghĩa của nó, chỉ cảm thấy đây nhất định là món đồ rất quý.

Lý Ích đúng là có chút giật mình, đây chính là cặp nhẫn gia gia quý nhất, cất giấu rất nhiều đời, có người nói là vật gia truyền, trước đây Lý gia gia không thích bạn đời của phụ thân Lý Ích, căn bản cũng không có đưa cho bọn họ. Hiện tại lại đưa cho Lý Ích cùng Viên Hạo, điều này cũng đại biểu Lý gia gia là tiếp nhận Viên Hạo rồi.

Viên Hạo có chút không hiểu được  tình hình, ở trong mắt cậu, chiếc nhẫn này hẳn là cậu nên mua, nhưng hiện tại Lý Ích căn bản là không nói lời nào liền đeo cho cậu, đồng thời ra hiệu cậu đem chiếc nhẫn còn lại đeo cho mình. Viên Hạo chỉ đành đeo cho Lý Ích, hai người cùng nhau cảm ơn Lý gia gia, Viên Hạo liền ngơ ngác đứng ở một bên, không biết nên nói cái gì cho phải, trong lòng vẫn đang suy nghĩ chính mình hẳn là cũng đi mua một cặp nhẫn, dùng ở hôn lễ.

Dương Phi lần này theo đến, vốn là sợ Lý gia gia không hài lòng Viên Hạo, sẽ dẫn xung đột, cố ý đến điều tiết bầu không khí. Hiện tại nhìn thấy cặp nhẫn này, rõ ràng Lý gia gia đây là tỏ rõ thái độ rồi, hoàn toàn tiếp nhận cháu dâu là Viên Hạo, nhiệm vụ thành công hoàn thành, Dương Phi hướng về phía Lý Ích lén lút thủ thế một cái thắng lợi. Lý Ích kiêu ngạo trả lại cho hắn một cái thủ thế, ý nói, ánh mắt của ta còn có thể sai sao?

“Được rồi, cậu nhanh chóng ăn được Viên Hạo đi. Những chuyện khác để cho tôi giúp cậu làm.” Dương Phi làm gì để cho Lý Ích đắc ý, liền dẫm lên nỗi đau của hắn.

Mặt Lý Ích biến sắc, hận không thể cho Dương Phi một quyền, Lý gia gia cùng Viên Hạo từ biệt xong, hắn chỉ hướng Dương Phi mạnh mẽ giơ nắm đấm, mang theo lão gia tử đi về nhà.

“Haizzz, cuối cùng cũng coi như qua ải.” Bọn họ vừa đi, Viên Hạo liền than thở bất động ở trên ghế salông. Chuyện này có thể không trách cậu, cậu là tiểu nhân vật, lần đầu tiên nhìn thấy lão nhân gia uy nghiêm như vậy, áp lực trong lòng không phải lớn một cách bình thường. Hơn nữa cậu dù sao cũng hơi tự ti, chỉ sợ Lý gia gia không ưa cậu. Lý gia gia ở đây, cậu nói chuyện làm việc, đều đặc biệt cẩn thận, loại chuyện này so với lao động chân tay còn mệt hơn.

“Lý gia gia vẫn tính là tương đối hòa khí rồi. Anh là có phúc khí của anh, lão gia tử rõ ràng là đối với anh rất hài lòng, nếu như dung mạo của anh hơi hơi xinh đẹp hơn chút thì tốt rồi.” An Tâm cười trêu ghẹo. Ban đầu ánh mắt của lão gia tử hoàn tập tập trung vào người hắn, làm hắn sợ hết hồn, nếu như lão gia tử vừa lòng hắn, liền phiền to. Hắn cũng không muốn chọc cái phiền toái này, may mà hành động của Viên Hạo đã thuyết phục lão gia tử, vì cuộc sống hôn nhân sau này của mình mà xây dựng nền tảng.

“Dọa chết anh rồi, anh còn thực sự sợ lão gia tử a, Lý gia gia này thực sự rất có khí thế.” An Bình nói.

Nói đến, Lý Ích cùng Dương Phi mới đầu ở trước mắt bọn họ đều cố ý ẩn dấu khí thế của mình, đồng thời mới đầu mọi người cũng không rõ ràng lai lịch của bọn họ, không biết thân phận cùng địa vị của họ, đương nhiên hiện thân phận địa vị của bọn họ càng cao hơn, nhưng trải qua thời gian dài tiếp xúc, ba người đã quen giao thiệp cùng hai người bọn họ, nhưng trên người lão gia tử so với hai người bọn họ càng có khí thế, trên người có một cỗ uy nghiêm không nói ra được, vừa ra trận liền có một luồng áp lực vô hình, khiến cho ba người Viên Hạo có chút không dễ chịu, Cũng may đối với đối tượng của tôn tử duy nhất của mình, vẫn cố ý biểu hiện ra mặt hòa hợp, bằng không, An Bình cùng An Tâm chỉ sợ người như vậy càng thêm hại hắn hơn.

“Chủ yếu bởi vì chúng ta nhìn thấy đại nhân vật rất ít. Bất quá sau này cơ hội chúng ta cùng hắn gặp mặt không nhiều, đúng là Viên Hạo anh phải cẩn thận hơn một chút.” An Tâm thở dài một hơi, xem dáng vẻ này của Viên Hạo, hắn tình nguyện Viên Hạo gả tới một gia đình bình thường, loại người có xuất thân từ đại gia tộc, đều có cảm giác ưu việt trời sinh, muốn hòa vào trong cuộc sống của bọn họ, đều mất rất nhiều khí lực, đừng nói lão gia tử này, ngay cả mấy người bên cạnh hắn, e rằng Viên Hạo cùng phải mất rất nhiều công đi tìm hiểu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương