Võ Thành Ti
Chương 43


Trong buổi tiệc, Nhất Hạ cũng rất biết cách khiến người ta thù hận sâu sắc, cô liên tục đút cho Dịch Thiên ăn, hành động thân mật này thực sự khiến Nhật Tư Đồng phát điên.

Hắn bí mật sai thuộc hạ bỏ xuân dược vào rượu của Nhất Hạ, muốn chiếm được cô.

Nhưng không ngờ thứ rượu đó lại bị Dịch Thiên uống nhầm.
Cuối cùng hắn lại thay đổi kế hoạch khác, đợi khi thuốc ngấm, bí mật đưa Dịch Thiên và Cửu Châu vào 1 phòng.

Đợi khi gạo nấu thành cơm hắn sẽ gọi nhiều người đến, để bọn họ chứng kiến bộ mặt thật của đại thần Nam Đông, người được hoàng thượng tin tưởng làm nhục công chúa thế nào.

Đến lúc đó hoàng thượng nhất định sẽ ban chết cho Dịch Thiên, từ đó hắn mất đi 1 đối thủ đáng gờm.
Sau khi uống xong ly rượu, Dịch Thiên cảm thấy toàn cơ thể nóng ran, hắn liền kiếm cớ ra ngoài đi dạo.

Cửu Châu cũng bị hạ thuốc mê, được Tư Đồng đưa vào phòng, bây giờ chỉ cần đưa Dịch Thiên vào trong, sau đó cùng ập vào bắt gian thì kế hoạch đã thành công mĩ mãn.
Điều hắn không ngờ tới là sau khi Nhất Hạ xem qua ly rượu Dịch Thiên vừa uống đã phát hiện ra sự thật.

Cô lo lắng đi tìm hắn khắp nơi, loại xuân dược này có chút đặc biệt, đó là nếu sau khi trúng thuốc mà không làm chuyện đó, cơ thể sẽ rất khó chịu.

Tuy để 1 thời gian sẽ tự hết, nhưng đã có nhiều người tự sát vì không thể chịu nổi.
Hiện tại Dịch Thiên vẫn chưa thể chết, hắn mà có chuyện gì, ai sẽ cản Tư Đồng cho cô?

Nhất Hạ tìm một lúc cũng thấy Dịch Thiên ở trong phòng của Cửu Châu, lúc này cơ thể hắn mềm nhũn không còn chút lực, thần trí mơ hồ.

Cô đã phần nào hiểu được mục đích cũng như kẻ đứng đằng sau mọi chuyện.
Qua 1 lúc Nhật Tư Đồng nhận được thông tin về sự biến mất của Dịch Thiên khiến hắn rất tức giận.

Cũng may hắn đã để lại 1 người bí mật theo dõi người trong căn phòng.

Nếu hành sự lỗ mãng đem theo thái hậu tới, e rằng đã tự chuốc hoạ vào thân.
Bên kia Nhất Hạ không dễ dàng mới đưa được Dịch Thiên về phòng, Dịch Phong lại nằng nặc cho rằng chính cô đã hại chủ nhân mình.

Cô cũng không muốn giải thích nhiều, chỉ nói nếu muốn chủ nhân hắn sống thì tốt nhất nên im lặng và ra ngoài.
Dịch Phong nghĩ lại nếu Nhất Hạ muốn hại Dịch Thiên, thì đã nhân cơ hội hắn không có sức phản kháng hại chết từ lâu, sẽ không có lòng tốt mang người về, vì vậy hắn liền nghe lời ra ngoài, còn rút bớt thị vệ xung quanh đi.
Dịch Thiên cảm thấy vô cùng khó chịu, hạ bộ c.ương cứng không thể kiểm soát, vào lúc này hắn thực sự rất muốn làm chuyện đó, nhưng lý trí lại bắt bản thân phải giữ trinh tiết cho Cửu Châu.
Nhìn thấy Dịch Thiên đang tự làm thương bản thân lại còn có ý định dùng kiếm tự sát, Nhất Hạ mới biết liều lượng xuân dược hắn trúng phải nhiều tới cỡ nào.

Lúc này cô đã không thể ngồi yên, đành phải giữ chặt thân thể không cho hắn làm hại bản thân.
" Dịch Thiên à Dịch Thiên! Cho dù ngươi muốn chết cũng phải đợi khi bản thân hết giá trị lợi dụng đã.

Bây giờ ngươi mà chết thì ai sẽ đối phó với Nhật Tư Đồng đây.

Ta còn phải sắp xếp 1 màn kịch biến mất ở chỗ ngươi nữa, có như vậy hắn mới tin ta ở trong tay ngươi chứ."
Nghĩ đi nghĩ lại Nhất Hạ thấy Dịch Thiên bị trúng Xuân dược có liên quan trực tiếp đến mình.

Thứ đó vốn dĩ là Nhật Tư Đồng chuẩn bị cho cô, nếu bị thất tiết trong tay hắn ta, Nhất Hạ thà tự sát còn hơn.
So sánh đủ loại lợi ích và thiệt hại, Nhất Hạ chọn sẽ giúp Dịch Thiên bằng cách "ngủ" cùng hắn.
Tuy Dịch Thiên lúc này rất mơ hồ, nhưng hắn vẫn còn lại 1 chút lý trí, vẫn có thể nhận biết mọi việc xung quanh.

Ngay khi Nhất Hạ vừa hôn nhẹ lên môi, Dịch Thiên liền tỉnh lại, hắn ta dùng hết sức để đẩy cô ra , miệng còn lí nhí vài câu nghe không rõ.
" Ngươi....!Ngươi dám...!***** *** ta...."
Nhất Hạ nghe không rõ hắn nói gì, nhưng từ hành động có thể biết hắn có ý phản kháng, liền nói.
" Loại xuân dược này sẽ khiến ngươi khó chịu đến chết, nằm im đi, ta giúp ngươi giải."
Mặc kệ Nhất Hạ có nói gì, Dịch Thiên vẫn không đồng ý cùng cô làm chuyện ấy, tuy nhiên vào giây phút này hắn có phản kháng thế nào cũng vô ích.
Nhất Hạ đã cởi y phục bên ngoài của Dịch Thiên ra, hắn âm thầm thề đợi sau khi lấy lại sức lực sẽ giết cô để rửa hận.

Nhưng có 1 thứ đã khiến hắn thay đổi mọi suy nghĩ.

Vào lúc Nhất Hạ cởi y phục để lộ phần thân trên quyến rũ ra, Dịch Thiên bất ngờ khi phát hiện hình xăm 1 đoá liên hoa trên ngực cô.

Kí ức năm đó chợt ùa về, người cứu hắn cũng có 1 hình xăm như vậy.

Hình xăm ấy cực kì đặc biệt, hắn luôn ghi nhớ kĩ trong đầu, bấy lâu nay cũng chưa thấy qua nó trên người ai.

Hơn nữa nhìn bóng lưng của cô lúc mặc bộ y phục xanh lam thực sự rất quen thuộc.
Xem ra Nhất Hạ thực sự là người năm xưa đã cứu mạng Dịch Thiên.

Vậy mà bấy lâu này hắn luôn nhận nhầm người, còn nói cái gì mà báo ơn báo đức kết quả đến ân nhân của mình cũng không nhận ra, đúng là ngu ngốc hết chỗ nói.
Lúc này Dịch Thiên đã không còn phản kháng nữa, mặc cho Nhất Hạ muốn làm gì cũng được.

Nhất Hạ chơi đùa trên thân Dịch Thiên rất lâu, khi thấy hắn đã đỡ hơn cô mới xuống.
Nhưng Dịch Thiên vừa khôi phục chút sức lực đã khống chế đem Nhất Hạ đè dưới thân, lúc này người phản kháng đổi ngược lại là cô.

Dịch Thiên từ từ tận hưởng cơ thể tuyệt mĩ của Nhất Hạ.

Suốt 1 đêm trong phòng chỉ nghe thấy tiếng thở dốc, không khí này thực khiến người khác đỏ mặt.
Gần sáng cả hai người mệt lả, Dịch Thiên ôm gọn Nhất Hạ trong vòng tay mình sau đó ngủ thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau hắn tỉnh dậy, toàn thân nhức mỏi khó chịu lại phát hiện Nhất Hạ không có ở trong phòng.

Người làm trong phủ cũng không biết cô ta ra ngoài vào lúc nào.
Dịch Thiên đến Lục Thanh các tìm cô, lại phát hiện nơi này đã biến thành cửa tiệm bán gạo từ lúc nào, bên trong không còn bất cứ 1 thứ gì liên quan đến Nhất Hạ.


Dịch Thiên thực sự không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, hắn đến tam ti tìm Nhị Hạ, nhưng người này cũng đã hoàn toàn biến mất.

Lúc này chỉ còn 1 nơi duy nhất có thể ôm hi vọng tìm thấy Nhất Hạ, đó chính là căn nhà ở trong hẻm vắng.

Nhưng khi Dịch Thiên đến đây cũng không tìm thấy cô, trong nhà đồ đạc đều ngăn nắp nhưng đơn sơ đến lạ thường.

Dịch Thiên dường như tuyệt vọng, sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước hắn đã cố nắm bắt thêm nhiều thông tin về Nhất Hạ.
Trong lúc đi khắp nhà quan sát, Dịch Thiên đã tìm thấy 1 tấm mặt nạ da người.

Hắn nhìn thấy đường nét này rất quen nhưng tạm chưa thể nhớ ra.

Khi đắp nó lên mặt mình, Dịch Thiên bất ngờ phát hiện gương mặt này là của Nhị Hạ, ai đó đã cố cải trang thành hắn ta.
Từ lần nhìn thấy thân thể Nhị Hạ trên giường, Dịch Thiên đã cảm thấy làn da của hắn có vẻ rất giả.

Từ tính tình, cách nói chuyện cho đến hương vị món ăn đều rất giống Nhất Hạ.

Cuối cùng Dịch Thiên cũng biết 2 bọn họ vốn là cùng 1 người giả dạng thành.
Tay nghề dịch dung cao siêu như vậy, cho dù cô ta có trốn ở bên cạnh, chỉ e Dịch Thiên cũng khó mà nhận ra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương