Diệp Hi Hòa nheo mắt lại nhìn chăm chằm vào Miyo "Tachibana, đã thấy Miyo Tachibana bị dọa đến mức mất hồn mất vía: "Không! Diệp Hi Hòa các hạ, ngài buông tha cho tôi đi, tôi thể tự quyết định được. Chấp sự Tsuyoshi Domoto chủ động liên hệ với tôi, mà tôi làm gián điệp. cấp thấp chỉ có thể vâng lời làm việc, mong rằng ngài tha cho tôi một mạng, tôi sẽ dâng hiến tất cả mọi thứ cho ngài, phụ nữ ở Nhật Bản chúng tôi rất đa dạng!”

Âm.

Diệp Hi Hòa không nói hai lời, hắn bóp cô ta thành sương máu, sau đó quay về trước mặt Trương Cầm Dao. nói: “Em sao rồi?”

“Còn ổn.”

Trương Cầm Dao hít một hơi thật sâu, lúc này trong ánh mắt của cô ấy khi nhìn về phía Diệp Hi Hòa vẫn có hơi nóng bỏng.

Cái người này quá mạnh, mạnh đến mức khiến người ta phẫn nội!

"Từ xưa đến nay, người đẹp thì ai mà không yêu đàn ông mạnh? Huống chỉ sáu năm trước cô ấy đã sớm cho. Diệp Hi Hòa một vị trí ở trong lòng! 

“Có bị thương nặng không? Lần này là tôi liên lụy cho em, nhưng tôi thật sự không ngờ.”

Hi Hòa nhìn vết máu trên người Trương Cầm Dao nói.

“Không sao, tôi cũng không ngờ người dưới trướng mình là gian tế Nhật Bản. Cũng may Miyo Tachibana không muốn giết ta, còn hy vọng vào việc dùng tôi để uy hiếp anh, không ngờ anh thật sự đã tới.”

"Trương Cầm Dao liếc hắn một cái nói.

Diệp Hi Hòa không nói gì, lại nhìn sang đám người Xuân Hương, thấy các cô đều bị thương với mức độ khác nhau, chỉ là không nặng bằng Trương Cầm Dao.

Về phần kia hai trăm thành viên nữ đoàn La Sát đầu bị thương không tính là nặng, người chết chưa tới hai mươi người, dù sao Đoạn Thủy Lưu và Kamenashi Kazuya còn muốn chờ sau khi giết Diệp Hi Hòa, thì sẽ dùng các cô mở một trận đại hội không che, kết quả đi xuống gặp Diêm Vương trước.

“Đi theo tôi."

Diệp Hi Hòa mặc kệ đám người Xuân Hương thấy thế nào, trực tiếp ôm Trương Cầm Dao đi tới căn phòng khác.

Hắn đặt Trương Cầm Dao lên trên một cái bàn, hỏi: “Em bị thương ở chỗ nào? Nói với tôi, tôi có thể chữa hết cho em trong vài phút." 

“Khó nói.”

Vậy mà lúc này, không biết Trương Cầm Dao có suy nghĩ gì mà quyến rũ nhẹ nhàng nằm trên bàn làm việc, khuôn mặt ngọc ửng đỏ, mở rộng cặp đùi thon dài, thậm chí nhẹ nhàng cọ gót giày, đạp giày ra, lộ ra bàn chân tuyết trắng xinh đẹp:

“Vết thương của tôi đều là nội thương, Miyo "Tachibana đánh tôi không nhẹ, thực lực của cô ta mạnh hơn tôi nhiều lắm, là đại tông sư sáu sao, tôi hoàn toàn không phải là đối thủ”

“Nội thương?”

Diệp Hi Hòa nhìn cơ thể ngọc ngà cực kỳ xinh đẹp. đang nằm của Trương Cầm Dao, cau mày hỏi: “Nội thương cũng phải có chỗ đau chính xác, em bị tổn thương trong xương cốt sao?”

“Tôi không biết, nếu không thì anh xem thử giúp tôi đi?”

Trương Cầm Dao nói, bàn tay ngọc nhẹ nhàng cởi khuy áo của vạt áo từ chiếc sườn xám của cô.

Trong chốc lát, hai đồi núi cao vút trắng như tuyết ở bên trong không kìm được mà bật ra, cho dù còn dính vết máu, nhưng càng có cảm giác đẹp đẽ chấn động lòng người.

Cho dù Diệp Hi Hòa có phản ứng ngu ngốc đến mấy. cũng biết hiện tại Trương Cầm Dao đang cố ý trêu chọc hắn, nhân tiện nói: “Đừng nói giỡn, nếu em không có chuyện gì quan trọng thì lát nữa tôi sẽ xem xét kỹ giúp em, hiện tại tôi còn có chuyện khác.”

“Ai nói tôi không có chuyện quan trọng?”

Trương Cầm Dao thở hồng hộc trừng Diệp Hi Hòa, cơ hội tốt biết bao, mình tự đưa đậu hũ tới tận cửa, thế mà tên bại hoại này không ăn?

“Diệp Hi Hòa, tôi còn muốn hỏi anh vài câu, trước kia anh đưa cho tôi quyển “Liệt phượng tâm quyết", rốt cuộc nó là loại kung fu nào? Vì sao sau khi tôi tập luyện thì càng ngày càng cảm thấy không đúng?”

Gương mặt tuyệt mỹ của cô ấy dần dần đỏ bừng như máu, hỏi.

Diệp Hi Hòa hơi nhức đầu: “Tôi đã sớm nói với em nó có tác dụng phụ, em không nghe, khăng khăng đòi tôi, hiện tại..."

“Hừ, cho dù tôi không sợ tác dụng phụ, cũng không ngờ tới nó lại... Có tác dụng phụ như thế!!”

"Trương Cầm Dao tức giận ngồi dậy, giờ phút này gương mặt trắng hồng và cái cổ trắng ngọc đều ửng đỏ, đôi mắt cô ấy có thêm sự trêu chọc và nững nịu, hai chân nhẹ nhàng ma sát:

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương